|
Kăply gào lên theo, khuỵu chân xuống và té đánh “bịch” một cú như mít rụng.
Trước bộ mặt xanh lè xanh lét của cả đám, ba, bốn vật lạ liên tiếp bay xẹt qua như chim, có thứ tròn ủng, có thử dài ngoằng. Vẫn chẳng rõ là vật chi.
Một loạt tiếng lộp bộp vang lên từ phía tay mặt. Cả bọn lật đật lia mắt sang, điếng hồn khi nhận ra những vật bay vun vút vừa rồi là những khúc tay, khúc chân, khúc mình, tất cả nhập vào với cái đầu bay đầu tiên, ráp lại thành một hình thù quái dị đứng sững bên bờ suối.
- Gã này mới đúng là Baltalon.
Masari lên tiếng cảnh giác bọn trẻ, giọng khàn đi thấy rõ.
Ngợp trong nỗi sợ hãi, bọn trẻ rúm người vào nhau, hoàn toàn không tự chủ, lấm lét nhìn tên sát thủ khét tiếng của trùm Bastu. Kăply lồm cồm bò dậy, lẻn ra sau lưng mọi người và run rẩy quan sát Baltalon qua kẽ hở giữa K’Tub và Suku.
Phải nói hình dáng của Baltalon trông khủng khiếp đến mức thật khó mà tưởng tượng nổi, nếu như không tận mắt nhìn thấy. Đôi mắt của hắn trắng dã, không có lông mi lẫn lông mày, chung quanh bầm đen như vừa ăn phải mấy cú đấm của Mohamed Ali. Môi trên của hắn như được may dính vào mũi, lúc nào cũng nhếch lên bày ra cái lợi đỏ như máu từ đó mọc ra mớ răng lởm chởm như răng cưa. Nhưng nổi bật nhất trên mặt hắn là cái mũi khoằm và nhọn như mũi chim ưng. Cái mũi của Baltalon rất to, gần như choán hết cả khuôn mặt. Quái gở hơn nữa là đầu hắn mọc lên hai cái sừng màu đồng, cong vòng, nhọn hoắt, kẹp mớ tóc rối bù như mớ rơm ở giữa, nhưng chỉ một chốc sau Kăply phát giác ra hai cái sừng đó chỉ là cái nón đội đầu bằng kim loại. Tất cả được chống đỡ bởi một cặp giò xỏ trong bộ giáp đen sì, ngó y chang một đôi chân bằng sắt.
Diện mạo bọn Hắc tinh tinh đã ghê, nhưng thiệt tình chẳng thấm vào đâu nếu so với những gì Kăply đang nhìn thấy lúc này. Càng dán mắt vào Baltalon, Kăply càng thấy bụng thắt lại, và khi nghĩ đến cái cảnh tay chân bay một nơi, đầu cổ bay một nẻo khi nãy, phải kềm chế lắm Kăply mới không nôn thốc nôn tháo ra cỏ. Bên cạnh nó, bọn Nguyên, Suku, K’Tub, Êmê và Păng Ting cũng đang nơm nớp quan sát và nghe ngóng, mặc dù rõ ràng là chúng chẳng nghe thấy gì.
Từ khi xuất hiện đến giờ, Baltalon chỉ nói đúng một câu, cười đúng một tiếng, sau đó không buồn nói thêm một tiếng nào. Hắn cũng không thèm nhúc nhích, kể cả khi ba cây gậy sừng hươu của Tam phù thủy Bạch kỳ lân giơ lên chĩa vào người hắn. Hắn cứ đứng trơ, im thít, chỉ có cặp mắt trắng dã lạnh lùng chuyển động và tia nhìn sắc lạnh của hắn khiến ai nấy như ngừng thở.
Sự yên lặng cứ thế kéo dài, mọi người như hóa đá trong một khung cảnh tịch mịch, chết chóc và trống rỗng. Mặt trời lúc này đã lên cao, những tia nắng trải xuống như dát vàng cây cỏ trong thung nhưng thiệt sự là bọn trẻ chẳng thấy ấm áp một chút nào. Có vẻ như cái nhìn của Baltalon đang tỏa ra một làn khí lạnh, càng lúc càng dày, càng lúc càng lan rộng đến mức Kăply ảm đạm nghĩ rằng chẳng mấy chốc nữa, Baltalon không cần giơ tay nhấc chân, những sinh vật chung quanh hắn cũng sẽ tự động đóng băng, và khi phát hiện hai hàm răng của mình đang va vào nhau lộp cộp, Kăply đau khổ cảm thấy điều nó phỏng đoán không xa sự thật là mấy.
Phải khó khăn lắm Kăply mới ra lệnh được cho cái cổ cứng đờ của mình quay sang bên cạnh, và khi bắt gặp vẻ tái mét trên mặt từng đứa bạn, nhìn từng cặp môi run run mím chặt vào nhau, Kăply biết tụi nó cũng đang vất vả chống chọi lại áp lực vô hình của Baltalon chẳng khác gì mình. Vừa trải qua sự thiêu đốt của Buriăk lại chìm ngay vào hơi giá rét của Baltalon, Kăply não ruột hiểu rằng nếu trước đây nó và tụi bạn đã từng trải qua đau đớn thì tất cả cũng chẳng thấm tháp gì so với lúc này.
Masari đột nhiên nhận ra chuyện không hay. Anh ngoái đầu ra sau, lướt mắt qua bọn trẻ thật nhanh rồi hấp tấp quay sang Karăm và Pila, khẽ hất đầu.
Ngay lập tức, một tiếng “bùm” thật lớn nổ ra, ba chiếc áo choàng đỏ trên người Tam phù thủy đột ngột bốc cháy dữ dội, vừa cháy vừa phát ra những tiếng lép bép làm xẹt ra bốn phía từng chùm tia sáng.
Bọn trẻ chưa kịp hiểu ra chuyện gì đã sung sướng thấy hơi giá tan dần, tay chân đầu cổ đã có thể cựa quậy như ý muốn và hơi thở bắt đầu ra vào nhẹ nhõm trong lồng ngực.
Đằng trước, Tam phù thủy Bạch kỳ lân vẫn đứng bất động trong màn lửa đỏ tía, ba cây gậy phép vẫn chĩa thẳng ra phía trước, ánh mắt không ngừng xoáy chặt vào gương mặt vô cảm của Baltalon.
Khi hơi giá rét đã tan hẳn, ngọn lửa bao quanh các chàng trai Bạch kỳ lân lập tức tắt phụt. Kăply ngạc nhiên thấy những tấm áo chùng trên người Tam phù thủy vẫn y nguyên, vẫn đỏ rực rỡ trong nắng mai, y như thể chưa hề có một trận cháy nào xảy ra, và cái ngọn lửa kỳ dị kia chỉ là do nó hoa mắt trông lầm.
- Giỏi lắm, Masari!
Đến lúc này Baltalon mới lại cất tiếng. Cái giọng lạnh buốt như ướp đá của hắn khiến Kăply có vẻ muốn đóng băng trở lại.
Tam phù thủy không hé môi, chỉ giương mắt nhìn Baltalon trừng trừng.
- Nhưng bọn ngươi gặp phải ta coi như sập tiệm rồi!
Baltalon lại nhếch đôi môi đã nhếch sẵn, nói giọng độc địa, các cơ mặt co giật một cách kỳ dị. Khuôn mặt hắn không biểu lộ một tình cảm gì, không cả giận dữ, chỉ toát ra một sự nhạt nhẽo, âm u và lành lạnh y như thể hắn vừa chui lên từ hầm mộ.
Từ chiếc mũi khoằm của Baltalon phát ra một tiếng cười khảy:
- Những chiếc gậy đuổi gà của bọn ngươi không ngăn cản được ta đâu!
- Coi nè, Baltalon!
Như không nén nổi, Masari quát giật. Kèm theo tiếng quát, ba luồng ánh sáng chói lọi từ đầu những chiếc gậy sừng hươu trên tay Tam phù thủy vọt ra như những tia chớp, bắn thốc vào sứ giả của trùm Bastu.
Kăply chớp mắt lia lịa, liên tưởng đến những khẩu đại liên khạc đạn, tiếng nổ điếc tai vang lên gần như ngay lập tức càng khiến nó tin chắc Baltalon ít nhất cũng tan làm ba mươi sáu mảnh.
Hàng loạt những âm thanh răng rắc, rào rào dộng vào tai Kăply, mặt đất rung rinh như trải qua một cơn địa chấn, bụi bay mù trời, những mảnh đất đá vụn bắn vào mặt đau rát khiến nó phải đưa tay ôm đầu và hoảng hồn nhắm tịt mắt lại.
Nếu không có ai đó va vào nó đánh “sầm” một tiếng khiến nó lảo đảo suýt té, chắc Kăply cũng chưa dám mở mắt ra.
Người đập vào Kăply là Suku, đứa đứng ngay trước mặt nó, sở dĩ thằng oắt đập vào Kăply một cú quá mạng là do nó bất thần bị một đám mây màu đỏ ủi phải.
Kăply đưa tay dụi đôi mắt nhập nhèm, nhận ra ngay cái khối đỏ rực đó là Masari, lúc này đang quýnh quáng chọc cây gậy phép xuống cỏ để giữ thăng bằng. Bụng thót lại, Kăply lật đật đánh mắt qua trái qua phải, miệng há hốc khi thấy Pila và Karăm cũng đang lảo đảo ngã dúi dụi vào tụi bạn nó như vừa hứng trọn một cơn lốc xoáy. Ở phía sau, Păng Ting và thằng K’Tub mặt vàng như nghệ, đang bò lồm cồm dưới đất.
Kăply ngẩng đầu lên nhìn sang chỗ bờ suối, mừng rỡ thấy Baltalon dù sao cũng đã bị Tam phù thủy đánh tan từng mảnh thiệt, y như nó phỏng đoán. Nhưng Kăply chưa kịp thở hơi ra đã vội lật đật hít hơi vào, nụ cười vừa vẽ ra trên môi bỗng cứng đờ. Trước đôi mắt sững sờ của nó, những mảnh vụn đang bay tung tóe trên dòng suối kia đột nhiên hạ xuống, nhập lại và trong tích tắc, một Baltalon nguyên vẹn hiện ra trước mắt mọi người. Rõ ràng là hắn chẳng hề hấn cóc khô gì! Kăply khiếp hãi nghĩ thầm, đầu choáng váng như vừa bị một nhát búa nện trúng.
- Phân… thân… – Masari lắp bắp khi cuối cùng đã gượng được trên chiếc gậy – Quả thực là hắn đã học được… thần chú Phân thân… Những gì chúng ta nhìn thấy lúc nãy… không phải là… trò bịp…
Giọng anh đứt đoạn như bị chặt từng khúc, mái tóc đẹp xổ tung, rối bù như búi cỏ khô. Bọn trẻ thấy anh mở to mắt nhưng thiệt sự chúng chẳng biết anh nhìn đi đâu. Ở bên cạnh, Pila và Karăm thê thảm không kém. Tấm khăn choàng lông thú trên vai văng đâu mất, chuỗi cườm óng ánh trên cổ đứt tung, những hạt ngọc mắt mèo xổ tung tóe trên cỏ, và cũng như thủ lĩnh Masari, vẻ mặt người nào người nấy ngơ ngác, thất thần đến tội.
Baltalon nhìn Tam phù thủy Bạch kỳ lân với vẻ khinh khỉnh như nhìn ba củ cải thối:
- Masari, trong lúc này bọn ngươi rút lui cũng còn kịp! Đến khi ta ra tay, bọn ngươi sẽ hối hận đó.
Trước ánh mắt hoang mang của bọn trẻ, Masari gục đầu trên chiếc gậy, lảm nhảm một cách tuyệt vọng, giọng mỗi lúc một nhỏ dần như chiếc xe cạn xăng:
- Phân thân! Thần chú Phân thân!
Păng Ting bước lại gần thủ lĩnh Bạch kỳ lân, lo lắng hỏi:
- Anh Masari! Thế nào hả anh?
- Không xong, không xong rồi, Păng Ting à! – Masari ngước đôi mắt đau khổ nhìn cô gái – Một khi Baltalon học được thần chú Phân thân, trừ chủ nhân núi Lưng Chừng và Nhị tiên ra, dưới gầm trời này có lẽ không còn ai khống chế được hắn nữa.
Lời thú nhận của Masari như ngọn roi quất ngang người Păng Ting. Nó lấm lét liếc sang Nguyên, ruột gan đột nhiên cồn lên, kêu óc ách như có một bầy chuột đang quậy phá tưng bừng trong đó.
o O o |
|