|
Continue...: Tổng hợp những bài viết hay về Iljimae................
Lời của Yong-ee
“Vậy là cuối cùng cũng phải thượng đài, sợ thật, nhìn cái lão béo phị ấy thật kinh khủng. Trúng đòn của lão ấy không chết thì cũng tàn phế suốt đời. Nhưng sợ thì sợ, nhất định phải thắng trận này để cứu cha. Ôi người cha đáng thương! Con nhất định không để bàn tay của cha bị huỷ, hãy đợi con, con nhất định sẽ thắng. Thôi thì không có đủ sức thì đành dùng mưu vậy. Trận này quyết không thể thua.
Sắp tới giờ rồi, hồi hộp quá. chẳng biết thuốc ấy có phát huy tác dụng kịp không đây, nếu không thì mình sẽ chết chắc. Lão quái vật ấy thật đáng sợ… Hình như có người đến. Trời ơi, sao ta không thể cử động đựơc, thậm chí không thể thở được nữa. Nàng tiểu thư đứng trước mắt thật xinh đẹp.. Không, có lẽ nàng ấy không phải người phàm rồi, nàng nhất định là tiên nữ, bởi vì trên đời này không thể có người xinh đẹp đến vậy. Nàng nắm tay ta, chắc nàng nhầm ta với ai rồi. Có lẽ nàng đi rất vội đến đây, hơi thở của nàng vẫn còn gấp gáp, giọng nói nàng rất hỏang hốt, nhưng sao nghe du dương quá. Nàng đang nắm tay ta rất chặt, tay nàng vẫn còn lạnh bởi tiết trời bên ngoài, nhưng sao ta cảm thấy vô cùng ấm áp, ánh mắt của nàng đang rất lo lắng cho một ngưòi nào đó không phải là ta, nhưng bỗng dưng ta thấy mình thật là hạnh phúc. Đôi mắt nàng thật đẹp, rất long lanh, trong trẻo và tinh khiết như giọt sương đêm ngoài kia vậy. Có lẽ ta đang mơ, người con gái xinh đẹp kia đang cầm tay ta, đang nói những lời dịu dàng quan tâm đến ta, ôi trái tim của ta làm sao thế này, sao nó cứ đập thình thịch không kiềm chế nổi. Có khi nào nàng sẽ nghe thấy không, và rồi nàng sẽ biết nàng đang nhận nhầm người. Ta mong sao nàng không biết, ta không muốn nàng rời đi, vì nơi này có nàng, ta cảm thấy không còn đáng sợ nữa, khi nãy ồn ào và lộn xộn bao nhiêu, giờ có nàng ta đang cảm nhận được một luồng không khí thật trong lành tinh khiết, mọi thứ thật dễ chịu, thật tuyệt vời. Sự xuất hiện của nàng như truyền thêm sự tự tin và sức mạnh cho ta. Ôi, xin nàng đừng đi, người con gái đẹp xinh nhân hậu kia ơi, xin đừng rời ta... Nhưng… nàng đi rồi, nàng biết ta không phải là ngưòi đó, biết bao giờ ta được gặp lại nàng, nàng đẹp quá, vẻ đẹp của nàng tựa như băng thanh ngọc khiết, trái tim nàng dịu dàng vá ấm áp làm sao, ta sẽ nhớ mãi về nàng…
Thắng rồi.., cha sắp được cứu rồi. May quá, một chút nữa thôi cha ạ, con sẽ đến ngay. Nhưng sao lại có chuyện này được nhỉ, ta vẫn phải tiếp tục đấu à? Với người này à? Huynh ấy thật dũng mãnh, nhìn huynh ấy cũng rất hiền lành. Sao huynh ấy lại muốn đấu với ta nhỉ? Ta đang cần thắng để cứu cha ta, ta phải đấu với huynh thôi. Chắc huynh cũng là người tốt, huynh đã đưa tay đỡ ta khi ta bị ngã, nhưng thật xin lỗi huynh, ta cần thắng. ta nhất định phải thắng.. Đau quá, ta bị trúng đòn nhiều quá, đau chết đi được. Hết lão mập rồi tới huynh này. Ta sắp chết rồi…Sao ta lại nhìn thấy hình ảnh gì thế này..Người đàn ông ấy là ai, sao quen mặt quá, còn đứa bé đang tưoi cười kia nữa..gia đình ấy thât hạnh phúc…trông họ cười rất nhiều…gì nữa kia, sao người đàn ông ấy…sao cậu bé ấy…Đau quá, huynh ấy vẫn tiếp tục ra đòn, dường như huynh ấy rất muốn thắng, nhưng ta không thể thua, có chết ta cũng không thua, cha đang chờ ta đến cứu. Mẹ ta đến rồi, mẹ đang khóc vì ta à? Sắp hết giờ rồi, làm sao đây, cha sẽ nguy mất. Huynh ấy bảo ta thua, huynh đang cầu xin ta thua. Ta không thể, có chết ta cũng không thể bỏ cuộc, huynh cứ giết ta, ta thà chết cũng nhất định phải cứu cha…Huynh ấy nhận ra ta, huynh ấy gọi tên ta ,và đưa thẻ bài lên. Kỳ lạ, nhưng không còn thời gian nữa. Ta phải đi cứu cha…
Ta lại nhìn thấy nàng rồi, nhưng nàng không thấy ta, ta trông nhếch nhác thế này, còn nàng thì không để mắt đến ai cả. Thôi, tạm biệt nàng, ta phải đi…Lại gì nữa đây, bọn sát thủ này không cho ta đường sống, cứ truy sát ta thật vô lý, suýt nữa chết rồi..May quá, nhưng cũng không thế đứng nhìn lão ấy rơi xuống vực, dù lão có muốn giết ta thì ta cũng không thể trơ mắt nhìn lão chết. Thế mà lão lấy oán trả ơn, hại ta bất tỉnh, hại ta mất hết tiền. May mà cha ta không sao, nếu không thì ta ân hận suốt đời…
Nhưng sao đầu ta đau thế này, những hình ảnh kỳ lạ ấy là gì vậy, ông ấy là ai, còn người phụ nữ ấy là ai, sao mỗi khi nhìn thấy lại làm trái tim ta đau thắt. Vị đại nhân này đang nói gì thế? Ta là con của Lee Soo Ho à? Cha ta bị chết oan ư? Mơ hồ quá, sao lại thế được, ta là ai, ta thực sự là ai đây…? Là Yongee..? Là Lee Geom..?...
Có người ngã xuống rồi, có người ngã xuống, phải rồi, cha ta đã ngã xuống, cha ta đã bị giết như thế, chính mắt ta đã nhìn thấy, người cha đã dạy dỗ ta, đã yêu thương ta đã bị giết như vậy, gia đình ta, nụ cười của mẹ ta, của chị ta, ta không còn được nhìn thấy nữa…Gia đình ta giờ ở đâu, tại sao ta lại thế này, tại sao ta lại có thể quên mất họ..Cha ơi…, con thật bất hiếu, con thật đáng chết, con đã hứa sẽ quay trở lại, con đã muốn trả thù cho cha, thế mà 13 năm qua con đã không thể nhớ một chút gì. Làm sao con có thể quên được như vậy? Giờ con đã về rồi, đứa con bất hiếu đã trở về nhà của chúng ta. Nhưng sao con còn có một mình thế này? Dưới gốc mai này, cha đã dạy dỗ con, dạy con vẽ, dạy con đánh kiếm, dưới gốc mai này mẹ và chị đã mỉm cười hạnh phúc, cha cũng đã mỉm cưòi hanh phúc..Mới như ngày hôm qua, giờ sau một giấc ngủ con tỉnh dậy… mọi người không còn nữa…mọi thứ đã tan hoang thế này…Chỉ còn con và vườn mai năm cũ, cánh hoa vẫn rơi nhiều, nhiều như nước mắt muộn màng của con, hình như hoa mai cũng hiểu thấu nỗi đau đớn này của con, hình như hoa mai cũng đang rơi lệ...những cánh hoa đang ôm ấp vỗ về…vòng tay của hoa mai vẫn đón con trở về, còn gia đình ta đâu rồi, mọi người đâu cả rồi… Cha đã bị ám hại một cách oan ức như thế, mẹ và chị đã không còn... Tại sao? Tại sao giờ lại như thế này…? Con đơn độc quá, nỗi đau đớn đang bóp nghẹt trái tim con. Con phải làm gì đây..? Phải làm sao đây?…Cha ơi…Con chỉ còn một mình trên cuộc đời này. Lee Goem chỉ còn một mình với mối hận chưa được rửa, cha ơi... Con là Lee Geom…là Lee Geom…”
“Đã khóc.. đã cười..rồi lại khóc…
Một mình đơn độc nhớ nhung…
Khắc trên lá đỏ.”
“Dù biết đây là giấc mơ không thể nào thực hiện được
..Vì vậy hai hàng lệ cứ tuôn mãi..”
…Một mình đơn độc..
..Dùng nước mắt để xoá đi bóng hình…
..Đã khóc.. .đã cười…rồi lại khóc…
Cre: [email protected] Post at 8-6-2008 21:08 |
|