|
CHAPTER 26
Bom, Dara, Minzy và CL tiến vào trong phòng tổ chức tiệc lớn. Cả hội trường đang chật ních những người nổi tiếng đang mỉm cười và xã giao với nhau trong khi cố gắng hết sức để nổi trội hơn đối phương bằng trang phục của mình.
Bom cằn nhằn. “Sh!t. Chỉ vì mấy cái máy dò kim loại ngu ngốc đó, chúng ta không thể mang theo súng.”
“Em đã thuê một phòng tại khách sạn này và để vũ khí tại đó, đừng lo,” CL thì thầm.
Dara trông có vẻ căng thẳng. Không có những bó kim của mình, cô thấy mình vô dụng. “Đám kim của mình. Mình cần chúng.”
“Chị sẽ có, lát nữa thôi,” Minzy thì thầm. “Đi tới chỗ của Ed thôi. Dara, em chắc là anh ta đang dùng cái thắt lưng đó vậy nên chị phải tránh xa Jiyong nhất có thể. Chị phải bắt Ed tháo cái thắt lưng đó ra và hạ gục anh ta.”
“Hiểu rồi,” cô thì thầm khi họ len lỏi vào giữa đám đông.
Họ đã lên kế hoạch mang theo vũ khí của mình nhưng có thiết bị dò kim loại ở cửa ra vào. Nó trông như một thiết bị dò kim loại bình thường nhưng Minzy ngay lập tức biết rằng nó dùng để dò vũ khí, giống như những máy dò của họ và họ không thể mạo hiểm phi vụ này.
“Hãy tách ra thôi,” CL thì thầm. “Em sẽ dõi theo Ed từ bàn điều khiển.”
Dara gật đầu và tiến về phía anh ta. Bom, CL và Minzy đang định quay đi nhưng Minzy thấy ai đó tóm tay cô lại. Bị bất ngờ, cô xoay người lại và vặn ngược tay gã kia ra sau lưng hắn.
Bom và CL kêu lên. “Minzy, đừng!”
"Oww, Minzy!"
Minzy trợn tròn mắt. “O-oppa!” Cô kêu lên và thả Daesung ra. “Em xin lỗi, em nghĩ là người lạ!” Cô buông tay anh và giúp anh xoa bóp nó.
“Wow, phản xạ nhanh đấy,” anh rên rỉ, xoa xoa cánh tay mình. “Làm sao em làm vậy được?”
“Em…em học võ tự vệ,” cô lí nhí. “Những người khác đâu rồi?” Cô hỏi, hi vọng có thể đổi được chủ đề.
Daesung liếc về phía sân khấu. “Đằng kia, đang bận nói chuyện với những người tổ chức.”
“Bọn chị đi lấy chút đồ uống đã,” CL và Bom lấy cớ bỏ đi. Họ phải đi tới phòng họ để vũ khí và lấy súng cùng dao găm.
Minzy gật đầu với họ. “Daesung oppa, ra ngoài ban công kia đi,” cô mỉm cười nói. “Trong này đông đúc quá.”
Daesung mỉm cười với cô. “Em không đói sao?”
“Hãy ăn sau vậy,” cô nói, kéo anh ra khỏi đám đông.”
.-.-.-.
Bom gài bao đeo súng và dao găm quanh hai đùi. “Chị có cảm giác rất bất an đêm nay. Có điều gì đó không đúng ở đây, CL.”
“Điều gì?” CL hỏi, chỉnh lại những chiếc dao găm của cô.
Lông mày Bom nhíu chặt. “Thiết bị dò tìm đó…nó được cố ý đặt ở đó, giống như ai đó dự liệu được sự xuất hiện của chúng ta.”
CL dừng lại. “Giờ thì nghĩ đến chuyện đó…chị nói đúng.”
“Không phải chúng ta nên đi tìm quản lý của Ed sao? Dù sao chính hắn đã rao chiếc microchip trên mạng đấu giá của chợ đen.”
“Chúng ta phải lấy được con chip trước đã, trước khi chúng ta xử hắn.”
Cả hai ra khỏi phòng khách sạn của họ, trang bị đầy đủ. Họ tiến về khu hội trường và đi vào bằng cửa ở tầng 2, nhìn bao quát cả đám đông. “Không phải đó là Lee Hyori sao?” CL hỏi, chỉ tay về phía người phụ nữ mặc váy dạ hội màu trắng-đen.
Bom nhíu mắt nhìn bóng dáng đó. “Đúng vậy,” cô lẩm bẩm. Cô đang định quay đi nhưng cô nhìn thấy TOP – đang chào hỏi Lee Hyori bằng cách hôn lên má cô ta. Anh mỉm cười với cô ta và đưa tay ra, việc mà cô ta vui vẻ khoác lấy tay anh.
Bom thấy tim cô chùng xuống. TOP đi cùng Lee Hyori tối nay và họ hẳn rất thân với nhau bởi họ đang tham gia cùng một chương trình trên TV.
Và điều đó khiến cô thấy không vui.
TOP đáng lẽ phải là của cô, cùng bên cô, ở bên cạnh cô…không phải với Lee Hyori. Cô đã kể một chút về đời mình cho anh bởi cô muốn có một khởi đầu với TOP và có lẽ, chỉ có lẽ là – hơn một người bạn.
Nhưng dường như Lee Hyori đã có được anh trước.
“Bom,” CL búng ngón tay, khiến cô chớp chớp mắt. “Chị có đang nghe em không thế?”
Cô thở ra một hơi, việc mà cô đã không nhận ra mình đã nín thở được một lúc rồi. “Xin lỗi, chị vừa mất tập trung.”
CL trợn trừng mắt và khoanh tay lại. “Chị không thấy khó chịu sao? Lee Hyori đang ở đây với-…”
“Chị thấy rồi, CL. Chị thấy rất rõ, em không cần chà xát thêm vào đâu,” Bom thì thầm.
CL nhíu chặt lông mày. “Có chuyện quái vì với chị chứ? Chị thích anh ta, phải không? Vậy xuống đó và kéo anh ta đi, nói cho anh ta biết! Chuyện đó không khó mà!”
“Chị không giống em!” Bom kêu lên. “Chị không phải dạng con gái liều lĩnh và mạnh mẽ như em hay Dara!”
CL chớp mắt. Cô không hề biết Bom lại có suy nghĩ như vậy. “Bom…”
“Chị không dũng cảm, CL. Chị chỉ là người con gái mong có được hạnh phúc hơn là tan nát con tim…và chị nghĩ rằng, giờ thì chị đã thấy anh ấy với Lee Hyori, anh ấy sẽ chỉ khiến tim chị tan vỡ nếu chị bày tỏ.”
“Chúng ta thậm chí không biết được anh ta có thích cô ta không!”
“Còn cái gì cần biết nữa? Chứng cớ rõ ràng rồi, CL. Nhìn đi.”
CL liếc về phía TOP và Lee Hyori, hai người đang cười rất vui vẻ. Tay TOP quàng chắc qua eo Lee Hyori và rõ ràng là hai người đó cực kì thoải mái ở bên nhau.
Bom thở dài, chịu thua cuộc. “Đi thôi. Chúng ta không để mất tập trung lúc này được. Hãy kết thúc vụ này và chúng ta có thể ra khỏi đây.”
CL nhíu mắt và hừ mũi. Cô chắc chắn là TOP thích Bom, theo kiểu tình cảm lãng mạn và cô không thích chịu thua một cách dễ dàng như thế. Cô biết là hoặc TOP hoặc Bom phải bày tỏ tình cảm trước, và cô sẽ khiến điều đó xảy ra. “Chúng ta có cả một đêm mà Bom. Em không thể chấp nhận chuyện này như vậy được.”
Bom thấy mình bị lôi xuống tầng, tới bàn để đồ uống. CL đưa cô một ly rượu mạnh. “Uống đi,” cô nói. Chất cồn luôn khiến Bom thấy nhẹ nhõm hơn.
“Cảm ơn,” cô ấy lẩm bẩm, hớp một ngụm rồi ho sặc sụa. “CL, rượu này mạnh quá!"
“Chị từng uống thứ mạnh hơn rồi,” CL nói.
“Đúng thế, nhưng nếu em đã quên mất thì chúng ta vẫn còn một nhiệm vụ cần hoàn tất!”
CL giả vờ kêu lên. “Ồ, SHIZZ. Quên chuyện đó đi, uống ly nước quả này đi,” cô nói, chộp lấy cái ly khỏi cô nàng tóc đỏ đang ho sặc sụa.
Bom lấy một ly nước cam và uống, xoa dịu cổ họng đang cháy của cô. “Whew. Cái đó thật-…”
"Ồh, Bom."
Cô hóa đá khi nghe thấy cái giọng trầm, khàn quen thuộc đó. Như một con robot, cô xoay người lại và đối mặt với TOP cùng Lee Hyori. Cô cố hết sức giãn cơ mặt để cười. “O-ồh, T-TOP.”
“TOP ư?” Anh hỏi, nhướng một bên mày. “Anh không phải là Seunghyun nữa sao?”
Cô liếc CL, người chỉ trợn mắt lên với cô. Lee Hyori kéo kéo tay TOP. “Cậu không định giới thiệu cô ấy cho chị sao?” Cô ấy hỏi.
TOP gật đầu. “Đây là Bom, người ởà, bạn em,” anh nói nốt.
“Xin chào,” Hyori mỉm cười nói. “Cô là người mẫu sao? Cô trông rất tuyệt với bộ tóc đỏ. Nó rất nổi bật.”
Bom cúi đầu, tránh ánh nhìn của cô ta. CL cáo lỗi một chút và kéo Bom sang một bên. “Cái quái gì vậy, Park Bom!!”
“Cái gì?”
“Đừng có ngại ngần nữa và cứ cư xử như mọi khi chị vẫn vậy!”
“Chị không thể,” cô nói. “Chuyện khó xử lắm.”
“CHÍNH CHỊ khiến nó khó xử!” CL kêu lên. “Giờ thì khởi động lại bộ não của chị và đừng có mà khóc!”
Bom nhăn trán. “Chị không thể.”
“Bom,” CL thở dài. “Chị có nhớ khi chúng ta 6 tuổi và có một hội thi hóa học không?”
“Có. Sao chứ?”
“Chị đã rất muốn thẳng giải, đúng không?”
“Đúng thế,” cô mỉm cười thì thầm. Đó là giải thưởng đầu tiên của cô và điều đầu tiên cô đã tự đoạt được bằng nỗ lực của mình.
CL nhoẻn miệng cười. “Cứ nói rằng sự kiện này cũng như hội thi hóa học đó – chỉ là phần thưởng không phải là những hóa chất đắt tiền. Đối thủ của chị sẽ là Hyori và TOP là phần thưởng.”
Bom trợn mắt lên. “Chuyện vớ vẩn, CL.”
“Nó cũng là hóa học, Bom. Tưởng tượng cả khu vực này là vòng tuần hoàn của con người.”
“CL, chị thật sự không-…”
“Tập trung vào và cứ làm theo em bảo,” cô ấy nói. “Giờ thì, đây là một cơ thể người. Nhớ rằng, chúng ta đang ở trong một cơ thể người.”
"Okay."
“Giờ thì, tưởng tượng tất cả những người ở đây là huyết tương protein – bao gồm cả TOP – và những người đi cùng họ là Warfarin… và chuyện gì xảy ra với warfarin, chất chống đông máu, một khi nó đi vào hệ thống tuần hoàn?”
Ánh mắt Bom đầy sự tập trung khi cô nhìn đám đông. “97% warfarin sẽ kết hợp với huyết trương protein và đánh mất hoạt tính của nó. 3% sẽ rời ra và tiếp tục là những tế bào tích cực to do và sẽ phát huy được tác dụng mong muốn.”
CL gật đầu và tiếp tục những lời của mình. “Nhưng rồi, chủ cơ thể bị hạ đường huyết. Anh ta uống Tolbutamide – cứ tưởng tượng Lee Hyori là tolbutamide – sau khi có warfarin. Giờ thì, điều gì sẽ xảy ra với cơ thể một khi anh ta có một liều tolbutamide?”
Bom nhíu mày. “Tolbutamide có tác dụng lớn hơn warfarin vậy nên nó sẽ thay thế warfarin. 95% tolbutamide sẽ liên kết với huyết tương protein và 5% sẽ sống sót làm hoạt chất thuốc có tác dụng.”
“Và điều gì sẽ xảy ra sau khi tolbutamide thay thế warfarin?”
“Warfarin sẽ mất liên kết với huyết tương protein, trở lại làm hoạt chất tích cực tự do và sẽ dẫn đến chảy máu trong,” Bom nói.
“Và để ngăn chặn việc đó?”
“Em phải tiêm một liều chống đông có tác dụng cao hơn cả tolbutamide.”
CL đồng ý. “Vậy, cứ nói chị là Chất X và chị có tác dụng cao hơn cả tolbutamide…công việc của chị là kết hợp với TOP và đá Lee Hyori ra để ngăn chặn việc chảy máu trong, đúng chứ?”
Bom từ từ gật đầu, nhận ra hướng đi của các vấn đề.
“Giờ thì, chị còn chờ gì nữa? Đi tới và liên kết với huyết tương protein của chị đi,” CL nói, đẩy cô ấy đi trong khi trợn mắt.
Bom đã bị tẩy não hoàn toàn. Cô quay lại chỗ TOP và Hyori, nở nụ cười đáng giá triệu đô của mình. “Xin lỗi vì đã rời đi,” cô nói. “Tôi là Park Bom.”
Hyori vui vẻ nắm lấy tay cô. “Cứ gọi tôi là Hyori.”
“Gọi tôi là Bom là được rồi,” cô nói.
CL nhếch mép cười, nhìn người chị em của mình đang hành động.
Hyori bám lấy tay TOP thật chặt, không muốn rời ra. Nhưng việc đó đến rất tự nhiên, khi một trong những vị khách, một sunbae, đã gọi Hyori. Bất mãn, cô ta rời tay TOP ra và nói rằng sẽ quay lại sau.
Ánh mắt của TOP đảo khắp người cô, kiểm tra cô. Không chút nghi ngờ, cô thật sự xinh đẹp trong trang phục dạ hội của mình và cô tỏa sáng với nụ cười rạng rỡ. “Em trông…rất đẹp,” anh nói.
Cô mỉm cười. “Anh cũng vậy.”
“Không có người đi cùng?”
“Em chỉ vô tình là một trong rất nhiều những người đi cùng của Ed Westwick,” cô thản nhiên nói. “Vậy…anh và Hyori, huh?”
TOP hừ mũi. “Hyori? Chị ấy chỉ như một người chị lớn của anh.”
“Cô ấy dường như không nghĩ vậy,” Bom nói, bắt gặp Hyori đang lén liếc về phía họ.
TOP cười khúc khích. “Cứ để chị ấy nghĩ bất cứ điều gì chị ấy muốn.”
Cô hừ mũi và quay người để lấy một ly nước từ người phục vụ nhưng gót giày của cô dẫm lên tà váy khiến cô lảo đảo. TOP nhanh nhẹn đỡ cô khỏi bị ngã, quàng cánh tay chắc khỏe của anh quanh eo cô. “Cẩn thận!”
Cô thấy tim mình đập thình thịch với khoảng cách gần gũi của anh. “C-cảm ơn,” cô thì thầm.
Hyori nhăn mặt trước cảnh tượng đó và gọi TOP. “TOP, qua đây đi!” cô ta mỉm cười nói. “Nhanh lên!”
TOP giúp Bom đứng thẳng dậy ngay ngắn, nhìn về phía Hyori. “Aisht. Anh không muốn đi cùng chị ấy chút nào,” anh lẩm bẩm.
“Lúc trước anh trông rất vui vẻ mà,” Bom nói, liếc về phía Hyori, người đang dán một nụ cười giả tạo trên khuôn mặt.
“Anh chỉ lịch sự thôi. Anh không muốn chị ấy thấy mình bị từ chối.”
Lúc đó, một ý tưởng hiện lên trong đầu Bom, nhớ đến cuộc nói chuyện của cô với CL. Cô phải liên kết với TOP bằng mọi giá và đá Hyori ra khỏi khung hình. “Anh có muốn thoát khỏi cô ta?”
TOP nhướng mày. “Liệu có thể không?”
“Đương nhiên,” Bom tinh quái cười. “Nhưng mà…Seunghyun…”
Nhịp tim của TOP đập nhanh gấp 3 và lùng bùng trong tai khi anh nghe cô gọi tên mình. “Ừhm?”
“Em sẽ làm điều này bởi vì…em cảm nhận được điều gì đó chân thành và sâu sắc dành cho anh. Em sẽ không làm điều này chỉ để giúp anh thoát khỏi Hyori,” cô nói, vật lộn với từ ngữ của mình.
Hyori nhăn mặt, tự hỏi TOP làm gì mà lâu vậy. Cô ta cáo lỗi và đi về phía họ.
“Em…đang nói gì vậy?” TOP hỏi. Anh cũng cảm nhận được điều tương tự nhưng anh muốn khẳng định lại. Anh muốn nghe điều đó từ cô và do chính cô khẳng định. Anh muốn đảm bảo rằng cô cũng cảm thấy như vậy.
Qua khóe mắt Bom nhận thấy Hyori đang tiến tới. Cô vội vàng. “Điều em đang muốn nói…là…em yêu-…”
Không để cô nói hết, TOP quàng tay quanh eo cô và kéo cô lại gần, áp môi lên môi cô. Khoảnh khắc môi họ chạm nhau, Bom biết rằng điều này khác xa với việc tan nát trái tim. Cô mỉm cười với chính mình và tan chảy trong vòng tay anh, quàng tay cô sau gáy TOP. TOP kéo cô lại thật gần và hôn cô say đắm.
Hyori như hóa đá tại chỗ, sửng sốt với cảnh tượng trước mắt. CL nhếch mép cười khi đi ngang qua cô. Hyori nhăn mặt và thở dài. “Người đàn ông lý tưởng của mình đã đi tong rồi…” cô thì thầm, lắc đầu. “Có vẻ như anh ấy đã tìm được người con gái lý tưởng của mình.”
.-.-.-.
“H, cuối cùng anh đã thấy được cảnh tượng đẹp nhất tại Hàn Quốc,” Ed nói, mìm cười khi Dara tiến về phía anh.
Dara trợn mắt lên. “Vui chứ hả? Xin lỗi em tới trễ,” cô nói khẽ, ôm anh ta.
Ed quàng chắc tay quanh eo cô và thì thầm. “Không sao mà, honey…”
Jiyong hắng giọng, thu hút sự chú ý của họ. “Ồ, Dara, cô tới rồi sao?”
Ed toét miệng cười. “Đúng thế. Cô ấy đã đồng ý làm người đi cùng tôi tối nay, cùng với những người bạn của cô ấy. Họ đâu rồi?”
Dara ngồi xuống cạnh Ed, đối diện Jiyong. “Ồ, chắc đang vui vẻ fangirl với những người nổi tiếng mà họ thích,” cô nói.
“Tại sao em không như vậy?” Ed hỏi.
Cô nở nụ cười tinh nghịch với anh ta. “Ồ, không cần làm vậy…em có anh ta ở ngay đây rồi,” cô thì thầm, cắn môi. Ánh mắt Ed thể hiện rõ ham muốn và sự thích thú của anh ta.
Jiyong gầm gừ trong đầu. Cơn giận của anh đang dâng lên từng giây một và Dara, rõ ràng là đang làm việc, không thể làm gì để giúp anh hạ hỏa. “Tôi sẽ đi lấy đồ uống,” Jiyong lầm bầm, cố gắng ngăn cái ham muốn lôi Dara ra khỏi đó. Anh biết rõ là không được làm phiền cô. Cô đã nói rõ rằng không được ngăn trở cô trong khi cô làm việc.
“Chúng ta tới phòng của anh thì sao nhỉ?” Dara thì thầm với Ed, ngay khi Jiyong ra khỏi tầm nghe được, tay cô vuốt ve đùi anh ta.
Ed nhếch mép cười. “Đi bộ tới đó cũng hơi xa đấy…”
.-.-.-.
Jiyong đi tới một bàn bày đồ uống và thấy Seungri, CL và Youngbae. “Yo man,” Youngbae nói, đưa cho anh một ly nước. “Vui chứ hả?”
“Trò này quá nhàm chán,” Jiyong lầm bầm.
“Tại sao anh lại rời bàn?” Seungri hỏi.
Jiyong nốc cạn ly nước trong một hơi. “Dara đang ở đó, chơi trò tình tứ với Ed Westwick.”
CL giật mình.
Youngbae nhướng mày. “Không phải như vậy là không được sao? Hai người các cậu đang yêu nhau mà?”
“Đúng thế, nhưng rõ ràng cô ấy nói là đó là công viêc,” Jiyong nói, ném cho CL cái nhìn dò xét. “Có thấy phiền khi giải thích không?”
“À…uhh…từ đầu thì…” Cô đang lướt qua mọi ý tưởng trong đầu cô. Chắc rồi, cô là một điệp viên hàng đầu nhưng họ không hề được học các bài tập về 101 Các Cớ Để Nói Dối Bạn Trai Trong Khi Làm Nhiệm Vụ Điệp Viên!!!!
“Hãy đi loanh quanh một chút đi,” cô đề nghị, lôi Jiyong về phía hành lang ở tầng 2.
“Cái gì? Tại sao?” Jiyong hỏi khi anh bị lôi đi. Anh liếc về phía bàn nhưng Dara và Ed không còn ở đấy nữa. Tim anh bắt đầu đập nhanh. Youngbae và Seungri theo đuôi họ, cố gắng bắt kịp tốc độ của CL. Cô rẽ ở một cầu nối dẫn sang tòa nhà khác của khách sạn, nơi họ đã thuê một phòng để trữ vũ khí của mình.
CL thở dài, không thể chịu được những áp lực nữa. “Em sẽ kể cho các anh mọi điều, chỉ là-…”
Seungri kêu thoảng thốt trước cảnh tượng trước mặt. “Hyung, anh làm gì cũng được, chỉ đừng nhìn sang tay phải!” Anh buột miệng.
Thống kê cho thấy, 9 trong 10 người khi nghe thấy vậy sẽ quay đầu nhìn theo hướng đó…
…và Jiyong chỉ là một trong số họ.
Ở đó, cực kì rõ ràng, Dara đang hôn Ed Westwick. Tay cô đang chống rất thoải mái trên đùi anh ta, gần nơi nguy hiểm, đang cởi thắt lưng của anh ta trong khi cô đang bị ấn chặt vào một cột tường.
CL đang phải ngăn lại cái ham muốn siết cổ bạn trai cô đến chết và Youngbae thì đang há hốc mồm vì shock.
“Chuyện này là cái chó chết gì chứ!” Jiyong thấy tim mình vỡ thành ngàn mảnh nhỏ. Trước khi anh có thể nghĩ, anh đi thẳng về phía họ và đấm mạnh vào mặt Ed Westwick, khiến anh ta ngã xuống sàn, bất tỉnh.
Dara kêu lên, trợn tròn mắt, thấy Jiyong đứng trước cô. Anh lườm về phía cô, lạnh lùng và ác độc. “Của tôi tất cả, huh?” Anh nói với vẻ mỉa móc. “Tôi nên biết rõ hơn là tin tưởng một con đĩ dối trá như cô.”
Như vậy, cơn giận của Dara bùng nổ. “Cái gì!?” Cô kêu lên. “Jiyong, anh biết là em đang làm việc-…”
“Vứt hết mấy cái cớ nghèo nàn đấy đi!” Anh hét lên. “Làm việc hay không, nó không thay đổi được cái sự thật là cô đang hôn một gã đàn ông khác!”
“Đó là một phần của kế hoạch!” Dara cũng hét lên. “Đừng có xen vào!”
CL lấy điện thoại ra và gọi Minzy cùng Bom.
“Kế hoạch ư?” Anh nhắc lại. “Cái đêm đó ở club – cái đêm chúng ta có cùng nhau, cũng là một phần trong đó sao?”
“Không, Jiyong!” Cô kêu lên, cố gắng không khóc.
“VẬY TẠI SAO CÔ LẠI Ở ĐÂY HÔN HÍT HẮN?!”
“Bởi vì em phải làm vậy! Em phải gỡ thắt lưng của anh ta!”
“Rồi sao, cô cũng fck hắn hả?” anh gằn giọng.
Dara im lặng. Một ý tưởng hiện ra trong đầu cô nhưng cô sẽ không bao giờ đi xa đến mức thực sự làm nó. Tất cả những gì cô cần là phần khóa thắt lưng có đựng con microchip bởi vì cô là một điệp viên cải trang…nhưng làm sao cô có thể nói cho anh chứ?
Anh coi sự im lặng của cô là đồng tình. “Rõ rồi.” Anh lạnh lùng nói. “Cô thật sự là một con đĩ khốn nạn, gian xảo, dối trá…”
CHÁT!
Jiyong thấy má anh bỏng rát. Tay Dara đang run rẩy vì cú tát cô tát anh. “Em vẫn còn trong trắng, Jiyong. Em đã cho anh lần đầu tiên quý giá của mình và anh buộc tội em là một con đĩ?!”
“Chính cô đã tự nói, đó là một phần kế hoạch của cô. Có phải kế hoạch của cô là gỡ bỏ sự trong trắng của mình, học được vài điều từ tôi để cô có thể dùng nó để FCK hắn liên tục không? Wow. Cô thật ngọt ngào mà,” anh cay đắng nói khi con tim anh đã đóng băng.
Dara thấy nước mắt đang tuôn chảy trên má cô. “Anh nói rằng anh tin tưởng em.”
“Tôi đã nhưng cô đã dối trá,” anh sầm mặt nói.
“Em không hề! Em đã nói cho anh sự thật, Jiyong!”
“Làm sao tôi biết được cô đang nói thật hay không chứ, huh?!”
“Anh muốn em làm gì chứ?”
“Giải thích đi!” Jiyong hét lên. “Nói cho tôi biết cô thật sự là ai, tại sao cô lại gọi những việc này là công việc trong khi nó thực chất là phản bội tôi!”
“TRÒ DRAMA ĐẤY ĐỦ RỒI!” Một giọng u tối, sắc lạnh nói, từ một bóng người.
CL chuẩn bị tư thế trong khi Dara chửi thề, nhớ ra cô không có những chiếc kim của mình. “Ai ở đó? Ra mặt đi!” CL nói lớn.
Jiyong thấy bối rối. Tại sao Dara và CL đột nhiên cảnh giác như vậy? Tại sao ánh mắt của họ rất u ám và cực kì tập trung?
Chân mày của Seungri nhíu chặt. “Ed đâu rồi?”
Youngbae và Jiyong quay sang chỗ trống không, nơi Ed đáng lẽ phải nằm đó bất tỉnh. “Anh ta vừa ở đây, một lúc trước…” Youngbae thì thầm.
|
|