|
Kurt gửi lúc 1-10-2011 23:56
Ôi, đọc bài của Gà ngốc mới thấy "đúng phong cách sến rện quen thuộc" đây rồi {: ...
hớ hớ cụ D cụ lãng mạn quá đấy. Đà Lạt buồn quá hở, lúc con lên chỉ thấy có mưa thui {:180:} Này nhé, sáng mưa lất phất, trưa ào xuống vài trận to to, rùi chiều thì tầm tã lun cho tới tối, tối thì lúc có lúc k nhưng mà gió thổi thì kinh khủng. Lúc lên Đà Lạt con ở nhà nhỏ bạn, nhà nó ở ngay bên rừng thông, Trời hỡi, tối đã yên ắng thì chớ, đã vậy còn gió rít qua rừng, tiếng thông reo ( con bạn nói thế) nghe như tiếng khóc, đã vậy sau mưa con nào con nấy kêu thấy mà ghê, nhòm qua cửa sổ rợn cả da gà {:152:} Nhớ lại tưởng tượng lúc ấy mà coi Phone của chị già chắc ấn tượng sâu sắc lắm, vì ngoài tiếng gió còn có tiếng điện thoại vang vang{:127:}, ối ghê quá!
Còn nữa nhá, mưa Đà Lạt còn cho con nhiều kỉ niệm lắm, bốn đứa phóng xe máy trong mưa, mặc áo mưa mà như chưa mặc, trời lạnh, người ướt và đói, nhớ đời lun. Tấp vô hàng ốc kêu ngay một tô nghêu hấp gừng, ngon chi lạ, còn tiếc cả nước nữa cơ {:180:}
Ngoài mưa, Đà Lạt còn có núi, leo Lang Biang mà xì khói, lúc mới leo khăn choàng áo khoác, nón găng đầy đủ, thế mà chưa được phân nửa, áo ấm cởi sạch, mồ hôi như tắm nhưng vẫn k nóng, vẫn cảm thấy lành lạnh. Leo núi ở xứ này thật là thú! Lên tới đỉnh rùi hả, sướng vô cùng, nhưng lạnh thì cũng vô biên, uống li trà gừng mà cứ như uống thuốc tiên, uống mãi mới hết li vì răng đánh lập cập{:104:}
Hà hà, vi vu Đà Lạt cụ đừng có mãi thơ thẩn cafe với hoa mà buồn, cứ thử cảm giác mạnh ấy, đang đêm đi vô rừng lượm trái thông nè (đố dám làm) còn k thì phóng xe vô vườn hồng xem người ta trồng bông cũng vui lắm, k thì leo núi, dạo phố thì chỉ dạo 1, 2 lần thui k thì buồn rũ người ra đấy cụ. À, mà cụ đừng có đi dạo k, cụ đạp xe quanh phố ấy, vui lắm! Đà Lạt đúng là muôn vẻ, đâu chỉ có buồn man mác. Khi nào đi, rủ con theo leo núi chung cho vu,. còn nữa con dắt cụ đến rừng thông cụ vô lụm trái con đi dìa ngủ {:165:} |
Rate
-
Xem tất cả
|