|
Viết cho những ngày chúng ta ngang qua nhau theo một cách chẳng ai lường trước được…
Hôm nay là ngày bảy tháng tám. Là ngày sau ngày sáu tháng tám, và là ngày trước ngày tám tháng tám. Thật, đơn giản chỉ có như vậy.
Chắc ai đó sẽ hỏi em vào một ngày chẳng có gì đặc biệt như vậy tại sao lại viết mấy dòng này. Thì bây giờ em đang trả lời đây sau khi chờ mòn mỏi showcase debut của Wanna One, rốt cuộc thì thời điểm người ấy “lớn” hơn một tuổi cũng tới.
Có người nói em hiền lành, tốt bụng, những người còn lại thì thấy em ngốc nghếch rồi ngu si các kiểu. Nhưng có một người chẳng bao giờ đánh giá hay hướng em phải như thế này thế nọ, người ấy chỉ bảo sẽ bên cạnh em bất cứ lúc nào em cần. Quả thật thì người ấy đã ở bên em suốt những năm học cấp 3 theo một cách riêng không quen thuộc. Khiến em vượt qua những thứ mà em tưởng như không qua nổi, khiến em tin tưởng mình có thể đạt được ước mơ của mình chỉ cần không từ bỏ.
Bình thường có lẽ em cũng khiến người ấy cạn lời không ít, nên hôm nay trên danh nghĩa Nhóc của Mam muốn nói vài lời với Mam.
Cảm ơn Mam vì đã có mặt ở Box fanfic khiến cho những con người lười biếng như tụi em có thể yên tâm up fic mà không sợ bị sai rule hay trừ điểm
Cảm ơn Mam vì sự nhẫn lại đầy chân thành mà bọn em có thể chia sẻ tùm lum những chuyện trên trời dưới đất trong khi mam hoàn toàn chẳng có lí do gì để nghe điều đó, người ta gọi là gì nhỉ, chỗ dựa tinh thần phải không, mà chả hiểu sao chuyện gì mam cũng biết hết ấy.
Đấy là đối với Box fanfic này, còn đối với em:
Cảm ơn Mam vì đã ngồi nghe em than vãn cả chục phút mà không ghét bỏ gì em.
Cảm ơn Mam vì đã ở đó mỗi khi em yếu đuối và muốn từ bỏ.
Cảm ơn Mam vì đã luôn dành thời gian quý giá của mình cho một đứa trẻ tháng chín này mới mười tám tuổi để chỉ cho nó những giá trị nhỏ bé của cuộc sống.
Cảm ơn Mam vì đã tặng em những món quà bất ngờ vào những thời điểm quan trọng nhất với em.
Cảm ơn Mam vì đã nhìn con người em không giống với bất cứ ai đã từng nói.
Cuối cùng cảm ơn Mam, vì đã luôn khiến em tin rằng mọi chuyện chỉ cần mình dũng cảm đối mặt thì nhất định sẽ giải quyết được.
Mam ơi, có cảm động không? Huhu người đờn ông tám điểm văn đại học chỉ có thể gửi gắm những lời này tới mam thôi. Còn người ấy vì tháng tám đến rồi nên yếu đuối hẳn ra, không dám trực tiếp nói mấy lời này với mam đâu. )
Đối với em thì sự xuất hiện của một người trong cuộc đời đều là ngẫu nhiên và không thể cưỡng ép, giống như bầu trời vậy, chẳng ai có thể ép trời mưa hay nắng. Rời khỏi tuổi 17, thế giới sẽ đem lại cho em rất nhiều trải nghiệm. Dù em có sẵn sàng cho một xác suất xấu nhất thì có lẽ cũng chẳng dễ dàng trải qua nó một mình. Cho nên, em thực sự mong vào những ngày giông bão đó mam có thể ở bên cho em chút ánh sáng. Muốn được như vậy thì mam cũng phải cố gắng đấy nhé. Ngày mai, khi thổi tắt nến sinh nhật của năm 2017 thì lại là một cuộc hành trình mới đối với mam. Em hy vọng dù là ai hay làm gì thì mam cũng sẽ luôn vui vẻ.
Để vui vẻ thì chắc chắn mam phải khỏe mạnh, công việc thuận lợi,…thế nên vui vẻ chính là tất cả những lời chúc em muốn chia sẻ với mam. Mam không chỉ là mam như bạn, mam như chị, mam như mẹ mà mam còn là chiến hữu tốt nhất của em.
Hy vọng mỗi chúng ta đều có thể vui vẻ và hạnh phúc. Khép lại sinh nhật của năm 2017 bằng một lời chào thật vui vẻ. Hẹn gặp lại, Mam.
7/8/2017
Phúc Nguyễn.
[url=home.php?mod=space&uid=114154]@Bacham72 [/url]
|
|