Tôi lại đem đèn pin dần dần vặn sáng lên, ánh sáng xanh trong gương cũng chậm rãi sáng dần lên.
Tôi không khỏi mỉm cười, những phán đoán cao siêu về kĩ thuật của cái gương này vừa rồi cũng hoàn toàn biến mất. Tôi liền nói với Bàn Tử: “ Anh xem, thật sự là như vậy đó, ánh sáng xanh ở trong gương phát ra, chính là ánh đèn của chúng ta, đèn của của chúng ta sáng, bên trong liền sáng, đèn pin của chúng ta tối bên trong liền tối.”
Bàn Tử ở trên thạch lương thấy rất rõ ràng, gật đầu: “ Ánh đèn pin của chúng ta có thể đi thông qua cái gương này, vậy có thế chiếu tới bên trong cổ lâu không?”
Tôi lắc đầu, đèn pin của chúng tôi tuy rằng là “ lang mắt “ trực tiếp chiếu sáng có thể làm mù mắt người khác, nhưng muốn dùng để mà chiếu sáng một tòa cổ lâu lớn như vậy là không có khả năng.
Tình huống thật sự tôi còn chưa hoàn toàn suy đoán ra được, thế nhưng, nếu vấn đề ánh sáng phát ra từ trong gương này đơn giản như vậy, thì tôi nghĩ tình huống của Muộn Du Bình nhất định cũng không quá khó khăn.
Chú hai đã dạy tôi rằng, làm việc gì cũng phải có mục đích, từ mục đích mới có thể suy đoán ra rất nhiều việc không thể biết trước được, đây là tôi theo thế hệ trước kia học được một câu hữu dụng. Nước trong hồ lạnh như băng làm cho hai chân tôi tê cóng run lên, bắt đầu tự hỏi cái gương này đặt ở đây mục đích là để làm cái gì?
“ Tôi hỏi anh này, cái gương này đặt ở đây, có quan hệ gì tới hòa hợp phong thủy không?” Tôi hỏi Bàn Tử.
Bàn Tử nghĩ nghĩ nói: “ Có một số nhà ở có dùng tới bát quái kính, kì thực ở đây cũng quá lớn. Hơn nữa loại gương này yêu cầu phải treo trên ban công, có thể làm rơi máy bay bay ngang qua. Con mẹ nó, lúc đó cả ngày cậu cứ ở trên ban công nhìn máy bay rơi nhé, hôm nay thì rơi hết không còn khách, ngày mai thì rơi xuống thêm một cơn sóng gió, vô cùng náo nhiệt.”
“ Cái gì? Vừa đánh bay cơ hội vừa làm rơi máy bay, con mẹ nó, anh dự là sẽ không bao giờ lên máy bay đúng không? Chúng ta hiện tại không có thời gian đâu, suy nghĩ nghiêm túc đi.”
Bàn tử hút thêm mấy hơi thuốc cuối cùng, rồi ném cán thuốc vào trong nước, lại châm thêm một điếu: “ Tôi thật sự cũng rất muốn sớm nghĩ ra được, sau đó tiến sâu vào trong cổ lâu, đem tất cả bọn họ cùng Tiểu Ca cứu trở về, nếu như vậy chúng ta hiện giờ đang ở Bắc Kinh ăn vịt quay. Chứ đâu có ở đây mà hút thuốc? Cậu nên tự mình suy nghĩ nhiều hơn, đừng ỷ lại vào tôi.”
“ Anh không phải là một bậc đàn anh phong thủy sao? Còn hỏi tôi.” Tôi liền hỏi ngược lại anh ta.
Anh ta lắc đầu: ” Con mẹ nó, cái này cũng quá cao thâm đi tôi thực không có cách gì. Vả lại, hồi đó cái gì cậu cũng không biết, lão tử nói lung tung quái gì mà chả được. Bây giờ cậu cũng tiến bộ nha, đâu cần tôi chỉ bảo.”
Tôi thầm nghĩ tôi đáng tin hơn anh nhiều, vậy chuyện này nguyên nhân đều do anh nói lung tung, Bàn Tử tiếp tục nói: “ Tôi cảm thấy cậu cân nhắc phong thủy cũng vô dụng thôi, phong thủy chỗ này chỉ cần liếc mắt cái là hiểu , nếu không thông thạo thì có nhìn đến mù cũng không hiểu được. Cậu thực sự muốn nghe ý kiến của tôi không? Tôi có thể nói cho cậu biết, tôi ngay lúc đó phản ứng đầu tiên chính là tưởng rằng phía trên kia là ảnh ngược. Chỉ có điều, cậu nhìn lên trên đi.”
Anh ta đem đèn pin” lang mắt “ soi lên trên đỉnh đầu. Cái sơn động này hướng lên phía trên vô cùng sâu, có thể nhìn thấy phía trên toàn bộ đều là loạn thạch. Nhưng cụ thể thì xem không rõ lắm.
Tôi lấy ra một điếu thuốc, kéo điếu thuốc của Bàn Tử đang ngậm tới mồi lên, rồi nhét trở lại vào miệng cho anh ta. Ánh đèn của Bàn Tử trên đầu cũng đã hạ xuống.
“ Phía trên tất cả đều là đá tảng, cái gì cũng không có, cho nên tôi mới phát hiện được, con mẹ nó, cổ lâu này là chính xác là ở trong gương.” Bàn Tử liền bước vài bước lên phía trên mặt gương: “ Nếu như hình ảnh trong gương này là ảnh ngược từ trên đó xuống, tôi đi ở phía trên mặt gương, khẳng định sẽ có ngăn cách, thế nhưng rõ ràng là không có. So với cậu là sinh viên, tôi tuy không có văn hóa gì, nhưng đạo lí cơ bản thì tôi hiểu.”
Tôi nhìn lên nham thạch phía trên, rồi nhìn lại Bàn Tử đang ở trên mặt gương gãi gãi, nhìn tới nhìn lui vài lần, tôi thấy Bàn Tử nói tuyệt đối chính xác. Trong lòng tôi bỗng nảy sinh ra một chút khác thường.
Có lẽ là gần đây tôi hay gặp những loại thiết kế đánh lừa người khác này quá nhiều, cho nên đối với loại chuyện này trực giác vô cùng mẫn cảm. Tôi bỗng cảm thấy cái động này có cái gì đó không đúng.
Cái này giống như một trò ảo thuật. Nói tới trò ảo thuật này, lợi hại nhất là ảo thuật đường phố, ảo thuật gia trước mặt bạn không có bất cứ thứ gì che đậy mà biểu diễn ở bên ngoài, những ảo thuật gia lợi hại thường hay làm cho người ta có cảm giác đó là một thứ siêu năng lực, đó chính là điểm lợi hại nhất.
Thứ hai là trên sân khấu, sân khấu biểu diễn ảo thuật bên trong có rất nhiều cấp bậc, nhưng cơ bản thì cũng chỉ có chung một cấp. Đều là cần có vải che hoặc là sử dụng thùng, nó nguyên lý là cho người khác thấy: Sử dụng vải che và thùng thì cũng không có khả năng và không thể thay đổi. Nhưng bởi vì chúng ta đều biết ảo thuật phần lớn là ảo giác và cạm bẫy, cho nên, người thông minh lập tức sẽ phát hiện ra, chuyện kì lạ kia nhất định là ngay phía sau tấm vải hoặc bên trong cái thùng, chẳng qua là thiết kế đó được che giấu thật tài tình, chúng ta không nhìn ra mà thôi.
Hiện tại cảm giác này giống với cảm giác đứng trên sân khấu ảo thuật vậy. Nếu như nơi này thiết kế để đem Trương gia cổ lâu đặt vào trong gương mà nói,vậy thì có nên tìm một cái sơn động thấp không? Như vậy thì chúng tôi chỉ cần ngẩn đầu lên phía trên là có thể nhìn thấy ngay, liền biết trên đỉnh động không có khả năng bị đánh lừa.
Nhưng chỗ này đỉnh động rất cao, nhìn không được rõ lắm. Tuy rằng chúng tôi cơ bản đều là dựa vào phán đoán, phía trên đỉnh ngoại trừ đá tảng thì có thể cũng không có cái gì khác. Nhưng bởi vì là nó quá cao đi, nên nó làm cho tôi nghĩ nếu có khả năng thì có lẽ phía trên đỉnh sẽ giấu một cơ quan chủ chốt nào đó. Bởi vì tình huống xung quanh chúng tôi rất rõ ràng, không thể có bất kì một cơ quan nào.
Hoặc nếu có thì nhất định là do chúng tôi chưa nhìn hết được toàn bộ phía trên đó.
Đướng nhiên, việc này có thể là do tôi tạm thời nhận thức sai. Nếu có người nói với tôi rằng, tôi phải hủy đi sân khấu của ảo thuật gia, nếu không tôi sẽ mất đi người bạn của mình. Việc đầu tiên tôi làm, tất nhiên là sẽ xô ngã cái thùng của ảo thuật gia, để xem bên trong có cái gì khác thường.
Tôi liền nói với Bàn Tử: “ Chúng ta phải leo lên phía trên tìm hiểu một chút.”