Quên mật khẩu
 Đăng ký
Tìm
Xem: 14266|Trả lời: 71
In Chủ đề trước Tiếp theo
Thu gọn cột thông tin

[Longfic] [Longfic | K] 7 điều ước | Bacham72 | Kim Hyun Joong - Jung Yoo Mi - Kim Jae Wook - Seo Ji Hye | Completed

[Lấy địa chỉ]
Nhảy đến trang chỉ định
Tác giả




[/url]




Author: Bacham72

Rating: K

Pairings: Kim Hyun Joong - Jung Yoo Mi - Kim Jae Wook - Seo Ji Hye

Category: Tình cảm - Giả tưởng

Status: Completed

Summary"
Yêu... không có nghĩa là được nhận những gì mình muốn.
Mà là được làm những điều tốt đẹp cho người mình yêu.


Disclaimer:
" Conques of city " là của ai? Au không biết...
Nhưng Au biết " 7 điều ước " là của Au, hì...


Casting:




















Note:

Đã từng viết, nhưng đây là lần đầu tiên Au viết fic bằng một thứ cảm xúc gọi là “cay đắng” khi không được xem “ Conques of city”... Tặng cho những ai có tâm trạng giống Au…
Au xin chọn Jung Yoo Mi (1984) nhé!

http://wiki.d-addicts.com/Jung_Yoo_Mi_(1984)
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

72#
Đăng lúc 31-7-2013 16:28:51 | Chỉ xem của tác giả
Em qua com ngay khi rảnh đây s ợ, e xin lỗi s nhìu nhìu nhá
Vì toàn coai trộm mà ko com hahaha
Kim Hyun Joong fic này có thể nói là 1 thiên thần khá đặc biệt
Bình dị nhưng cũng vô cùng lôi cuốn, em ban đầu cứ ngỡ là 1 chàng ngốc chả biết gì
Vậy mà chỉ cần bên Yoo Mi, quay ngoắc 180 độ trở thành 1 người như có cả thế giới
Cảnh 2 người ngồi vẻ xóc xỉa nhau dễ thương lắm luôn, nếu cóa chồng, chồng ngồi vẽ một góc
Vk ngồi vẽ một góc, trêu ghẹo nhau thì hạnh phúc biết mất
Cuộc sống đơn giản mà thật đầm ấm
Cám ơn s vì choa em cảm nhận được sự ấm áp từ nụ cười của Hyun Joong và Yoo Mi
Hyun Joong khác Mộc Di thật sự s ạ, nhưng đều dễ thương her her

Bình luận

dám cãi lời bà chệ sao chớ. Ko khéo bị phi nát mông ngay  Đăng lúc 31-7-2013 09:57 PM
Nói vậy thôi, củng nghe lời à? Cảm ơn Sae nhé!  Đăng lúc 31-7-2013 07:29 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

71#
 Tác giả| Đăng lúc 28-7-2013 21:57:19 | Chỉ xem của tác giả
miss_8 gửi lúc 28-7-2013 11:35
cứ tưởng au cho hai cô cậu ấy quay mòng mòng vài chap nữa chứ! không nghi ...

Miss nói chính xác đấy, tất cả fic của au đều có một thông điệp chung đó là " Cho đi yêu thương, sẽ nhận được yêu thương "
Cuộc sống bên ngoài có nhiều khó khăn, vất vả nên au viết toàn là HE thôi, như tự mình cân bằng trạng thái tâm lý của au đó mà, hì
tại au viết fic này bằng sự cay đắng khi không được xem " Conques of city" nên au phải viết sao cho thật ngọt ngào, không ngờ lại làm cho miss sâu răng, hì
Fic của au thường là không bao giờ có kẻ thứ ba hay kẻ ác độc, vì au luôn nghĩ, trong lòng mỗi người đã có sẵn kẻ thứ ba rồi
có chăng thì như miss nói: ích kỷ mà thôi, hì
Thank miss nhé! mong miss luôn tìm thấy sự hài lòng ở box fanfic
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

70#
Đăng lúc 28-7-2013 11:35:03 Từ di động | Chỉ xem của tác giả
cứ tưởng au cho hai cô cậu ấy quay mòng mòng vài chap nữa chứ! không nghĩ lại kết thúc nhanh vậy. #_# cơ mà dậy cũng tốt. 2 năm chờ đợi đâu phải dễ dàng gì. giờ HAPPY ENDING là đúng rùi <3 <3 <3
á... á... á... á... á... á... ngọt ngào quá! ngọt đến sâu răng lun. yoomi tốt số quá cơ. tự nhiên từ trên trời rơi xuống một thiên thần, giúp mình đủ thứ, rùi làm chồng mình lun chớ. á... á... á... ta gato quá!!! dù biết là truyện nhưng vẫn gato lém cơ. ƯỚC GÌ MÌNH ĐC NHƯ CÔ ẤY.
fic thật nhẹ nhàng và kết thúc cũng nhẹ nhàng, viên mãng. trong fic ko ai là ng xấu cả, ai cũng tốt chỉ là đôi chút hơi ích kỉ trong tình iu một chút thui. nhưng cũng ko làm gì quá đáng quá. đọc fic thấy cuộc đời thật tươi đẹp. chỉ cần sống thật tốt thì thiên thần sẽ bên cạnh giúp đỡ... hi hi
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

69#
 Tác giả| Đăng lúc 27-7-2013 19:39:17 | Chỉ xem của tác giả

CHƯƠNG CUỐI: Ngọt ngào và ấm áp

     6 tháng sau, trong căn nhà vui vẻ.

  Hyun Joong ngồi một góc nhà vẽ vẽ… anh nói không ngẩng lên…

-“ Yoo Mi đáng ghét, suốt ngày làm việc của ai không, việc của mình thì không làm!”

  Yoo Mi cũng một một góc vẽ vẽ… cũng không ngẩng lên…

-“ Sao anh mắng em đáng ghét? Em làm việc của công ty mà!”

-“ Vậy việc công ty quan trọng hơn chuyện của chúng ta chứ gì?”

-“ Đâu có, đối với em anh là người quan trọng nhất!”

-“ Em đang để người quan trọng nhất phải mệt mỏi đấy!”

-“ Anh muốn nói đến chuyện đám cưới đó à?Để em suy nghĩ!”

-“ Lại suy nghĩ, như lần đầu tiên đó à?”

-“ Lần đầu tiên nào?”

-“ Lời đề nghị hấp dẫn! 7 điều ước!"

-“ À, chắc không lâu như thế đâu!”

-“ Nói thế có nghĩa là em muốn anh lại suốt ngày lải nhải bên tai em ư, bây giờ anh không có thời gian!”

-“ Thì anh cứ làm việc của anh đi, em làm việc của em!”

-“ Rồi cuối tuần chỉ việc nắm tay đi dạo phố thôi đúng không?”

  Yoo Mi đặt cây viết chì xuống ngẩng nhìn Hyun Joong, thấy anh vẫn đang làm việc cũng đâu thèm chú ý tới cô đâu mà anh trách móc… cô lại cầm viết chì lên, lấy giấy mới, lại vẽ vẽ…

  Hyun Joong không nghe Yoo Mi nói thì ngẩng lên, anh đặt cây viết chì xuống, đứng lên bước lại gần Yoo Mi nhìn vào…

  Yoo Mi vội lấy tay che lại… cô ngước nhìn Hyun Joong…

-“ Anh làm xong việc của mình rồi à?”

  Hyun Joong mỉm cười lắc đầu ngồi xuống bên Yoo Mi…

-“ Chưa, em đang vẽ gì thế, áo cưới của em à?”

  Yoo Mi mỉm cười mắc cở quay đi…

-“ Anh làm em mất cảm hứng rồi đấy, thế thì đừng hối em!”

  Hyun Joong vòng tay qua người Yoo Mi, ôm cô vào lòng…

-“ Anh cho em cảm hứng nhé!”

  Yoo Mi bật cười kéo tay Hyun Joong ra…

-“ Anh để em làm việc!”

  Hyun Joong chỉ nới lỏng vòng tay chứ không buông… Yoo Mi quay ngước nhìn Hyun Joong với cái nhìn mắt trong mắt rồi mỉm cười...

  Hyun Joong cười đáp lại, anh hôn nhẹ lên mắt Yoo Mi… Yoo Mi bối rối cúi xuống tiếp tục vẽ, tiếng Hyun Joong bên tai…

-“ Không được, chổ cổ áo đó phải có hoa…”

  Yoo Mi vẽ hoa…

-“ Không cần dài như thế, em mặc ngắn đẹp hơn!”

  Yoo Mi dừng bút chì đẩy ngang qua ngang qua khoảng trên gối.

-“ Í, đừng thêm tay vào, sát cánh trông em dịu dàng!”

  Yoo Mi ngoặc một vòng cong sát cánh…

-“ Thùng rộng một chút, nhưng không cần xòe ra như thế, xóa đi!”

Yoo Mi cầm cục tẩy lên, xóa đi những đường sườn bên ngoài…

-“ Okay!”

  Yoo Mi buông viết… một mẫu áo thật giản dị… cô ngẩng nhìn Hyun Joong…

-“ Anh chọc em sao Joong, y như áo đầm mặc ở nhà!”

  Hyun Joong bật cười… Yoo Mi tiếp:

-“ Lúc chưa mặc nhìn chiếc áo đẹp hơn cô ấy, anh nói thế có nghĩa là em không đẹp bằng cái áo mặc ở nhà ư?”

  Hyun Joong gật đầu không khách sáo…

  Yoo Mi quay đi khi bị chạm tự ái… cô lầm bầm trong miệng…

-“ Biết anh xinh hơn rồi!”

  Hyun Joong bật cười ghé tai đến…

-“ Em nói gì anh nghe không rõ!”

  Yoo Mi đẩy Hyun Joong ra, anh vội nắm tay Yoo Mi để gượng lại, nhưng không ngờ lại kéo theo Yoo Mi ngã ra sàn nhà… môi chạm môi… vô tình hay cố ý… cả hai ngồi bật dậy bật cười khi nhớ lại lúc trước… Hyun Joong kéo Yoo Mi ngồi sát bên mình rồi hạ giọng… chỉ vào mẫu vẽ…

-“ Như thế này đúng yêu cầu của anh đấy, đơn giản, thanh khiết như con người em, trái tim em và cả tâm hồn em nữa…”

  Yoo Mi ngẩng nhìn Hyun Joong với sự xúc động… cô chần chừ chính vì lo lắng những điều này… khoảng cách giữa chúng ta là đây…

-“ Thật anh yêu những điều đấy sao?”

  Hyun Joong gật đầu nghĩ… thì ra em chần chừ vì không tin anh à… tình yêu thì làm gì có sự phân biệt chứ… em ngốc… một cách đáng yêu… anh nói:

-“ Thôi thì nói rõ nhé, như anh thường nghĩ gì nói đấy, Thượng Đế rất công bằng!”

  Yoo Mi nhíu mày khi nghĩ ra Hyun Joong nói ý gì… cô quay đi khi anh chọc cô… cô lên giọng:

-“ Phải đấy!”

-“ Nếu có điều ước thứ 8 em sẽ ước gì?”

  Tiếng Hyun Joong bên tai… Yoo Mi lắc đầu nhẹ, trả lời buồn…

-“ Em không biết!”

-“ Anh sẽ trả em điều ước thứ 7, đổi ngược lại em phải trả cho anh những gì anh đã làm cho em!”

  Yoo Mi tròn mắt, Hyun Joong nắm lấy tay Yoo Mi.

-“ Em ước điều ước thứ 7 đi! Chẳng hạn như anh sẽ ở bên em suốt đời, chỉ yêu mình em duy nhất…”

  Yoo Mi mỉm cười.

-“ Những gì em đã cho anh không bao giờ em lấy lại!”

  Yoo Mi cầm cây viết chì lên, cô ký tên mình vào mẫu vẽ… cũng có nghĩa là mẫu vẽ hoàn tất…

  Hyun Joong nhìn chữ ký của Yoo Mi trong mẫu vẽ, điều đó khiến cho anh biết, cô đã bằng lòng… anh vòng tay ôm lấy cô với những cảm xúc mà bây giờ anh có thể nhận biết đó là gì… là ấm áp, hạnh phúc, ngọt ngào của tình yêu…

-“ Cảm ơn em, Yoo Mi… em đã đem đến cho anh một cuộc sống có ý nghĩa, anh yêu em!”

  Yoo Mi ngước nhìn Hyun Joong.

-“ Em cũng cảm ơn anh, đã đem cho cuộc sống của em thật nhiều màu sắc, em yêu anh!”

Cả hai trao cho nhau nụ cười từ tâm, cùng tình yêu ngọt ngào… từ bờ môi ấm áp…

--

  Yong Joon đung đưa xích đu… thở ra như vừa trút được một gánh nặng… anh đứng lên… phải chọn một bộ đồ mới thật đẹp để dự đám cưới của nhóc rồi… anh bước nhanh trên đường về nhà… và phải còn báo tin cho Papa và Mama biết để chuẩn bị… bầu trời đêm của ngày tình yêu thật đẹp… nhưng vẫn không đẹp bằng ngôi nhà nhỏ bé nhưng rất ấm áp đấy… đang có hai đứa trẻ yêu nhau…
                                               
Viết xong lúc 1:40AM ngày 13 – 6 – 2013




Ps: Au xin gởi lời cảm ơn chân thành đến tất cả các độc giả đã ủng hộ au trong thời gian vừa qua. Chúc các bạn luôn vui, khỏe. Chào thân ái !!!

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

68#
 Tác giả| Đăng lúc 27-7-2013 19:31:51 | Chỉ xem của tác giả

Tiếp theo Chương XXXI

  Yoo Mi mỉm cười trong lòng, cô nhìn thẳng Hyun Joong… hôm nay anh cũng như cái ngày anh đến văn phòng cô, cũng chải truốc kỹ lưỡng với mái tóc ép gọn để lộ khuôn mặt sáng…

  Hyun Joong đáp lại cái nhìn của Yoo Mi không tránh né… hôm nay em muốn quyến rũ anh sao… em biết rõ anh thích nhất em mặc đầm trắng với mái tóc buộc gọn để lộ khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn… em thật đẹp…

  Yoo Mi mỉm cười nụ cười xã giao nhưng có chút tinh ranh bắt đầu:

-“ Điều kiện của ngài đưa ra là nhìn bên ngoài chiếc áo sẽ đẹp hơn cô ấy, nhưng khi mặc vào thì cô ấy đẹp hơn chiếc áo, bởi thế tôi cần biết vị hôn thê của ông hình dáng khuôn mặt như thế nào?”

  Hyun Joong mỉm cười nhẹ: ( Em thông minh lắm…)

-“ Xin lỗi cô, cô ấy không có ở đây, và tôi không có một tấm hình nào của cô ấy. Cô ấy không thích chụp hình!”

  Yoo Mi nghĩ: ( Anh cũng thông minh lắm chặn đầu em…) cô tiếp:

-“ Ồ, vậy ư, vậy ngài có thể cho tôi biết một ít thông tin về sở thích cá nhân của cô ấy, được chứ?”

  Hyun Joong: ( Em gài anh ư…)

-“ Cô ấy thích cười, cười trong mọi lúc, mọi nơi, gặp chuyện buồn hay vui cô ấy cũng cười!”

  Yoo Mi gượng cười: ( Anh muốn nói em như con điên hay cười chứ gì…)

-“ Vậy cô ấy có tính tình vui vẻ nhỉ, xin lỗi ngài, tôi cần ghi những thông tin vào!”

Hyun Joong mỉm cười có chút láu cá: ( Em chuẩn bị ghi hết mọi thói hư tật xấu của em đi nhé…)

-“ Vâng, cô cứ ghi, có lẽ hơi dài đấy!”

  Yoo Mi cúi xuống lấy sổ tay ra: ( Trong mắt anh, em có nhiều thói hư tật xấu lắm sao…)

-“ Tôi sẽ chỉ hỏi những thông tin cần thiết thôi!”

  Hyun Joong: ( Em sợ rồi à…)

-“ Vâng, tôi sẽ trả lời mọi thứ mà tôi biết!”

  Yoo Mi ngẩng lên với nụ cười mời chào có chút tà ý: ( Anh chết chắc rồi…)

-“ Cô ấy thích ăn những món gì?”

-“ Rất nhiều!”

-“ Món ngọt?”

-“ Kem!”

-“ Ngài và cô ấy đi ăn kem lần cuối là lúc nào?”

-“ Chúng tôi chưa hề đi ăn kem cùng nhau!”

-“ Vậy hai người thường cùng nhau làm gì?”

-“ Đi dạo phố!”

-“ Có đi chơi xa không, nghỉ dưỡng chẳng hạn!”

-“ Đi chơi xa nhưng không phải để nghỉ dưỡng!”

-“ Cô ấy thích một ngày làm việc? Một ngày nghỉ ngơi ở nhà? Hay một ngày rong chơi trên khắp mọi nẻo đường?”

-“ Cả ba!”

-“ Khi hai người đi chơi có nắm tay nhau chứ?”

  Hyun Joong bắt đầu ngạc nhiên nhưng cũng trả lời.

-“ Có!”

-“ Vậy cảm giác của ngài thế nào khi nắm tay cô ấy: ấm áp, ngọt ngào hay gần gũi?”

-“ Ấm áp và gần gũi!”

  Yoo Mi đổi đề tài.

-“ Sở thích về ăn mặc của cô ấy thế nào?”

-“ Đồ gọn nhẹ tiện lợi thoải mái!”

-“ Cô ấy thích màu gì?”

-“ Trắng!”

-“ Giày mà cô ấy thường mang?”

-“ Sandal thấp!”

-“ Ngài dự tính đám cưới mình diễn ra thế nào: đông thật đông, chỉ hai người, hai người cùng gia đình họ hàng?”

-“ Hai người cùng gia đình họ hàng!”

-“ Ngài có nghĩ đến việc đi hưởng tuần trăng mật ngay tối hôm cưới không?”

-“ Có!”

“ Ngài sẽ chọn một nơi có bầu trời rộng lớn, bãi biển bao la, cùng cánh rừng thơ mộng chứ?”

-“ Phải!”

  Yoo Mi ngẩng lên… dứt điểm…

-“ Lần cuối cùng ngài và cô ấy hôn nhau khi nào?”

-“ Ưm…”

  Trái tim Yoo Mi se thắt lại… hình ảnh trước mắt khẽ nhòe đi nhưng cô vẫn thấy… ai đó ngồi đấy đưa tay lên đầu… gãi gãi… vì bối rối… chỉ có Hyun Joong mới có cử chỉ này khi không thể trả lời một điều gì đó… anh đáng ghét… cô buông quyển sổ xuống, đứng lên…

  Hyun Joong vội buông tay xuống khi anh thể hiện thói quen bối rối trước mặt Yoo Mi… em thắng rồi…

  Yoo Mi bước nhanh đến… ôm chầm lấy Hyun Joong với những giọt nước mắt vội tuôn rơi…

-“ Hyun Joong đáng ghét!”

  Hyun Joong bất ngờ… cái ghế anh ngồi bị đẩy lùi ra sau, anh kéo Yoo Mi ngồi vào lòng mình để an toàn…

-“ Vậy ư!”

  Trái tim anh rung lên theo tiếng nấc nở của Yoo Mi… anh vòng tay ôm Yoo Mi thật chặt vào lòng…

-“ Xin lỗi em!”

  Yoo Mi vòng tay ôm cổ Hyun Joong thật chặt, cô lắc đầu liên tục…

-“ Không… không tha thứ cho anh!”

  Hyun Joong đưa tay lên vuốt nhẹ lên phiến lưng của Yoo Mi hạ giọng…

-“ Ừ, không tha thứ thì không tha thứ!”

  Yoo Mi gục đầu vào vai Hyun Joong, khóc mãi cho thời gian qua đi… cô chẳng biết bao lâu, chỉ biết bàn tay anh thật ấm vuốt nhẹ lên phiến lưng cô an ủi… cô buông tay, ngồi thẳng lại khi đã bình tâm… cô ngước nhìn anh với cái nhìn thật gần…

-“ Xin lỗi anh!”

  Cô đứng lên, nhưng Huyn Joong giữ cô lại…

-“ Không trách anh nữa à?”

  Yoo Mi cười nhẹ…

-“ Tội anh phải trả, để xem...!”

  Hyun Joong bật cười nhẹ.

-“ Anh có tội gì? Em có biết vì điều ước thứ 7 của em mà anh bị hủy đề thi không? Em mới là người có tội!”

  Yoo Mi tròn mắt, Hyun Joong tiếp:

-“ Anh đã bị đuổi ra khỏi nhà, khỏi trường vì phạm quy định, nhận lời ích từ đề thi của mình!”

-“ Vậy hai năm qua anh làm gì?”

-“ Làm việc, lúc trước không nghĩ cuộc sống của mình là nơi đây nên không đầu tư, nhưng bây giờ thì khác!”

-“ Không phải chỉ cần hô biến là được sao?”

-“ Em bảo anh là phù thủy à, hay là Lucifel!”

-“ Lucifel thì cũng chỉ có thể lấy từ chổ này đem qua chổ kia mà thôi!”

-“ Em biết thế thì tốt!”

-“ Vậy anh làm việc cực khổ sao?”

-“ Phải!”

  Yoo Mi lại nhìn Hyun Joong, như muốn khắc ghi mãi gương mặt này vào sâu tận tâm khảm…

  Hyun Joong ngạc nhiên khi nhận được ánh mắt thật sâu của Yoo Mi, anh hạ giọng…

-“ Sao nhìn anh như vậy?”

  Yoo Mi khẽ lắc đầu…

-“ Nhìn anh không giống như lúc trước, cực khổ…”

  Hyun Joong bật cười.

-“ Vậy anh phải làm mặt khổ để người ta thương hại anh à!”

  Yoo Mi bật cười đưa tay lên…

-“ Không cần phải làm mặt khổ như thế này mới giống anh Hyun Joong ngày trước!”

  Vừa nói cô vừa đưa cả hai tay lên đầu Hyun Joong kéo tóc anh phủ xuống, anh giơ tay lên nói vội:

-“ Sao em vò đầu, bứt tóc anh?”

  Hyun Joong kéo tay Yoo Mi ra khỏi đầu mình… nụ cười tắt trên môi Yoo Mi, khi trước mắt cô… không phải là ngài Zophi,mà là Hyun Joong, thiên thần của cô ngày ấy, cô vòng tay lên cổ anh, ôm anh thật chặt với những cảm xúc lại chợt đến…

-“ Vậy anh có bệnh không?”

  Hyun Joong lại phải kéo tay Yoo Mi rời khỏi cổ mình khi đôi tay cô đang siết chặt…

-“ Em muốn giết anh à?

  Yoo Mi bật cười lớn, nới lòng vòng tay nhưng không buông… Hyun Joong nhìn Yoo Mi với cái nhìn thật gần… mắt anh nhìn xuống đôi môi nhỏ màu hồng… cái cảm giác ngày nào hiện hữu trong anh… cái con bé miệng nhỏ, tiếng to, hơi dài… một ý nghĩ thoáng qua trong anh…

-“ Anh chỉ muốn em cười như thế này mãi…”

  Rồi Hyun Joong nghiêm chỉnh…

-“ Chúng ta trở về với công việc dỡ dang nhé!”

  Yoo Mi ngạc nhiên nhưng cũng gật đầu đứng lên, nhưng Hyun Joong vẫn không cho cô rời khỏi anh…

-“ Đáng lý ra anh muốn cô dâu của anh phải mặc áo cưới do thiết kế nổi tiếng của Ý, nhưng lúc trước em nói thích tự tay mình thiết kế riêng cho mình!”

  Yoo Mi mỉm cười gật đầu… Hyun Joong tiếp:

-“ Những gì anh làm trong hai năm qua chỉ là để dành cho cuộc sống chúng ta ở tương lai, anh không ngại, ngày trước nhìn thấy em một mình vất vả, anh hứa với lòng sẽ đem cho em một cuộc sống thật đầy đủ, hạnh phúc…”

  Yoo Mi lại gật đầu… trái tim cô cảm thấy ấm áp qua những lời nói của Hyun Joong…

-“ Hai năm qua anh rất nhớ em, nhưng công việc rất nhiều, nên không thể gặp em sớm hơn!”

  Yoo Mi vẫn gật đầu khi cho là đúng, Hyun Joong mỉm cười tiếp:

-“ Nên em đừng giận anh!”

  Vẫn cái gật đầu ngoan ngoãn của Yoo Mi.

-“ Em biết đó, anh không còn nhỏ để bỏ việc giữa chừng!”

-“ Dạ!”

  Hyun Joong ngẩng nhìn Yoo Mi với nụ cười mãn nguyện… dứt điểm…

-“ Thế bây giờ anh trả lời câu cuối của em nhé!”

  Yoo Mi khẽ giật mình ngước nhìn Hyun Joong…

-“ Anh…”…

  Hyun Joong bật cười… ngẩng nhìn đồng hồ…

-“ Lần đầu tiên tôi hôn cô ấy là sáu giờ đúng ngày 8 - 8 - 20…!”

  Hyun Joong cúi xuống… anh chạm nhẹ môi mình lên môi Yoo Mi… trái tim anh run rẩy cảm nhận nụ hôn tình yêu đầu đời với người mà anh yêu nhất… dịu dàng và ngọt ngào…

  Yoo Mi khẽ nhắm mắt lại… cô cảm nhận được bờ môi của người đàn ông cô yêu… trao cho cô một tình yêu thuần khiết, ấm áp…

  Hai trái tim cùng tâm hồn quyện vào nhau làm một...

  Yong Joon ngẩng nhìn quản gia Park… cả hai có chút bối rối… anh cùng ông bật cười quay đi… Yong Joon vội lật sang trang…

--

  Hyun Joong nhìn Yoo Mi đang bối rối, anh mỉm cười vòng tay ôm chặt cô vào lòng… chặt hơn nữa như không muốn để mất đi…

-“ Anh không biết lần cuối là khi nào, nên anh chưa có thể trả lời cho em biết được!”

  Yoo Mi bật cười khi nghe câu nói đấy của Hyun Joong. Anh tiếp:

-“ Sau sinh nhật em chúng ta sẽ đám cưới nhé!”

Yoo Mi lên giọng:

-“ Sao lâu vậy?”

  Hyun Joong bật cười.

-“ Vậy chừng nào em thiết kế xong áo cưới!”

  Yoo Mi nhíu mày.

-“ Sáu tháng không biết đủ thời gian không, em còn rất nhiều công việc!”

-“ Vậy em muốn sao?”

--

  Yong Joon gấp quyển tạp chí lại, anh lại ngẩng nhìn quản gia Park… hai người cùng cười, cùng đứng lên đồng thanh…

-“ Chúng ta nghỉ hưu được rồi đấy!”

  Hai người rời quán cà phê… Yong Joon nói:

-“ Chúng ta đi ăn gì đi, cháu đói quá, cháu mời, cảm ơn chú hai năm qua đã lo cho nhóc!”

  Quản gia Park gật đầu…

-“ Tôi cũng đói quá!”

  Cả hai đón taxi, quản gia Park hỏi:

-“ Không biết hai đứa đó có đói không, hay mua gì cho chúng ăn vậy?”

  Yong Joon bật cười.

-“ Chú làm thế sao yên tâm nghỉ hưu, tụi nó đấu khẩu đến sáng mai còn chưa xong đâu đấy!”

  Cả hai bật cười, người vui nhất có lẽ là Yong Joon… anh thấy nhóc đã thay đổi hoàn toàn, biết làm cả những việc mà mình không thích… Yoo Mi… cảm ơn em… đã yêu Hyun Joong hơn chính bản thân mình…

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

67#
 Tác giả| Đăng lúc 27-7-2013 19:20:23 | Chỉ xem của tác giả

CHƯƠNG XXXI: Bẫy…

Sáng, Yoo Mi chọn áo đầm liền màu trắng ngắn đến gối, cô buộc tóc lại, mái tóc ngang vai không thể buộc nhỏng cao như ngày xưa, nhưng cô cũng quyết buộc lại, để lộ gương mặt xinh xắn, cô trang điểm nhẹ theo lối tự nhiên, mang sandal êm ái, nụ cười rạng rỡ trên môi… đến công ty…

  Jae Wook từ đằng xa đã thấy Yoo Mi, anh ngạc nhiên khi em gái đổi phong cách… đây mới là em gái, dể thương, dể mến, dể gần… dáng đi của em gái nhẹ nhàng như con chim nhỏ tung tăng trên đường… em gái lại yêu đời… vậy ngài Zophi chính là Hyun Joong thật rồi…

  Từ đằng xa, Yoo Mi cũng đã thấy anh Jae Wook… anh bao giờ cũng thế, lấy vợ rồi nhưng vẫn còn quyến rũ như xưa, dáng anh bước đi bằng những bước chân sãi dài đầy tự tin, anh nên làm người mẫu thì tốt hơn, anh mỉm cười, nụ cười thật ấm dành cho cô, cô biết… cô dừng bước… cũng nở một nụ cười đáp lại…

-“ Chào buổi sáng, anh Jae Wook!”

  Jae Wook đáp lại nụ cười rạng rỡ của Yoo Mi…

-“ Chào buổi sáng, Yoo Mi!”

  Rồi cả hai bước vào tòa nhà, cùng đi thang máy, về văn phòng…

  Jae Wook về phòng của mình, anh cảm thấy yên tâm, anh cởi áo ves móc lên giá, đứng nhìn ra bầu trời trong xanh, hôm nay trời không nắng, nhưng không âm u, báo hiệu một ngày thật đẹp…

  Yoo Mi bước đến bàn thư ký Hong.

-“ Điện báo cho ngài Zophi là chị cần gặp mặt bàn về hợp đồng mẫu thiết kế, nói với thư ký của ông ta, nếu ngài Zophi bận chị có thể đến đó để ký hợp đồng!”

  Thư ký Hong ngạc nhiên nhưng cũng gật đầu, từ hai năm qua, phó giám đốc của cô làm gì thì làm, không bao giờ tự ý ra ngoài ký hợp đồng, có chăng chỉ là giám đốc đi, cô nhấc máy gọi cho công ty Zoland…

--

  Yoo Mi bước vào phòng làm việc, ngồi xuống ghế của mình… tối qua anh chơi em như thế nào, thì hôm nay anh phải trả… muốn là người dưng ư… chìu theo anh nhé… ngài Zophi quý tộc lịch lãm… để xem ngài hiểu biết cái thế gian này như thế nào… cô xoay cái ghế vòng tròn… và em thật sự muốn biết… anh chỉ có mình em thôi… phải không…

  Thư ký Hong bước vào phòng phó giám đốc, cô khựng lại khi thấy phó giám đốc của mình ngồi ở ghế xoay vòng vòng như con nít đang quậy phá, cô tằng hắng ra hiệu…

Yoo Mi dừng lại… cô mỉm cười khi nhìn thấy thư ký Hong với đôi mắt tròn xoe nhìn cô… cô nghĩ… chuyện này thì có gì lạ so với những gì trước đây cô từng thấy chứ… cô đưa tay chỉ vào cái ghế…

-“ Mời em ngồi!”

  Thư Ký Hong bước đến nhưng không ngồi, cô hạ giọng báo cáo…

-“ Bên đó báo ngài Zophi đã có lịch hẹn suốt ngày hôm nay, nhưng nếu bên mình cần thì khoảng tầm cuối giờ làm, 5h chiều ngài có thể nán lại tiếp cô ở tại văn phòng của mình, nhưng việc ký hợp đồng thì có thể phải dời lại vì bên đó chưa chuẩn bị, hết… nếu không còn gì…”

  Yoo Mi lên giọng chặn lời thư ký Hong.

-“ Chị đồng ý, đúng 5h, chị có mặt, cảm ơn em!”

  Thư ký Hong gật đầu đi ra… may quá, không ký hợp đồng, vậy cô không cần đi theo, hôm nay cô có hẹn với bạn trai rồi…

  Yoo Mi mỉm cười lại xoay cái ghế vòng vòng… ngài Zophi, ngài bắt người ta phải làm thêm giờ à… đến công ty của ngài ư… dĩ nhiên là phải đến rồi, để xem của cải và thực lực của ngài có là bao… cô dừng lại… bắt tay vào công việc của mình với lời hát vu vơ trên môi…

--

  Quản gia Park thông báo cuộc hẹn cuối cùng trong ngày cho tổng giám đốc biết, nghe xong, mặc dù bây giờ mới 3h chiều, tổng giám đốc cho ông về nghỉ sớm, ông ngạc nhiên ra về. Ra đến ngoài ông gặp Yong Joon đi vào, ông báo cáo cho Yong Joon nghe, hai người rủ nhau ra quán cà phê nói chuyện…

  Hyun Joong giơ tay nhìn đồng hồ liên tục với tâm trạng thấp thỏm… em gan nhỉ, dám đến chổ của anh… trả thù anh tối qua à… được thôi, anh sẵn sàng nghênh tiếp…

  Đúng 4h45’ Yoo Mi rời văn phòng đón taxi đến địa chỉ mà thư ký Hong đã đưa… từ đây đến đó hơn 10’, vào trung tâm, lên tầng 10, chính xác 15’ không hơn…

--

  Yong Joon và quản gia Park ngồi trong quán cà phê bên đường, thấy rõ tòa nhà Blue, cả hai thấy Yoo Mi xuống xe bước vào tòa nhà…

-“ Con bé Yoo Mi hôm nay xinh quá!”… Yong Joon buộc miệng, quản gia Park cũng…

-“ Ờh!”… Theo, rồi cả hai nhìn nhau mỉm cười ẩn ý…

--

  Yoo Mi bước vào thang máy, đưa tay nhấn số 10… cảm giác hồi hộp hiện hữu trong tâm trí, rồi lan tỏa khắp cơ thể cô, khiến cho toàn thân cô khẽ run rẩy, cô nhắm mắt hít một hơi thật sâu… cố lấy lại bình tĩnh…

Hyun Joong ngẩng nhìn cánh cửa phòng mình với tâm trạng có chút căng thẳng… cái cảm giác như em muốn đến đây đòi nợ vây lấy anh… anh đâu có làm gì em đâu nhỉ… anh bật cười nhẹ… người làm lỗi là em trước… nhanh chóng anh lấy lại sự tự chủ…

  Yoo Mi đứng trong thang máy nhìn ra, khi cánh cửa thang máy mở… một màu xanh của biển thật đẹp, thật rộng lớn bao la… cô đã từng biết anh rất giỏi trong việc thiết kế nhà cửa, nhưng cô cũng thấy bất ngờ trước một văn phòng công ty tuyệt đẹp… nơi đây không giống một văn phòng làm việc, mà giống một thế giới của những ước mơ kỳ diệu… đón tiếp cô là một tên con trai, giới thiệu là thư ký của tổng giám đốc, rồi đưa cô đến văn phòng của ngài tổng…

  Yoo Mi bước trên hành lang rộng dài với nụ cười từ tâm… thư ký của anh không phải là một cô gái xinh đẹp với số đo chuẩn ba vòng sao…

  Hyun Joong nghe tiếng gõ cửa phòng, anh lịch sự…

-“ Mời vào!”

Thư ký mở cửa mời Yoo Mi.

-“ Mời tiểu thư, ngài Zophi đang đợi tiểu thư!”

Yoo Mi bật cười khi nghe tên thư ký đó gọi cô là tiểu thư, cô có phải là quý tộc đâu, cô gật đầu…

-“ Cảm ơn!” Rồi bước vào, cánh cửa khép lại…

  Hyun Joong đứng lên lịch sự…

-“ Chào cô Jung!”

  Anh đưa tay ra…

-“ Mời cô ngồi!”

  Anh bước ra ghế salon.

  Yoo Mi lắc đầu bước đến ghế đối diện bàn làm việc.

-“ Chào ngài Zophi, chúng ta ngồi đây, nơi bàn làm việc được chứ?”... Cô lịch sự hỏi.

  Hyun Joong gật đầu bước đến chổ bàn làm việc.

-“ Được!”

  Anh kéo ghế cho Yoo Mi.

-“ Mời cô ngồi!”

  Yoo Mi gật đầu.

-“ Cảm ơn!”

  Rồi ngồi xuống, đợi Hyun Joong ngồi vào ghế của mình cô mới nói.

-“ Tôi biết ngài rất bận, nên tôi cũng không dám làm phiền ngài lâu, chúng ta nói rõ một chút về yêu cầu của ngài!”

  Hyun Joong gật đầu thản nhiên.

-“ Được!”
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

66#
Đăng lúc 26-7-2013 23:59:08 Từ di động | Chỉ xem của tác giả
=)) =)) =)) xem chap này mà miss lại nghĩ đến seung jo cũng hay đem hani ra trêu chọc như thế. rồi sau khi nhìn bộ dạng thảm hại của nàng thì khoái chí cười. :)
he he trêu chọc yoomi vui lém hả anh? anh ko bị đuổi học cũng uổn. có thiên thần nào láu cá như anh ko? ng ta vừa ăn no xong bắt ng ta chạy bộ như thế có biết là sẽ đau dạ dày lém ko? *khổ thân cô bé/ ai biểu iu trai đẹp cho lém vào*
mà yoomi cũng ko phải vừa đâu nhỉ? ta trông chờ bé mi sẽ xử cậu joong như thế nào? :)) :)) :))

Bình luận

Hai chap cuối cùng nhe Miss ^^  Đăng lúc 27-7-2013 07:10 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

65#
 Tác giả| Đăng lúc 26-7-2013 20:21:03 | Chỉ xem của tác giả

CHƯƠNG XXX: Tình yêu!

Ba ngày trôi qua, Yoo Mi đi làm như bình thường khi công việc ngập đầu, cũng như thói quen hai năm qua, những lúc cô buồn cô thường dồn hết sức vào công việc, khi cô vẽ cô cảm thấy lòng mình thanh thản. Ngày mốt cô phải giao 3 mẫu cho một khách hàng, nên cô phải đem việc về nhà làm, thế đấy… đôi lúc cô không biết sao mình phải làm làm, vì cái gì? Tiền ư… không, cô đâu sài tiền… vì trách nhiệm à… cũng không phải…

  Yoo Mi ngã người tựa ra ghế vươn vai, cô đứng lên đi ra ngoài sân hít thở không khí… cô ngẩng nhìn trời… bầu trời đen tuyền nhưng cũng không có sao… cô bước ra lan can nhìn xuống con đường vắng lặng khi đêm về… bây giờ đã gần 12h đêm, nhưng cô vẫn chưa làm xong việc, chắc tối nay cô phải thức khuya quá, cô lấy tay che miệng ngáp dài, quay vào nhà tiếp tục công việc dang dở…

  Hyun Joong vừa xuống máy bay là hỏi quản gia Park liền rằng anh có cuộc hẹn nào không? Ông chỉ gật đầu chở anh về công ty… trên đường về công ty anh thinh lặng không nói, mãi suy nghĩ… ba ngày qua em làm gì thế, chắc là nhớ anh lắm phải không, khi anh cũng nhớ em…

--
  Quản gia Park đợi tổng giám đốc ngồi vào bàn làm việc ông mới đưa danh sách cuộc hẹn cho Hyun Joong, thấy đôi mày cậu khẽ nhíu lại khi dò hàng loạt cuộc hẹn trong danh sách, nhưng không có cuộc hẹn nào của công ty tạo mẫu Life, chính ông khi xem danh sách còn ngạc nhiên, ông thấy Hyun Joong ngẩng lên hỏi:

-“ Có bao nhiêu đây thôi à?”

  Quản gia Park gật đầu. Hyun Joong đặt danh sách xuống:

-“ Chúng ta làm việc!”

  Quản gia Park gật đầu bước ra báo cho thư ký xếp lịch cho những cuộc hẹn, ông cùng Hyun Joong làm việc trọn hết một ngày.

--

  Về đến nhà lúc 7h tối, Hyun Joong lặng lẽ về phòng, tắm rửa, xong anh chọn quần jean áo pull giản dị đi dạo phố… anh bảo quản gia Park cho anh xuống con đường quen thuộc… để anh tự đi một mình, rồi cho ông về nghỉ, không cần phải đón anh…

  Hyun Joong bước vào con đường ngày ấy, cái ngày mà đầu tiên anh gặp Yoo Mi, chặn đường rồi đưa ra lời đề nghị hấp dẫn, nhưng chỉ là hấp dẫn đối với anh, còn em cho đó là kỳ quặc… anh mỉm cười lững thững bước cùng hồi ức hiện lên trong tâm trí… anh dừng lại trước nhà cô, rồi ngẩng nhìn… em đang làm gì thế? Lại vẽ vẽ à… em xem việc của mình quan trọng hơn anh, nếu không sao lại không có cuộc hẹn nào, anh cảm thấy thất vọng và có chút chua xót… anh bước lên cầu thang, nhưng lại quay trở xuống… đi về… anh sợ em không hoan nghênh anh…

--

  Nguyên cả buổi sáng Yoo Mi giao mẫu cho khách hàng, cô mệt quá, đêm qua, không phải nói đúng là 5h sáng nay cô mới ngủ… chỉ có tiếng rưỡi, là cô phải dậy đi làm, 12h trưa rồi, bây giờ cô không muốn ăn nữa, mặc dù sáng giờ cô chưa ăn gì, cô báo cho thư ký không tiếp bất cứ người nào nữa, nhưng cô không về… vì cô không muốn về nữa, mệt quá, cô khóa trái cửa phòng, bước đến ghế dài kê sát tường nằm xuống, nhắm mắt lại… mặc kệ chuyện gì xảy ra…

  Thư ký Hong ngạc nhiên khi nghe phó giám đốc bảo không tiếp ai nhưng không về nhà… cô nghĩ, sao phó giám đốc không về nhà khi mệt mỏi, sáng nay cô thấy phó giám đốc của mình hai mắt thâm quầng, bước đi loạng choạng… cô thở ra, làm dưới chị Ji Hye có cái khó của chị Ji Hye, làm dưới chị Yoo Mi cũng có cái khó khác, nghe tiếng gõ nhẹ lên bàn, thư ký Hong vội ngẩng lên, thấy giám đốc đứng trước mặt…

-“ Yoo Mi có trong phòng chứ?”

  Thư ký Hong đứng lên gật đầu.

-“ Dạ!” Rồi bước đến mở cửa cho giám đốc, cô xoay nắm khóa, cửa đã khóa bên trong, cô ngẩng nhìn giám đốc…

  Jae Wook thấy những gì đang diễn ra, Yoo Mi chưa bao giờ khóa trái cửa như thế này, em gái sao thế? Dạo này con anh bệnh, Ji Hye cũng bệnh nên anh không có thời gian nhiều ở công ty, thấy em gái cứ như người trên mây vậy, nhưng không thể cạy miệng em gái ra, từ khi chuyện xảy ra trong quán bar, Yoo Mi giữ khoảng cách rõ rệt, trong hành động, cử chỉ, thậm chí là lời nói… không được… anh phải vào xem, em gái đang làm gì… anh nói với thư ký Hong.

-“ Lấy chìa khóa mở cửa!”

  Thư ký Hong ngạc nhiên nhưng cũng đi lấy chìa khóa mở cửa cho giám đốc, cô bước đi về chổ của mình, để giám đốc một mình đi vào… cánh cửa khép lại, cô ngồi nghĩ… chuyện ba người cô cũng biết ít nhiều, bây giờ đây giám đốc đã là người có vợ, sao lại còn… thư ký Hong giật mình ngẩng lên bởi tiếng gõ vào bàn… sao dạo này mình hay để hồn thoát xác vậy nè trời… chưa kịp định hồn thì cô lại để hồn bay khỏi xác khi thấy ngài Zophi đột ngột xuất hiện trước mặt, cô lại bối rối…

Hyun Joong bực bội bởi sáng nay anh vẫn không thấy cuộc hẹn từ văn phòng tạo mẫu, anh quyết định đi đến đó, để xem em làm việc ra sao rồi, anh đi thẳng đến phòng phó giám đốc, thấy cô thư ký ngồi đấy nhưng hồn để tận nơi nào, anh bước đến đứng nãy giờ mà cô ta vẫn nghĩ đi đâu, để anh phải ra hiệu… rồi nhìn thấy cô ta lúng túng trước điều gì đó, anh ngạc nhiên, không phải cô ta bối rối trước anh như hôm bữa, mắt cô ta nhìn về phía phòng phó giám đốc như đang che đậy điều gì đó…

-“ Cô thiết kế có trong phòng đúng không?”

  Không đợi thư ký trả lời, Hyun Joong bước nhanh đến cửa…

  Thư ký Hong giơ tay ra, nhưng chỉ có thể nắm bắt được khoảng không khí trước mặt, miệng cô lắp bắp không thể thốt ra ngôn từ, dù chỉ là một âm tiết… cô buông tay, ngồi trở vào ghế của mình, thu người lại, như chuẩn bị có trận thiên tai xảy ra…

--

Bên trong phòng

  Jae Wook bước nhẹ đến khi thấy Yoo Mi nằm ngủ ở ghế… anh ngạc nhiên quay ra… anh không nên ở đây vì sẽ có hiểu lầm… bước ra gần cửa anh chợt cảm thấy lạnh, ngẩng lên nhìn, máy điều hòa đang tỏa ra hơi lạnh ngay trên đầu anh, cũng là hướng nằm của Yoo Mi, anh đưa mắt nhìn quanh, áo khoác ngoài của Yoo Mi, em gái để đâu rồi? Hay là hôm nay em gái không mặt áo khoác ngoài, anh bước đến chỉnh lại nhiệt độ trong phòng rồi cởi áo ves của mình ra, đắp lên người em gái… cô khẽ xoay người… có tiếng mở cửa phòng, Jae Wook đứng thẳng lại quay ra… anh không tin với những gì anh đang thấy… Hyun Joong, mặc dù phong cách của cậu ta khác hẳn ngày ấy…

  Hyun Joong vừa bước vào đã nhìn thấy điều không nên thấy, anh nhớ cái ngày ở quán bar trong phòng riêng… anh chợt nghĩ… kế hoạch à… nên anh không mất tự chủ nữa, anh thản nhiên bước đến…

--

  Thư ký Hong vội đứng dậy lao vào phòng phó giám đốc khi cô dự cảm điều không hay, nhưng cô thấy hai người đàn ông đang đứng nhìn nhau. Cô khẽ liếc qua thấy phó giám đốc đang nằm trên ghế ngủ ngon lành, áo ves của giám đốc đắp lên người… cô vội bước tới đứng giữa hai người đàn ông…

-“ Giám đốc đây là khách hàng của công ty chúng ta, ngài Zophi!”

Rồi cô quay qua ngài Zophi gì đó tiếp:

-“ Thưa ngài Zophi đây là giám đốc của chúng tôi!”

  Sau lời giới thiệu của thư ký Hong, hai người đàn ông đưa tay ra bắt lịch sự. Hyun Joong lên giọng.

-“ Chào giám đốc, tôi có công việc nên tình cờ đi ngang qua đây, ghé vào xem đơn đặt hàng của tôi, cô phó giám đốc làm đến đâu rồi!”

  Jae Wook cũng đáp lại một cách lịch sự khi anh nghi ngờ vì cách nói khác hẳn Hyun Joong ngày trước, kể cả thái độ.

-“ Hiện giờ tôi rảnh, tôi có thể tiếp ngài Zophi đây!”

  Hyun Joong lắc đầu.

-“ Tôi thấy hôm nay không tiện, thôi để hôm khác, thư ký của tôi sẽ hẹn lại với công ty ông, chào ông!”

  Hyun Joong đi nhanh ra ngoài, Jae Wook đứng nhìn theo… đây mới chính là thái độ của Hyun Joong ngày trước,
nhưng sao cậu ta không nhận, khách hàng của Yoo Mi… bây giờ anh hiểu ra sao em gái như người trên mây rồi, anh cũng đi ra khép cửa phòng lại…

Yoo Mi mơ hồ nghe như có tiếng nói chuyện trong phòng mình, cô thức giấc vội ngồi dậy khi thấy… áo của anh Jae Wook trên người mình, cô biết bởi mùi nước hoa anh Jae Wook hay dùng… cô đi vào phòng trong rửa mặt, nhìn đồng hồ… 2h trưa… cô ngủ chưa đã… thôi về nhà ngủ tiếp, cô đi ra ngoài, thư ký Hong vẫn ngồi đấy, cô nói thư ký trả áo giúp cô, rồi cô về, cho thư ký Hong về sớm như cô luôn…

--

  Yoo Mi đón taxi đi thẳng về nhà, vào phòng ngủ ngã ra giường nằm úp cô buồn ngủ như thể bị trúng thuốc mê…

  Hyun Joong vẫn ngồi đợi Yoo Mi trong xe, thấy cô đi ra anh đi theo, rồi thấy cô về nhà, anh cho xem đậu lại rồi bước theo cô… nhìn em kìa, đi giày cao gót chi cho khổ, bước chân loạng choạng, nếu như em té rồi lấy ai đỡ em đây… cánh cửa nhà không đóng lại, anh bước vào theo… anh dừng lại trước một màu xanh… trái tim anh chợt rung lên khi anh cảm nhận cảm giác quen thuộc thân thương… anh đi một vòng quanh nhà… mọi thứ không hề thay đổi, vẫn mới như ngày nào… anh mỉm cười… ít ra em cũng biết gìn giữ, anh nghĩ… sao tự tay mình có thể làm nên những thứ này, mình anh làm duy nhất… cho em…

  Hyun Joong bước qua phòng ngủ, vẫn dáng điệu ngày ấy, em nằm úp trên giường mắt nhắm, và không chịu cởi giày, Hyun Joong ngồi xuống bên Yoo Mi nhè nhẹ đưa tay cởi giày cho cô… cô nằm bất động không biết gì…

  Hyun Joong đứng lên đi qua chổ đầu nằm Yoo Mi, anh ngồi xuống nhìn Yoo Mi ngủ… gương mặt em mệt mỏi, giấc ngủ không sâu mà là say vì mệt… đã nhìn không bắt mắt rồi còn không biết tự giữ sắc đẹp, anh nhớ đến ngày ấy, lời cô nói trong quán bar nơi anh làm việc… “Tôi có xinh hay không thì liên quan gì đến cô!” anh lại mỉm cười… ai nói không liên quan đến ai… em có xinh thì anh mới yêu thương em chứ… thời gian trôi qua, anh đứng lên, đã đến lúc anh phải về là việc… chào em nhé, ngày mai chúng ta gặp lại… anh bước ra cửa, đóng lại cẩn thận.

--

  Yoo Mi trở mình thức giấc, cả người cô ê ẩm khi nằm úp nãy giờ, cô xoay người… bầu trời trong mắt cô có màu đen, cô ngồi bật dậy, cô đã ngủ từ trưa cho đến tối sao… cô uể oải bước vào phòng tắm… đói bụng quá. Tắm xong thì đã 8h, cô thay đồ đi ăn gì đó… ra đến kệ giày cô mới nhớ, hình như trưa nay mình mang cả giày lên giường, cô đưa tay, nhưng dừng lại, cô lấy đôi sandal êm ái mà ngày trước Hyun Joong đã mua cho cô, cô mỉm cười một mình.

  Yoo Mi ghé vào một quán ăn nhỏ yên tĩnh, chọn một góc khuất ngồi, gọi món…

--

  Sau khi làm xong mọi việc, Hyun Joong lại ra ngoài, anh không ăn ở nhà, đến xem Yoo Mi dậy chưa và có chịu ăn gì không hay lại ngồi vào bàn vẽ vẽ, anh vừa mới đến thì thấy Yoo Mi đi xuống, anh bước nhanh vào một góc khuất, rồi lại bước theo Yoo Mi… anh mỉm cười khi thấy cô không đi giày cao gót nữa… vậy hôm nay anh chơi rượt bắt với em được rồi nhé… thấy cô ghé vào nhà hàng nhỏ, chọn bàn góc trong cùng, anh cũng vào, cô gọi món, anh cũng gọi… nhưng anh ăn xong trước cô, vì anh chỉ ăn đơn giản, còn xem cô kìa… anh cảm thấy vui, sao anh chỉ cảm thấy vui khi nhìn thấy em vậy, mọi cảm xúc của em, hành động, lời nói đều chi phối con người anh… tại vì… em… chính là cuộc sống của anh… em vẫn không biết mắc cở, vẫn ăn như bị bỏ đói cả năm, làm anh lại cảm thấy mắc cở thay cho em, anh đứng lên, rời quán ăn… anh thích điều đó, mọi thứ tốt hay xấu có từ em anh đều có thể phân biệt, nhưng anh lại cảm thấy yêu hết mọi thứ từ con người em thể hiện… đó là tình yêu, thứ tình cảm chỉ có thể cảm nhận bằng trái tim, không bằng lý trí để lý giải…

  Yoo Mi no nê sau một bữa ăn ngon, cô ngẩng lên, mỉm cười một mình… cảm thấy khỏe khoắn quá… nụ cười tắt trên môi khi cô thấy, qua lớp cửa kính… Hyun Joong vừa đi qua, cô vội đứng lên rời quán ăn… thấy dáng anh đi phía trước bước từng bước chậm rãi, nên cô cũng bước theo sau một cách chậm rãi… anh mặc quần tây đen, áo sơmi màu nâu đậm giản dị, không cầu kỳ như mấy lần cô gặp hôm trước, nhưng đây cũng không phải phong cách của anh ngày xưa… anh có anh em song sinh không… chẳng lẽ bây giờ chặn đường ai đó hỏi à… đột nhiên anh bước nhanh hơn qua ngã rẽ… ôi, lại chân dài, nhưng hôm nay cô yên tâm khi mang sandal êm ái… anh lại đi chậm lại mắt nhìn trời, cô nhìn theo, nhưng chợt nghĩ, nên nhìn đường tốt hơn, vì bây giờ anh đâu đi bên cô, mắc công cô lại va cột đèn… anh bước nhanh hơn khi đến ngã tư, anh xuống đường băng qua, cô vội chạy theo nhưng không kịp khi báo hiệu đèn xanh… cô đứng lại nhìn dáng anh khuất dần trước mặt… cô ngước nhìn cái đèn đường với lòng nóng như lửa đốt, cho đến khi cô băng qua được thì không thấy anh đâu nữa… cô bực bội… không thể như thế được… cô chạy nhanh trên đường đưa mắt tìm kiếm anh…

  Hyun Joong mỉm cười đưa tách cà phê lên miệng nhấp môi khi anh ngồi trong một quán cà phê ngay mặt đường, nhìn Yoo Mi chạy qua chạy lại… anh cảm thấy thích thú khi chọc ghẹo cô…

--

  Yong Joon đứng bên đây đường, nhìn qua bên kia, anh thấy rõ mọi thứ, tựa vào cột đèn đường anh cũng cầm ly cà phê trên tay nhấp môi, cà phê đen sao mà ngọt quá… nhìn nhóc Hyun Joong kìa, ác ghê nơi… bắt con bé chạy qua chạy lại hụt hơi, nãy giờ những gì nó ăn được chắc là tiêu hết rồi… bây giờ nhóc không còn là thiên thần nữa, nên không cần giữ hình tượng đúng không… anh bật cười quay đi… nhóc láu cá quá, chỉ có nhóc mới nghĩ ra được những trò như thế… cho người ta ăn rồi bắt người ta tập thể dục… đây là lần đầu tiên anh thấy nhóc cười ra tiếng…

  Hyun Joong cười ha hả với sự đắc chí trên gương mặt thiên thần, nhìn Yoo Mi… ai biểu em ăn nhiều, cho em tập thể dục một lát, cứ ăn nhiều như thế sao mặc áo cưới đẹp được chứ… anh giơ tay nhìn đồng hồ, còn 5 phút nữa…

  Yoo Mi dừng lại thở hổn hển, cô chạy ngược chạy xuôi vẫn cũng không thấy Hyun Joong, thức ăn nãy giờ tiêu hết rồi, nghỉ một chút, hôm nay em phải tìm anh cho bằng được mới thôi, cô đứng tựa vào cây cột đèn…

  Hyun Joong đứng lên rời quán… thưởng cho em nhé… anh bước từng bước đến bên Yoo Mi với trái tim đập loạn nhịp… anh gọi khi thấy Yoo Mi cúi mặt xuống nhìn gì đó dưới đất…

-“ Cô ơi, cô không khỏe à?”

Yoo Mi vội ngẩng lên khi nghe tiếng nói… cô bối rối khi thấy… ai đó đang đứng trước mặt mình…

-“ Ồ, là cô thiết kế đó à?” Hyun Joong lên giọng làm như là nhận ra người quen…

  Yoo Mi khẽ nhíu mày… anh muốn thế chứ gì, Hyun Joong…

-“ Phải, ngài Zophi, tôi không ngờ gặp ngài ở đây? Ngài mới về à?”

  Hyun Joong cảm thấy chút khó chịu nhưng tỏ vẻ bình thường.

-“ Phải tôi mới về, công việc nhiều quá, quên mất việc cho cô một cái hẹn!”

  Yoo Mi cũng không vừa, cô cười xã giao.

-“ Ngài cho tôi 6 tháng, nên công việc của ngài tôi chưa làm, đến khi nào tôi cần tôi sẽ liên lạc với ngài sau, chào ngài!”

  Rồi cô bước đi nhanh… Hyun Joong bước theo…

-“ Thấy cô không được khỏe, cô có muốn tôi cho cô quá giang không?”

  Yoo Mi vẫn nở nụ cười xã giao.

-“ Không cần, tôi còn phải đi tìm một người bạn!”

  Hyun Joong mỉm cười đáp lại:

-“ Vậy không làm phiền cô! Bye!”

  Hyun Joong quay đầu bước đi… Yoo Mi ngẩng nhìn theo… Hyun Joong đáng ghét… ngày mai anh sẽ chết với em… cô cũng quay bước đi… khi nghĩ ra điều gì cần làm cho ngày mai…

  Yong Joon vẫn đứng bên đây nhìn qua bên kia… hai đứa trẻ mỗi đứa một ngã, nhưng nụ cười hạnh phúc trên môi… anh chợt thấy bên trời, tia sáng tình yêu vụt cháy sáng rực rỡ…

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

64#
Đăng lúc 26-7-2013 14:22:23 Từ di động | Chỉ xem của tác giả
miss cứ nghĩ lần đầu tiên sau khi gặp lại yoomi, hyun joong phải xuất hiện trong đôi cách trắng tuyệt đẹp cơ. nhưng mà... cái gì thế này... ko có cách á... bị đuổi học á... ồ ra là thế à! ông bố của cậu joong coi bộ cũng hay à nha! he he. hình như tính toán sắp xếp từ trc rùi. cao thủ, cao thủ.
còn cái anh joong đó. sao trên đời lại có ng tự tin như anh nhỉ? - " anh hiểu rõ nụ cười đó của anh quyến rũ đến dường nào" - biết là anh đẹp trai rùi đó, nhưng có cần tự sướng đến thế ko? đẹp thì để ng khác tự khen chớ? ai lại mèo khen mèo dài đuôi thế kia! @_@ @_@

còn cái gì đây? - "nhìn bên ngoài lúc chưa mặc, chiếc áo đó sẽ đẹp hơn cô ấy, đến khi cô ấy mặc vào người, thì cô ấy sẽ đẹp hơn chiếc áo!” - trời ơi, cái kiểu yêu cầu gì ngược đời dậy ko? =)) =)) =)) miss thề là miss suýt nữa sặc nc đó! chỉ có thể là thiên thần jophiel -kim hyun joong thui.

ôi, yêu đương cái gì, toàn chọc giận ng iu rùi bỏ chạy ko à! *thương cho yoomi quá* / *ai biểu iu ng đẹp trai cho lắm vào* =))

2 tập này hơi bị vui. he he sau cơn mưa trời lại sáng. bình minh ló dạng rui!

ps: au ko cần cảm ơn miss đâu. miss phải cảm ơn au mới đúng, au viết fic thì miss mới có cái đọc chớ. :D . hi hi

Bình luận

Au viết fic là do au thích viết, còn fic được chia sẻ và được bạn đọc yêu thích thì phải cảm ơn bạn đọc chứ ^^ đổi món * Thank* hìhì...  Đăng lúc 26-7-2013 08:12 PM
Thiên thần thì phải yêu hết cả thiên hạ, ko có tình yêu của riêng bản thân mình, hì. Chỉ có người *ở trển* mới có ý nghĩ như thế thôi ^^  Đăng lúc 26-7-2013 08:10 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Bạn phải đăng nhập mới được đăng bài Đăng nhập | Đăng ký

Quy tắc Độ cao

Trả lời nhanh Lên trênLên trên Bottom Trở lại danh sách