|
Lại hỏi thế gian.............tình là gì?????????????????
Tôi còn có rất nhiều điều muốn chia sẽ cùng các bạn. Thật sự rất nhiều! Đã xem qua không ít bộ phim, nhưng chưa có bộ phim nào khiến tôi phải suy nghĩ đến từng chi tiết nhỏ, diễn viên diễn xuất tài tình, với mỗi chi tiết, tình huống của kịch bản đều có suy nghĩ và dụng ý của biên kịch. Tất nhiên cũng không tránh khỏi những sơ sót theo điều kiện chủ quan hoặc khách quan. Nhưng tôi có thể khẳng định, đây là bộ phim tôi cảm thấy hay nhất từ trước đến nay trong số những phim tôi từng xem. Phim không đề cập đến điều gì to tát, nội dung không đao to búa lớn; nhưng có đủ cả lãng mạn, bi hài hành động, trinh thám. Song có lẽ ai cũng đồng ý với tôi rằng, lãng mạn mà thi vị tinh tế, bi thương mà không bi lụy, hài hước nhưng sâu sắc, cảm động; Hành động nhưng không có sự giết chóc và theo sau nó là tính nhân văn cao cả. Người xem có thể bật khóc rồi lại bật cười ngay khi xem phim; Cách thể hiện tình cảm, những mối quan hệ trong phim không ai không cảm thấy rơi lệ. Nhiều khi cười đó mà trong lòng đau như cắt; Đằng sau mỗi hành động giết người là một triết lý thâm sâu về cuộc sống, về nhân quả, về ân oán tình thù: có vay thì có trả, oan oan tương báo, hãy biết tha thứ, sự tha thứ sẽ làm cho người ta thanh thản, nhẹ nhàng hơn. Tuy lấy bối cảnh thời xưa, nhưng dường như hơi thở của cuộc sống hiện đại tràn ngập phim, những điều xảy ra trong phim dường như đang xảy ra quanh đây, mà đôi khi chúng ta vô tình không thấy được, và đôi khi vì vô tình, vì bị cuốn vào dòng xoáy của cuộc sống mà chúng ta không còn cảm nhận được.
Theo tôi, bộ phim chỉ đề cập đến một chữ “tình”, có điều “tình” có rất nhiều kiểu, nhiều dạng và nhiều cung bậc. Cảm thấy thật sự xúc động với tình cha con sâu sắc, tình người thấm đậm giữa những con người cùng cảnh với nhau, tình yêu nhân loại, lãng mạn và bay bổng với tình yêu trai gái,…. Rất nhiều,… người ta hi sinh thật nhiều, cho thật nhiều cũng từ chữ “tình”.
Song các bạn có thấy, có bao giờ thắc mắc, tại sao khi đề cập đến tình cảm giữa cha con Thiết Thạch với Yong, giữa các bà mẹ với Yong, với Shihoo, hay giữa những người chòm xóm với nhau, ai cũng cùng quan điểm, cùng đưa ra những dẫn chứng như nhau và cùng phân tích với một lý luận giống nhau, không ai phản đối ai? Nhưng với tình yêu nam nữ trong câu chuyện thì chẳng ai giống ai, dù rằng đôi khi cảm nhận đưa ra cái đích cuối cùng giống nhau những dẫn chứng và phân tích lại khác nhau? Tôi cảm thấy rất lạ các bạn ạ!
Tựu trung chỉ với chữ “tình”, có nghĩa là nói đến trái tim, dù cho đó là tình cảm gì cũng đều bắt đầu từ trái tim, từ trái tim mà ra. Những người trong cuộc chỉ dành trái tim để quyết định tình cảm, còn chúng ta, người ngoài cuộc, khi nhìn thấy những điều đó ngoài sự đồng cảm, cùng tần số tình cảm, tần số nhịp đập của trái tim, chúng ta còn có một cái đầu để phân tích và nhìn nhận, chẳng phải là có câu “người ngoài cuộc bao giờ cũng sáng suốt” sao? Tuy nhiên có lẽ xuất phát từ trái tim mà đôi khi những nhận định của chúng ta phần nào ảnh hưởng bởi sự chi phối của trái tim.
Ở đây, tôi không muốn nói đến những cái “tình” mà mọi người đều có nhận định giống nhau, tôi chỉ muốn chia sẽ với các bạn những gì tôi cảm nhận về “tình” của các nam thanh nữ tú trong phim mà thôi.
Có lẽ các bạn cũng phần nào biết được quan điểm của tôi về những mối tình đó rồi. Tất nhiên, tôi chẳng căn cứ vào việc Shihoo chặt đứt ngón tay để cứu EC để kết luận rằng chàng yêu EC, tôi cũng chẳng chỉ dựa vào mỗi chi tiết Shihoo đốt đèn để kết luận yêu EC. SH chặt đứt ngón tay để cứu EC vì nhiều lẽ, ngoài tình yêu SH dành cho EC, họ còn được nối kết với nhau bởi bao nhiều điều, đó là tình anh em, tình đồng loại, …nói thế nào SH cũng chịu ơn EC nhiều lắm rồi, họ là những con người cảm thông được với nhau trong cuộc sống, nếu không có EC luôn ở bên cạnh những khi SH bị hắt hủi, bị làm tổn thương, SH có thể sống được đến ngày nay như vậy không, nếu không có một EC nhân hậu ở bên như vậy thì SH chắc gì đã còn là SH như thế không? Có khi hoặc không còn tinh thần đề tiếp tục sống, hoặc thật sự trở thành ác nhân rồi. Tôi cảm nhận được tình yêu của SH dành cho EC bằng tất cả những hành động, những lời nói của SH dành cho EC, bằng tất cả ánh mắt, nụ cười, cử chỉ của SH dành cho EC. Việc SH nói với EC sẽ bắt được Iljimae, lột mặt nạ của Iljimae trước mặt EC, quả thật, tôi thấy hành động này ngoài sự lo lắng dành cho một người em, còn có cả sự ghen tuông nam nữ ở đó. Một người với tính cách điềm tĩnh, chững chạc như SH, nếu chỉ xem EC như là em gái thì không có kiểu ghen tuông như vậy, không có kiểu giận giỗi giống như khi EC mang hoa đến đưa cho anh, bảo anh đi ra mộ chị của Yong, không có kiểu giận giỗi tắt đèn khi EC muốn vào phòng xem vết thương khi SH đánh nhau với Iljimae,…
BS yêu Yong ư? Tình yêu của cô cũng được thể hiện như chính con người của cô, hoạt bát, bộc trực, chân thành, yêu là cho và cho mà không có bất cứ điều gì hối tiếc, vì vậy không ai không thấy tình yêu của cô đơn sơ, mộc mạc mà nồng nàn, mãnh liệt đến dường nào. Cả đời của cô chỉ yêu duy nhất một người. Đó là Geom lúc nhỏ (mà cô cũng chẳng biết cậu bé ngày xưa tên gì), là cậu bé nắm chặt tay cô, hứa bảo vệ cô khi hai người ở giữa ranh giới sự sống và cái chết, và khi biết Yong, một thanh niên lêu lổng xóm chợ chính là cậu bé nắm tay cô ngày nào, cô đã vui mừng bao nhiêu khi tìm lại được (khi chưa biết Yong là cậu bé ngày xưa, cô nào có để mắt đến Yong đâu, giống như oan gia, còn muốn sớm sớm trả xong nợ, tìm ra tông tích người Yong cần rồi đi nữa là, nhưng đến khi biết Yong là người cũ, lại giúp tìm tông tích người Yong cần tìm, lại chẳng muốn rời xa, hết lòng lo cho Yong). Cô yêu Yong bởi vì Yong là người ở nắm chặt tay cô, hứa bảo vệ, cô yêu Yong vì Yong chính là Yong, cô yêu Yong và đứng đằng sau sự nghiệp anh hùng Iljimae của Yong, cô yêu Yong và giúp Yong báo thù, cô yêu Yong và chấp nhận cả người phụ nữ Yong yêu. Tình yêu của BS là cái tiếp nhận và cho đi trọn vẹn.
Còn EC? Cũng vậy thôi, cô cũng thể hiện tình yêu như chính con người cô, tinh tế, thanh tao, đối tượng cô trao trọn trái tim cũng tương xứng với cô, và cô cũng yêu Iljimae mãnh liệt không kém. Nhưng xét cho cùng trong cuộc đời cô, cô có hai mối tình, mối tình thời thơ ấu với Geom và mối tình khi trưởng thành với Iljimae, chỉ là may mắn cho cô, Geom và Iljimae là một. Cô chỉ yêu mỗi Iljimae mà thôi, còn với Yong, chẳng có tí tình cảm nào hết ngoài tình thương giữa con người với con người, dù có đôi khi cô ghét Yong vì tính lỗ mãng của Yong. Bạn có nhớ chi tiết cuối tập 16, khi EC đốt lữ quán? Thật sự mà nói hành động này của EC khiến tôi thất vọng về nàng, đến bây giờ tôi vẫn không hiểu tại sao EC làm như vậy? Một người thông minh như EC (chẳng phải cô là “cái đầu” của Byun Sik sao?), sao lại có hành động hồ đồ như thế? Nàng đốt lữ quán để cứu Iljimae? Cứu như thế nào đây? Khi đốt lữ quán, quan binh sẽ chú mục cứu lữ quán thì Iljimae sẽ giúp giảm bớt sự truy sát của Iljimae? Hay Iljimae sẽ đến cứu nàng, không đi ăn trộm thì sẽ không bị quan binh bắt? Nhưng khi nghĩ như vậy nàng có nghĩ là có khi cả hai sẽ phải chết cháy không? Nếu không chết cháy có khi Iljimae lại bị lộ thân phận không? Khi Yong vào cứu EC, EC đã bảo Yong đi ra ngoài trước đi, nàng còn phải đợi một người, khi nàng nói điều đó, vẻ mặt nàng lộ vẻ lo lắng cho Iljimae tột độ, mà chẳng buồn để ý gì đến Yong ngoài câu nói bảo Yong ra ngoài với cái cách nói với bao nhiêu người khác. Và như vậy, có lẽ nàng việc làm của nàng là muốn Iljimae đến lữ quán để không bị quan binh truy đuổi. Tôi chỉ có thể lý giải hành động này của nàng là vì nàng quá yêu Iljimae, vì quá yêu mà mất đi sự minh mẫn vốn có, chỉ nghĩ được rằng làm như vậy sẽ cứu được Iljimae, thế thôi. Đôi khi tôi tự hỏi không biết mình có bỏ qua chi tiết nào để có nhận định sai như vậy không, quả thật tôi vẫn chưa tìm ra được chi tiết mà có thể tôi đã bỏ sót. Hãy xem cái cách nàng nói, cách nàng biểu hiện khi nhìn thấy Iljimae ngồi trên cây , “chàng không sao chứ?”, vui mừng, thật sự vui mừng, vui mừng vì Iljimae không sao, Iljimae còn sống, khi nghe Iljimae bảo nàng đừng làm việc dại dột như vậy nữa, nàng đáp lại với câu nói “chàng nhìn thấy hết rồi sao” với thái độ vui vẻ hạnh phúc vì Iljimae đã quan tâm đến nàng, mà chẳng buồn suy nghĩ tại sao Iljimae lại thấy hết, và tại sao Yong lại cứu được nàng, mà Iljimae lại biết được nàng đang ở trong đám cháy đợi chàng (hoặc cũng có thể biết được nàng tự đốt lữ quán), nàng chẳng có một chút nào dành cho Yong vì vậy mà nàng chẳng buồn nghi ngờ, chẳng buồn liên kết các sự kiện với nhau,… thương cho Yong! Biết đâu, nàng có chút hoài nghi, nghi ngờ vào lúc này, có khi Iljimae đã cho nàng nhìn mặt rồi!
Với Yong, có lẽ đây là nhân vật phức tạp nhất, chỉ với một hình hài, mà ẩn trong đó bao nhiêu con người, bao nhiêu tính cách. Do đó, mấu chốt tình cảm của họ lại nằm ở chính con người này. Tôi cũng cho rằng đổi là BS bị nạn, không phải EC thì chàng vẫn đi cứu, chàng đi cứu EC ngoài lẽ chàng yêu EC, chàng còn vì tình người, còn vì cái mặc cảm là vì chàng mà EC bị như vậy, còn bao nhiêu cái vì khác,… chẳng phải là chàng đã cứu bao nhiêu người hay sao. Nên không thể căn cứ vào việc chàng cứu EC để kết luận chàng yêu EC. Cứ mỗi lần EC tức tối bỏ đi khi nhìn thấy, nghe thấy những hành động, lời nói khiếm nhã, lỗ mãng của Yong, thấy ánh mắt Yong nhìn theo mà đau cả lòng, đau đáu, tha thiết, nhưng EC nào biết, cũng chẳng hề cảm nhận được (giác quan thứ 6 của nàng này tệ thật!). Nhưng trái tim có lý lẽ riêng của nó, chàng vẫn cứ rung động vì EC, trái tim chàng dành cho EC, song chàng chỉ có được EC khi chàng là Iljimae, hãy thử nghĩ xem, sau khi nghe EC và cô hầu nói chuyện về Iljimae, chàng đã quyết định lấy thân phận Iljimae để được gần gũi tiếp xúc với EC. Còn với BS, đó là những kỷ niệm đau thương có, vui vẻ có, hạnh phúc có, không có thơ, không nhạc như giữa Iljimae và EC, nhưng ẩn chứa trong đó là những đồng điệu về cuộc sống! Và có lẽ vì là đồng điệu về cuộc sống, nên quá đổi bình thường quá đổi thân thuộc, khiến chàng không nhận ra đó là tình yêu, đến khi mất đi mới nhận ra được.
Với tôi khi BS ở bên Yong trên đảo, khi Yong cõng BS trên cầu, khi Yong và BS ngồi dưới gốc mai, khi hai người đốt đèn trong căn nhà nhỏ, sao mà lãng mạn đến lạ thường dù không thi vị. Vừa gần gũi, thân thiết, vừa dường như cảm nhận được suy nghĩ của nhau. Nhớ đến ánh mắt của Yong dành cho BS khi biết rằng BS là cô bé ngày xưa, vừa trìu mến, thân thương, và ẩn chứa sự biết ơn, biết ơn em vẫn còn sống, biết ơn em đã vì anh mà mua cây mai này cho anh và bao nhiêu điều khác. Tôi không thể nào không rung động khi nhìn thấy ánh mắt Yong dành cho BS khi lay cô thức dậy và hai người cùng xem hình ảnh từ chiếc đèn lồng mà Yong làm cho BS. Chỉ có thể nói, một trời yêu thương!
Mỗi người ở đây, đều chọn cho mình cách lý giải khác nhau tùy theo tình cảm, tùy theo trái tim và cái đầu của mình. Nếu cho tôi viết tiếp câu chuyện, tôi sẽ để Yong tìm gặp lại BS, còn với EC, nàng sẽ luôn sống với kỷ niệm đẹp của mình!
Cre: thucle Post at 13-8-2008 11:58 |
|