|
Part 2:
Đám tang cố chủ tịch Flo diễn ra trang trọng trong một gian phòng kín lớn. Lính của tập đoàn Flo trong trang phục vest đen đứng dọc hai bên suốt hành lang dẫn vào nơi chính, đón khách viếng. Chốc chốc bọn họ lại cúi đầu chào. Một bầu không khí ảm đạm bao trùm.
Kee Bum, Ji Woo cũng có mặt, họ đi cùng nhau, rất nhanh tiến vào bên trong.
Sunny, Rosy đang ngồi gần bức ảnh ngài chủ tịch, Sunny mắt ướt đẫm vô thần trong khi Rosy thì lặng lẽ, thẫn thờ, liên tục cúi đầu tạ người viếng. Nhìn Rosy hốc hác trong bộ hanbok trắng đen trông như một cái xác không hồn, Ji Woo cảm thấy lòng mình đau đớn, có lẽ nỗi đau không kém cô gái kia là mấy.
Mẹ Rosy ngã trong vòng tay Tony, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng nấc oán thán. Yo cũng lặng lẽ, đôi mắt đăm chiêu đứng bên cạnh Jang Joong. Duy chỉ có Daisy là đứng một mình, cô đơn, nước mắt khẽ lăn dài. Rosy là người duy nhất không khóc, bởi cô biết, lúc này cô chính là trụ cột là người truyền sức mạnh tinh thần cho cả nhà, vì thế cô phải mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Ji Woo, Kee Bum không ai bảo ai, người đến bên Rosy, người lại đến bên Daisy. Kee Bum ánh mắt thoáng đảo vể hướng Rosy, nhưng anh biết Daisy cần anh lúc này.
Ji Woo ngồi xuống cạnh Rosy, khi khách đã vắng, anh nhìn cô, đưa tay kéo cô vào lòng mình. Không cần nói gì, nhưng cái ôm ấy cho Rosy thấy mình vẫn còn có một chỗ dựa, một nơi để tựa vào. Trong vòng tay Ji Woo, Rosy cảm thấy trái tim ấm áp hơn. Và rồi, nước mắt đã khẽ trào ra từ đôi mắt tưởng chừng không biết khóc ấy.
Ji Woo càng ôm Rosy chặt hơn, với Ji Woo bây giờ, cô gái này thật mong manh, yếu đuối. Vẻ ngoài mạnh mẽ chỉ cố che đậy trái tim yếu ớt bên trong. Anh tự hiểu mình phải làm gì, phải bảo vệ cô, gia đình này không thể mất thêm một trụ cột nữa, mất đi hai người thân trong 1 thời gian ngắn đối với họ đã là quá sức chịu đựng.
*Rosy! Một hôm nay nữa thôi, để em rơi lệ, và sau đó phải mạnh mẽ lên, anh sẽ xa em một thời gian, sẽ không bên cạnh em nữa, nhưng hãy tin anh, anh sẽ lại trở về bên em, sẽ không buông tay khi em cần anh*
****
1 tuần sau…
Khi mọi chuyện đã yên ổn, mọi thứ đã trôi qua. Rosy đưa mẹ và Sunny rời khỏi ngôi nhà lặng lẽ trong đêm. Cô đưa cả hai đến nhà người chú đã trao quyển sách vàng lại cho ba cô y như lời ông căn dặn khi còn sống. Cô không cho bất kỳ ai biết, bởi như thế là vô cùng nguy hiểm vào lúc này. Người chú ấy tuy không còn sống bao lâu để bảo vệ mẹ cô và Sunny nhưng nơi ẩn náu của ông ta thì không ai có thể tìm ra được. Sunny và mẹ sẽ an toàn tuyệt đối chừng nào còn ở đó.
Sau khi giao mẹ lại cho cô em gái út, Rosy bắt đầu lên đường đến Philippine. Trong thâm tâm cô nghĩ bản thân mình là bỏ đi rồi, mình chỉ có thể tiêu diệt hết mọi hậu họa, giải quyết triệt để thì mọi người mới có thể sống bình thường. Nhưng trước khi lên đường, cô phải từ biệt một người trước.
Rosy hẹn Ji Woo vào trước ngày cô lên máy bay. Hôm ấy trời mưa lất phất, nhưng ngay khi Rosy cầm điện thoại lên thì Ji Woo lại gọi điện hẹn cô trước, dường như anh cũng có chuyện muốn nói.
Cả hai gặp nhau…
Cùng dạo bước trên con đường lất phất mưa bay, cả hai im lặng, trong tim cứ nhói lên sau mỗi ý nghĩ định mở miệng. Cuối cùng Ji Woo một cách khó khăn đã mở miệng trước.
- Anh biết, lúc này là lúc không nên nói những lời này, nhưng…em có thể xa anh một thời gian không.
- (Rosy bất ngờ, rồi cố mỉm cười vì đây cũng là điều cô định nói với anh) Ừm…
- Sao em chỉ ừm, sao không hỏi anh lý do?
- Em không cần biết lý do đâu.
- Em buông tay anh dễ dàng thề sao?
- Chẳng phải anh bảo xa anh một thời gian đó là gì.
Ji Woo im lặng
- Anh làm vậy vào lúc này là đúng lắm. Vậy sẽ tốt cho cả hai ta (Nói rồi Rosy quay đi)
- (Giữ tay cô lại) Em đã nói sẽ không buông tay anh, vậy mà bây giờ, tình cảm của chúng ta em dễ dàng từ bỏ thế sao?
- (Quay lại nhìn) Vậy anh nói em phải làm sao đây, chẳng phải anh cũng cảm thấy cần phải xa em sao? Bây giờ là anh đang níu kéo à?
Ji Woo chợt nhớ đến điều mình đang làm, anh phải bảo vệ Rosy, chỉ sau khi xong việc anh mới có thể quay lại bên cô. Ji Woo buông tay. Rosy lặng lẽ bước đi, lòng cô vô cùng hỗn độn, nhưng cô biết làm vậy Ji Woo mới có thể bình an. Cô đang làm đúng. Thật may là Ji Woo đã nói lời chia tay trước, nếu không có lẽ cô đã chẳng thể mở miệng.
Phía sau cô, Ji Woo cũng đang quay đầu bỏ đi, những bước đi nặng nề, lòng trĩu nặng, cùng trái tim tan vỡ.
****
Cùng cảnh ngộ ấy, một nơi khác…
hai con người cũng đang khó khăn để nói lời từ biệt nhau. Yo và Jang Joong.
Yo ngồi yên lặng, trầm ngâm, chốc chốc lại nhìn người nam nhân đối diện mình với ánh mắt long lanh. Jang Joong thở dài, gương mặt u buồn nhưng lại nở nụ cười nhạt. Nụ cười để Yo yên lòng.
- Anh không cản, nhưng em sẽ phải trở về đấy. Đừng như lần trước, để anh phải đi tìm.
- Anh yên tâm, lần này em nhất định sẽ trở lại, vì có anh đang đợi em mà.
- Anh muốn em nghoéo tay, có được không?
- (mỉm cười mắt long lanh) Em đồng ý, chỉ vài hôm thôi. Rosy cần em.
- Anh hiểu! Nhất định phải trở về bình an, anh sẽ ở đây chờ em.
- Được, chậm nhất là 1 tuần thôi, em sẽ gặp lại anh, ngay tại đây. Khi mọi chuyện đã kết thúc. Chúng ta sẽ có một cuộc sống viên mãn. Chắc chắn là như thế.
- Em phải nhớ cái nghoéo tay này đó.
- (khẽ gật đầu)
****
Sân bay GimPo, Incheon 1 ngày sau…
Jang Joong nhìn theo bóng Yo cho đến khi khuất dạng. Lòng anh thấy bất an, nhưng tự nhủ phải tin tưởng Yo, cô sẽ sớm trở lại.
Kee Bum sau khi được Daisy báo tin, anh cũng lao nhanh đến sân bay, nhưng không kịp gặp Rosy. Kee Bum trút sự giận dữ lên Ji Woo. Cầm điện thoại, mắng cậu bạn, Kee Bum không hay biết rằng, phía bên kia, Ji Woo – người ở lại còn đau gấp ngàn lần người ra đi.
Rosy đã khéo sắp bày mọi chuyện, Sunny bảo vệ mẹ, Daisy giữ an toàn cho mọi người trước Miura và Hermy. Cô sau khi giải quyết hết cùng Yo sẽ để Yo quay lại. Còn mình, sẽ tách khỏi mọi người, biến mất cùng quyển sách vàng.
****
Philippine…
Rosy, Yo hai nữ sát thủ danh tiếng lừng lẫy của thế giới ngầm Phil đã quay trở lại. Mục tiêu của họ lần này là tên trợ lý đang trốn trong tòa nhà X. Một cuộc đấu súng đẫm máu đã diễn ra.
Hai cô gái, Yo lãnh trách nhiệm bắn tỉa từ xa, ở một toàn nhà đối diện, tạo một thế an toàn cho Rosy thâm nhập.
Rosy trong trang phục đen đi bộ hiên ngang qua sảnh chỉnh. Bằng những động tác xoay người siêu lẹ, cô hạ gục các máy quay an ninh. Vào thang máy, cô chọn tầng cao nhất. Những con số liên tục chạy lên rồi đột ngột dừng lại ở mỗi tầng. Khi cánh cửa thang máy hé ra cũng là lúc cô và những tên lính canh xả đạn vào nhau.
Mạng Rosy quả là rất lớn khi cứ liên tục, cô suôn sẻ lên đến tầng áp mái. Máu nhuốm đầy những nơi cô đã đi qua.
Rời thang máy tầng trên cùng, Rosy thận trọng quan sát xung quanh. Lúc này Yo nhận thấy điều bất thường. Và rời khỏi vị trí bắn tỉa.
Rosy bị bao vây bởi những tay súng sừng sỏ, một cách nhanh chóng, cô phá được vòng vây, tuy nhiên trên người cô bấy giờ xuất hiện nhiều vết đạn, làm chiếc áo cô mặc rách toạt một mảng lộ ra chiếc áo chống đạn bên trong. Tên trợ lý xuất hiện trước mắt cô, hắn lao nhanh lên sân thượng theo lối cầu thang bộ. Rosy tuy lúc này thấm mệt, nhưng ngay lập tức đuổi theo sau.
Cô đã rơi bào bẫy tên trợ lý. Ngay khi đặt chân đến sân thượng, xung quanh cô những tay súng bắn tỉa khác xuất hiện. Lần này đám lính ấy như một đội quân biệt động với vũ khí hiện đại nhất. Những chấm đỏ laze rọi thẳng vào đầu cô từ mọi phía.
Tên trợ lý bấy giờ cười to.
- Mày tiêu rồi! Hoa Bạc cũng có ngày bại trong tay tao. Mày tưởng tao dễ dàng bị bắt như mấy thằng ngu kia sao. Giao quyển sách vàng ra thì tao sẽ tha cho mày.
- Dù gì cũng không ai may mắn thoát khỏi trò đùa tử thần hoài, lần này không có Violet tao cũng hết cách, bắn đi vì tao sẽ không nói đâu. (phì cười) Mà chắc tao có đưa mày cũng không tha tao được, không lẽ mày ngu đến nỗi thả tao ra.
- Mày nói đúng, vậy nên tao sẽ tra tấn mày đến chừng nào mày chịu nói. Cho mày sống không bằng chết.
Tên trợ lý vớ lấy khẩu súng hai nòng, nhắm thẳng vào người Rosy bắn, lực viên đạn từ súng công phá khiến cô bị hất mạnh ra sau, ngã ngửa trên đất, tuy không chết bởi có áo chống đạn nhưng lại vô cùng đau đớn. Rosy vịn nơi vết đạn bắn, cắn môi. Không thể ngồi dậy nổi.
Tên trợ lý cười vang, chĩa súng vào chân cô.
- Tiếp theo tao sẽ từng chút, từng chút làm cho mày mất cảm giác, trở thành một phế nhân.
- Rosy (Cười): Lúc này đây mày biết tao nghĩ gì không? Tao nghĩ mày thật tội nghiệp, bởi mày đang sợ tao. Tao thấy điều đó trong mắt mày.
- Được, coi mày còn to gan, lớn giọng đến chừng nào…
Tên thư ký chuẩn bị bắn thì bỗng một chiếc trực thăng xuất hiện, từ từ hạ cánh, đèn laze từ hai khẩu súng bên hông máy bay rọi thẳng vào bọn người phía dưới, lính ùa ra ngay khi máy bay đáp, tiếp túc chĩa súng, bao vây đám người đang nhắm vào Rosy. Tony từ trực thắng bước ra sau cùng. Rosy nhìn chú mừng rỡ.
- Chú Tony!
- Rosy, cháu của ta!
Bọn người của tên thư ký hạ súng xuống.
- Chú à, tên Thư Ký này chính là tên phản bội tổ chức…
- Chú biết rồi.
- Sao chú biết, ba con chưa nói, con cũng…
Chưa kịp nói hết câu, Rosy bất ngờ, sửng sốt khi tên thư ký, gián điệp cuả Flo lại đến tay bắt mặt mừng với chú Tony.
- Sao bây giờ ông mới đến, tôi đã làm gần như xong việc rồi.
- Rosy: Sao chứ?
- Hahaha (Tony cười to)
Tiếng cười vừa dứt, Tony rút khẩu súng nả liên tục vào người tên trợ lý, hắn gục xuống, mắt trợn ngược. Hắn đã quá sai lầm khi tin tưởng Tony.
- Tại…sao?? (hắn cố nói)
- Mày tưởng tao sẽ chia quyền lực cho mày à. Anh tao còn phản bội huống là mày. Xuống địa ngục vui vẻ nhé.
Tên trợ lý ghì lấy Tony cho đến khi không còn sức và ngã xuống trên vũng máu.
Rosy bấy giờ chợt hiểu ra mọi chuyện, cô cố gượng ngồi dậy. Lính của tên trợ lý, lính của Tony lúc này quay ngoắc giương súng vào cô, tất cả đều là tay sai Tony sắp đặt và tên trợ lý chỉ là con bù nhìn bị lợi dụng, thao túng, thí mạng cho tên phản bội thực sự.
- Thì ra hắn làm việc cho ông.
- Đúng, mày còn nhiều chuyện chưa biết lắm cháu gái à.
- Tại sao? Ba tôi đối xử hết lòng với chú, ngay cả Flo cũng giao lại cho chú. Vậy mà…
- Mày im đi, mày thì biết gì, tao luôn là cái bóng theo sau ba mày. Tao mãi mãi thua kém, đứng sau ông ta dù có thế lực đến thế nào đi nữa. Mày có biết bao năm qua tao đã phải nhịn nhục thế nào không, cái tao muốn không phải là Flo mà là quyền tối thượng trong thế giới ngầm, tao muốn quyển sách ấy. Tao đã tìm lâu lắm rồi. Cả thằng anh em kết nghĩa mà ba mày che giấu.
- Thì ra chú là người dã tâm lớn như vậy.
- Mày còn nhiều điều không ngờ lắm, con bé thự ký mà mày nhận lệnh giết vào ngày thằng Yun Ho chết, đứa mà mày coi như chị em, cảm thấy hụt hẫng khi nó phản bội. Nó là lính của tao. Nó được tao cài vào để luôn bên mày theo dõi nhất cử nhất động, không ngờ nó lại xiêu lòng vì mày, coi mày như chị em, yêu quý mày, thà chọn mày phản bội lại tao. Cuối cùng tao đành mượn tay mày khử nó.
- Ngày ấy…chị ấy trước lúc chết đã nhắc đến một người, cảnh báo tôi, bảo tôi phải tìm và bảo vệ quyển sách…tôi thật ngu ngốc, lại đi bắn chết chị ấy vì nghĩ chị ấy phản bội lòng tin của mình, phản đội Flo. Không ngờ là ông…
- Hahaha mày vẫn nghĩ là ba mày ra lệnh tất cả. Ba mày thì cố bảo vệ tao. Ông ta dễ tin người quá, hay là tao đã quá tử tế. Thôi thì đằng nào hôm nay mày cũng nằm trong tay tao rồi, tao nói cho mà biết. Tất cả là tao tác động, tao chủ ý.
Hôm đó lẽ ra thằng nhóc Yun Ho sẽ không chết, chỉ trách nó quá nhiều chuyện, số nó đen đủi. Ngay khi nó theo mày vào tòa nhà, lính của tao đã cấp báo và tao ra lệnh lặng lẽ theo sau lưng chờ cơ hội xử lý nó. Nó vô tình trở thành một con cờ giúp kế hoạch của tao thêm hoàn hảo, nhờ nó tao mới chia rẻ được cha con mày.
- Cái gì? Là…Là…ông ra lệnh bắn Yun Ho. (Rosy gượng ngồi bật dậy) Thật khốn kiếp mà (Cô lao vào, Tony xoay người né)
- Hahaha, mày đau lòng à, tao nghĩ mày nên trách bản thân mày ngu ngốc chứ đừng trách tao. Mày còn nhớ mày bị bắn trong khách sạn Jang chứ? Thật ra tao cần con chip xử ba thằng Ji Woo là phụ thôi. Cái chính là tao muốn mày khử tên mặt xẹo. Tao sẽ nắm được thế lực của nó mà không mất sức. Nhờ sự tài giỏi của mày mà toàn bộ quyền lực của nó đều rơi vào tay tao. Tao còn cho Ji và Jang đấu đá lẫn nhau cuối cùng giờ này Jang, Kee đều thuộc về tao.
- Ông đúng là đồ khốn!
- Vẫn chưa đủ đâu, mày sẽ còn nhiều bất ngờ hơn. Bao nhiêu chuyện mày gặp phải đều là tao làm, con dao bạc dùng giết người trong các cuộc thanh toán đẫm máu là tao bảo Miura thực hiện, mày lại đi trách ba mày, ba mày giữ dao găm của mày, đúng, tao lấy quá dễ dàng, ông ta không thể nghi ngờ tao bởi tao cũng trong vai bảo vệ quyển sách.
Yo, Miura, Hermy khi trở về đây cái chính là giành địa bàn, quyền lực cho tao. Cả 3 đều bị gạt. Bắn Jang Joong ngày cưới của thằng Jang Long cũng là tao sai Miura làm, thực tế tao muốn khử nó vì nó đang điều tra về tao quá nhiều và con bé Yo sẽ là mục tiêu tiếp theo.
Kee Bum bị bắn cũng là tao, Ji Woo hết lần này đến lần khác sóng gió cũng là tao. Và nói cho mày biết, Violet cũng là do lính của tao giết. Ba mày không tự tử, đến khi Violet chết, ông ta đã nghi ngờ, và thật sự khẳng định khi điều tra được mọi thứ về tao ngay khi mày nói ra tên trợ lý phản bội. Vì vậy, tao đã bức tử ông ta bằng mạng sống của mày, mẹ mày và con bé Sunny.
Nghe đến đó Rosy ngã khụy xuống, thì ra tất cả ngay từ đầu đã do bàn tay Tony sắp đặt. Cô đã quá tin tưởng vào người chú này, quá khờ dại khi luôn chống đối, bướng bỉnh với ba mình, cô đã hiểu lầm ông một cách nghiêm trọng. Ông đến Hàn Quốc đúng như lời đã hứa là bắt đầu một cuộc sống mới, chính Tony đã đưa đầy gia đình cô vướn vào những cuộc chiến đẫm máu một lần nữa. Vậy mà cô luôn hận ba. Yun Ho chết cũng không phải chủ ý của ba. Là Tony, tất cả đều là Tony. Ba cô vì quá tin tưởng người em này nên luôn bảo vệ ông ta. Chính sự ngang bướng của cô đã gián tiếp đẩy Violet vào chỗ chết, là tại cô, tại cô tất cả. Yun Ho, Violet, Ba…Những con người ấy hiện ra trước mắt Rosy khiến tim cô đau đớn.
Rosy ngã người, nằm ngửa ngẩng mặt nhìn trời, nước mắt ướt nhòe mọi thứ. Cô đã quá yếu đuối rồi chăng? Phải chăng những giọt nước mắt bây giờ đã quá muộn cho tất cả.
- Tony (lớn giọng): Tất cả bỏ súng xuống hết đi! (nhìn Rosy, cười hiểm độc) Đó chỉ là một trong số những chuyện tao đã làm, tao vẫn còn phải giết mày và Sunny nữa.
- (liếc nhìn Tony, căm hận, không nói thành lời)
- Tao vẫn chưa lấy được quyển sách, mày biết sao tao phải thế không? Ba mày đúng là cáo già. Ông ta để lại Flo cho tao, thực tế chỉ là vỏ ngoài, toàn bộ sức mạnh thật sự ông ta lại để cho tụi mày. Violet chết thì mày và Sunny chính là người kế thừa, nhưng mày là ương bướng nhất. Sunny rất dễ bị dụ giao quyền lực cho tao, vậy nên tao phải giết mày trước rồi đến con bé đó.
Rosy nhắm mắt. Nước mắt lại tràn ra khóe mắt. Không nói gì, cũng không bậc thành tiếng. Chết là hết, là chấm dứt mọi đau đớn. Rosy chỉ nghĩ thế thôi.
Đột nhiên…
*Pằng Pằng Pằng* Tiếng súng liên thanh nổ lên. Những chiếc trực thăng khác cũng liên tục xuất hiện. Tony và đám lính thấy động nên lập tức rời đi, vì những chiếc trực thăng kia là của cảnh sát. Rosy vẫn nằm yên không động đậy.
Sau khi tất cả đã tẩu thoát, từ trên trực thăng, 3 con người xuất hiện. Thì ra đó là Yo, Hermy và Miura. Yo 2 ngày trước đã báo cho Hermy và Miura xin giúp đỡ. Cô cũng nhờ tập hồ sơ của Jang Long và Jang Joong mà đoán ra Tony là người thế nào. Jang Long sau khi ra nước ngoài đã không ngừng điều tra, thu thập khá nhiều phi vụ đen tối của Tony. Jang Long đang từng bước vực dậy được các công ty con của JANG trước kia bị Tony dẹp bỏ từ sau khi nắm quyền và sát nhập vào công ty anh mở ra riêng.
Yo khi nãy rời vị trí bắn tỉa của mình vì biết tình hình không ổn và đi gọi Miura, Hermy lập kế hoạch cứu viện. Yo đã đúng.
- Miura nhìn Yo lo lắng: Rosy, chị ấy chết rồi sao?
- Yo: Không, chưa! (kéo Rosy dậy)
Rosy như không còn sức sống. Hermy chạy đến đỡ phụ Yo.
- Yo (nhìn Miura, Hermy): Giờ thì đã tin tôi rồi chứ, hai người cũng chỉ là những con bài để Tony lợi dụng thôi, chứ thật ra Tony chưa từng coi Miura là con trai.
- Hermy: Cậu im đi, đừng xoáy vào tim anh ấy, anh ấy chỉ có mình Tony là người tôn trọng yêu quý nhất.
- (Rosy đứng thẳng, vùng tay ra khỏi 2 cô gái đang dìu, đến trước mặt Miura): Giờ em đã biết hết, em có quyền quyết định. (rút súng, đặt vào tay Miura) Giết chị đi và lập công, trở về lại bên ông ta.
- Hermy: Đừng có ép Miura.
- (Miura tay run run): Tại sao lại khó xử thế này. Tôi yêu quý ông ấy nhưng cũng kính trọng chủ tịch Flo, Violet và chị. Tôi chịu ơn ba nuôi nhưng cũng chịu ơn của Flo. Tôi là người của Flo…
- (Hermy mắt rưng rưng) Miura à!
- Aaaa (Miura ngẩng mặt nhìn trời hét, thì ra anh cũng chỉ là một con rối được Tony chọn từ nhỏ, anh đã lầm tưởng mình có cha, anh đã quá hụt hẫng khi chứng kiến mọi sự trước mắt, và vừa rồi còn giả làm cảnh sát – lần đầu tiên phản bội ba nuôi)
Hermy nhào đến ôm Miura từ đằng sau. Cơn mưa to trút xuống. Miura, Hermy có không muốn tin cũng không được. Mọi sự đã diễn ra trước mắt…Miura phải lựa chọn…dù là sát thủ máu lạnh nhưng cả hai đều là những con người chính nghĩa.
|
|