Kites

Tiêu đề: [Hiện Đại] Trời Sinh Một Cặp | Hách Liên Tuyết Thanh (DROP) [In trang]

Tác giả: yukiomina86    Thời gian: 17-2-2014 08:39 AM
Tiêu đề: [Hiện Đại] Trời Sinh Một Cặp | Hách Liên Tuyết Thanh (DROP)
TRỜI SINH MỘT CẶP

Tác giả: Hách Liên Tuyết Thanh

Thể loại:
Trọng sinh, Hiện đại, Hài, sủng, HE, nữ phụ.

Độ dài: 56 chương (hình như thế) + phiên ngoại

Tình trạng sáng tác: Hoàn.

Chuyển ngữ: Mẹ Cherry

Tốc độ: ờ... tùy hứng, tùy thời gian rảnh rỗi ^^ (nếu rảnh thì vẫn sẽ giữ phong độ cũ hị hị)

Poster: Pio xinh đợp



Văn án:

Là một cảnh sát, lấy chủ nghĩa Mác làm tư tưởng chỉ đạo, Lâm Vi Lam luôn sùng bái khoa học, phản đối mê tín dị đoan.

Có điều, cô mà lại có thể xuyên không! Không khoa học!!!

Diễn cái kịch bản chẳng ra làm sao kia, Lâm Vi Lam chỉ muốn lật bàn mà gào thét: “Mẹ kiếp, có can đảm cho bà đây một thế giới bình thường không hả?”

Giọng nói từ trời xanh: “Thật xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi đang nằm ngoài vùng phủ sóng, xin vui lòng gọi lại sau…”

Thật ra, đây là một câu chuyện về cô nàng ngốc nghếch vì muốn theo đuổi tình yêu đích thực mà muốn khiến mọi người cũng thành ngốc nghếch.

Nam chính chính là một đám mây bay nơi chân trời mà bạn không thể nào chạm tới được, nữ chính lại là một con người tương đối phàm tục khiến bạn không có sức mà phỉ nhổ.

Nội dung: Xuyên không, không gian ảo tưởng, oan gia…

Nhân vật chính: Lâm Vi Lam, Thẩm Ngạn Vân.

Phối hợp diễn: Rất nhiều.

Ghi chú khác: Bạn diễn? Thịt à?

***


E hèm, lại là đôi nhời lảm nhảm của Mẹ Cherry.

Chắc mọi người cũng thắc mắc sao mẹ Cherry đã đi rồi lại quay lại. *xấu hổ ~ing*

Lần này mẹ Cherry quay lại, thứ nhất là... nhớ mọi người trong này quá *đỏ mặt*, thứ hai là muốn ủng hộ em Giày   thứ ba là... có hố này dễ thương quá kìm lòng không nổi

Hố này rất nhẹ nhàng, rất tình cảm. Nam chính siêu đáng yêu và quan trọng là rất ngắn hí hí, 56 chương nhưng raw chỉ hơn 100 trang, cũng tổng cộng khoảng hơn 100k từ tiếng trung, tính ra là bằng 1/5 Mẹ Lưu Manh, nên mình quyết định đào luôn.

Hố này là một thể loại mới mà mình lần đầu tiên đọc, nhưng thấy rất thú vị. Nữ phụ vùng lên vùng lên vùng lên

Hố này, chưa chắc đã có những pha gây shock khiến cả nhà sặc nước đâu... cơ mà... vẫn nên cẩn thận nhé, nữ chính lưu manh chẳng kém Kỷ lưu manh nhà ta đâu.

Cuối cùng là rất mong được mọi người ủng hộ như các hố trước ^^.

Truyện được chuyển ngữ và chia sẻ miễn phí tại kitesvn.com và wp.com. Vui lòng không repost sang các trang web khác.


MỤC LỤC


Chương 1
Chương 2+3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15 +16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22


Tác giả: minjay1608    Thời gian: 17-2-2014 08:46 AM
Bài được minjay1608 sửa lúc  17-2-2014 09:02 AM

Chúc mừng mẹ Cherry đã quay trở lại!
Đọc văn án là thấy truyện rất vui rồi. Mà mẹ Cherry là chuyên trị bên truyện hài rồi mà, nên em rất tin tưởng vào hố này.
Chúc hố ss đông khách nhá, em sẽ thường xuyên ghé qua kiểm tra đó, keke
Em đi đây *véo*

PS: Cảm ơn đã ủng hộ em ^^

Tác giả: mizuno_kc    Thời gian: 17-2-2014 08:53 AM
ủng hộ ss nhiệt tình <3
thấy ngắn là chạy vô luôn
h mà mần mấy bộ dài dài là ngại lắm í
hóng -ing !!!!!
Mẹ Cherry cố lên ah <3
Tác giả: xmnoen    Thời gian: 17-2-2014 08:55 AM
Nghe văn án có vẻ hấp dẫn nhỉ, mà bộ nào mẹ Cherry đào hố cũng thú vị cả. Tưởng sau hai hố dài hơi nàng đang nghỉ dưỡng chứ.
Đang lót dép hóng truyện đây. Luôn ủng hộ bạn.
Một tuần làm việc vui vẻ.
Tác giả: CHanMIn    Thời gian: 17-2-2014 09:05 AM
Mẹ Cherry đã căm bách tuy không hay đọc xuyên không.. lắm, nhưng là hố của mẹ Cherry đào là phải nhảy ngay. Mong phong độ của C vaẵn như xưa. Tks mẹ C nhiều
Tác giả: myherond    Thời gian: 17-2-2014 09:13 AM
vào ủng hộ mẹ Cherry

truyện này thực sự rất hay, hôm trước đọc bên wp của c mấy chương mà cười suốt

nữ chính đúng rất là bá đạo, lại khá đáng yêu nữa chứ cơ mà thích a zai của nàng nhá
Tác giả: nguyen_nguyen    Thời gian: 17-2-2014 09:17 AM
Bài được nguyen_nguyen sửa lúc  17-2-2014 09:19 AM

E xin tự giới thiệu mình là tàu ngầm bên hố Mẹ lưu manh vs Nghề vương phi ạ :">

Bữa trước mẹ Cherry có viết tâm sự ko post truyện ở đây nữa, e buồn lắm, hí hí, nên h thấy cái hố mới này phải bon chen vào ngay >.<

Mẹ cherry cố lên ạ
Tác giả: totrack    Thời gian: 17-2-2014 09:20 AM
Bài được totrack sửa lúc  17-2-2014 09:24 AM

ÔI vui wa xá là dzui
mừng Mẹ Cherry căm bách
hố Mẹ Cherry đã đào mà không nhảy thì thật là có lỗi với ...bản thân hehhehe...
iu Mẹ Cherry I
em gửi Mẹ Cherry ngàn nụ xxx mừng Mẹ Cherry căm bách

Tác giả: huongntd    Thời gian: 17-2-2014 09:44 AM
chào mừng mẹ cherry quay lại hi vọng với độ ngắn như mẹ nói thì hố sẽ mong chóng được lấp đầy, dạo này đọc nhiều ngược tâm ngược thân quá nên truyện nhẹ nhàng chắc sẽ đông khách chúc mẹ cherry tuân mới tốt đẹp và may mắn
Tác giả: DominiqueVu    Thời gian: 17-2-2014 09:55 AM
Giờ mới vô hố nhà cô, thiệt ngại quá!

Không biết có còn được mặt tiền hơm nữa!

Cá nhân mềnh đề nghị nàng ma đàm thêm vào câu:  Thả rông ch** dạo chơi ngoài hoang đảo cho hút khách

Chúc hố nhà cô vẫn đắt khách như mọi khi nhá !

Pi ẹc: Quá ưng cái pos của em Pio, nhìn là mún nhảy hố liền nhá!
Tác giả: love_chun    Thời gian: 17-2-2014 10:14 AM
Nào thì cùng nhảy hố mẹ Cherry nào!

Khẩu hiệu của em là "Mẹ Cherry ở đâu em ở đó"

Chúc hố của mẹ Cherry ngày càng đông vui nhé, cùng đặt dép lào hóng nào
Tác giả: khiluotquanhau    Thời gian: 17-2-2014 11:41 AM
chào mừng sis quay trở lại
vào nhà sis bên wp thấy nhiều người kêu có 3 chương rùi mà chả thấy đâu, lần mò vào kites lại thấy sis up bài bên này chúc hố này của sis đắt hàng và nhanh lấp hố nha
Tác giả: Mews    Thời gian: 17-2-2014 12:26 PM
Cứ Mẹ Cherry đào hố là yên tâm đa phần toàn truyện hài :">.

Em ủng hộ Mẹ Cherry, Mẹ Cherry cố lên ạ ^______^!

P/s: Mẹ Cherry cố đào nốt bộ khi gạo sống gặp cơm chín nữa ạ, em ngóng trông bộ ý từ Mẹ Cherry rất rất nhiều hú hú.
Tác giả: jaja.queen's    Thời gian: 17-2-2014 12:32 PM
Ma đàm yêu dấu đã cơm bách
Gửi đến chị ngàn nụ hôn nồng cháy cháy cháy
Hớ hớ em cử tưởng chị sẽ không về lại nơi đây nữa chứ *cắn khắn*
Thực ra là đọc được 3 chương bên WP rồi cơ mà ta vẫn thích comt ở đây hơn ở đây ta tích cực chồng tầng, xây biệt thự cho mẹ Cherry
Gửi đến những linh hồn lầm lỡ sa chân nơi hố này: bảo vệ tài sản cá nhân, đặc biệt là đồ điện tử
Tác giả: monganhquayze32    Thời gian: 17-2-2014 01:13 PM
Ohhhh, chào mừng Mẹ Cherry đã trở lại và lợi hại hơn xưa nha.
Mình là mình thích văn phong của Mẹ Cherry lắm. Bộ TCBC,HTC chắc qua WP của Mẹ Cherry đọc quá. Bộ này coi bộ hơi ngắn hơn các bộ nàng dịch nhỉ. Chúc hố này của nàng có nhiều người sụp giống mình. Cứ nàng dịch là mình nhảy hố thôi, khỏi bàn cải. Ủng hộ nàng hết mình. Mẹ Cherry cố lên nha.
Tác giả: Linh90tran    Thời gian: 17-2-2014 01:45 PM
Chúc mừng chị năm mới ra truyện mới.

dạo trước kiter nâng cấp ko vao được, chị post truyện ở Wp em đọc bằng điện thoại lại cũng ko vào được.

Truyện hài vui nhộn là em thích rồi, đọc nó cười cho đời nó tươi.
Tác giả: huongnguyen07    Thời gian: 17-2-2014 01:55 PM
Hoan nghênh hố mới quả cô.*bép bép*.
Mấy cái hố trước phần do bận còn lại là vì lười nên tôi chỉ đọc chùa mà ko dám ý kiến ý cò gì hết. dạo này cũng rảnh nhiều rồi nên cô đào hố là tôi xông vào ủng hộ ngay. Bây giờ sẽ tích cực hơn a.
Chúc hố cô đông khách. Hố này nông nên với tốc độ của cô, tôi nghĩ cũng lấp nhanh thôi.
Cố lên nhá.
Cái văn án sao mà  thế?
Tóm lại là chúng ta có 1 anh nam 9 sạch, 1 bạn nữ 9 thô bỉ chớ gì? Thế nữ phụ nữa là sao? Tiểu tam hả? Tôi dị ứng tiểu tam, tiểu tứ nhá.
Thịt thà sao? xì poi cho tôi có tí động lực. hí hí

Tác giả: wonhaemin    Thời gian: 17-2-2014 01:58 PM
Vô ủng ss một phát
Truyện này ngắn và hài thì em sẽ theo từng chương . Cơ mà nguy cơ tàu ngầm là rất cao vì toàn đọc trên điện thoại là chủ yếu.
Chúc hố mới của ss đắt khách nhớ

Pi ét; em thích cái poster
Tác giả: sandyqa511    Thời gian: 17-2-2014 02:12 PM
c yêu quý,
e mất hơn 2 tiếng đồng hồ để đọc về bé Tô,hơn 1 tiếng rưỡi đọc và thời gian còn lại là cười sạc cả nước bọt
giờ e sang đây,ủng hộ hố mới của c

Tác giả: ThanhThuy07    Thời gian: 17-2-2014 02:22 PM
Ủng hộ Mẹ Cherry nhiệt liệt nhiệt liệt!
Mình cũng rất thích thể loại nữ phụ. Ai bảo nữ phụ không có được hạnh phúc chứ nhỉ?
Chúc hố của Mẹ Cherry luôn đông đúc nhá!
Tác giả: yukiomina86    Thời gian: 17-2-2014 02:32 PM
Chương 1
.

Lâm Vi Lam ngồi dựa lưng trên chiếc giường lớn của mình, cầm quyển sách mà bạn thân cho cô mượn, nghe nói là giáo dục giới tính cực kỳ mạnh, khóe miệng co giật liên tục đến không thể kiềm chế được. Quả thật là giáo dục giới tính cực kỳ mạnh.

<<Cưng chiều>> ôi, cái tên truyện mới trong sáng làm sao!!! Nhưng sau khi cô xem xong, trái tim thủy tinh đáng thương của cô đã bị rơi xuống đất vỡ nát thành từng mảnh nhỏ.

Thái dương Lâm Vi Lam như muốn nổi lên một chữ thập nho nhỏ. Một quyển truyện hơn mười vạn chữ, mà mẹ kiếp, trong đó phải có hơn sáu vạn chữ là miêu tả về chuyện ư ư a a, các loại tư thế, các địa điểm khác nhau, tình yêu của nam nữ diễn viên được các địa điểm trên thế giới chứng kiến, còn về chuyện nội dung, thì chỉ là mây bay, mây bay mà thôi!

chữ thập ở thái dương là hình ảnh giống như trong truyện tranh í, giận dữ kiểu thế này này:




Thật ra, điều khiến Lâm Vi Lam khó chấp nhận nhất đó là: Chuyện ư ư a a của nữ chính và nam chính, mà tác giả cũng có thể viết vui vẻ thoải mái như vậy, đúng là hiếm thấy, chẳng lẽ trong truyện H, không phải đều là cả truyện nam nữ đều thịt nhau đến n lần sao? Còn nữa, không phải bà tác giả này hãm hại cô đấy chứ? Vì sao nữ phụ cũng tên là Lâm Vi Lam?

Mẹ kiếp! Đứa bé kia thật ra là sao chiếu mạng chuyển thế đúng không? Trong khoảng bốn vạn chữ không phải thịt kia, cô ta và anh cô ta chiếm phần lớn nội dung, nhưng lại xui xẻo đến mức đi giữa đường lớn cũng có thể bị cứt chim rơi vào đầu, uống cốc nước mát cũng bị rụng răng, dù bị cưỡng bức tập thể cũng chỉ có một vài dòng nói qua sự khổ sở của cô ta, vậy mà cô ta lại tên là Lâm Vi Lam! Lâm Vi Lam cực kỳ mất bình tĩnh, tác giả à, rốt cuộc là bà muốn làm loạn đến mức nào?!

Lâm Vi Lam nhớ tới biểu cảm lúc bạn thân đưa cho cô quyển truyện này, vẻ mặt lúc đó, cực kỳ bỉ ổi! Mặt Lâm Vi Lam càng trở nên khó coi hơn.

Lâm Vi Lam xoa đầu, lẩm bẩm: “Bố yêu quý ở thiên quốc xa xôi, xin bố tha lỗi cho con gái! Nhưng mà, thế giới này thật đúng là fucking shit!”

“Có điện thoại, có điện thoại, mau nghe máy, mau nghe máy!” Không chờ Lâm Vi Lam lẩm bẩm xong, tiếng chuông điện thoại đã vang lên dồn dập. Lâm Vi Lam bật người như cá chép nhảy từ trên giường xuống theo phản xạ. Đây là tiếng chuông riêng của đại đội trưởng, cô có thể cam đoạn, đại đội trưởng Đỗ thân mến của bọn họ, một khi mà đã điện thoại thì không phải chuyện gì tốt.

Quả nhiên, dự đoán của Lâm Vi Lam phi thường chính xác. Sau khi cúp điện thoại, trong lòng Lâm Vi Lam như có ít nhất một nghìn con dê kết thành đoàn gào thét chạy qua! Một đại tiểu thư nhà giàu bị mất mèo mà cũng gọi cô. Chẳng lẽ nhìn cô có vẻ nhàn hạ như vậy sao? Còn nữa, hôm nay là ngày nghỉ của cô cơ mà?!!!

Có điều, lời của đại đội trưởng đại nhân, cô cũng không dám không nghe, chỉ đành phải chấp nhận số mệnh, ăn mặc chỉnh tề. Ngắm nhìn cô gái phong độ trong gương, Lâm Vi Lam khẽ cười, lộ ra tám cái răng xinh xắn. A, thật ra nhìn cô cũng đâu có xấu?

Lâm Vi Lam cô là một người cảnh sát nhân dân nho nhỏ, chà, thật ra lý tưởng lớn nhất của cô là làm chủ của một nhà hàng nhỏ, nhưng đâu ngờ khi bố cô qua đời, đã uy hiếp cô nhất định phải vào học trường cảnh sát. Vì thế, vốn là một cô em gái ngây ngô, mềm mại, đáng yêu, sau ba năm bị ma luyện ở trường cảnh sát, một cô nàng hảo hán thô lỗ ra đời, đây là chuyện đáng sợ đến mức nào chứ?!

Lâm Vi Lam suy sụp, lẳng lặng quay đầu, cầm túi trên bàn rồi nhanh chóng đi tới đơn vị. Vừa vào cửa, Lâm Vi Lam đã nhìn thấy ngay đội trưởng anh minh thần võ của mình đang cười xán lạn như ánh mặt trời. Chuyển mắt nhìn sang bên cạnh, hai mắt Lâm Vi Lam đã đỏ ửng lên, ôi ôi ôi chao, chói lòa, mù cả đôi mắt chó của cô mất thôi! Nhìn xem nhìn xem, mái tóc dài đen như mực kia, nhìn hai gò má xinh đẹp kia kìa, nhìn đôi môi khiêu gợi đỏ mọng, rồi nhìn hai cái đùi vừa trắng vừa mịn kia nữa, mẹ kiếp, Lâm Vi Lam quả thực vừa ao ước lại vừa đố kỵ.

“A, Vi Lam, mau tới đây, cô nhất định phải giúp đỡ Cô Phùng đây tìm cho được Kaka đấy, nghe thấy không hả?” Đội trưởng Đỗ quay người lại, mới vừa rồi nụ cười còn rạng rỡ như tỏa nắng, thoáng chốc đã như phủ mây mù, trợn trừng lên như mắt bị rút gân nhìn Lâm Vi Lam, tay còn nhéo mạnh vào tay Lâm Vi Lam một cái khiến cô kêu lên một tiếng vì đau.

Trong mắt Lâm Vi Lam như lóe lên tia sáng dữ tợn khiến đội trưởng Đỗ sợ hãi lùi về sau ba bước, mỉm cười với người đẹp kia, rồi dùng tốc độ cực kỳ nhanh quay lại phòng làm việc của mình. Cô bé Lâm Vi Lam này ấy mà, đã muốn đánh người thì sẽ không thèm để ý đến giới tính và cấp bậc gì nữa, mà hiện giờ thì hắn không hứng thú làm bao cát để cho cô tập đấm bốc một chút nào hết.

Lại nói, đại đội trưởng Đỗ của bọn họ, trừ việc cứ nhìn thấy người đẹp là không làm được gì ra, thì vẫn rất ổn. Lâm Vi Lam vừa nghĩ vẩn vơ vừa đi đến bên bàn làm việc chuẩn bị ghi chép.

“Cô Phùng phải không nhỉ? Cô tới đây nói cho tôi nghe một chút về con mèo... nhà cô đi...” Lâm Vi Lam ngồi bên bàn làm việc, cầm bút lên, nói xong chính cô cũng nghẹn lời, mèo nhà cô ta tên là gì chứ?

“Lâm Vi Lam.” Cô Phùng không trực tiếp trả lời câu hỏi của Lâm Vi Lam, mà gọi thẳng tên cô, nhưng vừa nghe thấy cô ta gọi, Lâm Vi Lam suýt nữa đã phun máu vào mặt cô Phùng.

“Lâm Vi Lam, cậu thực sự không nhận ra mình à?” Cô ta hơi nhướng đôi mày liễu, tuy đặt trên mặt mỹ nhân thì vẫn rất xinh đẹp, nhưng động tác này, đối với thục nữ mà nói, thì thật sự không thích hợp chút nào.

Lâm Vi Lam nhìn kỹ người đẹp trước mặt, hình như khi còn rất nhỏ cô cũng có một người bạn nhìn giống cô ấy! Vì thế, Lâm Vi Lam không quá khẳng định, hỏi: “Trân Trân, Phùng Trân Trân à?”

“Đúng vậy, mình là Phùng Trân Trân đây, mình về rồi!” ngón tay thon dài trắng nõn của Phùng Trân Trân khẽ gõ lên bàn, mắt cũng cong lên như hình trăng khuyết. Trong đầu Lâm Vi Lam không biết vì sao bỗng hiện lên ba chữ rất to: Bạch Liên Hoa!!!

Bạch Liên Hoa: là một danh từ riêng để chỉ những người nhìn thì có vẻ như thiên sứ, thuần khiết, lương thiện, trong sáng, nhưng thật ra trong nội tâm lại là người rất âm hiểm, độc ác...

Có điều, Phùng Trân Trân đúng là bạn hàng xóm trước đây của cô, dường như hồi đó hai cô bé cũng làm không ít chuyện xấu!!! Nhưng mà...

“Cậu... mình...” Tay Lâm Vi Lam run lên, mắt trợn trừng, cô bé trước đây còn nước mũi lòng thòng giờ biến thành một người đẹp thế này, thật quá đả kích người khác mà.

“Vi Vi, tạm thời đừng cậu cậu mình mình nữa, Kaka nhà mình là cục cưng quý báu của thái hậu nhà mình đấy, cậu phải giúp mình tìm cho được nó nhé!” Giờ phút này, trên mặt Phùng Trân Trân không giấu được vẻ lo lắng, mẹ cô đã xảy ra một chút chuyện, nếu không có Kaka thì sẽ thực sự xảy ra chuyện lớn mất.

Lâm Vi Lam cũng suy nghĩ, nhớ năm đó đúng là dì Trình cũng có một vài vấn đề nhỏ, cho nên cuối cùng nhà họ mới chuyển đi.

“Được rồi! Mình nhất định sẽ giúp cậu tìm ra Kaka...”

“Kaka vừa đến đây, còn chưa quen đường xá, nếu bị lạc thì phải làm sao bây giờ!” Nhìn người đẹp Phùng nhíu mày quả thực rất vui tai vui mắt, nhìn đám đàn ông đang ngây người ra là biết, ngay cả Lâm Vi Lam là phụ nữ cũng còn bị kinh ngạc vì vẻ đẹp của cô ấy cơ mà.

“Trân Trân, cậu yên tâm!” Làm bạn bè, chuyện nhỏ này cô vẫn có thể giúp được.

Trí nhớ rõ ràng đến đây là chấm dứt. Những hình ảnh còn lại chỉ vụt qua rất nhanh như cưỡi ngựa xem hoa. Lâm Vi Lam day day cái đầu đang đau như muốn vỡ tung ra, nhìn nơi ở trước mặt không phải nhà cô, khóe miệng liên tục co rút. Cũng phải thôi, bị một chiếc xe lớn như vậy đè lên người, dù có là kim cương vô địch cũng nát như tương thôi!

Chẹp chẹp, con mèo Kaka tai họa này.

Còn về chuyện những dấu hiệu xuyên không, Lâm Vi Lam tỏ ra vô cùng bình tĩnh. Không phải là thần kinh của cô vững vàng, mà là cái thế giới khốn nạn này, thực sự rất khốn nạn.

Nhưng mà, đây là nơi nào chứ? Không chờ cho Lâm Vi Lam nhìn kỹ ngôi nhà có vẻ rất xa hoa này, thì một trí nhớ khổng lồ lập tức chui vào óc Lâm Vi Lam, đau đớn khiến mặt cô trắng bệch, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

Chân tướng quá đau khổ khiến Lâm Vi Lam kinh hãi, không kịp đi giày, vội vàng chạy thẳng đến trước gương, vừa nhìn vào, mặt cô đã đầy nước mắt.

Dung nhan trong gương giống cô như đúc này là thế nào?! <<Cưng chiều>> cái em gái nhà bà ấy!

Lâm Vi Lam nhăn nhó mặt mày, tay đang nắm bàn chợt siết mạnh.

Một tiếng ‘rắc’ giòn giã vang lên. Lâm Vi Lam trợn tròn mắt, trong tay cô là nửa thanh gỗ, dường như là góc bàn. A, cái thế giới chết tiệt này đang đùa giỡn cô sao? Phụ nữ mạnh mẽ gì gì đó, thật chẳng có gì tốt đẹp.

“Vi Vi, con làm sao thế? Không thoải mái ở đâu à? Bác sĩ, bác sĩ...” Giọng nói lo lắng của một người phụ nữ vang lên, cánh cửa bị đẩy mạnh vào, một người phụ nữ nhìn rất xinh đẹp, sang trọng vội lao vào.

Ngay khi Lâm Vi Lam vẫn còn đang sửng sốt, thì người phụ nữ sang trọng kia đã sờ soạng khắp người cô, miệng không ngừng hỏi: “Vi Vi, con làm sao thế? Không thoải mái ở đâu thì phải nói cho mẹ nghe! Bác sĩ, bác sĩ mau tới khám xem...” Trong mắt người phụ nữ sang trọng đó không giấu được vẻ lo lắng.

Không phải Lâm Vi Lam không muốn nói chuyện, mà cách ăn mặc của người phụ nữ sang trọng này như muốn làm mù đôi mắt chó của cô vậy! Nhìn viên kim cương to tướng kia kìa...!

Do tâm lý và ánh mắt bị kích thích quá mạnh, Lâm Vi Lam thực sự muốn ngã xuống ngất xỉu. Xuyên không vào làm nữ phụ của quyển tiểu thuyết vừa mới xem xong đã làm cô tổn thưởng đến không thể gượng dậy nổi!

Hết chương 1.


Hehe, chương 1 lên sàn. Cả nhà thấy nữ chính thế nào?   Tuyệt đối không phải là em gái mềm mại dễ bị bắt nạt đâu nha.

Hãy đón chờ chương sau với những màn vô sỉ hơn thế

Tác giả: W_2410    Thời gian: 17-2-2014 02:40 PM
Thấy hố mới nên em vào xem thử. Hài, sủng em thích nhẹ nhàng, vui vẻ mà không có tiểu tam xen vào. Mà thể loại này hình như ít người edit =.=. Thấy hố chị nên am cũng xin nhảy vào, cơ mà nữ phụ là sao chị, là có xuất hiện nữ phụ hay sao??
Chúc nhà chị đông khách nhé. !!
Tác giả: yukiomina86    Thời gian: 17-2-2014 03:34 PM
Chương 2


Trong tiểu thuyết <<Cưng chiều>>, Lâm Vi Lam là một em gái vô cùng khổ sở. Cô ấy có thân thế rất oanh liệt, có bố mẹ yêu thương, ngàn vạn sự cưng chiều chỉ tập trung vào một mình cô ấy. Nhưng bạn nói thử xem, sao cô ấy thích ai không thích, lại đi thích nam chính vừa phúc hắc vừa mặt than, để rồi liên tục liên tục bày mưu tính kế hãm hại nữ chính chứ? Kết quả là lại bị nữ chính như Bạch Liên Hoa kia cùng với nam chính giống bậc đế vương đó bày mưu hãm hại khiến cả nhà đều gặp họa.

Đương nhiên là sau khi xem hết cuốn tiểu thuyết này, Lâm Vi Lam nghĩ rằng, tác giả thực sự đã biến những đứa con của mình thành thần thánh hết rồi, nếu không, thì hai người từ đầu tới cuối truyện chỉ suốt ngày ư ư a a , làm sao có được cấp bậc đại boss mà hành hạ nhà họ Lâm lên bờ xuống ruộng chứ? Chà! Ai nghiêm túc thì người đó sẽ thua!

Tất nhiên, cũng không thể phủ nhận rằng, kết cục mà nhà họ Lâm gặp phải, thì mười phần cũng là do sự kiêu ngạo của Lâm Vi Lam và ông anh trai Lâm Thần Hàn không có việc gì lại đi trêu chọc nữ chính kia gây ra. Lâm Thần Hàn cũng thật là, anh thử nói xem, anh là một nam phụ cực kỳ độc ác, sao rảnh rỗi thế nào lại đi đùa giỡn Bạch Liên Hoa làm gì chứ? Anh đùa giỡn Bạch Liên Hoa, chi bằng đùa giỡn nam chính còn hơn! Từ từ đã, có chỗ không ổn. Lâm Vi Lam chớp mắt, có vẻ vừa rồi cô hơi hỗn loạn.

Thật ra, khi đọc truyện, Lâm Vi Lam đã nghĩ, sự tồn tại của người đàn ông tên Lâm Thần Hàn này đúng là sống thì lãng phí không khí, chết thì lãng phí đất chôn. Đầu đầy những suy nghĩ xấu, ngay cả nam chính cũng đôi khi bị hắn hành cho lên bờ xuống ruộng. Tuy kết cục cuối cùng vẫn là nam chính nữ chính ư ư a a, nhưng đứa bé này vẫn dốc sức phá hoại hai người, hai người tiếp tục ư ư a a, lại phá hoại, lại ư ư a a, lại phá hoại... Toàn bộ câu chuyện như một vòng tuần hoàn, càng lúc càng xấu, xuyên suốt cả tác phẩm, Lâm Thần Hàn là một nam phụ độc ác độc nhất vô nhị, Lâm Vi Lam thực sự bái phục ý chí kiên định bền bỉ của hắn.

Nhưng hiện giờ, tên đàn ông hư hỏng đó lại thành anh trai cô, Lâm Vi Lam cảm thấy như gặp phải một núi đá lớn trước mặt. Nếu bảo nàng thực hiện nhiệm vụ cải tạo lại tên đàn ông hư hỏng đó, thì chi bằng nhét lão anh của cô vào lại bụng mẹ rồi nhào nặn sinh ra lại một lần nữa còn thiết thực hơn. Đương nhiên, điều này cũng chỉ có thể tồn tại trong suy nghĩ.

Nhớ đến kết cục cuối cùng của nhà họ Lâm, Lâm Vi Lam sợ đến run cả người. Cô không muốn bị ném vào trong nhà đá, rồi bị đám đồng tính nữ XXOO rồi lại XXOO, sau đó chết vô cùng thê thảm đâu!!!

AAA, cái thế giới chết tiệt gì thế này!!!

Vì tương lai của mình, Lâm Vi Lam siết chặt nắm tay, ai dám ngăn chặn không cho cô được hạnh phúc, cô sẽ đập hắn đến mức mẹ hắn còn không nhận ra! Dù gì thì danh tiếng là cao thủ đai đen Taekwondo, Karate của cô cũng đâu phải chuyện đùa!

Chuyện đang xảy ra hiện giờ là khi Đằng Vũ đưa Lâm Vi Lam đi chơi ở thành phố Y một chuyến, kết quả là có một tay không có mắt dám đùa giỡn em gái Lâm. Mà em gái Lâm là người thế nào? Là chúa nóng tính, quan trọng nhất là, từ bé, đứa nhỏ này đã có giấc mộng làm nữ hiệp, vì thế, em gái Lâm liền động thủ tại chỗ, trong lúc hỗn loạn, không ngờ chính mình lại ngã ùm xuống nước, và tạm dừng, cũng đúng lúc Lâm Vi Lam cô bị xuyên vào đây. Lâm Vi Lam thầm chửi thề, đúng là thế giới chết tiệt! Có thể khốn kiếp hơn một chút nữa được không?!

Có điều, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, nếu muốn thay đổi kết cục, thì trước phải thay đổi những tật xấu hư hỏng của anh trai cô đã, rảnh rỗi lại đi vùi đầu vào ngực mấy em gái thì làm được cái trò gì. Nếu không, để đến mức có một tên đồng đội như heo, Lâm Vi Lam sẽ không thể kiềm chế...  Cô không thể để nhà họ Lâm đi đến kết cục như thế được!

Đầu tiên, cô phải đề nghị bố già cắt đứt nguồn cung cấp kinh tế của anh trai, trong xã hội hiện nay, có tiền có thể sai khiến cả ma quỷ, còn không có tiền à, ha ha! Lâm Vi Lam cười rộ lên, lộ ra hai chiếc răng nanh nhỏ xíu. Ở đâu đó xa xa, người đàn ông nào đó đang vùi mặt vào ngực mấy em gái xinh đẹp, hắt xì hơi mạnh một cái.

“Vi Vi, xuống ăn cơm. Hôm nay mẹ làm rất nhiều món ngon cho con tẩm bổ!” Giọng nói dịu dàng của mẹ Lâm truyền từ ngoài cửa vào. Sau khi mẹ Lâm xác nhận đi xác nhận lại với bác sĩ là con gái nhà mình không có vấn đề gì lớn, thì chui luôn vào phòng bếp, bắt đầu công cuộc tẩm bổ, con gái của bà phải tẩm bổ, phải tẩm bổ thật nhiều!!!

Bụng Lâm Vi Lam cũng rất thức thời kêu rột rột một tiếng, khụ khụ, Lâm Vi Lam vội yên lặng chạy xuống nhà ăn cơm, có thể xấu hổ hơn nữa được không?!!!

Nhà họ Lâm là trùm địa ốc, khống chế hầu hết giới địa ốc của thành phố W, tình huống trong truyện cũng diễn ra giữa các gia đình giàu có nhất thành phố W. Nếu không, dù hai anh em họ đã đắc tội với nhiều người, thì cuối cùng cũng không đến mức phải rơi vào kết cục kia. Có điều... Lâm Vi Lam trợn tròn mắt nhìn bàn ăn đầy những món sơn hào hải vị. Bạn đừng mong một người lính thô lỗ dưới sự e ngại của mọi người xung quanh mà có thể hiểu được nghi lễ trên bàn ăn. Cái thứ gọi là nghi lễ kia có no bụng được đâu!!!

Cả Lâm Chấn Tung, người bố hiện giờ của Lâm Vi Lam, và Đỗ Mẫn Nhu, người mẹ hiện giờ của Lâm Vi Lam, đều không ăn cơm, ánh mắt nóng rực nhìn về phía cô. Khóe mắt Lâm Vi Lam run lên, bị nhìn chằm chằm như vậy, cô còn nuốt trôi được mới là lạ ấy.

“Vi Vi, con ăn nhiều một chút đi, con nhìn xem, con gầy thế kia kìa. Tên nhóc nhà họ Đằng cũng thật là... đã không biết chăm sóc người khác, thì đừng có đưa Vi Vi đi cùng chứ. Nếu Vi Vi mà xảy ra chuyện gì, mẹ... Lần sau con không được đi cùng nó nữa. Lần sau, mẹ nhất định phải nói chuyện cho ra lẽ với dượng của con. Thằng nhóc ấy thật không biết điều gì cả.” Mẹ Lâm cố gắng giấu đi hơi nước trong mắt, tiếp tục giận dữ cằn nhằn. Lần này bà vô cùng tức giận, nên trút lên cả em rể của mình. Không ai có thể gây chuyện xấu với bảo bối nhà bà, dù là em gái ruột cũng không được. Nếu Vi Vi xảy ra chuyện gì, bà thực sự không dám nghĩ nữa.

“Mẫn Nhu...” Lâm Chấn Tung hơi đau đầu với bà vợ yêu con gái đến phát cuồng của mình. Vi Vi của bọn họ bị chiều đến hư mất rồi, có điều, lần này tên nhóc nhà họ Đằng thực sự cũng hơi quá đáng. =.=”

“Mẹ... mẹ... chuyện này không liên quan gì đến Đằng Vũ. Là tự con muốn đi mà.” Lâm Vi Lam có cảm giác như mình biến thành thánh mẫu vậy. Trong truyện, Đằng Vũ là một gã đàn ông nham hiểm, giả dối, độc ác, vì nữ chính Dương Nham Du, chuyện gì gã cũng có thể làm được! Rất nhiều chuyện xấu của Lâm Vi Lam đều là do tên Đằng Vũ này khởi xướng! Còn cái vị anh trai kia của cô, vừa nhìn thấy Dương Nham Du đã như ong nhìn thấy mật, bổ nhào vào người người ta. Chẹp chẹp, IQ tụt thẳng xuống con số âm đã đành, còn làm toàn những chuyện ngu xuẩn. Không được, cô nhất định phải ngăn cản tình huống anh trai mình nhìn thấy Dương Nham Du, cách ly hoàn toàn khỏi nội dung câu chuyện, cách xa nữ chính.

“Không trách nó thì trách ai, tên nhóc đó, lần sau đừng có mà vác mặt tới nhà chúng ta.” Mẹ Lâm nghiêm mặt, thẳng thừng hạ lệnh cấm.

Lâm Vi Lam và ông bố già nhà mình lén lút liếc nhau, đành phải cười khổ, lời của mẹ cô là thánh chỉ, mà người yêu vợ hơn mạng sống như Lâm Chấn Tung ông cũng tuyệt đối không phản đối bà xã mình. Với Lâm Vi Lam, tuy lần này thật sự không liên quan đến Đằng Vũ, nhưng ai bảo Đằng Vũ là một tên đàn ông hư hỏng chứ! Vì thế, Lâm Vi Lam cũng không hề áy náy khi khiến Đằng Vũ phải mang tiếng xấu lên người.

“Bố, anh đâu ạ?” Lâm Vi Lam nhìn ba người bên bàn cơm, tuy cô biết hiện giờ tên anh trai cặn bã của mình nhất định là đang chìm chìm nổi nổi trong lòng một cô nàng không biết tên nào đó, nhưng cái gì cần nói thì phải nói, cái gì cần làm cũng phải làm.

Cô vừa hỏi câu này, bàn ăn hoàn toàn yên lặng.

Nhìn hai người đang nhìn mình đầy kinh ngạc, Lâm Vi Lam cảm giác như phải đối mặt với một ngọn núi lớn: “Sao... sao lại nhìn con thế ạ?” Chẳng lẽ họ nhận ra cô không phải là người thật sao?

“Con mà lại hỏi đến anh trai con à? Không phải hai anh em các con...” Bố Lâm vốn muốn nói là hai đứa không hợp nhau, nhưng lại nghĩ, cả hai đều là con của mình, nói như vậy thì thật là...

Đầu óc Lâm Vi Lam xoay chuyển một chút, thời điểm này có lẽ là lúc Lâm Vi Lam sắp lên đại học, hỏi về anh trai mình một chút, chắc cũng sẽ không khiến người khác nghi ngờ đâu: “À, thật ra... đã lâu con không gặp anh ấy, nên muốn hỏi chút thôi!”


Nhớ đến lúc biết có thể được học đại học lần nữa, Lâm Vi Lam đã rất vui sướng, nhưng khi nhớ đến trường của chủ thân thể này, Lâm Vi Lam thực sự muốn đâm đầu xuống đất. Học viện cảnh sát đâu phải là nơi mà ai cũng học được chứ!!! Cảm ơn nhé! Bố Lâm, mẹ Lâm à, vì cái lông gì mà lúc ấy hai người lại không ngăn cản một chút chứ?! Cô không muốn phải học lại một lần nữa đâu!!! (╯‵□′)╯︵┻━┻

“Hừ! Nhắc đến nó làm cái gì. Thằng hư hỏng!” Bố Lâm dường như đã sớm quen với sự phóng túng của con trai nhà mình, vừa nghe cô con gái nhỏ hỏi, ông liền hừ lạnh một tiếng, cầm đũa bắt đầu ăn cơm.

“Ông thật là, ông nói con trai như thế là sao. Nếu ông không thích con trai mình, thì đuổi nó ra khỏi nhà họ Lâm là được rồi. Đừng có lo cho nó nữa.” Vừa nhìn thấy dáng vẻ của bố Lâm, mẹ Lâm cũng tức giận, cậu con trai ngoan ngoãn của bà cuối cùng đã biến thành thế này, giờ Lâm Chấn Tung nói vậy là có ý gì chứ?

Thấy vợ mình tức giận, Lâm Chấn Tung yêu vợ hơn mạng sống vội vàng dỗ dành bà xã, bỏ mặc con gái ngồi một mình ở bàn ăn, hai người thoải mái ngồi đó anh anh em em tình cảm với nhau.

Nhìn hai bố mẹ bảo bối đang đùa giỡn trước mặt mình, tâm trạng của Lâm Vi Lam vô cùng phức tạp. Bọn họ chẳng qua cũng đang cố chọc cho cô vui vẻ thôi, không thể phủ nhận rằng, Lâm Vi Lam thực sự rất may mắn, có bố mẹ vô cùng yêu thương cô. Lâm Vi Lam giấu đi sự cô đơn trong đáy mắt, lòng càng kiên định hơn: từ nay về sau, tôi là cô, người nhà họ Lâm nhất định sẽ không đi trên con đường ban đầu nữa!!!

Buổi tối cùng ngày, Lâm Vi Lam gõ cửa phòng đọc sách của bố Lâm. Ngày hôm sau, Lâm Vi Lam kéo hành lý gọn nhẹ bước vào hành trình thay đổi anh trai và vận mệnh của nhà họ Lâm.

Ở cửa, bố Lâm rít một hơi thuốc lá đã lâu không còn động đến.

Mẹ Lâm ôm cánh tay bố Lâm, vừa khóc vừa cười, con gái bà rốt cuộc cũng trưởng thành rồi.

Hết chương 2.

***

Chương 3.


Khu Ngự Cẩm Hoa là một khu biệt thự cực kỳ nổi tiếng nằm ở phía nam thành phố W. Lâm Thần Hàn, anh trai của Lâm Vi Lam ở nơi này, đương nhiên, đây cũng là một trong những khu đất do nhà họ Lâm đầu tư.

Đi qua cửa kiểm soát, Lâm Vi Lam kéo hành lý đi vào nhà A, nhìn tòa nhà trước mặt, một con người bé nhỏ ở trong lòng Lâm Vi Lam lặng lẽ cắn khăn tay, cái cảm giác đột nhiên từ giai cấp vô sản biến thành kẻ có tiền này... thật sự không dễ chịu lắm!!!

Cô chủ động lấy chìa khóa ra mở cửa, đá bay đôi giầy trên chân, quen thuộc đi thẳng vào phòng bếp, lấy một lon nước ngọt. Đi suốt chặng đường dài, khát chết cô mất thôi.

Đợi đã, tiếng gì thế nhỉ? Động tác chuẩn bị uống nước của Lâm Vi Lam dừng lại ngay bên miệng, không phải là có trộm vào nhà chứ???

Dưới sự huấn luyện của trường cảnh sát, Lâm Vi Lam nhất thời không sửa được căn bệnh nghề nghiệp của mình, liền buông lon nước trong tay xuống, nhẹ nhàng, chậm rãi bước đến nơi phát ra tiếng động. Lúc này, cô đã hoàn toàn quên mất, ở khu dân cư cao cấp này, làm gì có trộm chứ?!

“A... ưm... mạnh vào... to quá... A...” Tiếng kêu phóng đãng của phụ nữ khiến Lâm Vi Lam đen mặt!!!

Cái thằng anh khốn kiếp kia lại dám mang phụ nữ bừa bãi về nhà, muốn chết sao?!!!

Lâm Vi Lam bùng lửa, đạp thẳng vào cửa phòng, hình ảnh đập vào mắt khiến Lâm Vi Lam nhướng mày, chẹp chẹp, tình hình chiến sự thật kịch liệt!!! Hương vị tình dục tràn ngập khắp căn phòng, quần áo rơi trên đất đã bị xé rách đến không nhìn ra hình ra dạng gì.

Tiếng động lớn vang lên khiến đôi nam nữ đang vận động kịch liệt trên ghế salon vụt ngẩng đầu lên.

Thấy Lâm Thần Hàn ngẩng đầu lên, Lâm Vi Lam liền huýt sáo một cái. Cô cũng đã nhìn thấy không ít đàn ông trần truồng, nhưng thân hình của Lâm Thần Hàn lại đẹp hơn tất cả những kẻ cô đã từng nhìn thấy. Đi đứt rồi, có cảm giác muốn chảy máu mũi nữa chứ. A, chết tiệt thật, sao người đàn ông này lại là anh trai của cô cơ chứ! Nếu không thì cô đã có thể thẳng tay đẩy anh ta xuống rồi, tiếc thật!

Nhìn Lâm Vi Lam đứng ở cửa, phản ứng đầu tiên của Lâm Thần Hàn là đỏ mặt, sau đó là biến thành xanh mét, thứ gì đó chôn trong cơ thể người phụ nữ kia vì tiếng động quá lớn vừa rồi cũng trở nên mềm nhũn, lần này thì mất hết cả thể diện rồi!!!

“Lâm Vi Lam, cô cút ngay cho anh!!!” Là một người đàn ông, bị phụ nữ nhìn thấy thân thể thật sự cũng không phải là vấn đề gì lớn. Nhưng cô gái này là em ruột của hắn thì lại là chuyện khác. Lâm Thần Hàn vô cùng tức giận, nhưng mà... hắn không dám cử động! A a a a a, cô nàng này thật sự là em gái của hắn sao? Sao lại có thể nhìn chằm chằm cơ thể trần truồng của anh trai mình mà không thèm chớp mắt chứ?! Mẹ kiếp, đã nhìn lại còn huýt sáo nữa, a a a a... mọi người trên thế giới này đều điên hết cả rồi hay sao???

Lâm Vi Lam căn bản không thèm để ý tới sự giận dữ của Lâm Thần Hàn, chỉ hơi nheo mắt nhìn cô gái đang bị anh trai cô đặt bên dưới người mình, mắt lộ ra những tia sáng hung dữ.

Cố Hiểu Hiểu, ngôi sao mới của giới giải trí, dùng hình tượng trong sáng để xuất hiện trước công chúng, lúc này lại như một con người khác nằm ngân nga dưới thân đàn ông, chà, cái thế giới chết tiệt gì đây???!!!

Lâm Vi Lam đột nhiên chuyển động, dưới ánh mắt hoảng sợ của đôi nam nữ trần truồng kia, cô thoải mái bước đến bên cạnh hai người, đạp một cước vào người Lâm Thần Hàn vẫn còn đang dính sát vào người Cố Hiểu Hiểu. Thương thay cho một người đàn ông với chiều cao 1m85, nặng 80kg như Lâm Thần Hàn, bị Lâm Vi Lam đạp một cú liền uất ức dính bẹp vào tường, nửa ngày còn không rơi xuống.

Lúc này Cố Hiểu Hiểu mới chậm chạp có phản ứng, vội ôm ngực mình hét ầm lên.

Lâm Vi Lam đứng từ trên cao nhìn xuống khuôn mặt đang làm ra vẻ như nạn nhân bị cưỡng bức hét ầm hét ĩ của Cố Hiểu Hiểu. Mặt cô đen lại, vô cùng thô bạo nắm một bên vai Cố Hiểu Hiểu. Nhìn thấy mặt Cố Hiểu Hiểu biến sắc, Lâm Vi Lam khẽ cười, vung tay lên, một khối thịt trắng bóng, trơn mịn liền bay ra khỏi cửa.

Cùng với tiếng thét chói tai của Cố Hiểu Hiểu, là tiếng vật nặng rơi xuống đất rất lớn, sau đó... Cố Hiểu Hiểu nằm im không nhúc nhích.

Lâm Thần Hàn rốt cuộc cũng trượt từ trên tường xuống, vội vàng cầm thứ gì đó che khuất thân dưới của mình, nghiến răng, nhếch mép, trừng mắt nhìn Lâm Vi Lam, gào lên giận dữ: “Cái con nhóc chết tiệt nhà cô, muốn ăn đòn à?! Còn không mau ra ngoài!” Đương nhiên, Lâm Thần Hàn cũng chỉ dám gào lên vậy thôi, chứ đối với cô em gái từ nhỏ đã thích võ công này của hắn, hắn thật sự không dám đánh, cũng không đánh được. Dù đúng dù sai thế nào, thì cô cũng là em gái ruột của hắn mà!

“Chẹp chẹp.” Lâm Vi Lam không thèm để ý, khẽ nhíu mày, ánh mắt vẫn lưu luyến trên ngực Lâm Thần Hàn, phun ra câu nói khiến người nghe tức muốn chết: “Bố nói trước khi khai giảng, em phải ở lại đây. Sau này, nếu anh còn dám đưa bừa bãi mấy cô nàng này về nhà, em không ngại bắt mấy cô ấy chạy khỏa thân đâu.”

“Cái gì mà ở lại đây, đâu phải cô không có chỗ nào ở. Sao lại tới đây?” Nghe Lâm Vi Lam nói vậy, Lâm Thần Hàn trợn trừng mắt, cô em gái này của hắn bị động kinh à? Ở đâu không ở, lại đến cướp chỗ của hắn, không phải cô cực kỳ không thích nhìn thấy hắn sao?

“À, đúng rồi, quên báo cho anh biết, bố đã khóa hết thẻ của anh rồi. Nói cách khác...” Lâm Vi Lam cười như ác ma: “Nếu em không ở đây, đại thiếu gia Lâm anh cũng có thể ra ngoài xin cơm, đương nhiên, em cũng không có tiền đâu.”

“Cái gì...” Lâm Thần Hàn nghe hết lời Lâm Vi Lam xong, liền kích động đến đứng bật người dậy, mặt đỏ tía tai chỉ thẳng vào Lâm Vi Lam, gào lên: “Con nhóc này, mày lại nói linh tinh gì với bố thế?”

Gào lên xong, Lâm Thần Hàn chợt nhớ ra không ổn, vội vàng che phía dưới lại, mặt đỏ đến mức có thể rán trứng được, tiếp tục gào thét: “Còn không đi ra ngoài mau lên!!!”

Mặt Lâm Vi Lam không đổi sắc, rất bình tĩnh nhìn thân thể trần truồng của Lâm Thần Hàn, khẽ gật đầu nói: “Vậy, ông anh cứ từ từ mặc quần áo nhé!” Nói xong, Lâm Vi Lam làm như không có chuyện gì xảy ra, quay đầu ra ngoài. Vừa đi tới cửa, Lâm Vi Lam bất chợt quay đầu lại, Lâm Thần Hàn đang mặc quần lót liền kinh hãi, chân còn chưa xỏ vào nốt, ngã thẳng xuống đất. Tiếng động đó lớn đến mức nghĩ đã thấy đau...

Lâm Vi Lam không hề cảm thấy áy náy, chỉ khẽ nhún vai nói: “Anh trai, anh nghĩ, nếu em mà nói với bố là anh ‘thả chim đi rông’ trước mặt em gái, thì kết quả sẽ thế nào nhỉ...” Lâm Vi Lam thích thú nhìn người nào đó đang quỳ rạp trên mặt đất, cười ngọt ngào, rồi tốt bụng đóng cửa lại.

Lâm Thần Hàn nằm trên đất đau đến nghiến răng nghiến lợi, chết lặng nhìn theo bóng dáng thướt tha của cô em gái ruột thịt ác ma nhà hắn biến mất sau cánh cửa, một lúc lâu mới kêu lên thảm thiết: “Thả chim đi rông cái em gái nhà cô ấy!!!”

Nghe tiếng kêu của Lâm Thần Hàn, Lâm Vi Lam không hề thấy xấu hổ, khẽ cong môi, quay đầu nhìn thấy ngay Cố Hiểu Hiểu đang run rẩy vì sợ hãi ngồi thu lu trên ghế salon. Đột nhiên Lâm Vi Lam có cảm giác, cô nàng này cũng không đáng ghét lắm!

Giờ phút này, Cố Hiểu Hiểu như muốn điên lên vậy, cái cảm giác đang tới cao trào thì bị người ta cắt đứt... Cô thực sự rất muốn chửi người!!! Chỉ là... cô không dám... a a a nhìn cô nhóc này chỉ mới có mười mấy tuổi thôi, nhưng mẹ kiếp, sao lại khỏe đến mức có thể ném một người lớn như cô ra ngoài chứ. A a a a...

Nhìn vẻ mặt ai oán của Cố Hiểu Hiểu, Lâm Vi Lam rất hào phóng quăng cho cô ta một tờ chi phiếu, đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm Cố Hiểu Hiểu, cười ngọt ngào nói: “Cô Cố chắc cũng biết cái gì nên nói, cái gì không nên nói chứ? Hả?...”

Cô nâng cao giọng, chỉ có kẻ ngốc mới không nhận ra ý cảnh cáo trong đó. Tuy đại thiếu gia Lâm là một mỏ vàng, nhưng so với bị giết người diệt khẩu thì không đáng chút nào. Vì thế, Cố Hiểu Hiểu rất thức thời nhận chi phiếu, sau đó nhìn Lâm Vi Lam không nói được câu gì. Quần áo của cô ta vẫn còn đang ở trong phòng ngủ mà! Chạy khỏa thân không phải là phong cách của cô, nhưng nếu cấp đủ tiền thì... cũng không phải là không được~!!!

Chẹp chẹp, Lâm Vi Lam căn bản không thèm để tâm đến ý tứ của Cố Hiểu Hiểu, cô đứng cản trước mặt Cố Hiểu Hiểu không nhúc nhích, ánh mắt lướt qua bộ ngực của cô ta, dừng lại một lát, sau đó dần dần lướt xuống dưới... Khuôn ngực thật hoàn mỹ, bụng phẳng lì, ôi ôi, thật không hổ danh là minh tinh!!! Trong lòng Lâm Vi Lam cảm thấy cực kỳ đố kỵ.

Dù da mặt Cố Hiểu Hiểu có dày đến đâu thì cũng không chịu nổi ánh mắt trần trụi của Lâm Vi Lam, cô ta chợt nhớ đến tiếng huýt sáo khi cô vừa vào cửa lúc trước, giọng cô ta hơi run lên: “Cô Lâm...” Chị bán thân thì bán thân thật, nhưng chị không bán cho đồng tính đâu...!

“Dưới gầm bàn có quần áo, chịu khó mặc tạm đi! So với bộ đồ kia của cô thì còn khá hơn nhiều!” Lâm Vi Lam vẫn nhìn Cố Hiểu Hiểu đầy ẩn ý, không hề lùi bước. Chị đây quá hâm mộ, quá ghen tị, quá hận đi!!!!

Cố Hiểu Hiểu không biết làm sao, cô ta cũng không thể trần truồng mà đi ra đường được! Nhưng mà... Cố Hiểu Hiểu trợn trừng mắt lấy bộ quần áo dưới gầm bàn ra, suýt nữa hai mắt lòi cả ra ngoài, quần áo của giúp việc là thứ cho một đại minh tinh như cô mặc hay sao???

Nhìn ánh mắt bài xích của Cố Hiểu Hiểu, Lâm Vi Lam lại khẽ nói: “Chẳng lẽ cô Cố muốn mặc lại thứ quần áo đã bị xé thành từng mảnh nhỏ sao?” Tôi không muốn cho cô được thoải mái đấy!!! Một con người khác trong lòng Lâm Vi Lam càng trở nên đen tối hơn.

Cố Hiểu Hiểu nghiến răng, chắc chắn là cô nhóc này cố ý. Quần áo của cô có gì mà không mặc được chứ? Có điều, cô ta cũng không dám đối nghịch, chỉ đành chấp nhận số phận mặc bộ đồ của người giúp việc vào, dưới khuôn mặt tươi cười như hoa nở của Lâm Vi Lam, cô ta nhanh chóng chạy biến không kịp nhìn thấy bóng. Mẹ kiếp, ánh mắt đó thật đáng sợ!

Sau khi không nhìn thấy bóng Cố Hiểu Hiểu nữa, Lâm Vi Lam mới bắt chéo chân nhìn ông anh trai lao ra khỏi phòng ngủ.

Ôi, đừng nói nữa, anh trai này của cô ấy mà, trừ vóc dáng khiến người ta muốn chảy máu mũi kia, thì bộ mặt cũng đẹp trai đến mức quỷ khóc thần sầu, bảo sao mà lại có nhiều cô nàng người này tiếp người kia, hy vọng được hắn vùi đầu vào ngực như vậy! Đúng là tạo nghiệt mà!

“Lâm Vi Lam, cô cút ra ngoài cho anh.” Lâm Thần Hàn nổi giận đùng đùng đi tới trước mặt Lâm Vi Lam, gân xanh trên trán nảy mạnh lên. Vừa rồi khi hắn gọi điện thoại về cho mẹ, nhận ngay được câu trả lời là những gì mà em gái hắn vừa nói. Aaa, mọi người trên thế giới này đều điên hết rồi hay sao thế?

Lâm Vi Lam nhướng mày: “Đại thiếu gia Lâm anh muốn đi ra ngoài, thì em không có ý kiến gì cả. Có điều, anh đi rồi thì đừng về nữa nhé. Nơi này sẽ thuộc về em!”

Lâm Thần Hàn giận đến tái mét mặt, con nhóc chết tiệt này đúng là không biết xấu hổ!!! Nắm đấm của hắn hết nắm rồi lại thả ra, tay hắn thật sự rất ngứa ngáy!!!

Lâm Vi Lam ngước mắt lên, giọng nói đầy ẩn ý: “Thả chim đi rông gì gì đó, thích thật ấy nhỉ!”

Lâm Thần Hàn suýt thì phun máu vào mặt Lâm Vi Lam, thế quái nào mà hắn không phát hiện ra con nhóc này lại lưu manh như thế chứ?! Cái @(*&#@&^!# chứ!!!

“Em đói.” Lâm Vi Lam không chút áy náy, quay đầu về phía phòng bếp bĩu môi.

“Trong bếp có đồ nấu ăn.” Lâm Thần Hàn chán nản ngồi trên ghế salon, nghĩ đến tình cảnh từ nay về sau sẽ sống cùng với cô em gái này. Ặc, Lâm Thần Hàn sợ đến run người, thật sự rất đáng sợ!

“Em không biết nấu.” Lâm Vi Lam rất không biết xấu hổ thật thà nói.

“Anh cũng không.” Lâm Thần Hàn trừng mắt nhìn Lâm Vi Lam, không biết là quân tử phải cách xa phòng bếp hay sao hả?

Lâm Vi Lam trừng mắt nhìn lại Lâm Thần Hàn, không nói gì. Lâm Thần Hàn cũng trừng mắt nhìn Lâm Vi Lam, im lặng. Hai người không biết nấu cơm sống cùng với nhau, còn ở trong tình trạng không một xu dính túi... Ôi, nghĩ còn không dám nghĩ nữa.

Nhất thời, căn phòng yên lặng đến mức có thể nghe thấy cả tiếng một cái kim rơi xuống đất.

Một lúc lâu sau, Lâm Vi Lam mới bật người nhảy lên khỏi ghế salon, dọa cho Lâm Thần Hàn sợ đến run chân, suýt nữa ngã phịch xuống đất. Lâm Vi Lam ngẩng đầu lên, một tay siết chặt lại, một tay xoa thắt lưng, gào to: “Nhân lúc còn nghỉ, chúng ta đi làm kiếm tiền đi!”

“Rầm.”

Lâm Thần Hàn ngã thẳng xuống đất, nửa ngày cũng không thấy đứng lên.

Hết chương 3.

Các bạn thấy cô em gái nhà tớ thế nào?

Chương sau, nam chính sẽ đi lướt qua màn ảnh nhỏ một cách đầy 'nguy hiểm' ) cùng đoán xem nam chính là ai nhá

Tác giả: yukiomina86    Thời gian: 17-2-2014 03:41 PM
Chương 4.


Đi ra ngoài kiếm việc làm, nói thì đơn giản, chứ làm thì còn khó hơn lên sao Hỏa. Qua sự sàng lọc, chọn lựa của Lâm Vi Lam, số lượng công việc thích hợp còn lại thực sự là ít đến đáng thương. Cái ông anh trai của cô ấy mà, trừ việc dỗ dành phụ nữ lên giường, và cái mặt đẹp trai khiến người người đều oán thán kia, thì căn bản là cái gì cũng tệ. Quan trọng nhất là, mẹ kiếp, tính tình của đại thiếu gia hắn thật quá công tử đi! Chỉ mỗi việc là mỗi ngày khuyên nhủ hắn đi cùng cô ra ngoài tìm việc làm đã lãng phí hết n tế bào não của cô rồi đấy! Ọ_Ọ

Hôm nay ánh nắng rất chói chang, trời rất xanh, Lâm Vi Lam nghĩ đến ông chủ vừa phỏng vấn họ, ưỡn cái bụng bia ra, mặt như sắp khóc nói với anh của cô: “Nhìn cậu còn giống ông chủ hơn cả tôi. Rốt cuộc cậu là chủ hay tôi là chủ?” Vào giây phút đó, dù Lâm Vi Lam không có trứng cũng thấy ê ẩm đau, ôi, đây là cái thế giới chết tiệt gì thế?!

Hôm nay cô đã đặc biệt dậy thật sớm, đi xe mất ba tiếng liền, tới nơi bé nhỏ hẻo lánh này, chỉ để nhận được một câu như vậy thôi sao? Trong một khoảnh khắc, Lâm Vi Lam có cảm giác như đầu mình biến thành đầu bò vậy, nhìn vẻ mặt đắc ý của Lâm Thần Hàn, tay cô ngứa ngáy đến mức chỉ muốn đập cho hắn một trận.

“Này, anh nói này Lâm Vi Lam, cô làm loạn thế đủ chưa? Anh không có thời gian mà đùa giỡn với cô! Đồng Đồng còn đang chờ anh!” Lâm Thần Hàn không thèm để ý đến vẻ mặt càng lúc càng đen của Lâm Vi Lam. Trong mắt Lâm Thần Hàn, những việc mà Lâm Vi Lam làm trong thời gian này, chẳng qua là vì cô em gái của hắn đang bị động kinh muốn hành hạ hắn cho vui mà thôi! Chờ cho cô chơi chán rồi, chắc chắn sẽ không thèm để ý đến hắn nữa.

Lâm Vi Lam không thèm tốn hơi nói chuyện với hắn, chỉ thở phì phì thật mạnh. Thế giới tốt đẹp như thế, vậy mà cô lại cáu kỉnh thế này, không tốt, không tốt chút nào. Cô hít thật sâu vài hơi mới có thể ép cơn giận dữ trong ngực xuống. Vừa định nói chuyện, đã bị tiếng gào thét của anh trai mình làm giật mình suýt thì chết nghẹn.

“Buông cô ấy ra!” Một tiếng hét lớn như bố Mã gào thét, khiến Lâm Vi Lam giật mình buông lỏng tay, tài liệu mà cô đang cầm trong tay rơi lả tả xuống đất như hoa tuyết.

Bố Mã gào thét: diễn viên Mã Cảnh Đào hay còn có biệt danh là giáo chủ gào thét.


Lâm Vi Lam nghiêm mặt quay đầu nhìn vị anh trai cực phẩm của mình đang kéo cánh tay của một người đẹp, rồi tung một cú đấm vào thẳng mặt người đàn ông đối diện.

Lâm Vi Lam đưa tay lên che mặt, ôi, cái thế giới chết tiệt gì đây!!!

Chuyện anh hùng cứu mỹ nhân vẫn luôn là hành động được người người tán thưởng, nhưng mà, cô ả kia, cô có thể đừng hét lên như thế nữa hay không? Điếc tai chết đi được!

“A a a a, anh cẩn thận a a a a...”

Thật ra, Lâm Thần Hàn không phải là dạng người biết đánh nhau. Hắn đường đường là một cậu ấm nhà giàu, ngày ngày chỉ biết sống phóng túng thì làm quái gì có sức lực gì đáng nói. Huống chi, tình hình hiện giờ lại là một người đấu với nhiều người nữa.

Đến khi Lâm Thần Hàn bị đánh đến nửa quỳ trên mặt đất, Lâm Vi Lam thực sự không vui. Cô gái Lâm Vi Lam này có một tật xấu chết tiệt, đó là dung túng. Đối với người nhà của cô, thì đó là sự dung túng không cần phân biệt phải trái, đúng sai. Tuy anh trai của cô có cặn bã một chút, hư hỏng một chút, xấu xa một chút, nhưng dù sao đó cũng là anh trai ruột của cô, là người anh trai ruột thịt biết quan tâm chăm sóc cô. Vậy mà mấy thằng khốn này không biết chạy từ đâu tới, lại dám ngang nhiên đánh anh cô, chê cuộc sống quá dài phải không?!!!

Vì thế, Lâm Vi Lam chống nạnh cực kỳ khí phách, đi vào giữa đám người cách đó không xa, trợn trừng mắt lên, giận dữ quát: “Này, các anh nghĩ tôi là người chết đấy à?!”

Thật ra, sau khi ra tay, Lâm Thần Hàn đã cảm thấy hối hận rồi, lúc ấy hắn chỉ nghĩ, làm anh hùng cứu mỹ nhân biết đâu lại vớ được một đoạn tình cảm ướt át, cũng có thể tránh né được bàn tay ma quỷ của em gái hắn, một mũi tên trúng hai đích. Nhưng ai ngờ, mấy gã này đều là dân lão luyện cả, đúng là xôi hỏng bỏng không. Lúc này nhìn thấy em gái nhà mình ra mặt, Lâm Thần Hàn vội vàng quát: “Con nhóc chết tiệt kia, tránh sang bên cạnh, đừng đứng đây vướng chân vướng tay!” Nói xong hắn còn ra sức nháy mắt, nháy đến mức mắt như sắp bị chuột rút vậy.

Dù ở trong truyện, ông anh trai này của cô là một người đàn ông hư hỏng, hư hỏng tới một cấp độ nào đó. Nhưng đối với người nhà của hắn, thì thật sự hắn cũng chưa từng làm chuyện gì xấu. Sự độc ác nham hiểm của hắn, đều là dùng để đối phó với người ngoài, ví dụ như hiện giờ, hắn đã hoàn toàn quên mất, võ công của em gái hắn, cũng chính là cô đây, đã ở trình độ nào!!!

Lâm Vi Lam giấu đi cảm giác ấm áp trong đáy mắt, rất đắc ý nói với đám người kia: “Dám đánh anh trai tôi, đúng là thiếu dạy bảo!!!”

Nghe Lâm Vi Lam nói vậy, Lâm Thần Hàn chỉ muốn dùng đầu mà xới đất, có cần phải sốt ruột tìm rắc rối thế không hả?! Giờ không phải là lúc nên cố gắng mà chạy thật xa hay sao chứ?

Lâm Vi Lam cũng không thèm để ý đến gương mặt nhăn như quả mướp đắng của Lâm Thần Hàn, vì cô đã trực tiếp động thủ.

Từng động tác lưu loát như mây bay nước chảy, cô giơ tay, nhấc chân, đá cạnh, lật người đẹp như đang múa. A, không phải, mà là nhanh nhẹn như một chú báo.

Lâm Thần Hàn trợn tròn mắt nhìn cô em gái khí phách ngời ngời của mình.

Người đẹp được cứu cũng trợn tròn mắt, cơ thể mảnh mai dán chặt vào người Lâm Thần Hàn, run rẩy.

Ba phút trôi qua, Lâm Vi Lam vô cùng thô bạo, vỗ vỗ tay, nhìn đám người đang nằm rên rỉ vì đau đớn ở cưới đấy một cách đầy khinh bỉ, hừ lạnh một tiếng: “Đây là hậu quả của việc dám đánh anh trai tôi!!!”

Lâm Vi Lam đang muốn khoe công trạng với anh trai mình, nhân tiện đả kích hành vi thiếu não của hắn, nhưng vừa quay đầu, cô đã nhìn ngay thấy hình ảnh người đẹp nào đó đang dán sát vào người anh trai cô, mẹ kiếp, người đẹp kia có cần phải như rắn nước thế không hả?!

Lâm Vi Lam không vui, cực kỳ không vui. Cô nói xem, tôi thì đang đứng đây đánh nhau đến mệt chết đi được, mà người đẹp rắn nước nhà cô lại cứ dán vào người anh trai nhà tôi như vậy, rốt cuộc là cô muốn làm cái khỉ gì hả?

Lâm Vi Lam đảo mắt một vòng... à, có cách rồi! Lâm Vi Lam vòng hai tay trước mặt, cười vô cùng bỉ ổi: “Cô bé này, người cứu cô là bản tiểu thư đây, quấn quít lấy anh tôi cũng vô ích thôi. Nhu cầu của tôi cũng không cao, có muốn cặp đôi với tôi, rồi chúng ta đi 419 một lần không? Thấy thế nào?”

Mặt người đẹp cứng lại, vẻ mặt ghê tởm như vừa nuốt nhầm phải một con ruồi vậy.

Lâm Thần Hàn trợn mắt há hốc mồm nhìn dáng vẻ lưu manh của em gái nhà hắn, mọi lời nói đều nghẹn lại ở cổ họng. Đây là ai thế? Hắn không biết người này! Lesbian cái em gái cô ấy! 419 cái em gái cô ấy!

“Này, được không hả? Sao không nói gì thế?” Nhìn mặt người đẹp đờ đẫn không có phản ứng gì, Lâm Vi Lam bực bội, bước về phía trước hai bước.

Hành động của Lâm Vi Lam khiến người đẹp bị kinh hãi, cô ta hét ầm lên một tiếng như chim sợ cành cong, vội vàng bỏ chạy. Tốc độ đó... chà, thật sự là không thể đuổi kịp được!

Lâm Vi Lam trợn mắt, nhìn Lâm Thần Hàn đầy vẻ khó hiểu: “Anh, người đẹp chạy mất rồi!” Cô cũng đâu có làm chuyện gì khác người chứ?!

Lâm Thần Hàn lau lau mồ hôi trên trán, nghĩ đến cái huýt sáo ngày hôm đó, hắn bỗng có cảm giác, thật ra cái huýt sáo ấy, là Lâm Vi Lam thổi với Cố Hiểu Hiểu thì phải...

Lâm Thần Hàn nghĩ mãi nghĩ mãi, cuối cùng không nhịn được liền hỏi: “Em gái này! Cô nói thật với anh đi, cô thật sự thích phụ nữ à?”

“Anh nghĩ thế nào?” Lâm Vi Lam nhướng mày, nhìn vẻ mặt rối rắm của Lâm Thần Hàn, nhưng sao nhìn cảnh này cô lại thấy thích thú thế nhỉ.

“Nếu em gái anh có là lesbian, thì cũng là một lesbian xinh đẹp nhất...” Lâm Thần Hàn đã hoàn toàn không còn biết được mình đang nói gì nữa rồi. Hắn lẳng lặng đưa tay lau mồ hôi trên trán. Lâm Thần Hàn thực cảm thấy đầu óc choáng vàng, một hàng chữ nối tiếp nhau chạy vòng vòng trong óc hắn, lesbian, lesbian, lesbian...

“Em đang hỏi anh là anh nghĩ thế nào về chuyện vừa rồi.” Lâm Vi Lam không thèm để tâm đến sắc mặt của Lâm Thần Hàn. Sau chuyện vừa rồi, Lâm Vi Lam phát hiện ra khả năng đánh nhau của anh mình quá thấp, cần phải rèn luyện nhiều!

“Nghĩ, nghĩ cái gì?” Suy nghĩ của Lâm Thần Hàn không theo kịp tiến độ câu chuyện.

“Chẳng lẽ anh không thấy mình quá yếu sao?” Lâm Vi Lam có cảm giác chỉ số thông minh của anh trai mình có xu hướng lao thẳng xuống dốc, chưa gặp Dương Nham Du mà đã như vậy sao? Không khoa học chút nào!

“Hả? Cô nói gì? Gió to quá anh nghe không rõ.” Vẻ mặt ghét bỏ của Lâm Vi Lam khiến Lâm Thần Hàn nghẹn ngào suýt khóc, hắn lại bị em gái mình ghét bỏ... vì thế, em gái mình nói gì, hắn cũng coi như không nghe thấy...

“Anh cố tình đúng không! Muốn ăn đòn à...”

“Cái gì...”

...

Hai anh em vừa ầm ĩ vừa đi, bóng người càng lúc càng xa, cho đến khi hoàn toàn biến mất...

Hai anh em càng đi càng xa, để lại đám người đang bò lê bò càng dưới đất tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

Một chiếc xe Maybach mới tinh đậu trong góc đường tối tăm gần đó. Ở một nơi tối tăm bẩn thỉu này, lại có một chiếc xe đắt tiền như vậy dừng lại, nhìn thật không hợp mắt chút nào.

Ngồi trong xe không phải là cậu ấm cô chiêu nhà giàu nào, mà là hai người đàn ông trẻ tuổi, vũ trang đầy người. (Tớ ko dùng từ vũ khí, vì vũ trang ở đây có nghĩa là vũ khí, trang bị sử dụng trong quân đội nhé.)

“Lão đại, làm sao bây giờ?” Người đàn ông ngồi ở ghế phụ quay sang hỏi người đàn ông đang ngồi bên ghế lái.

Bàn tay đi găng tay gõ nhẹ vào tay lái một lúc mới trả lời: “Chúng ta cứ báo những việc đã nhìn thấy cho ông già biết là được rồi.”

“Cái gì...” Người đàn ông ngồi ở ghế phụ lái trợn tròn mắt. Quay về nói như vậy, chắc chắn sẽ bị ông già ném tới rừng Amazon huấn luyện mất...

“Chẳng lẽ cậu có cách tốt hơn à?” Người ngồi ở ghế lái đeo một cặp kính che phần lớn khuôn mặt khẽ cong khóe môi, cười vô cùng gian xảo. Nếu không muốn bị ném tới Amazon, thì tất nhiên là phải nghĩ cách lừa bịp cho qua chuyện thôi. Đương nhiên anh cũng không muốn, cho nên, đành phải để cho người anh em tốt này vất vả một phen rồi.

Có điều... người đàn ông đưa tay lên vuốt cằm, cười tươi phơi phới, động tác của cô nhóc kia thật sự rất xinh đẹp! À, chắc là anh nên đi tìm hiểu một chút, xem rốt cuộc cô nhóc kia là con cái nhà ai! Cô ấy khiến cho anh cảm thấy rất hứng thú.

Hết chương 4.

***

Vậy là nam chính của chúng ta đã lên sàn. Một màn xuất hiện cực bí ẩn, cực... 'tỏ vẻ nguy hiểm'

Các nàng yên tâm, vào tay nữ chính, anh chàng nguy hiểm cũng sẽ thành quả hồng mềm mà thôi

Tác giả: Ruanhoc    Thời gian: 17-2-2014 03:44 PM
Hơ hơ, lơ nga lơ ngơ đi vào dẫm đúng phải cái tem
Em vào ủng hộ chị, chưa có time đọc, lúc nào đọc e sẽ nhận xét độ vô xỉ của bạn này sau.
Phải công nhận 1 điều, nữ 9 của chệ toàn nữ cường, lại cònx n


Tác giả: quymocsung    Thời gian: 17-2-2014 03:49 PM
Mama tái xuất giang hồ làm em mừng ghê lắm cơ. Chúc mừng nào tung hoa tung bông bay đầy trời luôn.
Hỏi nhỏ mama tý là mama có post tiếp Tiền của bản cung ko, chứ sang nhà riêng của mama em đợi cả tiếng mới vô được biồn ghê lắm.
Chúc hố mới của mama đông vui nhộn nhịp và luôn có chỗ cho em bon chen nha. Tuần mới vui vẻ
Tác giả: CHanMIn    Thời gian: 17-2-2014 04:15 PM
Chết cười mất thôi) 2 anh em nhà này như trẻ con. Chả hiểu sao mình lại thích cái anh "chim thả rông" cơ chớ)) phải công nhận anh zai Lâm sát gái thiệt nhưng đáng yêu mà. Còn chị nữ9 thì vsiêu cấp vô sỉ bỉ ổi thêm anh nam9 tỏ ra nguy hiểm nữa thì...
Tks mẹ Cherry nh
Tác giả: baochau230909    Thời gian: 17-2-2014 04:28 PM
Chúc mẹ Cherry sớm lấp đầy hố này nhé, ta đặt gạch hóng hớt khi nào hố đầy sẽ nhào vô đọc!
Tác giả: pt2    Thời gian: 17-2-2014 04:28 PM
Chạy qua wp nhà ch chẳng thấy gì
chạy qua kt thì lại thấy. Vui quá cơ.
cảm ơn mẹ Cherry nhé.
Tác giả: myherond    Thời gian: 17-2-2014 04:49 PM
nữ chính thật sự quá là vô sỉ và bỉ ổi gì mà 419 chứ suy nghĩ thật là "đáng yêu", chỉ khổ cô nàng kia, chưa gì đã chạy mất dấu rồi

càng ngày càng thích bạn a trai, đáng yêu quá đi mất ko biết LVL sẽ đào tạo ông anh này dư lào đây

còn màn bạn nam chính xuất hiện nữa chứ. bí ẩn bí ẩn
Tác giả: W_2410    Thời gian: 17-2-2014 05:09 PM
Một lèo 4 chương, ôi sung sướng.
Tội nghiệp chị, đã bị xuyên mà còn xuyên vào tiểu thuyết "ư ư a a " nữa chứ =]]
Em yêu chị mất thôi, sao mà lưu manh thế nhỉ, thì ra nv LVL trong truyện cũng học cảnh sát, cũng có võ thế thì hợp với chị quá rồi.
Anh trai Lâm Thần Hàn có vẻ dễ thương đấy, hy vọng là qua tay chị thì anh sẽ không làm trò khiến cho cả nhà lên bờ xuống ruộng như trong tiểu thuyết. Em dự đoán cặp anh em này càng về sau càng hài đây.
Anh zai nam chính đã lên sàn một cách "nguy hiểm", không biết thân phận của anh ra sao. Nhưng mà em thắc mắc, nam chính có phải là nam chính của <<Cưng chiều>> không ạ??
Tác giả: huongntd    Thời gian: 17-2-2014 05:46 PM
bà nữ chính đạt đến lv gần max của sự vô sỷ rồi mong chờ những giai đoạn cảnh diễn vô sỉ hơn nữa và anh nam chính thì... đã biến thái còn biến cách chối tội nữa chứ mình rất là chờ mong màn anh chị đấu đá nhau nhất là khi ngược anh
Tác giả: doveeyes    Thời gian: 17-2-2014 05:54 PM
Hai anh em nhà này đúng là bó tay luôn
Còn nữ 9 thì ngàn chấm luôn chứ sao giờ, không còn từ để hình dung nữ 9
Muốn cải tạo anh trai mà nữ 9 đã như thế này thì khi mà gặp nam 9 sẽ còn chiến đấu ác liệt đến đâu nữa chứ
Kết nhất là lúc chị nhìn anh trai mình trong phòng ngủ...hi...hi...chị thật kute..
Tác giả: chilsmile    Thời gian: 17-2-2014 07:09 PM
Bài được chilsmile sửa lúc  17-2-2014 07:11 PM

tèn tèn ! chào mừng nàng xx
Ta cứ tưởng k đc nhìn thấy nàng ở đây nữa chứ
Ta chưa đọc đâu :"> dạo này thích để dành ,lâu lâu đọc mới đã mắt khi nào HOÀN thì ta đọc nhé
* ôm ôm *  .Ta đang hóng ,cực hóng vào hố " Tiền của bản cung ..." kìa :">

Tác giả: angel-maria    Thời gian: 17-2-2014 08:16 PM
Oh oh oh vậy là mẹ Cherry lại quay về Kites rồi, ôi em vui quá *tung bông- tung hoa- tung lá- tung cành*. Truyện của chị mần thì luôn có yếu tố hài hước, em thích, vì lâu ngày lon ton theo chị đọc hài thì em đã nghiện hài rồi, cơ mà em cũng thích những tác phẩm của chị mần, đủ chất và lượng hí hí
Tuần này em thi, tuần sao em sẽ bắt đầu nhảy hố hiii, một lần nữa em chúc hố của chị đông ơi là đông khách khứa vào *đập phá* nha hí hí
Tác giả: hwang_ryu    Thời gian: 17-2-2014 08:36 PM
ỐI giời ôi bạn nữ chính thật là ngàn chấm, quả thật độ vô xỉ bỉ ổi của bạn có khi phải là vô đich thiên hạ ấy chứ, cơ mà bạn cũng nhanh nhẹn quá đi cái gì mà 419, cái gì mà " chim thả rông" , không biết công cuộc đào tạo anh trai của bạn thế nào đây, rất mong chờ những chiêu thức mới của bạn
Tác giả: EMILYQ    Thời gian: 17-2-2014 09:06 PM
Lần đầu tiên vào hố của ss ạ. Nghe danh ss đã lâu, nay mới chính thức được sụp hố nhà ss.. ke ke… chúc ss mau lấp đầy hố
Ghê quá, nhìn thấy anh zai nude mà còn huýt sáo nữa chứ, bản lĩnh này cũng đạt đến cảnh giới rồi… “thả chim đi rông”, thành ngữ mang đậm phong cách vô sỉ
Ngay mấy chương đầu, đã đầu hàng trước chị Vi rồi, đúng là quá ghê gớm, quá bản lĩnh. mong chờ những màn biểu diễn tiếp theo của chị
Thích 2 anh em nhà chị Vi quá, tuy vô sỉ nhưng lại rất yêu thương nhau. mà ông anh cũng khó đỡ thật, kiểu này chắc bị chị Vi chỉnh cho dài dài

Tác giả: yeu_nu_rungxanh    Thời gian: 17-2-2014 10:53 PM
Queo khom mẹ Cherry đã khom bách

hô hô mừng quá, thấy hố bên kia chị Drop mà bùn bây giờ mở lại rồi họ hô

truyện này em chưa đọc văn án nhưng truyện của mẹ Cherry chắc cũng sẽ hot như mẹ lưu manh nhỉ ^^

ủng hộ chi 5ting, em véo đi đọc đây hihi

à chúc hố nhà chị đông khách nhá ^^
Tác giả: huongnguyen07    Thời gian: 17-2-2014 11:09 PM
Tôi đã đọc xong mấy chương rồi cô ạ. Tốc độ của cô thật là kinh người đấy. Tình hình này chắc sang tuần là hoàn ấy nhể
Nữ chính phải gọi là BÀ nữ chính mới đúng, bá đạo ko còn gì để nói. Tội nghiệp thằng anh BẢ, sống cũng không dễ dàng gì. hứcHóng các chap tiếp theo của cô. há há
P/s: Gái 3 tuổi nhà tôi, trông lừa tình thế này thôi chứ đanh đá lắm. hic


Tác giả: Linh90tran    Thời gian: 18-2-2014 08:41 AM
Thật ấn tượng với cô em gái

Lâm Vi lam này rồi, độ vô sỉ có thừa,  độ bỉ ổi khỏi phải bàn nhưng chung qui là cực xinh đẹp và đáng iu.

Nam chính xuất đầu chưa lộ diện nhưng mức độ nguy hiểm ko phải là ít.
Tác giả: jaja.queen's    Thời gian: 18-2-2014 12:30 PM
Lại nữa à ? Lại cái kiểu nam chính thần thần bí bí này á
Xin đừng hack não em cơ mà quân nhân hở mẹ Cherry Duyệt
Bạn nhỏ Lam, bạn chuẩn men Thực ra em thấy cái trò giả les dọa người này cũng khá thú vị
Cũng chơi vài lần, cũng có tí cảm giác tương đồng ( ==" nhưng thực sự là mình không được như người  ta)
Chọp chẹp lao vào hố mẹ Cherry là cứ yên tâm là không có phân piệt giới. Dù gái hay trai, biến thái là chưa đủ
Tác giả: bichvan.jj    Thời gian: 18-2-2014 03:11 PM
Chẹp, lâu lắm lâu lằm rồi em mới mò trở vô Kites thân iu nè ss

chẹp, dạo này tự nhiên thấy hông có hứng thú với cái chi hết luôn à

nhưng hôm nay rảnh rỗi thì ngó vô nhà phủi bụi tí xíu ^^

thấy truyện này có vẻ đáng yêu ghê cơ ss ợ

kết câu
Nam chính chính là một đám mây bay nơi chân trời mà bạn không thể nào chạm tới được, nữ chính lại là một con người tương đối phàm tục khiến bạn không có sức mà phỉ nhổ


em thì nhảy vô ủng hộ hố mới của ss thâu à, chứ em đợi hoàn thì em mới hốt ẻm về nhâm nhi như nhà lưu manh á

chúc có nhiều người sập hố mới của ss nhé
Tác giả: hoaxua02    Thời gian: 18-2-2014 03:45 PM
Không cố tình nhưng cuối cùng vẫn lọt hố của mẹ Cherry.
Nghĩ kỹ lại tất cả truyện mình đã, đang đọc tại Kites thì hố của mẹ Cherry chiếm 80%, trời ạ! hóa ra nhiều thế.
Phải nó là hố mẹ Cherry đào quá hợp gu mình luôn ấy.
Chúc  hố này tiếp tục nóng như các hố khác của mẹ Cherry nhé.
Tác giả: yukiomina86    Thời gian: 18-2-2014 04:23 PM
Chương 5.


Lâm Vi Lam quyết định không thèm để ý đến ánh mắt xoắn xuýt, khổ sở của lão anh nhà mình. Cô thật sự không thể ngờ được, sức khỏe của lão anh cô lại có thể kém đến mức như vậy, cái người mà chỉ bị đập cho vài cái đã gục sao có thể là anh trai của Lâm Vi Lam cô được chứ?!

Vì thế, đang đi trên đường, Lâm Vi Lam bỗng rẽ ngang, đi vào một võ quán.

Nhìn con hẻm vừa nhỏ vừa hẹp tước mặt, cả tấm biển hiệu lớn bẩn thỉu kia, Lâm Thần Hàn thật sự muốn quỳ xuống đất mà vái. Em gái hắn định làm gì đây? Liệu đây có phải là lòng dạ Tư Mã Chiêu mà ai ai cũng biết không?

Câu này được lấy trong Tam Quốc Chí, ý nói là dã tâm, ý xấu đã lộ rõ, ai nhìn qua cũng có thể nhận ra.

“Ông anh, chúng ta phải chăm chỉ học võ, nếu không, muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân mà cuối cùng lại thành mỹ nhân cứu anh hùng thì dở hơi lắm.” Lâm Vi Lam thành tâm nói với Lâm Thần Hàn, vừa nói vừa lắc đầu thở dài, vẻ mặt đó khiến Lâm Thần Hàn chỉ muốn khóc.

“Em gái à, chúng ta có thể chọn chỗ khác không?” Lâm Thần Hàn thực sự muốn khóc, nơi này rất tệ rất tệ rất tệ rất tệ rất tệ rất tệ rất tệ rất tệ mà...

“Anh trai, chúng ta không có tiền.” Một câu nói của Lâm Vi Lam đã khiến Lâm Thần Hàn ngậm miệng lại. Không có tiền, đúng thế, không có tiền. A a a! Hắn là đại thiếu gia nhà họ Lâm, đúng không? Nhà hắn rất giàu có, đúng không? Nhưng vì sao bây giờ hắn lại biến thành người nghèo chứ? Tất cả đều là tai họa do em gái của hắn gây ra!!!

Sự tức giận bùng lên trong lòng Lâm Thần Hàn, khiến hắn cũng to gan hơn, vẻ mặt đầy dữ tợn siết chặt hai tay, bước tới tước mặt Lâm Vi Lam, giơ một ngón tay dí vào đầu Lâm Vi Lam...

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Vi Lam hơi biến đổi, thân người lập tức lùi về sau hai bước.

Lâm Thần Hàn đắc ý nhíu mày, hắn biết mà, không phải hắn vẫn rất có sức uy hiếp đấy sao? Lâm Thần Hàn lại giơ tay về phía trước thêm một chút nữa...

Một tiếng ‘rầm’ vang lên thật lớn, Lâm Thần Hàn chưa kịp hiểu gì đã nằm bẹp dưới đất khóc, ngửa đầu nhìn em gái nhà hắn tao nhã thu chân lại. Nước mắt chảy thành sông, hắn bị đá ngã, bị đá ngã, bị đá ngã... một người đàn ông to cao lực lưỡng như hắn bị một cô em gái đá ngã...

Mặt Lâm Vi Lam đầy vẻ áy náy cúi đầu nhìn Lâm Thần Hàn nói: “Anh trai, liệu có lúc nào anh đánh bại sự kiêu ngạo của em được không? Em chỉ xuất chiêu theo phản xạ thôi, thật sự không cố ý.”

Lâm Thần Hàn có thể nói gì, có thể nói gì được đây... em gái hắn đang ngang nhiên phỉ nhổ hắn đây mà!!!

Lâm Thần Hàn siết chặt nắm tay, nhe răng trừng mắt gào lên giận dữ: “Lâm Vi Lam, cô muốn ăn đòn phải không!!!”

“Em đã bảo anh đánh không lại em rồi mà.” Lâm Vi Lam cất ngay vẻ mặt áy náy đi, ném cho Lâm Thần Hàn một cái nhướng mày đầy khinh bỉ.

“Hôm nay chúng ta thử xem xem võ quán nào tốt nhất, rồi đăng ký cho anh. Nếu bố mẹ nhìn thấy sức khỏe của anh tốt hơn, chắc cũng sẽ vui vẻ, khà khà...” Nói xong, Lâm Vi Lam nhấc chân chạy lên cầu thang. Lâm Thần Hàn nằm trên đất nhìn theo bóng Lâm Vi Lam, mặt càng lúc càng đen.

Hắn chịu đựng đủ rồi. Lâm Thần Hàn đứng bật dậy, sải bước đến trước mặt Lâm Vi Lam: “Cô quậy đủ chưa? Chơi đùa cũng có mức độ thôi. Cô cứ yên phận làm đại tiểu thư nhà họ Lâm là được rồi, quản quá nhiều chuyện thì cô được lợi lộc gì chứ!!!” Mấy ngày nay, vì Lâm Vi Lam là em gái của hắn, cho nên, dù quan hệ của hai người vốn không tốt, hắn cũng không nói năng gì. Nhưng hắn cũng không thể nuông chiều để cho cô đùa giỡn vô độ thế này được. Còn về lời dặn dò của mẹ Lâm à, ngại quá, hắn căn bản không thèm để tâm.

Lâm Vi Lam lau khuôn mặt bị bắn đầy nước miếng, nhìn vẻ mặt giận dữ của Lâm Thần Hàn, khuôn mặt nghiêm nghị bỗng nở một nụ cười, tức giận hỏi: “Vậy, cả đời Lâm Thần Hàn anh cứ tiếp tục mà mơ mơ màng màng sống qua ngày như vậy sao?” Nếu thật sự hắn muốn vậy, cô sẽ thẳng tay đánh cho hắn tàn phế, tránh để sau này hắn lại gây họa cho nhà họ Lâm.

“Vậy cô bảo anh nên làm gì bây giờ? Đến tiếp nhận công ty hay sao?” Lâm Thần Hàn phì cười, mặt không giấu được vẻ giễu cợt: “Lâm Vi Lam, cô tỉnh táo lại một chút đi. Đừng làm mấy chuyện vô nghĩa này nữa, ngoan ngoãn quay về làm đại tiểu thư là được rồi, còn anh, sống thế này cũng không tệ.” Nói xong, Lâm Thần Hàn cũng không thèm để ý đến Lâm Vi Lam nữa, trức tiếp xoay người đi mất.

Lâm Vi Lam đứng nhìn theo bóng lưng cô đơn của Lâm Thần Hàn, không đuổi theo. Trong sách, đối với Lâm Thần Hàn, tác giả chỉ giới hạn ở việc miêu tả xem hắn bày mưu tính kế hãm hại nam chính thế nào, để giành giật được nữ chính, thậm chí cuối cùng còn không từ thủ đoạn muốn cưỡng bức nữ chính, nhưng chưa từng đề cập tới vì sao một gia đình như nhà họ Lâm lại dạy dỗ ra một đứa con trai độc ác nham hiểm như vậy.

Lúc này, Lâm Thần Hàn không phải là Lâm Thần Hàn độc ác trong truyện, cũng không phải là Lâm Thần Hàn có đời sống riêng tư thối nát mà cô nhìn thấy hai ngày trước, chỉ còn lại một Lâm Thần Hàn giống như một đứa trẻ không tìm thấy đường về nhà, bất lực như vậy, mịt mù như vậy...

Lâm Vi Lam rút điện thoại ra, nghĩ một lúc, rồi gọi thẳng vào máy của bố Lâm. Trong trí nhớ của cô, cô không biết vì sao Lâm Thần Hàn lại biến thành thế này, vậy thì đi hỏi người biết chuyện là được.

Sau khi cúp điện thoại, Lâm Vi Lam không thể không đưa tay lên ôm trán. Chẹp chẹp, tình tiết này, thực sự khiến cô cảm thấy như bị dội cả một chậu máu chó từ trên đỉnh đầu xuống vậy.

Câu chuyện của Lâm Thần Hàn, là mô tuýp điển hình cho tình yêu giữa một cậu chủ nhà giàu và một cô bé lọ lem. Kết quả là gia đình của cậu chủ kia sống chết ngăn cản, cô bé lọ lem không làm thế nào được phải rời đi. Cậu chủ nhà giàu liều chết đuổi theo, đương nhiên là đuổi kịp, nhưng khi hai người trên đường chạy trốn, thì trời trút mưa máu chó xuống, giữa đường gặp tai nạn. Cô bé lọ lem biến thành kẻ ngốc, cậu chủ nhà giàu liên tục tự trách, quyết định dù thế nào cũng phải cưới cô bé lọ lem về nhà. Kết quả là bố mẹ cô bé lọ lem rất khí phách, mẳng thẳng vào mặt cậu chủ, rồi cùng con gái biến mất hoàn toàn.

Từ đó về sau, tính cách của cậu chủ nhà giàu biển đổi hẳn, từ một thiếu niên thập toàn thập mỹ được người người khen ngợi, biến thành một kẻ chơi bời trác táng.

Chia cắt uyên ương gì gì đó, thật sự là không hay chút nào. Bảo sao mà bây giờ bố không thể quản lý ông anh được, chỉ cần là chuyện mà hắn muốn, thì hầu như bố đều ngó lơ mặc kệ cho hắn làm. Vừa mới quan tâm một lần, kết quả đã xảy ra chuyện như vậy, sau này dù có muốn cứu vãn, cũng không thể nào xóa mờ vết sẹo của hắn được.

Có điều, chính vì như vậy, cô mới càng phải quyết tâm thay đổi kết cục của Lâm Thần Hàn. Nhớ đến kết cục sau cùng của Lâm Thần Hàn trong truyện, Lâm Vi Lam rùng mình một cái, chiếc xe đắt tiền lao xuống vực thẳm, một mảnh xác cũng không còn. Dù gì cô cũng phải sửa cái kết cục này...

Bị cái kết kích thích, Lâm Vi Lam bỗng hăng như đánh tiết gà, toàn thân tràn ngập sự nhiệt tình. Cô bé lọ lem là khối u ác tính của anh trai cô, phải xé nát nó ra, chữa lành nó là ổn thôi. Không thể để cho nó tự do phát triển như thế được, nếu không, càng lâu sẽ càng không thể quay đầu được nữa.

Lâm Vi Lam day day thái dương đang đau nhức, ôi, cái thế giới chết tiệt này!!!

Sờ sờ cái bụng đang kêu réo ầm ĩ, Lâm Vi Lam định mua hộp cơm trưa đắt tiền về nhà. À, Lâm Thần Hàn chắc hẳn cũng chưa ăn cơm đâu!

Sau khi Lâm Vi Lam rời đi không lâu, trong con hẻm nhỏ bẩn thỉu xuất hiện hai người đàn ông, cả hai đều đeo những cặp kinh to bản che hơn nửa khuôn mặt, không thể nhìn rõ được diện mạo của họ.

“Chà, lão đại, cú đá kia đúng là vừa nhanh vừa độc, vừa chính xác. Chắc chắn là anh chàng đó bị thương không nhẹ đâu.” Một người đàn ông hơi thấp hơn xoa xoa cổ mình, trong lòng thầm thương cho Lâm Thần Hàn.

Người đàn ông được gọi là lão đại, quay đầu sang nhìn người bên cạnh, mỉm cười: “Tôi cảm thấy rất tuyệt.”

“Cái gì?” Người đàn ông thấp hơn kia kinh sợ, há hốc mồm, không thể tin nổi, nhìn người kia: “Lão đại, anh cảm thấy một cô nàng bạo lực như thế là rất tuyệt sao?!!!” Nhất định là hắn cách hiểu của hắn không đúng, vì sao lão đại lại có suy nghĩ kỳ quái thế được chứ. Không phải lão đại nhà hắn vẫn luôn thích mấy em gái dịu dàng hay sao?

Hết chương 5.


Hehe, chương 5 ra lò đây. Từng nút thắt dần dần được lộ rõ. Em gái Lâm sẽ làm thế nào để hóa giải mọi chuyện đây?

Tác giả: myherond    Thời gian: 18-2-2014 04:41 PM
Lâm Hàn Thần, e càng ngày càng thích a rồi nhé ôi, quá khứ @@

đúng là 1 chuyện tình cẩu huyết, hoàng tử và cô bé lọ lem. tội nghiệp LHT của t quá

nam chính cứ thần thần bí bí nguy hiểm quá
Tác giả: huongntd    Thời gian: 18-2-2014 04:44 PM
ôi anh khẩu vị đặc biệt mà, từ thích mấy em ngây thơ chuyển sang thích mấy em vũ lực, lấy về rồi 2 đứa choảng nhau xem đứa nào năm trên đứa nào nằm dưới chăng"mình đúng là biên thái" cơ mà chị có lẽ đã hòa nhập dần vào cái gia đình chị định bỏ mặc mà sống theo ý mình, nhận ra bản thân có một mái ấm thực sự
Tác giả: haiyen2013    Thời gian: 18-2-2014 04:50 PM
Ok! nghe có vẻ thú vị đó, cảm ơn suggestion của bạn chủ thớt nhé!
Mình sẽ theo dõi coi ra sao dù thời gian này tương đối bận…. Hehe, nam chính và nữ chính oan gia chắc hài lắm đây.

Cảm ơn bạn nhiều
Tác giả: love_chun    Thời gian: 18-2-2014 05:01 PM
Đúng là quá máu chó, hoàng tử và lọ lem tan vỡ, cuối cùng hoàng tử

ăn chơi sa đọa trả thù đời. Hi vọng là cô nàng Lâm Vi Lam có thể

thay đổi kết cục bi thảm của ông anh trai nhà họ Lâm.
Tác giả: bella208    Thời gian: 18-2-2014 05:11 PM
Haloo mẹ Cherry
Hôm nay rảnh nên em mới có thời gian vào cmt ủng hộ cho ss. Hì, đọc qua văn án hay ha. Mặc dù em chưa đọc thể loại trọng sinh bao giờ nhưng mà có vẻ hay.
Mà quan trọng hơn cả là nhân vật lưu manh thô bỉ hế hế Cứ bại hoại là em thích thôi =]]
Chúc hố của ss đông khách nhé À mà mừng ss hoàn bộ Mẹ lưu manh *tung bông tung bông*
Tác giả: jaja.queen's    Thời gian: 18-2-2014 05:37 PM
Hắc hắc bóc tem thì cũng bóc rồi, đọc cũng đọc rồi, bây giờ thì mình comt đáp lễ
Hô hô thiếu gia nhân cách thối nát cũng có cái quá khứ kinh điển phết
Lọ lem và hoàng tử thêm tí cẩu huyết bi kịch hơn cả phim hàn
Cơ mà có cô em gái xuyên không bất thường này xuất hiện rồi, cứ yên tâm là tương lai anh sẽ rực rỡ nhé
Tình hình là bạn nam chính khẩu vị hơi nặng à không phải gọi là quá nặng hẳn là cách theo đuổi cũng đặc sắc không kém phần long trọng
Em thề, em hứa, em đảm bảo , quyết không bỏ vị trí cho đến khi lấp hố
P/s : Mẹ Cherry chỉ cần dịch truyện thôi, việc HỐI LỘ cứ để em lo


Tác giả: yenyen^^    Thời gian: 18-2-2014 05:48 PM
là truyện HÀI HÀI HÀI HÀI HÀI HÀI
mừng quá tự động rớt hố

hố nài có vẻ sâu, ngó mẹ cherry có vẻ hăng, ta yên tâm đợi. mong hố hoàn ,hị hị
Tác giả: xiaozi0906    Thời gian: 18-2-2014 06:11 PM
Cám ơn Mẹ Cherry đã quay lại và lợi hại hơn xưa
Cái hố này mới đọc đã thấy vô cùng hấp dẫn rồi.
Mình thích nữ chính quá đi, rất rất rất ấn tượng
Tác giả: EMILYQ    Thời gian: 18-2-2014 08:01 PM
mẳng thẳng vào mặt cậu chủ -> mắng

ôi anh Hàn, nhìn anh bỉ bựa vậy chứ không ngờ anh có một quá khứ quá ư là cổ tích. Chàng hoàng tử năm xưa bây giờ đã hóa lưu manh, chắc phải có cô tiên Vi Lam giúp soi sáng, giác ngộ để chàng hoàng tử quay đầu về bờ thôi… he he.. rất chi là hóng kế hoạch thuần hóa anh zai Hàn của chị Vi nha

Tác giả: doveeyes    Thời gian: 18-2-2014 08:36 PM
Anh zai Hàn này cũng có quá khứ quá ư là phim Hàn trong khi hiện tại thì lại đang ở cạnh cô em gái quá ư bạo lực
Còn anh chàng lão đại sau mà cứ lúp lúp ló ló ở phía sau, mặt mang kính đen, tạo vẻ bí hiểm khi nào chính thức lên sàn đây
Đang ngồi trông ngóng anh lên sàn để cùng nữ 9 so tài với nhau đây..
Tác giả: muathienkieu    Thời gian: 18-2-2014 09:01 PM
Vậy là mẹ Cherry trở lại rồi, mong hố mới vẫn lấp nhanh như mấy hố trước.
Dạo này em bị truyện ngược chèn ép nhiều rồi, giờ thấy truyện hài đột nhiên thấy hóng ghê. Cộng thêm em chưa bao giờ đọc trọng sinh nữa nên có thể lần này sẽ là trải nghiệm mới đấy.
Chúc hố ss đông khách!
Tác giả: joe_finn    Thời gian: 18-2-2014 10:37 PM
Mẹ Cherry đã trở lại oy, lại một hố mới dự đoán là nóng hôi hổi luôn . Lúc trước thấy mẹ để thông bào là không post truyện ở Kites nữa làm e hụt hẫng ghê . Nay mẹ Cherry đã trở lại với Kites, vui ... Năm mới chúc cả gia đình của mẹ Cherry có nhiều sức khỏe, luôn gặp may mắn và thành công trong cuộc sống nhé ! Giờ thì em sa đà vào hố ngay đây ...
Tác giả: Linh90tran    Thời gian: 19-2-2014 07:53 AM
Trước tính cách khó đỡ của Lâm vi Lam

mà một Lão đại ưa thích em gái dịu dàng nay chuyển sang em gái bạo lực, khẩu vị thay đổi đột ngột làm mọi người khó đỡ thiệt.

Trước quá khứ hào hùng đầy bi tráng của anh trai Hàn liệu cô em gái làm cách gì để cứu giúp anh mình đây.
Tác giả: W_2410    Thời gian: 19-2-2014 09:27 AM
Thích hai anh em nhà này quá. Thì ra mọi việc đều có nguyên nhân, anh Hàn vì không đến được với cô bé lọ lem của mình mà trở nên phóng túng như ngày hôm nay. Bây giờ đã có chị ra tay, tin chắc anh sẽ trở lại như xưa và không dại dột đi chọc cái cô "nữ chính" gì gì kia kia nữa.
Sao lúc nào anh xuất hiện đều vác cái kính đen vậy, muốn xem mặt anh như thế nào cũng khó à??? Vì sự xuất hiện của chị mà một người chuyên trị nhưng cô em dịu dàng như anh đa đổi sang khẩu vị mới rồi kia. =]]
Tác giả: yukiomina86    Thời gian: 19-2-2014 04:03 PM
Chương 6.


Lâm Vi Lam cầm bữa trưa vô cùng thịnh soạn quay về nhà ở khu Ngự Cẩm Hoa, vừa bước vào cửa, cô đã nghe thấy giọng phụ nữ vừa như rất đau đớn lại vừa như rất hưởng thụ vang lên.

Mặt Lâm Vi Lam đen lại, một Cố Hiểu Hiểu đi mất, thì tiếp theo sẽ có Lý Hiểu Hiểu, Trần Hiểu Hiểu. Chỉ cần anh cô còn ở lại thành phố W này một ngày, những cô nàng đó sẽ lớp sau đè lóp trước mà nhào tới. Dù cô muốn thay đổi, nhưng cô cũng không thể giờ giờ phút phút đập chết các cô gái ấy như đập ruồi đập muỗi được.

Lần này, Lâm Vi Lam không lao thẳng vào phòng ngủ như lần trước, mà đặt cơm trên bàn nước, lặng lẽ quay về phòng mình. Nằm trên giường, Lâm Vi Lam nghĩ không dưới mười cách có thể cứu anh trai cô, nhưng mà, Lâm Vi Lam cũng rất bi thương phát hiện ra rằng, trừ khi tìm được người tên Thẩm Ly Ly đã khiến anh cô bất cần không để ý tới bất cứ chuyện gì kia, thì thật sự không có cách nào để lôi anh cô quay về con đường trở thành người tốt nữa. Có điều, trong nguyên tác không hề có người tên Thẩm Ly Ly này mà?! Cô biết đi đâu mà tìm cô ta đây? Lâm Vi Lam phát điên!!!

Ở bên này, sau khi Lâm Thần Hàn đuổi được cô diễn viên nhỏ vẫn luôn mơ được lăn lên giường của hắn kia đi, hắn chán chường ngồi trên ghế salon, vần vò mái tóc ướt sũng vì vừa tắm rửa của mình. Nhìn hộp cơm đã nguội lạnh trên bàn nước, Lâm Thần Hàn rút bao thuốc đã lâu không động đến trong ngăn kéo ra, châm lên. Ánh lửa màu đỏ vụt sáng trong căn phòng tối tăm. Từng vòng khói từ dầy đến mỏng phun ra từ miệng hắn, dần dần biến mất trong không trung, hương vị cay nồng tràn ngập trong miệng.

Từ sau khi tiểu Ly đi, đã rất lâu rồi hắn chưa cáu giận như vậy. Cái nhà kia, khiến hắn không thở nổi. Hắn vẫn luôn không thích thú gì. Mà đối với cô em gái này của hắn, cho tới bây giờ cô ấy vẫn không hề thân thiết với hắn. Tuy cô không biết chuyện của tiểu Ly, nhưng đôi khi hắn cũng không kiềm chế được mà giận cá chém thớt, một lần rồi hai lần, rồi nhiều lần tiếp theo, tính cách cô em gái này cũng không hề tốt, quan hệ giữa hai người đương nhiên càng lúc càng tệ.

Có điều, không thể phủ nhận rằng, khi gặp lại cô em gái này, hắn đột nhiên phát hiện ra, cô em gái vẫn luôn rất kiêu ngạo của hắn bỗng khác hắn. Tuy hắn không thể nói rõ ràng là cô có gì khác, nhưng thật sự là phát triển theo hướng tốt. Không như hắn, càng lúc càng chìm sâu trong cơn lốc xoáy tối đen, cho đến khi hoàn toàn không thể cứu vãn nữa.

Hắn ném điếu thuốc trong tay đi, khẽ cười một tiếng, sa đọa thì đã sao, vẫn còn tốt hơn là làm một con rối, cuộc sống luôn bị người khác sắp đặt.

Còn về cô em gái này, Lâm Thần Hàn đưa tay lên che mắt, mỉa mai cong khóe miệng, em gái thì có thể làm được gì chứ? Đây chắc chắn lại là mưu kế của ông già thôi! Ông nhất định không chịu cho hắn sống thoải mái, chuyện gì cũng muốn quản lý, chuyện gì cũng muốn can thiệp. Nghĩ vậy, không hiểu sao, một ngọn lửa hắc ám xông thẳng lên từ đáy lóng hắn. Hắn đứng vụt dậy, đi vào phòng bếp, lấy lon bia, quay lại phòng khách, bắt đầu uống. Uống say rồi sẽ không nghĩ ngợi nhiều nữa. Hắn sẽ không thừa nhận, giây phút vừa rồi, hắn đã đau lòng đến không thở nổi.

Có điều, lúc này, Lâm Thần Hàn dù có muốn nghĩ cũng không thể nghĩ ra được, cô em gái của hắn vì muốn cải tạo hắn mà tốn biết bao công sức.

Ngày hôm sau, di chứng của việc say rượu khiến toàn thân Lâm Thần Hàn vô cùng đau nhức.

Đưa tay xoa xoa cái đầu đau đớn, Lâm Thần Hàn khó khăn chống người ngồi dậy. Khuôn mặt em gái nhà hắn đột nhiên phóng to trước mặt hắn, khiến Lâm Thần Hàn kinh hãi kêu lên một tiếng rồi tung thẳng một đấm ra.

“Tốc độ phản ứng không tồi!” Lâm Vi Lam đón lấy nắm đấm của Lâm Thần Hàn, bình luận rất đúng trọng điểm.

“Sao cô còn chưa đi?” Nhìn Lâm Vi Lam ăn mặc chỉnh tề trước mặt, Lâm Thần Hàn cực kỳ bực bội, ngày hôm qua đối xử với cô như thế mà cô vẫn chưa đi, thật không giống tính cách của Lâm Vi Lam chút nào.

“Vì sao em phải đi?” Lâm Vi Lam kỳ quái nhìn Lâm Thần Hàn, mặt đầy vẻ khó hiểu.

Mặt Lâm Thần Hàn đen lại, đã như vậy rồi mà vẫn không thể làm cho em gái hắn không ở đây nữa được sao? Da mặt có cần dầy như vậy không?

“Có phải anh đang chửi thầm em không?” Lâm Vi Lam lẳng lặng nhìn vẻ mặt biến sắc liên tục của Lâm Thần Hàn, nhướng mày hỏi. Không cần phải suy nghĩ, cô cũng thừa biết trong lòng ông anh này đang nghĩ chuyện gì.

“Không có.” Lâm Thần Hàn không có sức cãi nhau với Lâm Vi Lam, chỉ đưa tay day day đầu rồi đứng dậy. Thích ở thì cứ ở đi! Nhiều người càng nhiều nhân khí, tốt thôi!

Tiếng bụng kêu rột rột vang lên rõ rệt khiến mặt Lâm Thần Hàn cứng lại. A... sáng nay thật mất mặt quá!

Lâm Vi Lam đưa hộp cơm hôm qua đến trước mặt hắn, dưới ánh mắt kinh ngạc của Lâm Thần Hàn, cô lại ném cho hắn hai tấm thiệp mời màu vàng lóng lánh, mặt đầy vẻ chán ghét: “Tám giờ tối thứ sáu ở Đế Hào. Tiệc rượu của Tả Khưu Nghị.”  Còn về chuyện làm thế nào tấm thiệp mời này xuất hiện được ở đây, thì cô có thể nói ra rằng từ lúc trời còn chưa sáng, bố hắn đã sai bác quản gia đưa tới đây, khiến cô muốn ném đi còn không ném được sao?

Cầm tấm thiệp mời trên bàn, Lâm Thần Hàn đọc đọc mấy chữ in bên trên, rồi lẩm bẩm: “Tả Khưu Nghị à?” Hắn là ai nhỉ? Lâm Thần Hàn lộ ra vẻ mặt ‘hắn rất mơ hồ’.

Đúng vậy, chính là Tả Khưu Nghị đấy, mẹ kiếp! Lâm Vi Lam lẳng lặng chửi thề, cái cảm giác vỡ trứng này là thế nào chứ?! Vì sao bố Lâm vẫn luôn rất yêu thương cô lại không chấp nhận thương lượng, nhất định ép hai anh em họ đi bằng được? Chẳng lẽ bố Lâm không biết rằng hai anh em họ là một quả bom hẹn giờ, chỉ cần không cẩn thận một chút là sẽ nổ tung không cần biết là địch hay là ta sao? (← đứa nhỏ này thật ngốc!)

Tả Khưu Nghị, thật sự là Tả Khưu Nghị đấy! Ôi trời ơi, nơi có Tả Khưu Nghị, nhất định sẽ có Dương Nham Du!!! Lâm Vi Lam dám dùng bông hoa cúc bé nhỏ mảnh mai của anh cô mà thề rằng, hiện giờ Dương Nham Du và Tả Khưu Nghị chắc chắn đã cấu kết với nhau. Trong nguyên tác, hai người đó đã gặp nhau từ những năm tháng tuổi trẻ xanh tươi mơn mởn, hơn nữa, còn ngay lập tức củi khô gặp lửa cháy, cháy bùng bùng. Lâm Vi Lam đã không còn hơi sức đâu mà phỉ nhổ ý tưởng quái đản của tác giả nữa rồi.

Có trời mới biết hiện giờ nội dung vở kịch này đã đi tới đâu rồi. Nếu bây giờ... anh cô và cô lại bước nhầm lên con đường kia, thì kết quả là... Lâm Vi Lam lẳng lặng che mặt, có nghĩ cô cũng không dám nghĩ nữa.

Mẹ kiếp, cô muốn trốn còn không kịp đây, bây giờ lại chỉ có thể giương mắt lên mà chờ xem tiếp tục thế nào. Chẹp chẹp, Lâm Vi Lam cảm thấy cô giống như một vị đế vương bị dồn ép, khổ sở nhất trên đời vậy.

“Thứ sáu à? Tối mai á?” Lâm Thần Hàn nhíu mày, ngước mắt nhìn Lâm Vi Lam đang mặc trang phục ở nhà, càng nhíu mày chặt hơn: “Cô chuẩn bị quần áo chưa?” Mấy tiệc rượu kiểu này là nơi để tiểu thư các gia đình giàu đó so bì với nhau, trước đây em gái hắn vô cùng hứng thú với những tiệc rượu kiểu này, nhưng bây giờ sao lại...

“Bố nói mai sẽ cho người đưa quần áo tới đây.” Lúc nói những lời này, mặt Lâm Vi Lam hơi méo mó, chuyện này khiến Lâm Vi Lam nhớ đến lúc xảy ra cuộc chiến nước miếng giữa cô và bố cô qua điện thoại, cuối cùng cũng chấm dứt vì sự thất bại của cô.

Nhìn toàn thân Lâm Vi Lam đều tỏa ra hơi thở không lành, Lâm Thần Hàn chỉ đành yên lặng cầm hộp cơm trên bàn, mở ra ăn. Ai mà biết được cô em gái gần đây càng lúc càng lợi hại lại lúc nào cũng có thể lên cơn động kinh này của hắn liệu có tức đến mức lật bàn hay không chứ.

Thời gian luôn trôi qua rất nhanh, ngay vào lúc Lâm Vi Lam vẫn còn đang đấu tranh suy nghĩ xem nên làm thế nào để trốn bữa tiệc rượu này, nhân tiện túm cả anh trai đi, tránh cho anh cô gặp phải nhân vật nữ chính lúc nào cũng tỏa ra luồng hào quang của thánh mẫu Bạch Liên Hoa kia, thì bố Lâm đã cho người đưa lễ phục cần dùng đến, nhân tiện, còn gửi luôn cả Mr. Lý, bậc thầy trang điểm tới cho họ.

Thánh mẫu Bạch Liên Hoa: là từ lóng phổ biến trên internet để nói về những người tâm địa độc ác xấu xa mà luôn giả vờ ra vẻ thuần khiết, trong sáng, thánh thiện.


Hết chương 6.

Chương sau, nam chính sẽ chính thức bước lên sàn, chính thức lộ dung nhan 'kiều diễm' hớ hớ

Cả nhà, cùng chờ đón nam chính đáng yêu của chúng ta nhóe

Tác giả: huongntd    Thời gian: 19-2-2014 04:31 PM
ôi ông anh, chắc k cẩu huyết đến nỗi để anh zai thành nam phụ chứ nhỉ, ngửi thấy mùi JQ mình biến thái quá chăng hi vọng anh nam 9 đủ đẹp trai với độ biến thái của anh ấy hehe, cơ mà bà chị này chưa có bước đột phá cho câu chuyện với anh nhỉ hắc hắc
Tác giả: jaja.queen's    Thời gian: 19-2-2014 05:19 PM
chọp chẹp phải chi mình cũng có siêu năng lực xuyên vào trong tiểu thuyết như bạn Lam nhỉ ?
Có rất rất rất nhiều truyện mình muốn thay đổi mà đặc biệt mà mấy bộ cẩu huyết
Trở lại với vấn đề chính
Xem ra cái bà bạch liên hoa gì gì đó cũng không tốt đẹp, người tình của bà chắc nhân phẩm cũng chả ra sao
Thế giới này loạn hết cả rồi người xấu, kẻ tốt lẫn lộn, lung tung, chả biest đường nào mà lần
Miềng là miềng chờ nam chính lăn lên sàn lên đê anh, quẩy tưng bừng đê anh
Tác giả: bella208    Thời gian: 19-2-2014 07:06 PM
Ối zời ơi, chị chính "phụ" này lưu manh quá đi mất =]]
Mà sao mẹ Cherry không làm cái warning ở chương 1 ak. Làm em đọc luôn phải đoạn cái cuốn sách đấy. Mà nội dung nó lại còn . . . xịt hết cả máu mũi. Dạo này không cần thịt em cũng xịt máu mũi nữa mẹ Cherry ak T____T
Anh nam chính theo miêu tả thì hẳn là xã hội đen? Hoặc sát thủ? Em đoán mò :3
Truyện bại hoại quá hớ hớ. Em là em thích. *đỏ mặt~ing*
Thanks mẹ Cherry nhìu nhé. Cố lên ss. Cuốn này ngắn mà hay à <3
Tác giả: EMILYQ    Thời gian: 19-2-2014 07:54 PM
lớp sau đè lóp trước -> lớp
cô em gái vẫn luôn rất kiêu ngạo của hắn khác hắn -> hẳn
một ngọn lửa hắc ám xông thẳng lên từ đáy lóng hắn -> lòng

anh Hàn biết chừng nào mới thoát khỏi bóng ma quá khứ đây nhỉ? em thích anh là một chàng trai bựa bựa hơn là một anh chàng chìm đắm trong quá khứ đau thương ấy …
ngày mai, ngày mai thôi chúng ta sẽ được diện kiến nam chính. Em hy vọng anh ấy sẽ làm khán, độc giả cảm thấy hài lòng, chị Vi quá ư là xuất sắc rồi nên mong là anh ấy sẽ không bị ánh hào quang của chị làm mờ nhạt…. ha ha
hóng hóng hóng…
em cảm ơn ss ạ!!!

Tác giả: love_chun    Thời gian: 19-2-2014 08:18 PM
Mẹ Cherry thật là năng suất Mai là nam chính lên sàn rồi

Phải chăng là xuất hiện trong buổi tiệc rượu kia? Liệu Vi Lam có

cách nào để ông anh zai quý hóa thoát khỏi con đường tà đạo hay ko :'(
Tác giả: Linh90tran    Thời gian: 20-2-2014 08:51 AM
LVL đáng iu quá đi , nếu như cô ấy biết được mình bỏ bao công sức để cứu anh trai

mà bị anh ấy nhìn thấy ghét thì đáng buồn biết bao.

Em là em cực kỳ ấn tượng câu thề độc của bé Vi, thế mới là cá tính đặc biệt khác người.
Tác giả: Ruanhoc    Thời gian: 20-2-2014 11:12 AM
Dung nhan của nam 9 sắp lộ, anh trai đã đc miêu tả đẹp siêu hồn phách ko biết bạn nam 9 còn đến mức nào. Bạn này định làm j để ngăn cản ông anh ko, hay cứ để cho gặp rồi xử tiếp.
Ngồi hóng xem Bạch Liên Hoa sẽ làm gì
Tác giả: yukiomina86    Thời gian: 20-2-2014 03:04 PM
Bài được yukiomina86 sửa lúc  20-2-2014 03:20 PM

Chương 7.


Nhấc bộ đồ mà bố Lâm đưa tới lên, mắt Lâm Vi Lam trợn to đến mức hai tròng mắt sắp lòi cả ra khỏi hốc mắt. Ôi trời đất ơi, cái thứ lễ phục trên trống trơn, dưới ngắn cũn này là sao đây? Bố Lâm à, mắt bố rốt cuộc vặn vẹo đến độ nào thế này?! Bộ lễ phục để hở cả một mảng thịt to tổ chảng ở đằng sau lưng, thật sự thích hợp cho cô con gái vẫn còn đang tuổi đi học của bố mặc sao hả hả hả?????

Đáng thương thay cho bố Lâm, lần này ông bị oan mà không thể giải thích, ngồi ăn bánh bao cũng bị hóc xương... Thật ra, bố Lâm là một người rất bảo thủ. Tuy ông rất muốn chuẩn bị cho con gái nhà mình một bộ lễ phục bảo thủ đến mức chỉ mong nó không để lộ ra một chút da thịt nào, nhưng lại nghĩ sau khi gửi nó đến, con gái nhà ông nhất định sẽ làm ầm lên dẫn đến hậu quả cực kỳ nghiêm trọng. Dưới áp lực cực kỳ lớn đó, bố Lâm cuối cùng cũng phải đổi sang một chiếc váy phi thường khiêu gợi. [Xin hãy hít thở một hơi rồi tiếp tục đọc]

Lâm Vi Lam day day thái dương đau nhức, nhìn cái váy gợi cảm đến mức trên thiếu vải dưới thừa da này, rồi vội vàng lấy kim chỉ ra.

Sau khi tự mình sửa xong chiếc váy, Lâm Vi Lam cứng đờ người, nghiêm mặt ngồi trên ghế, cố nén cơn bạo động của đám gân xanh trên trán, để mặc cho Mr Lý làm loạn trên mặt, trên đầu mình.

Khi Mr Lý đáng thương nhìn thấy bộ lễ phục trên người Lâm Vi Lam, chân hắn lảo đảo, suýt nữa ngã phịch xuống đất. Ôi, thượng đế ơi!!! Hắn không nhìn thấy gì hết, nhiệm vụ của hắn, chỉ là trang điểm cho tiểu thư xinh đẹp lộng lẫy lên thôi.

Rốt cuộc, ngay vào lúc sự kiên nhẫn của Lâm Vi Lam cạn sạch, Mr Lý cũng dừng công việc của mình lại.

Nói thật là, làm gì có nữ sinh nào không thích xinh đẹp, nhưng công việc của Lâm Vi Lam căn bản không cho cô có chỗ nào để mà xinh đẹp! Cứ thử nghĩ mà xem, làm gì có nô bộc của dân nào mà lại ăn mặc diêm dúa, trang điểm xinh đẹp để đi làm không? Muốn chết sớm à?!

Có điều, khi Lâm Vi Lam nhìn thấy người trong gương, cô hoàn toàn đờ đẫn. Cô đưa tay lên sờ sờ mặt, người đẹp trong gương cũng sờ sờ mặt. Lâm Vi Lam cảm thấy hành động vừa rồi của mình ngốc đến cùng cực, liền áy náy liếc nhìn Mr Lý, rồi tao nhã đứng dậy.

“Ổn chưa? Chúng ta đi thôi!” Lâm Thần Hàn tự chỉnh trang cho mình xong xuôi ở trong phòng bước ra, đi đến cạnh Lâm Vi Lam. Nhìn lễ phục trên người Lâm Vi Lam, cả khuôn mặt Lâm Thần Hàn đều vặn vẹo. Tuy hắn thật sự không muốn nói đâu, nhưng bộ váy này chính là tác phẩm của Miss Trần, quần áo mà cô ta thiết kế đều đi theo xu hướng gợi cảm.

“Anh bảo này... bộ váy này của cô, có thể hở hang hơn được nữa không?” Điều Lâm Thần Hàn thực sự muốn nói thật ra là, tuy đây là chiếc váy do nhà thiết kế nổi tiếng làm ra, nhưng tuổi của một em gái như cô, thật sự không hợp để mặc chiếc váy hở hang một cách quá đáng thế này.

Lâm Vi Lam liếc nhìn Lâm Thần Hàn, đương nhiên là cô biết chứ, cho nên cô mới khâu dính cả cái mảng hở thịt to đùng ở phía sau lưng lại rồi đây thôi!

Nghe xong câu hỏi của Lâm Thần Hàn, Mr Lý bối rối quay đầu đi, bả vai run rẩy bất thường. Thật ra, hắn đã nhận ra từ đầu rồi, nhưng hắn thật sự không nỡ nói mà.

Thấy hành động kỳ quái của Mr Lý, Lâm Thần Hàn khó hiểu nhìn Lâm Vi Lam, câu hỏi này của hắn, rất bình thường đúng không...?!

Lâm Vi Lam quyết định không thèm để ý đến lão anh ngốc nghếch của mình, thoải mái quay người đi trước.

Sau đó, Lâm Thần Hàn thấy được một hình ảnh khiến hắn chỉ hận không thể tự chọc mù hai mắt mình. Các mẫu thiết kế của Miss Trần là đại diện tiêu biểu cho trường phái nữ thần gợi cảm, các tác phẩm của cô, đều hướng đến mục đích, phải làm thế nào để thể hiện ra sự gợi cảm của người mặc, nhưng mà... bây giờ... bây giờ... Lâm Thần Hàn lặng lẽ day day thái dương, cái cảm giác có thứ gì đó đột nhiên vỡ vụn này là thế nào???

Khi Lâm Thần Hàn và Lâm Vi Lam bước vào Đế Hào, buổi tiệc đã bắt đầu. Mặt Lâm Vi Lam không hề biến sắc, đẩy thẳng cửa bước vào, Lâm Thần Hàn đi sau Lâm Vi Lam, vẻ mặt co quắp đến cứng ngắc, cứ như vậy mà bước vào, thật sự không sao chứ?

Đương nhiên là có sao rồi, còn là vấn đề rất lớn nữa là đằng khác. Ngay trong khoảnh khắc Lâm Vi Lam bước vào, mọi người chỉ vừa nhìn thấy Lâm Vi Lam là đầu óc đều ngừng hoạt động. Có cần phải hủy hoại người ta đến thế không???

Chiếc váy đó chính là tác phẩm của Miss Trần mà, cứ để mặc nó bị hủy hoại như vậy sao? Bị hủy hoại như vậy sao???

Lâm Vi Lam không hề cảm thấy việc cô sửa lại cái gọi là ‘tác phẩm của Miss Trần’ kia thì có gì không đúng, bởi vì, cô căn bản đâu có biết cô ta chứ? Theo quan niệm của Lâm Vi Lam, những đồ gì cô đã mua về đều là của cô. Muốn xử lý thế nào, là quyền của cô. Điều này cũng đúng, nhưng sai là ở chỗ cô nàng tên Miss Trần đó, là một kẻ điên khùng. Hơn nữa, cô ta còn là một kẻ điên đến mức mà mỗi khi nhắc đến tác phẩm của mình thì hoàn toàn hóa điên. Nếu ai sửa tác phẩm của cô ta, cô ta sẽ hận thù người đó cả đời.

Lâm Vi Lam làm như không cảm nhận được những ánh mắt cực kỳ nóng của những người xung quanh. Cô tìm một vòng, không nhìn thấy bóng bố Lâm mẹ Lâm đâu, liền đi thẳng đến khu đồ ăn, bắt đầu ăn như hổ như sói. Từ lúc Mr Lý bắt đầu trang điểm đến giờ, cô đã không ăn một cái gì! Rất rất đói!!!

“Tiểu thư, đêm nay nhìn cô thật sự rất xinh đẹp!” Một giọng nói trầm thấp lại có chút khàn khàn khiêu gợi vang lên sau lưng Lâm Vi Lam.

Lâm Vi Lam vừa nhét thức ăn đầy mồm, vừa ngạc nhiên quay lại nhìn người đàn ông đứng sau mình, ánh mắt như muốn hỏi: “Có chuyện gì không? Nếu không có chuyện gì thì mau biến đi!” Sau đó, vẻ mặt Lâm Vi Lam thể hiện rõ sự chán ghét: mấy lời mở đầu quê mùa như thế mà anh cũng không biết xấu hổ phun ra thế à? Còn dám mở miệng trêu ghẹo tôi, coi chừng chị đây đập anh đấy!

Nhận thấy ánh mắt như biết nói của Lâm Vi Lam, sắc mặt Thẩm Ngạn Vân hơi cứng lại, anh mà lại bị người ta ghét bỏ sao!!!!! Nhưng Thẩm Ngạn Vân vẫn là Thẩm Ngạn Vân, không thèm để tâm, tiếp tục nói: “Tôi là Thẩm Ngạn Vân, không biết có thể có vinh hạnh được mời tiểu thư Lâm khiêu vũ một điệu không?” Không thể phủ nhận rằng Thẩm Ngạn Vân là một người đàn ông phi thường đẹp trai, đôi mắt hoa đào sóng sánh, ngoại hình khôi ngô tuấn tú, còn khoác lên người một bộ đồ Tây hàng hiệu, chẹp chẹp, nếu dùng một câu so sánh thông thường, thì có lẽ là, đẹp trai đến ngây người, lạnh lùng đến chết mất. Có điều, vì cái lông gì mà cô lại có suy nghĩ kích động chỉ muốn đấm thẳng một cú vào gương mặt đẹp trai kia thế nhỉ? Thật không khoa học.

Lâm Vi Lam nuốt đồ ăn trong miệng xuống, ném cho Thẩm Ngạn Vân vẫn đang cười xán lạn với cô một cái nhìn đầy khinh bỉ, rồi nói thẳng: “Mắt anh cận bao nhiêu độ?! Anh không thấy tất cả mọi người đều đang nhìn anh bằng ánh mắt như nhìn thấy quái vật hay sao?” Đó là vì anh đang nói chuyện với tôi đấy. Vì vậy, anh nên cách xa tôi ra một chút điiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii!!!

“Cô thật hài hước.” Thẩm Ngạn Vân nghẹn lời, vội vàng điều chỉnh nét mặt của mình, trong lòng lại không nhịn được mà thầm phỉ nhổ, mấy tên kia nhìn hay không thì liên quan quái gì đến tôi, chỉ cần em nhìn tôi là được rồi!!!

“Hài hước à? Thật ra, anh còn hài hước hơn.” Lâm Vi Lam cố nén cảm giác buồn nôn xuống, cười với vẻ mặt vô cùng quý phái, xinh đẹp. Không có chuyện gì lại tử tế với người khác, không phải kẻ gian thì cũng là phường trộm cắp. Ở trong buổi tiệc này, làm gì có ai là người dân bình thường chứ! Lại nói, trong nguyên tác, có nhân vật lớn nào họ Thẩm không nhỉ?

“Nếu chúng ta đều hài hước như vậy, thì đây đúng là duyên phận rồi! Vậy, không biết liệu tôi có thể có vinh hạnh được mời tiểu thư cùng nhảy một điệu được không?” Thẩm Ngạn Vân rất cố chấp với ý muốn được khiêu vũ cùng với Lâm Vi Lam.

“Nhảy à?” Lâm Vi Lam liếc nhìn Thẩm Ngạn Vân, thật ra, những động tác như là nhấc chân, xoay tròn, giơ tay, nếu tách rời ra, thì cô hoàn toàn biết hết, nhưng nếu gộp chúng lại một chỗ thì... thật sự xin lỗi, cô không biết!!!

Tuy anh chàng đẹp trai này trông rất phong độ, nhưng cô cũng không hề muốn bị mất mặt. Đang định từ chối, cả đại sảnh đột nhiên tối om, âm nhạc bắt đầu nổi lên.

Thẩm Ngạn Vân cực kỳ to gan, trực tiếp kéo tay Lâm Vi Lam, đưa thẳng vào sàn nhảy.

Sắc mặt Lâm Vi Lam vô cùng khó coi, ngay trong khoảnh khắc Thẩm Ngạn Vân kéo tay cô, cô đã muốn tránh thoát khỏi bàn tay của anh, chỉ là, người đàn ông chết tiệt này lại có thể chặn tay cô, có thể chặn được sự công kích của cô, đúng là cao thủ! Người này quả nhiên không thể chỉ nhìn vào vẻ ngoài được. Muốn mời cô nhảy một điệu thôi sao? Lừa trẻ con cũng không thèm tin ấy!

Lâm Vi Lam bị Thẩm Ngạn Vân ôm ra khiêu vũ, hai mắt như phun lửa, răng nghiến vào nhau phát ra những tiếng cọt cà cọt kẹt, rất muốn nhéo cái tay đang đặt ở hông cô xuống!!!! Làm sao bây giờ?!!!!

Thẩm Ngạn Vân nheo đôi mắt hoa đào của mình lại, nhìn sắc mặt Lâm Vi Lam, cười với vẻ mặt vô cùng gian xảo. Nét mặt của cô ấy thật sự rất phong phú đa dạng. Nhìn biểu cảm của cô bây giờ, chắc là đang muốn đánh hắn đây!

Không thế không nói rằng, Thẩm Ngạn Vân đã nghĩ hoàn toàn đúng, đúng là Lâm Vi Lam thật sự đang rất muốn đánh người đàn ông này!!!

Hết chương 7.


Nam chính đã lên sàn, tèn tén ten

Spoil tí phản ứng đáng yêu của anh ở chương sau cho cả nhà bấn chơi nhé



Tác giả: W_2410    Thời gian: 20-2-2014 03:18 PM
Con đường đưa anh trai nhà mình quay lại chính đạo của chị hơi bị gian nan đây.
Chị yên tâm đi, với sự xuất hiện đầy hoành tráng của anh ấy thì Tả Khưu Nghị là mây bay, mây bay thôi, nên đừng có lo lắng. Mà chị cũng lưu manh quá đi, thề gì không thề lại lấy "hoa cúc bé nhỏ" của ông anh nhà chị ra mà thế hả?? @.@
Em rất mong chờ sự xuất hiện của anh nam chính đấy chị ơi.
Tác giả: love_chun    Thời gian: 20-2-2014 03:33 PM
Cái xì poi của chị làm cho e tập xác định anh nam chính này rồi,

ôi ôi soái ca đỏ mặt trên đời này vẫn còn sao, lại còn "lần đầu tiên

tiếp xúc với phái nữ ở khoảng cách gần" nữa chứ

Anh xong với em rồi


Tác giả: ghost13small    Thời gian: 20-2-2014 03:41 PM
Hu hu mất tem rùi!
Cơ dưng mà may mà ss lại nghĩ lại cơm bách kite để cả nhà cùng vui!
Thích mấy nữ 9 nhà ss kinh khủng,nữ cường lưu manh vô sỉ đúng phong cách mà em mê

Tác giả: myherond    Thời gian: 20-2-2014 04:16 PM
hình như 2 bạn này cũng ngang tài ngang sức rồi

nữ vô sỉ, nam lưu manh, mà lưu manh lại biết ngượng thì ko biết khả năng của a chàng này đến đâu

liệu có được chưngs kiến 1 cuộc tình đẫm máu chó ko ta
Tác giả: bella208    Thời gian: 20-2-2014 04:17 PM
Khà khà, đọc chương này mà cười quằn quại Với tềnh hềnh hiện tại thì em nghĩ Mr Thẩm nhà ta hẳn là bò đeo nơ. Gặp phải chị Lam này thì hỏng cả con người chứ còn gì
Khổ thân anh Hàn Có cái "giống" duy nhất mà cũng bị đứa em lưu manh nhìn mất. Lại còn bị chê là sức khỏe kém bắt đi học võ
Cái xì poi zễ sương quá mà. Hóng chương sau lắm lắm ý. Cứ tưởng tưởng ra lúc anh đỏ mặt nhở
Thanks mẹ Cherry ak. Cố lên ss ới, mai thứ 6 rầu
Tác giả: huongntd    Thời gian: 20-2-2014 04:42 PM
ôi anh bá đạo mà lại đỏ mặt á, đừng nói với tôi anh gần 30 tuổi rồi mà vẫn là xử nam nhé chả lẽ là truyện sạch sao anh đúng là không có tí tế bào nghệ thuật nào giống chị (giống cả mềnh nữa) nhìn váy bị hỏng mà vẫn làm quen chị hô hô, nghi ngờ cái bà nữ chính này muốn ăn no nên mới khâu cái váy
Tác giả: jaja.queen's    Thời gian: 20-2-2014 06:10 PM
vâng anh ý đã lăn lên sàn rồi, lên hẳn sàn nhảy luôn nhá
Có khi nào từ khiêu vũ chuyển thành đấu võ trực tiếp không
Ai chứ bạn nhỏ Lam thì tỉ lệ hơi bị cao đấy nhá
Uýnh đi ! Uýnh nhau đê
Bạn trẻ hị thẩm chưa gì đã tỏ ra ưu điểm vượt trội rồi Người ta nói đập chai không bằng chai mặt
Bạn này vừa đập chai vừa chai mặt thì phải làm thế nào
Cơ mà trong nguyên tác ko có nhân vật nào họ Thẩm hở Thế thì anh nam chính này ở đâu chui ra vậy

Tác giả: doveeyes    Thời gian: 20-2-2014 06:21 PM
Hú...hú...mình anh nam 9 lưu manh, giang hồ, xã hội đen như thế mà lại lần đầu tiên tiếp xúc thân mật với con gái, lại còn ngượng đỏ mặt nữa chứ sau khi đọc cái xì poi.thật là phấn khích quá đi...
Rất mong chương tiếp theo..
Nhưng là vì muốn biết là lần đầu thân mật với con gái của anh như thế nào , thân mật tới cỡ nào
Tác giả: alonika    Thời gian: 20-2-2014 07:42 PM
mẹ cherry comeback rồi kìa. hố này có vẻ không sâu lắm nhưng mà đọc văn án thấy hấp dẫn quá à nha.
nhưng mà e không hiều thể loại trọng sinh là gì ss ơi.
chúc hố của ss vui vẻ, đông vui tưng bừng.
ss cố gắng giữ phong độ như những hố trước nhé.
thanks ss edit truyện nhiều nhiều
Tác giả: EMILYQ    Thời gian: 20-2-2014 08:46 PM
anh đã lên sàn theo đúng nghĩa của nó . đọc ở trên thấy rất bình thường, cảm giác anh có phần lưu manh và quái đản... kéo xuống đọc cái xì poi, cảm giác rất chi là bật ngửa... một nhân vật thượng hạng cỡ nào mà đến giờ còn đỏ mặt vì gần gái đẹp hả trời??? lại còn gào thét ngượng ngùng nữa chớ... . kiểu này thì làm sao anh đấu với chị được nhỉ???
Tác giả: conluanho    Thời gian: 21-2-2014 03:59 AM
Vi Lam này tính tình thú vị ghê, cô nàng đầu óc lơ ngơ không biết có thể tgay đổi số phận của mình và anh trai ngang hông không đây? Tình hình này thì anh trai và anh nam chính còn ăn khổ dài dài.
Rất vui khi thấy mẹ Cherry quay lại và đào hố mới, thanks nhiều lắm nha, năm mới an khang , thịnh vượng ,vạn sự như ý nhé !
Tác giả: wintrywind    Thời gian: 21-2-2014 09:00 AM
Từ hồi một loạt truyện yêu thích của em hoàn hết, kites lại bảo trì sửa chữa, em quên luôn. Mấy hôm nay mon men quay lại phát hiện hố mới của mẹ Cherry, thích quá đi.

Văn án chưa đề cập gì nhiều hết. Bây giờ đi đọc truyện thôi. Cảm ơn mẹ Cherry nhiều nha.

P/S: Cũng mấy tháng rồi, Cherry chắc lớn lắm, hôm nào khoe ảnh Cherry đi mẹ Cherry!
Tác giả: Linh90tran    Thời gian: 21-2-2014 09:22 AM
Màn gặp mặt của anh dành cho chị phải nói là cực kỳ, đến nổi VL muốn đánh đàn ông này.

TNV đúng là mặt dày và bá đạo ngang ngược, vừa gặp đã túm lấy người ta vào nhảy cùng.

Có như vậy mới hợp nhau chứ.
Tác giả: taungamvodanh    Thời gian: 21-2-2014 10:44 AM
Mừng mẹ Cherry về lấp hố ạ vui quá, em cứ ra ngóng vào chờ bên nhà riêng của chị suốt :"> đừng giận em không cmt bên đó được vì e dùng đt :">
Lúc đầu em cứ nghĩ là Vi Lam vào truyện rồi thì cũng chả liên quan gì đến anh giai Hàn cơ, cứ biến thái mong mong 2 người này là 1 cặp giờ thấy nam chính ra mắt rồi, có ác cảm từ trước rồi, tự dưng thấy anh đểu đểu
Tác giả: khanhchitchit    Thời gian: 21-2-2014 03:59 PM
yukiomina86 gửi lúc 20-2-2014 03:04 PM
Bài được yukiomina86 sửa lúc  20-2-2014 03:20 PM

vui vui quá
Hóng hóng chap sau thôi
Tác giả: hoaxua02    Thời gian: 21-2-2014 04:23 PM
Càng đọc càng khoái tính cách của nữ chính: không e dè, không làm bộ tiểu thư, thiếu nữ, rất dứt khoát và không yếu ớt chút nào.
Ôi, mình lại tiếp tục hóng... hóng... hóng rồi. Mẹ Cherry nhớ ưu tiên cho hố này nha.
Tác giả: yukiomina86    Thời gian: 21-2-2014 08:16 PM
Bài được yukiomina86 sửa lúc  21-2-2014 08:22 PM

Khoe poster em jaja mới design tặng   Thks em iu nhá



Chương 8.


“Anh buông tôi ra.” Lâm Vi Lam trợn trừng mắt, từ từ ghé sát mặt vào Thẩm Ngạn Vân, nhỏ giọng quát. Nếu không phải là thời gian và địa điểm không cho phép, thì cô đã sớm đá bay anh đi rồi. Hơi thở ấm áp phả vào mặt Thẩm Ngạn Vân. Thẩm Ngạn Vân cực kỳ không có tiền đồ, đỏ bừng mặt. Lần đầu tiên tiếp xúc với phái nữ ở khoảng cách gần như vậy, a a a gào thét gào thét... ôi ôi, ngượng chết đi được!!!

Lâm Vi Lam vừa định đẩy Thẩm Ngạn Vân ra, thì lại cảm giác chân mình đau nhức, không khí giữa hai người bị phá hỏng hoàn toàn chỉ trong nháy mắt.

Lâm Vi Lam đau đến nhăn nhó mặt mũi, sắc mặt Thẩm Ngạn Vân cực kỳ xấu, trong mắt tràn ngập vẻ tức giận, dữ tợn, hung hăng trừng mắt nhìn cái người vừa phá hỏng không khí kia. Nếu ánh mắt có thể giết người, thì e rằng người này đã thủng lỗ chỗ như cái sàng rồi.

“A, xin lỗi! Tôi... tôi... tôi không cố ý, xin lỗi, xin lỗi...” Một giọng nói mềm mại, yếu ớt giống như bị hoảng sợ, đáng thương như chú nai con vang lên, đôi mắt to ngập nước, đôi môi đỏ mọng hơi mím lại... từ từ đã, cái vẻ mặt như muốn nói tôi rất vô tội, tôi rất vô tội này là thế nào đây???!!!

Lâm Vi Lam chán nản ném cho cô ta một cái nhìn khinh bỉ, đúng là một đóa Bạch Liên Hoa rất to, rất rất to! Nữ chính tập kích, vạn vật đều thối lui!!! Chỉ nhảy một điệu thôi mà cũng có thể va chạm kịch liệt với nữ chính! Ôi! Cái thế giới quái quỷ gì thế này!!!

“Tiểu Du, em không sao chứ?” Người đàn ông đi sau Dương Nham Du vội vàng bước tới, phản ứng đầu tiên là... dùng vẻ mặt dịu dàng, hỏi thăm Dương Nham Du một câu, rồi sau đó, quay sang, trợn mắt nhìn Lâm Vi Lam nói: “Tiểu Du là một cô gái dịu dàng như thế mà các người cũng có thể ức hiếp được. Rốt cuộc các người có trái tim không vậy hả?”

Cái khỉ gì thế?

Lâm Vi Lam trợn tròn mắt.

Thẩm Ngạn Vân cũng trợn mắt, há hốc mồm.

Tư duy của người đàn ông này, có phải là tư duy vượt không gian và thời gian không? Con mắt nào của hắn ta nhìn thấy bọn họ ức hiếp đóa Bạch Liên Hoa to bự này chứ?!

“Văn Lâm, không phải đâu, là do em bất cẩn nên mới đụng phải vị tiểu thư này.” Giọng nói dịu dàng yếu ớt, vẻ mặt như sắp khóc òa lên, dù nhìn thế nào cũng khiến ý muốn bảo vệ của đàn ông bộc phát! Quả nhiên, người đàn ông được gọi là Văn Lâm kia, lập tức mặc lộn quần sịp ra ngoài quần dài. (Ý bảo bạn í biến thành Superman chuyên mặc quần sịp đỏ ra ngoài quần tất í)

“Em yếu đuối như vậy, làm sao có thể đụng vào cô ta được. Nhất định là bọn họ đụng vào em. Tiểu Du, em đừng hiền lành quá như vậy. Đừng có lúc nào cũng nghĩ cho người khác.” Gã đàn ông đó dịu dàng nói với Dương Nham Du xong, thì quay đầu nhìn Lâm Vi Lam với vẻ mặt hung dữ rồi quát khẽ: “Đã đụng phải người ta còn ngang ngang ngược ngược, hai người mau xin lỗi tiểu Du đi!”

Bây giờ thì Lâm Vi Lam quả thực không còn biết phải nói gì nữa rồi, cái người đàn ông tên Văn Lâm với vẻ mặt uy hiếp này, hắn tự coi mình là cái cuống rốn à? Hắn căn bản là thứ gì đó không có đầu óc, không có tư duy phải không?! Người phải nói xin lỗi là cô nàng Bạch Liên Hoa kia mới đúng chứ! Rốt cuộc là ai đụng phải ai? Lơ ngơ một hồi lại thành không phân định được rõ ràng nữa rồi!

“Hồng Văn Lâm...” Sắc mặt Thẩm Ngạn Vân trầm xuống, nhà họ Hồng sớm muộn gì cũng vì cái tên ngu xuẩn này mà biến mất thôi.

Hồng Văn Lâm, chỉ cần có Dương Nham Du ở bên cạnh sẽ không nhìn thấy những người khác, vừa kịp nhận ra người vừa lên tiếng là Thẩm Ngạn Vân, thì mặt liền cứng lại, nhưng nhìn thấy Dương Nham Du đứng bên cạnh, hắn lại lấy lại tinh thần ngay lập tức, chẳng sợ gì hết.

“Thẩm thiếu gia, dù là ngài thì cũng không thể bao che cho hung thủ được! Đã đụng phải người khác thì dù thế nào cũng phải nói xin lỗi chứ!”

Hung thủ á? Lâm Vi Lam trợn tròn mắt, sao mà chỉ chớp mắt một cái đã biến thành hai từ hung thủ nặng nề thế rồi?!!! Có cần phải thay đổi định nghĩa trắng trợn thế không?!

Lâm Vi Lam nhìn xung quanh, vì bọn họ tranh cãi mà khiến mọi người vây quanh sàn nhảy càng lúc càng đông, cô thật sự muốn ôm trán mà hét lên, thì ra, đáng sợ nhất không phải là ngu bẩm sinh, mà xấu xa bẩm sinh mới là đáng sợ nhất à?!!! Cảm ơn nhé!!!

Nhưng đây vẫn chưa phải là thời điểm khiến cô thấy mệt mỏi nhất. Khi Lâm Vi Lam nhìn thấy anh trai nhà cô mang một bộ mặt ngu ngốc đến cùng cực mà bước tới, thì cô mới biết rằng, đây mới thực sự là thời điểm kinh khủng nhất!!!

“Tiểu Ly... tiểu Ly... tiểu Ly...”

Đúng lúc này, Lâm Thần Hàn từ lúc vào hội trường đã không thấy bóng dáng đâu bất chợt xông ra từ một góc nào đó, nhìn chằm chằm Dương Nham Du đang được Hồng Văn Lâm che chở sau lưng, gọi cô ta mấy tiếng, hồn vía đều bay lên mây.

Lâm Vi Lam nhìn vẻ mặt không thể tin nổi của anh trai cô, còn cả ánh sáng lấp lánh dưới đáy mắt hắn, cô chỉ còn biết lặng lẽ che mặt. Cô nghĩ cô đã thực sự hiểu ra, vì sao trong nguyên tác, người đàn ông tên Lâm Thần Hàn này không tiếc phải trả giá đắt thế nào cũng muốn có được Dương Nham Du rồi. Bà tác giả mẹ ruột yêu quý ơi, bà có thể máu chó hơn nữa được không? Vì sao Dương Nham Du này nhìn lại giống Thẩm Ly Ly như thế cơ chứ? Dù có là chị em sinh đôi chết tiệt gì đó cũng chẳng giống đến thế được!!!

Cuối cùng Lâm Vi Lam cũng biết được vì sao Lâm Thần Hàn vừa nhìn thấy Dương Nham Du đã ngu người đi, nhìn mà xem, khuôn mặt kia chính là bằng chứng đấy! Là bằng chứng xác xác thực thực luôn đấy! Là vết thương lòng, vết thương lòng, có hiểu không?!!!

Lâm Vi Lam cảm thấy như bị tác giả hãm hại vậy, sau khi cảm giác như có hàng ngàn vạn con dê kết bầy chạy ầm ầm qua lòng mình, Lâm Vi Lam cũng giác ngộ, ai thật lòng người đó sẽ thua! Nữ chính trong truyện H đều là nữ thần, đều được vạn người si mê, trong truyện H, hễ là giống đực thì từ tám tuổi cho đến tám mươi tuổi cũng đều muốn được lăn lên giường ư ư a a với nữ thần mà! (╯‵□′)╯︵┻━┻

Lâm Thần Hàn vừa xuất hiện, sự tình bắt đầu phát triển theo hướng vô cùng kỳ quái. Đây chính là tiết mục hai nam một nữ trong đời thực! Lâm Vi Lam, người vẫn bị Hồng Văn Lâm coi như kẻ thù, bỗng chốc bị đẩy ra ngoài vòng người đang vây quanh xem trò hay.

Cô trợn mắt há hốc mồm nhìn nữ chính Bạch Liên Hoa đang cách mình càng ngày càng xa kia, hoàn toàn không biết nên làm gì. Tình hình này là thế nào đây?

“Chúng ta đi trước đi!” Thẩm Ngạn Vân vẫn luôn đứng cạnh Lâm Vi Lam, nhìn thấy Tả Khưu Nghị đi ra, hơi nhíu mày nói.

“Đi à? Anh nghĩ đi được à?” khi Lâm Vi Lam đang nói chuyện, thì đóa hoa Dương Nham Du kia đã có thể lách qua đám người, đi tới cạnh Lâm Vi Lam, giọng đầy ai ai oán oán nói: “Vị tiểu thư này, thật sự rất xin lỗi cô, tôi không cố ý. Xin cô tha lỗi cho tôi.” Tiết mục nữ chính yếu thế, khổ sở chịu cúi mình vì muốn giữ hòa khí lại được tái hiện!!!

Chỉ một câu đã chọc đúng vào tổ ong vò vẽ, khiến mọi lời chỉ trích đều nhắm vào Lâm Vi Lam.

Lâm Vi Lam ngây người, đưa tay chỉ chỉ mình rồi lại chỉ sang Dương Nham Du với vẻ mặt thê thê lương lương đứng cạnh, sau đó quay lại nhìn Thẩm Ngạn Vân với ánh mắt không thể tin nổi, hỏi: “Chẳng lẽ nhìn tôi có vẻ rất xấu tính sao?”

Thẩm Ngạn Vân cứng đờ người, khóe miệng run lên. Bạn thử nói xem, mọi người sẽ tin một Lâm Vi Lam dáng vẻ cao ngạo như chim khổng tước, hay tin Dương Nham Du đây?

Dương Nham Du mặc một chiếc váy dài màu trắng, mái tóc nâu dài hơi xoăn, vẻ mặt dịu dàng yếu đuối, lúc nào cũng như muốn nói rằng: “tôi rất mỏng manh dễ bị tổn thương.” Nhìn sang Lâm Vi Lam, một chiếc váy đỏ xẻ tà, mái tóc đen như mực xõa tung sau lưng, cả khuôn mặt lẫn dáng người đều tỏa ra khí chất lạnh lùng, diễm lệ. Cho nên là... không tin Dương Nham Du thì tin ai bây giờ?!

Lâm Vi Lam coi như đã hiểu ra, không phải cô ngu ngốc, mà chính đám người này mới là một đám ngu ngốc!!!

“Muốn được tha lỗi phải không?! Được!” Lửa giận của Lâm Vi Lam đã bùng cháy, giận đến phì cười thành tiếng, đưa tay ra, trực tiếp đón lấy một ly rượu đỏ từ trên khay của người phục vụ, ngay khi mọi người còn chưa kịp phản ứng, cô quay người, rót rượu đỏ từ trên đầu Dương Nham Du xuống. Tất nhiên là, Lâm Vi Lam thật sự muốn rót, nhưng được nửa đường, thì cổ tay đã bị người ta giữ lấy. Rượu trong ly không được đổ xuống, thật quá đáng tiếc!!!

Ánh mắt bùng lửa giận của Lâm Vi Lam hung dữ nhìn chằm chằm Thẩm Ngạn Vân đang giữ cổ tay mình, gằn giọng nói: “Buông ra!”

Thẩm Ngạn Vân không những không có ý định buông tay Lâm Vi Lam ra, mà ngược lại còn giữ chặt hơn, bữa tiệc của Tả Khưu Nghị tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì được, dù là nhà họ Lâm thì tốt nhất cũng không nên chọc vào tay Tả Khưu Nghị kia.

“Cô Lâm!” Giọng nói trầm thấp như đang cố nén sự tức giận vang lên khiến Lâm Vi Lam giật nảy mình. Chết tiệt thật! Sao cô lại quên mất vị đại phật cao quý này cơ chứ!!!

Hết chương 8.


Một tình huống đậm chất máu chó   Thường thì khi đọc truyện mà có mấy nhân vật kiểu con mụ Du này, tớ cực kỳ là ức chế nhá. Nhưng cả nhà yên tâm, mụ này k máu chó được lâu đâu   Truyện này cũng ko phải là chậu máu chó mà há há.

Chúc cả nhà cuối tuần vui vẻ!

Tác giả: EMILYQ    Thời gian: 21-2-2014 08:22 PM
Bài được EMILYQ sửa lúc  21-2-2014 08:32 PM

Bài được EMILYQ sửa lúc  21-2-2014 08:23 PM

ặc ặc, em nghĩ chị nữ kia là Nham Hiểm thì đúng hơn ấy chứ
“mặc lộn quần sịp ra ngoài quần dài”  =>   em đã cười ra nước mắt khi đọc câu này, tại sao lại có những câu kinh điển như thế này chứ. Em xin phép ss được mượn câu này để dùng trong một số trường hợp ạ
Đúng như ss nói, trong các truyện khác, thông thường nữ chính sẽ bị hàm oan, rồi sau đó khóc lóc vì không được tin tưởng, vân vân và mây mây… thế nhưng em tuyệt đối tin chị Vi sẽ không cho chúng ta cơ hội được buồn cùng chị ấy….
Em chưa nghĩ được chị Vi sẽ trị bà Nham Hiểm kia bằng cách gì nữa

Tác giả: myherond    Thời gian: 21-2-2014 08:38 PM
mất tem mất tem vừa thấy trên fb đã nhảy vội vào mà vẫn mất tem bắt đền

rõ ràng là đọc truyện này đậm chất máu chó mà dư vậy mẹ Cherry nói vẫn ko phải là sao???

đúng là đọc truyện ghét nhất kiểu nhân vật như cô Du gì gì đấy. ghét nhất kiểu người hiền lành, yếu đuối, ngây thơ, kiểu như thế mí cảm thấy giả tạo @@
Tác giả: drizadon    Thời gian: 21-2-2014 09:02 PM
thêm một cuốn tiểu thuyết có "thịt" để đọc
thật sự là "không thịt không vui" mà
Tác giả: conluanho    Thời gian: 21-2-2014 09:13 PM
Chỉ cần có bộ dạng đơn thuần yếu ớt là có thể che dấu bản chất thật rồi, đúng như Vi Lam nói đúng là tất cả mọi người hiện diện ở đây đều ngu ngốc ngoại trừ anh Ngạn Vân nhưng tại sao anh lại cản Vi Lam khi cô nàng tính cho Nham Du mất mặt, không biết Vi Lam sẽ làm gì tiếp theo đây vì Nham Du này có vẻ khó đối phó đây.
Tác giả: jaja.queen's    Thời gian: 21-2-2014 10:05 PM
hơ hơ, mình ghét nhất mấy đứa giả tạo
Cái bà mụ Du Du gì gì đấy cáo phải từ nhỏ đã được ngâm mình trong thùng máu chó không
Ngây ngây thơ thớ, 1 câu xin lỗi, 2 câu xin lỗi
Em thề , em hứa, em hứa, em đảm bảo chưa có nhân vật nào khiến em ghét ngay từ lần đầu xuất hiện như mụ này
Con cả cái lão "mặc quần sịp ra ngoài quần dài nữa" cố gắng tỏ ra nguy hiểm hẳn là để quên não ở nhà mà
Chọp chẹp nam chính rau sạch, sạch đến nỗi kinh hoàng bạn ý ăn, ngủ, nghỉ cùng với Vim sao ?
Sạch bong kin kít là thế nào
P/s : poster hường mang tính chất lừa tình trần trụi
Tác giả: libraIme    Thời gian: 21-2-2014 11:48 PM
em thích câu "truyện này cũng không phải là chậu máu chó mà" của chị lắm mẹ Cherry ơi

phải nói là em rất dễ điên với mấy cái tình tiết "máu chó"
nếu đọc phải truyện nào mà nhân vật chính lại như con mụ Du kia thì em xin next ngay
may sao, góc nhìn lại là từ gái Lâm, câu chuyện chuyển hướng khác hẳn
vừa coi vừa ngoạc miệng cười
Tác giả: bella208    Thời gian: 22-2-2014 04:57 AM
Aizzz aizzz, ghét nhất là kiểu nhân vật như thím Du. Không thể mê được thím
Đã thế thì chớ, chị Lam lại còn tính khí đàn ông, ai mà tin cho được. Dự là sắp có trò hay để xem
Mong anh Vân đừng có bênh vực mụ kia, hình tượng của anh trong mắt các chị em lại sụp hoàn toàn bây giờ
Cơ mà em xin lỗi ss tí, chắc em đọc bị lọt đoạn nào á, không nhớ nổi Tả Khưu Nghị là ai

Thanks ss nhiều nhé. Chúc ss cuối tuần vui vẻ

Tác giả: huongntd    Thời gian: 22-2-2014 09:45 AM
mấy cái con mụ giả vờ ngây thớ đúng là máu chó mà, ghét cay ghét đắng bọn này
chị đã bộc lộ bản chất của mình, người khác không đụng chạm đến mình thì thôi nếu đụng vô thì ta nhất định sẽ đòi lại-~~ mình anh sắp được thành anh hùng cứu mỹ nhân rồi
Tác giả: bella208    Thời gian: 22-2-2014 10:56 AM
Hế nhô ss again
Hôm nay mặc dù vẫn còn 1 núi bài tập chưa làm nhưng vì một phút nông nổi mà em đã làm cái này cho ss nè. Coi như quà của em sau lâu ngày không có gặp ha
Mấy hố hoàn của ss em download ebook hết rầu á. Ủng hộ ss nhiều nhiều nhé


Tác giả: zolerzun    Thời gian: 22-2-2014 11:38 AM
*rón rén*
Tội đồ em không dám bước vô sợ chị thân yêu cầm chổi đuổi. . Thì là mà là thì là mà em đã đọc xong mẹ Kỷ và đọc cả thông báo của chị về việc chuyển về wp . Bây giờ chị cũng đã quay lại rồi, đừng oánh em mà tội nghịp nha chị. Em sẽ cố gắng còm đều đều cho xôm nhà xôm cửa nha nha nha ~~~
Chúc chị yêu ngày mới tốt lành !!!
Bây giờ em bắt đầu đọc truyện ạ
Tác giả: ghost13small    Thời gian: 22-2-2014 04:56 PM
Hợ hợ, máu chó, máu chó!Cơ mà gặp lưu manh vô sỉ nhà ta thì cũng thành bùn loãng thôi^^
Em là em kết anh Vân rồi đấy, có vẻ già dặn trường đời nhưng lại non tơ đường tình, em ngửi thấy mùi biến thái của anh giai rồi! Nam chính nhà ss cũng chất không kém nữ chính là mấy!
Tác giả: heomom65    Thời gian: 22-2-2014 07:47 PM
he he, mẹ Cherry iu dấu cơm bách. hí hí. tung bông tung hoa.

em có bik ss post bên wp, hum nay mới bít ss post bên này đã 5 ngày rồi.

chúc hố đông khách nè. ủng hộ ss. ^^
Tác giả: ngahuynh    Thời gian: 23-2-2014 08:59 AM
Đúng là một màn cẩu huyết thật.

Con Mụ Du Du này phải bị hưởng ly rượu vào mặ mới được.

Cám ơn mẹ Cherry nhiều. Mẹ năng suất thật
Tác giả: W_2410    Thời gian: 23-2-2014 05:05 PM
May mà hai bạn kia không phải là nhân vật chính, nếu không thì*hừ hừ*
Bạn Vân thật là đáng yêu quá đi, lại còn đỏ mặt nữa chứ *bắn tim chéo chéo* ai lớp diu.
Đúng là tình tiết máu chó, thường thường mấy bé mà hiền lành ngây thơ dễ bị tổn thương toàn là mấy bé nham hiểm. Mà em rất ghét mấy nhân vật như thế, thà biểu hiện ra hẳn bên ngoài còn đỡ hơn.
Không biết chị  Lam sẽ xử lý con mụ nữ chính ư a này như thế nào.

Tác giả: khanhchitchit    Thời gian: 23-2-2014 06:21 PM

Đối đầu vơí nhân vật nữ chính yếu đuối dịu dàng
Hóng hóng
Ta ghét mô tuýp nữ chính như thế nhất
Tác giả: quymocsung    Thời gian: 23-2-2014 07:59 PM
Chúc mama cùng cả nhà cuối tuần vui vẻ, tuần mới thuận lợi.
Đọc chuyện mà cười ưau cả ruột, chết mất, hahahaha...
Con mụ ND này ý à sớm muộn gì cũng bị dẫm dẹp lép như con tép cho mà xem. Hứ! Nhìn thấy ghét cái thứ gì đâu miệng nam mô bụng một bồ dao găm.
VL cố lên, cố lên đá bay mấy cục máu chó này đi, cho bọn người đó sáng mắt lên mà xem.
Còn anh nam chính TNV nỳ ý mà, hàhà còn phải xem xét nhiều, hêhê.




Chào mừng ghé thăm Kites (https://forum.kites.vn/) Powered by Discuz! X3