Quên mật khẩu
 Đăng ký
Tìm
Xem: 4571|Trả lời: 26
In Chủ đề trước Tiếp theo
Thu gọn cột thông tin

[Shortfic] [Shortfic | K] Thần chết se duyên 4 | Beauty.s2_beast | Kim Jae Joong - Kyo - Kim Hyun Joong| Completed

[Lấy địa chỉ]
Nhảy đến trang chỉ định
Tác giả


Author: Beauty.s2_beast

Status: On going

Rating: K

Pairings: Jae Joong - Kyo

Disclaimer: Ở ngoài đời họ không phải của mình nhưng trong fic này số phận của họ nằm trong tay mình

Genre: Tình yêu - Hài hước - OE

Summary: Trong cuộc đời này anh đã làm ba việc hoàn chỉnh nhất. Việc thứ nhất là gặp em, việc thứ hai là yêu em và việc thứ ba là rời xa em.
Nhưng sai lầm lớn nhất của anh chính là gặp em, yêu em và rời xa em.

Ps: Và sau đây em xin gửi lời xin lỗi chân thành đến ss @kyoluvjj và ss @Bacham72. Hic em đã hứa với ss làm phát SE và one shot mà giờ em làm shortfic với OE. Em cũng định làm one shot rồi mà viết ra tự thấy sao nó lại có thể dài như thế =.=. Em cũng tự thấy OE nó hay hơn SE, và nếu có gì có khi em sẽ lại để SE

Rate

Số người tham gia 2Sức gió +10 Thu lại Lý do
minhthai201 + 5 Ủng hộ 1 cái!
ruangolani + 5 Ủng hộ 1 cái!

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

27#
Đăng lúc 6-7-2014 20:33:00 | Chỉ xem của tác giả
beauty.s2_beast gửi lúc 6-7-2014 09:59 AM
~ Đôi lời tác giả ~

Au không biết đây có phải là một kết thúc viên mãn không nữa ...

gởi lại đôi lời cho tác giả nhé!

kết thúc viên mãn nhưng tình tiết hơi nhanh

còn lấy tên Kim Jong Dae là đúng rồi

yên chí, vì cái "Vua bóng tối" của bé Min mà ss gạch sổ chap 1 của mình để viết lại từ đầu.

ss sẽ đưa Kim Jong Dae trở về đúng như Kim Jae Joong

cười hết nổi

cảm ơn bé Min đã quăng cái kết cho ss.
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

26#
Đăng lúc 6-7-2014 13:17:30 | Chỉ xem của tác giả
Kết thúc được lắm bà cô ạ
Kim Jong Dae hẳn là Kim Jong Dae kekeke
Mà ss cũng lợi dụng thời cơ gứm đưa cả Luhan vào
Cục cưng ơi là cục cưng
Kyo tỉ tỉ thật đáng thương vừa xông pha đã lao ngay vào thùng rác
Thôi thì kết thúc tạm chấp nhận được
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

25#
 Tác giả| Đăng lúc 6-7-2014 09:59:35 | Chỉ xem của tác giả
~ Đôi lời tác giả ~


Au không biết đây có phải là một kết thúc viên mãn không nữa. Au cũng không biết mình để một thần chết Kim Jae Joong biến mất hoàn toàn, thay vào đó là Kim Jong Dae trở lại có đúng không nữa. Dù sao thì Kim Jae Joong và Kim Jong Dae là một mà phải không. Chỉ khác là ở chỗ một tên ở trong bóng tối còn một tên ở ngoài ánh sáng mà thôi. Với tình huống này au nghĩ nếu Jae Joong đã chọn cách hi sinh kí ức để trở thành người vậy cũng đồng nghĩa với việc Jae Joong sẽ hoàn toàn thoát khỏi bóng tối. Vậy nên dùng tên ngoài ánh sáng chắc hợp hơn ha. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ Thần Chết Se Duyên. Sau này sẽ gặp nhau trong Thần Chết Se Duyên dài dài ha hehe.


Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

24#
 Tác giả| Đăng lúc 6-7-2014 09:58:19 | Chỉ xem của tác giả
Chương 4: Kết thúc


Một năm sau.

Cũng vào lúc nửa đêm, Kyo đang nằm sõng soài trên giường ngủ ngon lành. Rớt dãi nhỏ ra đầy gối. Đang ngủ ngon thì có một bàn tay lay lay người cô. Kyo bực mình gắt lên.

- Vẫn chưa sáng mà, để tôi ngủ thêm chút nữa đi!

Vừa nói xong Kyo bỗng nghĩ lại. Trời chưa sáng? Đúng. Bây giờ mới nửa đêm? Đúng. Vậy ai đang ở trong nhà cô?

Kyo lập tức bật dậy như lò xo. Ngay sau đó đập vào mắt cô là một gương mặt khôi ngô đẹp trai.

- Chào cô!

Kyo còn chưa kịp hoàn hồn thì người đối diện đã lên tiếng. Hắn ta vừa chào cô đấy à? Có phải cô đang mơ không?

- Anh là?

- Tôi tên Xi Luhan. Tôi là thần chết, đến đây để se duyên cho cô. Nếu se duyên thành công thì tôi sẽ trở thành thần chết thực sự.

Kyo đần mặt. Cái gì cơ? Thần chết á, lại thần chết đến để se duyên nữa á? Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra?

Kyo khóc không được mà cười cũng không xong. Cô còn bị ám đến bao giờ nữa đây?

Sáng hôm sau Kyo đưa Luhan đến trung tâm thành phố để tìm người se duyên cho cô. Kyo thật hết nói luôn. Se duyên cái gì chứ? Trái tim cô sớm đã thuộc về người khác rồi.

Thấy Luhan vẫn ngơ ngác nhìn đường phố Kyo chạy đến hỏi.

- Này anh có thấy gì không? Tìm được chưa?

Luhan gật gật dầu theo bản năng.

- Tìm được rồi á? Đâu?

Luhan không nhanh không chậm nói.

- Cô đợi thêm hai phút nữa. Người nào đứng ở bên gốc cây kia sẽ là một nửa của cô.

Kyo không tin, làm gì có chuyện tìm ra nhanh như thế. Tên Jae hồi đó cũng mãi mà không tìm ra đấy thôi. Nhưng dù sao thì cũng phải thử xem tên này có nói dối cô không.

Vậy là đúng hai phú sau, Kyo nhìn về phía bên kia đường. Dưới gốc cây bây giờ đã xuất hiện một người đàn ông cao ráo, dáng hơi gầy và gương mặt thì cực kì đẹp trai. Mà người đó chính là Kim Jae Joong. Người mà Kyo vẫn chờ đợi suốt một năm qua.

Kyo không thể kìm được sự kinh ngạc cứ nhìn Jae chằm chằm từ bên đây đường. Tại sao lại xuất hiện? Anh là người hay ma?

Cùng quay lại thời điểm một năm trước nào.

" Sau khi hoá phép Jae một đường xuống thẳng địa ngục. Và sau đó cuộc sống của anh lại tiếp diễn như thường ngày.

Nhưng Jae đã không còn là Jae của ngày trước. Jae ngày trước luôn vui vẻ nhưng Jae của bây giờ trở nên trầm tĩnh hơn, ít nói hơn. Có ai bắt chuyện thì cũng chỉ ậm ừ vài câu rồi bỏ đi.

Vua bóng tối Kim Hyun Joong thấy vậy thì không chịu nổi bèn đến tìm Jae hỏi chuyện.

Hôm đó Jae đang ngồi thẫn thờ suy nghĩ gì đó thì Hyun Joong xuất hiện.

- Vẫn còn quyến luyến người con gái đó hay sao?

Jae mỉm cười đáp lại.

- Chẳng phải tôi đã nói với ngài là tôi không thể quên cô ấy được hay sao.

- Vậy ngươi có muốn quay lại đó không?

Jae nhíu mày nhìn Hyun Joong khó hiểu.

- Có thể ư?

Hyun Joong gật đầu.

- Có thể chứ. Nhưng có một điều kiện.

-..

- Ta sẽ để ngươi trở thành một con người. Nhưng ngươi phải cho ta toàn bộ kí ức của ngươi.

- Vậy nếu tôi trở thành con người thì tôi sẽ trong tình trạng không có kí ức phải không?

Hyun Joong lại gật đầu.

- Ngươi có thể hay không?

- Tôi đồng ý!"

Jae đã đồng ý như vậy, chỉ để được trở thành con người, chỉ để được ở bên Kyo, anh đã hi sinh toàn bộ phần kí ức của mình. Và giờ đây cho dù không nhớ bất kì điều gì cả, dù không nhớ Kyo là ai nhưng anh đã gặp lại cô và anh bây giờ là một con người bằng da bằng thịt.

Còn Kyo thì không thể tin nổi vào mắt mình. Cô quay lại thấy tên thần chết tên Luhan đang nhìn mình vừa cười vừa nháy mắt sau đó nói nhỏ bên tai cô:

- Sang đó bắt chuyện với anh ta đi.

Kyo có chút dè dặt nhưng quyết định đi sang. Dù sao cũng phải hỏi cho ra nhẽ. Nhưng cô vừa mới bước được ba bước thì vấp phải hòn đá và càng đau khổ hơn là khi ấy trước mặt cô là chiếc thùng rác vậy nên không cần nói nhiều Kyo giờ đã cắm mặt vào trong thùng rác rồi =.=

Kyo thật không biết nói gì hơn, một dấu cảm thán cũng không thể. Cô quá vụng về, quá hậu đậu. Hic lần đầu sau một năm mới gặp lại mà sao lại thế này. Kyo khóc không ra nước mắt.

Đang lẩm bẩm không biết có nên chui ra khỏi thùng rác hay không thì một gương mặt đẹp trai đang xuất hiện ở ngay bên ngoài. Gương mặt này không ai khác ngoài Jae Joong. Cô thấy anh đưa tay ra dường như có ý muốn giúp cô vậy là cô liền đặt tay mình vào trong tay anh để anh kéo ra.

Cảm giác ấm áp từ tay Jae truyền đến thật không phải là ảo giác. Không lạnh như lúc trước. Không lẽ giờ anh ta không còn là thần chết?

Sau khi ra khỏi thùng rác Kyo nghiêng mặt hỏi Jae.

- Anh là người hay ma thế?

Jae phủi phủi tay nói với vẻ thờ ơ.

- Cô thấy tôi giống ma lắm hả?

Kyo kinh ngạc tột độ. Không phải ma sao vậy tức là người hả? Nhưng Jae khi đó là thần chết là ma cơ mà? Thế này là sao? Kyo không hiểu.

- Anh là ai?

- Kim Jong Dae!

Chiếc túi xách trên tay Kyo rơi xuống mặt đất.

Kim Jong Dae ba từ này quen thuộc với cô quá mà.

Kyo thực sự không hiểu cái gì hết, không hiểu một cái gì cả.

Thế nhưng cô lại rất vui, Cô nhìn Jong Dae ánh mắt lấp lánh sự vui mừng.

Mặc kệ là Kim Jae Joong hay Kim Jong Dae. Chẳng phải Kim Jae Joong và Kim Jong Dae là một hay sao?

Mặc kệ là người hay là ma, cô chỉ cần biết giờ này anh đang đứng trước cô, chỉ cần biết rằng anh bây giờ là một nửa mà cô cần tìm.

Anh đã quay trở lại, cô đã đợi được anh rồi. Chỉ như vậy thôi là đủ rồi, những thứ khác có còn quan trọng hay không?


End

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

23#
Đăng lúc 5-7-2014 17:46:04 | Chỉ xem của tác giả
ôi, cái sự thật lúc nào cũng khiến người ta đau lòng mà

phũ phàng quá nhỉ

nhìn hai người mà thấy thương ghê

lập đi lập lại như muốn níu kéo mọi thứ

cảm ơn bé Min cho câu chuyện này
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

22#
Đăng lúc 5-7-2014 12:48:44 | Chỉ xem của tác giả
đoc xong chap 3 rùi


ko bựa nữa và nó tràn trề tình cảm


nếu làm oe thì chap 3 rất lý tưởng để The end á


he nhá, còn chap 4,56 nữa mà há há ,ông vua bóng tối nay coi vẻ hiểm

còn 2 đưa này thì hơi bi ngốc


jae đep trai sao lai hôn thui vach áo sờ lun
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

21#
Đăng lúc 5-7-2014 11:36:36 | Chỉ xem của tác giả
hai chap trước nó bựa thiệt bựa tự nhiên chap này tình cảm
chậc chậc làm sao đây ta
yêu nhiều khổ lắm a
không biết cái này nó HE hay SE đây?
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

20#
Đăng lúc 5-7-2014 11:27:00 | Chỉ xem của tác giả
trời ơi, nó bựa giề đâu á
kyo cũng có tài leo cây quá ha
nhiều đoạn phía trên hài lắm đó
mà kết thúc  lại là sự chia tay à
đọc hết ss cũng thấy buồn lắm đó,hic
thích lời thế này :
Việc thứ nhất là gặp anh, việc thứ hai là yêu anh.

Nhưng sai lầm lớn nhất của em chính là để anh rời đi.
hay quá

ước chi jae cũng có ngày quay lại gặp kyo nhỉ
fic này hay đó, yêu em min nhất

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

19#
 Tác giả| Đăng lúc 5-7-2014 10:43:14 | Chỉ xem của tác giả
Chương 3: Yêu


Một tháng sau đó Jae Joong chỉ dành thời gian để suy nghĩ về lời mà vua bóng tối đã nói. Anh không biết phải làm thế nào mới có thể giải được câu đố kia. Sao tìm một oan hồn lại khó như vậy? Xuống dưới âm phủ tìm cuốn sổ sách của Vua Bóng Tối gọi một câu là người đó phải xuất hiện liền. Sao lại làm khó anh như thế này chứ?

Còn trong một tuần này Kyo thì rất tích cực chui vào thùng rác và tích cực tập leo cây. Cứ ra ngoài đường hễ nhìn thấy Il Woo là chui vào thùng rác không thì cũng vội vàng leo lên cây để trốn. Anh phải công nhận trình độ leo cây của Kyo phải ngang với đười ươi, tinh tinh, Mỗi khi thấy Kyo leo cây là anh lại không kìm được mà vỗ tay vài cái cổ vũ.

Và cái thằng nhóc kia thì cứ hễ nhìn thấy Kyo là kêu gào ầm ĩ nào là "chị tâm thần" nào là "người điên bị xổng" nhờ đó mà Kyo có thêm cả đống biệt danh mới =.=

Mọi chuyện vẫn tiếp diễn, vẫn tiếp diễn cho đến một hôm Kyo dẫn anh đến một nơi, theo như người phàm vẫn gọi là nghĩa trang.

Sau một lúc đi bộ mỏi nhừ chân thì cũng đến nơi. Trước mặt anh và Kyo lúc này là một ngôi mộ, trên tấm kia không có bức ảnh nào cả, chỉ có tên người chết là "Kim Jong Dae".

Jae Joong tò mò quay sang hỏi Kyo.

- Sao không có ảnh?

Kyo đặt bó hoa cúc trắng lên bia mộ nhỏ giọng nói.

- Anh ấy vừa mới sinh ra, còn chưa kịp mở mắt nhìn thế giới đã phải ra đi. Anh nghĩ có ảnh sao?

- Người này chết khi vừa mới sinh ra à?

Kyo gật gật đầu.

- Mẹ anh ấy khi sinh đã mất máu quá nhiều, bác sĩ nói chỉ có thể cứu một trong hai và bố anh ấy đã không chọn anh ấy. Thật đáng buồn, thế nhưng nếu là tôi thì tôi cũng sẽ làm như bố anh ấy.

Kyo thấy sống mũi mình cay cay. Nhưng cô vẫn mỉm cười với Jae Joong.

- Bố mẹ tôi và bố mẹ anh ấy chơi thân với nhau. Nên khi hai nhà biết một bên mang thai con gái một bên mang thai con trai thì đã hẹn ước hai đứa trẻ sau này sẽ là của nhau. Tôi sinh sau anh ấy một năm, khi tôi lớn mẹ tôi kể lại chuyện này cho tôi nghe. Dù chưa từng nhìn thấy anh ấy, dù chưa từng nói chuyện với anh ấy nhưng tôi vẫn luôn rất tiếc về sự ra đi của anh ấy. Hôm nay là ngày giỗ tròn 28 năm anh ấy mất.

Câu cuối cùng của Kyo khiến người Jae cứng đờ. Hôm nay là ngày giỗ của người tên Kim Jong Dae kia và cũng chính là ngày giỗ của anh. Kim Jong Dae chết khi vừa mới ra đời, anh cũng chết giống như vậy. Sao lại có chuyện trùng hợp như vậy chứ? Làm sao có thể?

Jae Joong lắc mạnh đầu một cái quay lại nói với Kyo.

- Tôi phải xuống gặp vua bóng tối một chuyến sẽ quay lại nhanh thôi. Chờ tôi nhé!

Kyo vẫn còn trơ mắt nhìn thì Jae Joong đã hoá phép biến mất tiêu.

Địa ngục.

Lúc này vua bóng tối Kim Hyun Joong đang thong thả ngồi uống trà cùng với mấy bô lão trong vườn đào, thấy sự xuất hiện của Jae thì không có gì bất ngờ chỉ mở miệng nói:

- Ngươi đã biết rồi?

- Chuyện đó là thật ư?

Jae hỏi như không thể tin. Không lẽ một nửa đã chết của Kyo đó chính là anh ư? Chuyện này không thể nào.

Nhưng câu nói của vua bóng tối đã đập nát hi vọng của anh.

- Đúng! Ta đã điều tra, tất cả là thật.

Jae không thể tin nổi lùi lại phía sau vài bước. Thấy vẻ hoảng hốt của Jae Hyun Joong nhàn nhạt nói thêm.

- Cậu có thể lựa chọn không buông tay nhưng nếu như vậy thì từ giờ cậu sẽ không được lên hạ giới nữa, và cậu cũng sẽ không bao giờ có thể trở thành thần chết thật sự. Còn nếu không thì cậu phải quyết định từ bỏ sau đó tiếp tục se duyên cho Kyo với một người khác như vậy cậu sẽ chính thức trở thành thần chết. Tuỳ cậu lựa chọn.

- Tôi sẽ suy nghĩ.

- Được!

Sau đó Jae không lên hạ giới nữa mà ở lại dưới địa ngục.

Hàng ngày Jae vẫn gặp mấy người thần chết đã hoàn thành nhiệm vụ để trò chuyện nhưng không hiểu sao Jae cứ nghĩ về Kyo mãi. Nghĩ đến ngày đầu tiên làm nhiệm vụ anh đã uống phải nước ở dưới bồn cầu, nhớ khi đó Kyo đã sợ hãi anh thế nào, nhớ những lúc Kyo chui vào thùng rác hay leo lên cây để trốn Il Woo, nhớ gương mặt đần thối của Kyo khi bị cậu nhóc hàng xóm nói là tâm thần, nhớ cái cách mà Kyo trị táo bón hay tiết kiệm thời gian, nhớ khi Kyo gân cổ lên cãi nhau với anh, nhớ khi Kyo hờn dỗi lườm anh một cái và nhớ cả gương mặt có chút bi thương của Kyo khi ở trước mộ của anh. Thì ra anh vẫn nhớ tất cả, không hề quên dù chỉ một chút nhỏ nhặt nhất.

Anh mới ở bên Kyo có một tháng thôi, tình cảm chắc sẽ không phát sinh nhanh đến mức ấy chứ? Chẳng phải Kyo trong mắt anh chỉ là một bà cô già ế chỏng gọng thôi sao? Nhưng hình như không phải như vậy!

- Đã suy nghĩ xong chưa? Một tuần rồi đấy!

Jae giật mình bởi giọng nói của Hyun Joong. Vua bóng tối đúng là vua bóng tối làm cái gì cũng như ma (mặc dù ổng chính là ma).

Jae quay sang nhìn Hyun Joong gật gật đầu.

- Tôi suy nghĩ xong rồi.

Hyun Joong kẽ nhướng mày tỏ vẻ rất hứng thú với quyết định của anh.

- Tôi không thể từ bỏ được. Dù có cố gắng đến mấy cũng không từ bỏ được.

Hyun Joong gật gật đầu.

- Ngươi từ bỏ ước mơ trở thành thần chết thật sự ư?

Jae im lặng một lúc rồi nói.

- Tôi chỉ xin ngài một điều thôi được không? Nếu ngài đồng ý tôi sẽ nói.

- Nói đi.

- Cho tôi gặp cô gái ấy lần cuối được không? Chỉ một lần cuối thôi để chấm dứt tất cả.

Hyun Joong suy nghĩ một lúc lâu mới gật đầu.

- Được!



Trong khi đó Kyo đang khổ sở trong nhà vệ sinh, miệng không ngừng lẩm bẩm.

- Tên thần chết biến thái. Nói đi rồi sẽ quay lại ngay mà một tuần rồi không thấy tăm hơi đâu. Còn cả cái bồn cầu đáng ghét sao tự dưng lại tắc vào lúc này? Đáng ra phải đợi hắn quay lại rồi tắc để cho hắn dọn chứ.

Kyo vừa hút bồn cầu mà mặt ỉu xìu (k biết có ai hút bể phốt mà vui đc k ta). Không biết là buồn vì cái bồn cầu hay buồn vì tên thần chết kia nữa.

Tự thấy năng suất làm việc của mình chậm hơn cả rùa Kyo chạy ra ngoài cầm bức ảnh của Il Woo dùng băng dính dính chặt vào tường. Cứ mặc định rằng khi nhìn tấm hình đó năng suất làm việc của cô sẽ tăng gấp đôi. Nhưng thực tế chứng minh, thậm chí không nhanh nên được chút nào mà còn chậm hơn. Kyo tức giận vo bức ảnh thành hình tròn ném mạnh vào bồn cầu và chiếc bồn cầu vốn đã tắc giờ càng tắc hơn =.=

Kyo tức tới nỗi bật khóc, không hiểu tại sao tự dưng lại ấm ức như thế này. Vậy là Kyo ngồi thụp xuống ôm bồn cầu khóc ròng cả buổi chiều.

Đến khi mắt đã sưng húp bằng hai cái cốc rồi Kyo mới đứng dậy ra ngoài, vừa mới bước ra thì đã bị doạ đến hồn siêu phách lạc.

Tên thần chết đó quay về rồi!!!

Kyo mặc dù rất vui mừng nhưng vẫn mở miệng trách móc:

- Anh có biết trái tim tôi mong manh dễ vỡ lắm không hả? Anh thích trò doạ ma lắm đúng không? Tôi bị huyết áp cao đấy, may hôm nay tầm tình tôi tốt nhé. Ngày bình thường tôi đột quỵ luôn thì anh định tính sao?

Kyo thấy mình xả một tràng dài như thế mà Jae không nói gì cả. Cô thầm nghĩ không biết hôm nay có uống nhầm thuốc gì không chứ bình thường chẳng phải sẽ đốp lại cô một tràng dài gấp đôi hay sao?

- Tôi chỉ ở lại một lúc thôi.

Kyo không hiểu hỏi lại.

- Một lúc là sao?

Jae không nói gì chỉ im lặng ngồi xuống sô pha như đã thành một thói quen. Anh quyết định sẽ từ bỏ tất cả là bởi vì anh biết nếu anh không từ bỏ thì anh cũng không thể đủ can đảm để se duyên cho Kyo với một người khác được.

Anh không biết tình cảm này là gì, cảm xúc này là sao nữa. Anh chỉ biết rằng dạo này anh không thể nghĩ đến bất kì cái gì ngoài bà cô già này.

- Tôi sẽ không se duyên cho cô nữa.

Một câu nói như khiến Kyo rơi từ trên này xuống tận 18 tầng địa ngục. Thấy Kyo không nói gì Jae tiếp tục:

- Thực ra tôi chính là . Kim Jong Dae!

Chiếc bàn chải chải bồn cầu trên tay Kyo rơi xuống đất một cách tự nhiên nhất. Cô dường như không thể tin nổi vào mắt mình nữa. Cô vừa nghe thấy cái gì thế này?

- Anh nói gì cơ?

- Tôi - Thần chết Kim Jae Joong chính là Kim Jong Dae.

Lần này thì cả người Kyo ngã bệt xuống sàn nhà, một bên mông cô an toạ ngay trên chiếc chải bồn cầu khi nãy. Cảm giác vừa ướt vừa dính lại còn đau khiến Kyo cực khó chịu nhưng cô lại không thể nhấc nổi mông lên nữa rồi.

- Thực ra tôi cũng vừa mới biết thôi! Chính vì thế nên tôi không thể tiếp tục se duyên cho cô được. Thật xin lỗi.

Nói rồi Jae Joong hoá phép biến mất khỏi chiếc ghế sô pha. Kyo thì vẫn đờ đẫn ngồi trên sàn nhà. Thế này là sao? Cảm giác này là sao? Sao Kyo lại không biết gì thế này? Có lẽ giây phút này mới là giây phút "tẩy não" thật sự của Kyo.

Một lúc sau màn tự "tẩy não" Kyo lại đứng dậy cầm lấy cái chải bồn cầu ở dưới mông cô nãy giờ đi vào trong WC tiếp tục cọ rửa, cọ rửa rồi lại cọ rửa. Đang cọ rửa Kyo bỗng nhớ ra gì đó giật mình hoảng hốt.

Khoan đã tên thần chết biến thái vừa rồi nói cái gì nhỉ? Anh ta nói anh ta chính là Kim Jong Dae. Ôi cái gì đây? Thật ư? Đây là sự thật ư? Cô có nên tin không? Cô cũng không biết nữa!!!

Kyo quăng chiếc chải bồn cầu lại chạy vội ra ngoài đường, thậm chí còn không kịp đi dép. Trong đầu cô lúc này chỉ còn một câu nói duy nhất đó là "Kim Jae Joong chính là Kim Jong Dae". Cô phải tìm hắn ta để hỏi rõ mới được.

Phải hỏi rõ xem những lời nói ấy liệu có là thật không? Phải hỏi xem cái đó thì có liên quan gì mà hắn dám không se duyên cho cô nữa? Phải hỏi xem rốt cuộc hắn đã làm cái gì mà tình cảm của cô đột nhiên lại rối loạn thế này? Phải hỏi xem hắn đi rồi thì có trở lại nữa không?

Thế nhưng cô không tìm thấy, rốt cục thì không tìm thấy hắn!

- Tên thần chết ngu ngốc kia mau ra đây cho tôi!

Kyo đứng giữa đường gào thét ỏm tỏi. Và rồi một bóng người quen thuộc đi tới đó là Jung Il Woo!!!

Kyo đau khổ nhìn Il Woo người muốn gặp thì không thấy mặt mũi đâu, người không muốn gặp sao tới hoài vậy?

Mặc dù rất muốn chạy đi tìm Jae Joong nhưng mà cứ phải trốn đi trước rồi tìm sau vậy. Vậy là Kyo lại càng đau khổ hơn chui vào thùng rác quen thuộc bên vệ đường. Và đương nhiên vẫn giống như mấy lần trước mồm cô lại ngoạm nguyên cả đống rác =.=

Cô trốn trong đó đúng năm phút, chắc có lẽ Il Woo đã đi rồi. Đang định ngoi ra thì một gương mặt to đùng đang nhìn vào trong thùng rác. Đó là Jae Joong!

Kyo vốn định đứng dậy ra khỏi thùng rác nhưng không hiểu sao lúc này mất hết sức lực lại ngồi thụp xuống. Nhưng ngay sau đó một bàn tay chìa đến trước mặt cô đó là Jae. Lần đầu tiên cô thấy tên biến thái này dịu dàng như vậy.

Nhưng dù sao hắn cũng có lòng nên cô cũng có dạ, vậy là cô đặt tay mình vào tay hắn để hắn kéo cô ra khỏi thùng rác.

- Cô đi tìm tôi?

Vừa mới ra khỏi thùng rác, còn đang phủi quần áo Kyo đã bị câu hỏi của Jae làn cho giật mình.

- Sao anh biết?

- Tôi có thể nghe thấy mà.

- Xem ra thần chết tai cũng thính nhỉ.

Jae cười giả lả, nghĩ lại vừa rồi đang trên đường về âm phủ nhưng nghe giọng Kyo gọi anh lại không ngại ngần mà quay lại đây. Rốt cuộc là vì cái gì chứ?

- Cô có chuyện gì muốn nói với tôi lần cuối à?

Miệng Kyo giật giật, rõ ràng lúc nãy muốn hỏi nhiều lắm nhưng sao giờ khi mặt đối mặt lại không thể hỏi được câu nào thế này?

- Về nhà tôi tắm rửa đã. Rồi tôi sẽ nói với anh sau.

Jae suy nghĩ một lát rồi gật đầu.

Vậy là Jae và Kyo một người trước một người sau về nhà Kyo. Đợi Kyo tắm xong cũng đã là 12 giờ. Lúc Kyo đi ra khỏi phòng tắm thì thấy Jae đang nằm trên sô pha ngủ ngon lành cành đào.

Chắc có lẽ hắn mệt!

Kyo đến bên ngồi xuống sàn nhà bên cạnh sô pha. Cô ngắm gương mặt Jae một cách chăm chú.

Gương mặt này quả thật rất thu hút, rất đẹp trai. Cô đưa tay lên khẽ chạm vào vầng trán thanh tú kia, sau đó trượt xuống chiếc mũi cao cao và cuối cùng là đôi môi nóng bỏng. Cảm giác này thật lạ, ngón tay đó của Kyo như đã bỏng rát đến nơi rồi.

Không thể cưỡng lại vẻ đẹp này, Kyo nhổm lên đặt một nụ hôn nhẹ lên môi Jae. Chỉ một nụ hôn phớt qua thôi nhưng cũng đủ khiến tim Kyo đập nhanh không ngừng.

Kyo nắm lấy bàn tay của Jae khẽ lẩm bẩm:

- Jae này! tôi nghĩ tôi đã .. yêu anh mất rồi!

-..

- Trong cuộc đời này, yêu anh là lựa chọn điên rồ nhất của tôi.

Yêu một thần chết phải chăng là lầm lỗi?

Yêu một thần chết phải chăng là điên khùng?

Nhưng em vẫn lựa chọn yêu anh, Kim Jae Joong!



Một lúc sau, khoảng chừng nửa đêm Jae Joong tỉnh dậy. Bây giờ đến lúc anh ra đi rồi. Dù sao chuyện mà Kyo muốn nói cũng đã nói rồi, anh cũng đã nghe thấy. Nghe thấy Kyo nói yêu anh!

Dù có chút bàng hoàng nhưng đó là sự thật. Một sự thật mà anh không thể chấp nhận nổi, cô gái này yêu anh!!! Nhưng hình như anh cũng đã yêu cô mất rồi. Cảm xúc đến thật nhanh, tình cảm đến thật nhanh, nhanh đến mức anh không kịp phát giác để ngăn lại, nhanh đến mức anh không kịp phòng bị gì hết.

Anh nhìn Kyo vẫn đang ngồi trên sàn nhà, ghé mặt vào sô pha ngủ thiếp đi. Cô gái này, anh phải làm sao với cô ấy bây giờ?

Jae đứng dậy khỏi sô pha đi quanh căn nhà một lần cuối cùng, ngắm lại những thứ đã quen thuộc với anh suốt một tháng qua. Đầu tiên là chiếc "hố" thần thoại đã hại anh khổ sở suốt mấy ngày đầu ở nhân gian, rồi cả chiếc quần "cháo lòng" dù giờ nó đã được giặt sạch sẽ. Cuối cùng anh đến bên giường lấy một chiếc chăn mỏng đem ra đắp lên người cho Kyo.

Lần này đến lượt Jae ngắm nhìn khuôn mặt khi ngủ của Kyo. Thực ra Kyo cũng không đến nỗi xấu hoắc như anh vẫn nghĩ, cũng không đến nỗi già trước tuổi như anh vẫn nói. Nếu nhìn kĩ thì anh thấy Kyo khá là xinh. (Vua bóng tối hiện lên: Tôi dạy cậu làm thần chết, chứ không đào tạo cậu thành kẻ nói dối chuyên nghiệp)

- Tôi đi nhé, tạm biệt Kyo!  Tôi yêu em.

Thần chết yêu con người phải chăng là lầm lỗi?

Thần chết yêu con người phải chăng là điên khùng?

Nhưng tôi vẫn lựa chọn yêu em, Kyo!

Trong cuộc đời này tôi đã làm ba việc hoàn chỉnh nhất. Việc thứ nhất là gặp em, việc thứ hai là yêu em và việc thứ ba là rời xa em.

Nhưng sai lầm lớn nhất của tôi chính là gặp em, yêu em và rời xa em.

Sau đó Jae hoá phép và biến mất. Jae không biết rằng khi anh vừa biến mất cũng là lúc một giọt nước mắt trong suốt từ mắt Kyo rơi xuống. Sau đó Kyo từ từ mở mắt ra.

Thực ra Kyo đã tỉnh dậy từ khi Jae lấy chăn đắp cho cô rồi. Kyo luyến tiếc nhìn vào nơi Jae vừa ngồi. Noi đó vẫn lạnh ngắt không chút hơi ấm, thần chết thì làm sao có nhiệt độ cơ thể ấm áp như con người được nhỉ.

Cuối cùng Jae đã đi, rời xa cô mãi mãi rồi. Nước mắt Kyo lúc này không hiểu sao lại tuôn rơi không ngừng. Thật là đau lòng quá đi, cô biết phải làm sao bây giờ?

Trong cuộc đời này, em đã làm hai việc hoàn chỉnh nhất. Việc thứ nhất là gặp anh, việc thứ hai là yêu anh.

Nhưng sai lầm lớn nhất của em chính là để anh rời đi.

Kim Jae Joong, em đợi anh. Sẽ đợi cho đến ngày anh quay trở về! Anh sẽ về mà phải không?


End chương 3
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Bạn phải đăng nhập mới được đăng bài Đăng nhập | Đăng ký

Quy tắc Độ cao

Trả lời nhanh Lên trênLên trên Bottom Trở lại danh sách