|
Tác giả |
Đăng lúc 12-1-2015 21:15:19
|
Xem tất
Câu chuyện thứ 16: Công thức tính chiều cao
Ngày nhỏ Do Kyungsoo có một bí mật đó là hy vọng có thể cao lớn như anh hàng xóm. Vậy cho nên rất là chăm chỉ uống sữa, một tháng một hộp Pelis Ensure sáu bảy trăm ngàn là chuyện thường. Nhưng uống hoài hổng cao thì buồn lắm thế là quay sang trách bố mẹ.
“Tại sao ba mẹ sinh con ra lùn quá vậy?”
“Biết thế cho nên mới trợ cấp sữa cho mày cao lên đó mà cũng có cao được phân nào đâu, phí tiền!” – daddy chép miệng đáp lại chẳng mảy may thương cảm cho con trai tí nào.
Kyungsoo buồn, Kyungsoo giận không thèm nói chuyện với daddy nữa cậu đi tìm mami nhõng nhẽo đây.
“Này...nhân tiện lấy daddy ly nước hoa quả nhá con trai, nghe nói uống nước hoa quả cũng tăng chiều cao ấy uống thử đi”
“...” – mỉa mai con à.
...
..
.
“Mẹ bữa nay công ty khám sức khỏe nha người lùn như Baekhuyn còn cao hơn con tới 2cm mẹ nói xem con có phải lùn lắm không?”
“Con đâu có lùn...chỉ quá lùn thôi, ba mẹ đã cố gắng hết sức rồi!” – mami thở dài ôm rổ rau vào bếp.
Do Kyungsoo bảo là tâm hồn bị đả kích sâu sắc lắm daddy với mami không thương cậu nữa a. Có thương thì cũng phải nói đúng sự thật chứ thấp mà bảo cao là dối trá đó nha.
“Huhu...mọi người đều bảo em lùn đó anh, em đâu có lùn đâu cũng hơn mét bảy chứ bộ huhuhu...”
Có ba mẹ không thương Kyungsoo thì Kyungsoo sang nhà hàng xóm, anh hàng xóm dễ thương, dễ mến không có chê bai Kyungsoo như mọi người đâu. À mà anh hàng xóm cao lắm nhá, cao hơn Kyungsoo cả một cái đầu luôn.
“Ừm...so với phụ nữ thì em cao thiệt” – anh hàng xóm thật biết an ủi.
“Kris Wu ý gì đó?” – này thì tròn xoe mắt đe dọa.
“À khen em ấy mà” – vội đổi chủ đề ngay.
“Hừ em biết là em không cao nhưng đâu phải bản thân em muốn thế”
“Ừ cũng phải em mãn teen lâu rồi mà” – câu này là muốn đốt nhà lắm đây.
Lần này Kyungsoo không thèm lên tiếng mà dùng đôi chân giới hạn của mình đá vào đầu gối Kris Wu một cái khiến anh phải la lên đau nha mày.
“Ra đường suốt ngày bị nhầm với học sinh cấp ba anh có vui không?” – đá xong thì tiếp tục đàm thoại.
“Vui! Vui chứ, đã lâu lắm rồi người ta toàn gọi anh là chú đấy” – thật tổn thương.
“Àh...” – một tiếng cảm thán hiểu toàn bộ vấn đề “Nhưng em không thích thế, em đã hai mươi hai rồi, hôm nay còn là sinh nhật của em...”
“Anh thông cảm với chú mày, nhưng cứ nghĩ thế này nhá ông trời không cho ai tất cả em thông minh, lanh lợi hát còn rất hay một chút chiều cao có là gì...em có bao giờ nghĩ cao như anh rất bất lợi không đi toàn đụng cửa, suốt ngày bị kêu là như thằng xì ke rồi già trước tuổi...cho lựa chọn anh sẽ chọn vóc dáng nhỏ bé giống em đó, Kyungsoo cao hay thấp đâu có gì đáng xấu hổ cách mình sống mới đáng quý chứ!” – từ đầu đến giờ câu này là có tính xây dựng nhất đấy.
Người nghe được câu an ủi mong đợi thì cũng nhoẻn miệng cười, đúng là anh Phàm nói câu nào cũng có lí hết á nhưng mà em vẫn muốn cao hơn anh cơ.
“Em vốn cao hơn anh mà...tính từ bầu trời xuống thì em là cao nhất đó!”
“...”
Ngày sinh nhật hai mươi hai, ai đó nhận được lời khen dở hơi mà về nhà ngồi cười cả buổi. Chiều cao tính từ bầu trời xuống...phải rồi tính từ bầu trời xuống Kyungsoo là cao nhất. Đấy, đâu phải lúc nào tạo hóa cũng thắng con người, chỉ cần chúng ta nghĩ nó đúng thì sẽ có cách chứng minh điều đó đúng thôi. Do Kyungsoo không cao nhưng chiều cao của Kyungsoo lại được tính từ bầu trời trở xuống.
P/s: Chúc bé Do Kyungsoo sinh nhật vui vẻ và đừng tự ti vào chiều cao của mình bởi vì trong mắt anh Phàm và ta thì chiều cao của cưng được tính từ bầu trời xuống cơ. ^^ |
|