|
Chương 18: Khúc nhạc dạo sinh nhật
Thân thế của Tịch Si Thần, An Kiệt đã nghe anh kể qua một ít, bố mẹ đều là người làm ăn, khi anh còn bé, họ đã qua đời trong một tai nạn xe khi đi du lịch đến Tam Á (1).Anh nói vô cùng đơn giản nhưng An Kiệt nghe cảm thấy đau xót, đang vô cùng cảm động thì đối phương lại nói, anh thích nhìn em vì anh mà xúc động, trong nháy mắt, cảm xúc bị tụt xuống. Nhưng nói thật ra, đã nhiều năm trôi qua như vậy, khổ sở cũng sẽ qua đi, huống hồ Tịch Si Thần lại là người độc lập kiên cường, hai từ này là lúc sau An kiệt vỗ đầu người nào đó tặng cho.
Nhưng là trên thực tế, “ kiên cường” của Tịch Si Thần đều là ngụy trang cả, đây là sau này An Kiệt từng chút từng chút khai quật được. Ví dụ, Tịch Si Thần ghét gián, anh cứ nhìn thấy gián là luôn nổi da gà, nhưng, biểu hiện của anh lại là: xoay người thanh lịch, bình tĩnh cười với vợ, “ An Kiệt, có con gián.” Sau đó, dùng tốc độ bình thường tránh ra, sau khi An Kiệt cầm thuốc để giết xong, lần nào cũng đều cười nhạo người đang chà xát cánh tay ở ngoài cửa, nhưng cũng may là vì thế mà nhà trở nên sạch sẽ, mấy chuyện này một năm sẽ không phát sinh đến lần thứ hai, nếu không chắc chắn anh sẽ phát điên lên, điều này cũng làm cho An Kiệt vì sao Tịch Si Thần tích cực mời người giúp việc theo giờ đến dọn vệ sinh.
Mặc dù Tịch Si Thần sợ độ cao, nhưng cách sợ độ cao của anh cùng người khác lại không giống, người bình thường là đứng ở trên cao nhìn xuống thì sợ,còn anh thì đứng ở trên cao mà nhìn lên thì bị chóng mặt.
Tiếp nữa là, Tịch Si Thần ngửi thấy mùi dầu mè thì sắc mặt xám như tro, trong vòng năm giây sẽ rời khỏi bàn ăn…
Quả thật, An Kiệt đã đem việc thu thập nhược điểm của người nào đó trở thành thú vui.
Một ngày, Tịch Si Thần đi vào phòng làm việc cầm hai quyển sách, đang tính đi ra ngoài thì lại lui về phía bàn gỗ lim, nhìn thấy màn hình máy tính, “ Lại là phim kinh dị?”
Người đang cuộn tròn trong chỗ ngồi, thở dài một tiếng, “ Thời khắc quan trọng, lập tức hắn sẽ bị lỡ mười hai giờ, sau đó—“ Âm thanh mang theo chút quỷ dị mà hưng phấn.
Si Thần không khỏi nghiêng đầu, “ Không phải hôm nay em nói muốn đi vào trung tâm mua mấy thứ?”
“ Vâng, xem xong em đi.”
“ Anh tiện đường, đưa em đi.”
“ Tốt.” Hiếm khi không từ chối.
Tịch Si Thần vốn dĩ định đi ra ngoài, nhưng lại không nhịn được nói một câu, “ Em không thể xem mấy loại này ít đi một chút sao?”
“ Hả? Vì sao?”
Người nào đó không trả lời mà đề nghị,” Em có thể xem một bộ phim nghệ thuật.”
An Kiệt dùng chuột bấm tạm dừng, hiếm khi mà đang xem phim lại chú ý đến người bên canh, “ Anh—“
Tịch Si Thần cười nhẹ, “ Anh chỉ gợi ý vậy thôi, em có thể không cần nghe theo.”
An Kiệt lắc đầu, “ Không phải, Tịch Si Thần, có phải là anh—“
Người nào đó bình tĩnh xoay người đi ra ngoài, “ Anh ở dưới chờ em, em xem xong rồi xuống.”
An Kiệt đăm chiêu nhìn cửa phòng mở, sau đó xoay người lấy ra một quyển nhật ký ở phía sau giá sách, lấy bút viết: Elvis sợ phim kinh dị? Hỏi chấm, còn phải chờ kiểm nghiệm.
Hôm nay Tịch Si Thần vừa bước vào cửa xông ty đã có người đi đến chúc anh sinh nhật vui vẻ, một đoạn đường đi mà đã nhận được đến hai mươi câu chúc mừng.
Nói thật ra thì anh có chút không muốn thừa nhận mình đã già đi một tuổi. Đi vào văn phòng thấy trên bàn có không ít quà tặng, không khỏi lắc đầu, xem ra anh là một ông chủ rất được lòng nhân viên.
Niên Ngật đẩy cửa đi vào,cầm trên tay một hộp socola to đùng, “ Đừng có nghĩ linh tinh, lúc tôi đi lên thì có một em nhân viên nhờ tôi đưa cho cậu.” Nhìn đến đống quà tặng trên bàn, than thở hai tiếng, “ Chưa thấy người đàn ông nào kết hôn rồi mà vẫn được hâm mộ như vậy.”
Tịch Si Thần đã ấn số điện thoại nội bộ bảo thư ký vào xử lý sạch sẽ.
“ Buổi tối nếu không có việc gì, đến nhà tôi ăn cơm nhé?”
Niên Ngật gật đầu, nhớ lại mấy năm trước, “ Cậu trước kia đến sinh nhật cũng chẳng thèm để ý, bây giờ lại mời người khác đến nhà ăn cơm sinh nhật.”
Tịch Si Thần mỉm cười, ngồi xuống xem tài liệu, “ Con người luôn thay đổi”. Nhìn đến Niên Ngật không có ý định đi ra, “ Làm sao?”
“ Nói thật, làm một người đàn ông chưa đến ba mươi lăm tuổi, cậu thực sự thành công.” Niên Ngật ngồi đối diện anh, hôm nay lại có hứng thú nói chuyện phiếm, “ Trẻ tuổi, đẹp trai, giàu có, khiêm tốn, không dính vào scandal.”
“ Anh nghĩ ở đâu ra mà lắm tính từ vậy?”
“ Cậu nên xem nhiều bài báo về mình, tôi đã giảm bớt đi nhiều rồi đấy.” Sau đó cảm động lắc đầu. “ Nhưng chuyện này không xấu- đợt cậu cùng Lâm Mẫn có chuyện gì vậy? Đi ra ngoài ăn cơm, còn bị người ta chụp ảnh, đây cũng không phải tác phong của cậu.”
“ Coi như là người quen.”
“ Không biết vợ cậu có xem mấy tin lá cải này không.”
“ Cô ấy rất ít khi xem tin tức, kể cả có xem, cũng chỉ cười.”
“ Hai người thật tin tưởng nhau.”
Tịch Si Thần cười thú vị, đây là hình thức hai vợ chồng ở chung với nhau, tình yêu của anh- nham hiểm và ngọt ngào.
Lúc này có người gõ cửa đi vào, dĩ nhiên là nhân viên cửa hàng bán hoa mang hoa đến, một bó hoa hồng trắng to, Tịch Si Thần nhíu mày, nhân viên do dự đi đến chỗ nam diễn viên chính để người ta ký nhận,nói thật ra Tịch Si Thần có chút uể oải, bấm số điện thoại nội bộ hỏi sao lại thế này ( tùy tiện cho người khác tiến vào.)
“ Sorry Tịch tổng, đó là—“
Tịch Si Thần không nghe câu sau, bởi vì anh nhìn thấy tờ giấy ở giữa những bông hoa hồng trắng.
( Sinh nhật vui vẻ) nét chữ quen thuộc nhưng xinh đẹp.
Tịch Si Thần cúp điện thoại, nhận lấy tờ giấy ký nhận.
Nhân viên nữ cửa hàng hoa đi ra ngoài, mặt không khỏi đỏ lên, một người đàn ông trưởng thành cười rộ lên có thể gợi cảm như vậy sao?
“ Ai tặng?Chậc,gan to thật, dám vẫn tặng hoa hồng?” Niên Ngật nhìn anh cầm tờ giấy vào sổ ghi chép, có chút hiểu rõ.
Tịch Si Thần đem hoa đến bình hoa để cắm.
Hôm nay giữa trưa, Si Thần họp được một nửa, đúng lúc tạm thời nghỉ thì nhận được một tin nhắn.
“ Có muốn cùng nhau ăn cơm không?”
Tịch Si Thần dựa vào trên ghế cười “ Anh nhiều việc lắm.”
Đối phương lập tức nhắn lại, “ Vậy thôi, em mấy ngày nay cũng bận.”
Si Thần nhíu mày “ Em bận cái gì?” vốn dĩ từ đầu định nhắn là, một trợ lý luật sư thì có cái gì để bận? Nhưng nghĩ lại loại lý do thoái thác này không phù hợp với khí chất cao quý của anh.
Kết quả là đối phương có vẻ không có ý định nhắn lại.Si Thần đợi một lúc, cuối cùng nghiêng người dặn dò trợ lý vài câu, đứng dậy rời khỏi phòng họp. Xuống tầng lại nghĩ đến cái gì, quay trở lại văn phòng cầm vài thứ, sau đó đi thong dong đi xuống.Cuối cùng thì hai người bọn họ ai âm hiểm hơn? Nghĩ đến chỉ có người ở trong cuộc là rõ ràng nhất-cam tâm tình nguyện chịu đựng(2).
Chú thích:
(1) (tiếng Hoa: 三亞; pinyin: Sanya) là thành phố cực nam của đảo Hải Nam, Trung Quốc. Dân số: 536.000 (2006). Đây là thành phố lớn thứ hai (sau Hải Khẩu) trên đảo. Bức tượng Quan Âm cao 108 m hoàn thành năm 2005 là một trong những bức tượng cao nhất thế giới. Vịnh Á Loan và một bãi biển dài 7,5 km nằm phía đông nam của thành phố. (theo wiki)
(2) Cái này bản gốc là 甘之若饴 (Cam chi như di) có nghĩa là chỉ vì làm một việc nào đó, mà cam tâm tình nguyện chịu đựng gian nan, vất vả.
Chương 19: Thần thánh không thể xâm phạm
An Kiệt ấn ấn thái dương, từ từ bước vào văn phòng,dù sao cũng đến muộn, vậy thì muộn mười phút hay hai mươi phút thì cũng chẳng khác nhau là mấy, đơn giản cứ từ từ không vội. Vẫn chưa cùng người trong xe vẫy tay nói tạm biệt, cứ nghĩ đến người này không biết chừng mực liền nghiến răng nghiến lợi, ngày hôm qua hẹn gặp cô trong hầm gửi xe của công ty, vừa gặp đã kéo cô đến một chỗ kín đáo để hôn. An Kiệt không biết sao dạo này lại to gan đến thế, ở một nơi công cộng mà làm như vậy… Thật sự có chút khác người.
Quả thật cùng người như Tịch Si Thần ở chung, không thể nói là thoải mái, nhưng tuyệt đối không thể bảo là không vui vẻ, anh sẽ biết hết được sở thích của bạn, anh giận bạn cũng chỉ trong chừng mực. Anh biết làm thế nào để đối phương không cự tuyệt, làm thế nào để đối phương cảm động. Anh cẩn thận nhưng không tầm thường, những thứ anh theo đuổi rất ít, nhưng chỉ cần là anh muốn, anh sẽ ra sức thực hiện, không cần phải sử dụng thủ đoạn cũng không làm những điều gì ác độc, có đôi khi An Kiệt cảm thấy tình cảm của Tịch Si Thần thật là phức tạp nhưng cũng thật non nớt, anh thẳng thắn thể hiện tình cảm của mình với cô, cố chấp, thậm chí mang theo một ít đến chết không rời.
An Kiệt rất nhiều lần cảm thán sao mình lại có thể đụng tới một nhân vật khó ứng phó như vậy.
Hôm qua bị bắt về sớm, hai người tới trước siêu thị mua mấy thứ, vừa mới đi vào không lâu, Tịch Si Thần đẩy xe hàng tới gần cô, thì thầm vào tai cô:” Hóa ra ở nơi đông người như này, cũng không thể đè nén được dục vọng.”
An Kiệt dừng lại,nheo mắt nhìn anh nửa ngày cuối cùng bất đắc dĩ lắc đầu, tiếp tục đi về phía trước. Si Thần theo kịp, một bộ dáng thong dong và lạnh nhạt, giống như lời nói lúc nãy chỉ là trò đùa. Đi dạo hơn hai mươi phút, An Kiệt mơ hồ cảm thấy hôm nay anh quá mức im lặng, hơn nữa nhìn thấy cái gì sẽ bỏ vào luôn xe hàng.
“ Anh định làm cỗ à?”
Si Thần cười nhạt,” Anh đang suy nghĩ khi nào thì em chịu nói chuyện với anh.”
An Kiệt lấy mấy bình rượu hồng bỏ vào xe đẩy, căn dặn :” Tốt lắm, anh đi xếp hàng tính tiền.”
“An Kiệt-“ Tiếng cười mang theo vẻ vô tội.
“ Em ở bên ngoài đợi anh.” Nói xong, người đã đi về phía cửa ra của siêu thị.
Tịch Si Thần thở dài, cho dù sinh nhật cũng không thể được voi đòi tiên, không thể biết làm sao đành xếp hàng thanh toán.
Trên đường trở về, An Kiệt ngồi ở ghế phụ nhắm mắt.Tịch Si Thần ngoan ngoãn lái xe.
An Kiệt là đầu bếp, nấu một bàn ăn coi như cũng được, nhìn cảnh này khiến cô cảm giác thành công, không uổng công cô đi đến lớp học nấu ăn một tuần.
“ Kết quả như thế nào? Tịch Si Thần đi vào, “ Có cần giúp gì không?”
“ Tạm thời không cần.” An Kiệt cười nói, “ Em vừa nghe thấy tiếng động, hội Phác Tranh đến à?”
“ Ừ.” Tịch Si Thần đứng một bên, tiện tay bốc một miếng khoai tây cho vào miệng.
“ Này!” An Kiệt nhíu mày, “: Đừng ăn vụng.”
“ Ăn ngon lắm.”
An Kiệt mỉm cười, “ Ít nhất trước khi ăn phải rửa tay chứ.”
Tịch Si Thần sửng sốt, giây tiếp theo tiến lên từng bước ôm người nào đó mãnh liệt,An Kiệt bị khóa giữa tủ bát và người nào đó trong lúc này, nhận lấy sự nhiệt tình bất ngờ.
“ Sorry….” Kết thúc nụ hôn, Tịch Si Thần để trán ngang với cô “ Có chút không khống chế nổi.”
An Kiệt lúng túng, giả bộ như không có việc gì, nói “ Vậy phiền anh khống chế một chút, em còn phải nấu cơm.”
Tịch Si Thần vừa nghe rồi cười nhẹ, tựa vào cổ cô dịu dàng vuốt ve.” Mấy hôm trước có phải em liên lạc với trợ lý của anh?”
An Kiệt ừ một tiếng, “ Hóa ra luật sư Ân Dương là cố vấn pháp luật của công ty anh.” Cô được bổ nhiệm phụ trách giúp đỡ.
“ Em liên hệ với anh còn cần thông qua trợ lý sao?” Hơi thở ấm áp thổi qua tai khiến cô một trận tê dại.” Đây là công việc, giải quyết theo việc chung.”
“ Nhưng, em là vợ anh.” Hai tay của anh đã luồn vào áo của cô, quyến luyến ở hông cô, đầu ngón tay mang theo ướt át cùng một chút tình ý.
“ Ok, lần sau em nhớ sẽ trực tiếp gọi điện cho anh.” An Kiệt mập mờ nhận lời, sau đó cười đẩy anh ra,,” Hiện tại, Tịch tiên sinh, đi ra ngoài chiêu đãi khách đi.”
Tịch Si Thần thở thật dài “ Cả người anh hiện tại là của em, em không muốn sao?”
An Kiệt che trán, đối với người đàn ông ở trước mặt này cảm giác bất lực. Mà câu trả lời của cô là trực tiếp đẩy người dời đi.
Cơm nước xong, mấy người bà Phác liền xin phép ra về, không có ở lại thêm, An Kiệt đưa mọi người ra ngoài, xoay người đi về, nhìn thấy Tịch Si Thần dựa vào hành lang gỗ ở cạnh tường nhìn cô cười, đi qua trước mặt anh, Tịch Si Thần khẽ kéo cô, sau đó ôm người vào lòng.
“ Em có biết cảnh tượng này anh đã tưởng tượng bao nhiêu lần không?”
An Kiệt cười khẽ, vòng tay ôm anh, “ Hiện tại,là ảo tượng sao?”
Tịch Si Thần trầm ngâm,” Vĩnh viễn cũng không phải là ảo tưởng đúng không?”
“ Đúng.”
Tịch Si Thần ôm chặt cô, “ Cám ơn.” Người không khống chế được đem cô kéo vào phòng,chậm rãi làm càn.
“Giản tiểu thư.” Đi theo An Kiệt vào thang máy là nhân viên làm ở tòa soạn đối diện.
An Kiệt day day thái dương, cười gật đầu “ Xin chào.”
“ Cô vừa rồi có nhìn thấy một chiếc xe Lotus (1) đỗ ở dưới tòa nhà chúng ta không?” Khưu Toàn ghé sát vào tai cô, thần bí cười “ Tôi vừa đi tới, thì xe cũng đi luôn, chậc, tôi làm việc ở đây hai năm mà cũng không phát hiện khu này có một người đẹp trai thế.”
An Kiệt không nhịn được lại lấy tay day day thái dương, “ Quả thật là vẫn có.”
Khưu Toàn mở miệng liền cười “ Tôi tạm thời đưa ra một kết luận: hóa ra có người mặc áo sơ mi trắng có thể khiến người ta mười phần cảm xúc.”
An Kiệt không biết nên nói gì, may mắn là thang máy đã đến, “ Hẹn gặp lại, Khưu tiểu thư.”
Khưu Toàn đi theo ra thang máy, “ Bạn trai tôi tối qua cầu hôn, nói thật tôi có chút lo lắng,này, điều này được gọi là gì nhỉ? Đứng núi này trông núi nọ?”
Người đang uống nước trái cây Tịch Si Thần đưa trước khi xuống xe không khỏi sặc một tiếng.”
“ Cô không sao chứ?”
An Kiệt khụ hai tiếng, “ Không có việc gì. Chúc mừng cô.”
“ Chúc mừng cái gì, môn đăng hộ đối thì chấp nhận.” Khưu Toàn chần chừ một chút, “ Nghe nói cô đã học qua tâm lý học, cô nói xem có phải là tôi mắc chứng sợ hãi trước hôn nhân?”
An Kiệt cười lắc đầu, “ Phụ nữ đối với hôn nhân tương đối nhạy cảm, so với đàn ông họ coi trọng mối quan hệ pháp luật này. Cô có thể đáp ứng cuộc hôn nhân này có thể nói rằng cô coi trọng đối phương, ít nhất là đánh giá cao anh ta.”
“ Có thể.” Nói xong có tiếng than nhẹ “ Không mong là tốt nhất, như hy vọng thích hợp nhất?”
“ Chính là vậy.” An Kiệt gật đầu, cuộc sống vốn là tìm được người thích hợp, không cần phải theo đuổi những mục tiêu cao xa.
“ Giản tiểu thư kết hôn chưa?”
“ Rồi.”
“ Chà, như vậy chồng cô chắc vô cùng xuất sắc.”
“…. Chắc là thế.”
Cửa thang máy lại mở ra lần nữa, Khưu Toàn nhìn thấy người trong thang máy đi ra, không khỏi giật mình há hốc miệng thở dốc.
Người đàn ông đi đến bên cạnh Giản An Kiệt đang quay lưng lại với anh, cầm túi giấy đưa qua, “ Thuốc đau đầu, lần sau đừng cố tình rơi.”
Thấy người đến, An Kiệt cũng có chút kinh ngạc, nhưng với chuyện xảy ra bất ngờ này cô đã có thể hoàn toàn bình chân như vại, “ Hôm nay không thấy khó chịu.”
Khóe miệng Tịch Si Thần cong gợi lên một vòng cung, “ Cứ cầm trước đã.”, nâng tay nhìn đồng hồ, “ Sao không vào đi? Không phải là đến muộn à?”
An Kiệt thở dài, “ Cám ơn lời nhắc của anh.”
“ Không cần khách sáo.” Anh lộ ra mặt tinh nghịch.
Vốn dĩ An Kiệt định giới thiệu anh với Khưu Toàn bên cạnh,đây là vấn đề lịch sự, đáng tiếc Tịch Si Thần vội rời đi,” Sau khi tan tầm về nhà sớm một chút.” Nói xong bước vào cửa thang máy đang mở.
“ Giản tiểu thư, cô nói “ Hoàn hảo” thật tương đối súc tích đấy.” Cửa thang máy đóng, Khưu Toàn nhướn mày cảm thán.
An Kiệt có chút xấu hổ, “ Lần sau giới thiệu hai người.”
Khưu Toàn liên tục lắc đầu, “ Không dám, không dám.” Nói xong cười “ Nhưng mà , về sau tôi có thể đến tìm cô nhiều hơn được không?”
“ Hả?”
“ Tôi rút ra hai điều kết luận: Vừa nhìn anh ta là biết thuộc loại rất khó để theo đuổi, cô nhất định có phong thái nào đó. Ý của tôi là về sau có thể nhờ cô chỉ dạy, không có ý gì đâu, là thật tình chỉ bảo. Hơn nữa tôi cũng có nhiều vấn đề, cô lại học tâm lý, tôi cảm thấy nói chuyện với cô rất đáng tin.”
An Kiệt kỳ quái, vì sao đại đa số mọi người đều cho rằng cô theo đuổi đối phương, mặc dù điều này không quan trọng, “ Cô có thể đến tìm tôi, nếu giúp được tôi sẽ giúp.”
“ Nhất định, nhất định.”
Hai người nói lời tạm biệt, An Kiệt cảm thán nhân duyên của mình từ lúc nào trở nên tốt như vậy. Nhưng mà nghĩ đến vấn đề ai theo đuổi ai, An Kiệt buồn bực, rõ ràng là anh theo đuổi cô. Nghĩ đến chắc là do biểu hiện bên ngoài của Tịch Si Thần trước mặt mọi người quá mức như thần thánh không thể xâm phạm- nhưng, người kia có cái gì mà thần thánh không thể xâm phạm vậy?! |
|