|
“Ni Khả, anh đang làm gì vậy?” Hà Trì Trì mơ mơ màng màng tỉnh lại, chỉ thấy Lôi Ni Khả đang ngây ngốc nhìn vào bụng nàng.
Thực ra không chỉ là ngày hôm nay, từ lần trước lúc bác sĩ Trương tới, hắn đã thường hay đờ người nhìn vào bụng nàng, biểu tình rất kỳ quái, thế nhưng hỏi thì hắn vẫn nói không có việc gì.
Hắn ôm nàng ngồi vào trong lòng hắn, dáng vẻ dường như muốn nói lại thôi.
Lại nữa rồi, Hà Trì Trì đã nín ba ngày nay rồi, hôm nay nàng nhất định không thể không hỏi ra nguyên nhân.
“Ni Khả, nếu anh không nói, hôm nay em sẽ không uống thuốc bổ đen sì này đâu.” Những thuốc bổ này cũng là mới được tăng thêm.
“Em dám!” Hắn gần như sắp mở miệng uy hiếp, lại nhìn thấy đôi mắt dịu dàng của nàng rưng rưng, liền lập tức nuốt trở lại, “Trì Trì ngoan, đừng giở tính tình trẻ con thích đùa giỡn nữa, uống thuốc có thể giúp em an….”
“An gì cơ? Vì sao không nói nữa?” Hà Trì Trì đột nhiên cảm thấy rất bực mình, khẩu khí cũng không ôn hòa. “Rốt cuộc anh xảy ra chuyện gì hả, vì sao lại ấp a ấp úng? Có phải em mắc cái gì tuyệt….” Từ “chứng bệnh” còn chưa có thốt ra khỏi miệng, đã bị hắn vội vàng che miệng lại.
“Không cho phép nói bậy! Em ngoại trừ bên ngoài hơi gầy, thì thân thể rất khỏe mạnh, không cho phép nói những điều không lành này.”
Đem nàng quay về trên giường, Ni Khả cũng nằm xuống bên cạnh nàng, dầu sao hắn cũng vốn đang đợi thân thể nàng khỏe hơn nữa rồi mới nói, bây giờ có phải là thời điểm phù hợp không?
Bàn tay to lớn của hắn đặt lên bụng nàng, ôn như vuốt ve, “Trì Trì, chúng ta… có cục cưng rồi.” Mắt hắn nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nàng, không buông tha bất cứ biểu tình gì của nàng.
“Cục cưng? Vì sao lại có…” Ánh mặt mê muội của nàng lập tức sáng ngời lên, “Anh nói… em mang thai rồi sao?”
Vẻ mặt vui sướng của nàng khiến hắn âm thầm thở phào nhẹ nhõm, cũng vui vẻ theo rồi ngồi dậy. Hắn vốn sợ Trì Trì không muốn sớm như vậy mà đã có con. Nếu nàng không tức giận, vậy thì hắn mãn nguyện tới mức chỉ có thể dùng âm nhạc để hình dung.
Lôi Ni Khả hôn lên mặt nàng, miệng ngoác ra đắc ý nói: “Không sai, cục cưng đã lớn được 5 tuần rồi, chúng ta thực sự phải làm cha mẹ rồi.”
Hà Trì Trì vui vẻ mặc hắn hôn liên tục, đột nhiên bỗng đẩy hắn ra, “Nhất định là lần trước bác sĩ Trương kiểm tra ra đúng không? Vì sao anh gạt em nhiều ngày như vậy mà không nói?”
“Anh… Khâu Ngữ Tâm tát em một cái, hại em động thai khí. Anh lại sợ em biết xong thì tâm tình sẽ rất kích động, sẽ làm bị thương em bé, cho nên….” Hắn cẩn thận dè dặt giải thích.
“Động thai khí? Vậy hiện giờ…” Nàng khẩn trương ôm bụng.
“Hiện giờ đương nhiên là không có việc gì. Tuy nhiên bây giờ thân phận của em đã khác trước, mọi việc cần phải chú ý cẩn thận một chút, sau này…” Hắn lải nhải một tràng, không ngoài việc muốn nàng phải ngoan ngoãn ăn uống các loại thuốc bổ, nói đi nói lại đến độ giống y như lúc trước. Nàng nghe thấy mà muốn ngủ gà ngủ gật, dứt khoát dùng miệng ngăn chặn hắn nói tiếp.
Qua một lát, nàng mới thở hồng hộc mà nhả ra, “Anh thật phiền ác, lảm nhảm cùng một chuyện không biết mấy trăm lần, bây giờ còn lải nhải liên tục một tràng! Cũng chẳng có chút gì mới mẻ cả!”
“Em muốn nghe tin mới mẻ sao? Được rồi!”
Lôi Ni Khả cầm tờ báo hai ngày trước, trên đó có tin tức lôi cuốn nhất hiện nay, đó là cảnh sát đã phá được tập đoàn buôn lậu thuốc phiện lớn nhất vài thập niên lại đây, cũng bắn nhau quyết liệt ngay tại trận với trùm ma túy lớn Đông Nam Á – Mễ Niết cùng nhiều thủ hạ đã chết.
Thù cha đã được báo, thở phào một hơi, Hà Trì Trì vẫn chưa cảm thấy vui vẻ hoặc hả hê. Bởi vì cho dù thế nào đi nữa, người cha thương yêu cũng không sống lại được nữa.
“Hôm qua, luật sư Vương tới tìm anh. Ông ta nói Hà Định Thủy lúc còn sống đã hối hận, cũng ký vào thư nhượng tài sản, quyết định đem tất cả sản nghiệp trả lại cho em.”
Hà Trì Trì không nói gì, chỉ có những giọt lệ châu chảy xuống gối.
Lôi Ni Khả chịu không nổi nàng khóc, hắn yêu thương hôn lên nước mắt của nàng, “Đừng khóc nữa, tiểu bảo bối ngoan của anh, đừng khóc!”
« Ông ta đưa em tiền làm cái gì chứ ? Em chỉ cần ông ta trả cha lại cho em. » Đối với Hà Trì Trì mà nói, có nhiều vàng bạc châu báu, cổ phiếu khế đất, cũng rõ ràng kém hơn hẳn so với người cha luôn sủng ái nàng.
Tâm tình của nàng, Lôi Ni Khả đương nhiên rất hiểu rõ, « Bây giờ em có anh rồi, hơn nữa em sắp sửa làm mẹ rồi, vẫn còn lúc nào cũng muốn khóc cha để làm cái gì ? Anh sẽ cưng chiều em gấp trăm, gấp ngàn lần, vạn lần so với cha em. »
« Như vậy không giống mà ! »
“Không giống chỗ nào?” Nói chung, anh mặc kệ mọi chuyện thế nào, bây giờ em đã thuộc về anh, trong lòng chỉ có thể có anh, không cho phép em chứa những người khác. Nghe rõ rồi chứ?”
“Không thể nghĩ đến những người khác sao?” Lãi nữa rồi, tên quỷ phách lối bá đạo này, nàng sẽ không để hắn mãn nguyện đâu. “Vậy con của chúng ta thì sao? Đứa bé cũng không thể nghĩ tới sao?”
“Ách…” Đúng thế, đứa bé sẽ lấy bớt thời gian và tâm trí của nàng, sao hắn lại không nghĩ tới nhỉ? Việc này cần phải nói rõ ràng từ trước mới được. “Nói ngay từ ban đầu là được rồi, em là bà xã của anh, đương nhiên phải suy nghĩ nhiều về anh, dùng thời gian còn lại nghĩ về con cái là đủ rồi, dù sao đi nữa chúng nó cũng có người hầu chuyên trách chăm sóc mà!”
« Ai là bà xã của anh? Em mới không thèm đếm xỉa đến anh đó ! » Ngay cả chính con của mình mà cũng ăn dấm chua sao ? Người này thật không cứu vãn được.
Đúng thế, một việc lớn như vậy mà tự nhiên hắn lại quên mất, cũng may là còn kịp bổ cứu.
“Chúng ta phải nhanh chút cử hành hôn lễ.”
“Không được!” Thái độ gì đây! Ngay cả cầu hôn cũng không có, ai muốn kết hôn với hắn chứ?
“Được!” Kháng nghị vô hiệu! Đùa gì chứ, đứa con của Lôi Nhi Khả hắn không thể trở thành con tư sinh được.
“Không được, không được, không được. Sao anh có thể không nói đạo lý như thế!”
Lôi Ni Khả thấy nói không được Trì Trì, không thể làm gì khác hơn là phát huy hôn công siêu cấp của mình, ngăn chặn chiếc miệng đang lải nhải của nàng, hay tay gia tăng cù lét trên người nàng. “Có muốn hay không, hử?”
“Ngươi….. ha ha ha, tiểu nhân ti bỉ….”
Lôi Ni Khả lại giữ lấy miệng nàng, không ti bỉ thì làm sao lừa được vị băng tâm giai nhân này ?
HOÀN
|
|