Chap 5
http://mp3.zing.vn/bai-hat/I-Love-You-Taeyeon-Taeyeon-SNSD/IW8AC0UC.html
Chiều hoàng hôn dần buông xuống, ánh nắng huyền ảo nhè nhẹ lướt trên sông Hàn. Đây là thời điểm vô cùng thích hợp để các cặp tình nhân ân ái bên nhau, vừa lãng mạn, dịu dàng, yên tĩnh...Ở góc kia, cũng có một cặp tình nhân ( chắc là thế ), nhưng họ không hẳn là đang ân ái với nhau...
- Cám ơn em đã chịu nói chuyện với anh - Baekhyun đan hai tay lại với nhau, mặt cúi xuống
- Anh nên cám ơn mẹ em - Taeyeon cười với anh, một nụ cười mang ý khinh miệt không hơn không kém
- À đúng...nhờ bác gái cả... - Baekhyun đáp, anh có vẻ sợ nụ cười kia của Taeyeon
Họ lại trở về trạng thái im lặng, Baekhyun không biết nên mở lời như thế nào với cô. Vì anh biết, Taeyeon không giống như lúc trước, anh sợ, lời nói của anh sẽ khiến cô bị tổn thương, và hơn hết, anh sợ mình sẽ vụt mất cô lần nữa. Taeyeon bây giờ đối với anh như một mảnh thủy tinh...dễ vỡ, mong manh, nhưng bất cứ ai cố tình đập vỡ cô sẽ phải đau đớn...
- Anh muốn nói gì - Taeyeon lên tiếng phá tan bầu không khí im lặng
- À, anh...anh muốn giải thích...- Baekhyun ngập ngừng -...chuyện anh đã bỏ đi một năm qua...anh...
Taeyeon bỗng dưng đổi sắc mặt, đôi mắt cô trở nên lạnh lẽo vô hồn. Khuôn mặt cũng không có chút cảm xúc. Anh ta vừa nói cái gì thế ? Giải thích ư ? Nực cười !...
- Thật ra, anh cũng không muốn như thế, một năm trước, ông anh bệnh rất nặng và qua đời, chuyện đó em cũng đã biết...- Baekhyun chậm rãi nói - Trước khi chết, ông có nói rằng muốn anh sang Mĩ học và kết hôn, với cô gái tên Yoona, lúc trước ông anh và ông cô ấy từng đính ước với nhau...
Baekhyun dừng lại, quay đầu nhẹ sang Taeyeon để xem phản ứng của cô. Nhưng Taeyeon vẫn không có chút lay động. Đôi mắt cô lạnh lẽo nhìn vào khoảng không vô định nào đó trước mặt. Beakhyun khẽ nhói đau, anh cứ tưởng Taeyeon còn yêu anh nhiều hơn anh biết, nghe tin anh kết hôn mà phản ứng của cô chỉ có thế thôi sao ?
- Em..không thắc mắc gì à ?
Taeyeon quay sang Baekhyun, miệng mở lời trong khi nét mặt không chút biến đổi
- Tại sao anh còn ngồi đây ?
- Vì anh và Yoona đều không đồng ý cuộc hôn nhân này, anh chỉ qua Mĩ học rồi sau đó về nước. Yoona yêu chàng trai khác, tên là Kai, còn anh, anh yêu...em.
Hai con ngươi của Taeyeon khẽ lay động khi nghe từ mà Beakhyun vừa thốt ra
- Anh thật sự yêu tôi sao ?
Câu hỏi của Taeyeon làm Baekhyun bối rối và xấu hổ, anh ngước nhìn cô với đôi mắt đầy ân hận, đúng là anh không hề có tư cách nói lên câu đó. Nhưng lời nói của anh là thật lòng...như 1 năm về trước.
- Không phải một năm trước anh cũng đã từng nói ra câu này sao ? Nhưng rốt cuộc như thế nào chứ ? - Taeyeon đứng dậy và hét lên, đã quá sức chịu đựng của cô rồi
Baekhyun đau lòng nhìn những giọt nước mắt đua nhau rơi trên mặt Taeyeon, anh đứng dậy và ôm chầm lấy cô
- Anh xin lỗi em, Taeyeon à, chúng ta quay lại đi có được không ? Anh hứa, sẽ không để em thất vọng lần nữa đâu mà
Anh khóc, vì cô. Cô cũng khóc, lại là vì anh. Mặc cho những người xung quanh nhìn chằm chằm vào 2 người, anh và cô vẫn chìm vào cảm xúc của mình, những tiếng nấc đầy đau đớn khiến cho mọi người, dù không hiểu chuyện gì cũng phải nhói đau theo.
- Anh nghĩ là tôi sẽ để cho anh làm đau trái tim tôi một lần nữa ư ? - Taeyeon cất tiếng, cô không đẩy anh ra, nhưng câu nói của cô khiến cho anh không thể tiếp tục ôm cô được
- Taeyeon...em..- Baekhyun run run đẩy Taeyeon khỏi người mình
- Anh có biết quãng thời gian này tôi sống như thế nào không ?! Anh có biết tôi đã tìm đến cái chết bao nhiêu lần không ?! Nếu như không có Seohyun và mẹ bên cạnh thì anh nghĩ tôi còn có thể đứng đây nói chuyện với anh sao ?! - Taeyeon hét lên, cô càng khóc to hơn, và những lời nói của cô càng khiến cho Beakhyun ngày càng cảm thấy tội lỗi và đau đớn
- Anh...là tên khốn, anh biết không ?
Baekhyun ngạc nhiên mở to mắt nhìn Taeyeon, tên khốn ư ? Anh ngã khụy xuống, quỳ trước mặt Taeyeon, anh cũng giống như cô, không thể ngăn được nước mắt của mình.
- Dù có yêu em như thế nào, thì tôi vẫn là tên khốn.
Baekhyun bật cười, nụ cười mang đầy nỗi đau của anh khiến cho Taeyeon không khỏi xót xa. Cô còn yêu anh, yêu nhiều lắm. Cô cũng hận anh, hận nhiều lắm. Tại sao ông trời lại khiến cho tình yêu đầu của cô trở nên thế này ? Cô muốn chạy tới ôm chầm lấy anh, nhưng tại sao chân cô lại không thể lê bước nổi.
- Em...ghét tôi đến thế sao ? - Baekhyun nhìn vào mắt cô, đôi mắt đỏ hoe của anh chứa đựng sự van xin đầy đáng thương.
Taeyeon nhìn anh, mấp máy môi như muốn nói ra điều gì đó, nhưng rồi lại thôi. Cô quay mặt đi tránh ánh nhìn của anh. Vì cô sợ, cô sẽ lại rơi vào hố sâu đen tối trong đôi mắt ấy. Đôi tay nắm lại thật chặt, cô cố ngăn dòng nước mắt khi thấy anh như thế này, không khác gì một kẻ vô dụng yếu đuối van xin tình thương của người khác nhưng không thành. Và cái kẻ lạnh lùng nhẫn tâm kia lại chính là cô.
Beakhyun bất lực cười đau đớn rồi đứng dậy quay mặt đi
- Cám ơn em, Taeyeon.
Cô quay lại nhìn anh. Tấm lưng gầy gò nhưng vững chãi đã từng là của cô ấy, cô muốn chạy lại và ôm nó, cô muốn ngăn bước chân của anh. Nhưng cô lại không thể kiểm soát được lời nói của mình, những lời nói không khiến cho người nghe phải chạnh lòng...
- Không phải là anh bỏ rơi tôi trước sao ?
Taeyeon cười gượng cất lên câu nói cuối cùng rồi quay mặt chạy đi, bỏ lại Beakhyun đau đớn nhìn theo dáng cô đang khuất dần.
'' Hai ta như đôi giày bị tuột dây
Càng ngày, khoảng cách càng lớn...
Trái ngược của tình yêu, không phải là sự chia ly..
Mà là sự vô tình của người kia...
Em xin lỗi, vì đã luôn tìm cách tránh né anh
Bởi vì mỗi khi nghĩ đến quá khứ, em thật sự rất đau
Con tim em mách bảo rằng, chúng ta không thể bên nhau được nữa
Tình yêu, nó khiến cho con người ta phải đau khổ tột cùng...
Nên hãy quên nó đi, quên tất cả...
'' Anh xin lỗi, vì anh luôn cố tìm kiếm em
Mặc dù biết những điều đó là vô vọng
Anh luôn sợ những kí ức đó sẽ bị xóa đi mất
Lúc đó, anh như một đứa vô dụng đáng thương
Và những gì anh có thể làm cho em cũng chỉ là một lời xin lỗi
Tình yêu...thậm chí nếu sẽ lại cô đơn như trước
Thì anh cũng sẽ nói xin lỗi em, anh thật sự rất hối hận
Và cho dù có yêu em đến thế nào, anh cũng chỉ là một tên khốn
Xiin lỗi em...''
|