|
Buổi tối khi Ngô Vân trở về, Tô Tiểu Mễ trực tiếp nhảy dựng lên chạy ào tới trước mặt bóp cổ cô nàng quát: “Tại tên bạn bè thượng hạng của mày đấy, giờ tao không chịu được mốn hành hạ hắn đến chết luôn á!”
Ngô Vân không chút suy nghĩ trừng mắt nhìn, “Ừ, là rất cực phẩm.”
“Đừng tưởng rằng mày quen biết tao mà tao sẽ bỏ qua cho mày, bồi thường phí tổn thất tinh thần cho tao mau!” Tô Tiểu Mễ tiếp tục bóp cổ Ngô Vân, Ngô Vân thè lưỡi: “Được được, lại thêm một lần đi ăn thả phanh nữa!”
Lúc này Tô Tiểu Mễ mới tỏ vẻ phẫn nộ buông tay ra.
“Đúng rồi, hắn cấp bao nhiêu?” Ngô Vân cười híp mắt hỏi.
“45.”
“A, chậm như vậy, đừng bảo mày chả thèm quan tâm gì đến người ta nhé, hơi quá đáng, còn lừa tao hai suất ăn xả láng.”
“Chị gái à, chỉ cần tao online là tao ở cạnh hắn như hình với bóng, được chưa? Chỉ cần cách xa hắn một xíu là hắn lạc đường luôn, được chưa? Đường đã đi qua vô số lần mà hắn cũng có thể chạy ngược tới chỗ khỉ ho cò gáy nào đó, biết chưa? Cũng chưa từng nhặt được thi thể mình đấy, biết chưa!!! Tô Tiểu Mễ càng nói càng kích động, Ngô Vân thấy sắc mặt cô không bình thường, cười cười chạy tới trước máy tính của cô, phát ra một tiếng hét kinh hãi: “Tiểu Mễ, mày chết rồi! Còn bị người ta giữ xác!”
Có ta ở đây, ai dám đương lúc lão nương nổi nóng mà gây chuyện!!!
Tô Tiểu Mễ hùng hổ chạy tới chỗ máy tính, chứng kiến hai kẻ thù đang ngồi bên cạnh thi thể mình, trong đó có một tên còn mở quán, đặt tên là “Chuyên môn giết cẩu!”
[Trước mặt] Không tiện không giết: Tên tiện đồ kia cũng dám ý kiến sao? Ha ha ha.
[Trước mặt] Thấy tiện nhân là giết: Ta đi phát thiếp! Tên tiểu đồ rác rưởi kia cũng tới nữa.
Chứng kiến những lời này, Tô Tiểu Mễ nhíu mày, vừa rồi cô và Xin hỏi đường ở nơi đâu cùng nhau làm nhiệm vụ, thấy Ngô Vân về phòng nên cô bỏ mặc Xin hỏi đường ở nơi đâu mà chạy tới chất vấn Ngô Vân, chỉ vừa chú ý thấy thi thể của mình, giờ mới để ý là dưới mông tên Không tiện không giết kia đang đè nặng một cỗ thi thể, chính là Xin hỏi đường ở nơi đâu.
Trong nháy mắt, Xin hỏi đường ở nơi đâu sống lại, hắn bắn hai mũi tên về phía Không tiện không giết, ngay sau đó lại hét thảm một tiếng rồi anh dũng nằm xuống.
Ở bên cạnh, Ngô Vân tấm tắc nói: “Không phải mày kêu chưa lần nào hắn nhặt được thi thể của mình sao, đây không phải là nhặt được chắc?”
“Ở đây gần mộ địa nha.” Tô Tiểu Mễ ấp úng nói, cô không trực tiếp phóng thích quỷ hồn mà chỉ lạnh mặt nhìn vào màn hình.
Mấy phút sau, Xin hỏi đường ở nơi đâu lại sống lại. Lần này Thấy tiện nhân là giết đánh hắn choáng váng, hơn nữa liên tục dùng kỹ năng ám côn, một lúc sau hắn bị đánh ngất, vì thế Xin hỏi đường ở nơi đâu đáng thương bị mê muội y nguyên tại chỗ, cột máu không ngừng giảm xuống.
Ám côn của thích khách là kỹ năng khống chế, có thể làm cho người ta choáng váng không thể hành động, nhưng không thể tạo thành mức tổn thương cao.
Không tiện không giết hiển nhiên là cố ý mèo vờn chuột, hắn dùng ám côn khiến Tiểu Đường bị giết thật chậm rãi, quả thật là tên đáng ghê tởm.
Dưới sự giận dữ, Tô Tiểu Mễ phóng ra quỷ hồn, sau đó đánh chữ trong đội ngũ.
[Đội ngũ] Trân Châu Mễ Lạp: Lần này mà chết thì nằm im, đừng có tìm thi thể.
[Hệ thống] Phó bang chủ Trân Châu Mễ Lạp ra lệnh truy sát đối với bang phái [Đặc biệt tìm tiện], thỉnh bang chủ mau chóng định đoạt.
[Bang phái] Trân Châu Mễ Lạp: Tức chết ta, nhất định phải giết! Thực hiện chính sách tam quang!!!
[Bang chủ] Nửa giang sơn: Được, được, Trân Châu tỷ bảo giết, ta sẽ giết!
[Bang phái] Trân Châu Mễ Lạp: Mỗi người tham gia đuổi giết thù lao 100 kim!
[Bang phái] Tây Sở Phách Vương: Trân Châu tỷ uy vũ.
[Bang phái] Trân Châu Mễ Lạp: Đoạt đồ của Không tiện không giết và Thấy tiện nhân là giết, mỗi lần 50 kim!
[Bang phái] Mạt trà: Oa, đi thôi, kiếm tiền đi.
[Bang phái] Hương Vu: Lão bà, không đi hái hoa hồng sao?
[Bang phái] Mạt trà: Chà chà cái P hoa hồng, thay Trân Châu tỷ trút giận quan trọng hơn.
T.T…..
Phát động đuổi giết trong bang phái xong Tô Tiểu Mễ mới điều khiển quỷ hồn chạy về hướng thi thể, nhưng đợi khi cô tới nơi thì mới phát hiện ra tổ hợp hai tên tiện nhân kia đã không thấy đâu nữa.
[Đội ngũ] Trân Châu Mễ Lạp: Vừa rồi mang anh đi làm nhiệm vụ đổi trang bị đều bị tổn hại rồi!
Xin hỏi đường ở nơi đâu không thấy trả lời, chẳng lẽ là chết nhiều lần quá nên bị kích thích, chui vào WC khóc trộm chăng?
Nhưng đúng lúc này trên Thế giới hiện lên vài tin tức.
[Thế giới] Thấy tiện nhân là giết 1: GM, lão tử bị trộm nick.
[Thế giới] Không tiện không giết 001: MB, thằng chết giẫm nào dám hack nick ông?
Hai người ầm ĩ trên kênh Thế giới được một lát, xong lại biến mất không thấy đâu.
Mấy phút đồng hồ sau, bọn hắn lại xuất hiện.
[Thế giới] Thấy tiện nhân là giết 2: XXXXX, trò chơi chết tiệt này, nick lão tử bị trộm.
[Thế giới] Không tiện không giết 002: Thằng nào hack nick chết cả nhà!
[Thế giới] Tây Sở Phách Vương: Hai người bạn tốt các người cùng nhìn ảnh Tiểu Hoàng đi, sao có thể trách GM, trò chơi rất hài hoà màu sắc nha!
[Thế giới] Trân Châu Mễ Lạp: +10086, xứng đáng! Nhân gian tất có chân tình, tiện nhân tất có ngày về thiên thu!
[Thế giới] Không tiện không giết 002: Trân Châu Mễ Lạp, cả nhà ngươi @@@#%#.
Lời nói thô tục bị hệ thống chặn lại.
Hệ thống: Người chơi Không tiện không giết 002 vi phạm quy tắc trò chơi bị hệ thống cấm nói.
[Thế giới] Trân Châu Mễ Lạp: Người hack nick thật tài giỏi, vì dân trừ hại. ha ha ha.
Mấy phút sau. Xin hỏi đường ở nơi đâu xuất hiện.
[Đội ngũ] Xin hỏi đường ở nơi đâu: Đúng vậy, trang bị đều hỏng!
Tô Tiểu Mễ đang phấn khởi, nhìn thấy lời này lặng người đi một xíu, lát sau cô vung tay, đánh chữ mau chóng trong đội ngũ.
[Thủ lĩnh đội ngũ] Trân Châu Mễ Lạp: Không sợ, có tôi đây, trang bị, cấp bậc rồi sẽ lên, tất cả sẽ có.
[Đội ngũ] Xin hỏi đường ở nơi đâu: Ừ!
[Thủ lĩnh đội ngũ] Trân Châu Mễ Lạp: Đúng rồi, vừa xong hai tên giết anh bị hack nick, đúng là người trộm nick rất đáng yêu nha, a ha ha ha.
[Đội ngũ] Xin hỏi đường ở nơi đâu: Em vui vẻ là tốt rồi.
Một tháng sau, Xin hỏi đường ở nơi đâu rốt cục mãn cấp.
Tô Tiểu Mễ phát hiện, chỉ cần không đề cập tới đường xá thì hắn tuyệt đối bình thường, thậm chí còn có thể nói là một cao thủ. Tổ đội cùng đi bản sao chỉ một kiện trang bị, nghiễm nhiên có thể một mình đảm đương một phía, theo lời mọi người trong bang phái thì hắn còn thường xuyên chiếm thế thượng phong. Hơn nữa, Tô Tiểu Mễ mỗi lần thi đấu cùng hắn đều phát hiện hắn vận dụng kỹ năng liên hoàn càng ngày càng thành thạo, nếu không phải ưu thế trang bị hơn nhiều thì Tô Tiểu Mễ cũng cảm thấy chưa chắc mình đã thắng được hắn. Đương nhiên, điều này có chết cô cũng không chịu thừa nhận.
Nhưng mà, trình độ mù đường của hắn vẫn khiến người khác thấy mà than thở.
Hắn là cung thủ, chạy trốn nhanh, khi thi đấu sẽ chạy ra xa dùng tên bắn, nhưng nếu hắn chạy ra xa…
Mọi người sẽ phát hiện là không nhìn thấy hắn đâu hết, cuối cùng hệ thống thông báo vì khoảng cách quá xa, thi đấu chấm dứt.
Hắn lạc đường, lạc đường, lạc đường…
Được rồi, Tô Tiểu Mễ cùng hoàn toàn quen rồi.
Hôm nay Ngô Vân kéo Tô Tiểu Mễ ra một bên, lén lút hỏi cô: “Mày cảm thấy đứa bạn kia của tao thế nào?”
Tô Tiểu Mễ suy tư lúc lâu, trả lời đúng trọng tâm: “Trừ bỏ tật mù đường khiến người khác tức điên, còn lại các mặt cũng không tệ.”
“Ha ha!” Ngô Vân cười cười: “Tức là không tồi, là rất hài lòng, được được.”
Chứng kiến Ngô Vân tỏ vẻ bà già, Tô Tiểu Mễ không hiểu, trừng mắt: “Làm sao?”
Không nghĩ tới Ngô Vân im lặng không nói, liên tiếp xua tay nói không có việc gì, Tô Tiểu Mễ tiếp tục hỏi, kết quả là cô bạn mình kiếm cớ rời phòng. Điều này khiến Tô Tiểu Mễ buồn bực vô cùng, trong lòng tò mò như bị mèo cào vậy.
Cô quay lại máy tính, trong trò chơi Xin hỏi đường ở nơi đâu không online, cô đành thu nhỏ trò chơi, sau đó mở QQ. Ma xui quỷ khiến thế nào lại nhìn ảnh chân dung xám xịt của Xin hỏi đường ở nơi đâu, mở thông tin của hắn ra xem xét mấy lần.
Tên: Con báo.
Tư liệu khác đều trống không. QQ dài 14 chữ số, hình như mới lập không lâu: 091d584fced301b44265.
Được, xem tư liệu không có kết quả gì, Tô Tiểu Mễ thấy thật nhàm chán, kéo lịch sử trò chuyện ra xem, trên QQ hai người bọn họ mới nói chuyện được có mấy câu, chủ yếu là giảng giải kiến thức trong trò chơi. Khi Tô Tiểu Mễ kéo tới dưới cùng, ánh mắt đột nhiên trợn tròn.
Con báo: Không phải là bây giờ em đang rất giận chứ?
Bỏng: Hừ, anh đừng đắc ý.
Con báo: Kể cho em việc này để em vui vẻ nhé.
Bỏng: ?
Con báo: Em rất lợi hại, kỳ thật anh hack đấy!
…
Không ngờ tên mù đường kia chính là kẻ hack trò chơi Kim cương lúc trước!
Tô Tiểu Mễ sợ ngây người.
|
|