Quên mật khẩu
 Đăng ký
Tìm
Event Fshare

Tác giả: greenrosetq
In Chủ đề trước Tiếp theo
Thu gọn cột thông tin

[Tiểu Thuyết - Hiện Đại] Bến Xe | Thương Thái Vi (Phát hành ngày 29.11)

  [Lấy địa chỉ]
71#
Đăng lúc 23-3-2013 22:21:24 | Chỉ xem của tác giả
khiến người khác thèm nhỏ rãi--> dãi. (chương 5)
©2024 Kites.vn | 8 ^! P1 M. A4 F2 j6 b) B+ |6 |All rights reserved
Một câu chuyện rất hay, rất lạ, rất đời thường. Không phải là một hoàng tử bạch mã cùng một cô công chúa xinh đẹp.
©2024 Kites.vn |   g! M0 @2 g0 Y6 g0 m3 S* cAll rights reserved
Hai nhân vật "lọt thẳm" trong thế giới ngôn tình. Không phải là "nổi bật" bởi hai con người này quá đời thường và lặng lẽ...
©2024 Kites.vn | - x+ p! }* e1 L$ v5 vAll rights reserved
Họ đi bên nhau như trong thế giới của riêng bản thân.
©2024 Kites.vn | All rights reserved; D$ k& ^# k8 m: ?2 I
Không ồn ã, không đua chen, không ganh ghét, không vụ lợi. Một thứ tình cảm "trong sáng" đúng nghĩa.
& ]: A" S% }: q! k9 \  o' T1 x©2024 Kites.vn | All rights reserved
Đúng là "chữ tài liền với chữ tai một vần", trong xã hội hiện nay...Có thể thương cảm, tội nghiệp hay thương hại nhưng có lẽ sẽ không thể nào đủ can đảm để yêu được... Vâng, có thể có nhưng rất ít và rất hiếm...Mọi người con gái DƯỜNG NHƯ đều hướng về một chàng trai hoàn hảo hơn...
©2024 Kites.vn | All rights reserved" ^. t  ^: T% l+ ]( H' N" |9 l
Thật sự cảm phục Liễu Địch.
0 [  a! @. b: i$ a; ^9 m4 {©2024 Kites.vn | All rights reserved
Hi vọng giữa họ sẽ là một thứ tình yêu bền vững và hạnh phúc nhất...!
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

72#
Đăng lúc 23-3-2013 23:51:44 | Chỉ xem của tác giả
với những người khuyết tật bất kì về một mặt nào đó, người ta cũng không muốn nhận được cái gọi là "đồng tình" và "đáng thương". người ta thiếu sót nhưng không có nghĩa là người ta không có tâm hồn và lòng tự trọng. họ thiếu khuyết cái này nhưng lại được bù đắp bằng những thứ khác.
©2024 Kites.vn | All rights reserved+ }' z# l# K5 j/ d, q
hix, một người tài năng như anh mà lại gặp phải tình cảnh này, đúng là số khổ, đời chả biết đâu mà lần
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

73#
Đăng lúc 24-3-2013 02:56:40 | Chỉ xem của tác giả
Giọng văn của tác giả này thật da diết quá. Đọc truyện mà như đang xem một cuốn phim vậy, vì nó rất sống động, đầy ắp những hình ảnh biết nói. Điều cũng làm mình khâm phục là tác giả không lạm dụng ngôi kể chuyện thứ ba để nói toạc móng heo ra, nào là cô này nghĩ gì, anh này là người thế nào, mà để người đọc tự mình cảm nhận và kết luận từ những hành động, nhưng câu nói và những chi tiết nhỏ nhất.
©2024 Kites.vn | & Z8 k/ L+ f/ M" y2 ?All rights reserved
Phải nói rằng bức tường xung quanh thầy Chương bị xe tăng LĐ tông đổ
©2024 Kites.vn | 9 u; i/ F& M, yAll rights reserved
Chính sự ân cần một cách lặng lẽ của cô làm thầy Chương không thể từ chối được.
©2024 Kites.vn | All rights reserved9 J  W- i3 E; \$ |6 W9 u/ _1 U
LĐ là một cô gái thật sự rất tinh tế và có một tâm hồn tương cảm với CN. Thử hỏi như thế thì làm sao thầy không đổ cho được
©2024 Kites.vn | All rights reserved" d' W: K' F; T4 N- X
Việc CN kể về số phận của mình cho LĐ là một bước ngoặt lớn trong quan hệ giữa hai người vì nó chứng tỏ rằng LĐ đã đạt được niềm tin thật sự của CN. Một người có những trải nghiệm không vui vẻ gì với phản ứng của những người chung quanh nhất định phải gộp hết tin tưởng lại mới có thể kể câu chuyện buồn đó thêm một lần nữa.
©2024 Kites.vn | ! [+ Z* J1 w$ y  CAll rights reserved
Với một người như CN, việc mất đi đôi mắt đồng nghĩa với việc mất đi lý tưởng để sống. Tâm hồn của nghệ sĩ thường rất nhạy cảm, CN không tự tử là đã quá đáng phục rồi
©2024 Kites.vn | ! C) D5 \' @& n8 B$ ]All rights reserved
©2024 Kites.vn | # ]# A( I: |9 P+ n9 _( M: z. C9 oAll rights reserved
Hai trái tim cô đơn gặp nhau... Mình biết câu này sến lắm nhưng thấy nó rất hợp với hai nhân vật LĐ và CN.
©2024 Kites.vn | + C8 w) Q# w) H# BAll rights reserved
Tình yêu của họ nhất định sẽ phải vượt qua sự kỳ thị của xã hội, một mặt vì họ là thầy trò, mặt khác bởi đôi mắt mù của CN. Mà có khi thử thách lớn nhất chính là sự tự ti của CN.
©2024 Kites.vn | 1 \. \7 }' ]1 h: u5 \( y" rAll rights reserved
©2024 Kites.vn | & h# [- o. g$ N9 U4 ^% B* y, XAll rights reserved
Nghĩ đi nghĩ lại thì càng ngày mình càng nghi rằng truyện này sẽ có một cái kết rất buồn. Thấy sao mà tự khâm phục mình quá vì vẫn tiếp tục đọc

Bình luận

Truyện này kể ở ngôi thứ ba nhưng chẳng khác nào ngôi thứ nhất, vì câu chuyện diễn biến xung quanh nhân vật LĐ  Đăng lúc 24-3-2013 08:58 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

74#
Đăng lúc 24-3-2013 20:46:57 | Chỉ xem của tác giả
đọc đến đây, mình chỉ có một suy nghĩ trong đầu: hai người này được sinh ra là để dành cho nhau
©2024 Kites.vn | 4 P) S( B# G( M: }( z% R1 Z) J, {All rights reserved
đọc truyện của họ, mình cảm thấy day dứt, đồng cảm... đó có phải là đồng tình và đáng thương theo lời thầy Chương...?
©2024 Kites.vn | All rights reserved; L# u- U/ N) x. g
mình rất khâm phục bạn LD, đôi khi mình nghĩ, nếu ở vào vị trí của bạn ấy, liệu mình có làm được vậy không, có đủ kiên nhẫn, có đủ kính trọng, có đủ yêu thương..?
©2024 Kites.vn | & x5 y5 P1 f9 [+ V4 V6 kAll rights reserved
cần bao nhiêu dũng khí để quyết định yêu thương đối phương...?
& F. I* k$ R* q; C$ m/ I. A©2024 Kites.vn | All rights reserved
mình nhớ đến "Chuyện cũ của Lịch Xuyên", lúc mình đọc truyện đó, tâm trạng cũng giống như bây giờ vậy. Nhưng CCCLX thì có vẻ "ngôn tình" hơn, LX vừa đẹp trai, tài hoa, giàu có... và kết thúc có hậu, còn thực tế như BX, có câu chuyện cổ tích nào dành cho tương lai của hai người không?
©2024 Kites.vn | All rights reserved6 b2 r! ?+ l5 `; H" i7 b4 G. I! K5 w
một nỗi ám ảnh khôn nguôi...

Bình luận

Hai nhân vật trong truyện này có quá nhiều rảo cản. Tình yêu đẹp đấy nhưng thực tế...  Đăng lúc 24-3-2013 08:59 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

75#
 Tác giả| Đăng lúc 24-3-2013 22:14:07 | Chỉ xem của tác giả
Chương 7

* e2 P" d/ c! T5 G# e6 {2 M$ M' Z©2024 Kites.vn | All rights reserved
©2024 Kites.vn | All rights reserved, N6 J% e& y! ]- \
©2024 Kites.vn | All rights reserved9 j, z, }+ R& N
©2024 Kites.vn | All rights reserved- s" d8 v- |" a# N( D  q

©2024 Kites.vn | - Z( P+ I: G% Q* [All rights reserved
' N" |8 ^( V' v©2024 Kites.vn | All rights reserved
Năm lớp 12 đáng sợ cuối cùng cũng tới.
©2024 Kites.vn | All rights reserved! g# [: z3 R5 G9 H
& b  V; w$ s' M/ f! ^0 ?( C©2024 Kites.vn | All rights reserved
Bất kể bọn trẻ vừa tham gia "nghi thức trở thành người lớn" có muốn hay không, chúng đều phải chấp nhận cuộc thử thách đầu tiên sau khi "trở thành người lớn", đó là kỳ thi đại học. Mà phương thức chấp nhận, chính là miệt mài vùi đầu vào sách vở, học, học và học theo kiểu nhồi vịt.
# U5 O# v5 u/ Q©2024 Kites.vn | All rights reserved
©2024 Kites.vn | / b- B: ^- p! ]/ E3 I& _All rights reserved
Trường đại học mở rộng cửa chào đón, nhưng trong mười học sinh chỉ một người có thể tiến vào bên trong. Để khiến bản thân vượt trội trong thiên binh vạn mã, trở thành một phần tử vượt qua "cầu độc mộc", mỗi học sinh đều cố gắng hết sức, ngày đêm học tập không ngừng nghỉ. Hơn nữa, bọn họ còn âm thầm đọ sức, chỉ sợ bạn học khác chăm chỉ hơn mình, một ngày nào đó sẽ vượt qua bản thân. Thế giới này vốn là một vũ đài cạnh tranh quyết liệt, chỗ nào cũng tranh giành cấu xé lẫn nhau. Chỉ là kẻ mạnh, bạn mới có cơ hội giành chiến thắng, kẻ yếu sẽ bị đào thải. Đây là quy tắc bất biến của nhân loại từ thời xa xưa.
+ I4 y' E0 [9 H! F/ J©2024 Kites.vn | All rights reserved
' o" E. l6 N- w# @! ]©2024 Kites.vn | All rights reserved
Nhà trường tăng thêm giờ tự học buổi tối, bắt đầu lúc 6 giờ tối, mỗi ngày hai tiết. Tiết thứ nhất thầy giáo giảng bài, tiết thứ hai làm bài kiểm tra hoặc tự do ôn tập. Không một ai than vãn, vì đây là chuyện sớm muộn, nếu không tổ chức giờ tự học buổi tối, ngược lại sẽ có không ít phụ huynh kêu ca nhà trường.
) J' u1 B  d5 k0 c) ?  b2 O; F©2024 Kites.vn | All rights reserved
©2024 Kites.vn | 2 m6 u/ `* i$ |* t: S2 i0 |All rights reserved
Liễu Địch và thầy Chương tất nhiên cũng bị cuốn vào cơn lốc tự học. Lúc đầu, nhà trường sợ thầy Chương không gánh nổi nhiệm vụ dạy học nặng nề, có ý định đổi giáo viên ngữ văn khác cho lớp Liễu Địch. Nào ngờ ý định này bị học sinh phản đối kịch liệt. Cả lớp ký tên vào thư đề nghị, để Liễu Địch nộp cho hiệu trưởng Cao và cô chủ nhiệm. Với tư cách người đại diện lớp 12 (1), Liễu Địch chỉ nói một câu: "Thầy Chương gặp khó khăn trong công việc, em có thể gánh vác giúp thầy, ở bên cạnh thầy, không người nào có thể thay thế vị trí của em. Trong lòng chúng em, cũng không ai có thể thay thế vị trí của thầy Chương."
©2024 Kites.vn | All rights reserved, v4 C7 e# F0 i7 k/ g
& t0 @; m  s1 c! b©2024 Kites.vn | All rights reserved
Hiệu trưởng Cao nghe xong, thở một hơi dài. Ông vuốt tóc Liễu Địch, cất giọng hiền từ xen lẫn lo lắng: "Cô bé, thầy không thể tưởng tượng, sau khi em tốt nghiệp, thầy Chương sẽ thế nào?"
4 v5 [! ~) y8 U9 w: k©2024 Kites.vn | All rights reserved
©2024 Kites.vn | 9 K( u/ y8 L7 ]All rights reserved
Liễu Địch ngẩn người. Sau khi cô tốt nghiệp, ai sẽ chăm sóc thầy Chương, ai sẽ giúp đỡ thầy? Nhưng tốt nghiệp là chuyện của năm sau. Việc cần làm nhất bây giờ là giữ thầy Chương ở bên cạnh cô.
©2024 Kites.vn | $ i# u( D0 x$ c8 i) IAll rights reserved
% D3 T  W3 t! @) H5 [©2024 Kites.vn | All rights reserved
Cuối cùng, lớp Liễu Địch cũng thuyết phục được nhà trường, thầy Chương vẫn tiếp tục dạy môn ngữ văn. Tuy nhiên, gánh nặng trên đôi vai Liễu Địch càng trở nên nặng nề.
5 t+ N1 w% x6 K0 ^- t©2024 Kites.vn | All rights reserved
©2024 Kites.vn | All rights reserved" ^1 l* Q& Y3 B4 u8 H
Năm giờ chiều trường tan học, Liễu Địch vẫn đến văn phòng của thầy Chương như thường  lệ. Nếu buổi tối không có tiết của thầy, cô sẽ tiễn thầy ra trạm xe buýt. Nếu thầy phải dạy thêm vào buổi tối, Liễu Địch sẽ ở văn phòng giúp thầy sửa bài thi, hoặc chép đáp án đề ôn tập. Tiết học đầu tiên của buổi tối kết thúc vào lúc bảy giờ rưỡi. Lúc đó không còn xe buýt, vì vậy thầy Chương quyết định ngủ lại văn phòng. Hai chiếc ghế ghép lại thành một cái giường nhỏ; áo khoác quân đội trở thành chăn bông; một miếng bánh mỳ hoặc túi mỳ ăn liền chính là bữa tối. Thiết bị sưởi ấm của tòa nhà phía Bắc không tốt, Liễu Địch liền mang quạt sưởi ấm từ nhà đến văn phòng cho thầy Chương. Thầy Chương đón nhận, không nói một câu "cám ơn".
©2024 Kites.vn | All rights reserved; D! W, J, j* m+ J7 S, U
©2024 Kites.vn | All rights reserved- m4 b/ l! `2 j- E4 w' e1 S
Năm mới lặng lẽ đến gần trong sự bận rộn ngày đêm của thầy trò. Vào ngày 31 tháng 12, ngay từ lúc sáng sớm đã có tuyết rơi. Hoa tuyết dày đặc bay trong không trung, chỉ một lúc sau nhuộm trắng cả mặt đất, mái nhà và cây cối, khiến cả thành phố tràn ngập không khí của năm mới.
©2024 Kites.vn | All rights reserved( z" o- _1 ]  l9 r  p9 D
8 ]: D4 y% ]  U6 x; y3 n©2024 Kites.vn | All rights reserved
Ngày hôm đó, nhà trường phá lệ cho học sinh nghỉ học, để tất cả học sinh, đặc biệt là lớp 12 tổ chức liên hoan đón chào năm mới. Bọn trẻ thoát khỏi đống bài tập nặng nề, lập tức trở nên hoạt bát, cười đùa vui vẻ. Chúng đắp vô số quả cầu tuyết, treo những ngọn đèn lồng và vô số tấm thiệp chúc mừng năm mới lên cây sồi. Không rõ ai có sáng kiến độc đáo, treo cả chuông gió lên cành cây sồi. Thế là tiếng chuông gió lanh lảnh vang vọng khắp không gian trong trường học theo tiếng cười nói vui vẻ của các thiếu niên thiếu nữ.
©2024 Kites.vn | 9 H- F' W, S0 S4 Y) B7 O' [All rights reserved
©2024 Kites.vn | All rights reserved; T5 |/ k* R* `% e; h4 d3 h  s
Trong phòng học càng náo nhiệt. Cửa sổ được phun sơn màu hình đồ họa đẹp mắt và viết hàng chữ tiếng Anh khoa trương "Happy New Year To You". Trên bảng đen vẽ hình ông già noel, hình bánh sinh nhật, chuột Mickey...Vô số dải lụa màu, vô số bông hoa, vô số bóng bay, vô số vụn giấy, vô số gương mặt rạng rỡ tươi cười, tạo thành bầu không khí vui vẻ rộn ràng.
: y# g! H1 e) d0 T8 S$ }  n©2024 Kites.vn | All rights reserved
©2024 Kites.vn | All rights reserved4 e: J1 z0 \; W6 u2 s
Đoán câu đố, truyền hoa, ca hát, nhảy múa, chơi trò chơi, biểu diễn tiểu phẩm...Bọn trẻ phát huy trí tưởng tượng và sức sáng tạo thiên bẩm, thể hiện niềm vui theo bản năng. Không có ôn tập, không có phụ đạo, không có bài tập, không có thi cử. Ngày hôm nay thuộc về bọn trẻ, thuộc về tuổi thanh xuân, thuộc về nụ cười và mộng ước.
©2024 Kites.vn | All rights reserved) ^6 L, G! c6 |6 n
©2024 Kites.vn | 9 U( S- u' c, w3 i4 A- q% uAll rights reserved
Liễu Địch cũng bị lôi cuốn theo đám bạn bè náo nhiệt. Cô cùng hát, cùng nhảy múa, cùng vỗ tay, cùng cười nói với mọi người. Năm lớp 12 đúng là áp lực quá lớn, Liễu Địch không có nhiều thời gian cá nhân. Cô thật sự cần thả lỏng bản thân, để sợi dây thần kinh căng thẳng và cơ thể mệt mỏi được nghỉ ngơi.
2 W- U5 x) u6 [1 Q6 T6 o4 l* t' l©2024 Kites.vn | All rights reserved
5 T) e8 P' I$ g1 {9 J' N/ L©2024 Kites.vn | All rights reserved
Cô là người thích một thân một mình. Nhưng hôm nay, cùng các bạn học vui chơi, cô cảm thấy rất hưng phấn và thỏa mãn, cảm thấy niềm vui như được bộc phát. Cuối cùng cô cũng lĩnh ngộ, người sống cô độc đến mức nào, từ nơi sâu thẳm trong nội tâm cũng đều có khát vọng giao tiếp với người khác, được mọi người biết đến. Khi hiểu ra đạo lý này, Liễu Địch càng nhận thức sâu sắc, thầy Chương phải có dũng khí và nghị lực to lớn ra sao mới tự nguyện lựa chọn cách sống cô độc.
©2024 Kites.vn | All rights reserved! m) D  l2 Q% G7 O9 B( _0 Q
©2024 Kites.vn | All rights reserved: B: Y6 N* L0 m1 v
Buổi liên hoan kéo dài đến tận hai giờ chiều mới kết thúc. Các bạn học vẫn chưa thỏa mãn, lớp trưởng đột nhiên hét lớn: "Karaoke! Ai muốn đi KTV?"
1 Q' X* N- z  c2 o  v3 a©2024 Kites.vn | All rights reserved
©2024 Kites.vn | All rights reserved2 x0 c1 t- B. u% I, j
Lập tức có người cất giọng khe khẽ: "Học sinh cấp ba không được phép đi KTV."  Người vừa lên tiếng chính là Liễu Địch.
©2024 Kites.vn | All rights reserved8 A5 G4 p" c* q
©2024 Kites.vn | 2 J$ j. g9 ]* y$ l% w, M9 r. [All rights reserved
"Sợ đếch gì?" Lớp trưởng bất chợt nói bậy một câu: "Chúng ta nín nhịn ba năm rồi, chỉ một ngày hôm nay, còn kiêng kị gì chứ? Hơn nữa, KTV đâu phải là nơi bẩn thỉu nhơ nhớp. Chúng ta chỉ đến đó tụ tập liên hoan mà thôi. Ai muốn đi cùng tớ? Xảy ra chuyện, tớ sẽ chịu toàn bộ trách nhiệm."
©2024 Kites.vn | All rights reserved5 P5 {; m# Z- x( W% j
©2024 Kites.vn | 1 f7 ~0 T4 k1 D: j, VAll rights reserved
Ngay lập tức có hơn hai mươi người đứng về phía lớp trưởng. Liễu Địch đưa mắt quan sát, phần lớn đều là những bạn có thành tích không tồi. Các bạn đó có lẽ càng cảm thấy bị gò ép, càng cần phát tiết hơn những người khác.
2 \- y' W; O/ d0 D; x) [' _8 F1 _©2024 Kites.vn | All rights reserved
, o6 h9 L, s# S1 h©2024 Kites.vn | All rights reserved
"Liễu Địch, cậu có đi không?" Lớp trưởng hỏi cô.
8 i3 I+ p! n/ D0 \5 D' f©2024 Kites.vn | All rights reserved
©2024 Kites.vn | 2 D; |, ^6 p% S' EAll rights reserved
"Tớ..." Liễu Địch ngập ngừng nhìn về ô cửa sổ nhỏ ở tầng bốn tòa nhà phía bắc.
©2024 Kites.vn | 7 g0 k! W8 D* Y2 p0 I  H/ LAll rights reserved
©2024 Kites.vn | All rights reserved8 _- i0 _; R* b; e0 e! {6 ~- d% i: r
"Thầy Chương phải không?" Lớp trưởng đọc ra tâm tư của cô, cậu ta nói một câu giải quyết mọi vướng mắc: "Bây giờ mới là hai giờ chiều. Năm giờ chắc chắn chúng ta quay về rồi, không làm nhỡ việc của cậu."
©2024 Kites.vn | All rights reserved$ N7 u7 b$ Z& [1 F6 D4 {/ P( s6 ^
©2024 Kites.vn | ! i( I( b1 n0 r5 _* gAll rights reserved
"Nhưng..." Liễu Địch vẫn không yên tâm. Tuyết rơi dày đặc, làm cô nhìn không rõ ô cửa sổ nhỏ đó. Trông nó rất nhỏ bé và cô độc trong hoa tuyết trắng xóa.
' o  U9 {) j# r* M6 }: f©2024 Kites.vn | All rights reserved
©2024 Kites.vn | 3 K9 }( Q1 T2 c2 o# Q3 qAll rights reserved
Cậu lớp trưởng nhìn Liễu Địch chăm chú. Thiếu nữ trước mặt cậu dù khoác chiếc áo to xù nhưng vẫn lộ rõ vẻ đẹp ngời ngời. Lông mày thanh tú, bờ môi chúm chím, nước da trắng nõn, khuôn mặt trái xoan, còn cả đôi mắt đen nhánh trong veo, tràn đầy tình thơ họa ý, bộc lộ vẻ ngây thơ và yên tĩnh khó diễn tả. Một thiếu nữ thông minh xinh xắn, khiến nam sinh toàn trường rung động, vậy mà bình thường cô không thèm liếc bọn họ, chỉ suốt ngày quanh quẩn bên thầy giáo mù. Lớp trưởng đột nhiên cảm thấy bất bình, cậu ta nghiến răng, lên tiếng "kích động" mọi người: "Các bạn, Liễu Địch là bạn gái xinh đẹp nhất lớp ta, nhưng cậu ấy không bao giờ nể mặt nam sinh chúng ta. Hôm nay, cậu ấy lại từ chối không tham gia buổi liên hoan của chúng ta. Chẳng lẽ nam sinh lớp 12 (1) vô dụng đến vậy sao?"
©2024 Kites.vn | All rights reserved  i/ `0 Z, T, D5 H3 M1 P
©2024 Kites.vn |   d4 V; b" N5 W9 e( u' fAll rights reserved
Các bạn học lập tức ồn ào huyên náo. Liễu Địch xua tay: "Được rồi, được rồi, tớ đi là được chứ gì? Coi như tớ sợ các cậu rồi đấy."
©2024 Kites.vn | All rights reserved  @6 J8 l2 h- a, k% b
6 L, `( i) y" X( L: ^& H$ r©2024 Kites.vn | All rights reserved
Thế là mọi người khoác vai nhau, đi tới một KTV ở gần trường. Lớp trưởng lấy một phòng lớn nhất, căn phòng không có cửa sổ, nên khi đóng cửa ra vào, bên trong không phân biệt ngày đêm. Lớp trưởng có sáng kiến thắp vài cây nến, không khí lãng mạn và ấm áp lan tỏa khắp căn phòng. Đến lúc này, mọi người hoàn toàn giải phóng bản thân.
©2024 Kites.vn | All rights reserved9 ^4 @1 f8 c3 \4 ?
4 |4 H9 `# B- j3 z) l/ Y©2024 Kites.vn | All rights reserved
Liễu Địch không hề hay biết, trong lớp cô lại có nhiều nhân tài như vậy. Điệu nhảy "côn trùng ngủ gật" của Viên Hà rất tuyệt. Toàn thân cậu mềm dẻo như không có xương cốt. Nhảy đến điệu cuối cùng, cậu còn xoay vài vòng trên mặt đất, được mọi người vỗ tay tán thưởng nhiệt liệt.
, ^# j7 q& F7 l, x©2024 Kites.vn | All rights reserved
! `) m( J* z5 i  N* [( o4 U, F©2024 Kites.vn | All rights reserved
Lớp trưởng hát tình ca rất hay. Hết "Quay đầu", lại đến "Thật ra em không hiểu lòng anh", "Tình yêu mùa thu", "Cám ơn tình yêu của em"...Không biết cậu ta hát bao nhiêu bài, dù sao đây không phải là trường học, sẽ chẳng có ai chỉ trích bạn. Mấy nam sinh biết chơi ghita tổ chức một ban nhạc, hát hết các bài dân ca học đường. Các bạn nữ sinh cũng không chịu thua kém, họ nhảy điệu disco quay cuồng khiến đám nam sinh há hốc miệng.
©2024 Kites.vn | All rights reserved0 G  l1 p0 B/ n9 C+ W& [* s
©2024 Kites.vn | All rights reserved: L7 t* r: ^  s3 N2 A
Liễu Địch cũng hết sức kinh ngạc. Những "thiên tài" này sao không được phát hiện? Cũng phải, bọn họ bị giam cầm trong đống sách vở bài tập, mang trên vai gánh nặng thi cử, làm gì có cơ hội thể hiện tài năng? Nếu không nhờ buổi liên hoan hôm nay, có lẽ cho đến khi tốt nghiệp, bọn họ chỉ để lại ấn tượng là những con mọt sách vùi đầu khổ học mà thôi.
©2024 Kites.vn | All rights reserved5 P; c) o3 i5 w& r
©2024 Kites.vn | All rights reserved. Q# {, b! l' X; H6 u% Y5 R
Liễu Địch cũng bị ảnh hưởng bởi không khí đó, bị bầu không khí vui vẻ và tự do ảnh hưởng. Cô và các bạn học cùng ca hát, cùng nhảy múa, cùng cười nói. Dưới sự cổ vũ của mọi người, Liễu Địch biểu diễn ca khúc tiếng Anh "Yesterday Once More" của anh em  Carpenters:
©2024 Kites.vn | All rights reserved  r+ C! s" |4 `) _
©2024 Kites.vn | All rights reserved: x  y. w/ R0 K5 o, s
"Những ngày vui vẻ không kéo dài,
©2024 Kites.vn | 2 g* v; f- r5 Z1 J1 @All rights reserved
Chúng đã bặt vô âm tín từ lâu.
, t( _1 z( q: N1 V: }& g©2024 Kites.vn | All rights reserved
Hôm nay chúng lại quay về,
©2024 Kites.vn | All rights reserved+ l3 v2 `/ o. ^% J$ \5 }- O6 ?4 d
Giống những người bạn cũ mất đi..."

©2024 Kites.vn | All rights reserved3 J$ K. |) p0 d2 |
©2024 Kites.vn | All rights reserved. p- p- o) I7 w8 k2 `( z, U& ?7 v
Điệu nhạc chậm rãi, mang tâm trạng hoài niệm và buồn bã lập tức lây nhiễm các bạn học. Mọi người không hẹn cùng cất cao tiếng hát với Liễu Địch:
©2024 Kites.vn | All rights reserved* E2 _8 R% C: v6 U% _
' n/ P* s- t; _3 y# n©2024 Kites.vn | All rights reserved
"Mọi quá khứ tươi đẹp.
©2024 Kites.vn | ( D  ^, {! E6 x' i) @5 WAll rights reserved
Đều hiện rõ trước mắt.
©2024 Kites.vn | ; H! r9 |9 B2 `All rights reserved
Tôi vẫn như trước kia,
©2024 Kites.vn | ; ~- N' J# `) @+ `0 Z# ~8 BAll rights reserved
Chảy dài hai hàng lệ."

©2024 Kites.vn | ( q. W2 c) Y- B' E. ~1 j7 d% yAll rights reserved
©2024 Kites.vn | ) P5 K1 v* a* I' n' [All rights reserved
Khi bài hát kết thúc, tất cả mọi người đều thật sự rơi lệ.
©2024 Kites.vn | ! I7 I) \/ |- RAll rights reserved
  |1 P, z* z7 y) N6 t©2024 Kites.vn | All rights reserved
Trong hoàn cảnh và bầu không khí như vậy, Liễu Địch không khỏi cảm động. Tuổi thanh xuân là chân thành, là đầy sức sống, là vui vẻ. Liễu Địch thật sự chìm đắm trong không khí đó. Cô quên cả thời gian, quên cả địa điểm, quên hết tất cả. Tất nhiên, cô cũng quên mất hình bóng đang sốt ruột chờ đợi cô ở đằng sau ô cửa sổ nhỏ bé trên tầng bốn tòa nhà phía bắc.
# N: n2 Y( H& M  d5 y©2024 Kites.vn | All rights reserved
2 D. r: T( Q: U1 {4 v8 i/ P©2024 Kites.vn | All rights reserved
Cho đến khi rời khỏi phòng KTV, bắt gặp gió tuyết bay trong bầu trời đêm, Liễu Địch mới chợt nhớ ra. Cô nhảy dựng lên hỏi người bên cạnh: "Trời ạ! Mấy giờ rồi?"
©2024 Kites.vn | All rights reserved8 B& K& y& a" ]9 O
©2024 Kites.vn | All rights reserved7 J6 Y1 \& b7 g: m
"Tám giờ rưỡi." Một bạn học nhìn đồng hồ.
- I" j7 }" Y' Y©2024 Kites.vn | All rights reserved
! V$ r0 w7 k) |, A( @* y©2024 Kites.vn | All rights reserved
"Gì cơ?" Đầu óc Liễu Địch nổ tung. Tám giờ rưỡi? Cô mải chơi quên cả thời gian, chơi đến tám rưỡi tối? Liễu Địch không thể khống chế cơ thể run rẩy và quả tim đập thình thịch trong lồng ngực.
©2024 Kites.vn | 0 k  @: f0 r! y( r# I+ f; cAll rights reserved
©2024 Kites.vn | ' H, L% d. k" @9 bAll rights reserved
Sao cô có thể quên mất thầy Chương. Thầy Chương, thầy Chương hiện giờ ở đâu? Thầy đã về nhà chưa? Trong lòng Liễu Địch như bị đổ một chảo dầu nóng, khiến cô đau đớn vô ngần. Cô cảm thấy bản thân là một kẻ tệ bạc.
©2024 Kites.vn | ) v1 w3 L  d8 I. F6 ?: ]% d9 t; ^! e0 mAll rights reserved
+ e- A: V% v- N1 r  f( a) B$ B©2024 Kites.vn | All rights reserved
Tuyết rơi ngày càng lớn, trời không biết nổi gió từ lúc nào. Ngọn gió bắc cuốn từng hoa tuyết bay vào mặt Liễu Địch. Liễu Địch mặc nhiều quần áo như vậy, mà vẫn còn run cầm cập. Cô lại nhớ đến thầy Chương, thầy chỉ mặc áo khoác mỏng. Trời ạ, thầy Chương, thầy đang ở đâu? Nếu thầy ở văn phòng, thầy làm thế nào để trải qua một buổi chiều dài cô độc? Nếu thầy đã về nhà...Tuyết lớn như vậy, thầy làm thế nào để đi ra bến xe? Trong lòng Liễu Địch rối bời, cô dùng hết sức lao nhanh về phía trường học, bất chấp gió tuyết.
©2024 Kites.vn | All rights reserved7 Y: Y% ]7 z/ f2 O5 s
©2024 Kites.vn | * G- g" m2 f6 Q  j% xAll rights reserved
Cuối cùng, Liễu Địch cũng lảo đảo tới cổng trường. Ơn trời, cổng trường vẫn chưa khóa. Theo thói quen, cô đưa mắt về ô cửa sổ nhỏ ở tầng bốn tòa nhà phía bắc. Văn phòng tối om, nhưng chuyện này có thể chứng minh điều gì? Người mù vĩnh viễn không cần ánh sáng. Liễu Địch không hề nghĩ ngợi, chạy vội về phía tòa nhà phía Bắc.
; l8 t6 ^/ O" U7 \$ e5 J2 u3 l©2024 Kites.vn | All rights reserved
8 T* X: ]. X$ ?* l: N6 ^©2024 Kites.vn | All rights reserved
Bên trong dãy nhà không bật đèn, Liễu Địch lập tức rơi vào bóng tối. Cảm giác phương hướng biến mất, ánh sáng cũng biến mất, cô chỉ có thể dựa vào trí nhớ, mò đến chân cầu thang, leo từng bậc một lên tầng bốn.
, l; R! s7 o  A5 y3 D2 A©2024 Kites.vn | All rights reserved
©2024 Kites.vn | / @; o2 ?; T. D9 [  T: QAll rights reserved
Nghe tiếng giày nện cộp cộp dưới nền nhà, bị bóng tối hư vô hỗn độn bao vây, Liễu Địch đột nhiên cảm thấy một nỗi sợ hãi và cô độc chưa từng có. Không có trời đất, không có trăng sao và mặt trời, không có cây cỏ, không có muôn loài, cả thế giới chỉ còn lại một mình cô, như con thuyền nhỏ cô độc, trôi dạt trong bóng tối vô cùng vô tận, không biết lúc nào sẽ thịt nát xương tan. Bóng tối có lẽ là thế giới bất hạnh và đáng sợ nhất. Liễu Địch bỗng dưng nhận ra, thầy Chương cũng phải sống trong thế giới như vậy. Vụ hỏa hoạn năm năm trước đã định số mệnh của thầy không thoát khỏi bóng tối vô tận, bóng tối không bờ bến. Lúc này, Liễu Địch mới thật sự cảm nhận được tâm trạng của thầy Chương lúc thầy bị mù. Thế giới của người khiếm thị vốn rất cô đơn, vậy mà thầy Chương còn đẩy bản thân vào nơi cô độc hơn. Hôm nay, bản thân cô còn tặng thêm cho thầy một nỗi cô độc, cô quả thực quá tàn nhẫn.
/ R& }+ `1 I; q2 U% W©2024 Kites.vn | All rights reserved
©2024 Kites.vn | + b1 x4 x: l" M  {& HAll rights reserved
Cuối cùng cũng leo lên tầng bốn, đôi mắt Liễu Địch đã bắt đầu quen dần với bóng tối, miễn cưỡng nhận ra đường nét của vật thể. Cô bám theo bờ tường, đi về phía văn phòng của thầy Chương. Đến trước cửa phòng, cô dừng bước theo thói quen, ngập ngừng một hai giây rồi giơ tay gõ cửa.
©2024 Kites.vn | All rights reserved. Z# C7 d. F. Z" f: c
©2024 Kites.vn | All rights reserved0 s  v  n+ N0 z8 C1 F
Không có tiếng trả lời, bốn bề chỉ là sự im lặng đến tột cùng.
©2024 Kites.vn | / X; i" _  w# }1 ~) y6 @2 D  AAll rights reserved
8 L" D9 O) c7 K/ z©2024 Kites.vn | All rights reserved
Liễu Địch lại gõ cửa, vẫn là sự yên tĩnh đáng sợ.
& P. h  |7 s1 @) _) B©2024 Kites.vn | All rights reserved
©2024 Kites.vn | 7 O* u! Q2 d7 G( |All rights reserved
Cô vội vàng đẩy cửa, cánh cửa khép hờ lập tức mở ra.
) L$ U! [* N+ Y$ z4 v) a©2024 Kites.vn | All rights reserved
©2024 Kites.vn | All rights reserved3 C. B2 x: t, y6 m$ k7 f
Trong phòng tối đen, Liễu Địch lần mò công tắc bật đèn. Ánh sáng bất thình lình khiến Liễu Địch lóa mắt. Sau đó, cô quan sát một lượt quanh căn phòng. Bàn làm việc, ghế ngồi, cốc trà, phích nước, chậu hoa nhài, quạt sưởi...vẫn ở nguyên chỗ cũ. Nhưng thầy Chương không thấy đâu cả. Mặc dù sớm đoán biết, Liễu Địch vẫn không khỏi hoảng hốt và thất vọng.
©2024 Kites.vn | All rights reserved1 y' r1 m  K$ z
©2024 Kites.vn | All rights reserved9 R5 i& ^4 F! \; \9 K
Liễu Địch lại đảo mắt một vòng, cô chợt phát hiện thấy mũ và găng tay của thầy Chương vẫn ở trên bàn. Tim cô thắt lại, thầy Chương không mang theo mũ và găng tay, chắc chắn thầy chưa về nhà. Thầy có thể đi đâu?
©2024 Kites.vn | ( ~; ]4 v* Z1 A6 ~" V8 Z6 UAll rights reserved
) G$ H  R1 {7 G( j1 k©2024 Kites.vn | All rights reserved
Sau đó, Liễu Địch nhìn thấy một tờ giấy và cây bút đặt bên cạnh mũ và găng tay. Đó là cây bút mực đỏ dùng để nhận xét bài văn. Lẽ nào, thầy Chương viết điều gì? Ba năm nay, Liễu Địch chưa từng nhìn thấy thầy Chương viết chữ. Cô vội cầm tờ giấy lấy xem, bàn tay cô đột nhiên run run. Trên tờ giấy không có chữ, mà chỉ có vô số dấu chấm hỏi, các loại dấu chấm hỏi to nhỏ, nặng nhẹ chồng lẫn lên nhau. Có mấy dấu hỏi, do người viết ấn bút quá sâu, thậm chí chọc thủng cả giấy. Chứng tỏ tâm trạng của người viết nôn nóng và sốt ruột đến mức nào.
©2024 Kites.vn | All rights reserved, K# B$ d  z5 n
©2024 Kites.vn | * k+ [4 F7 T6 z4 w5 y6 R) S# sAll rights reserved
Tim Liễu Địch nhói đau, nước mắt chảy giàn giụa, rơi cả xuống tờ giấy, làm nhòe dấu hỏi màu đỏ trên giấy trắng. Trong lòng Liễu Địch tràn ngập nỗi đau đớn và ân hận. Thầy Chương, thầy muốn hỏi ai? thầy muốn hỏi điều gì? Có phải thầy muốn hỏi tại sao em không đến đón thầy? Tại sao con bé đó lại để thầy một mình ở đây, để nỗi cô độc gặm nhấm linh hồn thầy? Thầy có biết không, em đã quên mất thầy, quên mất thầy...
©2024 Kites.vn | All rights reserved+ l3 d( L: M  k1 i. p' f
©2024 Kites.vn | & k4 a/ [' z, n+ Q" e& @3 i9 {All rights reserved
Trong tầm nhìn mơ hồ bởi nước mắt, Liễu Địch lại thấy mũ và găng tay bị bỏ quên trên bàn làm việc. Thầy Chương không đội mũ và đeo găng tay đã đi ra ngoài. Trong đêm gió tuyết này, thầy có thể đi đâu? Lẽ nào thầy đi tìm cô? Trời ạ, thầy làm sao có thể đi "tìm"?
- \( V( Y+ y" P: W©2024 Kites.vn | All rights reserved
" {( j: c7 j' |! d$ N* m+ I©2024 Kites.vn | All rights reserved
Lòng Liễu Địch đau như cắt, trán rịn mồ hôi lạnh. Cô lập tức quay người chạy ra khỏi văn phòng, chạy như bay xuống cầu thang, bất chấp bóng tối xung quanh.
©2024 Kites.vn | All rights reserved8 E. `/ G( ^- f1 L& q# K
©2024 Kites.vn | 5 l3 ]* {' |6 w1 t, _8 ]" i2 oAll rights reserved
Liễu Địch chạy một mạch đến phòng bảo vệ ở cổng ra vào. Cô vừa đập cửa phòng bảo vệ vừa hét to: "Ông Lý! Ông Lý!"
: D# t. X7 \% b, M& _1 h©2024 Kites.vn | All rights reserved
©2024 Kites.vn | All rights reserved: ^' B( X% U* {# g( g# u  g+ w0 U
Ông Lý chậm chạp đi ra mở cửa. Liễu Địch túm tay ông: "Ông Lý, thầy Chương đâu rồi? Ông có nhìn thấy thầy Chương không?"
©2024 Kites.vn | All rights reserved( |7 ]0 |: j" |' C" p6 Z
©2024 Kites.vn | All rights reserved: I, I6 F8 n, v) |5 G
"Thầy Chương à? Ờ, ông có nhìn thấy." Ông Lý cất giọng già nua chậm rãi: "Lúc năm giờ hơn thầy đến chỗ ông, hỏi ông có nhìn thấy cháu đi ra ngoài không. Ông nói "không thấy". Người đi lại nhiều như vậy, ông thật sự không nhìn thấy cháu. Sao hôm nay cháu không ra về cùng thầy Chương?"
! N* X- q2 Q1 m6 V$ A8 E4 \6 v©2024 Kites.vn | All rights reserved
©2024 Kites.vn | All rights reserved1 Z0 H1 }, E, h& M& ]
Trong lòng Liễu Địch càng rối bời và chua xót.
©2024 Kites.vn | 2 S' s: x2 i9 VAll rights reserved
©2024 Kites.vn | 2 ?' V" {1 b0 w/ \All rights reserved
"Nghe ông nói vậy, thầy Chương quay người đi lớp học của cháu xem thế nào."
©2024 Kites.vn | All rights reserved& J7 u/ [, u# J9 ~( N. u
©2024 Kites.vn | All rights reserved5 j$ I" k+ [0 M1 s( D* W
"Hả? Thầy đi lớp học của cháu ư?" Liễu Địch kinh ngạc hỏi.
4 b4 b) N. F/ g) K2 }) u6 o& ?©2024 Kites.vn | All rights reserved
©2024 Kites.vn | All rights reserved! H( q, m- |+ A! s4 {6 O6 t, k
"Đúng vậy." Ông Lý thở dài: "Ông khuyên thầy đừng đi nhưng thầy không nghe. Tính của thầy chắc cháu hiểu rõ hơn ai hết. Ông không dám giúp thầy, chỉ có thể đứng nhìn thầy dò dẫm từng bước tới tòa nhà phía Nam. Tuyết lớn như vậy, thầy lại chẳng nhìn thấy gì, ông thấy thầy bị trượt ngã, rồi đứng lên, sau đó lại bị ngã..." Ông Lý thở dài một hơi, lắc đầu: "Thật đấy, ông không biết thầy ngã bao nhiêu lần. Thầy còn không đội mũ..."
©2024 Kites.vn | All rights reserved. v6 T* f6 l7 g3 P$ h
©2024 Kites.vn | / D3 n$ |4 u* q- s% z5 v: t- eAll rights reserved
"Được rồi, ông Lý, ông đừng nói nữa". Trong lòng Liễu Địch dội lên một nỗi đau xé nát tim gan. Tất cả đều là lỗi của cô! "Sau đó thì sao ạ?" Cô sốt ruột hỏi.
; I6 g- |3 B$ N5 Y! h©2024 Kites.vn | All rights reserved
©2024 Kites.vn | All rights reserved6 B# D& u+ \( K" ]5 ?1 T' h  k" D
"Sau đó, ông không đành lòng nhìn thầy, nên quay về phòng bảo vệ."
©2024 Kites.vn | All rights reserved5 N0 B+ d9 E' n6 `' ?2 ^
! A& Y. w1 g+ M4 ?. h©2024 Kites.vn | All rights reserved
"Sau đó thì sao ạ? Rốt cuộc thầy Chương đi đâu?"
©2024 Kites.vn | All rights reserved! ~* G8 U! z) x7 ]
©2024 Kites.vn | 4 ]6 d' b/ }2 r# z/ G8 S8 ]1 W1 Q/ ZAll rights reserved
"Ông không biết." Ông Lý tỏ ra mờ mịt.
©2024 Kites.vn | All rights reserved" @+ [6 u) W& a6 w, @3 f2 V+ Z* _0 @% ?* @
/ g$ N( I+ c0 I©2024 Kites.vn | All rights reserved
Liễu Địch thất vọng thở dài. Hỏi thăm một hồi, cô vẫn không biết tung tích của thầy Chương. Thầy Chương có thể đi đâu? Liễu Địch tự hỏi bản thân. Đầu óc cô đột nhiên vụt qua một ý nghĩ. Bến xe, đúng rồi, là bến xe. Sao cô có thể quên mất bến xe? Liễu Địch không nghĩ ngợi, chạy nhanh ra trạm xe buýt.
; K' r$ [7 b& R# d9 P+ X$ j©2024 Kites.vn | All rights reserved
©2024 Kites.vn | All rights reserved2 l* w, g% v' s& f/ V
Tuyết nhỏ đi từ lúc nào. Mọi người đã về nhà đón năm mới từ lâu. Trên đường phố chỉ thấp thoáng vài bóng người và xe cộ. Đèn đường tỏa ánh sáng mờ mờ xuống nền tuyết trắng, tạo thành một vẻ cô tịch thê lương. Liễu Địch bất giác đi chậm lại. Vỉa hè vắng lặng, bước chân cô ngày càng nặng nề.
8 ^7 X* I$ f8 `  S©2024 Kites.vn | All rights reserved
©2024 Kites.vn | * n0 B' n& z" n( y8 T/ a& P/ E( }All rights reserved
Trạm xe buýt mỗi lúc một gần. Liễu Địch cảm thấy một nỗi sợ hãi không nói thành lời. Thầy Chương liệu có ở bến xe? Chuyến xe cuối cùng đã chuyển bánh từ lâu, chắc thầy không ở bến xe đấy chứ? Liễu Địch cắn môi, bước chân cô trở nên chậm chạp. Cô muốn đi nhanh đến bến xe nhưng lại sợ hãi. Trong tâm trạng đầy mâu thuẫn đó, Liễu Địch cuối cùng cũng đến gần tấm biển sắt cô độc ở trạm xe buýt. Dưới tấm biển là một thân hình cao lớn bất động. Nhờ ánh đèn đường, Liễu Địch nhận ra đó là thầy Chương của cô.
©2024 Kites.vn |   j: y; l1 y0 Z, k* b! O. L( GAll rights reserved
©2024 Kites.vn | 1 Y5 B$ I) f+ ?( H8 NAll rights reserved
Chính là thầy Chương. Thầy vẫn mặc chiếc áo khoác mỏng màu đen, không đội mũ và đeo găng tay. Thầy đứng bên cạnh tấm biển, một tay nắm chặt cột sắt của biển báo. Thầy đứng ở đó rất lâu rồi, bởi vì Liễu Địch nhìn thấy đống tuyết trên người thầy. Hai chân thầy vùi dưới tuyết. Thầy cứ đứng bất động ở đó, dưới ánh đèn mờ mờ. Trông thầy như một bức tượng đá hoa cương.
' O: J2 B8 W) \1 V©2024 Kites.vn | All rights reserved
©2024 Kites.vn | All rights reserved9 j+ Y" U) M! Q/ Z
Liễu Địch ngây người. Đầu óc cô trống rỗng, cô thậm chí không thể hô hấp trong giây lát. Cô cảm thấy trái tim cô thắt lại, đau đến mức lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi. Nước mắt lại trào ra khóe mi. Qua làn nước mắt, thầy Chương trở thành hình bóng mơ hồ. Liễu Địch lau nước mắt, rồi ấn tay vào lồng ngực đau đớn. Sau đó, cô nhẹ nhàng đi đến bên bức "tượng điêu khắc", cất giọng đầy nghẹn ngào: "Thầy Chương!"
' x' S7 T* @2 J6 ]©2024 Kites.vn | All rights reserved
©2024 Kites.vn | & H" [  F9 d* nAll rights reserved
"Bức tượng điêu khắc" động nhẹ: "Liễu Địch, là em phải không?" Thanh âm trầm thấp của thầy không che giấu nỗi vui mừng. Nhưng chỉ trong chốc lát, thầy khôi phục sự bình tĩnh thường ngày: "Tôi biết." Thầy nói, ngữ khí hơi run run: "Tôi biết, nếu em không xảy ra chuyện gì, em nhất định sẽ ra bến xe này tìm tôi."
©2024 Kites.vn | " X( [7 Z9 Y0 LAll rights reserved
4 W- n( d% @3 {©2024 Kites.vn | All rights reserved
"Thầy Chương!" Liễu Địch nấc nghẹn. Cô cảm thấy hai bàn chân, tứ chi, toàn thân đến trái tim và cả linh hồn cô đều run rẩy. Thầy Chương vẽ nhiều dấu chấm hỏi như vậy, thầy đội gió tuyết đi tìm cô. Thầy đứng ở bến xe, đợi cô trong giá lạnh không biết bao nhiêu lâu. Vậy mà thầy còn lo cô xảy ra chuyện.
©2024 Kites.vn | 2 y. Q& }) w. g; V0 K( [All rights reserved
©2024 Kites.vn | All rights reserved" z7 ^( [0 X0 K( ~
Trong lúc thầy Chương cô đơn lo lắng cho cô, cô lại cùng người khác đi chơi bời, ca hát, ném thầy ra khỏi đầu. Vào giây phút này, cô cảm thấy bản thân đê tiện, ích kỷ và vô tình. Cô tháo găng tay, từ từ nắm lấy bàn tay đang bám cây cột sắt của thầy Chương. Thầy Chương run rẩy, vội vàng thu tay về. Nhưng do ở ngoài trời quá lâu, bàn tay thầy cứng đờ không thể nhúc nhích. Liễu Địch nhẹ nhàng xoa bóp bàn tay đông cứng đó. Cô có muôn vàn điều muốn nói nhưng cổ họng tắc nghẹn, không thể thốt ra lời. Cuối cùng, vẫn là thầy Chương lên tiếng trước: "Liễu Địch, em bỏ tay ra đi, đừng để lạnh cóng."
©2024 Kites.vn | All rights reserved+ T; [8 r0 _$ I0 H2 h2 _" ^/ w& I
©2024 Kites.vn | ) I: _- u2 e' T$ n: x# dAll rights reserved
Chỉ một câu nói ngắn gọn, đã khiến tất cả sự hối hận, áy náy, cảm động, tự trách...dội vào lòng Liễu Địch. Nhiều cảm xúc đến cùng một lúc, làm linh hồn nhỏ bé của Liễu Địch không ngừng run rẩy. Cô cuối cùng không thể khống chế bản thân, vùi đầu vào lòng thầy Chương, òa khóc nức nở. Tâm trạng đau đớn, hối hận, áy náy, cảm động cùng giải phóng theo tiếng khóc của cô. Liễu Địch ôm chặt thầy Chương nói: "Thầy Chương, thầy hãy trách mắng em đi, trừng phạt em đi! Em sai rồi, em sai rồi! Em đã quên mất thầy, em không nhớ đến thầy..."
©2024 Kites.vn | All rights reserved) ]. U  {$ T8 L" B# F
0 y( P& T. B, S8 N) |- V$ t©2024 Kites.vn | All rights reserved
Liễu Địch vừa khóc vừa lẩm bẩm, nhưng bản thân cô cũng không biết cô đang nói gì. Sau đó, cô cảm thấy một cách rõ ràng, bàn tay lạnh giá của thầy Chương nhẹ nhàng vỗ lưng cô. Trong khi giọng nói thầy vang lên bên tai cô. Lần này, ngữ khí của thầy vô cùng ôn hòa, vô cùng dịu dàng:
©2024 Kites.vn | All rights reserved3 A$ u: [1 ?. E9 `4 ]0 F
©2024 Kites.vn | All rights reserved4 z5 b% g6 V7 N1 a
"Liễu Địch, em đừng khóc. Em không làm sai điều gì. Em đã vì tôi hy sinh quá nhiều thời gian...Đừng khóc nữa, được không em?" Thanh âm đó dịu dàng như cơn gió xuân tháng ba, không một chút hàn ý. Liễu Địch từ từ ngừng khóc trong tiếng thì thầm dịu dàng đó. Cô đột nhiên cảm thấy trái tim cô như búp hoa dính đầy giọt sương ban mai, kỳ ảo, đẹp đẽ và thuần khiết.
©2024 Kites.vn | * s, G. S9 A8 _$ O6 X% L) f6 UAll rights reserved
©2024 Kites.vn | " A3 I( j( F# {* IAll rights reserved
Tuyết lặng lẽ ngừng rơi. Vầng trăng chui ra khỏi tầng mây, chiếu ánh sáng nhàn nhạt khắp không gian. Ánh trăng và tuyết trắng phảng phất khiến thế giới được khoác chiếc áo cưới lung linh mộng ảo.
©2024 Kites.vn | ; F  }1 W  S1 ]9 A; y* YAll rights reserved
©2024 Kites.vn | All rights reserved  l2 h3 D. S8 Z2 Q  _
Tất cả trở nên thánh thiện vô cùng...
4 @" J: J9 G: p8 t7 H4 z©2024 Kites.vn | All rights reserved

©2024 Kites.vn | 8 O9 \# D6 a* h( lAll rights reserved
©2024 Kites.vn | All rights reserved9 y) i$ ]9 c5 W0 M. M- a- R
©2024 Kites.vn | $ x% H  V0 n6 z( ?) g( e$ WAll rights reserved
+ ^- S. O. j9 d©2024 Kites.vn | All rights reserved
©2024 Kites.vn | All rights reserved5 ^7 i3 P5 c/ G- i+ t
Yesterday Once More- The Carpenters
©2024 Kites.vn | & z: Z5 U5 s$ V# Q( n* rAll rights reserved
% r* Q1 _( f- p/ O8 O" h) i©2024 Kites.vn | All rights reserved
http://www.nhaccuatui.com/m/ILtm6fRTuo
©2024 Kites.vn | All rights reserved0 p. p$ e. ?- @
©2024 Kites.vn | # u9 h! ^" `0 s0 w/ v; cAll rights reserved
©2024 Kites.vn | + ~, H" h/ M  h% B( GAll rights reserved
©2024 Kites.vn | 0 {# k. `& p$ n; a) D& j9 D( `7 vAll rights reserved
7 b; W) }) f, _+ r: X©2024 Kites.vn | All rights reserved
Hết chương 7
©2024 Kites.vn | All rights reserved, G. F" H/ x2 H% Y
©2024 Kites.vn | $ x" l8 B& z1 g5 |. lAll rights reserved

Bình luận

Đoạn Liễu Địch nói chuyện với ông bảo vệ: Thầy đi lớp học của cháu ư? Theo em nghĩ có cần phải chỉnh lại ko sis? Chẳng hạn thay từ "đi" = "tới"   Đăng lúc 21-7-2013 09:39 PM
" Đừng khóc nữa, được không em ? " ko hiểu sao cứ nghe cái câu " đc ko em ? " là lòng tan chảy, dù trong bất kỳ truyện nào :-sss  Đăng lúc 25-3-2013 01:15 PM
cái chương này bóp nát con tim em, thầy Chương ạ, Liễu Địch ơi, 2 người quá đẹp, đẹp nhất trong lòng tôi  Đăng lúc 25-3-2013 12:37 PM
bóp cô cô Pim  Đăng lúc 24-3-2013 10:21 PM
mèn ơi mấy bạn nhanh tay quá =.= Hjx, e tưởng tối nay hok có chương mới chứ, thanks ss GR <3  Đăng lúc 24-3-2013 10:16 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

76#
Đăng lúc 24-3-2013 22:31:18 | Chỉ xem của tác giả
Ôi, sao đọc truyện này em lại khóc rồi. Câu chuyện đẹp thế cơ mà, sao em lại khóc nhỉ????
" `; s* p! n6 E# Q! E" C( d©2024 Kites.vn | All rights reserved
3 d6 ]+ n  P0 [©2024 Kites.vn | All rights reserved
Tác giả của câu truyện chắc phải là người có tâm hồn đẹp và tĩnh lặng lắm. Vì nhưng cảnh vật, cử chỉ lời nói trong truyện đều hết sức giản dị, gần gũi. Nhưng mấy ai biết rằng những điều giản dị ấy mới là những cái đẹp thật lâu, là những rung động rất sâu trong lòng!!!!
©2024 Kites.vn | All rights reserved" X" J. A1 Y' E# b! R7 w
©2024 Kites.vn | " [! F% n$ w" v& [1 zAll rights reserved

Bình luận

Wao, em thực sự thích tác phẩm này chị ạ. Rất tinh tế. Em cũng ko biết dùng từ nào khác ngoài từ đẹp để nói về tình cảm giữa hai thầy trò :X  Đăng lúc 24-3-2013 11:01 PM
Tớ nghe nói tác giả là cô giáo, nên văn phong mới đẹp như vậy  Đăng lúc 24-3-2013 10:56 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

77#
Đăng lúc 24-3-2013 22:46:49 | Chỉ xem của tác giả
Dã man đọc xong chương này tâm trạng em càng xuống dốc thê thảm không phanh hơn
- L9 t9 X0 Q6 w* J, z4 o©2024 Kites.vn | All rights reserved
đúng là truyện quá thực nên khiến người ta cảm thấy chua xót mà
©2024 Kites.vn | + Q/ ?8 }; {5 K) |# V1 v5 }All rights reserved
ôi mùi vị SE, tại sao em biết mà cứ đâm đầu nhảy vào là sao                                                                                                                  

Bình luận

Nói thật với cô, sao t đọc TYT3 tôi chả buồn cô ạh, cơ mà đọc TC1N tôi bị đơ mấy tháng  Đăng lúc 24-3-2013 11:10 PM
em bắt đầu có cảm giác y như hồi em đọc Tình yêu thứ ba, em xác định đọc xong truyện này em sẽ bị đơ với các truyện khác một thời gian dài :((((  Đăng lúc 24-3-2013 11:03 PM
Buồn mới nhớ lâu cô ạ.  Đăng lúc 24-3-2013 11:00 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

78#
Đăng lúc 24-3-2013 22:48:30 | Chỉ xem của tác giả
oh, tôi quý những khoảng thời gian quý báu bây giờ, vì chúng tôi đang có thời gian hạnh phúc nhất, nhưng sẽ càng buồn hơn khi chia tay, điều không tránh khỏi. Hn, tôi vừa nói chuyện với 1 người bạn. Hóa ra, tôi rất quý bạn ấy, nhưng vô tình hoặc vô tâm để mọi thứ trôi qua nhạt nhẽo.
7 a. g# d5 H! s9 D$ |©2024 Kites.vn | All rights reserved
Mỗi lần nhìn về quá khứ, tôi sẽ thấy mình càng trưởng thành hơn, vì tôi dám nhìn vào cái xấu của mình và chấp nhận. \
+ @- H0 z( V( Z( O! o) W©2024 Kites.vn | All rights reserved
OHHHHHHHHHHHH!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

79#
Đăng lúc 24-3-2013 22:50:55 Từ di động | Chỉ xem của tác giả
greenrosetq gửi lúc 24-3-2013 22:14
©2024 Kites.vn | All rights reserved  f5 Y( h* i+ f+ ^1 n6 a8 X$ B3 \

©2024 Kites.vn | All rights reserved$ U% h# l2 V( U& z
Em chờ từ tối đến giờ.
©2024 Kites.vn | All rights reserved6 d* X+ X8 M' ~( Q- Q: H; F; m/ R9 C
' E, F2 Z0 Q8 ~  S" @©2024 Kites.vn | All rights reserved
Không biết nên nói sao, xúc động quá, thật sự rất xúc động, tâm trạng người đọc gần như lơ lửng theo tâm trạng Liễu Địch, thầy đi đâu, thầy ở đâu??? 1 chút trách Liễu Địch... Nói thật là rất nghẹn ngào, nghẹn ngào đến chảy cả nước mắt.
©2024 Kites.vn | 9 F4 [! M7 W) V$ t- }All rights reserved
  k, N! x. J) v- g$ r©2024 Kites.vn | All rights reserved
Chả hiểu sao đọc đến đọc Liễu Địch nói "vậy mà cô lại quên Thầy Chương của cô" em lại xúc động không bờ k bến, cảm nhận như thế giới của thầy chỉ có cô. Duy nhất 1 mình Liễu Địch.
©2024 Kites.vn | 6 `  W% c7 e, }' G% D' W5 kAll rights reserved
©2024 Kites.vn | All rights reserved2 g, O) h  s& R
Chỉ còn 1 năm nữa, 1 năm duy nhất, thời gian luôn là thứ tàn nhẫn nhất. Có lẽ chính Liễu Địch không dám đổi mặt chứ nói chi là nghĩ đến, tưởng tượng ra sau 1 năm nữa cô xa thầy.
©2024 Kites.vn | All rights reserved6 ~' D. B' }+ X" R
©2024 Kites.vn | 0 b0 D- N. k/ Q/ E7 A) iAll rights reserved
Sao đọc truyện này nó khác cảm xúc với mấy truyện khác quá, mỗi câu mỗi chữ thấm vào lòng người đọc. Thầy Chương, thầy Chương, thật sự cả con người của thấy khiến bạn đọc cảm thấy rất ám ảnh.
©2024 Kites.vn | ; ^! f/ G6 H! \$ f& yAll rights reserved
©2024 Kites.vn | + ~: \4 q2 c+ @2 E% @All rights reserved
Cảm xúc dâng trào quá, nói chung là càng lúc càng kết những truyện man mác buồn thế này.
©2024 Kites.vn | All rights reserved- ?) L  |. \$ S) b1 R" V
, W$ H7 T; k5 L8 Z©2024 Kites.vn | All rights reserved
Cám ơn sis GR

Bình luận

mỗi người một cảm nhận cô ạ, khi tôi đọc TC1N từ những ngày đọc NT tôi lại ko có tí cảm xúc nào cơ :)  Đăng lúc 24-3-2013 11:14 PM
Ai cũng thế em à, ss ngồi đọc lại lần hai vẫn chảy nước mắt, đến lúc dịch khóc lần ba.   Đăng lúc 24-3-2013 11:13 PM
Đó là cảm giác sis ạh, ng đọc ngoài có cảm giác kì lạ lắm. Nói chung sis hại em rồi :(  Đăng lúc 24-3-2013 11:08 PM
LĐ dù sao cũng chỉ là nữ sinh 18 tuổi, một giây phút ham vui cũng là BT mà  Đăng lúc 24-3-2013 11:04 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

80#
Đăng lúc 24-3-2013 22:58:20 | Chỉ xem của tác giả
Đau lòng quá, đọc chương này mà em khóc hết nước mắt
©2024 Kites.vn | All rights reserved1 t1 Y- s: q% k( P( W) L* _
Cảnh tượng từng dấu chấm hỏi đè nặng lên nhau thật là gây ám ảnh cho em
©2024 Kites.vn | All rights reserved: w* \4 z0 P1 U+ j$ A
Thầy Chương ơi, em thương thầy quá
©2024 Kites.vn | % U/ A3 i. X4 g; E4 G& eAll rights reserved
tại sao đời thực lúc nào cũng có những đọc đường bất hạnh, nghiệt ngã như vậy
" y' B! d. e1 b8 w* ^( L©2024 Kites.vn | All rights reserved
Còn một năm nữa thôi, sau một năm này, tia sáng Liễu Địch không còn bên cạnh thầy
©2024 Kites.vn | ( C4 H; F1 w- R, _All rights reserved
thầy sẽ như nào đây {:442:}, nơi bến xe ấy, thầy vẫn sẽ cô độc đợi chờ ư...
©2024 Kites.vn | All rights reserved* n- u  s* h& X& F& O
liệu, liệu có một phép màu nào không
©2024 Kites.vn | + `$ e7 L0 E4 ~- V7 QAll rights reserved
Buồn quá, mong đừng SE màaaaa

Bình luận

SE là cái chắc rồi, mong với chả ngóng gì hả em  Đăng lúc 25-3-2013 12:56 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Bạn phải đăng nhập mới được đăng bài Đăng nhập | Đăng ký

Quy tắc Độ cao

Trả lời nhanh Lên trênLên trên Bottom Trở lại danh sách