|
Một ánh mắt vô thần mà cay đắng. Một cái nhìn cam chịu mà bùng cháy. Một khuôn mặt lặng im đầy bóng tối không hé nổi một nụ cười. Ánh mắt không hướng về bầu trời mà về một nơi xa xăm sâu trong lòng đất.
Một điệu bộ lấc cấc khệnh khạng. Một hình tượng ăn chơi tự tay gây dựng và tự hào của phố chợ. Một vẻ mặt thỏa mãn. Một ánh mắt đầy ánh sáng, nhưng cũng một cái nhìn nhẫn nhịn mà nảy lửa, vẫn nhìn thẳng về phía mặt trời.
Tiểu Thạch đầu và Geom, Shi Hoo và Yong, hai con người hai nghịch cảnh, hai số phận éo le mâu thuẫn mà thống nhất, khác biệt mà gần gũi.
Một thằng bé 10 tuổi, thông minh cương trực, nghèo hèn mà cao sang, bần cùng mà sáng chói, khổ sở mà hạnh phúc. 13 năm sau, Tiểu Thạch đầu trở thành Shi Hoo, danh giá mà thiếu thốn, giàu có mà cay đắng, đầy đủ mà đầy u tối.
Một thiếu gia 8 tuổi sáng dạ anh minh, giàu có và cao sang, danh phận và sự tôn trọng, tất cả đều đủ cả. Qua một đêm, cái tất cả ấy vụt tan không còn dấu vết. 13 năm sau, Geom đã thành Yong- tên đầu gấu lang thang khắp đầu đường xó chợ, không danh phận, không có sự tôn trọng của cái giới quý tộc phân biệt kia, vẫn có một cuộc đời vui vẻ.
10 năm sống cuộc đời nghèo khổ nhưng hạnh phúc, chỉ lấn cấn trong lòng một chút về nghề của cha, về cách mà cha kiếm tiền cho cả nhà. Là người ngay thẳng, tất không chịu được khi bị người ta nói là kẻ trộm cắp gian dối, đặc biệt khi họ lại nói về cha thân yêu. Đêm tối mịt mùng, lần theo bước chân cha. Trộm cắp vốn đã là sai, quyết đã từ bỏ, lại vì tương lai của đứa con trai mà lần theo đường cũ, sai lầm nối sai lầm. Việc đã rồi, không thể dứt ra, con theo cha gián tiếp gây ra cái cái chết bi hùng của người cha ruột thịt. Lỡ đã dây dưa với quân “cướp ngày”, liệu chúng có thả cho ra không? Tội tạo phản động trời, bí mật tạo phản tuyệt đối không được tiết lộ, cái chết gần kề, vẫn ngây thơ không hiểu được. Sống một cuộc đời yên bình ngay thẳng, có hiếu có lễ bên người mẹ dịu dàng và người cha không việc gì là không nghĩ cho con, sao có thể hiểu cái xấu xa tàn tạ, mục rữa thối nát của xã hội bấy giờ. Người mẹ biết phải làm sao, đành bắt ép con mình phải trở thành quý tộc để rồi xa con mà cứ đinh ninh nó được giàu sang phú quý, nó có danh phận rõ ràng, nó có hạnh phúc, để rồi biến đứa bé trong sáng thành Shi Hoo trầm lặng.
Đột ngột, tai họa ùa đến như một cơn bão quấn tát vào mặt đứa trẻ. Bị khinh rẻ, bị kẻ thù truy đuổi, và một nỗi đau thấu cả trời xanh, bóp nghẹt trái tim non nớt, uất nghẹn bao lấy toàn thân, sợ hãi vây bọc xung quanh, không khí đặc quánh, không thể thở được, dòng chữ trên thanh kiếm lóe sáng giây lát rồi vụt tắt vẫn khắc ghi mãi trong tim. Nhát kiếm chém xuống, ngựa vùng dây cương, người cha cao quý ngập tràn trong vũng máu. Hòn đá vô tri, lời nói vô tình mà chan chứa dạt dào tình mẫu tử bị đè nén. “Con nhất định phải sống”, đá rời tay, rơi trên đầu người mẹ dịu hiền, máu lại đổ, chỉ còn lại nụ cười như ánh sáng mà quặn thắt trong tim. Mọi thứ vụt đến vụt đi như một cơn ác mộng khủng khiếp. Sức chứa đã cạn, máu đã đông, bước chân quỷ đưa lối ma dẫn đường, cuộc chiến giành giật lại nhịp đập cho trái tim. Vụt biến! Yong ra đời.
Sống mà như đã chết, sống trong tủi nhục đau đớn. 13 năm dài đằng đẵng, ánh mắt lạnh lùng của mẹ, những giọt nước mắt của cha vẫn là những vết thương rỉ máu. 13 năm sống mà như không sống, có tất cả mà mất tất cả. Lạc lối vào chốn lạnh lẽo không có tình người, chỉ duy nhất có một, đã trở thành chỗ dựa và động lực cho Shi Hoo tiếp tục cuộc sống tàn nhẫn này, một bóng hình anh cần phải bảo vệ. Và lời nói âm vang của người mẹ văng vẳng: quên đi cuộc sống bần hàn và sống như một quý tộc. Quý tộc đâu không thấy, chỉ thấy rằng nụ cười đã ra đi, ánh mắt trong sáng hồn nhiên đã tan mất. Không bạn bè, không niềm vui, cô độc lạc lõng bên những kẻ mang tiếng là người thân mà tàn độc hơn cả loài rắn, bỉ ổi đê tiện hơn cả cầm thú. 13 năm nỗi nhớ về mái ấm vẫn chôn chặt, 13 năm chưa có lấy một phút giây yên ổn thanh bình. Ánh mắt xa xôi quá! Lạnh lùng mà sâu lắng! 13 năm trời ẩn dật trong bùn lầy, vẫy vùng bất lực dưới hố sâu thăm thẳm, chỉ le lói một chút ánh sáng, một chút thôi, nhưng đã trở thành mọi thứ. Ký ức hạnh phúc cứ luôn đau đáu, mà nghịch cảnh hiện tại lại luôn hành hạ. Danh giá là vậy, mẹ ơi!
Một cuộc đời mới đã bắt đầu, quá khứ nghiệt ngã đã ngủ yên được 13 năm cho một cuộc sống vui vẻ, hạnh phúc, vô tư. Bắt đầu một trang mới, nghèo túng và quậy phá. Bị đánh đập bị dọa dẫm mà vẫn tiếp tục sự thoải mái của bản thân, không hờn trách, không oán thán, im lặng giữ cho cha sự bình yên. Cái nét ngoan cường chính trực chẳng mất được đi đâu, vốn đã thuộc về bản chất. Những phút mê man, nửa tỉnh nửa mê, lại thấy cánh hoa mai lả tả hòa trong màu của máu và nước mắt. “Con nhất định phải sống” lại âm vang. Trí óc vẫn chưa đủ để nhận lại quá khứ tràn ngập những máu là máu. Giây phút đối mặt với hiểm nguy, một thân một mình, chẳng thể trông chờ vào ai, tưởng như cái chết đã gần kề, “Con nhất định phải sống” đột ngột vực dậy tất cả trí lực còn lại để tiếp tục níu giữ cuộc sống. Ngoan cường quá! Yong đã sống thật sự hạnh phúc trong 13 năm, có cha, có mẹ tuy bà luôn cau có nhưng chính bà đã nuôi Yong khôn lớn, có những người bạn tốt bụng thân thiết luôn đồng hành và hiểu nhau.
13 năm vui vẻ và 13 năm tủi nhục. 13 năm rộng mở và 13 năm đóng chặt tâm hồn. 13 năm yên ổn và 13 năm đầy song gió bão tố. 13 năm! Đau cho Shi Hoo, an ủi cho Yong.
Cũng một thời gian oan nghiệt, ngay khi anh thành thiếu gia, phút chốc em lại biến thành kẻ nghèo hèn.
10 năm anh được người ấy nuôi nấng từ tấm bé, 13 năm em cũng lại được chính tay con người đó nuôi dạy thành Yong, cũng coi như nuôi dưỡng một cuộc đời mới bởi ngày oan nghiệt ấy đã làm Geom chẳng còn là Geom.
Tiểu Thạch đầu thành Shi Hoo để đè nén và quên đi những phút giây hạnh phúc.
Geom thành Yong để đặt tấm vách ngăn cho một quá khứ thấm đẫm máu và nước mặt.
Họ lại gặp nhau trong trận quyết chiến giành giật thân thể vẹn toàn cho người cha chung. Tàn nhẫn cho cả hai, và hơn hết, cay đắng cho Shi Hoo. Cuộc đời dần rẽ sang hai ngả đường. Chỉ hy vọng mỗi người rồi sẽ tìm được hạnh phúc cho cuộc đời mình khi tất cả là đã qua.
Cre: [email protected] Post at 12-6-2008 23:41 |
|