|
Mẹ nàng đã nhận ra sự ngạc nhiên mới trong giọng nói của nàng " Không, anh ta gọi từ thành phố Oklahoma. Anh ấy nói anh ấy tới thủ đô trong khi dẫn đoàn đại biểu của quốc hội"
" anh ấy muốn gì?"
" Anh ta hỏi về con, muốn biết con đang làm gì, ở đâu."
Trái tim Shelley lại bắt đầu đập thình thịch. Chàng đã không quên nàng. Chàng đã gọi điện. Nàng nuốt nước bọt một cách khó khăn " Mẹ , khi đó là khi nào? Con đang làm gì? Ở đâu?"
" ồ, shelley , mẹ không nhớ nữa. Khi đó mẹ nghĩ là mùa xuân sau khi con cưới Daryl. Mẹ nghĩ thế vì mẹ vẫn còn nhớ hai đứa con đã nói về việc con nghỉ học để đi làm và…"
" con đã kết hôn. Mẹ có nói với Grant về điều đó?"
" có, mẹ đã nói con kết hôn và đang sống ở Norman. Mẹ tưởng là anh ấy phải nói với con về điều này chứ."
Đầu óc của nàng như rối tung lên, nàng nhắm mắt để ngăn nỗi đau đang đè nén trong mình. Chàng đã cố liên lạc với nàng khi nàng đã kết hôn. Chàng đã ở thành phố Oklahoma. Thật gần. Nàng mới chỉ kết hôn vài tháng. Chàng đã quay lại Washington và nàng thì không hay biết chàng đã gọi điện. thật gần. Nếu nàng không kết hôn thì có lẽ nàng đã gặp chàng. Thật gần. Nếu..nhưng tất cả đã quá muộn . Quá muộn…còn giờ thì!
Mắt nàng như lóe lên, đầu nàng bắt đầu tỉnh táo dần trở lại, mọi chuyện dần kết nối trong bộ não. " mấy giờ rồi mẹ", nàng hỏi và liếc mắt lên chiếc đồng hồ " 9h40, tạm biệt mẹ, con sẽ gọi cho mẹ sau, con đang vội."
" Vâng, cám ơn", nàng đặt ống nghe x uống và lao khỏi phòng như bão, chạy qua phòng khách " Mình sẽ gặp anh ấy. có một điều mà mình phải làm lâu rồi", tự nói với chính mình khi nàng bắt đầu đi giầy và mặc đồ. Grant không thể làm cho cô gái đó có bầu được. Hơn thế, anh yêu mình. Mình biết điều đó."
Nàng qua phòng tắm và bắt đầu trang điểm . May mắn là nàng đã tắm và rửa mặt vào tối qua.
" Mình đã yêu anh ấy trong suốt mười năm. Nàng nói với chính mình trong gương. " Minh đáng lẽ đã phải đến gặp anh ấy vào ngày mình tốt nghiệp trung học và nói với anh điều đó. Tới thẳng Washington để gặp hoặc gọi anh, hoặc viết thư, nhưng mình đã không làm. Một cô gái ngoan không làm như vậy. Nàng đã hành động như thế và đã cưới một người đàn ông mà không biết mình có yêu anh ta hay không. Nàng đã bơi theo dòng mà chưa từng lội ngược dòng.
Nàng đac nói rằng luôn yêu Grant, nhưng đã thiếu can đảm để nói ra. Cả cuộc đời nàng đã e ngại cả việc tạo ra những gợn sóng dù là nhỏ nhất. Lần này, nếu phải lựa chọn thì nàng sẽ làm một cơn sóng lớn.
" Quý bà trẻ tuổi, bà tốt nhất nên tìm một lí do hợp lí để phá hỏng cuộc họp này và tự ý xông vào đây", vị thẩm phán nghiêm nghị.
" Tôi có lí do. Shelley đáp lại mà không hề em ngại. Nàng nhìn xoáy vào Pru Zimmerman. " Cô ta đã nói dối. Ngài Chapman không thể là cha đứa bé, nếu thực sự cô ta có thai."
Sau khi tới tòa, Shelley đã phát hiện âm thanh từ buồng của ngài thẩm phán. Có lẽ hai bên đang đưa ra lời buộc tội.
|
|