|
“Ừ, anh ta chính là Bá Thâm”, cô khẽ trả lời, ánh mắt vẫn gắn chặt lên người Vệ Tương không chịu rời.
“Người đàn ông đứng bên cạnh anh ta là ai thế?”, Miêu Thanh Tú nhanh chóng phát hiện mục tiêu, tràn đầy hứng thú hỏi cô.
“Vệ Tương.”
“Vệ Tương? Chính là anh ta sao? Quả nhiên rất phong độ!”, Miêu Thanh Tú vô cùng thích thú, ánh mắt long lanh, khuôn mặt rạng rỡ, càng thêm phần kiều diễm.
“Ừ”, Ân Hải Tường gật đầu, cố đè nén sự căng thẳng khó hiểu trong lòng.
Hôm nay co mời Miêu Thanh Tú đến câu lạc bộ golf dùng bữa vì hay tin Ân Phàn Á và Vệ Tương có hẹn tại đây, cô định tạo ra một cuộc gặp mặt tình cờ, chỉ không nghĩ lại nhìn thấy một cảnh tượng khiến tim cô chấn động như thế này.
Ân Hải Tường thở sâu một hơi. Đã đến rồi thì cứ y kế hoạch mà làm vậy, nhiệm vụ bà mối của cô kiểu gì cũng phải hoàn thành.
“Chúng ta qua đó chào hỏi một câu đi.”
Hai người nhẹ nhàng cất bước, một duyên dáng, một kiêu sa, nhưng đều có phong cách tự nhiên thoải mái, thu hút biết bao ánh mắt của người hâm mộ.
Hai người đàn ông cũng cảm nhận được bầu không khí khác lạ, họ không đùa nữa, quay đầu lại nhìn.
“Bá Thâm, Vệ Tương!”, Ân Hải Tường mỉm cười với họ: “Không ngờ hai người lại quen biết nhau.”
“Ừ, chúng tôi là bạn cũ”, Vệ Tương liền thừa nhận, Lộ Bá Thâm ném cho anh một cái nhìn ngạc nhiên.
“Sao trước nay không nghe anh nhắc tới chuyện này?”
“Không có cơ hội thôi.”
“Vậy à?”, Ân Hải Tường nhìn vào mắt anh, trong có chút trách cứ, lại thản nhiên như không, như thể sớm đã lường trước rồi.
Thì chuyện gì anh ấy cũng không nói cho cô biết, cô sớm đã quen rồi.
“Đúng rồi, để chị giới thiệu một chút. Thanh Tú, đây là Vệ Tương…”
“Em biết, anh là Giám đốc điều hành của tập đoàn đầu tư Đàm thị, đúng chứ?”, Miêu Thanh Tú ngoan ngoãn tiếp lời, nụ cười tươi tắn đáng yêu. “Chào anh, em là Miêu Thanh Tú, bạn của chị Hải Tường.”
“Chào em.” Vệ Tương mặt mày tỉnh bơ bắt tay cô.
“Tài năng nghệ thuật của Thanh Tú rất đáng nể, cô ấy còn tự mở một phòng triển lãm nữa đấy. Ông của cô ấy chính là Chủ tịch tập đoàn Vĩnh Nghiệp, ngài Miêu Lễ Hùng”, Ân Hải Tường khéo léo bổ sung lai lịch xuất thân của Thanh Tú.
Tài sản của nhà họ Miêu đứng hàng nhất nhì tại Đài Loan, ngoài ra Miêu Lễ Hùng còn là Chủ tịch hội đồng quản trị của Hiệp hội công thương, quyền cao chức trọng, được cả hai giới chính trị và thương gia kính nể.
Vệ Tương nhướng mày, anh hiểu rõ ám hiệu trong lời nói của Hải Tường. Miêu Thanh Tú hoàn toàn đáp ứng được những yêu cầu chọn bạn đời mà anh đề ra.
Anh cười nhẹ: “Hóa ra tiểu thư Miêu mở phòng triển lãm, thật trùng hơp gần đây đang định mua vài bức tranh, có lẽ tiểu thư có thể cho tôi vài lời góp ý chăng?”
“Không thành vấn đề! Khi nào anh rảnh thì cứ đến phòng triển lãm, đây là danh thiếp của em.” Miêu Thanh Tú rất nhiệt tình.
|
|