|
Tác giả |
Đăng lúc 23-12-2011 21:30:14
|
Xem tất
Chương 1.4
- Thật xin lỗi,thời điểm ta ở trong trường học, thầy giáo dạy ta nhiều năm quên dạy ta là người thượng đẳng cùng người hạ đẳng khác nhau, có thời gian ta sẽ tìm chuyên gia học hỏi một chút, hạng người hạ đẳng như ta rốt cuộc xuất hiện ở chỗ nào mới đúng, mặt khác, cám ơn Mã tiểu thư đã cho ta lời khuyên, tái kiến.
Kỉ Văn Tĩnh xoay người vừa muốn đi liền nhìn thấy Tư Thánh Nam lặng lẽ đứng ở thang máy, hắn vây tay trước ngực bất cần đời, một bộ dáng muốn xem náo nhiệt.
Thuận tiện, hắn còn cố ý nhìn vào cổ tay mình, một cái đồng hồ Rolex quý báu chui ra trước mắt nàng.
Nàng theo bản năng nhìn lại đồng hồ điện tử của mình một chút, ông trời, đã là mười giờ lẻ bảy phút.
Mã Na Na đáng giận, nếu hôm nay nàng bị nam nhân này chỉnh, như vậy nàng nhất định sẽ tùy thời tìm mua thuốc xổ hữu hiệu nhất nhét vào miệng nàng, làm cho nàng sống không bằng chết.
Mã Na Na cũng không có chú ý tới sự tồn tại của Tư Thánh Nam, gắt gao đi theo phía sau Kỷ Văn Tĩnh ngôn ngữ ác độc lại giơ lên
- Họ Kỷ, đừng tưởng rằng người bày ra một bộ dáng cùng thế vô tranh, ta sẽ đối ngươi vài phần kính trọng, mẹ ngươi là một cái tiện phu, cho nên trong cơ thể của ngươi chảy huyết của nàng cũng không phải là một thứ tốt…
- Như vậy ta chỉ có thể nói, ta là con gái của mẹ ta cũng là một chuyện khổ sở.
Đáng chết, nữ nhân này còn không tính buông tha nàng, nàng thật sự lo lắng sẽ dùng đồ vật làm vũ khí đánh người.
Mã Na Na còn muốn mở miệng nói tiếp, lúc này, mắt của nàng đột nhiên sáng ngời, phát hiện sự tồn tại của Tư Thánh Nam – Tổng tài, sớm an.
Tư Thánh Nam vẫn thủy chung để tay trước ngực, trong mắt không hiện lên ý cười hướng nàng gật đầu – Ta vừa mới nghe được các người tranh cãi, sao lại thế này?
- Là tổng tài, cô gái này luôn miệng nói nàng tới Thánh Lôi hưởng ứng lệnh triệu tập, nhưng là ngài biết không, bằng cấp của nàng chỉ mới đến chuyên khoa, như thế nào xứng đến đại môn của Thánh Lôi, không biết quan chủ khảo mắt mù là người nào mà có thể đem nàng tuyển vào…
Nghe đến đó, Kỉ Văn Tĩnh nhịn không được vì Mã Na Na đồng tình một phen. Quan chủ khảo mắt bị mù? A! từ hình dung này quả chính xác làm cho nàng vụng trộm hưng phấn một chút.
Tư Thánh Nam trái lại, khuôn mặt tuấn tú trở nên có chút đáng sợ, hắn mang mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Mã Na Na đang nói thao thao bất tuyệt.
- Thật có lỗi đánh gãy ngôn từ dõng dạc của ngươi một chút… Âm thanh lãnh khốc làm cho Mã Na Na lập tức ngậm lại miệng.
- Ta cảm thấy thị lực của chính mình cho tới bây giờ đều bình thường, không biết ánh mắt của Mã chủ nhiệm xuất hiện vấn đề, vì sao cho rằng mắt ta bị mù đâu?
- Tôi nào dám nói mắt ngài bị mù, tôi nói là vị quan chủ khảo tuyển nữ nhân này…
Như là ý thức được cái gì, nàng đột nhiên há to miệng, không thể tin được trừng mắt nhìn Tư Thánh Nam- Chẳng lẽ tổng tài chính là vị quan chủ khảo kia?
- Thực bất hạnh, ngươi cho tới bây giờ mới để ý được điểm này.
Hắn tao nhã vỗ về cằm của chính mình- để cho ta suy nghĩ một chút, đối với loại xuất khẩu thành bẩn, nhưng lại dám can đảm mạo phạm thủ trưởng, ta hẳn trừng phạt như thế nào?
- Tổng tài…
- Cuốn gói biến khỏi công ty.
- Không cần a… Mã Na Na bị dọa đến vẻ mặt tái nhợt.
- Đúng nha, trừng phạt như vậy có vẻ quá mức tàn nhẫn, dù sao Mã tiểu thư chỉ nói ta là người mù mà thôi.
Tư Thánh Nam biểu tình tựa như đùa một con côn trùng có hại, hắn tiếp tục giả bộ bộ dáng trầm ngâm – Giáng xuống mười tám cấp…
- A? Nhưng là tôi hiện tại mới là tiểu chủ nhiệm một ngành… giáng xuống mười tám cấp thì thành thân phận gì?
- Đúng rồi. Hắn nhận thức cùng gật đầu – Nếu giáng xuống mười tám cấp, có khả năng ngươi bị quay trở lại tiến vào bụng mẹ, như vậy không tốt lắm, huống hồ hiện tại tìm việc làm không dễ dàng, một khi ta đuổi việc Mã chủ nhiệm, các viên công khác không chừng nói ta là một thủ trưởng vô tình, nể mặt thượng đế…
Quang mang tà ác hiện lên trong mắt hắn, khóe môi gợi lên một chút tươi cười tà ác – Ta đã đem Mã chủ nhiệm tạm thời đến hàng ngũ vệ sinh Asan đi.
- Cái gì?
Màng tai suýt bị tiếng hét của Mã Na Na đâm thủng, Kỉ Văn Tĩnh không thể tin được nhìn Tư Thánh Nam. Hắn đang giúp nàng xả giận sao?
- Chấp hành ngay tại ngày hôm nay, nếu Mã tiểu thư có ý muốn từ chức, có thể, bất quá ngươi sẽ không lấy được tiền lương tháng này, bất quá, nếu ngươi làm hết ba tháng, ta sẽ tìm ngành nhân sự châm chước cho một chút tiền hỏi thăm, ngươi lo lắng một chút đi.
- Tôi không phục! Tổng tài, tôi bất quá chỉ là nhắm một chút vào nữ nhân họ Kỉ này mà thôi…
- Chẳng lẽ không ai nói cho ngươi, nữ nhân họ Kỉ này là của ta sao?
- Ách?
Tư Thánh Nam đột nhiên cầm lấy tay của Kỉ Văn Tĩnh kéo đến trong lòng, một tay thật bá đạo khoác lên vai nàng.
- Nếu nàng là do ta quản, như vậy người có thể chỉnh nàng cũng chỉ có thể là một mình ta, Mã tiểu thư, hiện tại có thể đi ngành nhận sự viết đơn xin từ chức, cũng có thể đến đó đưa tin chuyển ngành, đừng đứng tại nơi này tiếp tục làm loạn.
Nói xong hắn nắm cả người Kỉ Văn Tĩnh xoay người vào trong thang máy, không để ý Mã Na Na phía sau khóc không ra nước mắt.
Kỉ Văn Tĩnh nhịn không được nhìn hắn – Cái kia… anh không biết là làm cho chủ nhiệm ngành đi tẩy trừ toilet là thật tàn nhẫn sao?
Tuy rằng biết hắn giúp nàng, nhưng nàng vẫn có điểm đồng tình cho Mã Na Na.
- Cô muốn nói cho ta biết, cô nguyện ý giúp nàng đi tẩy trừ toilet sao? Hắn cúi đầu, tức giận cảnh cáo nói.
- Tôi có từng nói như vậy sao? Nam nhân này, tốc độ biến sắc có phải hay không quá nhanh? Ít nhất một phút đồng hồ trước nàng còn tưởng rằng hắn đứng một bên?
- Vậy không cần phải vì loại phụ nữ chán ghét đó cầu tình.
Hắn nắm lưng nàng mang theo một cỗ cường hãn và một chút tức giận. Nàng là của riêng hắn, thế nào có thể để cho người khác bắt nạt, huống chi Mã Na Na còn đem loại hạ đẳng mắng nàng, cho nên cô ta đáng chết.
Kỉ Văn Tĩnh giường như nhìn thấy trên nam nhân này một cỗ muốn bảo hộ, điều này làm cho nàng thật mê hoặc. Tư thiếu gia không thích người khác bắt nạt nàng, nàng có thể lý giải, dù sao từ nhỏ đến giờ hắn đều đem nàng trở thành vật sở hữu, bất quá, hắn một thân tức giận này là do chuyện gì? Như là không thể chấp nhận nàng bị người ta làm tổn thương…
- Vì sao nàng muốn nhằm vào cô? Thời điểm thang máy từng đợt đi lên, hắn hỏi ra nghi vấn trong lòng.
Thời điểm nhận thức Văn Tĩnh, mọi người đều còn nhỏ, hắn chỉ biết nàng không có ba mẹ, nàng cùng ông nội sống nương tựa lẫn nhau.
Sau hắn lại đi nước Mĩ, trong lúc đó từng nghe người nhà đề cập nàng cùng ông nội của nàng mất tích, bất quá lúc ấy hắn đã cùng nàng sớm mất đi liên hệ, hỏi người nhà, bọn họ cũng không biết cách nào để liên lạc với nàng.
Hiện tại nhớ lại, hắn cũng không hiểu biết về nàng nhiều, chỉ là thích nàng, bắt nạt nàng, thậm chí thích nàng tùy thời tùy lúc có thể xuất hiện trong tầm mắt của mình.
Kỉ Văn Tĩnh có chút khó khăn gục xuống – Ta có một lão ba ham mê cờ bạc, một lão mẹ ái mộ hư vinh, khi ta năm tuổi bọn họ liền ly hôn, lão ba chạy tới Ma Cao , vài năm mới trở về một lần, lão mẹ gả cho ba của Mã Na Na, Mã Na Na sở dĩ ghét ta cũng bởi vì mẹ ta.
Nàng nhún vai, biểu tình tựa như kể lại chuyện xưa của người khác – Trên thực tế, sau khi mẹ ta tái giá cũng đã không còn để ý ta, chỉ có ở trong tang lễ của ông nội nàng mới cùng trượng phu mới tái giá đến thắp hương, lần đó Mã Na Na cũng có đến, bất quá là nàng bị lão ba bắt đến.
Cảm giác được một đôi bàn tay có lực ở trên vai nàng tăng thêm lực đạo, nàng tự giễu nở nụ cười – Tôi có một gia đình rất tệ phải không?
- Xác thực! hắn hơi nhún vai, biểu tình ngưng trọng một lát.
-Cám ơn anh vừa mới giúp tôi.
- Cô là muốn nói ta cho Mã Na Na đi tẩy toilet? Tư Thánh Nam nhíu mày.
- Còn có, ngươi giúp tôi giải vây.
Tiểu ác ma lại tà cười – Cô đã muốn cảm tạ, không bằng lấy hành động chứng minh.
Linh cảm mãnh liệt xuất hiện trong đầu, nàng khẩn trương hỏi – Có ý tứ gì? Làm ơn trăm ngàn không cần giống như nàng suy nghĩ.
Quả nhiên – Buổi tối mời ta đi ăn cơm đi, ta muốn đi nhà hàng phú hào Đông Phương.
- Phú…phú hào Đông Phương?
Kỉ Văn Tĩnh rất muốn trực tiếp té xỉu cho hắn xem. Ông trời! nam nhân này vì sao luôn thích chọn lựa những nơi nổi tiếng nhất Hongkong để làm no bụng hắn?
Nàng là người nghèo, làm sao có nhiều tiền như vậy cho hắn tiêu xài!. |
|