Quên mật khẩu
 Đăng ký
Tìm
Event Fshare

Xem: 21670|Trả lời: 419
In Chủ đề trước Tiếp theo
Thu gọn cột thông tin

[Thơ] Tuyển Tập Thơ | Đỗ Phủ

[Lấy địa chỉ]
Nhảy đến trang chỉ định
Tác giả
Tên tác phẩm: Tập thơ Đỗ Phủ
Tên tác giả: Đỗ Phủ
Thể loại: Thơ
Tình trạng sáng tác: đã hoàn thành
Độ lớn: 419 bài
Nguồn tác phẩm: http://www.thivien.net/viewauthor.php?ID=60


Đôi nét về tác giả:
Cuộc đời thăng trầm của một thi thánh:
Đỗ Phủ 杜甫 (712-770) tự Tử Mĩ, hiệu Thảo Đường, người đời sau gọi là Đỗ Thiếu Lăng, Đỗ Lăng Tẩu, Đỗ Công Bộ hay còn gọi là Lão Đỗ để phân biệt với Tiểu Đỗ là Đỗ Mục. Ông sinh ra và lớn lên trong một gia đình quan lại lâu đời ở huyện Củng, nay thuộc tỉnh Hà Nam. Ông nội là Đỗ Thẩm Ngôn, một nhà thơ nổi tiếng thời Sơ Đường. Cha là Đỗ Nhàn, có làm quan.

Thời niên thiếu tính từ năm 712 khi ông mới chào đời cho đến năm 746 kết thúc đợt ngao du lần thứ ba, với khoảng thời gian 35 năm, Đỗ Phủ sống giữa thời kỳ phồn vinh của xã hội phong kiến thời Đường. Công việc chính của ông lúc này là làm thơ, ngao du sơn thủy. Với trí thông minh hơn người, Đỗ Phủ bắt đầu sáng tác thơ ca vào lúc bẩy tuổi. Tài cộng với sự cần cù nhẫn nại: "Đọc sách vỡ muôn quyển, Hạ bút như có thần" (Phụng tặng Vi tả thừa trượng nhị thập nhị vận) khiến ông đến năm mười bốn tuổi đã trở thành nhà thơ trẻ được các bậc đàn anh mến phục.

Ông còn được các nhà tinh thông âm luật như Lý Phạm, Thôi Điều, danh ca Lý Quy Niên,... mến chuộng. Điều đó chứng tỏ ông còn là một nhà thẩm âm thành thạo.

Năm hai mươi tuổi, đúng vào thời kỳ cực thịnh của thời Đường, "Đi xa không phải chọn ngày tốt", Đỗ Phủ bắt đầu đi ngao du trước sau ba lần với khoảng thời gian trên dưới mười năm.

Lần thứ nhất ông đi suốt cả vùng Ngô Việt, Kim Lăng, Tường Châu, Tô Châu, Sơn Âm, Tiền Đường. Năm hai mươi bốn tuổi, ông trở về Lạc Dương thi tiến sĩ. Tuy thi hỏng nhưng ông rất bình thản, tiếp tục cuộc sống ngao du.

Lần thứ hai ông đến vùng Tề Triệu, một dải Hà Nam, Sơn Đông, Hà Bắc, ngao du và săn bắt là việc làm chính của ông trong thời kỳ này. Năm 744, ông gặp Lý Bạch tại Lạc Dương. Đại thi hào Lý Bạch hơn ông mười một tuổi lúc này mới từ Trường An trở về vì sự dèm pha của Cao Lực Sĩ.

Lần thứ ba Đỗ Phủ cùng Lý Bạch, Cao Thích rủ nhau đi săn bắn, uống rượu ngâm thơ, thăm hỏi kẻ ẩn sĩ gần xa. Mùa thu năm sau (745) hai người chia tay tại quận Lỗ (Duyện Châu, Sơn Đông). Từ đó hai người không gặp nhau lần nào nữa, nhưng tình bạn thì gắn bó suốt đời...

Những năm ngao du sơn thủy này đã bồi dưỡng tinh thần lạc quan yêu đời và lòng dũng cảm, góp phần làm phong phú nội dung và phong cách thơ ca của Đỗ Phủ. Những bài thơ của Đỗ Phủ sáng tác trong thời kỳ này được truyền lại không nhiều nhưng những bài như: Họa ưng, Vọng nhạc, Tráng du, Phòng binh tào hồ mã,... cho thấy phần nào tài năng xuất chúng của nhà thơ từ những ngày còn trẻ.

Năm 746, sau khi chia tay Lý Bạch, Đỗ Phủ trở về Trường An, kết thúc quãng đời ngao du đó đây. Lần này ông trở về không ngoài mục đích thực hiện hoài bão từ lâu ấp ủ trong lòng: "Trí quân Nghiêu Thuấn thượng, Tái sử phong tục thuần" (Phụng tặng Vi tả thừa trượng nhị thập nhị vận). Đó chính là ước mơ và lý tưởng chính trị của ông. Theo ông thì đó là con đường duy nhất để thực hiện lý tưởng đó là phải thi đỗ và làm quan. Nhưng tiếc thay, đến đâu ông cũng vấp phải trở ngại. Lúc này Đường Huyền Tông bỏ bê triều chính, giao phó mọi việc cho hai tên gian thần là Lý Lâm Phủ và Dương Quốc Trung. Tuy Đường Huyền Tông hạ chiếu ai có tài thì đi dự thi, nhưng trong khóa thi này Tể tướng Lý Lâm Phủ đánh hỏng hết tất cả các thí sinh để khoe rằng trong những khóa thi trước y sáng suốt lựa chọn hết nhân tài, nên bây giờ chẳng còn một ai và đây cũng là dịp để Lý Lâm Phủ chặn đường tiến cử hiền tài, nhằm củng cố thế lực của phe cánh y. Đỗ Phủ cũng như những thí sinh khác trong đó có Nguyên Kết, một nhà thơ nổi tiếng thời Đường bị đánh hỏng. Từ đây Đỗ Phủ nhận thức đầy đủ hơn bộ mặt chính trị nhà Đường do bọn gian quan nịnh thần khống chế. Để tìm lối thoát, nhiều lần ông gặp gỡ, dâng thư cho các bậc quyền quý mong được tiến cử, nhưng không có kết quả mà cuộc sống thì ngày càng nghèo khốn.

Năm 751, nhân Đường Huyền Tông cử hành đại lễ, Đỗ Phủ dâng lên "Tam đại lễ phú", được Đường Huyền tông khen ngợi cho ghi tên vào Tập hiền viện, chờ bổ dụng nhưng vì bị Lý Lâm Phủ cản trở nên Đỗ Phủ chờ mãi vẫn không có tin gì. Mãi đến năm 755, Đỗ Phủ được bổ làm Hà Tây huyện úy. Mặc dù bao năm sống khổ cực ở đất Trường An nhưng Đỗ Phủ quyết không nhậm chức vì chức huyện úy này buộc ông phải cúi đầu vâng lệnh quan trên, đánh đập kẻ dưới. Bị ông cự tuyệt giai cấp thống trị nhà Đường giao cho ông chức quản lý kho quân giới. Thật mỉa mai thay, một con người nuôi hy vọng giúp vua vượt Nghiêu Thuấn giờ đây chỉ làm anh quản lý kho! Đỗ Phủ nhận chức, ông xin phép về huyện Phụng Tiên thuộc tỉnh Thiểm Tây thăm gia đình. Có ngờ đâu khi vừa về đến nhà thì đứa con trai đã chết đói.

Từ năm 746 đến năm 755, vì thất ý trên con đường công danh, lại thêm cuộc sống gian nan cực khổ, Đỗ Phủ đã sáng tác hàng loạt bài thơ giàu tính hiện thực xúc động lòng người. Lệ nhân hành, Binh xa hành, Xuất tái, Vịnh hoài ngũ bách tự,... đánh dấu khởi điểm mới trong sáng tác của nhà thơ, một bước phát triển mới trong phong cách sáng tác hiện thực phê phán.

Trong số những bài thơ sáng tác thời kỳ này có thể kể bài "Tự kinh phó Phụng Tiên vịnh hoài ngũ bách tự" là bài thơ tổng kết mười năm khốn khổ trên đất Trường An của ông.

Cùng lúc Đỗ Phủ ra làm quan thì thời cuộc cũng có những biến đổi lớn lao. Tháng 11 năm 755, An Lộc Sơn nổi loạn ở Phạm Dương và nhanh chống đánh xuống Lạc Dương, Đồng Quan, Trường An. Tháng 8 năm 756, nghe tin Lý Hanh con của Đường Minh Hoàng lên ngôi ở Linh vũ lấy hiệu Đường Túc Tông, Đỗ Phủ tìm Túc Tông. Giữa đường ông bị giặc bắt giải về Trường An. Nửa năm trời sống trong vùng địch tận mắt thấy cảnh đất nước bị dày xéo, ông viết khá nhiều bài thơ lâm ly, thống thiết như: Bi Trần Đào, Bi Thanh Bản, Xuân vọng, Ai giang đầu,...

Tháng giêng năm Chí Đức thứ nhất (756), không chịu hợp tác với giặc, Đỗ Phủ không quản nguy hiểm tìm đường chốn khỏi Trường An tìm về Phụng Tường, nơi chính quyền mới đóng. Đỗ Phủ được giữ chức Tả thập di. Tháng 9 năm 757, quân nhà Đường lấy lại được Trường An, Đỗ Phủ bèn đưa gia quyến về Trường An.

Ở Trường An không được bao lâu, vì dâng sớ cứu Phùng Quán thua trận Trần Đào, nên Đỗ Phủ bị gian thần hãm hại. Tháng 6 năm 758, ông bị biếm ra làm Tư công tham quân, một chức quan coi việc tế tự nghi lễ ở Hoa Châu. Mùa xuân năm 759, trên đường từ Lạc Dương đi Hoa Châu, nhìn thấy cảnh đau thương vô hạn của nhân dân ông viết sáu bài thơ nổi tiếng "Tam biệt" và "Tam lại" được người đời truyền tụng.

Tháng 7 năm 759, Đỗ Phủ xin từ quan đưa gia đình từ Hoa Châu đến Đồng Cốc. Tại đây, ông phải đi lượm hạt dẻ, đào hoàng tinh bao phen trở về tay không, con cái đói meo kêu khóc. Ông làm bảy bài "Càn Nguyên Đồng Cốc huyện tác ca" than thở cảnh khốn cùng lưu lạc, xa cách anh em. Chưa đầy hai tháng, ông lại từ Đồng Cốc đến Thành Đô - Tứ Xuyên. Mùa xuân năm 760, nhờ sự giúp đỡ của bạn bè ông dựng mái nhà tranh bên suối Hoãn Hoa, đặt tên là Thảo Đường. Ông gửi thư đi các nơi xin đào, lý, mai, cúc,... các thứ cỏ hoa về trồng. Thảo Đường ở phía tây, quay lưng vào quách Thành Đô, ngoài là đường Thạch Tuân, phường Bích Khê, phía bắc đầm Bách Hoa, phía tây cầu Vạn Lý, suối Hoãn Hoa, gần sông Cẩm, phía tây bắc trông ra núi Tây Lĩnh quanh năm tuyết phủ. Phong cảnh hữu tình, ngôi nhà nhỏ càng đượm màu thanh nhã...

Lúc này Thành Đô chưa có nạn binh đao. Ông được sống những ngày thư thái, đánh cờ với vợ, câu cá cùng con, uống rượu với người trong xóm. Ông sinh sống bằng chính mảnh đất của mình, trồng cây thuốc cây ngô. Thế là trong sáng tác xuất hiện một khoảng trời nghệ thuật mới với vẻ đẹp đẹp hoà bình, êm ả của thiên nhiên, xoa dịu những vất vả đắng cay trong cơn loạn lạc. Sáng tác thời kỳ này của ông chủ yếu là thể loại tuyệt cú, tả cảnh điền viên sơn thuỷ và gửi gắm ước mơ trở về cố hương...

Tuy nhiên cảnh yên bình ấy không kéo dài được lâu. Mùa thu năm ấy, một cơn gió lốc lật mất mái tranh Thảo Đường, ông làm bài thơ nổi tiếng "Mao ốc vi thu phong sở phá ca", mơ ước "Có ngôi nhà lớn muôn gian để che chở cho kẻ nghèo khắp thiên hạ. Bao giờ nhà lớn sừng sững hiện ra, riêng lều ta nát, chịu chết rét cũng được". Đầu năm Bảo Ứng (762) vì loạn ông đưa gia đình chạy loạn khắp nơi, gần hai năm sau mới trở về lại mái nhà tranh ở Thành Đô. Được Nghiêm Vũ tiến cử, Đỗ Phủ nhận chức Kiểm hiệu công bộ viên ngoại lang. Nghiêm Vũ mất, ông cũng thôi việc. Lúc này bao bạn thân của ông như Lý Bạch, Cao Thích lần lượt từ giã cõi đời, để lại cho ông nỗi buồn vô hạn. Ông lại phiêu bạt tới vùng Quỳ Châu.

Qua bao nhiêu năm lưu lạc gian nan, giờ đây sức yếu, tuổi già, ông thường xuyên bị bệnh. Quỳ Châu là nơi có nhiều di tích nổi tiếng như thành Bạch Đế, Bát trận đồ của Gia Cát Võ Hầu, nhà Tống Ngọc, Dữu Tín,... nên ông làm năm bài "Chư tướng", năm bài "Vịnh hoài cổ tích", tám bài "Thu hứng" nổi tiếng. Trong hai năm ở Quỳ Châu ông sáng tác 437 bài thơ, chiếm ba phần mười toàn bộ thơ ca của ông, thơ luật chiếm đa số. Chất hiện thực trong thơ ông không thay đổi, vẫn dạt dào tình cảm yêu nước, yêu dân, tuy âm điệu có phần bi thương hơn trước. Ông bỏ công làm thơ luật nhiều hơn trước và đã đẽo gọt, đưa thơ luật lên đến đỉnh cao của nó.

Năm Đại Lịch thứ 3 (768), Đỗ Phủ rời Quỳ Châu, lênh đênh trôi dạt khắp nơi đến Giang Lăng, Công An (Hồ Bắc), Nhạc Châu (Nhạc Dương, Hồ Bắc), rồi theo sông Tương ra Đàm Châu (Tương Đàm, Hồ Nam). Ở đây ông gặp lại danh ca Lý Quy Niên và làm bài tuyệt cú "Giang Nam phùng Lý Quy Niên" nổi tiếng. Đàm Châu có loạn, Đỗ Phủ lại cùng vợ con xuống thuyền đi Hành Châu (Hành Dương, Hồ Nam), dự định theo sông Hán về Trường An. Cuộc sống đói rét, bệnh tật, phiêu bạt cứ dày vò nhà thơ mãi. Mùa đông năm 770, bệnh tật nằm trên thuyền nghe gió thổi, Đỗ Phủ làm bài thơ ba mươi sáu vần "Phong tật chu trung phục chẩm thư hoài". Đó cũng là thiên tuyệt bút của nhà thơ, vì chẳng bao lâu sau, mùa đông năm Đại Lịch thứ năm (770), Đỗ Phủ nhắm mắt lìa đời trong chiếc thuyền rách nát lênh đênh trên sông Tương. Những bước thăng trầm mà trầm nhiều hơn thăng của cuộc đời nhà thơ kết thúc.

Các nhà thơ Đường hiếm có ai nghèo khổ, lao đao và chịu ảnh hưởng của chiến tranh và loạn lạc nhiều như ông. Sau khi Đỗ Phủ tạ thế, gia nhân vì nghèo túng quá, đành phải tạm đặt linh cữu thi sĩ tại Nhạc Châu (Nhạc Dương, Hoài Nam). Đến đời cháu là Đỗ Tự Nghiệp, mới đến Nhạc Châu, đem linh thần về táng tại chân núi Thủ Dương, ở Lạc Dương (Hà Nam), gần mộ Đỗ Dự và Đỗ Thẩm Ngôn.

Khi Đỗ Tự Nghiệp đưa linh thân Đỗ Phủ qua Kinh Châu, có gặp thi sĩ Nguyên Chẩn trên đường đi. Nguyên Chẩn viết một bài minh đề trên mộ Đỗ Phủ, nói rằng: "Từ khi có thi nhân đến giờ, không có ai vĩ đại bằng Tử Mỹ!". Đúng thế, Đỗ Phủ chẳng những vĩ đại đối với Trung Quốc mà còn vĩ đại đối với cả nhân loại nữa...


Tác phẩm:

Thơ Đỗ Phủ tập trung biểu hiện ba khía cạnh chủ yếu: tinh thần phản kháng cường quyền, lòng yêu thương nhân dân và nhiệt tình yêu nước thiết tha. Thường trong nhiều bài, ba nội dung ấy gắn bó với nhau, hỗ trợ cho nhau tạo nên giá trị hiện thực của thơ ca Đỗ Phủ. Tất cả đều xoay quanh một trục thống nhất là bản thân ông. Từ chính những khổ đau của bản thân mình, ông hoà chung nỗi đau của riêng mình với nỗi đau của nhân dân, của đất nước. Thơ ca của Đỗ Phủ chính là những thiên ký sự về đời ông, một cuộc đời thăng trầm mà trầm nhiều hơn thăng.

Tuy chưa thoát khỏi thế giới quan của tư tưởng Nho gia hẹp hòi, nhưng đó là những hạn chế có tính chất thời đại, thơ ca của Đỗ Phủ không vì thế mà giảm đi giá trị của nó. Nhà thơ vẫn hoàn thành sứ mệnh nghệ thuật của mình một cách vẻ vang.

Đỗ Phủ kiêm gồm nhiều thể thơ từ ngũ ngôn đến thất ngôn, cổ thể đến cận thể mà qua tay ông đều trở nên xuất sắc, nhuần nhuyễn. Thơ ông được dụng công gọt dũa rất công phu: "Làm người tính thích câu thơ đẹp, Đọc chẳng kinh người chết chẳng thôi" (Hí vi lục tuyệt cú). Ông sở trường về thơ ngũ ngôn, vốn là thể khó làm hay vì câu thơ ngắn, nhịp điệu đơn giản. Nhưng ông vẫn khéo truyền nỗi lòng chân thật, tha thiết vào thơ, nên những bài thơ ngũ ngôn của ông dù rất dài như "Vịnh hoài bách ngũ tự", "Tráng du", "Thuật hoài",... vẫn đầy sức gợi cảm. Thơ thất ngôn đến tay ông mới thật sự đạt đến đỉnh cao, đặc biệt là thơ luật, được ông chăm sóc, đẽo gọt tỉ mỉ mà vẫn trôi chảy tự nhiên, ít ai bì kịp. Đỗ Phủ làm thơ rất dụng công, đúng như ông đã nói "Ngữ bất kinh nhân tử bất hưu" (Lời lẽ chưa kinh động lòng người thì chết chẳng yên). Hơn nữa, Đỗ Phủ nắm rất vững thanh vận trong ngôn ngữ Trung Quốc và sử dụng nó để phát huy được sức thể hiện và truyền cảm của thơ. Có những bài thơ dài hàng chục đến trăm câu, ông chỉ dùng độc vận, hoặc cũng có thể trong một bài ngắn ông lại đổi vần. Dùng vần trắc hay vần bằng ông đều có chủ định. Đỗ Phủ còn sáng tạo những hình ảnh thi vị, mới mẻ, giàu sức truyền cảm, sáng tạo những ý cảnh, khí phách rộng lớn. Ông thật xứng với danh xưng "Thi thánh" mà người đời sau tôn tặng.

Đỗ Phủ tiếp thu có chọn lọc, kế thừa có phát huy những thành quả văn học quá khứ rồi hun đúc thành cái của mình, sáng tạo và mới mẻ. Nguyên Chẩn đời sau đánh giá: "Đỗ Tử Mỹ, trên thì làm mờ cả Phong Tao (Thi kinh, Sở từ), dưới thì kiêm cả Thẩm-Tống (Thẩm Thuyên Kỳ, Tống Chi Vấn), lời thơ vượt cả Tô-Lý (Tô Vũ, Lý Lăng), khí thơ nuốt cả Tào-Lưu (Tào Thực, Lưu Côn), che khuất đỉnh cao Nhan-Tạ (Nhan Diên, Tạ Linh Vận), nhuộm cả dòng thắm Dữu-Từ (Dữu Tín, Từ Lăng), có được tất cả thể chế của cổ kim, và hết thảy cái đặc sắc của từng thi sĩ. Người làm thơ xưa nay chưa từng có ai như Đỗ Tử Mỹ" (Đường cố kiểm hiệu Công bộ viên ngoại lang Đỗ quân mộ hệ minh).

Đỗ Phủ để lại cho đời hơn 1400 bài thơ, phân thành hai loại lớn: cổ thể thi và cận thể thi. Cổ thể thi là loại thơ tự do, cận thể thi là loại thơ cách luật.
- Cổ thể thi: 416 bài trong đó ngũ ngôn cổ thể 271 bài, thất ngôn cổ thể 145 bài.
- Cận thể thi: 1037 bài trong đó luật thi có 772 bài, bài luật có 127 bài, tuyệt cú có 138 bài (31 bài ngũ ngôn, 107 bài thất ngôn).

Các tác phẩm thơ của Đỗ Phủ được dịch và in thành sách ở Việt Nam:
- Thơ Đỗ Phủ/ NXB Văn Học, 1962
- Thơ Đỗ Phủ/ Nhượng Tống dịch/ NXB Văn Học, 1996
- Đỗ Phủ, nhà thơ thánh với hơn một nghìn bài thơ/ Phan Ngọc dịch/ NXB Văn Hoá Thông Tin, 2001
- Thơ Đỗ Phủ/ Nhiều người dịch/ NXB Thanh Niên, 2004

Rate

Số người tham gia 2Sức gió +10 Thu lại Lý do
sis_wanabe + 5 Bài viết hữu ích
DinhDinh + 5 ^^

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Sofa
 Tác giả| Đăng lúc 27-9-2011 10:30:01 | Chỉ xem của tác giả

哀江頭
少陵野老吞聲哭,
春日潛行曲江曲。
江頭宮殿鎖千門,
細柳新蒲為誰綠。
憶昔霓旌下南苑,
苑中萬物生顏色。
昭陽殿裡第一人,
同輦隨君侍君側。
輦前才人帶弓箭,
白馬嚼嚙黃金勒。
翻身向天仰射雲,
一笑正墜雙飛翼。
明眸皓齒今何在,
血污遊魂歸不得,
清渭東流劍閣深,
去住彼此無消息。
人生有情淚沾臆,
江水江花豈終極。
黃昏胡騎塵滿城,
欲往城南望城北。


Ai giang đầu

                                                                   Thiếu Lăng dã lão thôn thanh khốc,
                                                                   Xuân nhật tiềm hành Khúc giang khúc.
                                                                   Giang đầu cung điện toả thiên môn,
                                                                   Tế liễu tân bồ vị thuỳ lục ?
                                                                   Ức tích nghê tinh há nam uyển,
                                                                   Uyển trung vạn vật sinh nhan sắc.
                                                                   Chiêu Dương điện lý đệ nhất nhân,
                                                                   Đồng liễn tuỳ quân tại quân trắc.
                                                                   Liễn tiền tài nhân đới cung tiễn,
                                                                   Bạch mã tước nghiệt hoàng kim lặc.
                                                                   Phiên thân hướng thiên ngưỡng xạ vân,
                                                                   Nhất tiếu chính truỵ song phi dực.
                                                                   Minh mâu hạo xỉ kim hà tại ?
                                                                   Huyết ô du hồn quy bất đắc.
                                                                   Thanh Vị đông lưu, Kiếm Các thâm,
                                                                   Khứ trú bỉ thử vô tiêu tức.
                                                                   Nhân sinh hữu tình lệ triêm ức,
                                                                   Giang thuỷ giang hoa khởi chung cực.
                                                                   Hoàng hôn Hồ kỵ trần mãn thành,
                                                                   Dục vãng thành nam vọng thành bắc.





Người dịch: Hoàng Tạo, Tương Như:
Thương đầu sông

                                                                    Ông già Thiếu Lăng nghẹn ngào khóc,
                                                                    Ngày xuân thui thủi khúc sông Khúc.
                                                                    Bên sông cung điện khoá nơi nơi,
                                                                    Bồ liễu vì ai khoe thắm lục?
                                                                    Nhớ thuở bóng cờ xuống vườn nam,
                                                                    Vườn nam cảnh vật bừng sắc hương!
                                                                    Trong điện Chiêu Dương người bậc nhất,
                                                                    Cùng xe ngồi cạnh đức quân vương.
                                                                    Trước xe thể nữ đeo cung tên,
                                                                    Ngựa bạch ngậm chiếc nhàm hoàng kim,
                                                                    Né mình nhìn trời nhằm mây bắn,
                                                                    Một nụ cười rơi cả đôi chim.
                                                                    Mặt ngọc răng ngà vắng bấy lâu,
                                                                    Máu hoen hồn lạc biết về đâu!
                                                                    Vị Thuỷ xuôi đông, Kiếm Các vắng,
                                                                    Khuất, còn, vắng bặt tăm hơi nhau!
                                                                    Việc đời nghĩ lại lệ ướt ngực,
                                                                    Hoa, nước trên sông... đâu cùng cực?
                                                                    Ngựa Hồ về tối, bụi đầy thành,
                                                                    Ta muốn về nam, hoá sang bắc!

Rate

Số người tham gia 1Sức gió +5 Thu lại Lý do
sis_wanabe + 5 Bài viết hữu ích

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Ghế gỗ
 Tác giả| Đăng lúc 27-9-2011 10:40:34 | Chỉ xem của tác giả
哀王孫
長安城頭頭白烏,
夜飛延秋門上呼。
又向人家啄大屋,
屋底達官走避胡。
金鞭斷折九馬死,
骨肉不待同馳驅。
腰下實玦青珊瑚,
可憐王孫泣路隅。
問之不肯道姓名,
但道困苦乞為奴。
已經百日竄荊棘,
身上無有完肌膚。
高帝子孫盡隆準,
龍種自與常人殊。
豺狼在邑龍在野,
王孫善保千金軀。
不敢長語臨交衢,
且為王孫立斯須。
昨夜東風吹血腥,
東來橐駝滿舊都。
朔方健兒好身手,
昔何勇銳今何愚。
竊聞天子已傳位,
賢德北服南單于。
花門剺面請雪恥,
慎勿出口他人狙。
哀哉王孫慎勿疏,
五陵佳氣無時無。



Ai vương tôn

                                                                        Trường An thành đầu đầu bạch ô
                                                                        Dạ phi Diên Thu môn thượng hô
                                                                        Hựu hướng nhân gia trác đại ốc
                                                                        Ốc để đạt quan tẩu tị Hồ
                                                                        Kim tiên đoạn chiết cửu mã tử
                                                                        Cốt nhục bất đãi đồng trì khu
                                                                        Yêu hạ bảo quyết thanh san hô
                                                                        Khả liên vương tôn khấp lộ ngung
                                                                        Vấn chi bất khẳng đạo tính danh
                                                                        Đãn đạo cùng khổ khất vi nô
                                                                        Dĩ kinh bách nhật thoán kinh cức
                                                                        Thân thượng vô hữu hoàn cơ phu
                                                                        Cao Đế tử tôn tẫn long chuyết
                                                                        Long chủng tự dữ thường nhân thù
                                                                        Sài lang tại ấp long tại dã
                                                                        Vương tôn thiện bảo thiên kim khu
                                                                        Bất cảm trường ngữ lâm giao cù
                                                                        Thả vị vương tôn lập tư tu
                                                                        Tạc dạ đông phong xuy huyết tinh
                                                                        Đông lai thác đà mãn cựu đô
                                                                        Sóc phương kiện nhi hảo thân thủ,
                                                                        Tích hà dũng nhuệ kim hà ngu!
                                                                        Thiết văn thiên tử dĩ truyền vị,
                                                                        Thánh đức bắc phục Nam Thiền Vu.
                                                                        Hoa Môn ly diện thỉnh tuyết sỉ,
                                                                        Thận vật xuất khẩu tha nhân thư.
                                                                        Ai tai vương tôn thận vật sơ,
                                                                        Ngũ Lăng giai khí vô thời vô.




Người dịch: Nhượng Tống
Thương vương tôn

                                                                       Quạ đầu thành lông đầu trắng phớ,
                                                                       Đêm bay kêu trên cửa Diên Thu.
                                                                       Lại moi nhà các quan to,
                                                                       Các quan chạy trốn giặc Hồ lung tung.
                                                                       Chín ngựa chết, roi đồng đập gẫy,
                                                                       Bỏ thịt xương, cố chạy lấy mình.
                                                                       Dưới lưng vòng ngọc xanh xanh,
                                                                       Góc đường ngồi khóc thương tình vương tôn.
                                                                       Hỏi tên họ, đâu còn dám nhận,
                                                                       Chỉ xin cho được phận tôi đòi!
                                                                       Tháng ròng chui rúc chông gai,
                                                                       Trên mình da thịt chẳng nơi nào lành.
                                                                       Con cháu chúa thảy rành cao mũi,
                                                                       Giống rồng xem khác với người thường.
                                                                       Rồng thất thế, sói đầy đường,
                                                                       Liệu mà giữ lấy nghìn vàng tấm thân.
                                                                       Vì vương tôn dừng chân đứng tạm,
                                                                       Lối lại qua chuyện dám kề cà!
                                                                       Gió đưa hơi máu đêm qua,
                                                                       Sớm nay đô cũ lạc đà nghênh ngang.
                                                                       Tướng phương bắc rặt phường thao lược,
                                                                       Nay vì đâu nhụt sức, kém tài?
                                                                       Trộm nghe vua mới lên ngôi,
                                                                       Đức đà phục được rợ ngoài Hung Nô.
                                                                       Rạch da mặt, trả thù xin quyết.
                                                                       Chớ rỉ răng, người biết không nên!
                                                                       Vương tôn cố sức giữ gìn,
                                                                       Năm Lăng trông lại còn bền khí thiêng!

Rate

Số người tham gia 1Sức gió +5 Thu lại Lý do
sis_wanabe + 5 Bài viết hữu ích

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Tầng
 Tác giả| Đăng lúc 27-9-2011 10:44:40 | Chỉ xem của tác giả
憶幼子
驥子春猶隔,
鶯歌暖正繁。
別離驚節換,
聰慧與誰論。
澗水空山道,
柴門老樹村。
憶渠愁只睡,
炙背俯晴軒。


Ức ấu tử

                                                                              Ký Tử xuân do cách,
                                                                              Oanh ca noãn chính phồn.
                                                                              Biệt ly kinh tiết hoán,
                                                                              Thông tuệ dữ thuỳ luận.
                                                                              Giản thuỷ không sơn đạo,
                                                                              Sài môn lão thụ thôn.
                                                                              Ức cừ sầu chỉ thuỵ,
                                                                              Chích bối phủ tình hiên.




Người dịch: Phan Ngọc
Nhớ con nhỏ

                                                                           Mùa xuân này xa con Ký Tử
                                                                           Tiếng oanh kêu rộn rã ấm trời
                                                                           Xa nhau thời tiết trêu ngươi
                                                                           Thông minh chẳng biết cùng ai luận bàn
                                                                           Suối róc rách sườn non vắng vẻ
                                                                           Cửa sài yên xóm cũ cây già
                                                                           Nhớ buồn chỉ biết ngủ bừa
                                                                           Phơi lưng đón nắng ngồi chờ bên hiên

Rate

Số người tham gia 1Sức gió +5 Thu lại Lý do
sis_wanabe + 5 Cảm ơn bạn

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

5#
 Tác giả| Đăng lúc 27-9-2011 10:55:27 | Chỉ xem của tác giả
憶弟其一
喪亂聞吾弟,
飢寒傍濟州。
人稀書不到,
兵在見何由。
憶昨狂催走,
無時病去憂。
即今千種恨,
惟共水東流。


Ức đệ kỳ 1

                                                                             Táng loạn văn ngô đệ
                                                                             Cơ hàn bạng Tế Châu
                                                                             Nhân hi thư bất đáo
                                                                             Binh tại kiến hà do ?
                                                                             Ức tạc cuồng thôi tẩu
                                                                             Vô thì bệnh khứ ưu
                                                                             Tức kim thiên chủng hận
                                                                             Duy cộng thuỷ đông lưu




Người dịch: Lê Nguyễn Lưu
Nhớ em kỳ 1

                                                                             Loạn lạc nghe tin chú
                                                                             Cơ hàn náu Tế Châu
                                                                             Vắng người thư chẳng tới
                                                                             Còn giặc, gặp nơi đâu ?
                                                                             Nhớ thuở xưa cuồng chạy
                                                                             Đau thôi lại thảm sầu
                                                                             Bây giờ muôn hối hận
                                                                             Phó mặc nước xuôi mau

Rate

Số người tham gia 1Sức gió +5 Thu lại Lý do
sis_wanabe + 5 Bài viết hữu ích

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

6#
 Tác giả| Đăng lúc 27-9-2011 11:05:07 | Chỉ xem của tác giả
憶弟其二
且喜河南定,
不問鄴城圍。
百戰今誰在?
三年望汝歸。
故園花自發,
春日鳥還飛。
斷絕人煙久,
東西消息稀。


Ức đệ kỳ 2

                                                                               Thả hỉ Hà Nam định,
                                                                               Bất vấn Nghiệp Thành vi.
                                                                               Bách chiến kim thuỳ tại ?
                                                                               Tam niên vọng nhữ quy.
                                                                               Cố viên hoa tự phát,
                                                                               Xuân nhật điểu hoàn phi.
                                                                               Đoạn tuyệt nhân yên cửu,
                                                                               Đông tây tiêu tức hi.





Người dịch: Lê Nguyễn Lưu
Nhớ em kỳ 2

                                                                               Hà Nam mừng hết giặc
                                                                               Thành Nghiệp giặc đang vây
                                                                               Trăm trận còn ai đó ?
                                                                               Ba năm nhớ chú đây
                                                                               Vườn xưa hoa nụ nở
                                                                               Xuân thắm cánh chim bay
                                                                               Khói bếp nhà ai tắt
                                                                               Vắng tin đông lẫn tây

Rate

Số người tham gia 1Sức gió +5 Thu lại Lý do
sis_wanabe + 5 Bài viết hữu ích

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

7#
 Tác giả| Đăng lúc 27-9-2011 12:14:46 | Chỉ xem của tác giả
丹青引(贈曹霸將軍)

將軍魏武之子孫,
於今為庶為青門。
英雄割據雖已矣,
文采風流今尚存。
學書初學衛夫人,
但恨無過王右軍。
丹青不知老將至,
富貴於我如浮雲。
開元之中常引見,
承恩數上南熏殿。
凌煙功臣少顏色,
將軍下筆開生面。
良相頭上進賢冠,
猛將腰間大羽箭。
褒公鄂公毛髮動,
英姿颯爽猶酣戰。
先帝天馬玉花驄,
畫工如山貌不同。
是日牽來赤墀下,
迥立閶闔生長風。
詔謂將軍拂絹素,
意匠慘淡經營中。
斯須九重真龍出,
一洗萬古凡馬空。
玉花卻在御榻上,
榻上庭前屹相向。
至尊含笑催賜金,
圉人太僕皆惆悵。
弟子韓幹早入室,
亦能畫馬窮殊相。
幹惟畫肉不畫骨,
忍使驊騮氣凋喪。
將軍畫善蓋有神,
偶逢佳士亦寫真。
即今漂泊干戈際,
屢貌尋常行路人。
塗窮反遭俗眼白,
世上未有如公貧。
但看古來盛名下,
終日坎壈纏其身。


Đan thanh dẫn
(Tặng Tào Bá tướng quân)

                                                                     Tướng quân Nguỵ Vũ chi tử tôn
                                                                     Ư kim vi thứ vi thanh môn
                                                                     Anh hùng cát cứ tuy dĩ hĩ
                                                                     Văn thái phong lưu kim thượng tồn
                                                                     Học thư sơ học Vệ phu nhân
                                                                     Đãn hận vô quá Vương Hữu Quân
                                                                     Đan thanh bất chi lão tương chí
                                                                     Phú quý ư ngã như phù vân
                                                                     Khai Nguyên chi trung thường dẫn kiến
                                                                     Thừa ân sác thướng Nam Huân điện
                                                                     Lăng Yên công thần thiểu nhan sắc
                                                                     Tướng quân hạ bút khai sinh diện
                                                                     Lương tướng đầu thượng tiến hiền quan
                                                                     Mãnh tướng yêu gian đại vũ tiễn
                                                                     Bao công, Ngạc công mao phát động
                                                                     Anh tư táp sảng lai hàm chiến
                                                                     Tiên đế thiên mã Ngọc Hoa Thông
                                                                     Hoạ công như sơn mạc bất đồng
                                                                     Thị nhật khiên lai xích trì hạ
                                                                     Quýnh lập xướng hạp sinh trường phong
                                                                     Chiếu vị tướng quân phất quyên tố
                                                                     Ý tượng thảm đạm kinh dinh trung
                                                                     Tư tu cửu trùng chân long xuất
                                                                     Nhất tiễn vạn cổ phàm mã không
                                                                     Ngọc Hoa khước tại ngự tháp thượng
                                                                     Tháp thượng đình tiền ngật tương hướng
                                                                     Chí tôn hàm tiếu thôi tứ kim
                                                                     Ngữ nhân thái bộc giai trù trướng
                                                                     Đệ tử Hàn Cán tảo nhập thất
                                                                     Diệc năng hoạ mã cùng thù tướng
                                                                     Cán tuy hoạ nhục bất hoạ cốt
                                                                     Nhẫn sử Hoa Lưu khí điêu táng
                                                                     Tướng quân thiện hoạ cái hữu thần
                                                                     Ngẫu phùng giai sĩ diệc tả chân
                                                                     Tức kim phiêu bạc can qua tế
                                                                     Lũ mạc tầm thường hành lộ nhân.
                                                                     Đồ cùng phản tao tục nhãn bạch.
                                                                     Thế thượng vị hữu như công bần.
                                                                     Đãn khan cổ tại thịnh danh hạ,
                                                                     Chung nhật khảm lẫm triền kỳ thân.




Người dịch: Nguyễn Phước Hậu
Nghề vẽ
(Tặng tướng quân Tào Bá)

                                                                     Tướng quân: Nguỵ đế cháu con dòng
                                                                     Nay chỉ dân thường sống sạch trong.
                                                                     Chiếm đất xưng hùng xưa đã hết
                                                                     Cuộc đời vẫn giữ nét gia phong.
                                                                     Mới đầu học viết Vệ phu nhân
                                                                     Vẫn hận chưa hơn Vương Hữu Quân
                                                                     Mê hội hoạ quên già sắp đến
                                                                     Giàu sang danh vọng tựa phù vân.
                                                                     Chầu vua thường bửa buổi Nguyên Khai
                                                                     Bức hoạ Lăng Yên nét đã phai
                                                                     Đền đáp ơn lên Nam Huân điện
                                                                     Tướng quân phất bút hoạ phô tài.
                                                                     Tên lớn ngang lưng ông tướng võ
                                                                     Tiến triều đội mũ các quan văn
                                                                     Rung rinh râu tóc ông Bao, Ngạc
                                                                     Dáng mạnh mẽ trông khí thế hăng.
                                                                     Tiên vương yêu ngựa Ngọc Hoa Thông
                                                                     Hoạ sĩ nhiều lần vẽ chẳng xong
                                                                     Hôm ấy vua sai đem ngựa tới
                                                                     Phi nhanh gió thổi bạt thềm cung.
                                                                     Vua truyền ông rũ màn tơ trắng
                                                                     Chăm chú tinh thần thợ dựng công.
                                                                     Lũ ngựa tầm thường đều sợ hãi
                                                                     Hiện ra trước bệ một con rồng.
                                                                     Con Ngọc Hoa Thông trước bệ chờ
                                                                     Ngựa sân ngựa sập giống in hơ
                                                                     Mĩm cười vua giục ban vàng tặng
                                                                     Coi ngựa vua quan thật ngẩn ngơ.
                                                                     Học trò Hàn Cán sớm theo ông
                                                                     Vẽ ngựa nổi danh cũng lắm công
                                                                     Nhưng nét Hoa Lưu không khí thế
                                                                     Hoạ ra được "thịt" chẳng ra "xương".
                                                                     Tướng quân khéo vẽ nét truyền thần
                                                                     Gặp kẻ nhiều tài cũng tả chân
                                                                     Xiêu dạt đến nay trong loạn lạc
                                                                     Bên đường từng bửa vẽ hành nhân.
                                                                     Đường cùng gặp gỡ người phàm tục
                                                                     Cuộc sống ai nghèo đến tướng quân
                                                                     Xem đó xưa nay người nổi tiếng
                                                                     Suốt ngày lận đận để nuôi thân.

Rate

Số người tham gia 1Sức gió +5 Thu lại Lý do
sis_wanabe + 5 Bài viết hữu ích

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

8#
 Tác giả| Đăng lúc 27-9-2011 12:18:58 | Chỉ xem của tác giả
大麥行

大麥乾枯小麥黃,
婦女行泣夫走藏。
東至集壁西梁洋,
問誰腰鐮胡與羌。
豈無蜀兵三千人,
部領辛苦江山長。
安得如鳥有羽翅,
托身白雲還故鄉。



Đại mạch hành

                                                                    Đại mạch can khô tiểu mạch hoàng,
                                                                    Phụ nữ hành khấp phu tẩu tàng.
                                                                    Đông chí tập bích tây lương dương,
                                                                    Vấn thuỳ yêu liêm Hồ dữ Khương.
                                                                    Khởi vô Thục binh tam thiên nhân,
                                                                    Bộ lĩnh tân khổ giang sơn trường.
                                                                    An đắc như điểu hữu vũ sí,
                                                                    Thác thân bạch vân hoàn cố hương.




Người dịch: Nhượng Tống
Lúa cái

                                                                            Lúa cái khô lúa con chín rộ
                                                                            Chồng trốn rồi còn vợ khóc lăn
                                                                            Đông Tây mấy quận xa gần
                                                                            Hỏi ai gặt lúa, rặt quân giặc trời
                                                                            Non sông rộng trông coi khó nhọc
                                                                            Dẫu ba nghìn quân Thục ra chi
                                                                            Ước gì mình giống chim kia
                                                                            Nương làn mây bạc bay về quê hương

Rate

Số người tham gia 1Sức gió +5 Thu lại Lý do
sis_wanabe + 5 Bài viết hữu ích

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

9#
 Tác giả| Đăng lúc 27-9-2011 12:28:53 | Chỉ xem của tác giả
搗衣
亦知戍不返,
秋至拭清砧。
已近苦寒月,
況經長別心。
寧辭搗衣倦,
一寄塞垣深。
用盡閨中力,
君聽空外音。



Đảo y

                                                                               Diệc tri thú bất phản,
                                                                               Thu chí thức thanh châm.
                                                                               Dĩ cận khổ hàn nguyệt,
                                                                               Huống kinh trường biệt tâm.
                                                                               Ninh từ đảo y quyện,
                                                                               Nhất ký tái viên thâm.
                                                                               Dụng tận khuê trung lực,
                                                                               Quân thính không ngoại âm.




Người dịch: Chi Điền
Nện áo

                                                                       Vẫn biết người đi chẳng trở lui,
                                                                       Mùa thu tảng đá vẫn lau chùi.
                                                                       Hàn phong giục giã ngày đông đến,
                                                                       Cô quả buồn tênh cảnh biệt ly!
                                                                       Chày nện áo bông không quản nhọc,
                                                                       Miễn sao gửi được đến tay ai.
                                                                       Phòng khuê sức yếu ra công khó,
                                                                       Mong được chàng nghe tiếng nện chày.

Rate

Số người tham gia 1Sức gió +5 Thu lại Lý do
sis_wanabe + 5 Cảm ơn bạn

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

10#
 Tác giả| Đăng lúc 27-9-2011 12:36:11 | Chỉ xem của tác giả
投簡鹹華兩縣諸子
赤縣官曹擁才傑,
軟裘快馬當冰雪。
長安苦寒誰獨悲?
杜陵野老骨欲折。
南山豆苗早荒穢,
青門瓜地新凍裂。
鄉里兒童項領成,
朝廷故舊禮數絕。
自然棄擲與時異,
況乃疏頑臨事拙。
饑臥動即向一旬。
敝衣何啻聯百結。
君不見空牆日色晚,
此老無聲淚垂血!



Đầu giản Hàm, Hoa lưỡng huyện chư tử

Xích huyện quan tào ủng tài kiệt,
Nhuyễn cừu khoái mã đương băng tuyết.
Trường an khổ hàn thuỳ độc bi?
Đỗ Lăng dã lão cốt dục chiết.
Nam sơn đậu miêu tảo hoang uế,
Thanh môn qua địa tân đống liệt.
Hương lý nhi đồng hạng lĩnh thành,
Triều đình cố cựu lễ sổ tuyệt.
Tự nhiên khí trịch dữ thì dị,
Huống nãi sơ ngoan lâm sự chuyết.
Cơ ngoạ động tức hướng nhất tuần.
Tệ y hà thí liên bách kết.
Quân bất kiến không tường nhật sắc vãn,
Thử lão vô thanh lệ thuỳ huyết!



Người dịch: Khương Hữu Dụng
Gửi các vị ở hai huyện Hàm Dương, Hoa Nguyên

Các quan Xích Huyện lắm tài kiệt,
Ngựa tốt áo lông xông giá tuyết.
Trường An rét buốt ai riêng buồn,
Ông già Đỗ Lăng xương muốn rứt.
Ruộng đậu Nam sơn sớm hoang rậm,
Đất bí Thanh Môn vừa giá nứt.
Trẻ con làng xóm cứng cổ nhiều,
Bạn cũ triều đình tết lễ đứt.
Khác lạ với thời, tất bị bỏ,
Huống nữa chây lười mà vụng việc,
Nằm đói cứ thế mười ngày rồi,
Mặc tồi mà vẫn trăm mảnh chịt.
Há chẳng thấy tường trơ, chiều trắng xoá,
Không tiếng, già này khóc rỏ huyết?

Rate

Số người tham gia 1Sức gió +5 Thu lại Lý do
sis_wanabe + 5 Bài viết hữu ích

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Bạn phải đăng nhập mới được đăng bài Đăng nhập | Đăng ký

Quy tắc Độ cao

Trả lời nhanh Lên trênLên trên Bottom Trở lại danh sách