Quên mật khẩu
 Đăng ký
Tìm
Xem: 5633|Trả lời: 13
In Chủ đề trước Tiếp theo
Thu gọn cột thông tin

[Hiện Đại] Mộng Anh Hùng Của Một Thiếu Niên Bình Thường | Gần Như Vậy Xa Đến Thế (Chương 7+8+9) - Hoàn (Beta toàn bộ)

[Lấy địa chỉ]
Nhảy đến trang chỉ định
Tác giả
Đăng lúc 17-4-2017 09:27:32 | Chỉ xem của tác giả Trả lời thưởng |Xem thứ tự |Chế độ đọc
MỘNG ANH HÙNG CỦA MỘT THIẾU NIÊN BÌNH THƯỜNG
©2025 Kites.vn | & O; t4 Q+ `  W# z* c( G9 xAll rights reserved
©2025 Kites.vn | + w! J0 A+ Y; y. w5 d6 yAll rights reserved

# i  w1 @& R) y& e4 v, V: c1 B©2025 Kites.vn | All rights reserved
Tác giả: Gần như vậy Xa đến thế
©2025 Kites.vn | ) X5 R! M3 `6 UAll rights reserved
+ N- A: n$ m0 `©2025 Kites.vn | All rights reserved
Người dịch: ALin
©2025 Kites.vn | All rights reserved/ U5 K: a7 d1 s
/ Z4 S: W8 @  D9 i©2025 Kites.vn | All rights reserved
Thể loại: Hiện đại
©2025 Kites.vn | ' I3 W) R+ \) r! Z. ^* u; `; jAll rights reserved
©2025 Kites.vn | 4 P8 h+ {: B" Q2 C4 D* }# I1 |All rights reserved
Tình trạng sáng tác: Đã hoàn
©2025 Kites.vn | - t0 ]/ \4 L- V" \* f. jAll rights reserved
©2025 Kites.vn | 1 ]$ N$ M1 ~7 k) r3 cAll rights reserved
Độ dài: 9 chương cực ngắn
©2025 Kites.vn | " X1 k' }8 Y8 pAll rights reserved
©2025 Kites.vn | % X8 Y/ x( a$ ^+ |! D) f& OAll rights reserved
Nguồn: http://www.07dcr.com/book/shijienamedawoxiangqukankan/565770.html
©2025 Kites.vn | ( S+ _5 ~0 h+ Q5 LAll rights reserved
©2025 Kites.vn | All rights reserved6 N- X$ i( ^, E
Văn án:  
( \( @+ B& H/ c% {$ a  v+ N©2025 Kites.vn | All rights reserved
©2025 Kites.vn | All rights reserved8 E. j4 L( d2 Z; N
Cậu ấy nghi hoặc nhìn tôi: "Bạn là..."
* ~/ Q( T8 @6 c( I©2025 Kites.vn | All rights reserved
Tôi cũng kỳ quái nhìn cậu ấy: "Tôi là tôi thôi, nếu không còn có thể là ai nữa."
, R% G' b7 M8 Z# s( p! _; t# Q©2025 Kites.vn | All rights reserved
13 năm 8 tháng không gặp nhau, rất lâu rồi, cậu ấy nói khẽ: "Lẽ nào tôi lại không phải là tôi?"

# O3 I4 [% {) Y6 C% j2 z©2025 Kites.vn | All rights reserved

©2025 Kites.vn | All rights reserved1 p2 J: O# B8 {# q: M7 `, {; W
Đôi lời của người dịch: Đây chỉ là một truyện ngắn nằm trong tập truyện "Thế giới rất rộng lớn, tôi muốn được đi xem" của nhiều tác giả. Tình cờ mình đọc được truyện ngắn này, cảm thấy rất thích nên làm để chia sẻ với các bạn. Truyện này sẽ không làm ảnh hưởng đến tốc độ của truyện Kinh niên lưu ảnh, vì truyện đó đã chậm đến mức không thể chậm hơn được nữa rồi (T.T) Mong mọi người ủng hộ hố mới này của mình. Cảm ơn!!!!!!! Moa! Moa! Moa!
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

14#
Đăng lúc 8-10-2020 08:52:31 | Chỉ xem của tác giả
truyện hay mà ít người đọc quá
- [1 x2 ]9 R6 e4 C9 t7 B©2025 Kites.vn | All rights reserved
cảm ơn bạn dịch.
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

13#
Đăng lúc 4-5-2017 12:57:54 Từ di động | Chỉ xem của tác giả
Truyện hay và ý nghĩa quá. Cảm ơn bạn đã dịch. Thực sự câu chuyện đã cho mình nhiều cảm xúc. Kết thúc như vậy mới chính là cuộc đời

Bình luận

Được khen nghe rất thích, kaka  Đăng lúc 5-5-2017 10:47 AM
Lâu lâu nên đọc mấy truyện thực tế như này. Ngôn tình chỉ để thỏa mãn những mơ ước mà ngoài đời cta ko thực hiện được. HiHi, bn dịch hay mà :)  Đăng lúc 5-5-2017 08:41 AM
Mình cũng vậy, dù ko HE nhưng mình hài lòng với kết này. Cảm ơn bạn lun ủng hộ mình nha :D  Đăng lúc 4-5-2017 01:33 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

12#
 Tác giả| Đăng lúc 4-5-2017 10:21:54 | Chỉ xem của tác giả
(7)

©2025 Kites.vn | , G( z( O4 Y( h+ L; D; dAll rights reserved
        Mùa hè năm 2014, tôi từ Bắc Kinh về quê có việc bận, một hôm cùng mẹ ra ngoài dạo phố tình cờ gặp được mẹ của Vương Khải. Tôi không gặp dì ấy được mấy lần, ngược lại mẹ tôi và dì ấy nói chuyện rất ăn ý. Dì ấy hỏi thăm tình hình của tôi, luôn miệng khen ngợi những thành tích nho nhỏ của tôi, mấy lần tôi muốn mở miệng hỏi về Vương Khải, nhưng đều bị ánh mắt của mẹ ngăn lại.
©2025 Kites.vn | : t  X7 b! h! V6 @# S& bAll rights reserved
        Lúc gần chia tay, tôi không nhịn được nữa hỏi mẹ của Vương Khải, dì ơi, bây giờ Vương Khải tốt không ạ? Dì ấy gật đầu, đứa nhỏ này à, từ nhỏ đã kiêu ngạo, sau khi thi Đại học thất bại, nó đậu vào một trường đại học ở Thạch Gia Trang (thành phố lớn nhất và là tỉnh lỵ tỉnh Hà Bắc Trung Quốc, cách thủ đô Bắc Kinh 320 km về phía nam), sau khi tốt nghiệp xin được một chân nhân viên văn phòng ở công ty hiện tại đang làm, có điều đã kết hôn rồi, cũng ổn định lắm.
©2025 Kites.vn | All rights reserved) u6 y2 }* r; \/ D" P/ d% B7 G3 ]- N1 h
        Nội tâm tôi chấn động, ngoài mặt lại không chút thay đổi nói, dì cho con số điện thoại của cậu ấy được không ạ?
©2025 Kites.vn | ( O6 n4 w  q( ~* W: ^5 tAll rights reserved
        Về đến nhà, tôi cầm số điện thoại trong tay, hết cầm lên lại đặt xuống, số điện thoại và số Wechat của Vương Khải tôi đã thuộc làu làu trong đầu, nhưng lại chần chừ không đủ dũng khí nhấn phím gọi. Nghĩ ngợi rất lâu, tôi thêm cậu ấy vào Wechat của mình. Qua không bao lâu đã được chấp nhận, tôi vừa bất ngờ vừa vui mừng nhìn icon của cậu ấy, đang cẩn thận tỉ mỉ xem xét hình dáng của cậu ấy, không ngờ cậu ấy lại chủ động gửi tin nhắn cho tôi.
©2025 Kites.vn | 4 q* X& Y2 B" |2 \4 m+ a1 oAll rights reserved
        Văn Vũ, chào cậu.
©2025 Kites.vn | " H7 V- k) v# iAll rights reserved
        Tôi sửng sốt nhìn bốn chữ trên màn hình không biết nên nói gì, chậm chạp đối đáp lại vài câu, hẹn cậu ấy vài ngày sau gặp mặt ăn bữa cơm, mười mấy năm không gặp, không biết bây giờ tôi và cậu ấy sẽ như thế nào. Dường như càng muốn lần tìm những dấu vết ngày xưa, lại càng bang hoàng nhận ra mọi thứ trước đây đã trở nên mong manh, không còn toàn vẹn như ban đầu.
©2025 Kites.vn | All rights reserved8 K7 @8 z# r7 \5 T( c, D! r5 x
        Tôi không ngừng nghĩ, gặp lại nhau lần nữa tôi phải làm như thế nào, sẽ như người nhiều năm không gặp bước đến trao nhau một cái ôm nhiệt tình, sẽ giống như người đã trưởng thành bắt tay nhau, giống với bạn bè ngồi lại hàn huyên tâm sự, hay chỉ khách sáo như những con người xa lạ. Nhưng đến khi thực sự gặp được Vương Khải, tôi mới biết, những năm qua, cuối cùng chúng tôi vẫn để lạc bước nhau. Vương Khải gầy rồi, đen rồi, mắt to mày rậm ngày xưa tuy vẫn còn, nhưng kết hợp với gương mặt xương xương, lại trở nên khắc khổ. Cậu ấy cao hơn ngày trước, nhưng vẫn thấp hơn tôi một cái đầu, mặc một chiếc áo ngắn tay hàng chợ, cổ áo đã hơi ngả vàng, chiếc quần jean xanh nhàu nhĩ, một đôi giày vận động, đường viền đã mòn vẹt không còn nhìn rõ được màu sắc.
& G+ }, s) g, P& o2 c©2025 Kites.vn | All rights reserved
        Văn Vũ, chào cậu. Vương Khải bước đến trước mặt tôi, đưa tay ra với tôi, trong ánh mắt cậu ấy mang theo vẻ cự tuyệt và lạnh nhạt. Loại ánh này tôi có biết, cậu ấy từng dùng loại ánh mắt như vậy để nhìn người xa lạ.
©2025 Kites.vn | All rights reserved$ b& n6 i3 z. U2 J- m$ U
        Tôi vội vàng bắt tay cậu ấy, cố ý lớn tiếng khoa trương gọi, anh Khải, lâu rồi không gặp nhỉ? Vương Khải buông tay tôi, tự mình đi về phía quầy phục vụ. Tôi tự biết mình vô duyên, kịp thời ngậm miệng bước theo cậu ấy. Sau khi ngồi vào chỗ, cậu ấy nhìn tôi một lúc rồi nói, mười ba năm lẻ tám tháng.
©2025 Kites.vn | 0 `8 ^/ ]7 J3 |9 \; O9 U5 }All rights reserved
        Tôi không kịp phản ứng lại, hả? Cậu ấy nói, chúng ta đã mười ba năm tám tháng không gặp nhau.
©2025 Kites.vn | All rights reserved8 `& R( _- F" C; U( O! [# k
        Tôi sững sờ nhìn vào cậu ấy, đã lâu vậy rồi sao? Cậu ấy gật đầu, phải.
©2025 Kites.vn | All rights reserved& J0 J3 R' k$ ^( H
©2025 Kites.vn | All rights reserved: d' y! I" G* X* ~" R
(8)

©2025 Kites.vn | 7 ^' l+ b% W' O: s* A" |, V# NAll rights reserved
        Tôi có thể lường trước bữa ăn này diễn ra trong tình cảnh vừa thong thả vừa gấp gáp thế nào, cả hai đều trầm mặc, mỗi người đều ôm trong mình một tâm tư riêng. Hơn nữa tâm tư này, không phải chỉ đơn thuần là sự xa cách do nhiều năm không gặp như tôi đã nghĩ. Tôi biết loại xa cách này - nó hình thành từ khi chúng tôi hãy còn nhỏ, bắt đầu vào cái ngày cậu ấy ngồi trước giường ngủ của tôi ôm sách đọc, vết nứt giữa hai chúng tôi đã từ đó không ngừng bị kéo rộng ra.
# k6 H* {5 v9 Q# X) s, P©2025 Kites.vn | All rights reserved
        Khi thức ăn được mang lên, Vương Khải cho tôi xem nhóm công ty trong Wechat của cậu ấy, cậu ấy nói, cậu xem mấy hôm trước ông chủ của chúng tôi gửi lên Wechat một bài viết, ông ấy nói hành văn rất hay, bảo chúng tôi phải học tập để viết theo, xem xong tôi mới phát hiện thì ra do cậu viết, ha ha.
©2025 Kites.vn | ( `1 i# Q) D, M1 B! N" M" s2 YAll rights reserved
        Mặt tôi đỏ lên, vậy à? Viết cũng không tốt lắm. Cậu ấy cười, hay lắm, không tồi chút nào.
©2025 Kites.vn | 6 g  E. D" _9 Q9 z) X! W% }All rights reserved
        Cuộc trò chuyện tắc lại ở đó, Vương Khải ngồi phía bên kia nghiêm túc gắp thức ăn, trong đầu tôi cuống lên tìm đề tài mới tiếp tục câu chuyện. Thế nhưng tôi phát hiện giữa hai chúng tôi, ngoại trừ những kỳ nghỉ đông cùng nhau trải qua, dường như không còn điều gì nữa để nói, mà tôi lại không cách nào xác định được liệu cậu ấy có vui vẻ khi phải nghe chuyện cũ hay không, cho nên chỉ đành không ngừng nâng ly uống rượu với cậu ấy. Tôi sợ chỉ cần động tác này dừng lại, sự trầm mặc và ngượng ngập sẽ bao trùm lấy bầu không khí xung quanh chúng tôi, cho dù ra sức khua tay thế nào cũng không thể xua tan đi được.
, z4 y9 K) ~! R# K3 l/ \1 P* W! v; k©2025 Kites.vn | All rights reserved
        Sau đó, Vương Khải bảo tôi kể về cuộc sống của mình, tôi nâng ly uống cạn, cố gắng điềm nhiên kể về những năm đã qua. Tôi cố tình không nhắc đến thành tích cũng như những điểm nổi trội, dùng giọng điệu của một người ngoài cuộc, không vui vẻ cũng chẳng mất hứng, chỉ như đang đọc báo cáo kể cho cậu ấy nghe. Gương mặt của Vương Khải khuất sau ly rượu, không nhìn rõ được, tôi chỉ cảm thấy ánh mắt cậu ấy đang lấp lánh, giống như dáng vẻ của thật nhiều năm trước.
©2025 Kites.vn | All rights reserved, p. K+ ?9 O2 x# _0 m
        Rất lâu, cậu ấy hạ thấp giọng lên tiếng, đây không phải là tôi sao? Đây không phải là cuộc sống tôi từng ao ước sao? Vì sao cậu có thể, còn tôi lại không được? Vì sao lại là cậu? Dựa vào cái gì không phải là tôi?
3 `* _3 j. _  @5 x©2025 Kites.vn | All rights reserved
        Nói xong, cậu ấy ngửa cổ một hơi uống cạn rượu trong bình, sau đó nằm ngả ra bàn.
% k! I, F0 z2 r©2025 Kites.vn | All rights reserved
        Tôi nhìn vào gương mặt tỉnh táo của cậu ấy, chậm rãi rót cho mình một ly rượu, lặng lẽ nói với cậu ấy, từ nhỏ mình đã muốn được trở thành cậu, mình cảm thấy cậu là một chàng trai hiên ngang đầu đội trời chân đạp đất, cậu nói muốn được giống như gió, cậu muốn đến thành phố lớn, đến cuối cùng cậu không thể đạt thành tâm nguyện, đau khổ trong lòng cậu mình biết. Mình từng muốn được trở thành cậu, nhưng sau này mình dần hiểu ra, đến khi trưởng thành, mình phải trở thành chính mình.
©2025 Kites.vn | All rights reserved$ D& S0 ~/ T1 i9 p0 _: U1 f; n) o
        Cậu là một người anh trai, một người thầy tốt bạn hiền của mình, mình kính trọng cậu. Nói hết câu, tôi cũng uống cạn ly rượu trong tay. Sau đó Vương Khải cúi đầu, giữ chặt lấy tôi, cậu ấy híp mắt lại nhìn vào tôi: Cậu sống cho thật tốt, cố lên, đừng giống như tôi bị trói buộc, cuối cùng cho dù hối hận cũng không kịp nữa.
©2025 Kites.vn | All rights reserved5 V6 ]- k8 N6 E
        Tôi xốc cậu ấy dậy, gằn giọng: Chẳng có ai trói buộc cậu cả, là cậu quá hiếu thắng, quá hiếu thắng!
1 k+ f8 z! }% n©2025 Kites.vn | All rights reserved
©2025 Kites.vn | All rights reserved4 p3 p( T1 E: I' F4 h: L7 L6 q
(9)

©2025 Kites.vn | + r7 j/ R7 R9 U3 _$ Y, e4 gAll rights reserved
        Sau đó, tôi trở lại Bắc Kinh tiếp tục cuộc sống, công việc của mình, mãi đến mùa xuân năm 2015 mới về lại nhà, bà ngoại mất, sau khi lo liệu xong tang sự, tôi và mẹ ngồi lại nói chuyện, nói về thưở nhỏ sống trong ngôi nhà cũ, cũng nói về Vương Khải. Mẹ lau nước mắt, thở dài nói, đứa nhỏ này, số mệnh không tốt.
% B! a, I, X' T" W% g8 Q©2025 Kites.vn | All rights reserved
        Tôi hỏi chuyện gì vậy, mẹ nói, mẹ nó mấy ngày trước đến nhà chúng ta, nhờ bố con tìm giúp nó một công việc, chỗ làm trước đây có người mắng nó ngu ngốc, nên nó đánh nhau với người ta rồi bị đuổi việc, ở nhà còn phải tốn kha khá tiền bồi thường viện phí, vợ nó cũng bỏ chạy theo người khác, cuộc sống của nó đúng là không như ý. Nghe mẹ nói cậu ấy lặn lội xuống phía nam tìm việc, áng chừng Tết cũng không về.
3 \% n! r/ ]9 C; @8 a$ i( q©2025 Kites.vn | All rights reserved
        Tôi nghe xong trong lòng lại dấy lên cảm giác khó chịu, về phòng đóng cửa, lén lút khóc một trận, không biết là đau lòng thay cho cậu ấy hay bi thương cho chính mình, tôi hai mươi sáu tuổi, nhưng lại cảm thấy giống như đã sống hết một đời. Ngày hè năm 2014 đó, nhìn thấy đám tóc bạc lờ mờ trên đầu cậu ấy, tôi có cảm giác cậu ấy đã già, mà trong khoảnh khác này, tôi cảm thấy chính mình cũng đã già rồi.
9 r$ G# M% {% I- V©2025 Kites.vn | All rights reserved
        Ngăn cao nhất trên giá sách của tôi có một quyển sách, chính là quyển tự truyện năm đó Vương Khải đã đọc khi ngồi cạnh giường tôi, trước đây do tôi mang về từ nhà bà ngoại rồi cố tình đặt ở nơi nổi bật nhất. Tôi lấy quyển sách từ trên giá xuống, ngón tay chạy lần theo bìa sách thật lâu, sau đó giống như đã đạt được quyết định, tôi cầm điện thoại gọi cho Vương Khải. Không biết nên nói gì, chỉ cảm thấy trong lòng có một số lời muốn nói với cậu ấy. Bên kia điện thoại là một số không còn dùng nữa. Tôi lại mở Wechat gửi tin nhắn cho cậu ấy, phát hiện mình đã bị loại khỏi danh sách bạn bè của cậu ấy.
©2025 Kites.vn | 4 M$ S1 p4 m, iAll rights reserved
        Không chút báo trước, Vương Khải đã loại tôi ra, cậu ấy đã hoàn toàn rời khỏi cuộc sống của tôi.
©2025 Kites.vn | 5 l1 X! b: Q) M- k- lAll rights reserved
        Mấy đêm liên tục tôi đều năm mơ, mơ thấy ông bà ngoại, mơ thấy căn nhà cũ, mơ thấy đám bạn thưở nhỏ, mơ thấy Vương Khải. Chúng tôi hãy còn là những đứa trẻ ngây ngô, chảy nước mũi, tay cầm súng ngắn đồ chơi, chúng tôi ngồi nghe Vương Khải kể chuyện, chúng tôi cùng vui đùa, cùng làm bài tập. Khi ấy, chúng tôi vẫn là những người bạn tốt nhất của nhau.
©2025 Kites.vn | ' j' ~0 {* X8 E. G0 QAll rights reserved
        Trong mơ, ánh mắt Vương Khải sáng lấp lánh, giống như ngôi sao trên bầu trời đêm, cậu ấy ngồi trên cây bạch dương, mặc chiếc áo sơ mi trắng sạch sẽ. Cậu ấy đưa cho tôi một quyển sách, cậu ấy nói, tương lai tôi muốn mình giống như gió, tôi muốn đến thế giới bên ngoài, muốn đến thành phố lớn, đón bố mẹ tôi cùng đến đó, sống những ngày tháng sung túc dễ chịu.
©2025 Kites.vn | 2 ^- y* Q8 s8 g: }. h7 {0 A$ GAll rights reserved
        Cậu có tin không? Cậu ấy hỏi.
©2025 Kites.vn | & _$ o: P2 i4 ^3 }' D6 u+ Z( XAll rights reserved
        Tôi vừa áy náy, vừa thấy trong lòng len lén một niềm vui nhỏ, tôi có được cuộc sống cậu ấy từng ao ước, lại cảm thấy những ngày này lúc nào cũng thấp thỏm e dè, tôi mang trong mình niềm tin luôn bước về phía trước, nhưng lại không ngừng hoài nghi bản thân. Có điều tôi hiểu rõ, cho dù tôi nghi ngờ thế nào đi nữa, con đường này tôi không có cách nào quay đầu lại, chúng ta tự chọn cuộc sống cho riêng mình, thì đã định phải có sự trả giá.
©2025 Kites.vn | All rights reserved1 y. m2 @' d5 y: Y% G6 f, j
        Tôi và Vương Khải, đều giống như nhau, lang thang phiêu bạt giống như nhau, không chốn bình yên giống như nhau, đều vì tuổi trẻ mà bất chấp gian nguy giống như nhau, chỉ có điều cậu ấy lựa chọn không cam tâm, còn tôi lại lựa chọn quên lãng.
1 f) `* a! ], j0 q  O" t8 ^$ P: `©2025 Kites.vn | All rights reserved
        Vốn cho rằng, chúng tôi là những ngọn gió cùng thổi về một phương, cuối cùng sẽ tụ lại với nhau thành cơn bão lớn. Thế nhưng, chỉ vì chúng tôi sớm đã là người ở hai thế giới, cho nên cuối cùng chỉ đành đi theo những ngả đường không giống nhau. Mà tương lai, chúng tôi rồi sẽ tìm thấy nơi xa xôi chỉ thuộc về riêng mình.

Rate

Số người tham gia 1Sức gió +5 Thu lại Lý do
tranthithuylam + 5 Ủng hộ 1 cái!

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

11#
Đăng lúc 27-4-2017 17:06:41 | Chỉ xem của tác giả
Áp lực học hành của Vương Khải lớn quá, rất giống hiện tại của nhiều bạn. Nhưng những ước mộng của Vương Khải lại là kim chỉ nam của bạn nữ chính. Hazz.

Bình luận

Ây gu :))  Đăng lúc 28-4-2017 09:19 AM
Spoiler: sẽ gặp lại bạn à....  Đăng lúc 28-4-2017 07:40 AM
Mình cũng thích truyện này vì nó thực tế. Hy vọng mấy chương cuối hai người có thể gặp lại :)  Đăng lúc 28-4-2017 06:26 AM
Đây cũng là lý do mình thích truyện này, ai cũng muốn trở thành gió, nhưng ko phải ai cũng là gió đc. Cảm ơn bạn nhiều lắm!  Đăng lúc 27-4-2017 08:29 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

10#
 Tác giả| Đăng lúc 27-4-2017 16:22:09 | Chỉ xem của tác giả
(6)

©2025 Kites.vn | All rights reserved! V0 J& a% Z3 A; t( _2 n
        Khi tôi tốt nghiệp Cấp 2, nhà bà ngoại chuyển vào khu nội thành, tôi cũng thi đậu vào một trường Cấp 3 trọng điểm ở vùng khác, từ đó về sau không còn quay về nhà cũ nữa. Tôi vẫn giữ liên lạc với đám bạn lúc nhỏ của mình, duy nhất chỉ có Vương Khải là hỏi thăm qua lại vài lần rồi thôi.
- v! c3 X1 V0 L- u) ^1 y) O0 d©2025 Kites.vn | All rights reserved
        Lúc ấy tôi nghĩ, Vương Khải chắc chắn là hình mẫu của một người thành công, cậu ấy ngồi trong giảng đường học lớp 12, chuẩn bị đón nhận những quả ngọt thuộc về cậu ấy. Vương Khải sẽ trở thành một người như hình mẫu cậu ấy đã tỉ mỉ vẽ ra trong giấc mộng anh hùng, vững bước đi trên con đường tràn đầy hoa tươi và những lời ca tụng. Còn tôi, cho dù cật lực đuổi theo bước chân cậu ấy thế nào đi nữa, cũng giống như Khoa Phụ đuổi theo mặt trời, chỉ cần một ngày cậu ấy chưa dừng lại, càng đuổi tôi lại càng đuối sức.
©2025 Kites.vn | All rights reserved8 l( B. F, u, w$ h$ ~9 b
        Bài vở Cấp 2 đột ngột nặng lên nhiều, thành tích của tôi bắt đầu rơi xuống. Tôi đã từng nỗ lực hết sức duy trì vị trí trong top 5 cả lớp, bây giờ ngay cả top 20 cũng chen không vào. Những khi lo lắng và sợ hãi, tôi nhớ đến Vương Khải, vì vậy bèn nhờ bố mẹ hỏi thăm cậu ấy học trường nào, lớp mấy rồi vô cùng dè dặt viết cho cậu ấy bức thư đầu tiên.
©2025 Kites.vn | ' n7 y! n4 f: Z2 t. A2 OAll rights reserved
        Lúc ấy Vương Khải đã học đến lớp 12, bài vở tất nhiên nặng nề hơn tôi nhiều, nhưng cứ vào mỗi cuối tuần nhận được hồi âm của cậu ấy, trong thư cậu ấy vẫn là một bộ dạng tràn đầy tự tin. Nội dung thư ngoài dăm ba câu chỉ bảo tôi phương pháp học tập, hầu hết thời gian đều dành cho cậu ấy kể về thành tích Cấp 3 ưu tú thế nào, hoạt động đoàn thể xuất sắc ra sao, cùng với các hoạt động xã hội khác.
©2025 Kites.vn | All rights reserved  X& B! l: y7 f! @- Q! |/ m
        Chúng tôi trở thành bạn qua thư, gần như mỗi tuần đều viết thư cho nhau. Có điều thư hồi âm của cậu ấy nghìn bức như một, rập khuôn nhau. Ban đầu, tôi còn dùng những từ ngữ hoa mỹ để tán dương cậu ấy, về sau dần dần nảy sinh tâm lý đối phó, dây dưa chần chừ mãi mới viết thư hồi âm lại. Mà trả lời của cậu ấy lại càng chậm hơn, ngữ khí cũng chuyển dần từ sự tự tin ban đầu sang những mệt mỏi, lo lắng.
©2025 Kites.vn | $ W0 T4 \" P2 R$ }All rights reserved
        Thực ra cậu ấy cũng chỉ nhắc đến bằng một cụm từ ngắn, nhưng tôi vẫn biết hiện tại có bao nhiêu áp lực nặng nề đang đè lên cậu ấy. Cậu ấy nói bản thân đã bắt đầu bị mất ngủ, đau đầu, thần kinh có chút suy nhược, lần đầu tiên thành tích kỳ thi tháng bị giảm sút, giáo viên tìm cậu ấy nói chuyện. Trong bức thư cuối cùng Vương Khải viết cho tôi, cậu ấy nói, tại sao mọi người đều luôn dồn ép tôi? Tôi có thể làm tốt hơn nữa, tại sao không có ai tin tưởng tôi thêm lần nữa?
©2025 Kites.vn | All rights reserved; }* b* \4 V" \9 z8 V. t
        Lúc này, chúng tôi đứt đoạn liên lạc với nhau. Tôi viết thư hồi âm cho cậu ấy, sau đó lại viết thêm vài bức nữa, nhưng hoàn toàn vô ích, không một chút tăm hơi. Sau đó, bọn họ tốt nghiệp rồi thi đại học, tôi cũng không gửi đi lá thư nào nữa. Với tôi mà nói, Vương Khải đã là một người mất tích.
©2025 Kites.vn | All rights reserved% L# c  e- `0 s# y0 `% @. L
        Mà tôi của lúc đó, đã hoàn hoàn đổi khác so với con nhóc ranh hồi tiểu học. Tôi là trạm trưởng trạm phát thanh của trường, giành được giải nhất cuộc thi diễn thuyết toàn quốc, làm MC vũ hội Nguyên đán hàng năm của trường, còn giành được vị trí quán quân cuộc thi chạy đường dài cấp trường, trong cuộc thi sáng tác văn học giành được hạng nhất, thành tích học tập duy trì trong top 10 toàn khối. Đều là những việc trước đây có nghĩ tôi cũng không bao giờ dám nghĩ.
©2025 Kites.vn | , p# P# Y* S, S/ g4 TAll rights reserved
        Khi đăng ký nguyện vọng Đại học, tôi lại nhớ đến Vương Khải. Tôi nghĩ, nếu tôi là cậu ấy, tôi sẽ ghi danh vào trường đại học nào. Mãi đến lúc đó, tôi mới giật mình phát giác, Vương Khải đã ăn sâu vào tận trong xương tủy của mình, tôi sẽ vô thức dựa theo cách nhìn nhận của Vương Khải để làm việc, sẽ đặt bản thân trên lập trường cậu ấy để suy xét vấn đề. Nhất thời tôi có chút hốt hoảng, là tôi đã biến thành cậu ấy, hay tôi vốn dĩ là chính cậu ấy.
©2025 Kites.vn | All rights reserved! x( N+ K, w# J5 @
        Sau khi tốt nghiệp Cấp 3, tôi vừa mong muốn được gặp cậu ấy, vừa sợ phải gặp cậu ấy. Ngay cả chính tôi cũng không hiểu được tâm tình của mình, muốn hỏi cậu ấy đã thi đỗ vào trường đại học trọng điểm nào, sinh sống ở thành phố nào, đứa trẻ mang trong mình ý nguyện được tự do như cơn gió, đến hôm nay đã thế nào rồi. Nhưng tôi lại sợ, nếu cậu ấy không được như ước muốn, từ trên người cậu ấy, tôi lại một lần nữa nhìn thấy tương lai mờ mịt của chính mình.
©2025 Kites.vn | All rights reserved& ]2 ?; B# t, v, g
        Đã mười năm qua rồi, còn tôi vẫn không cách nào liên lạc được với cậu ấy.
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

9#
Đăng lúc 26-4-2017 10:54:00 | Chỉ xem của tác giả
Vậy là bạn Vương Khải này từ là động lực cho mọi người, được mn yêu quý rồi lại trở thành kẻ nói nhiều, bị các bạn xa lánh ???
  t5 I7 r' s2 m. x& `. ]& ?©2025 Kites.vn | All rights reserved
Hehe, mong là chương sau hai bạn làm lành với nhau
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

8#
 Tác giả| Đăng lúc 26-4-2017 09:06:03 | Chỉ xem của tác giả
(5)

©2025 Kites.vn | All rights reserved% Z$ O% A$ |& N1 I4 i
        Bắt đầu từ hôm đó, mỗi khi đến kỳ nghỉ đông, bất kể có việc hay không tôi đều chạy đến nhà Vương Khải, tụ tập với cậu ấy, thậm chí còn tình nguyện đảm nhận vai trò tổ chức, lặn lội đến từng nhà, gõ từng cánh cửa gọi mọi người đến điểm hẹn, cách ăn mặc áo quần cũng cố tình học theo cậu ấy, đem vài bộ quần áo ít ỏi của mình giặt đến sạch không chút vết bẩn. Sau đó còn bắt đầu niềng răng, để tóc dài, cật lực tập chạy bộ, tham gia đội trống của trường, đăng ký vào lớp huấn luyện viết văn. Tôi làm hết những việc trước đây chẳng bao giờ tôi thèm để mắt đến.
©2025 Kites.vn | All rights reserved2 G) F$ j$ r5 h" g! q6 L
        Kỳ nghỉ năm Vương Khải tốt nghiệp Cấp 2, lần đầu tiên cậu ấy chủ động đến nhà bà ngoại tìm tôi, vừa bước vào cửa đã ngây ra. Cậu ấy nghi hoặc hỏi, bạn là…
©2025 Kites.vn | All rights reserved9 e) M3 I; ?/ ]0 u" @
        Tôi cũng kỳ quái nhìn cậu ấy: Tôi là tôi thôi, nếu không còn có thể là ai nữa. Cậu ấy kéo tôi lại tỉ mỉ quan sát: Hình như so với trước đây khác 180 độ. Tôi bĩu môi bật cười: Có phải rất giống cậu không? Cậu ấy chậm rãi gật đầu: Đúng thật thay đổi rất ra dáng người lớn. Sau đó, giống như chợt nghĩ ra điều gì, cậu ấy nói: Đúng rồi, tôi thành công rồi! Tôi thi đậu vào trường Cấp 3 trọng điểm rồi!
©2025 Kites.vn | , K7 Q" z" C: z' i/ [All rights reserved
        Tôi cũng vui mừng thay cho cậu ấy, hưng phấn đến nỗi nắm lấy tay cậu ấy, lớn tiếng hú hét đầy kích động. Thế nhưng, khác biệt so với trước đây chính là, tôi kích động không phải vì cậu ấy có thể thành công, mà vì trên người cậu ấy tôi có thể thấy được tương lai của chính mình. Cậu ấy có thể làm được, vậy thì tôi cũng có thể.
©2025 Kites.vn | / D4 @$ P5 w& H/ _" k& jAll rights reserved
        Tháng đầu tiên của kỳ nghỉ đó, Vương Khải hết sức cần mẫn, gần như mỗi lần cả đám tập trung ở bãi đất trống nghe kể chuyện, cậu ấy đều vô cùng hứng khởi chia xẻ cảm tưởng được đỗ vào trường Cấp 3 trọng điểm, vẽ ra tương lai của bản thân, miêu tả cuộc sống ở thành phố lớn của mình sau này. Tôi nhẫn nại ngồi nghe, ánh mắt đánh một vòng xung quanh, phát hiện ít nhất nửa số người trong đám cũng có cùng cảm giác chán nản như tôi.
©2025 Kites.vn | " H% O8 g# c# O2 E1 UAll rights reserved
        Về sau, cậu ấy rất ít khi xuất hiện, nghe mẹ cậu ấy nói cậu ấy bị bố bắt ở nhà, tham gia đủ loại tiệc tùng gặp mặt của người lớn trong gia đình, đón nhận khen ngợi của hiệu trưởng. Cậu ấy gọi điện thoại cho tôi, kể cho tôi nghe cậu ấy đến một khách sạn lộng lẫy tráng lệ thế nào, nhận được nhiều phần thưởng ra sao. Tôi nghe đến hết chịu nổi, về sau không thèm nhận điện thoại của cậu ấy nữa.
) o( \) ]) Z: K' {' V©2025 Kites.vn | All rights reserved
        Không có Vương Khải, tôi liền trở thành thủ lĩnh của cả đám, bà ngoại vô cùng hạnh phúc nói tôi đã thay da đổi thịt khác hẳn trước kia. Không ngày nào không có người đến tìm tôi đi chơi. Mọi người dùng ánh mắt từng dùng để nhìn Vương Khải nhìn vào tôi. Tôi cũng làm theo cậu ấy học kể chuyện, sắp xếp trò chơi, đốc thúc làm bài tập, mỗi ngày đều bận rộn đến chết đi được.
! G& T# I0 C( t! U©2025 Kites.vn | All rights reserved
        Có điều, thỉnh thoảng trong lòng lại cảm thấy nặng nề. Nếu như Vương Khải trở lại, tôi nên đi đâu đây, có phải mọi người sẽ về lại với cậu ấy không. Vương Khải biết được bây giờ tôi bắt chước theo cậu ấy lại thay thế vị trí của cậu ấy, cậu ấy có bằng lòng không? Nhưng một góc khác trong đầu tôi lại nghĩ, tôi đã làm sai điều gì đâu? Tôi rất muốn được trở thành một người như cậu ấy kia mà.
©2025 Kites.vn | ; H" g  m' l6 \- wAll rights reserved
        Ngày hôm đó, tôi ở bãi đất trống kể cho mọi người nghe chuyện sụp đổ của triều Thanh, đột nhiên Vương Khải đi đến. Cậu ấy vui vẻ gọi cả đám đến nhận quà, bên trong cái túi nhựa cậu ấy xách theo là đủ loại điểm tâm, bánh quy, hộp bút chì, bút máy… Cậu ấy lại dùng vẻ mặt hớn hở nói về những dự tính cậu ấy đã nói đi nói lại không biết bao nhiêu lần. Cậu ấy đem quà nhét vào tay từng đứa một, hoàn toàn không chú ý đến vẻ mặt chán ghét của cả đám.
% W/ H* c( G# ^$ `& z7 E. S# m©2025 Kites.vn | All rights reserved
        Sau đó, một đứa trong đám đem điểm tâm trong tay vứt ngay trước mặt cậu ấy, lẩm bẩm trong miệng nói: Tôi không cần, tôi muốn nghe chuyện về triều Thanh. Kết quả, những đứa khác đều lần lượt làm theo, đem quà để lại vào trong túi, sau đó quay đầu đi, dùng ánh mắt mong chờ nhìn tôi.
4 c0 Y1 V6 X( R3 Y©2025 Kites.vn | All rights reserved
        Vương Khải đứng tại chỗ sửng sốt rất lâu, không nói không rằng nhìn tôi chăm chăm, sau đó xoay người chạy mất. Tôi của lúc ấy cũng chẳng biết mình nên vui vẻ hay là buồn rầu.

Rate

Số người tham gia 1Sức gió +5 Thu lại Lý do
tranthithuylam + 5 Ủng hộ 1 cái!

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

7#
Đăng lúc 25-4-2017 10:35:40 | Chỉ xem của tác giả
Truyện này dễ thương ghê ta
0 H4 t% B4 M3 u. F3 B©2025 Kites.vn | All rights reserved
Giống một thời tuổi thơ thích tụ tập chơi đùa, hehe, cơ mà bạn nhỏ Vương Khải này chắc chỉ có trong truyền thuyết. Mới nhỏ đã nghĩ về tương lai ghê thiệt   
, g8 L* \$ }& J' l: y6 D9 y9 O1 J©2025 Kites.vn | All rights reserved

Bình luận

Hihi   Đăng lúc 25-4-2017 01:50 PM
Cảm ơn bạn ủng hộ nha!!!!!!  Đăng lúc 25-4-2017 01:30 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

6#
 Tác giả| Đăng lúc 24-4-2017 08:27:32 | Chỉ xem của tác giả
(4)

©2025 Kites.vn | 2 S* [# i) c3 h8 C6 ]3 r  L6 B, `& ]All rights reserved
        Hồi đó, với tôi mà nói, sự tồn tại của Vương Khải giống như của một vị thần. Mỗi ngày cậu ấy đều dẫn tôi tham gia đủ loại tụ tập của đám nhóc. Cậu ấy kể cho cả đám nghe vô số câu chuyện, dẫn cả đám đến bãi than thả diều, đánh cầu lông, sau đó đứng xếp hàng trên bãi cỏ đi tè. Cho dù bây giờ nhớ lại cảm thấy những chuyện đó hoang đường biết bao nhiêu, nhưng lúc đó đi theo cậu ấy lại thấy chính nghĩa vô cùng.
©2025 Kites.vn | + M; I! N' \: jAll rights reserved
        Có điều tôi vẫn là một đứa ngang bướng từ trong xương, không thích làm bài tập, dần dần lại thấy ghét cực kỳ mấy lời dạy dỗ ngày nào cậu ấy cũng nói, cho nên bắt đầu trốn cậu ấy. Không phải giả bệnh thì là hôm nay mắc bận. Ban đầu, thấy nhiệt huyết của tôi xuống dốc Vương Khải  cũng để mặc, nhưng được hai tuần lễ cậu ấy lại sống chết bám theo tôi không buông. Tôi không nghe lời, cậu ấy liền bày ra một vẻ mặt thối hoắc, tôi la lớn: Chiêu này của cậu gạt mấy đứa ngây thơ kia thì được, đừng hòng lừa được tôi!
& J8 l8 S3 r8 D: M% j0 \©2025 Kites.vn | All rights reserved
        Cậu ấy nhìn trừng trừng vào tôi rất lâu, rồi kéo tôi ngồi xuống, chân thành hỏi tôi: Lớn lên cậu muốn làm gì?
©2025 Kites.vn |   x" c& p2 B" s! p3 s, l# T" r  ZAll rights reserved
        Không biết người khác như thế nào, lúc tôi còn nhỏ, trào lưu hỏi đáp lớn lên muốn làm gì vẫn chưa thịnh hành, loại từ vựng này chưa được du nhập vào cuộc sống của chúng tôi. Quan điểm của tôi từ nhỏ đã là, biết được hôm nay cái đã, đối với tương lai, trước giờ chưa từng nghĩ đến.
8 I& D1 _7 J6 [/ ]( v( P7 y©2025 Kites.vn | All rights reserved
        Vậy là tôi ngơ ngác mất một lúc: Chưa nghĩ đến bao giờ! Vương Khải liếc xéo tôi: Cậu đã 10 tuổi rồi, đến lúc phải suy nghĩ một chút về tương lai của mình rồi chứ.
* G4 a2 c0 C: T* W2 L1 o7 V©2025 Kites.vn | All rights reserved
        Tôi hỏi ngược lại cậu ấy: Cậu thì sao? Có từng nghĩ đến chưa? Vương Khải gật đầu: Đương nhiên, tôi sắp thi lên Cấp 2 rồi. Tôi muốn học trường Cấp 2 trọng điểm, Cấp 3 trọng điểm, Đại học trọng điểm, sau đó làm việc ở Bắc Kinh và Thượng Hải, còn phải đón bố mẹ tôi cùng đến đó, để bọn họ sống những ngày sung túc.
©2025 Kites.vn | All rights reserved: ~$ C: c9 c3 k2 _: O1 s9 l
        Tôi hỏi: Ở đây không tốt à? Vương Khải cười lạnh một tiếng: Ở đây thì có gì tốt? Đồng không mông quạnh, cả đời nghèo túng. Vẫn là thế giới bên ngoài đẹp đẽ hơn, tôi chắc chắn muốn được bước chân ra bên ngoài.
( T& {+ a, A* b6 t) J% o©2025 Kites.vn | All rights reserved
        Ngày hôm đó, Vương Khải nói với tôi rất nhiều, rất nhiều điều, nói về kế hoạch dự tính của cậu ấy, cậu ấy phải làm thế nào để đạt được mục tiêu của mình. Sau khi cậu ấy về rồi, tôi ngẫm nghĩ lại những lời cậu ấy nói, cảm thấy cả người đều nóng lên, trong lòng cũng vô thức lo lắng không yên. Giống như có một luồng hơi nóng đang bốc lên từ dưới chân, đầu óc tôi cứ u u mê mê, bước chân không ổn định ngã sấp xuống đất.
©2025 Kites.vn | All rights reserved4 c+ M; M* D3 `% V# f
        Bà ngoại tưởng tôi bệnh, vội vội vàng vàng đi tìm bác sĩ. Tôi nằm trên giường, cảm giác có vật gì đó đang phát sáng bên trong mắt. Tôi biết cơ thể mình chẳng làm sao cả, là não tôi có bệnh, tôi cảm thấy cuộc sống trước đây của mình thật uổng phí.
©2025 Kites.vn | 0 w  a$ g9 g" ?All rights reserved

Rate

Số người tham gia 1Sức gió +5 Thu lại Lý do
tranthithuylam + 5 Ủng hộ 1 cái!

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Bạn phải đăng nhập mới được đăng bài Đăng nhập | Đăng ký

Quy tắc Độ cao

Trả lời nhanh Lên trênLên trên Bottom Trở lại danh sách