|
Hyun Joong vẫn ngồi trên xe chưa bước ra. Luôn miệng nói gì đó. Anh có vẻ đang tập trung chú ý vào mấy chiếc mô tô vượt cát mà một vài em trai nhỏ (dân địa phương) đang biểu diễn chạy lòng vòng phía trước đồi cát rộng. Sau đó thì anh mở cửa xe, ló mặt ra ngoài một chút, nhắm tịt mắt rồi xịt kem chống nắng khắp đầy mặt, tay còn lại thoa đều… Nhìn buồn cười. (Tới lúc này mình vẫn chưa hiểu tại sao phải mở cửa xe để xịt kem chống nắng…) Sau đó lại tiếp tục đóng cửa xe lại, ngồi yên trên xe… Có đứa lầm rầm: Sao chưa chịu xuống ta? Ở đây ai thèm bắt cóc chứ … Rồi cả nhóm thôi chú ý đến chiếc xe mà bắt đầu quan tâm tới chị tài xế taxi đang đi vào. Mình gọi cho chị một đĩa mì xào và một chai nước. Tội chị ấy, thức khuya dậy sớm cùng với cả nhóm từ hôm qua đến giờ chắc đang rất mệt.
Có tiếng ồn ào đằng cánh phải ngôi nhà. Anh và chú Ho Dong đã xuống xe. Đang đi vào, mặt lại lơ ngơ dáo dác ngó nghiêng mọi thứ một cách tò mò… Nhìn thấy cái bàn áo đen, nón đen, rồi rất nhanh nhìn đi chỗ khác… lại hơi ngượng. Cả nhóm ngồi yên, chỉ đưa mắt chú ý đến anh chứ không ai tỏ thái độ quan tâm đặc biệt gì. Anh líu lo gì đó với mọi người. Thấy mấy anh staff lục đục chuẩn bị đạo cụ. Sau đó anh cầm một cái camera nhỏ, đi vòng lại chổ bàn mình đang ngồi, bắt đầu quay lung tung. Trời, cho là mình nhìn sai đi, mình thề là có khoảng 10 giây đồng hồ mình thấy anh rà cái máy quay về phía tụi mình và giữ yên… Mình đang tưởng tượng hay sự thật vậy?.. hix... Sau đó, mình không nhận ra, cứ lo nhìn anh mà không thấy đằng góc nhà chổ nhóm mình ngồi có một con khỉ đang bị buộc lại ở đó… Mắt anh sáng lên khi nhìn thấy nó. Bắt đầu cầm camera đi lại gần… miệng nói gì đó với con khỉ nhỏ (không hiểu). Chú Ho Dong cũng đến, chỉ chỏ vào con khỉ nói huyên thuyên. Con khỉ giương mắt ngơ ngác nhìn hai người lạ.. Anh đưa máy quay xung quanh con khỉ, nó quay long vòng nhìn theo anh, lạ lẫm. Anh được nước rà sát cái máy vào mặt nó, bất ngờ con khỉ nổi xung thiên, kêu chóe lên một tiếng giận dữ và giương tay ra định cào vào anh. Anh giật mình lùi lại : Ahh, kamchan na….(ahh, hết hồn…)… Mình cũng hoảng hốt bụm miệng lại nén tiếng hét trong cổ họng, vì chút xíu nữa thôi là anh té bật ngửa lại phía sau thềm nhà và rơi tòm xuống cát. Hyun Joong, anh nghịch quá. Làm hết cả hồn vía.
Anh lòng vòng một hồi nữa trước mặt tụi mình, ghi hình con khỉ xong xuôi. Thì bắt đầu chống tay vào hông nhìn ngó nghiêng ra đồi cát. Các staff bắt đầu khuân máy quay đi bộ lên đồi… Mọi người gọi anh. Anh và chú Ho Dong gồng mình chạy bộ đi lên (đang ghi hình)… Mình hơi ngạc nhiên, ban đầu mình tưởng là sẽ có xe đưa anh lên đó chứ không nghĩ anh lại tự mình chạy bộ như vậy. Trời nắng như thiêu đốt. 2 chị fans Hàn Nhật kéo tay Lu một hai đi theo anh ra đó. Nhóm mình chịu thua. Cái nắng có thể làm tụi mình ngất xỉu lắm. Nên tụi mình ngồi yên trong quán. Anh đã chạy được một đoạn khá xa. Bóng anh chỉ còn là một cái chấm nhỏ xíu… Một lát, 2 chị fans Hàn Nhật cùng với Lu cũng đã đi vào. Nắng nóng quá nên họ không thể tiếp tục theo anh ra xa hơn. Thương anh thật…
2 chị staff người Việt hay nói chuyện với tụi mình từ bữa đến giờ, lại nằm trên chiếc võng sau lưng mình, vẻ mặt rất căng thẳng. Mình nghe loáng thoáng gì đó đến việc hủy lịch trình, fans quậy quá… Tự nhiên mình hồi hộp. Chẳng biết là đang nói về điều gì. Mình thấy lo lắng không biết việc mình theo đoàn thế này có ảnh hưởng gì không tốt hay không. Mình nhìn mặt mọi người trong nhóm. Dường như ai cũng đang có cùng suy nghĩ. Chỉ trừ 2 chị fans Hàn Nhật (vì họ chẳng hiểu tiếng Việt, nhưng hôm qua họ có kể với mình là khi họ nói chuyện với một ajussi staff người Hàn và nói về tụi mình, chú ấy bảo: Họ là người hâm mộ đấy, nhưng chúng tôi không bận tâm lắm đến họ. Họ đi theo nhưng chẳn gây cản trở gì, và có lúc họ còn hỗ trợ rất tốt cho công việc của chúng tôi, nên chúng tôi không cảm thấy phiền..) Chỉ mới chiều qua còn nghe được những lời này, nhưng sao hôm nay…Có đứa đề nghị: Buin hỏi thẳng họ xem. Buin hay nói chuyện với họ mà. Cứ hỏi thẳng họ, nếu như mình có làm phiền gì thì mình về luôn không theo tiếp nữa… Mình và Lu đứng lên. Lại trước mặt 2 chị, chị cười nhìn mình. Mình đánh bạo hỏi thẳng: Dạ, có chuyện gì em thấy chị có vẻ không vui? Em lo không biết việc tụi em theo đoàn như vầy có gây phiền hà gì hay không…? Chị xua tay: Không phải tụi em. Chị đang rầu ngoài Huế và SG sắp tới.. Phải chi ai cũng được như mấy đứa thì yên bình rồi. Từ hồi mấy đứa theo đến giờ, có gây phiền gì đâu mà lo. Ngược lại chị thấy thích và ngưỡng mộ mấy đứa. Chắc tụi em phải thương anh diễn viên đó lắm mới chịu cực được như vầy chứ mấy chị còn thấy đuối… Chị tiếp: Việc ở ngoài Huế ấy em, fans quậy dữ quá. Trưởng PD ngoài đó giận dữ lắm. Trên Web có thông báo sẽ hủy lịch trình, nói vậy để mấy đứa fans bớt theo mà vẫn bị theo. Rồi tụi nó cm mắng chửi trên trang web lung tung. Rầu dễ sợ. Em nè, chị hỏi thiệt em, về địa điểm quay ở SG em có biết không? Thông tin có bị lộ hay không? Nói chị biết để chị lo trước. Tình hình là ngoài Huế đã vậy rồi. Về tới SG chắc chắn nếu lộ ra là nó quậy khỏi quay luôn…
Mình quay sang nhìn Lu, thật ra điều có nghe phong phanh hết là Quận 9 (Nhà NS Sỹ Hoàng) và Bình Quới, tụi mình nhìn chị gật đầu, nêu cho chị nghe 2 địa điểm mà mình đã biết (nhưng không nhắc gì tới Nhân Văn) … Xong mặt chị buồn buồn nói: Điệu này phải gấp gấp tìm sơ cua. Giã sử xảy ra việc gì thì di chuyển liền…Ah, khoan. Cùng chụp hình đi. Chị chụp chung với nhóm em một tấm ha. Sau này nếu đoàn nào sang quay như vầy, nhờ tụi em theo hổ trợ dùm.. Mình cười: Dạ, không phải Kim Hyun Joong thì tụi em không theo đâu chị. Chị khoát tay mình và Lu đi lại chổ bàn nhóm đang ngồi, định chụp một tấm ảnh kĩ niệm.. Nhưng mà ngoài đồi cát có một chiếc xe đang đi vào. Anh trên xe, và từ xa anh đã nhìn trực diện vào cái nhóm người áo đen, nón đen… Không ai buồn để tâm đến lời đề nghị chụp hình của chị staff nữa.. tất cả đang bận theo dõi “mục tiêu” từ đồi cát đang đi vào… Chị ấy biết vậy, vỗ vỗ vai mình cười rồi lại võng nắm tiếp.
Anh nhìn cả nhóm. Nhìn từ xa, cho đến khi chiếc xe đỗ xịt trước bật thềm ngay trước bàn 8 người đang ngồi. Chú Ho Dong và nhóm staff đi lại phía trái, chổ mà cả đoàn đang ngồi nghỉ ngơi, uống nước. Anh xuống xe, mặt mũi đỏ bừng nhễ nhại mồ hôi. Gần 1h ở ngoài trời… Nhìn mà xót hết cả ruột gan. Anh cũng đi qua phía đoàn phim đang ngồi, cầm 1 chai nước, sau đó đi vòng về phía tụi mình, vòng qua bàn tụi mình và đứng loanh quanh ở đó. Cả nhóm nín thở nhìn anh. Thậm chí mình còn không dám động đậy tay chân… Anh đang cố tình! Anh cố ý muốn lại gần chổ nhóm đang ngồi… rõ ràng ai ai cũng đang nghĩ ngơi phía bên kia ngôi nhà, chỉ có một mình anh đi sang bên này, rồi cứ đi lòng vòng không mục đích. Mình thấy cay cay sóng mũi… Vốn dĩ anh là như vậy mà. Cứ lần đầu tiên gặp anh cảm giác sẽ rất xa lạ, cho dù biết là fans của mình, anh vẫn sẽ không tỏ thái độ gì hết. Nhưng cứ dần quen rồi, anh lại hành động dễ thương như vầy. Anh muốn fans có thể nhìn rõ anh, nhìn gần anh… Anh cố ý tiến lại gần hơn nữa…Trong suy nghĩ, mình đã cho rằng: Khi đó nếu không gặp phải rào cản ngôn ngữ chắc chắn anh sẽ nói gì đó với tụi mình… Cả nhóm bất động nhìn anh đang quay tới quay lui trước mặt… lại gần con khỉ, chọc nó, uống nước, quay lại nhìn thoáng nhóm rồi lại tiếp tục nhìn con khỉ.. anh quay tứ tung, nhưng chân vẫn giữ nguyên một chỗ là đang đứng sát trước mặt cả nhóm… Rồi bỗng nhiên có tiếng gọi: Hyun Joong ahh…. Cả nhóm giật thót mình quay lại nhìn Sệ, là nó vừa gọi anh. Sệ đang cười tươi rói nhìn anh nhưng có vẻ tâm trí nó đang phiêu diêu chốn nào rồi. Anh cũng quay lại nhìn sau khi nghe kêu tên mình, mặt thoáng chút bối rối. Mình huýnh khủy tay vào nó, tỉnh lại đi… Cả nhóm cũng len lén nhìn mặt anh dò xét… anh lại uống nước, và lúc đó bên đoàn phim có tiếng gọi thật, anh trả lời một câu gì đó bằng tiếng Hàn, rồi anh đi vòng quanh cái bàn của tụi mình, nép người sau lưng bé Khoai và đi trở về mé bên kia ngôi nhà. Sệ ơi, nó làm mình sợ chết khiếp…
Một lúc sau, nghe nói là việc ghi hình đã hoàn thành và sẽ chuẩn bị về SG. Mình và nhóm đứng dậy đi sang phía chỗ anh đang ngồi, lại quầy tính tiền để kịp chuẩn bị rời khỏi đó. Chị staff Việt lại gần mình cười nói: Mấy đứa chụp cùng cậu ấy 1 tấm ảnh làm kĩ niệm đi, để chị nói cho…. Hồi nãy chị ấy có hỏi một lần, nhưng lúc đó mình từ chối vì ngại làm phiền. Giờ chị ấy nói lại thì máu tham lam của mình trỗi dậy, mình nhìn qua anh, lúc này đang đứng chống nạnh, mồ hôi vẫn chảy ra đầm đìa, mặt mệt mỏi… Thôi, cái tham của mình tuột dốc. Nhìn anh lúc đó thương quá… Mình và Lu lắc đầu: Dạ thôi em cám ơn chị, anh em mệt lắm rồi ạ… Chị cười: Trời, mấy con bé này lạ lùng…
Rồi anh nói gì đó với vệ sĩ, vệ sĩ quay lại xin tụi mình tránh đi một chút.. anh nói anh định làm gì đó mà mình không nghe rõ… nhưng mình vẫn quay người kéo tay Jolie đi vòng đằng sau nhà rồi băng ngang ra xe, lúc đi qua khoảng sân nhỏ chổ anh đứng, mình nhìn lại anh… ahhhhhhhhh…………anh vứt cái áo đâu mất rồi?... Sao đã cởi trần rồi…đang NUDE nữa thân trên kìa… hix… mình đứng hình 30 giây. Tự nhiên cảm giác mặt mũi nóng bừng bừng…Tim đập loạn xạ… Anh cũng đang nhìn về phía mình và Jolie, hơi ngượng ngùng. Mình cũng xấu hổ quá đi mất…Bên kia bé Khoai, Lu, 2 chị fans Hàn Nhật… thì chôn chân tại chỗ… hix, cái mà mọi người hay gọi đùa là “tiểu hồng đậu” ấy, thật sự nó nhỏ nhỏ, hồng hồng, đáng yêu lắm í.. hix… Nhìn anh gầy gầy vậy thôi, nhưng cơ tay và múi bụng lại rất rõ ràng…sẹc xi…Chúa ơi ….Hyun Joong đúng là cái que diêm đã bị đốt cháy. Mặt mủi bị nắng nóng làm hơi đen một chút, nhưng body thì trắng lắm. (Sữa dưỡng thể toàn thân Nive a hay e gì gì đó nên cân nhắc việc bỏ tiền ra thuê anh làm đại diện thương hiệu.. hix..). Chổ anh đứng chỉ có cái vòi nước cao khoảng nữa mét bên hiên nhà, không có xô chậu gì cả. Anh cởi áo xong, nằm dài kiểu đang hít đất phía dưới, rồi xã nước cho nó chảy ra trên lưng, kê đầu vào cái vòi cho ướt hết tóc rồi lấy khăn lau khô… “Tắm” chỉ là như vậy đó… Vất vã quá ….Thương…
Anh lau mình xong mặc áo vào, đằng này cả nhóm mình cũng đã yên vị trên xe. Mặt mủi đứa nào cũng còn đỏ bừng… vì nắng hay vì cái gì chẳng biết.. hix… Nhóm phải về trước anh. Vì hứa với 2 chị fans Hàn Nhật là phải cùng anh trở lại SG, sau đó tìm khách sạn gần chổ anh đang ở để đăng kí cho 2 chị ấy. Nên tụi mình phải về trước ghé khách sạn Pandanus lấy hành lí cho 2 chị, và về lại nhà ajuma ở Phan Thiết dọn hành lí của nhóm mình, sau đó sẽ chờ đoàn xe của anh tại trạm thu phí để về cùng. Ban đầu dự định sẽ treo cái banner hình anh lên chiếc taxi, nhưng tình hình khá căng, và mọi người trong đoàn phim đang lo lắng về việc rò rĩ thông tin các địa điểm sắp tới ở SG, nên chúng mình từ bỏ ý định này để tránh gây chú ý. Cố gắng về cùng thôi, chứ chúng mình sẽ không đến Bình Quới, mà chúng mình sau khi đưa 2 chị fans đến gần đó sẽ thẳng về nhà nghĩ ngơi, suy nghĩ cho địa điểm tiếp theo ngày mai…
Tiếp theo anh vẫn còn quay, tranh thủ thời gian tụi mình về trước rồi đón xe anh ngay trạm để cùng về. Tất cả mọi người đã thấm mệt. 2 chị fans Hàn Nhật không muốn bỏ lỡ cơ hội nào được nhìn thấy anh nên tỏ vẻ tiếc nuối khi chúng mình bỏ qua việc sẽ theo anh đến điểm quay tiếp theo… Nhưng do vấn đề thời gian, muốn cùng đoàn anh về chung thì chỉ còn cách này, về trước và thu dọn hành lí của mình vì nhóm còn phải ghé đến 2 nơi: Khách sạn và nhà ajuma.
Trạm thu phí lúc 12h15……..
Dừng lại tại 1 quán nước ven đường cách trạm thu phí một quãng ngắn, cả nhóm vào nghĩ ngơi và chờ anh… Trời nắng nóng quá. Mình băng ngang đường tìm mua gì đó cho Sệ ăn để nó uống thuốc, vì lúc nãy nó ói liên tục trên xe… tất cả mọi người đều đang rất mệt… Bé Yu Yu điện báo, anh và đoàn quay đang ghi hình tại một tiệm làm tóc ở gần chợ Mủi Né, anh đang gội đầu cho người ta, và tâm trạng anh khá vui vẻ, cười nói huyên thuyên… Tiếc thế, không được nhìn mặt anh lúc này… Nghe Yuyu báo là chị chủ tiệm làm tóc là fan của anh, khi đoàn vào xin phép ghi hình, nhìn thấy anh là lập tức chị ấy đồng ý ngay … vui thật… YuYu còn kể rằng, sau đó anh và đoàn cùng đi vào một tiệm internet.. chả biết làm gì trong ấy mà tụi con nít la rần trời. Rồi chú Ho Dong còn mua kem cho tụi nó ăn nữa… Mình nhờ bé Yuyu, xem thử anh lên chiếc xe nào cuối cùng để về SG thì báo với mình. Mình sẽ theo sau xe anh cho chắc chắn. |
|