|
Tác giả |
Đăng lúc 25-12-2014 18:39:41
|
Xem tất
Câu chuyện số 13: Giáng sinh vui vẻ
Ngày cuối đông, chậu hoa ai gửi vì lạnh mà héo khô lại. Người thương hoa nhìn hoa héo thì không chịu được mà ôm chậu hoa khóc tới thương tâm. Hàng xóm nhà bên thấy nhóc con nhà này sao mà phiền phức quá nhớ ra chậu phong lan daddy mới mua cũng na ná chậu hoa nhà nọ thế là len lén lấy hoa đi tặng người ta.
Tối hôm đó, hàng xóm nhà bên bị daddy đánh tới trầy da chóc thịt.
À bữa đó là giáng sinh.
10 năm sau
Bữa nay cũng là giáng sinh, người đi ngoài đường nhiều hơn ngày thường là chuyện đương nhiên. Trên phố đèn hoa nhấp nháy sáng rực cả một vùng trời. Kris Wu một mình đi dạo tìm quà noel cho người thương đột nhiên thấy có cái gì đó không ổn. Nghĩ đi nghĩ lại mà nghĩ mãi vẫn không ra là bất ổn ở chỗ nào, cuối cùng chả thèm nghĩ nữa mà đi vào tiệm hoa tươi.
“Cô ơi hoa này mua bao nhiêu?”
“50 bảng anh”
“15 bảng”
“Không bán ”
“Bán không?”
“Không”
“Mai hoa héo đó!”
“...”
Thế là bán. Kris Wu cầm lẵng hoa lan trên tay tự thấy hình như trả giá còn hơi cao đáng ra nói 5 bảng người ta cũng phải bán. Hoa nhập mà để lâu là không có tốt, lan năm nay mất mùa mà.
Nhắc đến hoa này Kris Wu lại nhớ tới kỉ niệm đau thương ngày xưa đó, cũng chỉ vì một chậu hoa lan mà suýt chút nữa là không thấy tổ quốc đâu rồi. Daddy thường dặn là phải biết yêu thương, chia sẻ với bạn bè Kris chẳng qua thấy nhóc nhà bên lúc đó đáng thương quá trong khi nhà mình hoa cảnh có thừa nên mới đem một chậu thay ông già noel tặng cho em nó. Nào ngờ chậu hoa đó là chậu mà daddy thích nhất, biết chuyện liền nổi giận đem Kris ra đánh...đánh xong thì chắc là khỏe mạnh.
“Hoa của em nè”
“Cảm ơn anh, à em cũng có quà cho anh...”
Người ta mỉm cười rồi chạy vụt vô nhà mang ra một chậu hoa. Kris nhìn qua thoáng sửng sốt hình như đây là hoa của nhà mình mà.
“Cái này...”
“Tặng anh, năm đó em biết là bác trai giận anh vì mang chậu hoa bác thích nhất đi tặng...nhưng mà...em lại không có can đảm nói ra sự thật anh tặng cho em...cây lan đó giờ đã chết rồi đây chỉ là rễ con của nó nhưng nhìn cũng rất giống cây mẹ anh mang chậu hoa này về đền cho bác trai đi!”
“Không phải chứ, chuyện đã 10 năm rồi em còn nhớ sao?”
“Dĩ nhiên rồi, bữa đó anh bị đánh vừa la vừa khóc bảo con sẽ không nói là con mang chậu hoa tặng cho Zi Tao đâu ấn tượng thế sao em quên được!”
“” – nhiều khi cái miệng hại cái thân.
Giờ thì biết cái chỗ bất ổn ấy là gì rồi, mua quà cho người yêu mà lại quên mất quà của cha mẹ. Ôm chậu hoa về nhà cũng cảm thấy hơi khó xử, ngày đó daddy mất đi chậu lan mà buồn mất mấy ngày đêm nào cũng ra vườn hoa chỗ đặt chậu hoa trước đây suy nghĩ hồi lâu. Mami bảo chậu hoa đó là do daddy tận tay mua, kể cả về màu sắc, hương thơm đều hơn những loại lan thường một bậc. Daddy coi chậu lan ấy như sinh mạng mình, trời lạnh thì phủ kín trời ấm thì đưa hoa ra sưởi nắng, ngay cả thời gian tưới nước, bón phân cũng không sai một ngày. Mất đi chậu hoa cũng giống như mất đi một nửa sinh mạng của ông ấy, buồn là chuyện đương nhiên rồi.
Thế cho nên mang chậu lan này về sẽ rất phiền phức, làm sao để daddy vẫn nhận được hoa mà mình lại không khó xử nhỉ? À có cách rồi.
“Nhà số 7 có điện hoa, vui lòng kí dùm vào chỗ người nhận”
Sáng ngày hai mươi lăm, dịch vụ gửi hoa vẫn làm việc thậm chí còn bận rộn hơn ngày thường. Wu mami vì không muốn làm phiền công việc của họ nên cũng kí vào ô người nhận rồi mang chậu hoa vào nhà. Lúc nhìn đã thấy quen rồi khi đặt xuống bàn thì mới ngỡ ngàng thốt lên hoa này sao giống hoa nhà mình quá.
Wu daddy tuổi không còn trẻ, trời lạnh thì ngủ không được nhiều nên sớm ra đã dậy pha trà nướng bánh. Thấy vợ la cái gì đó là lạ liền chạy ra hỏi có chuyện gì, ông già noel có phải đã đọc được thư mà tặng quà cho tôi không?
“Ông già noel thì không có nhưng quà thì có thật này” – Wu mami nhàm chán đưa chậu hoa ra.
“Chậu hoa này” – xúc động tới mức nói không lên lời.
“Ừ, giống hoa lan mình từng mua phải không?”
“...” – gật đầu – “ Mà có ghi người gửi không?”
“Không có, người bên cửa hàng hoa đưa cho tôi cũng không nói ai gửi”
“Không có vậy.chắc chắn là ông già noel động lòng vì năm nào tôi cũng gửi thư nên mới tặng chậu hoa này cho tôi rồi!” – nói rồi giựt lấy chậu hoa ôm lên phòng. “ Con trai mau dậy đi xem ông già noel tặng quà cho daddy này!”
“” – mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh.
Wu mami lần đầu cảm thấy một mình chăm sóc cho hai đứa trẻ trong nhà thật quá sức.
Giáng sinh trẻ ngoan ai cũng có quà, thật là thích quá đi. |
|