|
34.5 Nhưng bỗng nhiên, Jason hăm hở bước trên thảm đỏ. Anh tiến đến trước mặt Taylor và ôm chặt eo cô, bất giác, cô cũng choàng tay qua cổ anh. Máy ảnh, phóng viên, cả thế giới này nữa, đều tan biến dưới chân họ, và …
Anh hôn cô.
Đám đông một lần nữa lại trở nên phát cuồng.
Hôn vậy mới là hôn chứ! Vang vọng từ đâu đó xa xa, hình như cô đang nghe thấy tiếng gào rú của đám đông, tiếng vỗ tay nhiệt liệt, nhưng nói thật, ngay bây giờ, cô chẳng thèm để ý tới bất kỳ điều gì nữa. Jason, trong giây phút này, là điều duy nhất cô khao khát.
Anh lùi lại, nhìn sâu vào mắt cô.
“Anh yêu em, Taylor. Em có biết anh đã chờ đợi em đến bên anh từ rất lâu, rất lâu rồi không?”. Anh mỉm cười bối rối. “Anh không dám tin em sẽ cho anh cơ hội được nói lên điều đó.”
Xúc động trước lời nói của anh, Taylor ngước nhìn anh đầy âu yếm và mỉm cười dịu dàng.
“Anh có được em là nhờ vào chiếc áo Shit Happens.”
Jason bật cười thích thú. Anh kéo Taylor vào vòng tay lực lưỡng của mình, nhẹ nhàng hôn lên trán cô.
Và đó cũng là tấm ảnh mà các báo đua nhau đăng lên trang nhất của mình trong số ra ngay ngày hôm sau, dưới một tiêu đề gây sốc: “Jason Andrews đang yêu!”.
Bỗng nhiên từ đâu Marty xuất hiện.
“Jason, anh phải nói cho báo chí biết chuyện gì đang xảy ra chứ! Người ta yêu cầu được biết tên Người phụ nữ bí ẩn kìa.”
Jason khẽ liếc sang Taylor. “Tùy em đấy.”
Sau một hồi đấu tranh tư tưởng, cô gật đầu chấp thuận. Dù gì thì đó cũng là một phần cuộc sống của anh mà.
Thế rồi Jason ra dấu cho cánh nhà báo đang xếp hàng dọc sợi dây thừng bảo vệ, những người đang hồi hộp chờ đợi thông tin chính thức từ anh. Khi Jason và Taylor bước tới, ít nhất mười nghìn cái micro đang chĩa thẳng vào mặt cô.
“Cô là ai?”, cô phóng viên từ báo E! bắt đầu câu hỏi.
“Taylor Donovan”. Cô ngượng ngập trả lời. Tự nhiên bây giờ cô mới thấu hiểu được cảm giác khi bị thẩm vấn là như thế nào.
“Cô là diễn viên à?”
“Hay người mẫu?”, một tay phóng viên khác gào lên từ trong đám đông.
“Không, tôi chỉ là một luật sư đến từ Chicago.”
Các phóng viên thì thầm với nhau, có vẻ họ đang ngạc nhiên vì điều này.
Một phát thanh viên của hãng Access Hollywood nhào tới, micro lăm lăm trong tay. “Cô và Jason đang hẹn hò đúng không?”
Taylor bối rối. Trời ơi, không gì oải bằng việc cuộc sống riêng tư của bạn bị đem ra mổ xẻ trước hàng nghìn người lạ hoắc. Quá quen thuộc với cảnh này, Jason liền thay mặt cô trả lời câu hỏi đặc biệt kia. “Không, tôi không nghĩ rằng nó được xem là hẹn hò”. Anh nói. Ai cũng ngạc nhiên nhìn Jason. Dĩ nhiên Taylor cũng không ngoại lệ.
Anh nháy mắt với cô.
“Quý cô Donovan đây là vị hôn thê của tôi”. Anh tuyên bố.
Đám đông lại phát cuồng lên!
Một lần nữa!
Mấy tay săn ảnh đua chụp hết pô này tới pô khác trong khi người hâm mộ đang gào thét, hò reo, cổ vũ vì lời tuyên bố này.
Taylor nhìn chằm chằm vào Jason, cảm thấy sốc toàn tập.
Thấy cô không nói gì trong một lúc lâu – lâu thật là lâu – anh bắt đầu lo lắng. Có phải anh đã hơi quá đà chăng?
“Taylor! Em định nói gì không?”. Jason hỏi.
Taylor nghiêng nghiêng đầu. “Anh không nghĩ là tụi mình nên làm tình trước hả?”
Jason cười sặc sụa. Anh giựt lấy cây bút từ một phóng viên đứng gần họ nhất, người đang hí hoáy ghi chép lại câu nói vào sổ của anh ta. “Đừng in câu đó!”. Anh nghiêm giọng.
Jason quay sang Taylor và nở một nụ cười tinh quái. “Ái chà, đúng rồi, anh cũng đang nóng lòng lắm rồi đây!”
Taylor nhướng mày. “Em biết mà. Vậy… tụi mình còn chờ gì nữa?”
Jason kéo cô lại gần và âu yếm thì thầm vào tai cô. “Rồi sẽ có một ngày em học được một bài học là câu hỏi đó sẽ mang tới cho em những rắc rối gì.”
Taylor quay mặt sang anh và thì thầm thật nhỏ. “Anh còn định ở lại buổi công chiếu này tới bao lâu nữa?”
Hai mươi giây sau họ đã biến mất.
Ở trong chăn mới biết chăn có rận, hóa ra Taylor Donovan thật sự là một nữ luật sư hư hỏng.
Đầu tiên, cô hư hỏng ngay trên xe khi Jason đang vội vã phóng về căn hộ của cô.
“Nếu em còn làm vậy nữa thì em sẽ có thêm một chiếc PT Cruiser nát bét đấy!”
“Anh nói là anh muốn lái mà”. Taylor thì thào trêu chọc khi đang cắn nhẹ vào cổ anh.
“Vì anh là đàn ông.”
“Được thôi. Em ngưng lại tại đây nhé, nếu thực sự đó là những gì anh muốn…”
Chiếc xe nghiêng hẳn sang một bên lúc họ đang quẹo cua.
“Khỉ thật!”. Jason khẽ rên. “Anh sẽ mua cho em một chiếc mới.”
Thế rồi cô lại tiếp tục hư hỏng tại căn hộ khi vừa mới bước vào nhà, rồi trên mặt bàn.
“Phòng em ngay cuối hành lang kìa!”. Taylor hổn hển nói trong khi Jason đang xé toạc áo sơ mi của cô ra. Cúc áo văng tứ tung.
“Từ từ bọn mình sẽ đến đó!”. Anh nói, kéo váy cô lên và luồn tay mơn trớn đùi cô. Anh mỉm cười tinh quái khi các ngón tay của anh lần lên cao hơn. Cô bắt đầu rên rỉ và ưỡn cong người lên, đẩy sát mông vào tường.
“Đến phòng ngủ của em đi, Jason!”. Cô ra lệnh.
“Coi kìa, coi kìa, coi ai đang sốt ruột kìa…!”
Cuối cùng họ cũng đã tới được phòng ngủ, và cô cũng hư hỏng ở đó nốt.
“Nghe đồn em nói ghét anh cả đời mà”. Anh trêu khi ném Taylor lên giường.
Cô hấp tấp nắm lấy thắt lưng của anh, kéo ghì anh xuống giường với cô. “Đây là làm tình trong giận dữ – thật ra em không thích anh chút nào cả”. Cô cặp hai chân mình vào hông anh và leo lên trên người anh. Anh chụp lấy tay Taylor và giữ chúng ở trên đầu cô.
“Em có chắc không, quý cô Donovan? Bởi vì hình như em tỏ ra rất thích khi anh làm như vậy với em…”
Sau đó, cô lại tiếp tục hư hỏng trên bàn bếp sau khi Jason giả bộ ngây ngô chỉ rằng họ chỉ còn cỡ bốn chục phút rảnh rỗi trước khi đồ ăn Tàu đến.
“Anh có chắc là anh không quá sức không đó?”. Taylor trêu, luồn tay vào tóc anh và kéo anh vào giữa chân cô. “Mặc dù trông anh có vẻ cũng dư năng lượng cho một ông già ở độ tuổi ba mươi chín.”
Jason dùng tay chạm nhẹ vào gáy cô, kéo sát vào để môi anh kề trên môi cô. “Mới ba mươi tám thôi, cô bé à! Sinh nhật anh tận tháng mười hai kia.”
Rồi chuyện gì phải đến thì cũng đã đến.
Cuối cùng, cả hai đều kiệt sức và lăn ra ngủ, Taylor khoan khoái gối đầu lên ngực Jason. Anh vòng tay ôm chặt lấy cô, cả hai chìm vào giấc ngủ ngay lập tức. Một giấc ngủ sâu và đầy an bình.
Sáng hôm sau, họ bắt đầu hư hỏng lại từ đầu.
Hết chương 34 |
|