|
„...Hoa mai giống hoa anh đào, nhưng không lộng lẫy như hoa anh đào. Trông giống hoa nhài nhưng không đáng thương như hoa nhài. Hoa mai thể hiện hàm xúc về người quân tử...”
Mình thíc xem phim Hàn, xem rất nhiều phim và trước đây thì bất cứ phim nào mình cũng có thể xem được. Nhưng từ khi biết đến Iljimae, mọi thứ đã thay đổi. Iljimae không phải một bộ phim hoàn hảo, trong phim vẫn có những tình tiết vô lí, vẫn có sạn, nhưng điều đó cũng không quan trọng, Iljimae là một trong những bộ phim hay nhất mà mình được xem. Mình thíc cái “tình” trong phim này, nó tuyệt vời quá. Không phải chỉ có tình iêu nam nữ, mà bên cạnh đó là tình cha con sâu sắc, là tình cảm, sự theo dõi, chờ đợi của các bà mẹ với những đứa con, là tình người giữa những con người cùng cảnh ngộ, là tình bạn, tình anh em. Hiếm có bộ phim nào vừa hay vừa ý nghĩa, lại làm mình cùng khóc cùng cười với nhân vật như thế.
Mình muốn nói về nhân vật Thiết Thạch trước. Mình rất thíc nhân vật này, thíc cái tình cảm chân thật ông dành cho Danee xinh đẹp, thíc cái tình thương bao la và sự hy sinh ông dành cho những đứa con. Gia đình ông bị quí tộc cướp hết ruộng đất từ khi ông còn nhỏ rồi từ đó ông phải đi ăn trộm để sống qua ngày. Thiết Thạch đã từng nói với Yong rằng: “Sau khi con trở thành lính bắt đạo tặc, con đừng bắt những tên ăn trộm đáng thương nhé…” Một kẻ ăn trộm như thế những tưởng sẽ chỉ là một kẻ hèn mọn, tầm thường nhưng lại có tâm hồn và trái tim đáng quý hơn bất kì ai. Cả Yongee và Tiểu Thạch Đầu trong phim đều chỉ là con nuôi, nhưng ông đối xử với cả hai còn tốt hơn cả cha đẻ với con ruột. Tập 17 cảnh ông ra đi, xem đến lần 2, lần 3… mà mình vẫn cứ khóc. Tuy là chịu đau đớn về thể xác, nhưng có lẽ ông ra đi trong hạnh phúc, ông chết vì đứa con trai mà ông iêu nhất cơ mà, có gì phải hối hận đâu và cũng trong lúc ấy ông cũng được nghe lời trong lòng từ người mà ông cả đời thương iêu. Thực ra Danee đã dành trái tim cho Thiết Thạch từ lâu lắm rồi, nhưng bà chỉ không thể hiện ra mà thôi, vì bà sợ ông ấy sẽ rời khỏi bà, sợ mất cái hạnh phúc đang có, bà sợ nếu Thiết Thạch rời khỏi bà thì bà sẽ không chịu nổi. Đoạn làm mình xúc động nhất chính là câu nói cuối cùng của Thiết Thạch: “Cơm cháy đâu rồi? Yongee của chúng ta buổi sáng về nhà sẽ đòi ăn cơm cháy đó. Thằng bé đáng thương, những đứa con đáng thương của tôi. Tôi sẽ mang tất cả tội lỗi sang bên đó. Tôi sẽ mang hết đi.” Đây có lẽ là nhân vật tốt nhất trong những bộ phim mà mình đã xem, một người cha quá vĩ đại. Trận mưa sau đó đúng thật quá thê lương, và trận mưa đó đem lại 2 cảnh tương phản nhau: một người cha thì chết vì con, đến phút cuối vẫn nghĩ cho đứa con của mình và một người cha khác, chỉ vì ngai vàng và quyền lực mà nhẫn tâm giết chết đứa con của mình.
“Cha ơi! Nhớ con không còn nữa, cha phải sống hạnh phúc với Danee xinh đẹp đấy nhé.”
“Đổi lại, nếu cha không còn nữa, con cũng phải sống hạnh phúc với mẹ của con.”
“Làm sao con có thể không có cha được chứ!”
“Cha cũng làm sao không có Yơngee, thằng trời đánh này!”…
Danee, một người đàn bà mới nhìn vào tưởng sẽ rất lạnh lùng, thật ít khi thấy bà cười. Bà xinh đẹp và thanh khiết, đúng như những lời Lee Won Ho đã nói, Danee là một người xinh đẹp tuyệt vời, là người đáng quý hơn ai hết. Bà từng nói rằng không muốn nuôi con trai của Lee Won Ho, nhưng cuối cùng cũng chính bà là người đem Yongee về nhà. Tuy bên ngoài có vẻ lạnh lùng, nhưng thật tâm bà là một người iêu chồng thương con hơn ai hết. Lúc Thiết Thạch chết, người ta chỉ nhìn thấy bà vẫn sống như không có chuyện gì xảy ra, bà không có khóc trước mặt mọi người, đâu có ai biết được nước mắt đang chảy trong lòng bà, trong sâu thẳm trái tim bà đau đớn biết bao nhiêu. Ít ra trước khi Thiết Thạch qua đời hai người vẫn được có một đám cưới hạnh phúc. Chi tiết làm mình thấy cảm động nữa là lúc bà đi gặp băng Ajik và sẵn sang bỏ 1 ngón tay hay thậm chí cả bàn tay, để Yong không ở cùng bọn vô lại. Bà vẫn luôn nghĩ đến và lo lắng cho Yong, là một người mẹ hết lòng yêu thương con. “Mặc bộ quần áo tử tế đó đi, dù sao con cũng là Iljimae, ai lại làm hỏng hết hình tượng như thế” ... Yongee tuy số phận bất hạnh nhưng vẫn rất hạnh phúc, khi mà có đến 2 người cha và 2 người mẹ iêu thương như thế.
Một người khác mà mình cũng rất thíc, đó là KongKal. Vốn dĩ ông ta là một sát thủ, vì một điều mà ông ta thấy là đạo nghĩa thì đến cả người già, phụ nữ, trẻ con ông cũng có thể giết. Nhưng mà cuối cùng vì một đứa bé gái mà lại từ bỏ tất cả, dắt nó theo và bắt đầu một cuộc sống hoàn toàn khác. Chính ông cũng là người góp phần tạo nên Iljimae, nếu không phải là ông đã không giết đứa trẻ hồi đó thì liệu còn có Iljimae tồn tại, nếu không phải là ông đã dạy võ cho Yong thì liệu Iljimae có nhiều lần trốn thoát được quân lính? Ông cũng là một người cha tốt, quá tốt. Nuôi dưỡng và yêu thương Bong Soon thật lòng như đứa con gái ruột của mình, có thể là để xoá đi những tội lỗi và day dứt trong quá khứ, nhưng trái tim ông hiện tại chân thành và lương thiện. Và trong lúc nguy hiểm nhất, ông đã quyết định sẽ cùng chết với con gái mình. Đoạn Kongkal ôm Bong Soon và nhảy xuống biển cũng là một cảnh rất cảm động. Và ở tập 20, khi mà ông quỳ xuống xin tha cho Yongee và liều mình cứu Iljimae làm mình cảm giác rằng ông ấy cũng như một người thân của Yong vậy.
Shi Hoo suy cho cùng cũng là một nhân vật không có số phận hạnh phúc. Mình không thíc nhân vật này lắm, nhưng cũng không hề ghét. Vì muốn bảo vệ con mà Danee phải đưa Tiểu Thạch Đầu vào gia đình Byun Shik. Lớn lên trong gia đình quí tộc, vật chất không thiếu, nhưng lại không có tình yêu thương. Nhẽ ra hạnh phúc 13 năm của Yong phải là của Shi Hoo, sống trong hoàn cảnh như thế cũng không phải lỗi của Shi Hoo, cũng khó có thể trách được những hành động của con người này. Thật may là đến cuối cùng, Shi Hoo cũng đứng cùng một phía với Yong.
Những nhân vật khác như đại ca băng Ajik – người mà vốn muốn đưa Yong ra quan phủ để kiếm ít tiền, nhưng cuối cùng lại vì Yeonee mà trở thành đại ca của Yong, luôn ủng hộ, giúp đỡ và đối xử thật tốt với Yong. Yeonee, tỷ tỷ của Yong, tuy nhân vật này xuất hiện rất ít, nhưng cảnh cô ấy nhận ra Geom và đến bên ôm Yong bằng cái thân thể đầy thương tích làm mình nhớ mãi. Shi Wan - ban đầu thì tàn ác và bất tài, nhưng càng về sau mình càng thíc nhân vật này hơn, cho đến sau này thì Shi Wan cũng trở thành một người bạn tốt của Yong. Còn Heung Kyun, Dae Shik, và những người dân phố chợ nữa ...
Có một nhân vật nữa, là nhân vật mình thấy ko có một chi tiết nào có thể thông cảm được. Một kẻ bị quyền lực làm mờ mắt. Người ta nói “hổ dữ không ăn thịt con”, nhưng người này thậm chí còn ko bằng loài vật. Vì ngai vàng mà ông ta có thể giết bất kì ai cản đường, từ em trai, những người đồng cam cộng khổ giúp ông có vị trí như ngày hôm nay, và thậm chí là cả con ruột của mình. Hình ảnh người cha này quá là tương phản với Thiết Thạch, một vị vua đứng đầu cả một đất nước còn không sống được như một tên kẻ trộm. Có thể nói rằng ông ta ham mê quyền lực đến mức bệnh hoạn. Ông ta không hề là một vị vua tài giỏi, sống không có cảm xúc và tình yêu thương, và đến những năm cuối đời thì luôn sống trong sự sợ hãi. Cuối cùng thì ông ta cũng chỉ là một kẻ thất bại, thảm hại đến đáng thương.
Geom/ Yong/ Iljimae – nhân vật mình thíc nhất, đương nhiên. Số phận của Yongee có phần nào đó giống với Soo Hyun, cứ lần lượt tận mắt chứng kiến người thân ra đi. Chỉ vì sự tham vọng quyền lực của một người mà cả cuộc đời của cậu bé Geom đã thay đổi hoàn toàn chỉ trong một đêm. Một gia đình hạnh phúc, có cha, có mẹ, có tỷ tỷ iêu thương đã biến mất, chính mắt nhìn thấy cha bị người ta giết, còn bản thân thì cũng bị đuổi giết. Thật đáng thương và bất hạnh, nhưng Yong đã có 13 năm hạnh phúc thật sự, 13 năm hạnh phúc khi ở bên cha Thiết Thạch và mẹ Danee xinh đẹp, đôi khi ước rằng Yong đừng lấy lại trí nhớ thì hơn, nhưng nếu thế thì đã không có Iljimae và không có phim cho chúng ta xem. Đoạn Yong nhớ lại sao thấy đáng thương quá, phải làm sao khi mà tất cả những đau đớn trong quá khứ ùa về. Và cũng từ đây, cuộc đời của nghĩa tặc Iljimae bắt đầu hình thành. Tuy có số phận đau thương bất hạnh nhưng Yong lại không hề cô đơn: “Tôi có hai người cha. Một người cha dạy tôi chính đạo. Và một người như một kẻ ngốc chỉ biết yêu thương tôi, hi sinh cho tôi…” Và còn có cả hai người mẹ nữa, hai vẻ đẹp, hai hoàn cảnh khác nhau nhưng cả hai đều dành tình yêu thương vô bờ bến cho Yong. Chỉ tiếc rằng, cho đến cuối cùng, khi nhìn thấy được mẹ ruột của mình, vẫn phải quay lưng bước đi giống hệt như năm xưa. Cho đến bây giờ, xem đi xem lại phim mấy lần, mình cũng không khẳng định được là Yong còn sống hay đã chết. Cho dù là đã chết vào đêm đó thì cũng chẳng còn gì phải hối hận, Iljimae có thể mỉm cười mà ra đi thanh thản, và hình ảnh hai người cha xuất hiện vào lúc đó làm mình thấy thật ấm áp. Nhưng cái sự sống-chết đó cũng chẳng quan trọng nữa. Iljimae đã đem đến niềm tin, sự hy vọng và niềm vui cho mọi người, tin rằng sẽ luôn sống mãi trong lòng người dân, và sẽ còn mãi trong tâm trí người xem phim như mình.
Nói thêm một chút về tình yêu giữa Yong với hai vô gái. Cá nhân mình thíc Bong Soon hơn, nhưng người duy nhất Yong iêu chỉ là tiểu thư. Giữa Yong với Bong Soon đó không hẳn là tình iêu, mà đó là tình nghĩa, tình huynh muội, và là thứ tình cảm như nhiều người nói, vượt qua cả tình iêu. Tình cảm mà Bong Soon dành cho Yong, chỉ vì một cái nắm tay và một lời hứa hyunh sẽ bảo vệ muội từ ngày còn nhỏ mà cô chấp nhận hi sinh tất cả vì Yong. Tuy Bong Soon đơn phương, nhưng cô và Yong đã có thật nhiều kỉ niệm, đã có những giây phút vui vẻ bên nhau, có những lúc cãi vã, giận dỗi và cả lo lắng cho Yong. Tất cả những kỉ niệm ấy, đối với Bong Soon, thật sự là quí báu. Còn Eun Chae, cô ấy không được có nhiều kỉ niệm với người mình iêu như Bong Soon. Chỉ có thể gặp nhau trong bóng tối khi đêm đến. Lại chỉ có thể chờ Iljimae đến tìm chứ không thể chủ động tìm chàng. Eun Chae thậm chí còn chưa một lần được nhìn thấy mặt người ấy, có thể cô ấy đoán được đó là ai, nhưng cả đời vẫn chi sống trong sự mơ hồ. “Chàng là mối tình đầu của thiếp, và sẽ là mối tình cuối cùng…”
Xem xong phim cứ thấy tiếc, vì sao 20 tập mà lại nhanh thế. Xem đi xem lại mãi mà không chán, không biết đến bao giờ mới lại có một bộ phim làm mình thíc như thế này. Một bộ phim đem lại quá nhiều cảm xúc…
cre: [email protected] |
|