Quên mật khẩu
 Đăng ký
Tìm
Event Fshare

Tác giả: Lộng_Nguyệt
In Chủ đề trước Tiếp theo
Thu gọn cột thông tin

[Cổ Đại] Gia Hữu Điêu Thê | Chu Ngọc (Truyện dịch) (DROP)

  [Lấy địa chỉ]
11#
 Tác giả| Đăng lúc 2-1-2012 15:04:22 | Chỉ xem của tác giả
Kurt gửi lúc 2-1-2012 14:30
Hự, hóng bữa giờ hôm nay đã thấy lên sàn híhí.
Bộ này là bộ kế tiếp của "Gia hữu ...

Gia hữu điêu thê - Chương 4: Vô đề



Thư Mộng chỉ cảm thấy đôi môi chợt nóng, còn chưa kịp phản ứng thì vật trơn trượt đó đã tách hai hàm răng nàng ra, khí thế tiến vào. Không có nhẹ nhàng thương hương tiếc ngọc, không có phong thái khéo léo phong lưu, càng không có một chút dịu dàng; chỉ có cướp đoạt, giống như dã thú cướp đoạt, hoàn toàn là sự kích động đầy bản năng một cách nguyên thủy nhất.

Cổ Li trong lòng cũng biết rõ mình đang làm gì, nhưng muốn ngừng cũng ngừng không được. Muốn kêu lên để Thư Mộng rời xa nhưng liên tiếp không tiếng nào phát ra được. Một bên ý thức vẫn còn nhận thức được rất rõ ràng, nhưng thân thể lại không thể tự mình khống chế, không khỏi sợ hãi trong lòng. Loại xuân dược mạnh đến thế này y thực sự chưa từng gặp qua. Đây không phải do tác động của loại thuốc y bị người ta cho uống lúc đầu, bởi lúc loại thuốc đó phát tác thì y vẫn còn có thể chịu đựng được. Còn bây giờ thì đừng nói đến chịu được, có muốn giảm lực làm nhẹ nhàng một chút cũng làm không được. Nhất định là chén nước Thư Mộng cho y uống lúc sau có vấn đề, loại thuốc này thật quá bá đạo đi.

Thư Mộng chỉ thấy trong chớp mắt đầu lưỡi bị mút đến cảm giác nôn nao, từ đầu lưỡi đến gốc lưỡi đều cảm thấy đau đớn, răng với răng va chạm nhau đã thấy có mùi vị máu tanh, đôi môi đã bắt đầu sưng lên đau đớn. Thư Mông không khỏi giận dữ, đưa tay muốn phá vòng kềm tỏa của Cổ Li, một chưởng đánh xuống bả vai y. Cổ Li bị đau theo bản năng buông lỏng tay ra.

Thư Mộng lập tức thoát ra, còn chưa kịp đứng vững đã thấy Cổ Li muốn nhào lên theo sát. Nàng kêu một tiếng giận dữ nói: “Dám chiếm bổn hoàng tiện nghi, bổn hoàng sẽ cho ngươi biết lợi hại.” Liền giận dữ hướng tới phía Cổ Li, đưa tay nắm lấy khóa còng xích sắt khóa hai tay Cổ Li lại, rồi dùng sức kéo một cái đem Cổ Li treo lên một lần nữa.

Thư Mộng thuận tay nhặt lên một chiếc roi da trong đám dụng cụ tra tấn đặt ở bên cạnh, nhằm vào ngực Cổ Li đánh tới. Chỉ nghe thấy âm thanh quần áo bị xé rách, chiếc áo duy nhất trên người Cổ Li bị một roi này của Thư Mộng xé rách toạc rơi xuống, khiến cho Cổ Li một thân trần trụi phơi ra trước mắt nàng.

Cổ Li thấy cảm giác ấm áp mềm mại mất đi, da thịt lạnh giá cũng khiến cảm giác khô nóng trong mình giảm bớt. Nhưng chỉ ngay sau đó cơ thể lại càng thêm nóng bỏng, không khỏi mạnh mẽ vặn vẹo thân thể, không ngừng rên rỉ khó chịu. Làn roi giận dữ của Thư Mộng chạm vào thân thể mang đến cảm giác đau đớn trên da thịt nhưng lại có thể làm giảm bớt cảm giác khô nóng khó chịu, khiến cho y không khỏi phát ra những âm thanh rên rỉ khoái lạc.

Thư Mộng thấy Cổ Li không những không đau đớn mà ngược lại còn có vẻ thoải mái dễ chịu, không khỏi lạnh lẽo cất tiếng: “Không ngờ lại thích trò chơi này, được, để bổn hoàng cùng ngươi chơi trò chơi này.” Vừa nói vừa vung roi đánh ra 2 roi, khiến Cổ Li càng rên rỉ lớn hơn nữa.

Vun vút tiếng roi quất liên tiếp trong căn phòng dưới lòng đất. Cùng với âm thanh của hình phạt đáng sợ này còn nghe thấy tiếng rên rỉ không ngừng truyền tới. Tiếng rên rỉ khoái lạc khàn khàn nhuốm đầy màu sắc dục, khiến cho ai nghe thấy cũng đều ngứa ngáy.

Thư Mộng thấy chiếc roi da đặc biệt chế tạo vì sở thích này đánh vào trên người Cổ Li khiến cho y rên rỉ càng lúc càng lớn, không khỏi xoay cổ tay đổi hướng roi da đánh vào trên đùi y. Cổ Li trong chớp mắt cảm giác lên đến cực độ khoái lạc, thân thể không thể khống chế căng cứng lên. Toàn thân ưỡn lên hết cỡ ngửa ra sau, mái tóc đen dài buông xuống vẽ nên trong không gian một hình cung tuyệt mỹ; Cổ Li cả đầu ngẩng cao, hai tay thoáng chốc nắm chặt lấy sợi xích trên cổ tay, hai chân đạp trên mặt đất, toàn thân không ngừng run rẩy dữ dội.

Thư Mộng nhìn thấy tất cả trước mắt, tay nắm chặt roi da cũng không tiếp tục đánh nữa, từ từ quay mặt đi đứng ở một bên thở gấp.

Một lúc lâu Cổ Li dừng lại rũ xuống, đầu tựa vào trên cánh tay, không ngừng thở dốc. Trên thân thể trần trụi, từng vệt từng vệt roi đỏ ngang dọc đan xen phủ kín khắp thân thể. Mái tóc đen dài rối bời từng lọn từng lọn phủ trên thân. Mồ hôi ướt đẫm khắp thân thể màu da ửng hồng theo từng lọn tóc chảy xuống thành giọt, chảy trên thân thể gợi cảm chỗ hồng chỗ đen đan xen, khiến cho người ta không thấy cảm giác tàn nhẫn, chỉ thấy vẻ gợi cảm không lời nào tả được cùng với cảm giác ham muốn mê loạn.

Thư Mộng ngừng một lúc lâu mới quay đầu nhìn Cổ Li đang thở dốc, nghiến răng mà rằng: “Vẫn còn chưa đủ?”

Cổ Li dựa đầu trên cánh tay đang bị treo lên cao, liếc mắt nhìn Thư Mộng thấy nàng trong sắc mặt lạnh lùng sắt đá lại có phần hơi xấu hổ ngượng ngùng thì không khỏi cười gian tà, đưa lưỡi chầm chậm liếm lên vết roi đỏ trên cánh tay, hướng Thư Mộng nói: “ Thì ra ngươi cũng thích chơi những trò thế này, xem ra kinh nghiệm cũng phong ...a...”Cổ Li nói còn chưa hết lời, thân thể cả người lại căng cứng, bắt đầu thở dốc.

Thư Mộng nghe Cổ Li nói vậy sắc mặt không khỏi trầm xuống, nhìn Cổ Li thuốc lại bắt đầu phát tác, tiện tay vứt chiếc roi da trong tay xuống. Bản thân chịu thiệt bởi kẻ dưới làm việc không khéo gây ra sai sót,  còn giữ lực đạo không làm thương y, không ngờ đến đổi lại là lời nói khinh khi xúc phạm người khác. Nàng hừ lạnh một tiếng, đưa tay hạ khóa xích sắt còng ở cổ tay Cổ Li xuống. Cổ Li thân thể liền rớt xuống, nặng nề rơi ngồi ngay trên ghế.

Thư Mộng nhìn một cái rồi nhanh tay giật lấy một sợi roi mềm đang bày trên bàn, hai tay cầm hai đầu dùng sức kéo một cái, bước lên trước hai bước tiến về phía Cổ Li đang ngồi trên ghế.

Cổ Li thấy Thư Mộng tiến tới chuẩn bị trói mình không khỏi bắt đầu kịch liệt giãy dụa. Sợi xích sắt trên tay va chạm vào nhau phát ra những âm thanh trong trẻo sắc nét, trong căn phòng tối lờ mờ lại càng tăng thêm mùi vị ham muốn vô tận.

Thư Mộng thấy Cổ Li không ngừng giãy dụa không khỏi nở một nụ cười khinh bỉ. Nói chuyện đùa, Cổ Li không hề biết võ công, trong khi nàng từ nhỏ đã bắt đầu học võ. Tuy rằng không lên được hàng top đầu, so với tuyệt đỉnh cao thủ thì không thể so sánh được, nhưng muốn đối phó với một người con trai hai tay đã bị xích thì không cần phải nói; nhất thời hai tay dùng lực hướng Cổ Li áp xuống.

Mắt thấy Cổ Li mặc dù giãy giụa nhưng cũng sắp bị Thư Mộng trói vào ghế đến nơi, tự nhiên thấy Thư Mộng hai tay dừng lại một chút, trong mắt lộ vẻ ngạc nhiên kinh sợ. Cổ Li trong lúc giãy giụa cảm thấy Thư Mộng ngừng dùng sức, lập tức không cần suy nghĩ mau chóng thoát ra, đưa tay ôm chặt lấy Thư Mộng vào trong lòng, sợi dây xích trên tay quấn vòng qua mình Thư Mộng, giữ chặt lấy nàng trong vòng tay mình.

“Buông bổn hoàng ra ... Ngươi ...thật lớn mật ...Buông ...ra...”

Thư Mộng không hiểu việc gì đã xảy ra, chỉ trong chớp mắt thấy chân tay mềm nhũn, không một chút khí lực. Đồng thời từ bụng dưới dâng lên một làn sóng nóng, lan tỏa ra toàn bộ chân tay mình mẩy. Thân thể đột nhiên nóng lên, cảm thấy miệng khô lưỡi đắng. Bị Cổ Li thân trần mình trụi ôm vào trong ngực, không những không cảm thấy bực mình khó chịu mà ngược lại càng rất muốn gần gũi nương tựa vào y, thân thể không thể kiểm soát áp sát vào người Cổ Li.

“Đây rốt cuộc ...là chuyện gì đây? A...ngươi buông ra ... đừng chạm ...”

Thư Mộng thân mình vặn vẹo kịch liệt, bị dây xích trên tay Cổ Li quấn giữ không thể cử động. Thư Mộng chỉ thấy khó chịu khác thường, trong người thấy có cảm giác quái dị chưa từng có, khó nhịn nổi nữa.

Cổ Li thấy Thư Mộng sắc mặt ửng hồng, trong chớp mắt toàn thân có sự biến đổi rất lớn. Cảm giác được sự thay đổi khác lạ trên thân thể Thư Mộng, y không khỏi ghé bên tai Thư Mộng, vừa thở dốc vừa khàn khàn nói: “Tự tạo nghiệt, không thể sống.” Vừa nói xong thì nhịn không nổi, nắm giữ sau gáy Thư Mộng cúi đầu hôn xuống.

Thư Mộng yếu ớt giãy giụa trong lòng Cổ Li, nghe thấy lời Cổ Li nói bên tai mình, lời nói trầm trầm đó khiến thân thể càng thêm mềm nhũn. Đầu óc mặc dù vẫn tỉnh táo nhưng rõ ràng là không có cách nào chống cự, muốn giãy giụa chống cự nhưng không những không làm y ngừng tay, ngược lại càng tăng thêm hứng thú. Thấy được Cổ Li hôn mình một cách thô bạo, nhưng Thư Mộng cũng không thấy khó chịu, thân thể ngược lại còn không chịu nghe lời đi đón nhận, cả người nằm gọn trong vòng tay Cổ Li.

Translated by Lộng Nguyệt (Lộng_Nguyệ[email protected])

Bình luận

Hihi bà bà.....em ủng hộ chị tới cùng^^  Đăng lúc 2-1-2012 09:51 PM
Tới Z luôn thật đó =))  Đăng lúc 2-1-2012 06:23 PM
Hự, màn SM này chóang quá =)). Vậy k lẽ chap sau 2 a c sẽ tới Z luôn hở ta =)). Đúng là "tự tạo nghiệt, k thể sống" mà :)), uống XD mà k biết, há há.  Đăng lúc 2-1-2012 03:17 PM
Òa, có rồi :((,SM đây rồi :((.Cảm ơn LN nè :X  Đăng lúc 2-1-2012 03:05 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

12#
Đăng lúc 2-1-2012 15:44:27 | Chỉ xem của tác giả
Ai dám tin ss lần đầu edit a

Quá hay luôn í , từ câu chữ ý tứ đến đại từ nhân xưng đều rõ ràng thoát nghĩa cả, quả nhiên là pro mà

Nhất cái vị Chu Ngọc này luôn, được cả Đại lão gia nhà Korean làm Đạo Tình và Đại lão gia nhà Chinese làm Gia hữu điêu thê, đương thời là hot nhất box Literature rồi còn gì

p/s : chap 4 này thật làm em vui phát điên *dạ, sắc nữ ạ*

Bình luận

Í mà dịch đấy chứ có phải edit đâu nhỉ, phải không ta? :">  Đăng lúc 2-1-2012 08:30 PM
Chap 5 vui đến phát khùng, hichic.  Đăng lúc 2-1-2012 06:51 PM
Đang bắt đầu đi dụ người hợp tác, nếu thành công thì tốc độ sẽ nhanh hơn á :D mún đọc nhanh thì chúc ta thành công đi hi hi  Đăng lúc 2-1-2012 06:22 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

13#
 Tác giả| Đăng lúc 2-1-2012 18:21:51 | Chỉ xem của tác giả
Một số chú thích thêm cho bản dịch:

Hươu chết về tay ai (Lộc tử thùy thủ): Có lẽ muốn nói dựa theo "đuổi hươu ở Trung Nguyên". Thiên hạ là con hươu, người người thi nhau đuổi bắt là ý nói người người ai cũng muốn giành làm bá chủ thiên hạ.


Thỏ khôn chết, chó săn cũng bị nấu: Bắt nguồn từ Sử ký, phần Phạm Lãi (Thiếu Bá). Sau khi Phạm Lãi giúp Việt vương Câu Tiễn lên ngôi thì đã chủ động xin rút lui vì hiểu Câu Tiễn là người không đáng tin:
"Phi điểu tận, lương cung tàng. Giảo thỏ tử, tẩu cẩu phanh. Việt vương vi nhân trường cảnh điểu uế, khả dữ cộng hoạn nạn, bất khả dữ cộng lạc. Tử hà bất khứ?"
Chim bay mất hết, cung tốt được cất đi. Thỏ khôn chết, chó săn bị nấu. Việt vương là người tướng mạo cổ cao, miệng chim, chỉ có thể chung hoạn nạn mà không thể chung vui. Thầy sao còn chưa lui về?

Sau quả thật Việt vương có hành động trở mặt giết hại công thần. Câu nói trên được dùng để ám chỉ các vị quân vương trở mặt lấy oán báo ân, qua cầu rút ván, lợi dụng người xong rồi giết.

Bình luận

Chi mang phần chú thích để dưới mỗi chap đi chị, ng đọc sẽ dễ theo dõi hơn ^^  Đăng lúc 2-1-2012 06:38 PM
em gửi mail cho chị rồi đó ạ, chị check giùm em nha. Những chỗ em bôi đỏ là những chỗ em không rõ nghĩa ^^  Đăng lúc 2-1-2012 06:38 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

14#
Đăng lúc 2-1-2012 18:40:23 | Chỉ xem của tác giả
Hự, hết chương 5 thẹn đỏ cả mặt :">.
Mà cơ bản vì mặt mình đen quá nên không thấy sắc đỏ . haizzz, cơ bản người ngây thơ chong xáng như mình gặp mấy cái XXOO này khó chống đỡ nổi, {:310:}
Haizzz, 2 anh chị cuồng nhiệt quá nha. Chết chết chết.
Đây là truyện đầu tiên của Chu Ngọc mà mới vô đã đi tới Z thế này

Bình luận

Bận mù mắt ấy chớ sao lại k bận, mỗi ngày ta còn fải làm tr khác nữa mà :((  Đăng lúc 2-1-2012 07:34 PM
nếu đợt này ko bận thì nhận đi, trăm hay ko bằng tay quen. làm nhiều mới chuyên nghiệp đc chớ. suy nghĩ kĩ nhá :D  Đăng lúc 2-1-2012 07:32 PM
À, ý ta là "nhận lời làm TP cho đám thú của ST ấy nhá, k fải nói truyện này nha ^^.  Đăng lúc 2-1-2012 07:18 PM
hichic, k hiểu thì sao mà mượt đc :((, ta gà mờ lắm, văn chương lại chả ra sao cả, nên nói thiệt là nhận lời làm đã là lấy hết can đảm dày mặt ra đới =))   Đăng lúc 2-1-2012 07:17 PM
làm cùng ss LN thì cố gắng đến độ edit luôn chứ chỉ trans thì mất mạch hay . Kurt nhận đi, nâng cao tay nghề, làm phúc cho chúng sinh ha ^^  Đăng lúc 2-1-2012 07:15 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

15#
Đăng lúc 2-1-2012 19:17:09 | Chỉ xem của tác giả
Ôi được nghe mọi người giới thiệu truyện này lâu lâu rồi
Nay có bạn Lộng Nguyệt dịch
Mình phải hóng 1 chân ở đây mới được
Thích truyện của Chu Ngọc dã man lun hí hí
Tks bạn nhé :x

Bình luận

Hí hí tỷ tỷ=))  Đăng lúc 2-1-2012 09:49 PM
Thế bạn đã xem "Đạo Tình" và "Thú Phi" chưa??  Đăng lúc 2-1-2012 08:02 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

16#
Đăng lúc 2-1-2012 20:01:10 | Chỉ xem của tác giả
Đang xem "Đạo Tình" và "Thú Phi" của tác giả này.

Tình hình là rất là mê muội. Hôm nay zô đây lại gặp thêm cái này

Mà mình thấy các đặc tựa truyện của Chu Ngọc khá là giống nhau....mình bị nhầm cái tên này và 1 tựa nữa.

Dù j cũng cám ơn bạn đã dịch. Mình sẽ theo dõi

Bình luận

63 chương em ạ :"> được 1/6 rồi đấy! *chống cằm mơ màng*  Đăng lúc 2-1-2012 08:57 PM
Haizzz, mỗi khi đọc PĐT bụng cứ sôi ùng ục, thiệt là khó tả mà :">. Mà bn chap ss nhỉ?  Đăng lúc 2-1-2012 08:45 PM
Thì đó đang vắt chân lên cổ làm chap tiếp nè :">  Đăng lúc 2-1-2012 08:44 PM
Ậy, nhắc mới nhớ,dạo này ít PĐT quá à ss ơi :(. tc của NC với ĐD đang biến chuyển tốt đẹp thế mà ^^. Mai mốt ss làm đc hòm hòm rồi e cũng xin bê về đây ^^   Đăng lúc 2-1-2012 08:43 PM
Thêm kiểu gì bây giờ, LV đang làm truyện khác nữa mà, truyện khó nhắm :">  Đăng lúc 2-1-2012 08:40 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

17#
Đăng lúc 2-1-2012 20:26:34 | Chỉ xem của tác giả
Phần chú thích Hươu chết về tay ai, mình cũng góp vui chút xíu:

Theo Sử ký, Khoái Thông nói : « Tần chi cương tuyệt nhi duy thỉ, Sơn động đại nhiễu, dị tính tịnh khởi, anh tuấn ô tập, Tần thất kỳ lộc, thiên hạ cộng trục tri ư thị cao tài tật túc giả tiên đắc yên » (Kỷ cương nhà Tần bị đứt, miền Sơn đông nổi loạn, các miền khác đều nổi lên. Anh hùng tuấn kiệt tụ tập lại nhiều như quạ. Nhà Tần mất hươu, cả thiên hạ cùng đuổi bắt nó. Bấy giờ ai tài cao, chân nhanh thì bắt được trước), Trương Án thời Tam quốc chú giải : lấy con hươu để ví ngôi vua.

(Trích phần chú thích của Thú phi - hí hí :D)

Bình luận

Hơi nhiều chuyện, Lộng Nguyệt ko thích có thể bỏ qua ^^  Đăng lúc 2-1-2012 10:31 PM
Hơi nhiều chuyện, Lộng Nguyệt ko thích có thể bỏ qua ^^  Đăng lúc 2-1-2012 10:31 PM
Còn vụ edit hay dịch, tại LV thấy bạn để là Người dịch nên tưởng là bạn dịch thật sự. Thiết nghĩ nếu là edit nên chăng chuyển thành người edit?  Đăng lúc 2-1-2012 10:30 PM
Nhưng thật ra chữ Dụ ấy lại có nghĩa khác, là chữ Dụ trong Thí Dụ, Ví Dụ, mang nghĩa là 'ý để chỉ', nên thật ra phải để là tư nho dùng để chỉ mỹ nam ^^   Đăng lúc 2-1-2012 10:29 PM
Ví dụ như chữ Dụ chẳng hạn, Tư nho dụ mỹ nam, với Tư nho là tên riêng, có thể hiểu thành Tư Nho dụ dỗ mỹ nam nếu chỉ dùng bản HV.  Đăng lúc 2-1-2012 10:28 PM

Rate

Số người tham gia 1Sức gió +3 Thu lại Lý do
Lộng_Nguyệt + 3 Bài viết hữu ích

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

18#
 Tác giả| Đăng lúc 3-1-2012 03:37:05 | Chỉ xem của tác giả
Gia hữu điêu thê - Chương 5: Mê tình


Thư Mộng trong lòng thầm kêu không xong. Phản ứng khác thường của cơ thể khiến cho đầu óc Thư Mộng – lúc này vẫn còn tương đối tỉnh táo - nhất thời hiểu được, nàng vô tình cũng uống phải loại xuân dược cực mạnh này rồi, nhất định là bình nước trong kia có vấn đề. Thư Mộng trong nháy mắt chỉ nghĩ được chiếc bình đó là chất lỏng trong mật thất này, còn chưa kịp tự trách mình thì thân thể nhanh chóng xao động đã hoàn toàn phá hủy thần trí của nàng, không khỏi không thể khống chế được bắt đầu hôn lại Cổ Li.

Cổ Li vừa hôn Thư Mộng vừa trực tiếp xé mở xiêm áo trên người nàng. Dưới long bào là một thân thể đầy đặn trắng nõn, khiến cho Cổ Li cảm thấy cổ họng căng thẳng cháy khát. Thân thể đẹp đẽ đến vậy y chưa từng thấy qua, làn da mượt mà như tơ làm cho người ta hoàn toàn không thể khống chế được bản thân. Cổ Li hai tay dùng sức bế Thư Mộng lên, cúi đầu xuống ngậm lấy điểm hồng nhô lên xinh đẹp như nụ anh đào, ra sức mút vào.

Thư Mộng chỉ cảm thấy ong một tiếng, cả người đều sợ run, kịch liệt thở hổn hển nói: “Không được, không được.” Hai tay vô lực ôm lấy đầu Cổ Li, muốn buông ra, lại không ý thức ôm lấy càng chặt, toàn bộ cơ thể ngửa ra sau bám vào trên người Cổ Li.

Cổ Li vừa thưởng thức hương vị ngọt ngào trong miệng, vừa đưa một tay phía sau lưng Thư Mộng trượt xuống, sợi xích sắt quấn giữ Thư Mộng theo tay Cổ Li rơi xuống. Tòan thân Thư Mộng ngửa ra sau, lộ ra chiếc cổ thiên nga tuyệt đẹp. Nhìn cảnh tượng phía trước thân Cổ Li như vậy,  dây xích vẫn còn quấn quanh thân thể trắng nõn sáng mịn của Thư Mộng, cùng với áo váy xốc xếch rách tan không che được một tòa thiên nhiên, tự nhiên đẹp đẽ kinh người. Trong chớp mắt làm cho người ta có một cảm giác giống như bị ngược đãi, chà đạp giày xéo một cách khác thường.

Thư Mộng bị xích sắt quấn giữ, hiện tại căn bản không có sức lực để giãy thoát. Cảm giác được tay Cổ Li đang ở trên người mình tàn sát bừa bãi, chẳng những không cảm thấy ngượng ngùng, ngược lại càng muốn gần hơn, gần hơn nữa. Những xao động ban đầu không thể nào bình ổn, không khỏi khó chịu ôm chặt lấy đầu Cổ Li, thân thể không ngừng cọ xát vào y.
Cổ Li chỉ cảm thấy huyết khí dâng tràn, trực tiếp đem thân thể Thư Mộng đỡ lên, vận động thân mình một cách nguyên thủy nhất, hai người quấn chặt lấy nhau.

“A, đau.” Thư Mộng chỉ cảm thấy thân thể trong nháy mắt bị xé rách đau đớn, không khỏi ôm lấy Cổ Li kêu lên.
Cổ Li bất giác có chút kinh ngạc, nhưng tình dục đã che khuất lý trí, không khỏi vừa ôm lấy Thư Mộng lắc lư  vừa khàn khàn cất giọng nói:“Đợi lát nữa sẽ không đau.”

Thư Mộng bị Cổ Li ôm lấy không ngừng vận động, kết hợp với những xao động trong cơ thể, dần dần chuyển biến thành một loại cảm thụ tuyệt không thể tả. Thư Mộng ôm chặt Cổ Li, vô thức rên rỉ. Trong khoảnh khắc đó mọi dáng vẻ tôn nghiêm, phong độ, rụt rè … đều bị ném lên ngoài chín tầng mây. Trầm tĩnh trong dục vọng, hưởng thụ sự kỳ diệu này của cuộc đời con người.

Thư Mộng bị tình dục chinh phục, giữa lúc hoảng hốt cảm giác được Cổ Li ôm lấy nàng tháo bỏ xích sắt, hai người nằm trên chiếc giường ngọc đen, tận cùng phượng đảo loan điên.

Đêm mới bắt đầu, phù dung trướng ấm đêm xuân ngắn, từ đó quân vương chậm thiết triều, (*) e là về mặt này cũng không cần thiết phải kể lại những việc phát sinh làm gì.



“Tiểu thư, tiểu thư, người mau tỉnh lại, người mau tỉnh lại đi.”

Thư Mộng hết sức mệt mỏi, lờ mờ nghe bên tai có thanh âm lo lắng không ngừng thúc giục nàng, cố gắng vạn phần mới miễn cưỡng mở được mắt. Thấy Tử Dạng đang đứng nơi đầu giường nhìn nàng với vẻ mặt lo lắng, không khỏi nói: “Chuyện gì?”
Vừa mở miệng thì thanh âm khàn khàn vô hạn toát ra, căn bản đã không còn trong trẻo như ngày xưa nữa, Thư Mộng không khỏi hơi hơi ngẩn người.

Tử Dạng thấy Thư Mộng đã thanh tỉnh, không khỏi thở phào nhẹ nhõm một hơi, sau đó lại tiếp một hơi nói:“Tiểu thư, nhanh một chút, sắp đến giờ vào triều rồi. Hôm nay là ngày đầu tiên người lâm triều, trăm ngàn lần không thể chậm trễ đâu.”

Thư Mộng vừa nghe Tử Dạng nói như vậy, không khỏi nhíu nhíu mày. Đây là ngày lâm triều đầu tiên của nàng trên cương vị nữ hoàng đế, quả thật không thể tới muộn, lập tức xoay người định rời khỏi giường. Nhưng hai tay kia vẫn còn chưa chống nâng thân mình lên, cánh tay không chút sức lực lại lần nữa nằm xuống ngủ.

Tử Dạng thấy thế nhất thời kinh sợ nói:“Tiểu thư, người làm sao vậy? A... Tiểu thư... Người như là....”. Tử Dạng thấy Thư Mộng yếu ớt nằm xuống ngủ tiếp, không khỏi nhanh chóng kéo cái chăn trên người Thư Mộng ra, định giúp đỡ dậy, không ngờ lại nhìn thấy cảnh tượng khiến nàng vạn phần kinh sợ.

Chỉ thấy trên người Thư Mộng nơi nơi đều phủ kín dấu hôn, đặc biệt chỗ kín đáo lại càng rõ, có dấu răng cắn, có dấu kịch liệt mút vào, có dấu ngón tay nắn bóp tạo thành. Đặc biệt trên thân thể trắng nõn và phần dưới thân thể nở rộ màu đỏ đẹp đẽ man dại, phối hợp với màu ngọc đen dịu tạo thành một bộ tranh vẽ đẹp đẽ nhất.

Thư Mộng lúc này mới cảm giác được thân thể đau đớn giống như bị nghiền nát, xương cốt toàn thân đều giống như bị bẻ gẫy rời rồi sau lại mang ghép vào, ngay cả một chút ít khí lực đều không có để dịch chuyển. Lại thấy Tử Dạng vẻ mặt kinh ngạc và đỏ bừng đang nhìn thân thể của mình, không khỏi hơi hơi cúi đầu liếc qua, nhất thời sắc mặt chuyển hồng, nhẹ trách mắng: “Còn không mau che cho ta.”

Tử Dạng thấy thần sắc Thư Mộng vạn phần xấu hổ, hoàn toàn không còn đâu vẻ ung dung tiêu sái trước đây, vội đỏ mặt mang chăn đắp cho Thư Mộng, đồng thời nói:“Tiểu thư, người là cùng ai? Chẳng lẽ là......”

Sắc mặt Thư Mộng nhất thời càng thêm hồng, liếc mắt nhìn về phía Tử Dạng, Tử Dạng thấy Thư Mộng nhìn về phía mình không khỏi cúi đầu không dám hỏi nữa, nhưng trong ánh mắt lại lộ ra một tia lo lắng.

Sắc mặt Thư Mộng ửng hồng, nhớ tới hết thảy mọi chuyện đêm qua. Vốn là định tự mình đến cùng Cổ Li giao đấu, lại không ngờ rằng bị xuân dược mê hoặc, cùng Cổ Li cũng như vậy bị cho uống xuân dược, trong căn phòng này hết sức quấn quýt triền miên. Bản thân căn bản không hề giống một nữ hoàng, mà giống như một người vợ phóng đãng hơn, vui vẻ phóng túng trên người Cổ Li, cùng y tới đỉnh Vu Sơn mây mưa. (**)

Dần dần nhớ lại rõ ràng những hình ảnh đêm qua, sắc mặt Thư Mộng không khỏi càng hồng. Cổ Li đáng chết kia lại dùng mọi biện pháp ép buộc mình, rất nhiều tư thế lúc này nghĩ đến chỉ làm cho người ta mặt đỏ tim đập. Thư Mộng chưa bao giờ biết mình lại nhiệt tình đến vậy, hoàn toàn không  giống với chính mình, không khỏi vừa thẹn vừa giận. Lập tức không dám nghĩ, cắn răng quét mắt quanh mật thất, không thấy bóng dáng Cổ Li đâu, không khỏi khàn khàn thanh âm nói:“Người đâu?”

Tử Dạng biết Thư Mộng nói đến Cổ Li, lập tức lắc đầu nói: “Không biết, thần còn nghĩ tiểu thư muốn cùng Giám quốc đại nhân thắp đèn đàm luận thâu đêm, cũng không cho người canh giữ ngoài cửa của mật thất. Hôm nay thấy thời gian quả thật không tốt, mới xuống dưới thúc giục tiểu thư, không ngờ......”

Thư Mộng nghe Tử Dạng nói vậy vốn sắc mặt đang đỏ ửng nhất thời trở nên tái nhợt. Cổ Li đáng chết này, mình đã coi thường y rồi, thế lực của y tại hoàng cung này so với mình quả thật không biết lớn hơn bao nhiêu. Bản thân thắng được hắn một lần lại chịu thiệt thòi lớn như vậy, mà hắn lại lặng yên không một tiếng động liền biến mất khỏi tẩm cung của nàng mà không kẻ nào phát giác được. Thật sự là khinh người quá đáng.

Sắc mặt Thư Mộng lập tức trầm xuống, cố gắng chống đỡ ngồi dậy lạnh lùng ra lệnh:“Cổ Li, lần này cũng đừng trách bổn hoàng đối với ngươi không lưu tình nể mặt. Tử Dạng, vào triều, bổn hoàng có việc quan trọng cần tuyên bố.”

Chuyển ngữ từ bản convert của meoconlunar: Kurt
Biên tập: Lộng Nguyệt


Ghi chú:

*phù dung trướng ấm đêm xuân ngắn, từ đó quân vương chậm thiết triều: Câu này lấy ý từ một câu thơ trong bài Trường hận ca (Bạch Cư Dị), nguyên tác:

Phù dung trướng noãn độ xuân tiêu
Xuân tiêu khổ đoản nhật cao khởi
Tòng thử quân vương bất tảo triều

Dịch nghĩa:

Trướng phù dung ấm trải qua đêm xuân
Bực nỗi đêm xuân ngắn ngủi, mặt trời lên cao rồi mới dậy
Từ đấy vua không ra coi chầu sớm nữa
(source: thivien.net)

đại khái chỉ cảnh vua chúa thâu đêm mải mê nữ sắc chốn hậu cung, bỏ bê việc triều chính.

Thư Mộng là nữ hoàng đế, vui vẻ với Cổ Li trong tẩm cung, vậy nên tác giả liên tưởng ^^

** Mây mưa, Vu Sơn: đều là những từ, điển tích chỉ việc nam nữ ân ái giao hợp. Bắt nguồn từ một bài phú của Tống Ngọc. Bạn nào có hứng thú mời google tiếp :)
Cụm từ "phượng đảo loan điên" cũng chỉ chỉ việc đó đó ^^

Bình luận

Đã PM cho chị, hình thức vẫn y như hôm qua em gửi mail ^^  Đăng lúc 3-1-2012 12:10 PM
bây giờ em đang rảnh em sẽ làm luôn, có lẽ tầm 12h em gửi chị ^^  Đăng lúc 3-1-2012 10:27 AM
Nếu em xong chap6 trước 5h chiều nay thì gửi qua pm trên kst cho chị nhé :D cám ơn em  Đăng lúc 3-1-2012 10:17 AM
Dạ đúng rồi chị, meoconlunar - em ấn tượng bạn này là bởi vì hồi trước bạn ấy hay làm truyện tranh bên vnsharing, híhí. Em hy vọng chap nó vẫn ngắn thế này.   Đăng lúc 3-1-2012 10:16 AM
Bản của TTV hình như là của bạn mèo lunar gì đó đúng hem. Em cứ làm tiếp đi, 1 ngày 1 chap là quá tốt rồi, không mong gì hơn ^_^  Đăng lúc 3-1-2012 10:15 AM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

19#
Đăng lúc 3-1-2012 09:56:57 | Chỉ xem của tác giả
quăng bàn quăng ghế quăng dép bà bà =]]

bà bà đầu độc em nhỏ

hok biết đâu nha, bà bà dịch nhanh nhanh choa em đọc đi nha =]]

Bình luận

Người êu thừa tuổi đọc rồi á, sắp lấy chồng rồi còn kêu bà bà đầu độc =)))  Đăng lúc 3-1-2012 04:43 PM
Đoạn đầu như lửa bùng cháy, hừng hực, nóng bỏng. Đoạn tiếp sau lửa sẽ dịu lại, ấm áp, ngọt ngào, hem có đoạn nào *độc hại* đâu ^^  Đăng lúc 3-1-2012 10:10 AM
he, nếu em Táo đến ủng hộ bà bà thì bà bà hoan nghênh, còn đến vì "muốn bị đầu độc" thì đi ra nha *quăng bàn quăng ghế quăng dép* trả lại Táo.  Đăng lúc 3-1-2012 10:08 AM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

20#
Đăng lúc 3-1-2012 15:13:08 | Chỉ xem của tác giả
cố lên tỉ ơi , hay lắm , tỉ mới làm thật sao ,gạt người
Phóng viên Oa Oa : " Xin hỏi Lộng Nguyệt tiểu thư có bí quyết gì ,xin thỉnh giáo "
Lộng Nguyệt Tiểu thư : ... ( đoạn này tỉ đáp đi ha , reply cho đệ )
♥ Lộng Nguyệt♥

Bình luận

Nếu bí quyết nói ra, thì còn gọi gì là bí quyết :P Nhưng cũng hem ngại nói ra, chắc do bản năng, yêu thích và tin tưởng  Đăng lúc 3-1-2012 04:48 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Bạn phải đăng nhập mới được đăng bài Đăng nhập | Đăng ký

Quy tắc Độ cao

Trả lời nhanh Lên trênLên trên Bottom Trở lại danh sách