|
Đăng lúc 29-4-2015 15:10:33
|
Xem tất
Theo mình nghĩ thì bạn nữ chính trong truyện này không bằng những nữ chính trong các truyện trước của DM, nội dung truyện cũng đi vào môtip cũ thường thấy trong truyện xuyên không càng về sau càng loãng và kém thu hút.
NAM chính cũng trải qua nhiều gian khổ nhưng vẫn có cảm giác chưa đủ chín chắn theo mình nghĩ. Các tình tiết dù thoạt nhìn có vẻ dồn dập nguy hiểm nhưng lại lâm vào lối mòn theo kiểu định luật nhân vật chính tất thắng và rất dễ đoán trước kết quả. Lại cảm giác nv chính ban đầu bình thường nhưng sau này phát hiện ra thân phận thật rất rầm rộ và khúc chiết.
DM mấy truyện khác có cảm giác tính cách nv khá rõ ràng và phân biệt được thiện ác, tốt xấu ngay còn truyện này thì mình cứ có cảm giác mông lung không biết nv chính cư xử như vậy liệu có hợp lý hợp tình hay không, các tuyến nv không mấy khắc sâu về suy nghĩ và nội tâm, nói thật ra là khá yếu đuối và do dự.
Mẹ nữ chính có sai lầm rất lớn nhưng cách tg miêu tả cứ như mọi sai lầm và bi kịch đều do Nhan Phác Tông gây ra vậy.
Thú thực là mình rất có thiện cảm vs NPT vì mình rất thích những người có trách nhiệm, biết nhẫn nhục và giỏi thao lược tính toán, thêm diện mạo tuấn tú và khí chất mạnh mẽ nhưng có phần trầm lặng nữa là mình ok luôn. Đấy là mẫu nam chính mình thích, thành ra mình vote anh Tông cực kỳ, đến đoạn nữ chính chọn BTH mình đâm ra mất cả hứng đọc, hơi ghét lây sang nữ chính luôn.
NPT trong truyện muốn khôi phục cố quốc mình không biết là vì lý do gì nhưng không đến mức tàn độc mất cả tính người, cũng không cầm thú bạo ngược bất nhân bất nghĩa đến nỗi trời đất không dung tha.
Trên lập trường của nam nữ chính thì NPT là kẻ thù, kẻ phản diện, con cáo già, mưu mô thâm độc không sai, nhưng mình lại nhớ đến câu nói cuối cùng của y:
Mảnh ngọc là vật duy nhất chứng minh cho thân phận hậu nhân nhan thị, nếu nàng có dù chỉ một chút thật lòng vs NPT thì NPT đã tặng nó cho bth,nhưng chung quy nàng vẫn phụ NPT.
Mặc dù NPT nói là muốn nàng chịu nỗi khổ chia ly nhưng chính NPT lại trao mảnh ngọc còn lại cho nàng không chút do dự, ai nói nó không bao hàm tình ý và ước mong nàng bình an của NPT trong đó.
DM tả đoạn này cứ nói ánh mắt trân trối dịu dàng như nước, rồi thì cảm giác bất lực yếu ớt tuyệt vọng của NPT lúc cuối cùng làm mình có lúc chẳng hiểu tg có định cho NPT làm phản diện không mà nói bao lời tốt về NPT thế, cứ như NPT yêu phá nguyệt sâu đậm lắm vậy, và mình cũng nghĩa như thế, tình cảm ấy chưa chắc đã thuần túy nhưng cảm giác nó mang lại là vô cùng mãnh liệt.
Vì NPT là người thua phải định sẵn chứ theo mình thì nếu NPT thắng có ai dám nói NPT không phải, trong truyện ngôn tình cũng có nhiều nam chính như vậy, ẩn nhẫn nhiều năm, bày mưu tính kế mà có khi còn khốn nạn,vô liêm sỉ rất nhiều mà vẫn được nhiều bạn đọc ủng hộ ca ngợi nói người làm việc lớn thì không câu nệ nhiều, phải độc ác mới đúng trượng phu, muốn làm đế vương phải vô tình, phải tính toán chứ hiền như dê thì có mà chết.
NPT trong này do thua từ vạch xuất phát rồi nên NPT làm gì nhiều người vẫn thấy là độc ác, bất chấp thủ đoạn, không chấp nhận được. NPT không giết phá nguyệt,mình vẫn cảm thấy chủ yếu là không nỡ.
Mình không nói là NPT không sai nhưng trên đời làm gì có đúng sai tuyệt đối, nhất là trong thời loạn, một nv như NPT mới xứng đáng được gọi là kiêu hùng, đổi một góc độ khác thì những gì NPT làm hoàn toàn có thể lý giải được, vì mình rất ghét những kẻ ở trong hoàng thất còn thấy ông trời bất công không cho mình tự do tình cảm, bó buộc mình quá nhiều,càng ghét kẻ vì mỹ nhân bỏ giang sơn, khư khư cố chấp cho rằng chỉ cần tình yêu là đủ. Nhan Phác Tông đủ tài hoa, đủ năng lực,đủ khí độ, đủ dũng khí, đủ quyết tâm để thực hiện trách nhiệm và gánh nặng của mình, y biết che dấu bản thân, biết làm thế nào mới có thể đạt được mục đích, y không hề trốn tránh và vô cùng kiên định, hiếm ai sánh bằng.Mọi người có thể nghĩ đấy là không từ thủ đoạn, nhưng cái gọi là suy nghĩ chu toàn, quyết tâm đến cùng cũng chỉ khác 4 từ trên một sợi chỉ. Trong một thời kỳ loạn lạc thì không thể nói ai đúng ai sai, càng không thể đứng trên lập trường nhân nghĩa đạo đức để chỉ trích kẻ thù, vì ai cũng muốn thắng, mà cách duy nhất để thắng là lật đổ, tiêu diệt đối phương. Đừng có nói cái gì mà dùng đức để thắng, mình nói các bạn đừng cười, nhưng để lập nên đại đường, có chắc là nhà họ Lý, Lý Uyên, Lý Thế Dân là kẻ nhân đức nhất không, các quân phiệt đã tranh giành nhau thì phải dùng vũ lực, là kẻ thắng mới là kẻ đúng. Lý Thế Dân phát động án Huyền Môn giết cha giết anh, nhưng người ta vẫn nhận xét ông là vị hoàng đế anh minh vĩ đại nghìn năm có một. Kẻ làm phản thất bại thì gọi là nghịch tặc, thành công thì gọi là đã sáng lập nên vương triều mới, đạp bỏ cái cũ nát bằng cái tiến bộ, lưu danh kim cổ. Cho nên mình không nghĩ những gì NPT làm là trái lẽ trời được.
Mấy nam chính và phụ trong này không tệ, cũng có lập trường riêng, lợi ích riêng, nhưng hoàn toàn có thể hiểu sự lựa chọn của NPT. Thật sự thì cả cuộc đời NPT chưa có giây phút nào là vui vẻ hay hạnh phúc, tính ra thì y là nhân vật kiệt xuất bậc nhất, võ công suýt soát vs cha nữ chính, hãy chú ý rằng y trẻ hơn cha nữ chính mười tuổi là ít, y mới hơn ba lăm thôi, gọi là lão cáo già thì có vẻ hơi quá nhỉ, tài cầm quân thao lược thì miễn chê, giỏi về ẩn nhẫn che dấu bản thân cực kỳ, ngay cả ông hoàng đế cũng thừa nhận là nhìn không thấu, mãi đến khi y chết mới biết được mọi ý định âm mưu của y là để khôi phục cố quốc. Nhưng nhìn lại không có ai thực lòng yêu thương NPT cả,mẹ nữ chính thì phụ lòng, nữ chính thì từ ban đầu đã ném cho y một cái nhìn định kiến. Đọc đến đoạn y chết là một đơ luôn, buồn cực kì. Thà NPT là nam chính thì có lẽ sau này đến một lúc nào đó biết đâu mình sẽ thấy gai mắt nhưng NPT không phải là nam phụ luôn, cuối cùng lại chết thảm nên mình mới thấy bứt rứt.
Mấy bạn nói NPT biến thái, nhưng ngay từ đầu y đã biết phá nguyệt là con ai, y nuôi dưỡng phá nguyệt mười sáu năm, lúc trước khi chết y kể về hổi ức trước đây cùng nàng, rõ ràng là y rất yêu thương cô bé lúc ấy, và cô bé ấy cũng chỉ thích kề cận bên y, suy nghĩ của trẻ con là đơn giản nhất, nếu y khắc nghiệt lãnh đạm với phá nguyệt trước kia, sao cô bé lại bám y như thế. Mấy bạn chửi NPT nuôi phá nguyệt thành nhân đan, nhưng thực sự là nàng vẫn sống tốt, được bao bọc và chở che, việc uống các loại thuốc hiếm có gian khổ, nhưng nàng không có quan hệ huyết thống vs y, mẹ nàng phụ lòng y, cha nàng là kẻ thù của y, ít nhất cũng phải có một cái giá chứ, NPT có phải thánh phụ đâu, dù y trút sự bất mãn lên người một đứa bé thì chỉ có thể nói y nhớ thù, hẹp hòi là cùng, đằng này y chẳng hành hạ miệt thị gì nàng, y cho nàng danh phận chính thức, cho địa vị, cho nàng cuộc sống bình yên trong thời loạn.Tuy mục đích của y không đơn thuần nhưng trong khối truyện ngôn tình, vẫn đầy rẫy nam chính tính kế nữ chính, tiếp cận nc để trả thù, lợi dụng vv, tính kế đi tính kế lại rồi lại yêu nhau, đâu thể yêu cầu các nc của chính ta phải trong sáng chung tình từ ban đầu, không so đo, không tính toán thiệt hơn gì cả, vô tư, thẳng thắn được, nếu có thì tốt, nhưng mình thấy kiểu ấy rất hiếm gặp, nhưng nếu không thì cũng dần khoan dung và chấp nhận được chứ.
Thực sự là mình vẫn muốn anh ấy là nam chính cơ, NPT tuyệt hơn BTH nhiều (mình cho là thế), ấn tượng của mình về Dung Trạm và BTh rất mờ nhạt, chắc do choáng bởi NPT rồi, nhưng thực sự nếu so sánh thì cả đám nam nữ chính phụ rồi cả lâu la bằng hữu nữa gộp lại mới hạ được anh Tông mà.Why ,why tại sao NPT không phải nam chính, tại sao DM lại để ảnh chết, anh ấy là đại BOSS cơ mà. Anh ý cái gì cũng giỏi, si tình thì chắc cũng bậc nhất, sao phá nguyệt chỉ nhìn NPT với con mắt phiến diện vậy, anh ấy có bao điểm tốt, cơ mà toàn là điểm hiếm có nữa chứ.Cứ kiểu này chắc mình đâm đầu đi viết đồng nhân về ảnh để giải tỏa quá.
Mà thôi bài này mình chủ yếu nói về NPT, chỉ là bày tỏ chút suy nghĩ cảm xúc thôi,bạn nào bất đồng quan điểm cũng đừng ném đá mình nhé.Có bạn nào cũng thích anh Tông vào đây chia sẻ với mình nào.
|
|