|
Tác giả |
Đăng lúc 24-3-2012 11:57:13
|
Xem tất
Những giọt nước mắt của Dougless bắt đầu được thay thế bằng tiếng cười. Cô ra khỏi giường, đứng đó, cô nhìn xuống anh. “Đồ ngốc,” cô nói. “Anh không nhận ra rằng khi anh đi, em sẽ buồn thương vì anh mỗi ngày trong suốt phần đời còn lại của em sao? Em sẽ khóc thật lâu, ầm ĩ và dữ dội đến độ em sẽ được nghe thấy từ lúc trái đất được hình thành. Oh, Nicholas, đồ ngốc, anh không biết rằng em yêu anh nhiều đến nhường nào ư? Dù anh có chạm vào em hay không, anh cũng sẽ không thể ngăn những giọt nước mắt của em lại được.”
Dừng lại, cô mỉm cười với anh đầy tự phụ. “Trong khi em buồn thương, sao anh không để em có những ký ức sẽ đánh bật Arabella ra khỏi bàn?”
Khi Dougless đứng và theo dõi, Nicholas chỉ nằm đó, không di chuyển, chỉ nhìn cô qua đám gối. Giây trước anh đang ở trên giường, giây sau anh đã ở trên cô và họ đều ở trên sàn nhà. Dougless không hề trông thấy anh di chuyển, cô chỉ cảm thấy cơ thể anh áp vào cơ thể cô, cảm thấy môi anh trên da cô, bàn tay anh giữ chặt lấy vai cô, sau đó di chuyển nhanh chóng và kiên quyết xuống tay cô.
“Nicholas,” cô thì thầm, “Nicholas.”
Anh ở trên cô, miệng anh, tay anh ở khắp mọi nơi trong khi cô hôn bất cứ phần cơ thể nào của anh tới gần môi cô. Tay anh xé chiếc áo choàng của cô xuống và Dougless nghe thấy nó bị xé toạc ra. Khi môi anh, nóng ẩm, khép lại trên ngực cô, cô rên lên đầy ngây ngất.
Đây là Nicholas, người đàn ông cô muốn, khát khao và ao ước đã hàng trăm giờ rồi. Hai bàn tay to lớn, cứng cáp của anh di chuyển xuống hai bên sườn cô, ngón cái của anh chơi đùa với rốn cô khi môi và lưỡi anh đùa nghịch với ngực cô.
Những ngón tay cô vùi vào mái tóc anh. “Để em,” cô thì thầm. Cô đã luôn chọn những người đàn ông cần cô, những người đàn ông luôn nghĩ không ai có thể trao tặng cho họ đủ. Kinh nghiện tình dục của Dougless là với những gã đàn ông, kẻ mong đợi cô trao tặng cho họ.
“Nicholas?” cô nói khi môi anh bắt đầu di chuyển xuống bụng cô. “Nicholas, em không nghĩ—” Tay anh vuốt ve đùi cô, ngón cái chà sát vào phần da thịt trắng ngần ở đó; rồi anh di chuyển xuống nữa, xuống nữa.
Dougless cong cơ thể cô trên thảm. Không người đàn ông nào đã từng làm điều này với cô trước đây. Đam mê hình thành nên trong cô khi lưỡi anh… Oh, God, lưỡi anh.
“Nicholas,” cô rên rỉ, và bắt đầu kéo tóc anh khi cơ thể cô di chuyển bên dưới anh. Anh nhấm nháp phần phía trong đùi cô, vuốt ve phía sau đầu gối cô cho đến khi cô nghĩ cô không thể chịu đựng thêm được nữa.
Nắm lấy chân trái cô trong tay mình, anh nâng nó gập lên khi anh di chuyển lên phía trên cô và đi vào cô thật mạnh và to đến nỗi cô cố để đẩy anh ra. Nhưng cơ thể côbao quanh anh, bên chân tự do của cô quấn vào chân anh, khi anh đâm vào cô với những cú đâm mạnh và sâu, đầy cô như trượt qua thảm. Cô chống tay để trụ vững bản thân mình vào bức tường.
Khi Nicholas thả bên chân co lên của cô ra, cô quấn nó vào eo anh, và hông cô nâng lên để gặp những cú đâm của anh khi tay anh ôm lấy mông cô và nâng cô lên cho anh. Cao nữa, cao nữa.
Khi cuối cùng cô cảm thấy anh cong lên bên trong cô với cú đâm mù quáng sau cùng, Dougless cảm thấy cơ thể của chính cô rùng mình đáp lại.
Phải mất một lúc trước khi cô trở lại là mình và nhớ được cô đang ở đâu, thay thậm chí cô là ai. Đầu cô gần như đụng vào tường; chiếc bàn cạnh giường và ngọn đèn hiện ra lờ mờ phía trên cô.
“Nicholas,” cô lầm bầm, chạm vào mái tóc ướt đẫm của anh. “Không ngạc nhiên gì khi Arabella mạo hiểm tất cả vì anh.”
Nâng mình lên trên một khửu tay, anh nhìn xuống cô. “Em có ngủ không?” anh hỏi, cười lục khục.
“Nicholas, nó thật tuyệt vời,” cô thì thầm. “Không người đàn ông nào—”
Anh không để cô nói hết câu, mà nắm lấy tay cô và nâng cô lên đứng cạnh anh. Đầy dịu dàng, ngọt ngào, sâu thẳm, anh hôn cô, sau đó nắm lấy tay cô và dẫn cô vào trong phòng tắm. Anh vặn cho vòi hoa sen phun nước nóng, sau đó kéo cô vào cùng với anh. Ghim chặt cô vào tường, anh hôn cô, cơ thể to lớn, rắn rỏi của anh áp sát vào cô.
“Ta đã mơ về điều này,” anh thì thầm. “Ngọn suối nước này tạo ra để làm tình.”
Dougless quá say mê với cái cách anh đang di chuyển xuống ngực cô để có thể trả lời anh. Nước nóng chảy khắp người bọn họ, Nicholas bắt đầu hôn cơ thể cô, miệng anh trên ngực cô, trên bụng cô và cổ cô. Dougless ngửa đầu ra sau, tay cô trên vai anh, bờ vai rộng đến nỗi chúng gần như chạm được từ bên này đến bên kia của ngăn tắm.
Anh đứng lên đối diện cô. Khi Dougless mở mắt ra, cô thấy anh đang mỉm cười với cô. “Có lẽ một vài thứ trong thế giới hiện đại này không hề thay đổi,” anh nói. “Giờ thì ta dường như là thày giáo của em.”
“Oh?” cô hỏi khi cô bắt đầu hôn cổ anh, sau đó ngang qua vai và xuống phần ngực đầy cơ bắp của anh, tay cô vuốt ve tấm lưng đầy cơ bắp của anh. Béo, cô nghĩ. Cô đã nói anh sẽ bị béo lên, nhưng tất cả người anh đều là cơ bắp, những cơ bắp dày, cứng, trông như được trạm khắc vậy.
Nước nóng chảy xuống từ trên đầu cô, và cô đi xuống thấp hơn, tay cô trên mông anh. Khi miệng cô khép lại phía trên anh, lần này đến lượt anh thở hắt ra. Tay anh vùi vào trong mái tóc ướt đẫm của cô khi cô nghe thấy tiếng rên khe khẽ đầy khoái lạc của anh.
Anh gần như kéo cô lên bằng tóc cô khi anh đẩy mạnh cô vào bờ tường ẩm ướt, quấn chân cô quanh eo anh, và đâm vào cô gần như là hung bạo. Dougless bám lấy sự đam mê của anh, quấn chặt bản thân cô vào anh khi miệng anh chiếm lấy miệng cô, lưỡi anh đâm vào như cơ thể anh đang làm thế.
Khi giây phút cuối cùng đến, Dougless chắc sẽ phải hét lên nếu Nicholas không bao phủ miệng cô bởi miệng anh.
Cô dính chặt vào anh, run rẩy, cơ thể cô mềm rũ. Cô chắc rằng nếu Nicholas không ôm cô, cô chắc hẳn đã tan vào cõi hư vô rồi.
Anh hôn cổ cô. “Giờ thì ta sẽ tắm cho em,” anh nói khẽ khi anh đặt cô đứng trên đôi chân của chính mình, sau đó đỡ lấy cô khi cô suýt ngã.
Như thể anh có một công tắc điện trong cơ thể mình vậy, anh dường như tắt ngóm niềm đam mê của mình đi khi anh quay cô đối diện với vòi hoa sen và bắt đầu bôi dầu gội đầu lên tóc cô. Bàn tay to lớn, khoẻ mạnh và cơ thể to lớn của anh khiến cô cảm thấy nhỏ bé, mỏng manh—và được bảo vệ. Khi anh xong với tóc cô, anh tạo bọt lên tay mình và bắt đầu xoa lên khắp cơ thể cô.
Dougless dựa lưng vào tường khi tay Nicholas trượt khắp trên người cô, lên rồi xuống, trong rồi ngoài. Trước khi cô quên mất bản thân mình, cô cầm lấy bánh xà phòng và bắt đầu vuốt ve anh với bàn tay đầy bọt của cô. Anh có cơ thể đẹp nhất mà cô từng nhìn thấy ở con người. Heavens! Cô nghĩ, ngay cả bàn chân anh cũng đẹp.
Cô tắt nước đi và xoa xà phòng lên khắp người anh. Cô yêu được nhìn ngắm anh, được chạm vào anh. Có một vết bớt trên hông trái của anh, có hình giống số 8. Có một vết sẹo trên bắp chân phải của anh. “Ngã ngựa,” anh lầm bầm, mắt nhắm lại. Có một vết sẹo dài trên cẳng tay trái của anh. “Tập kiếm cái ngày…” Dougless biết phần còn lại của câu đó là gì, “ngày Kit chết.” Có một vết sẹo hình ôvan nhìn thật lạ trên vai anh. Nicholas mỉm cười, mắt anh nhắm lại. “Đánh nhau với Kit, ta thắng,” anh nói.
Cô quay trở lại với đầu anh. “Em mừng là không người đàn bà nào đã để lại dấu trên anh.”
“Chỉ có em, Montgomery, là đã để lại dấu trên ta.” Anh thì thầm.
Dougless muốn hỏi anh về người vợ của anh. Anh có quan tâm tới cô, Dougless, nhiều như anh yêu cô vợ xinh đẹp của mình không? Nhưng cô không hỏi, vì cô quá sợ câu trả lời mà cô sẽ được nghe.
Nicholas quay cô lại, mở nước, và xả sạch cả hai. Khi cả hai bọn họ đều sạch, anh kéo cô ra khỏi ngăn tắm và bắt đầu dịu dàng chải tóc cho cô. Dougless muốn mặc áo choàng tắm của cô, nhưng Nicholas không cho phép.
“Ta đã mơ về em như thế này,” anh nói, nhìn vào hình ảnh cô trong gương. “Em đã khiến ta phát điên lên khá tốt đầy. Mùi hương của em.” Anh thôi không chải tóc cô nữa và bắt đầu trượt tay anh xuống cánh tay cô. “Những bộ quần áo em mặc…”
Dougless mỉm cười, đầu cô ngả ra sau dựa vào anh. Anh có chú ý, cô nghĩ. Anh có.
Khi tóc cô đã được chải xong, anh dùng khăn lau khô nó, sau đó dơ ra chiếc áo choàng màu trắng bằng vải bông xù là đồ của khách sạn ra. “Đi nào,” anh nói, mặc chiếc áo choàng khác vào.
Anh dẫncô xuống dưới lầu, xuyên qua đại sảnh tối om của khách sạn, và vào trong bếp.
“Nicholas,” cô nói, “Chúng ta không nên ở đây.”
Anh hôn để khiến cô im lặng. “Ta đói rồi,” anh nói như thể cái cớ đó thế là đủ.
Ở trong nhà bếp của khách sạn khi cô biết họ không nên thêm hứng thú vào buổi tối tuyệt vời nhất này. Cô nhìn vào lưng Nicholas khi anh mở cánh cửa tủ lạnh (và cảm thấy một chút giằn vặt vì anh đã học về tủ lạnh từ ai đó khác không phải là cô). Giờ thì anh thật sự là của cô, cô nghĩ, của cô để chạm vào bất cứ khi nào cô muốn. Nắm lấy tay anh, cô áp cơ thể mình vào anh và dặt đầu cô vào phần cong cong của bờ vai anh.
“Nicholas,” cô thì thầm. “Em yêu anh rất nhiều. Đừng rời bỏ em.”
(Còn tiếp) |
|