|
Chap 3 part 5
“Junpyo. Nhìn mắt anh xem, y hệt panda” Jandi rất lo lắng cho gương mặt ngày càng gầy xọp của Junpyo nhưng cũng không bỏ qua cơ hội chọc ghẹo anh.
“sao em lại ở đây vào giờ này? Chẳng phải em nên ở bệnh viện sao?” Junpyo nhìn Jandi với vẻ ngạc nhiên nhưng cũng không quên đỡ chiếc túi xách giúp cô. “Em mang gì nhiều thế?”
“thức ăn trưa cho các anh. Em đã gọi cho anh Woo Bin và Ji Hoo. Chỉ có anh Yi Jung là không gọi được”
“thằng nhóc ấy chắc lại đang vi vu trong mấy quán bar chứ gì? Thật tức không chịu nổi mà”
“mau lại đây ăn đi. Đừng càu nhàu nữa. Mà công ty dạo này có chuyện gì sao mà các anh có vẻ bận quá vậy?”
“không có gì đâu, chỉ là công việc nhiều hơn một chút thôi mà” Junpyo hoàn toàn không muốn Jandi lo lắng nhất là vấn đề có liên quan đến Ga Eul
“đừng giấu em. Junpyo” Jandi nhìn thẳng vào bạn trai với ánh mắt dứt khoát. Điều này khiến Junpyo không có khả năng chống cự dù chỉ là 0,01%
“…………thật ra…… Ga Eul vừa qua với danh nghĩa là cổ đông lớn nhất của GYSS đã gián tiếp ngăn cản rất nhiều dự án đầu tư khiến nguồn vốn chẳng những dậm chân tại chỗ mà còn thất thoát rất nhiều”
“Ga Eul là cổ đông của GYSS sao? Anh nói gì mà em không hiểu? Ai trong các anh đã bán cổ phần cho Ga Eul ư?”
“Em quên rằng tập đoàn này dù được bọn anh quản lí nhưng người nắm quyền vẫn là mẹ anh và bố Woo Bin ư? Họ đã bán hơn nửa cổ phần sang cho Ga Eul một cách bí mật. Anh cũng mới vừa biết trước khi cãi với mẹ một trận”
“sao anh lại cãi nhau với mẹ? mẹ đã nói gì?”
“bà bảo kinh doanh cần đồng lời. Ga Eul đã bỏ số tiền lớn gấp bốn lần giá bình thường để mua lại cổ phần. với số tiền đó, có thể mở rộng rất nhiều. Em biết đó, ngoài tập đoàn chung này, bọn anh còn có công việc riêng của bọn anh. Không thể nào lo xuể” Junpyo lắc đầu chán chường.
“Theo như anh nói. Ga Eul là cổ đông lớn nhất của GYSS. Vậy lấy lý do gì để nói cậu ấy đang ngăn cản bước tiến của tập đoàn”
“Ga Eul giờ như một con ma thiêu thân, cô ấy chỉ muốn kéo tất cả xuống địa ngục. Em nghĩ Ga Eul bỏ ra nguồn đầu tư lớn như vậy chỉ vì muốn làm giàu hơn sao? Cô ấy trở về đây là để phá tan mọi thứ”
“……………………………………..”
“…………………………………………………………….”
“Có lẽ cậu ấy muốn đòi lại món nợ năm xưa. Chúng ta không có quyền trách cứ cậu ấy Junpyo à”
“Em không hiểu anh sao Jandi? Với anh, tập đoàn này có phá sản thì cũng không ảnh hưởng nhiều đến sự nghiệp ở Shinwa của anh. Chỉ là, anh đang lo cho Yi Jung. Cậu ta đang bị cuốn vào một vòng xoay ghê rợn.”
“Anh ấy và cả chúng ta đáng bị như thế”
“Phụ nữ lúc nào cũng như thế sao Jandi? Có thể yêu và hận cùng một người. Trả thù được đối phương thì mới yên lòng sao?”
“Đúng vậy Junpyo à. Nhưng anh có lẽ không hiểu được cảm giác lẫn lộn giữa yêu và hận sẽ khó chịu đến mức nào. Cả em cũng vậy. Chúng ta đã may mắn khi không phải gặp cảnh đó và bây giờ là lúc trả lại những gì được nhận. Chúng ta nhận của cậu ấy sự yêu thương và gieo rắt lại nổi hận thù.”
“Sẽ chẳng bao giờ. Chẳng bao giờ anh gây ra một lỗi lầm nào để em hận anh như vậy. anh hứa” Junpyo thì thầm và kéo Jandi dựa vào lồng ngực mình. Đôi mắt cả hai vừa ẩn chứa hạnh phúc, vừa mang nổi xót xa. Họ cùng nhìn vào một hướng vô định. Rồi tương lai của những người bạn họ sẽ ra sao?
“Angela” Đang nhấp nhoáng với ly rượu cùng những giai điệu nhức óc đinh tai bên cạnh sàn nhảy. Ga Eul vẫn không bỏ qua sự xuất hiện của người đàn ông trước mặt.
“Gặp lại anh rồi” nụ cười nở rộ trên đôi môi đỏ quyến rũ. Chỉ vài giây để xoay người. Ga Eul đã nằm gọn trong vòng tay người đàn ông vừa gọi cô. Có thể cảm nhận được nụ hôn của cả hai say đắm và nồng nàn như thế nào chỉ qua một ánh nhìn.
“Chuyện gì thế này. Angela của anh hôm nay lại cho vệ sĩ theo cùng lúc vui chơi sao?”
“Đừng trêu ghẹo em, KyuHyun. Nâng ly nào” Ga Eul khiểng người rót thêm một ly rượu mạnh và đưa cho Kyu Hyun. Cả hai luồng tay qua nhau nâng ly lên môi như một cặp vợ chồng mặn nồng.
“
“Rượu ngon!” KyuHyun khẽ gật gù và đặt ly rượu xuống bàn. Tay châm một điếu thuốc và mắt dán chặt vào gương mặt quyến rũ của người phục nữ trước mặt mình.
Nhìn vào dáng vẻ của Angela lúc này. Ai sẽ tin rằng cô ấy đã là mẹ của hai đứa con hơn bốn tuổi. Khoát trên người bộ váy bó sát và ngắn hết cở, những được cong trên cơ thể được dịp phô bày đến mức tối đa. Những người đàn ông từ mọi phía chỉ dám nhìn bằng ánh mắt thèm thuồng và rùng mình khi nhìn vào vẻ đẹp ma mị của cô. Chỉ một động vuốt tóc cũng đù làm lũ đàn ông đại lọai là anh phải điên tiết lên mà kiềm chế để không vội vàng đặt vào đôi môi cô một nụ hôn.
“Sao lại đột ngột trở về mà không báo em tiếng nào thế?”
“chỉ là muốn dành cho em sự bất ngờ.” Kyu Hyun lại đặt một nụ hôn lên đôi má hồng
“khoan đã. Anh ở đây, thế các con đang ở với ai?”
“đừng lo lắng baby, anh làm sao có thể yên tâm để con một mình bên Pháp với Ann. Anh đã đưa chúng về đây?”
“CÁI GÌ???”
“đừng phản ứng mạnh như thế nào Angela. Anh đã nghe Ann nói qua mọi việc. Đã có anh ở đây, không cần phải đem lũ trẻ đi giấu như vậy. Sẽ chẳng ai được xen vào tình cảm bố con anh đâu.” Kyu Hyun nháy mắt
“em mong là anh sáng suốt Kyu Hyun à, em không mong kéo anh vào chuyện này”
“anh tự nguyện!”
Đứng sau góc khuất. Yi Jung siết chặt lấy lòng ngực tưởng chừng như đã vỡ vụn. tại sao, tại sao lại để anh thấy cảnh này? Đây có phải là sự trừng phạt mà Ga Eul dành cho anh. Nếu điều đó là đúng, anh buộc phải chấp nhận. Phải mở to hai mắt ra nhìn cô đắm chìm trong hạnh phúc mới. Không có nỗi đau nào bằng việc nhìn vợ mình ân ái với người khác mà lại hoàn toàn không có lý do để trách cứ.
“mommy!!!!!” cả Flynn và Jayden vừa nghe tiếng xe ngoài cửa là chạy ào ra chẳng kịp mang giày.
“thật là nhớ các con quá? Flynn và Jayden có nhớ mẹ không?” Ga Eul cuối xuống và ôm hai đứa trẻ vào lòng. Hôn hít khắp nơi trên gương mặt bọn trẻ.
“Mommy. Mẹ gầy đi này” Flynn áp chặt hai bàn tay lên má Ga Eul. Kyu Hyun đứng đằng sau mỉm cười khi nhìn vào ba mẹ con họ.
“Con rất nhớ mẹ!” Jayden cũng không chịu thua.
“sao nào. Giờ thì không cần bố” Kyu Hyun giả vờ giận dỗi. Khoanh tay và nhìn chằm vào bọn trẻ.
“Con đã ở bên bố suốt cả chuyến bay. Bố lại trẻ con rồi” Jayden ra vẻ người lớn, chắp hai tay sau lưng, lắc đầu và thở dài. Kyu Hyun và Ga Eul không nhịn được cười khi nhìn vào dáng vẻ của thằng bé.
“thua con mất rồi” Kyu Hyun hai tay nhấc bổng Jayden đặt lên cổ. Bên cạnh là Ga Eul đang bế Flynn đi theo. Nhìn vào ai cũng có thể thấy đây là một gia đình hạnh phúc.
“Đó là Jo Kyu Hyun. Là nhà tỉ phú trẻ và nổi danh trong giới bất động sản. được biết đã lập gia đình và có hai con nhưng danh tính của họ thì không được công khai. Tớ nghĩ cậu có thể đoán ra” Woo Bin cầm xấp hồ sơ mới vừa điều tra
“đừng nói nữa Woo Bin. Tớ nghĩ bây giờ không có gì có thể lọt thêm vào tai thằng này” Ji hoo ngăn cản trước khi những thông tin của Woo Bin giết chết Yi Jung.
“mặc kệ hắn ta là ai. Ga Eul là vợ của Yi Jung. Giấy tờ chưa kí kết thì làm sao Ga Eul bước thêm bước nữa” Junpyo cáu kỉnh giật lấy xấp giấy và quăng qua một góc
“đừng quên Chu Ga Eul bây giờ là ai. Chúng ta đang sống cuộc sống như thế nào mà cậu lại quên mất điều quan trọng nhất thế Junpyo. Chỉ cần có tiền thì tất cả điều có thể!” Woo Bin lắc đầu chán nản
“cậu nói đúng. Chỉ cần có tiền thì được chứ gì. Vậy thì Yi Jung cũng có thể giành lại Ga Eul từ tên đó bằng tiền chứ?” Junpyo phút chốc trở nên thật ngớ ngẩn.
“Im đi Junpyo trước khi cậu bị ăn đấm” Ji Hoo nói mà chỉ nhìn vào sắc mặt đang sa sầm thêm của Yi Jung.
“tớ nói gì sai chứ! Chẳng phải Ga Eul lấy hắn ta để trả thù Yi Jung sao. Hoàn cảnh bắt buộc, cô ấy lấy một người chồng giàu có thì cũng không có gì là lạ”
“Ga Eul không – phải – người – như – vậy” Yi Jung đứng phất dậy nhìn trân tráo vào Junpyo. Woo Bin phải kéo vội Yi Jung đi sang chỗ thoáng trước khi cả hai xảy ra xung đột.
“hahhahaa….thả con ra….đừng mà….hahaaahaa bố ơi đừng mà” Jayden cười sặc sụa khi Kyu Hyun cứ giữ chặt thằng bé và dùng miệng cù bụng nó.
“nói xem, Jayden yêu ai nhât!”
“con yêu bố nhất, yêu bố nhất mà..thả con ra”
“thế con Flynn”
“đừng mà bố. con cũng yêu bố!” Flynn nịnh nọt trước khi chịu cùng hậu quả với anh trai
“ba bố con đừng đùa nữa. lại đây ăn trái cây nào” Ga Eul đặt đĩa trái cây lên bàn, tiến đến sofa nơi cả ba bố con đang đùa giỡn.
“Mẹ ơi. Bố thật xấu. Bố chơi ăn gian” Jayden vừa thoát khỏi vòng tay Kyu Hyun phút chốc trở nên lém lỉnh
“Vậy sao? Mẹ nghĩ là con phải làm gì đó có lỗi chứ?”
“Mẹ lại bênh bố. không chơi với mẹ nữa”
“Thưa ông chủ, phu nhân!” tiếng quản gia cắt ngang khoảnh khắc hạnh phúc của gia đình
“có chuyện gì?” Kyu Hyun vẫn ôm Flynn trong vòng tay. Bên cạnh Ga Eul đang đút trái cây cho hai đứa trẻ.
“Có đối tác làm ăn đến tìm phu nhân thưa ông chủ”
“làm ăn gì giờ này. Bảo họ khi khác đi. Có hội họp thì cũng ở công ty chứ”
“dạ thưa……nhưng….”
“cứ cho họ vào” Ga Eul ra lệnh rồi quay sang Kyu Hyun “đó là những đối tác mới của em. Anh thử đoán xem”
“em luôn là Angela. Rất đáng yêu kể cả khi trả thù một ai đó” Kyu Hyun nhích người đến gần cô hơn nữa Cả hai dường như chẳng còn khoảng cách. Flynn bò từ tay bố sang tay mẹ.
“Chú Yi Jung!” Nhác thấy hình ảnh quen thuộc, Jayden ngay lập tức chạy đến và ôm lấy Yi Jung. Người vẫn đang giữ khuôn mặt không cảm xúc.
“cháu về từ khi nào thế!” Yi Jung ngạc nhiên nhìn hai đứa trẻ trong lúc đang bế chúng
“Tôi không ngờ là các anh lại đúng hẹn như thế.?”
“Em yêu! Đây là ai thế?” Kyu Hyun bước đến bên cạnh Ga Eul và choàng tay qua eo cô, đặt một nụ hôn nhỏ lên má trong lúc hỏi.
“Ở đây là Hàn QUốc anh à!” Ga Eul khẽ liếc xéo anh “thật thất lễ. sẵn đây tôi muốn giới thiệu với các anh, đây là chồng tôi – Jo Kyu Hyun. Còn đây là ngài Goo Junpyo, ngài Song Woo Bin, ngài Yoon Ji Hoo và cuối cùng là ngài So Yi Jung”
“chào anh. Tôi là Yoon Ji Hoo.”
“tôi là Song Woo Bin”
“So Yi Jung”
Trong bốn người, chỉ có Junpyo là cứng đầu cứng cổ không nhìn thẳng và Kyu Hyun.
Nhưng có lẽ Junpyo xui xẻo đã gặp ngay kẻ trên tay mình. Chẳng những không tỏ ra ngượng ngùng, Kyu Hyun còn bình thản gật nhẹ đầu chào những người còn lại và cho Junpyo là kẻ vô hình.
“Chú Yi Jung. sao lâu quá chú không đến thăm cháu. Cháu nhớ chú lắm lắm” Flynn phụng phịu
“Ann!” Ga Eul quay sang người hầu thân cận của mình
“vâng thưa chủ nhân!”
“đưa Jayden và Flynn vào phòng. Chúng tôi bận việc”
“Không muốn. Con muốn ở đây cơ. Muốn chú Yi Jung nữa” cả hai đứa trẻ lại bướng bỉnh hơn bao giờ hết.
“giờ thì lại không nghe lời mẹ” Ga Eul nghiêm khắc nhìn lũ trẻ. Jayden phồng má tỏ vẻ bất mãn trong khi đôi mắt Flynn đã đỏ lên vì nước
“thôi nào em yêu, đừng quá nghiêm khắc với lũ trẻ” Kyu Hyun cúi người xuống và ôm cả hai đứa bé vào lòng. Chúng cũng siết chặt lấy vai anh mà thút thít
“đừng khóc…ngoan…Jayden và Flynn của bố không được khóc. Chúng ta lên phòng đợi mẹ làm xong việc nhé..có được không?” Kyu Hyun tiếp tục dỗ dành.
Chỉ chờ đến khi hai đứa trẻ gật đầu. Kyu Hyun mới nhẹ nhàng bế chúng về phòng. Trong giây phút ấy, Jayden và Flynn đã cố vẫy tay với Yi Jung. Ga Eul không phải là không thấy, chỉ là nhắm mắt cho qua.
“thật là thất lễ. mời các vị ngồi!” Ga Eul lấy lại phong thái của một người kinh doanh chuyên nghiệp.
“Ga Eul, em….” Junpyo đến lúc này mới chịu lên tiếng nhưng đã nhanh chóng
“kính ngữ thưa ngài Goo”
“uhm!!!!”Junpyo mím chặt môi “Được rồi, cô Chu. Bây giờ chúng ta bắt đầu vào việc được rồi chứ?”
“ Ok. Tôi nghĩ là tôi đoán được lý do các vị hẹn tôi nhưng tôi muốn đích thân nghe mọi người nói hơn” Ga Eul nâng ly rượu lên môi nhấp nhẹ
“nếu vậy thì cũng không cần tránh né làm gì. Chúng tôi đến đây là muốn biết lý do vì sao cô Chu lại cứ một mực bảo lưu nguồn vốn của GYSS trong khi chúng ta hoàn toàn có khả năng mở rộng nó. Chẳng những không mang lại đồng lời mà còn thất thoát. Cô cũng nên hiểu điều đó”
“Tôi có lý do để làm điều đó nhưng có nhất thiết phải nói ra không?”
“Tất nhiên là cần thiết. chẳng phải tất cả chúng ta đều là cổ đông của GYSS? Không có lý gì việc nội bộ lại chỉ có một mình cô Chu quyết định” Cuộc họp trở nên căng thẳng vì dường như chẳng ai xen được vào cuộc đối thoại của Junpyo và Ga EUl
“Dĩ nhiên là thế. Nhưng mánh khóe làm ăn thì của riêng mỗi người ngài Goo ạ. Để có được như ngày hôm nay sau sự sụp đổ của tập đoàn họ Chu thật sự là không dễ dàng. Ngày nghĩ tôi có thể đem ra công bố thiên hạ ư?
“em……”
“Bình tĩnh Junpyo.” Woo Bin xen vào “ vậy thì cô Chu, ích ra thì chúng tôi có thể biết tình trạng đóng băng của GYSS sẽ kéo dài đến khi nào không?”
“Mọi hoạt động của GYSS sẽ trở lại khi So Am, Shinwa, Ishim lần lượt sụp đổ” Ga Eul lại tiếp tục dùng nét mặt bình thản mà phát ngôn ra những câu mang tính xác thương cực cao.
“Đừng quá đáng. Ga Eul” Yi Jung lúc này mới lớn tiếng.
“Quá đáng??? …….. Hahaha. …….Điều này là rất bình thường với tôi ngài So ạ. Suốt hơn bốn năm nay, tôi đã đạp đổ hàng chục vật cản như thế.”
“Em cứ định tiếp tục dùng vẻ mặt ấy nói chuyện với anh sao?”
“Tôi thì sao nào? Vẻ mặt này tuy không hoàn mỹ lắm nhưng cũng đã phá tan không biết bao nhiêu gia đình đang hạnh phúc. Chính là vẻ mặt này đó ngài So” Nói đoạn. Ga Eul lả lướt bước đến cạnh F4.
Nụ hôn của Ga Eul làm Yi Jung tưởng chừng như đông cứng thực tại. Đó đích thực là một nụ hôn kiểu Pháp. Chẳng hiểu ma lực mãnh liệt nào đã cuốn phăng mọi suy nghĩ, mọi sự tức giận vừa rồi của Yi Jung. ANh tiếp tục đáp trả nụ hôn mà bất cần quan tâm xem đây là đâu, là nhà của cô và người được cho là chồng cô vẫn đang ở đây.
Mọi người ngồi đó cũng chỉ biết sững lại. Ngay cả Yoon Ji Hoo. Thêm một lần nữa, hơi thở của họ như tắt hẳn khi Ga Eul dứt hẳn nụ hôn và chòm người tới cắn nhẹ vành tai Woo Bin – người đang ngồi bên cạnh Yi Jung.
“Em yêu. Em đang làm mọi người sợ kìa!” Kyu Hyun đã chứng kiến từ lúc Ga Eul bước lại gần Yi Jung. ANh cũng đoán chắc được việc tiếp theo xảy ra nhưng hoàn toàn không ngăn cản. Điều này là bình thường với những người làm cho gia đình họ nhưng vẫn là một điều kì lạ với F4.
“Ngài So. Tôi nghĩ ngài nên lấy lại hơi thở nếu không muốn chêt!” Ga Eul giở giọng đùa cợt.
“Em…..em điên thật rồi!”
“Sao? Tôi đủ tiêu chuẩn chứ! Việc gì chứ hôn thì tôi rất tự tin với kĩ năng của mình đấy”
“Rốt cuộc là em muốn bức anh đến độ nào nữa đây. Em thật sự muốn thấy anh điên lên???” Yi Jung cố hết sức kiềm nén bản thân gầm lên.
“Bức anh đến điên lên? Tôi có đủ khả năng đó sao? Thật là vinh hạnh đấy ngài So”
“Tại sao em không giết anh đi. Anh thà là chết đi chứ không muốn nhìn thấy một Ga Eul như bây giờ”
“Anh chán nhìn tôi như thế sao? Vậy anh có biết ai đã làm tôi ra như thế này không? Đó không phải là tôi. Thật khốn nạn khi tôi còn chưa kịp lựa chọn thì các người đã một chân đạp thẳng tôi xuống vực thẩm. Rồi giờ lại bảo gớm ghiếc với dáng vẻ bây giờ của tôi” Ga Eul đay nghiến từng từ một “Trước khi tôi giết anh…….. Anh có thể trả lời cho tôi biết? Đã có khi nào….anh yêu tôi chưa? Hãy trả lời thật lòng”
“……………………”
“anh không trả lời đươc hay thật ra anh không muốn trả lời. Anh sợ bộc lộ bản chất của anh, anh sợ người ta nghĩ anh là kẻ xấu xa? Có phải vậy không So Yi Jung. Từ bấy lâu nay, kẻ phản diện luôn là tôi?”
“Liệu bây giờ anh nói anh đã và vẫn luôn yêu em thì em có tin không?”
“Chính vì anh không chắc chắn, không thành thực mới sợ người khác không tin!!!” Ga Eul hét lên một cách tức giận “ Lúc nào cũng vậy, dù là quá khứ hay hiện tại, anh luôn là người không chắc chắn với mọi thứ. Chính vì điều đó, anh đã đẩy tôi vào ngõ cụt đó biết không? Biết không hả??? Đồ khốn, tôi muốn giết chết anh. Muốn anh chết bằng cách đau đớn nhất. Tôi sẽ không tha cho anh đâu, tên khốn!!”
Ga Eul siết chặt tay và đấm thùm thụp vào ngực Yi Jung. mặc cho những người còn lại đang trân mắt nhìn họ.
Mãi đến khi Kyu Hyun bước đến kìm chặt cô vào lòng vẫn không thôi cản ngăn được sự xúc động dữ dội của cô. Bàn tay trái đang siết chặt lưỡi dao giấu trong áo khoát.
“Ga Eul!” Yi Jung hoảng hốt nhìn bàn tay rịn đầy máu đỏ của cô.
“Đừng bước tới!!!” Kyu Hyun hét về phía Yi Jung., đoạn ôm chặt Ga Eul dỗ dành “ bình tĩnh. Angela, bình tĩnh đi em, Không có chuyện gì nữa, buông dao ra đi em”
“tôi muốn giết chết anh ta. Tôi muốn giết chết họ!” Đôi mắt Ga Eul trở nên đục ngầu và xa lạ hơn bao giờ hết. Ga Eul cố thoát khỏi gọng kiềm của Kyu Hyun nhưng vô dụng
“Angela….Angela …Nhìn anh này…” Kyu Hyun vẫn tiếp tục dỗ dành hệt như việc này đã rất quen thuộc với anh “thuốc của em đây! Mau uống đi nào! Angela! Không ai làm gì em nữa. Bình tĩnh nào em” Kyu Hyun đút viên thuốc Ann vừa đưa vào miệng Ga Eul.
Trong một phút, F4 không dám thở mạnh. Mọi việc diễn ra trước mắt làm họ cảm tưởng mình đang sống trong một thế giới khác. Yi Jung vẫn nhìn chăm chú vào đôi vai run rẩy của Ga Eul nhưng tuyệt nhiên gương mặt cô lại không có một giọt nước mắt nào.Đợi đến khi Ga Eul điều hòa được nhịp thở. Kyu Hyun mới nhẹ nhàng gỡ con dao ra khỏi tay cô nhanh nhất có thể.
“Em muốn lên phòng!” Hơi thở đứt quãng khiến Ga Eul thật khó khăn để nói tròn câu
“Được rồi. Anh đưa em lên phòng nghĩ ngơi!” Kyu Hyun luồn tay bế bổng Ga Eul hướng về hành lang nhưng vẫn không quên những vị khách “thất lễ rồi các vị!”
“tớ đã nói rồi mà cậu không tin. Cô ấy không còn là Ga Eul ngày nào nữa đâu.”
“im đi Junpyo” Woo Bin trừng mắt với Junpyo
“Yi Jung à…” Ji Hoo nhìn chằm chằm vào người đàn ông vẫn chưa lấy lại được sự bình tĩnh sau khi trở về từ nhà Ga Eul
“……………..”
“tớ muốn nói cậu biết…..hành động vừa rồi của Ga Eul là dấu hiệu của bệnh lí. Căn bệnh mà tớ từng nói qua với cậu. Có lẽ nó trở nên trầm trọng hơn”
“bệnh gì? Rõ ràng cô ấy có ý định giết Yi Jung mà. Nếu cái tên Kyu gì đó không ngăn lại chắt ngực Yi Jung nuốt trọn con dao rồi!”
“làm sao để cô ấy thoát khỏi căn bệnh đó!” Yi Jung như không quan tâm lời nói của Junpyo, kể cả hai người còn lại cũng vậy.
“cần một thời gian dài để phục hồi tâm lý. THường những người mắc phải bệnh này là những người đã trãi qua rất nhiều sự suy sụp tinh thần. Vì thế nên, cách được cho là cần thiết nhất là để họ đối diện với những sự việc đã xảy ra thêm lần nữa. Tuy nhiên, một số ý kiến cũng cho rằng nên quên là tốt nhất. Nhưng theo tớ, chỉ tốt khi có thể quên hết tất cả. Còn không, thì đối mặt vẫn là tốt nhất. Giống như việc sửa lại những trang nhật kí vậy.”
“ý cậu là Ga Eul nên tiếp xúc với tớ nhiều hơn à?”
“gần như vậy!”
“nhưng làm cách nào……. Sự xuất hiện của tớ luôn làm cô ấy khó chịu.”
“Đó là vì cô ấy cứ phải nghe những thứ không muốn nghe. Lời giải thích không phải lúc nào cũng có tác dụng. Nhất là khi tâm lý Ga Eul đang bất ổn. Cậu càng muốn cô ấy lắng nghe, cô ấy càng không muốn nghe. Vậy tại sao cậu không chìu theo ý của Ga Eul?”
“Ý cậu là Yi Jung nên tiếp cận cô ấy giống như bảy năm trước vào ngày đầu tiên Yi Jung tỏ tỉnh với Ga Eul ấy à Ji hoo?” Woo Bin hiểu ra vấn đề không chậm hơn yi Jung là bao
“Không có gì là chắc chắn cả. Nhưng con người có quyền hy vọng mà” Ji Hoo ngáp dài và úp cả quyền sách lên mặt. Ngã người xuống ghế đánh giấc dài như chưa từng có việc gì xảy ra.
Woo Bin lúc này mới nhìn về người bạn đang thương của mình. Vẫn là một gã đàn ông với đôi mắt xa xăm chứa đầy nỗi trầm luân u uất.
|
|