|
ss vừa nghe vừa type mấy dòng này, cũng chẳng định còm gì đâu cho đến khi đọc cái quote của e :)
mấy bữa nay ss rất thích xem Reply 1997, nó cũng chỉ là 1 trong hàng trăm bộ ss xem hàng năm nhưng ss đặc biệt thích R97' ở chỗ nó viết về những giai đoạn ngày xưa mà ss rất thích, nó khiến ss nhớ đến cái thời cái tivi màn hình trắng đen, chiếc xe đạp cũ kỹ, tiếng pháo nổ khi tết đến, những đêm trung thu chỉ có mấy lon sữa làm đèn... làm ss bỗng nhiên lại nhớ về ngày xưa vậy, chớt nhận ra hầu như những bộ film ss thích đều viết về tuổi học trò, kỷ niệm... như 12A 4H, Xin hãy tin em, Phía trước là bầu trời, Đội đặc nhiệm nhà C21... con người ai cũng vậy cả phải kg e, kg cần biết là người sinh trước hay sau, trẻ hay già thì đến 1 độ tuổi nào đó hầu như ai cũng muốn được quay về với tuổi thơ 1 lần, chỉ tiếc rằng khi ta nhận ra điều này thì đã muộn và chẳng ai có thể điều khiển được thời gian :)
cả 2 vế e nói đều đúng, hay ít nhất là đúng vs ss, vì thật sự là bây giờ ss cảm thấy rất cô đơn. cô đơn kg phải vì sống giữa xứ người mà đó là sự cô đơn đến trong tâm hồn, khi phải bon chen mưu sinh hàng ngày, cô đơn khi nhận ra đó kg phải 1 cái tôi mình muốn nhưng vẫn phải làm như vậy để sống; cô đơn khi chẳng biết xung quanh ai thật ai giả, ai thiện ai dữ mà vẫn cứ mỉm cười đáp lại; cô đơn khi .... :) mỗi người đều có hàng trăm lý do để điền vào dấu "..." kia bởi sống trên đời đâu có ai kg bao giờ 1 lần cảm thấy buồn bã, chán chường nhưng "that's life" - đời là thế mà, có điều đừng để nó quá chi phối mình là dc :)
p.s: ss nói nhảm, đọc thấy nản thì thôi e ạh, đáng lẽ sinh nhật ss nên viết mấy cái g vui mới phải, ngu quá :) |
|