|
CHAPTER 32 - PART I
Jiyong tựa người lên khung cửa và chăm chú nhìn cô gái tóc nâu đang ngồi trên giường cô ấy, hoàn toàn phớt lờ anh.
Sau khi kể xong toàn bộ câu chuyện, cô chỉ kêu khẽ một tiếng rồi lao lên cầu thang đi về phòng mình mà không nói lời nào. “Baby…”
“Đừng có ‘Baby’ với em, Jiyong.” Cô nói. “Em đang bận.”
“Em chỉ ngồi đó thôi mà,” anh nói, trợn trừng mắt.
Cô nhướng một bên mày. “Em có thể nói rằng em đang bận, dù cho em chỉ đang ngồi, anh không nghĩ vậy sao?”
Anh thở dài. “Tại sao em lại giận chứ?”
“Em không biết.” Cô nói. “Có lẽ anh nên hỏi mặt trăng. Em chắc là nó biết tại sao.” Cô xoay lưng lại với anh, ngồi xoay mặt ra cửa sổ, nhăn nhó. Thật sự, cô suýt quên mất cơn giận của mình khi anh suýt bị giết, nhưng giờ đây, khi cô đã có thể suy nghĩ bình thường, mọi việc lại quay lại trong cô.
Cô đang chìm trong suy nghĩ đến độ không nhận ra anh đã đi tới đằng sau cô rồi. Anh đặt hai tay lên vai cô. “Baby…Anh xin lỗi, anh đã ghen.”
“Phải…tới cái mức anh đã nói em là một con đĩ.” Cô nói. “Thật sao? Anh nghĩ về em như vậy? Anh không biết điều đó đau đớn như thế nào đâu, Jiyong.”
“Không! Baby, không,” anh nói. “Anh chỉ lỡ lời vì lúc đó đã quá nóng giận.”
“Phải? Chà, ngay lúc này, em sẽ bảo anh ra khỏi phòng em ngay lập tức và đừng nói gì với em nữa. Em nói thể chỉ vì em đang quá nóng giận.”
Anh thở dài. “Đó là điều em thật sự muốn?”
“Phải. Em muốn đi ngủ, em mệt rồi và anh cũng nên đi ngủ đi,” cô thì thầm. Cô còn hơi giận nhưng cô vẫn quan tâm tới anh. Dù sao anh cũng là baby boy.
Anh bĩu môi và gật đầu. “Ngủ ngon, baby,” anh nói, chu môi ra.
Vài phút sau, Dara quay lại nhìn anh. “Anh còn ở đó làm gì vậy…và tại sao môi anh lại như vậy?”
Anh chớp mắt hai lần liền. “Em không định cho anh nụ hôn chúc ngủ ngon của anh sao?”
“Không.”
Anh gục đầu xuống. “Thậm chí là hôn lên má?”
“Em nói, KHÔNG!”
Anh thở dài một tiếng thật lớn. “Okay, được rồi…” Anh quay người bước đi, bước thật chậm ra đến cửa, phòng trường hợp cô sẽ giữ anh lại.
“Anh đi đây…” Anh gọi.
“Nhớ đóng cửa lại.”
“Anh đang bước ra khỏi phòng em…”
“Ừh, cứ đóng cửa lại đi.”
“Anh đang kéo cửa…”
Cô gầm lên và bật dậy, muốn hạ gục anh xuống sàn nhưng anh vội vàng đóng sập cửa lại, lo sợ cho tính mạng của mình.
.-.-.-.
Ngày hôm sau, Jiyong thức dậy với cảm giác nặng nề. Dara vẫn không nói một lời nào với anh và anh thấy mình như SHIZZ khi nói những lời đó về cô. Anh thở dài, thấy cảm giác tội lỗi nặng nề bao trùm khắp cơ thể mình.
Mình đã nghĩ cái chó chết gì chứ, gọi bạn gái mình là một con đĩ?!
Anh uể oải bước vào phòng tắm và làm vệ sinh buổi sáng. Khi anh đi xuống nhà, mùi thức ăn sáng thơm ngon chào đón anh. Ở đó, trên bàn ăn là một phần ăn hoàn chỉnh cùng một tờ note.
Chào buổi sáng, baby boy. Ăn nhiều vào bởi anh cần nhiều năng lượng cho hôm nay. Em ra ngoài cùng các cô gái. Yêu anh.
-Dara.
Anh mỉm cười. Cô đang giận, nhưng cô vẫn chăm sóc anh. Anh phì cười và bắt đầu ăn trước khi đi tới YGE. Anh đi thẳng tới phòng thu âm nơi Teddy và các thành viên khác đang làm việc.
“Yo, GD,” Teddy nói, gọi anh chú ý. “Cậu thật sự đấm Ed Westwick sao?!”
Anh gật đầu rồi cười khẩy. “Hắn đã hôn bạn gái em,” anh nói.
Các chàng trai quay ngoắt đầu lườm anh.
“Sao? Làm như chỉ có một mình mình không bằng,” Jiyong toét miệng cười và nói. Anh đã lỡ miệng và anh KHÔNG CÓ CHÚT khái niệm nào.
TOP rên rỉ, Youngbae day day thái dương còn Seungri thì ngất vào vòng tay của Daesung.
Mắt Teddy trợn tròn. “Cậu…không, tất cả các cậu…có bạn gái sao?”
Jiyong đập mạnh lên trán mình đến mức để lại một dấu đỏ trên đó. “Em…uh…phải rồi. Bạn gái có nghĩa là BẠN CON GÁI.”
Teddy nhíu mắt nghi ngờ trong khi các chàng trai chỉ giả vờ như họ đang tập lại lời hát của họ, hay giả bộ nói chuyện với nhau. “Đừng có nói dối tôi, Kwon Ji Yong.”
Jiyong thở dài và khóa cửa lại. “Anh biết đấy hyung,” anh nói, “Có bạn gái cũng không tệ lắm đâu. Anh cũng nên có một người đi.”
“Nah~ không phải điều tôi thích,” anh nói. “Vậy cô gái đó là ai?” Anh hỏi, nụ cười trên khuôn mặt anh suýt rách tới tận mang tai.
Daesung khịt mũi cười. “Ah, hyung. Anh biết cô ấy mà.”
“Được đoán 3 lần,” Youngbae cười khúc khích nói.
Teddy giả bộ kêu lên. “Đừng có nói với tôi…là cô nàng thỏ con đấy?”
“Yah! Cô ấy có tên mà,” Jiyong nói, trợn mắt lên. “Nhưng đúng vậy, là cô ấy.”
Teddy cười lớn. “Cũng đến lúc rồi G-man!” Rồi anh quay sang TOP. “Cậu thì sao? Cậu hẹn hò với Quái vật Ngô sao?”
"Quái vật Ngô?" TOP nhắc lại. "Cái tên đó từ đâu chứ?”
“Cô ta ăn hết cả ngô ở dưới nhà ăn và cô ấy đã đòi YG cung cấp thêm,” Teddy nói, cười lớn. “Chú ý nhé: ĐÒI YG cung cấp thêm.”
TOP cười khúc khích. “Đó là món ăn ưa thích của cô ấy nên không thể khác được.”
“Ít nhất thì mua cho cô ta một xe tải đi để cô ta không xực hết phần trong YGE,” Teddy nói. “Để tôi đoán nào, maknae…cậu với Cô nàng thô bạo hả?”
Seungri nhếch mép cười và gật đầu. “Đúng thế. Nhưng giờ cô ấy không còn thô bạo lắm.”
“Trên giường thì sao hả?” Teddy hỏi, nhướng nhướng mày.
Seungri bĩu môi. “Ah, cô ấy vẫn chưa chịu việc đó nên em đoán em phải đợi thôi.”
“Cứ ghé qua nhà chứa nếu cậu cần,” Teddy cười khẩy và nói.
Seungri giả bộ khạc nhổ. “Hyung, nhà chứa là không được. Em sẽ nhiễm STD ở đấy mất, anh biết mà. Em sẽ đợi, cảm ơn gợi ý của anh.”
Khi đó, cánh cửa mở ra và Minzy bước vào cùng Sohee. Hai cô gái gật đầu chào. “Oppa, em mang những thứ này cho các anh ăn.” Minzy giơ một chiếc giỏ đầy hoa quả và bánh mì, bento ra cho họ.
“Whoa, cảm ơn em!” Daesung cười toét và nói.
Youngbae kéo tay Sohee. “Hyung, đây là Sohee, bạn của mấy cô gái. Đây là Teddy hyung, anh ấy là một trong những producer và là một thành viên của 1TYM.”
Teddy gật đầu chào và Sohee cũng vậy. “Rất vui được gặp anh, Teddy oppa.”
Anh cười. “Anh cũng vậy. Wow, Minzy, em làm tất cả những thứ này sao?”
Cô lắc đầu. “Sohee giúp em.”
“Minzy-ah,” Jiyong nói từ phía bên kia căn phòng. “Dara đâu rồi?”
Cô nhướng mày. “Em không biết, oppa. Có lẽ đang luyện tập với CL.”
“Luyện tập sao?” Teddy nhắc lại.
Sohee hắng giọng. “Ừhm, vâng. Tất cả bọn em phải đi học một lớp tự vệ, anh biết đấy.”
Teddy gật đầu rồi tập trung với việc của mình. Youngbae cười toét và quay sang Jiyong. “Bro, chưa đầy 24h nữa là tới sinh nhật cậu rồi! Cậu định làm gì không? Hẹn hò với baby girl chăng?”
“Omo, oppa, ngày mai là sinh nhật anh sao?” Minzy hỏi. “Chúc mừng sinh nhật, dù còn sớm!”
“Chúc mừng sinh nhật, Jiyong-ssi!” Sohee mỉm cười và nói. “Dara có biết việc này không?”
Jiyong nghĩ ngợi một lúc. “Chúng tôi thật sự chưa từng…nói chuyện riêng tư. Tôi đoán là không,” anh nói. “Nhưng không sao cả. Tôi muốn dành cả ngày với mọi người.”
“Với bọn tôi?” TOP hỏi. “Cậu không muốn ở bên Dara sao?”
“Đương nhiên, đó là điều chắc chắn,” Jiyong nói. “Nhưng em cũng muốn ở bên cạnh mọi người nữa.”
Seungri toét miệng cười. “Aww, hyung! Thật là ngọt-…CK!”
Jiyong liên tiếp ném gối vào cậu ta, đập trúng mặt maknae được 3 lần. “Câm mồm, đồ gay.”
Seungri bĩu môi và lấy một miếng sandwich trong giỏ mà các cô gái mang tới. “Vậy, kế hoạch của anh là gì?”
“Hãy ra biển và chơi,” Jiyong nói. “Chúng ta có thể quay lại vào ngày hôm sau để quay MV.”
“À, phải rồi. Cái đó hả? Đó không phải MV, chỉ là CF cho hãng kem,” Youngbae nói.
TOP gật đầu. “Đúng thế, rồi chúng ta có một cái cho hãng nước lạnh…anh quên mất tên rồi.”
Minzy và Sohee cười rúc rích. “Bọn em đi đây, Bom đang chờ. Bọn em cũng phải tới buổi tập luyện,” Sohee nói. “Gặp lại các anh sau!”
Các chàng trai vẫy tay chào họ. Ngay khi các cô gái ra khỏi tầm mắt, tất cả bọn họ lao vào cuộc chiến tranh giành chỗ đồ ăn ngon lành mà Minzy và Sohee mang tới.
.-.-.-.
Dara thở dài tới lần thứ n, xem lướt qua một cuốn tạp chí. Bom thở dài và đứng dậy từ chỗ ngồi rồi giật cuốn tạp chí khỏi cô, ném nó vào một góc nào đó. “Thiệt tình, Dara à. Cậu đang làm gì vậy?”
“Mình đang đọc,” cô nói. “Tại sao cậu lại ném nó đi chứ?”
“Cậu không đọc,” Bom nói. “Cậu chỉ lật các trang báo. Cậu thậm chí còn không nhìn tranh ảnh nữa.”
Dara trợn mắt lên. “Mình đang đọc mà Bom. Sao chứ?”
“Mình muốn biết tại sao cậu lại xộc vào biệt thự của TOP đây trong khi cậu có một nơi rất lý tưởng để ở rồi,” Bom nói. “Cậu và Jiyong cãi nhau sao?”
Cô bĩu môi và lắc đầu. “Ngoài việc cãi cọ ở khách sạn ra thì không có gì cả.”
“Vậy tại sao cậu tới đây?”
“Bởi vì,” cô nói, “ngày mai là sinh nhật của Jiyong và mình không có chút ý tưởng nên làm gì cho anh ấy. Mình không có quà vì mình chẳng biết nên mua gì!”
“Vậy cứ mua cho anh ta cái gì anh ta thích!”
“Mình không thể!” Dara kêu lên. “Anh ấy là người đã có mọi thứ rồi, Bom. Thật khó để tặng quà cho một người như vậy,” cô hừ giọng và thổi mớ tóc trên trán mình bay lên.
Bom thả người xuống ghế bên cạnh cô, chiếc ghế da tạo ra cái âm thanh rin rít. “Phải có vài thứ gì đó cậu có thể tặng được,” cô thì thầm.
Cánh cửa mở ra để lộ CL, Minzy và Sohee đang cầm những túi giấy trên tay. “Ồ, Dara! Jiyong đang tìm cậu đấy,” Sohee mỉm cười nói khi cô ấy thả những chiếc túi xuống sàn, bên cạnh bàn café.
Dara nhướng mày. “Tại sao?”
Sohee nhún vai. “Mình đoán anh ta nhớ cậu.”
Dara mỉm cười. “Ừ, có thể. Mình vẫn không trả lời điện thoại và tin nhắn của anh ấy.”
“Tại sao?” Minzy hỏi.
CL hừ mũi, khoanh tay lại. “Chị ấy đang cố tỏ ra tức giận về cái vụ ‘con đĩ’ mà Jiyong đã hét vào mặt chị ấy.”
“Nhưng cậu thật sự giận sao?” Bom hỏi.
Dara cười rúc rích. “Không. Mình chỉ trêu anh ấy thôi.”
“Aigoo Dara,” Minzy nói. “Ngày mai là sinh nhật của Jiyong oppa, chị có biết không?”
“Nói cho chị điều gì chị không biết đi,” Dara nói.
“Vậy, kế hoạch của chị là gì?” CL hỏi, thu người ngồi bên cạnh Dara.
Cô bĩu môi. “Đó chính là rắc rối, CL à. Chị không có kế hoạch gì cả.”
“KHÔNG có bữa tối hẹn hò bất ngờ sao?” Minzy hỏi, ngồi xuống cạnh Bom.
Dara lắc đầu.
“Không quà?” CL hỏi.
Một lần nữa, cô lắc đầu.
Sohee hừm một mình khi cô ngồi xuống phần gác tay của 2 chiếc ghế da đặt cạnh nhau. “Hmm. Cậu không thích ăn tối cùng nhau và quà sao?”
Dara tựa cằm lên vài CL. “Đương nhiên mình có thích. Nhưng chúng ta đang nói về Jiyong, không phải mình. Mình không biết anh ấy thích gì. Về bữa tối, rất khó để chọn được menu vừa ý vì anh ấy không phải người kén ăn. Còn về quà, cũng khó để chọn thứ gì đó bởi anh ấy đã có tất cả rồi, là một người nổi tiếng mà.”
“Cậu không nghĩ được gì sao, Sohee? Cậu là chuyên gia trong việc giải mã các chàng trai mà,” Minzy nói.
Sohee cũng là một điệp viên hàng đầu nhưng công việc của cô ấy khác với các cô gái. Trong khi bốn người bọn họ đều hoạt động thực chiến, Sohee dùng những ưu điểm trời cho của mình để giành được lợi thế. Cô cũng biết chiến đấu tay không và kĩ thuật dùng súng, nhưng cô luôn về chót so với các cô gái ở những khoản đó. Cô dùng dáng người và vẻ đẹp của mình để lừa những kẻ xấu và dụ chúng vào tròng trước khi đớp vào mông chúng (okay, không thực sự là đớp mông chúng.)
“Chuyện đó khó,” Sohee nói. “Nhưng cũng không khó lắm.”
“Mình không hiểu,” Bom nói. “Cậu đang có ý tưởng gì hả Sohee?”
“À…nếu chuẩn bị bữa tối và quà tặng cùng một lúc thì sao?” Sohee toét miệng cười và nói.
“Cái ý tưởng đó lỗi thời lắm rồi,” Minzy nói. “Những chuyện như thế hay xảy ra trong drama và movie hay mấy thứ như vậy.”
“Àhh, nhưng không phải dạng quà tặng của cậu,” cô ấy nói với vẻ mặt gian xảo. “Cứ để xem…”
.-.-.-.
Các chàng trai đang ở trong phòng tập, luyện vũ đạo điên cuồng. Họ đã nhảy suốt 3 giờ không ngừng vì nếu muốn đổi lấy một ngày nghỉ tới đảo Jeju vào ngày mai, hôm nay họ phải luyện tập.
Đã chiều muộn rồi và họ vẫn đang luyện tập những bước nhảy của mình. Cánh cửa kính mở ra và Dara bước vào, mỉm cười rạng rỡ khi thấy người đàn ông của cô đang làm hết sức mình để đảm bảo rằng màn trình diễn của họ đạt kết quả tốt nhất. Là trưởng nhóm, anh chịu rất nhiều sức ép bởi tất cả mọi người mong chờ từ anh rất nhiều.
Tim cô khẽ rung lên khi thấy anh nhảy theo nhịp nhạc, cơ thể anh như hòa làm một với tiếng nhạc. Anh mềm dẻo như nước, và anh chuyển động cơ thể như thể nhảy là công việc dễ dàng nhất trên đời.
Cô ra khỏi phòng tập để đi lấy khăn ấm, một áo sạch và nước mát cho Jiyong. Cô quay lại và thấy họ đang nghỉ ngơi nhưng Jiyong không còn ở đó. “Hey guys,” cô mỉm cười chào. “Jiyong đâu rồi?”
“Em nghĩ anh ấy tới phòng nghỉ,” Daesung nói.
Seungri bĩu môi. “Aisht. Jiyong hyung thật may mắn khi có Dara noona. Chị ấy thật ngọt ngào, không như…”
“Shh, cẩn thận cái mồm cậu,” Youngbae nói, huých cậu ta. “Cậu ấy đang ở phòng nghỉ, cô sẽ tìm thấy cậu ấy ở đấy thôi.”
Dara mỉm cười với các chàng trai rồi đi sang phòng nghỉ. Cô thấy Jiyong đang nằm dài trên ghế sofa, nghỉ ngơi, anh đổ mổ hôi khắp người và áo của anh đã ướt nhẹp rồi. Mắt anh đang nhắm chặt còn hơi thở thì hổn hển.
Cô gỡ khăn sạch ra và dịu dàng lau mặt cho anh. Anh mở mắt rồi mỉm cười, thấy một thiên thần trước mặt mình. “Hey baby,” anh mỉm cười nói. “Cảm ơn em đã chuẩn bị bữa sáng. Nó rất tuyệt.”
“Em biết,” cô nói. “Thay áo đi, anh sẽ bị cảm lạnh đấy.” Cô đưa cho anh chiếc áo sạch và mở nắp chai đồ uống lạnh cho anh. “Anh đang luyện tập rất dữ hả?”
Anh gật đầu khi cô lau đằng sau lưng cho anh. “Ừhm. YG hyung nói rằng bọn anh có thể tới đảo Jeju nếu bọn anh có thể nhuần nhuyễn cả 4 bài hát trong ngày hôm nay, vậy nên bọn anh đang nhảy muốn chết.”
“Buổi tập hôm nay đã xong chưa?”
“Chưa, bọn anh vẫn còn một bài hát nữa để hoàn tất trước khi YG tới kiểm tra cả 4 bài hát.” Anh uống hết nửa chai nước trong một hơi. “Em đã đi đâu vậy?”
Cô mỉm cười. “Chỉ đi ra ngoài với Bom và các cô gái thôi. Nhớ em sao?”
Anh bĩu môi gật đầu rồi đặt chai nước lên bàn. “Rất nhiều,” anh nói.
Cô hôn nhanh lên môi anh và mỉm cười. “Em cũng nhớ anh, baby boy.”
“Em đã đóng đồ chưa?”
Cô nhướng mày. “Tại sao?”
“Chúng ta sẽ ra đảo Jeju,” anh nói. “Em không nhận được tin nhắn của anh sao?”
Cô lấy điện thoại từ trong túi quần ra. “Ồ, em không nhận được gì cả.” Cô cho anh xem màn hình và lướt qua hộp tin nhắn của mình.
Jiyong quành tay quanh vai cô và kéo cô lại gần hơn. Cô tựa đầu lên ngực anh, hoàn toàn quên mất cô phải giả bộ mình đang rất tức giận. “À, tối nay lúc 11h chúng ta sẽ bay tới đảo Jeju, vậy nên chúng ta sẽ tới đó lúc 12h đêm và có thể ngủ một chút trước khi dành cả ngày ở đó.”
“Hmm. Tại sao tự dưng lại đi nghỉ?” Cô ngây thơ hỏi. Tất cả chúng ta đều biết tại sao, nhưng cô giả vờ như không biết.
Jiyong khẽ véo mũi cô. “Baby, ngày mai là một ngày đặc biệt đối với anh,” anh nói.
Cô ngước lên nhìn anh với vẻ khó hiểu. “Đặc biệt ư? Tại sao?”
Anh cười khúc khích. “Vì nó đặc biệt. Đừng hỏi.”
“Okay, được rồi. Em sẽ xếp đồ cho anh luôn,” cô nói, rúc sát vào gần anh hơn. Cô hitf hà ngực anh rồi thở dài.
“Tại sao em cứ hít hít người anh vậy? Anh bốc mùi lắm sao?” Anh hỏi, ngay lập tức thấy thiếu tự tin về mình. Anh kéo áo lên và tự ngửi mình.
Cô cười rúc rích. “Không phải, đồ ngốc.”
“Vậy tại sao?”
Cô quàng tay quanh eo anh. “Em chỉ tự hỏi làm sao người anh vẫn có mùi thật tuyệt dù cho anh đang đầy mồ hôi.”
Anh cười khẽ. “Đó là bí mật, baby,” anh nháy mắt nói. “Em ghét nó sao?”
“Không,” cô nói, vùi mặt vào ngực anh. “Em yêu nó.”
Anh cười một chút và quàng một tay quanh cô, tựa cằm lên đỉnh đầu cô. “Em vẫn còn giận anh sao?”
“Nói thật thì…em chưa từng giận,” cô nói trên ngực anh. “Em bị tổn thương vì những lời đó, nhưng em không giận.”
“Tối qua em có giận,” anh nói, vuốt tóc cô.
Cô gật đầu. “Em đã giả vờ như mình giận nhưng đó không phải điều em cảm thấy. Em chỉ…giận với chính mình đã muốn tức giận với anh dù cho đó là lỗi của em. Em đã không nói cho anh sự thật sớm hơn và điều đó dẫn đến hiểu lầm.”
“Đó cũng là lỗi của anh,” anh nói, hôn lên trán cô. “Vì đã không tin tưởng baby girl của anh.”
“Vậy cả hai chúng ta đều có lỗi,” cô kết luật. “Nhưng bây giờ chuyện đó cũng không có vấn đề gì cả.”
“Dù vậy, chúng ta vẫn phải nói đến trang phục của em,” anh nói. “Chúng quá hở hang.”
Cô nhăn mặt nhìn anh. “Nhưng những bộ đó là xu hướng hiện nay.”
Anh gật đầu, biết rõ điều đó. “Nhưng mà, anh vẫn không muốn người khác dòm ngó bạn gái anh.”
“Aisht,” cô giả vờ lườm anh. “Kwon Ji Yong, cứ để họ nhìn. Nhiều nhất họ cũng chỉ làm được đến vậy.”
"Nhưng mà--"
Cô hôn nhanh lên môi anh để ngăn anh nói. “Hãy nói chuyện về việc đó sau, okay?” Cô nói. “Em sẽ về nhà và chuẩn bị đồ cho chúng ta.”
“Arasso,” anh mỉm cười nói. “Anh sẽ đưa em về.”
“Không,” cô nói. “Cứ ở lại đây. CL đang đợi em ở phía dưới, cô ấy sẽ đưa em về và giúp em.”
“Vậy anh sẽ về đón em sau,” anh nói. “Báo cho anh biết khi nào em xong, okay?”
Cô gật đầu trước khi anh thả cô ra. “Okay. Em sẽ nhắn tin cho anh. Tập chăm chỉ nhé,” cô nói, hôn khẽ lên môi anh. “G-DRAGON, FIGHTING!” Cô hét lên hết cỡ.
Anh cười lớn. “Được rồi…FIGHTING!” Cả hai người họ hét lên rồi cười lớn. “Anh sẽ gặp em sau, baby,” anh nói rồi kéo cô lại hôn.
|
|