|
Điều đập vào mắt đầu tiên ngay khi tôi cầm quyển sách trên tay là 2 câu trong lá thư mà người thầy mù tài hoa ấy viết cho cô học trò mà anh yêu quý nhất ' W4 N5 A4 f3 F4 }©2025 Kites.vn | All rights reserved ©2025 Kites.vn | 1 |. {: j/ w5 c; ~6 IAll rights reservedThứ tôi có thể cho em trong cuộc đời này chỉ là danh dự trong sạch và một tương lai tươi đẹp mà thôi. Thế nhưng, nếu chúng ta có kiếp sau, nếu kiếp sau tôi có đôi mắt sáng, tôi sẽ ở bến xe này... đợi em.
ngay lập tức khiến tôi thấy đau xót. Phải là một tình yêu ngang trái đến thế nào mới có kết cục đau đớn và bi thương như thế? Sau khi đọc xong "Bến xe", tôi không thể kết luận được đây là một câu chuyện nhẹ nhàng hay day dứt, ngọt ngào hay cay đắng. Có lẽ như nhận xét của chị Greenrose sẽ đúng hơn, câu chuyện này quá ám ảnh. Thật sự rất ám ảnh. ©2025 Kites.vn | 3 v# q/ W8 q& w+ w" e, }( w9 sAll rights reserved ©2025 Kites.vn | $ C- O0 I9 d z' ?! x; _All rights reserved
Tôi thích cách tác giả xây dựng nên tình yêu của hai nhân vật chính, rất trong sáng và thuần khiến. Không có những hành động quá mãnh liệt, cử chỉ thân thiết nhất giữa hai người chỉ là khi anh dùng tay mình phác họa lại những đường nét trên khuôn mặt cô, rồi sau đó ôm cô vào lòng. Thế nhưng ai dám nói tình yêu ấy không mãnh liệt? Nếu không đủ yêu, liệu cô có thể hi sinh thời gian tụ tập và bạn bè để ở bên chăm sóc cho anh suốt 3 năm cấp 3, cái khoảng thời gian của những buổi rong chơi và mối tình đâu? Nếu chỉ là những rung động thoáng qua, liệu anh có thể hi sinh cả cuộc đời còn lại để tặng cho cô "danh dự trong sạch và một tương lai tươi đẹp" - thứ duy nhất anh có thể cho cô trong cuộc đời này? 9 r! H Y' ^" z©2025 Kites.vn | All rights reserved ©2025 Kites.vn | All rights reserved- X) G) B$ B* I& c8 R
Đột nhiên tôi lại nhớ đến 1 nhân vật trong một câu chuyện khác - cũng là 1 người thầy mù, cũng tài hoa, chỉ khác là cuối cùng vẫn tìm được hạnh phúc của mình. Đấy là truyện "Chàng mù, em yêu anh". Sự khác nhau giữa hai tác phẩm dẫn đến hai cái kết đối nghịch đó là, Mộc Phù Sinh đã cho nhân vật của mình thêm 1 chút "thực" - anh có đủ sự ích kỉ để níu giữ hạnh phúc của mình, trong khi Thương Thái Vi không như thế. Chương Ngọc quá hoàn mỹ, anh rất cố chấp nhưng lại không có được sự ích kỉ ấy. Cố chấp để cho cô được sống trong ánh sáng, và cố chấp từ bỏ tất cả để bảo vệ cô. ©2025 Kites.vn | All rights reserved8 p& f0 N3 _* E! A ©2025 Kites.vn | All rights reserved$ z( j4 {3 w- r% b2 [ Cô ấy thuần khiết như chậu hoa nhài này. Nếu nhốt cô ấy ở trong phòng tối, liệu cô ấy còn có thể sinh trưởng và nở hoa?
Tôi không biết gì về loài hoa này, không biết được phải trong môi trường thế nào bông hoa mới có thể phát triển đẹp nhất, hoàn mỹ nhất, thế nhưng ©2025 Kites.vn | ( P+ W2 p* `" H5 k8 ZAll rights reserved 5 x; v( U9 X1 V1 Q0 R/ O" ^1 k©2025 Kites.vn | All rights reservedNếu cuộc đời thầy là một cái giếng khô, con cũng sẽ ở dưới giếng khô với thầy, cho tới khi chúng con cùng đào tới được một mạch nước ngọt lành. ©2025 Kites.vn | * _- v) i8 n3 b5 E& VAll rights reserved
Nếu số mệnh đã định thầy phải sống trong địa ngục, con cũng sẽ xuống địa ngục với thầy.
Những câu nói của Liễu Định khiến tôi thực sự thấy đau lòng. Đôi khi trong tình yêu, thứ mà 1 người cho là ích kỷ thì đối với người kia là niềm hạnh phúc. Chương Ngọc không hiểu rằng, tình yêu của anh không phải là gánh nặng của cô, cũng như không phải đến với anh cuộc sống cô sẽ mất đi ánh sáng. Vì quá hoàn mỹ nên anh không hiểu được điều đó, không chỉ riêng anh, có quá nhiều người vì suy nghĩ cao cả của mình mà khiến cho cả hai đều đau khổ. Tôi thật sự thấy tiếc, nếu lúc đầu thấy kính phục sự tài hoa của Chương Ngọc, thì đến đây tôi là ước giá như anh có thể "phàm" hơn một chút, có lẽ sẽ hạnh phúc hơn. ©2025 Kites.vn | # R$ ^8 G1 `; s3 ?9 bAll rights reserved ©2025 Kites.vn | All rights reserved8 _2 P5 H! O2 x- U7 T' k8 C
Trước đây khi đọc những câu chuyện tình suôn sẻ, tôi luôn cảm thấy thiếu chút gì đó chân thực. Đến lúc đọc "Bến xe" tôi mới ngỡ ra, cái chân thực đó là gì. Chính là cái gọi là miệng lưỡi thế gian. Xã hội nào cũng tồn tại những người ăn không ngồi rồi như thế, nếu không phải vì ghen ghét, đố kị, họ có dành thời gian đặt điều và bôi nhọ thanh danh người khác thế không? Tôi tự nghĩ, nếu như Chương Ngọc bớt tài hoa hơn, bớt nổi bật hơn, cũng như Liễu Địch bớt xinh đẹp và thông minh, có lẽ hai người đã không phải hứng chịu những lời đả kích như vậy, tình yêu của họ cũng sẽ không bị bôi nhọ và phải chịu sự mất mát đến thế. Đau lòng, chắc sẽ là điều mà ai cũng cảm thấy khi đọc câu chuyện này. ©2025 Kites.vn | All rights reserved; p, v$ _1 q: x, t2 E/ G! @8 n ©2025 Kites.vn | 0 r" O8 g( T. {" C2 ^5 xAll rights reserved
Đọc những truyện ngôn tình khác, tôi vẫn nghĩ "đúng là truyện!", thế mà khi đọc "Bến xe", tôi lại ước, giá như, dù chỉ một chút thôi, tác giả có thể tặng thêm cho hai người ít thời gian và may mắn, để thầy Chương được ra đi trong hạnh phúc, để Liễu Địch dù ở lại cũng bớt cô đơn. ©2025 Kites.vn | All rights reserved$ x5 }: m. @8 g) e( F2 m* l# q2 \ ©2025 Kites.vn | All rights reserved! D" L5 S- B" z( l1 M% O Nếu có kiếp sau tối có đôi mắt sáng, tôi sẽ ở bến xe này… đợi em
Không phải câu nói "Anh yêu em", nhưng tình cảm lại nặng hơn rất nhiều lần. Đây là nơi mang nhiều kỷ niệm nhất giữa hai người, mặc dù là nơi chứng kiến những lần chia ly, anh lên xe còn cô ở lại. ©2025 Kites.vn | All rights reserved% k1 g) ~8 C1 L+ M0 `9 r ©2025 Kites.vn | , Y; ~8 O0 _% J9 f; K, \* u& c- ~All rights reserved
Qua nhân vật Chương Ngọc, không hiểu sao mình lại nghĩ đến Tôn Gia Ngộ, với câu nói "Cô bé của tôi, chúc em một đời bình an vui vẻ". Có lẽ hai người mang hai phong thái và cuộc sống không giống nhau, nhưng đều có chung số mệnh ngắn ngủi cùng một tình yêu không trọn vẹn. Cảm ơn ss GreenRose đã dịch một tác phẩm hay như thế này, "Bến xe" và "Từng có một người yêu tôi như sinh mệnh" là hai truyện lấy đi của em nhiều nước mắt nhất đấy ạ. Cảm ơn ss Lin nữa ạ, 2 lần đọc review của chị xong em mới quyết định đọc truyện đó. |
Rate
-
Xem tất cả
|