|
Chap 2
[ Nichkhun]
Hôm nay Victoria ngủ sớm, cô ấy cảm thấy không khỏe. Dạo gần đây Victoria dường như không còn sử dụng hay nhắc đến ma túy nữa, nó làm tôi cảm thấy thành công. Bước vào phòng làm việc tôi uể oải ngồi xuống ghế, mở điện thoại nhận tin nhắn từ sếp tôi khẽ thở dài. Ngày mốt thôi tôi sẽ phải cùng các đồng nghiệp thực hiện nhiệm vụ nguy hiểm, có thể gọi là thập tử nhất sinh nhưng vẫn chưa nói cho Victoria biết, tôi không muốn cô ấy phải lo lắng.
[ Victoria]
Đêm qua tôi ngủ rất sớm, chỉ mới tám giờ tôi đã cảm thấy không khỏe, khi tỉnh dậy đã sáng và Nichkhun đã đi. Bỗng nhiên một cảm giác khó chịu trong tôi, nó ngột ngạt, nóng bừng cả người, tôi cần thứ gì đó... Mò mẫm khắp bàn, tôi hất mọi thứ xuống đất, nóng... Tôi cần ma túy... Tôi lại lên cơn nghiện... Nichkhun... Tôi bỗng nghĩ đến cậu ấy, chạy nhanh vào toilet tôi hất nước lạnh vào mặt cho tỉnh táo nhưng vẫn không ổn, công sức của Nichkhun sẽ tiêu tan sao?
" Victoria? Em ở đâu?" một giọng nói vang lên ngoài cửa, Nichkhun... tôi lao nhanh ra ngoài ôm lấy anh" Em cần... làm ơn cho em..." qua tấm gương tôi có thể thấy đôi mắt mình đỏ ngầu, tôi bấu mạnh vai cậu ấy
" Vic, em lại lên cơn nghiện sao..." Nichkhun xốc nhẹ người tôi, cảm thấy hoa mắt và ngất xỉu
Cơn ác mộng vẫn chưa kết thúc...
.
" Khun à" tôi đến phòng Nichkhun làm việc, anh đang xem tivi " lại là R.O.T.D sao, em thật không hiểu ý nghĩa của nó..." tôi ôm lấy Nichkhun từ phía sau
" Vic à, sau này nếu như có chuyện gì em cũng phải sống tốt và tránh xa những thứ nguy hiểm ấy nhé..." Nichkhun quay sang tôi, khuôn mặt nghiêm trọng rồi đẩy tôi nằm xuống đùi anh" Em nhất định phải sống tốt..." anh thì thầm, vuốt nhé tóc tôi
Tôi có cảm giác đây là lần cuối cùng tôi được gần gũi với Nichkhun... sợ hãi...
[ nichkhun]
Tôi cùng Victoria xem phim, tôi tranh thủ tất cả thời gian còn lại để bên cạnh cô ấy, Vic không mạnh mẽ như vẻ ngoài của cô ấy làm tôi thấy không an tâm. Cả buổi tối tôi không ngủ mà ngắm Victoria say giấc, khuôn mặt thiên thần trong giấc mộng rất mĩ miều, giá như tôi có thể từ chối nhiệm vụ ấy, tôi sẽ cùng Victoria kết hôn, sống hạnh phúc trọn quãng đời còn lại...
Sáng hôm sau tôi làm bữa sáng cho Victoria, khi cô ấy ăn khuôn mặt hoàn toàn hạnh phúc làm tôi không muốn rời xa...
" Vic à, anh đi làm nhé..." tôi đứng dậy khi đến giờ, siết chặt Victoria trong vòng tay, đặt lên trán cô ấy một nụ hôn " Nhớ những gì anh nói tối qua nhé..." tôi vuốt tóc em
.
[ Victoria]
Sau khi anh đi tôi dọn dẹp bàn ăn, nhà cửa, đến trước cửa phòng cậu ấy tôi khẽ dừng lại, một thứ gì đó hối thúc tôi chạy thật nhanh vào trong
" À, thì ra là quên di động, thật hậu đậu a~" Tôi khẽ mỉm cười, khi định cất nó thì một tin nhắn vang lên, do sếp của Nichkhun gửi đến... tò mò tôi đọc hết tin nhắn, cuối cùng tôi đã hiểu ra vấn đề
Hóa ra đêm qua những gì Nichkhun nói đều có lí do, tôi chạy ngay đến căn nhà hoang nơi Nichkhun làm nhiệm vụ
" Nichkhun..." tôi khẽ gọi, không khí yên tĩnh quá
[ Nichkhun]
" VICTORIA!" tôi gào lên, ôm lấy thân thể nhỏ bé, một viên đạn xuyên người, tôi thấy nhói " Em.. ổn chứ..." chết tiệt, việc nói cũng khó khăn
" Khun... anh ổn chứ..." Victora lay người tôi, hai hàng lệ rơi xuống gò má xinh đẹp
" Vic.. anh yêu ... em... sống tốt..." tôi chỉ nói được như vậy rồi rơi vào một khoảng đen... vì sao lại như vậy? Tôi còn nhiều việc chưa làm, nhiều điều chưa nói mà, sao lại bắt tôi rời xa cô ấy nhanh như vậy
[ Victoria]
" KHUNNN" tôi gào lên ,anh đã nhắm mắt" TỈNH DẬY ĐI MÀ..." tôi thét lớn, mong anh có thể nghe những gì tôi nói
Rồi đồng nghiệp của anh đến bắt những tên tội phạm, một số kéo tôi ra khỏi anh. Một người đưa cho tôi một lá thư- của khun
" Gửi Vic yêu của anh !
Khi em đọc lá thư này chắc anh cũng không còn ở bên em nữa, anh muốn nhắc nhở em hãy sống tốt và đứng chơi với những người không tốt. Anh có một tài khoản có chứa tiền tiết kiệm của anh, em hãy dùng nó để làm điều em thích nhé. Còn nữa R.O.T.D là Ring Of The Dead, có nghãi nhẫn xương cốt. Em hãy dùng xương cốt của anh làm một cái nhẫn nhé, như vậy chúng ta có thể bên nhau... Yêu em..."
End
P.s: R.O.T.D là không có thật nhé
|
|