|
Thật tình, có quá nhiều người trong trường, có nhiều nhóm sành điệu phù hợp mà anh ấy có thể tham gia, vậy tại sao anh ấy lại chọn ngồi chung với nhóm chúng tôi, ba đứa lập dị nhất?
“Thư giãn đi nào, chắc anh ấy nghĩ bọn mình thú vị và vui vui”. Miles nhún vai. “Hơn nữa, anh ấy nói sẽ đến nhà cậu tối nay. Tớ bảo anh ấy đến vào khoảng tám giờ”.
“Cậu nói cái gì?”. Tôi gần như trợn mắt nhìn cậu bạn của mình, bất ngờ nhớ lại trong suốt bữa ăn trưa Haven toàn lo chuyện sẽ mặc gì trong khi Miles lo không biết có đủ thời gian để nhuộm da rám nắng. Giờ thì đã biết tại sao!
“Rõ ràng là Damen cũng không thích bóng đá. Bọn tớ vô tình biết được điều đó trong cuộc trò chuyện với anh ta, vừa ngay lúc trước khi cậu đến”. Haven cười, khẽ nhún đầu gối. “Và bởi vì anh ta còn mới, chưa biết những người khác, nên bọn tớ tính giữ anh ấy cho riêng nhóm chúng ta, không cho anh ấy cơ hội làm bạn với những người khác”.
“Nhưng...”. Tôi chặn câu nói của Haven lại mà không biết nói gì tiếp. Tất cả những điều tôi đang nghĩ là tôi không muốn Damen đến nhà.
Không phải là tối nay.
Và không! Mãi mãi!
“Tớ sẽ đến sau tám giờ một chút”, Haven nói. “Cuộc họp của tớ sẽ kết thúc lúc bảy giờ, vừa đủ thời giờ để về nhà và thay đồ. Và,nhân tiện, tớ giành chỗ ngồi kế Damen ở hồ bơi nhé!”.
“Cậu không thể làm như thế được!”, Miles nói, lắc đầu lia lịa. “Tớ không chấp nhận!”.
Nhưng cô bạn đã làm động tác vẫy chào trong khi đi nhanh về lớp. Tôi quay sang Miles: “Cuộc họp nào hôm nay thế?”
Miles mở cửa lớp, phá lên cười: “Thứ sáu là buổi họp dành cho mấy người ăn nhiều. Nhớ không?”.
Thế đấy, Haven là mẫu người nghiện tụ tập nhóm. Trong thời gian ngắn tôi biết cô ấy, cô bạn đã tham gia rất nhiều cuộc họp dành cho người nghiện rượu, nghiện ma túy, người đồng cảnh ngộ, người mắc nợ, con bạc, người nghiện thế giới mạng, người nghiện thuốc lá, người bị ám ảnh sợ hãi, người thích nói tục...
Theo những gì tôi biết thì hôm nay là ngày họp đầu tiên của nhóm những người ăn nhiều. Cao một mét năm mươi lăm, thân hình mảnh khảnh mềm mại như diễn viên múa ba lê, Haven chắc chắn không phải là người ăn quá nhiều. Cô bạn cũng không phải là người nghiện rượu, người thiếu nợ, người nghiện chơi bài, hay bất cứ cái gì đã nêu ở trên. Cô ấy chỉ không được bố mẹ dành cho nhiều sự quan tâm. Và vì thế, Haven tìm kiếm tình cảm cũng như sự chấp nhận mình ở bất kỳ nơi đâu.
Haven học được rằng cách nhanh nhất để nổi bật trong cái thành phố đầy những cô gái tóc vàng này là ăn mặc như Công chúa Bóng đêm.
Nhưng điều đó không mang lại kết quả như cô ấy mong muốn.
Lần đầu tiên mẹ Haven thấy con gái ăn mặc như thế, bà chỉ thở dài, chộp lấy chìa khóa của con, và đi thẳng đến phòng tập thể dục. Bố Haven thì không ở nhà đủ lâu để ngắm nhìn. Đứa em trai, Austin, hoảng sợ chút ít, nhưng nó cũng làm quen nhanh chóng. Và kể từ khi hầu hết mọi người trong trường quen dần với những màn trình diễn thái quá của chương trình MTV, thì bọn họ cũng lơ Haven luôn. |
|