|
Anh chốp lấy hai vai cô ta , kéo cô ta áp vào ngực mình . Anh thở mạnh , nhìn thẳng vào đôi mắt hoảng hốt của cô ta . Anh từ từ áp môi lại gần môi cô ta . Anh muốn dạy cho cô ta một bài học . Cho cô ta biết anh là một thằng đàn ông hoàn chỉnh . Anh cố gắng làm thật từ từ. Chúa giúp anh giám làm , nhưng nó diễn ra lâu quá . Thời khác môi anh vừa chạm môi cô ta , anh không còn giữ được bĩnh tĩnh nữa . Giống như châm mồi lửa vào xăng , cảm giác đó lan tỏa khắp làn da anh . Anh bị thiêu rụi với ham muốn cháy bỏng vì cô ta .
Thừa thế cô ta thở hổn hển , anh đảo lưỡi vào trong cái miệng ấm áp , ẩm ướt của cô ta . Một cảm giác rùng mình chạy dọc sống lưng , làm cơ bắp anh run lên . Trong khi anh muốn cuốn hút cô ta vào trong thú nhục dục của mình , muốn cắn cô ta , cô ta vẫn đứng im trong vòng tay anh , không kháng cự , cũng không bị cuốn theo . Anh phải để cô ta đi , nhưng ngay khi anh định dừng lại , lưỡi cô ta chạm vào lưỡi anh , và không còn gì ngăn được anh lại nữa .
Hương vị cái miệng ướt át và ấm áp của cô ta thật tuyệt . Như mật ngọt , sex và tất cả những thứ đã biến mất trong cuộc đời anh . Đôi tay cô ta di chuyển tới vai anh . Những ngón tay bấm chặt vào bắp thịt anh qua làn áo cotton mỏng . Cô ta có mùi hương như hoa , hơi ấm của đàn bà và tất cả mọi thứ anh đã tự kiềm chế không ham muốn . Anh say mê nó . Vị của miệng cô ta và đôi bàn tay ấm áp . Hương thơm của làn da. Ham muốn lan tỏa khắp làn da anh , lan tỏa khắp vùng lưng , giữa hai chân , siết chặt hai tinh hoàn và đốt cháy anh . Và anh muốn điều đó . Anh muốn được cảm nhận nó một lần nữa . Tất cả về nó . Lần đầu tiên , từ rất lâu rồi , anh không cố gằng và kiểm soát nó hay gạt đi. Anh ghìm chặt ham muốn trong lòng dù nó bóp nghẹt không khí xung quanh anh . Anh lùa những ngón tay vào mái tóc , ôm lấy khuôn mặt cô ta. Đôi tay anh run rẩy khi cố kìm ham muốn được cởi phắt cái áo cánh và nắm chặt bầu ngực tròn căng của cô ta .
Cái lưỡi khéo léo của cô ta chạm vào rồi cuốn lấy lưỡi anh . Anh có thể cảm nhận mạch của cô ta đập thình thịch dưới ngón tay cái mình . Họ hôn nhau say đắm . Người đàn bà trong vòng tay anh cũng đang đê mê y như anh vậy .
Nhưng anh phải dừng lại . Anh không biết nhiều về cô ta đủ để chắc chắn cô ta sẽ không nổi điên với anh . Anh không nghĩ cô ta bị điên , nhưng cô ta không đáng để mạo hiểm . Không người đàn bà nào đáng cả . Có một điều anh phải làm trước khi để cô ta đi .
Anh tóm tay cô ta đang bám chặt vai anh , kéo xuống ngực mình . Làn da anh cảm nhận hơi ấm từ cô ta xuyên qua làn áo phông. Tay anh ép chặt mu bàn tay cô ta , lòng bàn tay cô ta áp vào những bắp cơ săn chắc của anh . Rồi anh kéo tay cô ta xuống dưới. Chầm chậm qua ức , xuống bụng . Một màn tra tấn tinh thần . Màn tra tấn chậm rãi quá đỗi ngọt ngào anh hằng khao khát . Anh cầm tay cô ta xuống thấp hơn , qua vùng cơ bụng rắn chắc tới thắt lưng quần .
Anh khẽ rên rỉ trong cổ họng , rồi giật lại vừa đủ để nhìn rõ khuôn mặt cô ta . Anh nhìn chằm chằm vào đôi mắt , ngắm nhìn đôi mắt nâu trong trẻo khi kéo tay cô ta xuống tới khóa quần , ép lòng bàn tay ấy vào \" thằng nhỏ \" đang cương cứng của mình . Anh giữ chặt đầu gồi để không gục xuống . Ham muốn đang trỗi dậy cực kỳ mạnh mẽ , giằng xé ruột gan anh .
- Tôi nghĩ điều này nó trả lời bất cứ câu hỏi nào. - Giọng anh khàn khàn , đầy vẻ ham muốn .
Kate liếm môi .
- Sao cơ ?
- Tôi có thể dựng nó dậy được . :lmao:
Sau đó anh làm một trong những điều khó khăn nhất từng làm suốt bấy lâu nay . Trong khi cơ thể đang thúc giục đè nghiến cô ta xuống để thỏa mãn cơn khát , anh lại buông tay cô ta ra , lùi lại .
- Cô còn muốn biết gì nữa nào ?
Cô ta lắc đầu , đôi mắt ngơ ngác .
- Không . Tôi không ... tôi ... - Má cô ta đỏ chín , ngón tay chạm vào môi dưới như bị tê cóng . - Tốt hơn là tôi nên... về .
Cô ta chỉ về một phòng khác . Rồi cô ta quay đi , ra khỏi bếp . Tiếng gót giày vội vã nện xuống mặt nệm gỗ cứng khi cô ta bỏ đi .
Tức giận , thất vọng và hối tiếc khiến suy nghĩ của anh quay cuồng theo ba hướng . Một mặt nó bảo anh cô ta xứng đáng như thế . Một mặt thúc giục anh nhảy bổ vào cô ta . Trong khi mặt khác lại thì thào vào tai anh , rằng anh là một thằng đần và anh nên đuổi theo xin lỗi cô ta . Anh nghe tiếng cửa đóng lại . Anh nhắm mắt , bàn tay ấn chặt vào \" thằng nhỏ \' đang căng cứng .
Mẹ kiếp ..
Tiếng động cơ chiếc Suv của cô ta vang tận trong nhà . Anh liếc qua cửa sổ phòng bếp khi cô ta phóng xe xuống đường dẫn vào nhà anh , ánh đèn bảo vệ bật sáng bám theo sau xe . Anh thấy mình như sắp nổ tung . Hay đập tan thứ gì đó bằng quả đấm của anh . Làm gì đó hơn là sống một mình trong ngôi nhà rộng thênh thang , trống vắng , mơ tưởng về người đàn bfa với mái tóc đỏ rực và đôi mắt nâu sâu thẳm . Không thể sống như thế được .
Anh hít một hơi thật sâu rồi chầm chậm thở ra . Anh đã ba mươi sáu tuổi . Anh muốn nhiều hơn nữa .
Chuông điện thoại vang lên , anh thở dài . Anh liếc nhìn mã vùng Seattle , nhấc máy không dây lên đúng hồi chuông thứ tư .
- Chào Louisa. - Anh vừa nói vừa ra khỏi bếp.
- Em tưởng anh sẽ gọi cho mẹ con em tôi nay chứ .
- Còn sớm mà . - Sàn gỗ lạnh ngắt dưới chân anh khi đi trong nhà , qua lò sưởi lớn bằng đá , tới cửa nhìn ra ngoài hồ. - Amelia đâu ?
- Ngay cạnh đây .
- Cho anh nói chuyện với con .
Im lặng một lát , tiếng cô con gái hai tuổi của anh nhấc máy.
- Chào bố. - Giọng nói con bé lí nhí khiến ngực anh thắt lại . Con bé là một trong những điều anh muốn nhiều hơn nữa trong đời mình .
- Chào con gái yêu . Con đang làm gì thế ?
- Wiggies.
- Con đang xem Wiggies à ?
Tiếng thở mạnh ở đầu giây rồi mới thấy con bé nói tiếp.
- Vâng ạ .
- Con đã ăn tối chưa ?
- Rồi ạ.
- Thế con ăn gì ?
- Con ăn mỳ .
Anh cười. Mỳ là từ ưa thích của con bé , với nó nghĩa là bất cứ món gì từ mỳ Ý cho tới súp ga. Chúa ơi , anh nhớ con quá . Những lúc như thế này , trong vài khoảnh khắc ngắn ngủi , anh đã nghĩ tới việc bán cửa hàng đi và quay về Seattle . Nhưng rồi anh hiểu rằng không thể . Anh không còn thuộc về nơi đó nữa .
- Bố yêu con .
- Con yêu bố. - Con bé nói lại .
Louisa cầm lấy máy.
- Anh vẫn định đến Seattle nhân Lễ Phục Sinh đấy chứ ?
- Anh sẽ bay trước thứ Tư , nhưng phải về đây trước thứ Bảy .
- Sao lại thế ? Em nghĩ chúng ta có thể đi mua cho Amelia một cái giỏ rồi tặng cho con bé buối sáng lễ Phục Sinh . Em nghĩ ta có thể dành ngày nghỉ cùng nhau như một gia đình .
Lại thế rồi . Dòng suy nghĩ không dứt khoát đầu tiên. Vượt qua bao khoảng cách cuốn chặt lấy anh . Giằng kéo anh như mọi khi . Cô ấy muốn hòa giải . Anh vẫn không chắc đó là điều anh muốn . Anh không thể sống ở Seattle. Cô ấy không muốn sống ở Gospel. Và ngay cả nếu cô ấy có đi chăng nữa , anh cũng không chắc Louisa sẽ \" Nếu anh muốn nhiều hơn nữa \" cho cuộc sống của mình .
- Anh có việc ở đây hôm thứ Bảy , thế nên quay đi quay về Seattle cũng bất tiện. - Thứ Bảy trước lễ Phục Sinh , thị trấn có cuộc diễu hành , và anh đã đồng ý lái xe diễu hành của trường tiểu học bằng chiếc Hummer. Ameila không quan tâm nếu như anh ở đó ba ngày trước lễ Phục Sinh , hay sau đó ba ngày đâu . Với con bé thì cũng như nhau thôi.
Im lặng một hồi , rồi Louisa lên tiếng.
- Vậy cũng được. - Như vậy nghĩa là không ổn chút nào . - Anh nói lần này anh ở lại bao lâu nhỉ?
- Ba ngày.
Lại một khoảng lặng .
- Chuyến đi ngắn ngủi ...
Anh nhìn ra ngoài hồ , ngắm những ánh đèn ở Gosple
- Anh ddag dạy vài lớp câu mồi giả , khai giảng vào thứ Hai sau lễ Phục Sinh. - anh giải thích , dù biết cô ấy sẽ không hiểu. - Nhưng anh sẽ vấn đến như mọi khi vào cuối tuần .
- Lần này anh có thể ở đây với mẹ con em.
Anh gục đầu vào cửa kính , nhắm mắt lại. Quá đỗi dễ dàng. Quá dễ dàng nhận lời đề nghị của cô ấy . Anh hiểu cô ấy. Anh hiểu thể xác và tâm hồn cô ấy . Anh biết cô ấy thích được vuốt ve như thế nào , và cô ấy cũng biết vuốt ve anh ra sao . Anh biết cô ấy sẽ không để lại hai trăm tin nhắn trong máy điện thoại của anh. Không vượt hàng trăm dặm đường để đe dọa anh bằng một khẩu súng.
Cô ấy là mẹ của con anh. Sẽ thật dễ dàng khiến anh đánh mất mình vì cô ấy , chỉ một đêm thôi. Nhưng sẽ có một cái giá phải trả. Dù phải trả bằng xúc cảm hay nhục dục , tình dục không bao giờ miễn phí .
- Anh không nghĩ đó là ý hay , Lou à .
- Sao lại thế ?
Vì em sẽ muốn nhiều điều hơn anh có thể đem lại , anh nghĩ thầm . Vì chuyện chăn gối của chúng ta tốt đẹp , nhưng những thứ khác vẫn tồi tệ . Vì có những thứ còn tồi tệ hơn cả nỗi cô đơn.
Cứ để nó vậy đi.
Anh không tốt đẹp gì trong những mối quan hệ . Với cô hay bất cứ ai khác cũng thế . Những vết sẹo trên người nhắc nhở anh về chuyện đó mỗi ngày .
- Anh phải đi đây. - Anh nói. - Tuần sau anh sẽ gọi cho em.
- Em yêu anh , Rob.
- Anh cũng yêu em. - Anh đáp , dù trong lòng anh nghĩ đó không phải là tình yêu . Có thể nó chưa bao giờ tồn tại .
Anh ngắt máy , đứng thẳng dậy . Một vết mờ trên kính khiến anh chú ý . Anh đưa tay lên , chạm vào nơi vẫn in dấu tay của Kate . Dấu tay lạnh ngắt , không như người đàn bà đã để lại nó nơi đây .
Kate Hamilton có tất cả , trừ lạnh giá . Mọi nét ở cô ta đều nóng bỏng. Ánh mắt cô ta sau nụ hôn nồng cháy. Phản ứng với anh . Tính khí. Cách vội vã rời khỏi nhà anh , như đang trên đống lửa . Lần tới gặp Kate , anh tin cơn giận dữ điên cuồng của cô ta sẽ trút cả lên anh .
Anh đáng bị như thế . Lẽ ra anh nên xin lỗi . Thật tồi tệ rằng anh đã không làm như thế .
Kate lùi xe vào trong gara của ông , tắt máy . Cánh cửa kêu ken két khi đóng lại do rãnh kim loại mòn. Cô nhìn chăm chăm vào những chiếc hộp đặt trên bàn làm việc của ông .
Rob Sutter đã hôn cô , và cô vẫn còn sốc.
Tay cô buông khỏi tay lái , đặt nguyên trên lòng . Hôn dường như vẫn còn là một từ quá nhẹ nhàng . Ngấu nghiến . Anh ta đã ngấu nghiến cô . Áp đảo không cho cô kháng cự .
Cô đua tay lên chạm vào bờ môi dưới , nơi đã hơi nhói đau vì cọ râu cằm anh ta . Cô đã ba mươi tư tuổi . Cô không nghĩ mình từng hôn như thế trong đời . Chỉ trong chớp mắt , cô vẫn đang đứng ăn granola trò chuyện , và ngay sau đó , môi anh ta đã đặt vào môi cô. Chỉ trong chớp mắt , không khí quanh cô vẫn bình thường , và ngay sau đó , cô ngột ngạt với cảm xúc nồng nàn , ham muốn và thèm khát . Nó siết chặt , khiến cô nóng ran , từng đợt liên hồi , và tất cả những gì cô có thể làm là túm lấy anh ta để sống sót .
Cô bám lấy bờ vai vạm vỡ của anh ta . Khi anh ta nắm tay cô , kéo xuống ngực , cô không còn nghĩ được gì ngoài cảm nhận những thớ thịt rắn rỏi , phần bụng phảng , săn chắc . Anh ta làm cô rối trí , làm tan biến ý định nói không . Sau đó anh ta ấn tay cô vào cái đó. Lẽ ra cô nên sợ hãi . Cảm thấy bị xúc phạm vì một người đàn ông vừa mới quen dám làm thế . Ngay lúc này đây , ngồi trong gara của ông , cô thấy bị xúc phạm . Nhưng tại thời điểm đó , ý nghĩ duy nhất loé lên trong đầu cô chỉ là Mình nghĩ anh ta có thể dựng nó dậy được. Ngay sau đó , Hừm... chỗ nào của anh ta cũng to. :lmao:
Kate với lấy chùm chìa khóa và túi xách . Trong khi cô đang mủi lòng vì anh ta , anh ta lại chỉ hôn cô để chứng minh một điều. Anh ta hoàn toàn có thể dựng nó dậy được . Trong khi cô hoàn toàn nông nổi và cực kỳ ngu ngốc , anh ta chứng minh điều thứ hai . Anh ta vẫn không cần cô. Cô không chỉ cảm thấy bị sỉ nhục , cô còn thấy bị hắt hủi . Thêm một lần nữa . Cô không rút ra bài học từ lần đầu tiên .
Kate bước ra khỏi gara , đi qua sân vào nhà . Trong bồn rửa có một cái bát và một cái thìa . Kate để ba lô xuống cạnh hai cái hộp rỗng trên bàn bếp . Cô đi qua phòng khách , liếc trộm vào phòng ông . Ông vẫn đắp cái chăn chắp vá đã sờn bà cô may nhiều năm trước từ những mảnh quần áo của các con . Phía đầu giường , phần vai , cổ và đầu con linh dương ông bắn hạ năm 1979 chìa ra trên tường , như thể nó nhảy xuyên qua lớp vữa Sheetrock . Hai tay ông đặt trên ngực , mắt nhìn chằm chằm lên trần nhà . Trông ông như người chết .
Cô hoảng hốt lao vào giường .
- Ông ơi !
Ông quay đầu lại nhìn cô , đôi mắt đỏ hoe ướt đẫm nước mắt .
- Cháu đã đưa hạt lanh cho Rob chưa ?
- Rồi ạ . - Cô đứng ở đầu giường , một tay ôm ngực , tim đập thình thịch . - Ông làm cháu sợ chết khiếp. Giờ ông thấy trong người thế nào?
- Khoẻ hơn rồi cháu . Grace có ghé qua .
- Cháu biết rồi , bà ấy bảo sẽ qua . - Cô nhận ra Nyquil và aspirin đặt trên giá cạnh đồng hồ báo thức hình con mèo . Cứ nửa phút nó lại nhấp nháy đôi mắt nhỏ đáng yêu. - Ông ăn tối chưa ?
- Grace nấu súp cho ông rồi. - Ông quay lại nhìn trần nhà. - Ngon lắm . Súp gà tự nấu. Cháu có thể biết phụ nữ tốt hay không qua món súp của cô ấy .
Kate thầm nghĩ có gì đó phải hơn một chút súp .
- Ông có cần gì nữa không ạ? - Cô hỏi trong khi cởi áo khoác .
- Ừ có . Ông nhờ cháu làm mấy việc cho ông .
- Việc gì ạ ?
- Ông vừa để mấy cái hộp không bên ngoài để cháu xếp ít đồ của bà cháu vào đó . - Một cơn ho khủng khiếp làm ngực ông thắt lại . - Ông nghĩ cháu có thể lấy bất cứ thứ gì cháu thích .
Một tin mới . Một tin động trời . Kate không hiểu chuyện gì đã xảy ra , nhưng cô không hỏi , nếu như ông đã thay đổi suy nghĩ .
- Vâng ạ . Còn gì nữa không ông ?
- Tắt đèn giùm ông nữa .
Cô nhẹ nhàng tắt đèn rồi quay lại bếp . Cô lấy bát và thìa trong bồn , cho chúng vào máy rửa bát . Vừa thêm nước rửa , cô vừa tự hỏi làm thế nào mà một phụ nữ tốt bụng như Grace lại có thể nuôi dạy một gã như Rob. Làm thế nào mà một \" phụ nữ tốt \" đã nấu súp cho một ông già lại có thể nuôi dạy một gã chỉ chộp lấy những cô gái cả tin rồi hôn họ đến nghẹt thở . Một gã có thể hôn người ta như vậy , để moi chuyện vào guồng , rồi không thèm cố gắng tiến xa hơn. Thật không bình thường chút nào .
Khởi động máy rửa bát xong cô nhìn quanh bếp . Cô không biết nên bắt đầu từ đâu . Cô sẽ làm gì với một ngôi nhà đầy ắp đồ lưu niệm của Tom Jones đây ? Thuê một nhà kho và xếp xó nó cả phần đời còn lại ư?
Cô nhìn bộ đĩa trang trí của Tom xếp trên giá cạnh bàn , lại nghĩ về nụ hôn của Rob . Loại đàn ông nào lại túm tay một cô gái rồi kéo xuống chỗ đó của hắn chứ ? Cô lấy một chồng báo cạnh cửa sau đặt lên bàn . Không may thay , cô có biết câu trả lời cho câu hỏi cuối cùng. Là loại đàn ông muốn chứng minh hắn ta không có vấn đề gì với cái đó hết . Bình tĩnh lại , cô có thể hiểu được , phần nào hiểu được , tại sao anh ta lại làm vậy . Nhưng điều cô không hiểu nổi là loại đàn ông nào lại làm như thế rồi lại đẩy một phụ nữ đi ? Cô chưa bao giờ thấy một người đàn ông đã nóng máy rồi lại không nghĩ có nên quỳ xuống và làm vài việc với cái đó .
Bất luận lý do của anh ta thế nào cũng không thành vấn đề . Cô nên là người dừng việc đó lại trước khi mọi chuyện đi xa hơn . Cô nên là người lùi lại . Là người tự chủ . Anh ta nên là người sửng sốt và bó tay mới phải .
Cô tự nhủ có vài lý do để ngăn cản anh ta . Rằng trước khi quần áo họ rớt xuống sàn , cô nên vơ lấy túi xách và bỏ về . Đó là những gì cô tự nhủ . Vấn đề là cô hoàn toàn không có sức thuyết phục . Thậm chí với chính bản thân cô .
Kate bọc giấy một cái đĩa , xếp vào hộp. Rob Suttre là tên lừa đảo , là một mối quan hệ cực kỳ nguy hiểm . Anh ta hiếm khi tử tế , thường là một tên ngốc , điều đó giải thích sức hút không thể hiểu nổi của anh ta .
Giờ anh ta đã làm cô bẽ mặt hai lần . Hai lần anh ta khiến cô bối rối bởi chính hành động của cô , hai lần choáng váng vì bị anh ta cự tuyệt . Hai lần là quá nhiều .
Không thể và cũng không bao giờ có lần thứ ba nữa .
|
|