Quên mật khẩu
 Đăng ký
Tìm
Tác giả: benhockon
In Chủ đề trước Tiếp theo
Thu gọn cột thông tin

[Series] [Series | K+] Hậu trường invincible ss2 ep 26 | benhockon | MyungZy | Completed

[Lấy địa chỉ]
41#
 Tác giả| Đăng lúc 18-4-2013 21:02:40 | Chỉ xem của tác giả
               


                                                                         Quákhứ, hiện tại và tương lai-FeiZy

                                                                                                          *o0o*

Suzy và Fei là đôi bạn thân học chung với nhau từ nhỏ. Giữa họ có những tình cảm không thể xác định được. Cho đến một ngày kia khi Fei bảo cô phải rời khỏi nơi đây và không thể gặp suzy nữa thì suzy mới nhận ra vị trí của fei trong tim mình. Liệu tình cảm của họ sẽ như thế nào...

                                                                                                  *o0o*

Một buổi chiều tan trường, suzy đạp xe đạp chở fei trên con đường quen thuộc. Hai bên là hàng cây xanh thắm cùng với chút ánh nắng xuyên qua kẽ lá. Có lẽ đối với suzy và fei thì con đường này đã in sâu nhiều kỉ niệm của hai người, vui có và buồn cũng có. Họ cùng nhau trải qua những kỉ niệm của tuổi thơ cho đến hiện nay. Suzy luôn cảm thấy hạnh phúc khi được ngày ngày cùng tung tăng đến trường với fei . Nếu như không có ngày hôm ấy, ngày mà suzy không hề nghỉ tới nó.... cái ngày khiến cho suzy và fei xa nhau mãi mãi...

                                                                        *o0o*

"Suzy ah! Chúng ta đi ăn mì ramen nhé." -Giọng Fei ngọt ngào cất lên từ phía sau, đôi tay cô đặt nhẹ lên vòng eo của suzy.

"Được á! Nhưng sao hôm nay cậu lại muốn ăn nó."-Suzy ngạc nhiên ngoái đầu ra phía sau hỏi Fei.

"Không sao cả ! Tại....tại..tớ.. tớ chỉ đơn giản là muốn ăn thôi."-Fei ấp úng , gương mặt cô đột nhiên thay đổi. Một nổi buồn miên man hiện rõ trên gương mặt cô. Buông nhẹ đôi tay mình ra khỏi vòng eo của suzy cô thở dài bất tận "Haizzz...chẵng lẽ tớ phải xa cậu mãi mãi sao suzy? Tớ..tớ thật sự không muốn điều đó xảy ra.."-Fei lẩm bẩm.

"Cậu bảo sao? Sao phải xa tớ?"-Suzy tò mò khi vô tình nghe được những lời khó hiểu của Fei.

"Cậu nghe nhầm rồi, tớ có nói gì đâu, tớ bảo là tớ đang đói mà"-Fei cố gắng để tiếng cười phát ra thành tiếng cho suzy an tâm, rồi gương mặt ấy lại nhanh chống trở về vị trí ban đầu.

                                                                      *o0o*

"Cô ơi! Cho cháu 2 tô mì ramen ạ!" -Giọng suzy hào hứng

5 phút sau nhân viên mang ra 2 tô mì ramen đặt ngay trước mặt cả hai. Suzy hớn hở dùng đũa trộn đều cả hai tô rồi đưa đũa cho Fei. Suzy cặm cụi ăn phần mì của mình mà không đề ý đến gương mặt Fei lúc này. Fei ngồi lặng lẽ ngắm nhìn suzy đang hào hứng ăn mà không nghỉ ngợi gì. Fei mỉm cười nhẹ khi trông thấy sợi mì dính trên cằm của suzy. Đó là nụ cười đầu tiên trong suốt ngày hôm nay của Fei. Suzy vẫn thế vẫn hồn nhiên và đáng yêu như ngày nào.

"Suzy"-Fei gọi tên cô trong vô thức rồi lại nhìn đi chổ khác để tránh ánh nhìn của Su.

"Sao thế? Cậu không ăn à?"-Suzy ngạc nhiên nhìn vào tô mì của Fei. Nó vẫn nguyên vẹn fei không đụng đũa vào. Suzy bắt đầu lo lắng khi thấy biểu hiện lạ lùng của fei từ sáng giờ.

"Có chuyện gì đúng không?"-Suzy gặng hỏi Fei trong khi fei lại đang lãng tránh ánh mắt của cô.

"Cuối......cuối....cuối tháng này...."-Fei ấp úng.

"Cuối tháng này thế nào?"-Suzy tò mò và gấp đũa mì đưa lên miệng.

"Tớ có chuyện muốn nói với cậu. Nhưng cậu hứa là không được giận tớ nhé!"-Fei tỏ vẻ nghiêm trọng.

"Uhm! Tớ sẽ không giận đâu, cậu nói đi"-Suzy tò mò và nhìn thẳng vào mắt fei lắng nghe câu trả lời từ cô bạn thân.

"Cuối tháng này tớ sẽ đi du học ở New York. Vài tháng trước tớ quen được một chàng trai qua mạng ở bên ấy. Bọn tớ nói chuyện rất hợp nhau, cậu ấy cũng rất quan tâm tớ. Vì thế tớ muốn sang bên ấy để được ở gần cậu ấy hơn. Tớ không muốn xa cậu đâu. Nhưng tớ không thể lựa chọn, đó là cách tốt nhất cho cậu và tớ. Tớ xin lỗi vì đã không nói trước với cậu"-Fei nhìn suzy. Lúc này nàng đang cúi gầm gương mặt mình xuống tô mì, cổ họng suzy ngẹn đắng và sống mũi cay cay. Khóe mắt cô bắt đầu đỏ dần. Su như không thể tin được những gì thốt ra từ miệng fei vừa rồi. Vì một người con trai nào đó mà fei chỉ vô tình quen biết qua mạng mà fei đành vứt đi tình bạn gần 15 năm của hai người. Tim Su như thắt lại, nó đập những nhịp đập khó khăn. Su đang cố gắng ngăn không cho nước mắt mình trào ra. Kiềm nén nỗi đau sắp mất đi người quan trọng nhất trong tim mình suzy hít một hơi thật sâu và dài...

"Thôi không ăn nữa. Chúng ta về thôi...  Cô ơi tính tiền"-Suzy móc trong ví ra 200won đặt lên bàn và nhanh chóng đứng dậy . Cô cố gắng bước những bước thật dài để nhanh chóng tới nơi lấy xe. Fei đuổi theo cô từ phía sau.

                                                                    *o0o*

"Suzy ! Cậu giận tớ à?"-Fei ngồi phía sau và cất tiếng gọi. Nhưng suzy ko trả lời. Cô im lặng và tiếp tục đạp xe đi trong dòng người.

"Két..."-Suzy phanh xe lại và với gương mặt lạnh như băng cô bảo "Tớ về đây, cậu vào nhà đi"-Nói rồi suzy lao xe đi mất, để lại fei đứng đấy ngây ngô.

Suzy tiếp tục lao về phía trươc, tim cô lúc này như chết lặng theo những lời nói của fei vừa rồi. Cô không thể ngăn nổi nước mắt của mình nữa, nó đã không theo sự điều khiển của cô. Nó đã rơi ra... Những giọt nước mắt còn nóng hỏi đang lăn dài trên gương mặt ngây thơ của cô.

                                                                           *o0o*

"Suzy à! Con không đi học sao?"-Omma suzy dưới nhà gọi vọng lên phòng. Nhưng đáp lại là sự im lặng kì lạ của suzy.

"Suzy ah...."-Omma cô tiếp tục gọi. Nhưng vẫn là sự im lặng của cô..

"Suzy ak..."-Vẫn là sự im lặng của suzy. Omma cô bắt đầu lo lắng và chạy lên phòng cô xem sau.

"Kịch...kịch.." Cửa bị khóa trái. Omma hết sức lo lắng bà đứng bên ngoài hét vang

"Suzy ah! Có chuyện gì sao con? Mở cửa cho omma nào?-Omma su lo lắng

1phút

5phút

Rồi 15 phút trôi qua trong yên lặng. Mẹ suzy hoảng sợ và lo lắng cho đứa con gái bé nhỏ của mình...Từ trước tới giờ cô chưa bao giờ có thói quen khoa trái cửa và cũng ko để mẹ cô gọi dậy đi học. Tất cả đều do cô tự giác. Nhưng hôm nay thật lạ... bà suy nghỉ trong giây lát rồi chạy xuống nhà dùng điện thoại bàn gọi vào số của suzy hy vọng cô sẽ nghe máy.

Tút...tút....tút....tút....tút... Những tiếng chuông điện thoại kéo dài. Nhưng suzy ko nghe máy...Bà bắt đầu suy nghỉ những điều ko hay ...nước mắt bà bắt đầu rơi.

"Tách" Cửa phòng suzy mở ra và cô từ từ đi ra, chỉ trong 1 đêm mà cô hóc hác quá nhiều, đôi mắt thâm quằn vì mất ngủ. Và nó còn sưng húp do cô khóc quá nhiều. Vừa nhìn thấy đứa con gái bé bỏng của mình mở cửa bà nhanh chóng chạy đến bên suzy và ôm chầm lấy cô xoa xoa gương mặt con gái mình.

"Con làm sao thế? Xảy ra chuyện gì sao?"-Omma cô lo lắng và đôi mắt đỏ hoe

"Omma...cậu ấy bảo sẽ rời xa con. Cậu ấy ko cần con nữa hixhix"-Suzy tiếp tục khóc và dường như nước mắt đã ko còn rơi được nữa. Chỉ biết lúc này tim cô rất đau khi nghỉ về fei.

"Không sao đâu con gái fei đi du học thôi mà. Còn con bé sẽ lại về với con mà"-Bà dỗ dành suzy và xiết chặt đứa con bé nhỏ của mình vào lòng.

"Con không muốn như thế. Omma cho con đi du học đi. Con không thể sống ở nơi này mà không có fei omma à ! Con không thể! Không thể omma à"-Suzy khóc nấc lên.

"Được rồi! Được rồi omma sẽ cho con đi vào cuối năm nay"-Omma

"Không được! Con phải đi trước cậu ấy. Con không muốn mình là người tiễn cậu ấy ra sân bay omma à. Con muốn cậu ấy phải nhớ con và nhớ những kỉ niệm của cả hai."-suzy lại khóc

                                                                   *o0o*
Hai tuần sau đó, Fei cầm chiếc điện thoại trên tay và phân vân. Cô rất nhớ suzy, cô muốn gọi ngay cho suzy vào lúc này. Nhưng nếu như cô gọi cho suzy thì có lẽ cô không còn đủ dũng cảm để rời xa cô ấy. Có lẽ sự ích kỉ để chiếm hữu suzy cho riêng mình với cô thật sự rất lớn. Vì thế cô rất sợ, sợ một ngày nào đó suzy sẽ khóc ròng tiễn đưa cô. Cô thật sự không muốn điều đó đến với suzy của cô. Fei thà cam chịu để suzy nghỉ mình là người ko xem trọng tình cảm 15 lăm năm của cả hai. Còn hơn suzy sẽ đau khổ vì cô cả đời. Cô quyết định dừng lại tất cả trước khi nó lún sâu thêm.

"Tớ nhớ cậu suzy! Tớ nhớ nụ cười ấm áp của cậu"-Một giọt nước mắt khẽ rơi ra từ khóe mắt fei. Kiềm chế con tim mình không cho nó lên tiếng. Fei lấy hết can đảm nhắn 1 tin nhắn cho suzy.

"Cậu đang ở đâu thế?"-Người nhận suzy

1phút sau

Bíp...bíp...bíp... bạn có một tin nhắn mới

"Đang ở sân bay Seoul"-Người gửi Suzy

Bàng hoàng khi nhận được tin nhắn từ suzy. Fei như ko thể tin được những gì mình nhìn thấy trong tin nhắn. Cô vội vàng rời khỏi nhà vaw chạy đến sân bay.

                                                                    *o0o*

20 phút sau tại sân bay Seoul. Fei lao mình trong mình trong dòng người đông đúc để tìm kiếm suzy. Fei dáo dát kiếm tìm, cô xoay người 360° để tìm bóng dáng thân thương của suzy. Fei chạy quanh đại sảnh của sân bay mà vẫn không thấy bóng dáng suzy đâu. Thất vọng tràn trề fei quay đầu đi về.

"Cậu tới đây làm gì?"-Tiếng nói quen thuộc cất lên từ sau lưng khiến fei mừng rở. Cô quay đầu lại và nhận ra đó là suzy . Người cô đang tìm kiếm. Fei lao nhanh về phía suzy và ôm chầm lấy su.

"Ôm chầm....tớ cứ tưởng sẽ ko gặp được cậu lần cuối chứ. Nhìn thấy cậu không sao thế này tớ rất vui. Có lẽ do tớ lo lắng quá nhiều . Cậu cứng rắn hơn tớ nghỉ. Chúc cậu đi mạnh giỏi nhé. Và cậu sẽ tìm thấy hạnh phúc của riêng mình..Tớ không thể cho cậu những thứ mà cậu muốn. Tạm biệt cậu, người chiếm vị trí quan trọng nhất trong lòng tớ."-Fei vuốt nhẹ lên mái tóc của suzy rồi đẩy nhẹ người cô ấy ra và chạy đi mất. Chỉ để lại suzy với những ý nghỉ mông lung. Cô vừa giận vừa trách fei quá vô tình với cô. Nhưng cô không biết được sự thật về hành động của fei. Những giọt nước mắt tiếp tục ngự trự trên gương mặt cô...

"Chuyến bay đi New York chuẩn bị cất cánh, xin mời các hành khách....."

Suzy lặng lẽ kéo vali đi vào trong cửa cảnh. Tim cô thắt lại, nước mắt không ngừng rơi. Cô muốn nói với fei rất nhiều nhưng cô không thể vì cô sợ khi nói ra cô sẽ mất fei mãi mãi. Cô muốn giữ fei bên mình với tư cách không phải là một người bạn. Nhưng cô không thể thốt thành lời. Ngày mà fei bảo cô ấy sẽ đi du học để được gặp một người con trai nào đó. Cũng là lúc trái tim cô tan nát...

                                                                        *o0o*

Sáu tháng sau. Mới đó mà suzy đã sang New York được 6 tháng rồi. Ngày ngày cô đều nhìn vào điện thoại và chờ đợi tin nhắn hay cuộc gọi gì cũng được từ fei, màn hình vi tính của cô luôn mở 24/24 với hy vọng sẽ nhận được Email hỏi thăm từ fei. Nhưng tất cả đều không thấy đâu. Điện thoại của fei cũng không lien lạc được, cô thầm nghỉ có lẽ fei đã quên cô vì có hạnh phúc riêng rồi....Hôm nay là sinh nhật suzy nhưng chỉ một mình cô với chiếc bánh kem và bài hát do cô hát. Không nến, không tiếng cười cũng không có được những lời chúc mừng từ bạn bè. Vì đơn giản là cô không có nhiều bạn. 15 năm qua lần nào cô cũng đều ăn mừng sinh nhật cùng với fei. Nhưng năm nay fei đã bỏ rơi cô vì một anh chàng nào đó rồi.

Cô nhớ fei lắm. Nhớ da diết không thôi, nhớ những lúc cô mè nheo đòi quà sinh nhật của fei. Nhưng tất cả hết rồi, bây giờ chỉ có mình suzy cô đơn bên chiếc bánh sinh nhật của mình cùng với những giọt nước mắt luôn theo cô mỗi khi đêm về vì nhớ đến fei và gia đình....

                                                                     *o0o*

Hai năm sau, suzy quay trở về Hàn Quốc đúng vào ngày sinh nhật của mình. Năm nay có lẽ đở hơn 2 năm trước vì sinh nhật năm nay cô có mẹ bên cạnh và che lấp đi sự trống vắng trong cô.

"Suzy con có thư này!"-omma suzy nói và chìa ra trước mắt su một phong thư được dán rất cẩn thận. Nhìn vào người gửi suzy bất ngờ khi nhìn thấy cái tên ấy. Và lá thư này được gửi vào ngày sinh nhật của cô cách đây 2 năm. Vội vàng mở lá thư ra suzy chăm chú.

   "Gửi Suzy! Người luôn luôn chiếm vị trí quan trọng trong lòng tớ.
Khi cậu nhận được lá thư này thì có lẽ tớ và cậu đã không còn gặp nhau nữa rồi.
Nhiều lúc tớ rất muốn nói hết lòng mình cho cậu hiểu được việc, cậu quan trọng với tớ như thế nào. Thế nhưng tớ không thể nói được vì tớ sợ làm tan vở tình bạn của chúng ta.
Thật ra tớ ko hề sang New York du học hay gặp mặt một người con trai nào cả. Thật sự thì tớ phải đi để hoàn thành ca phẩu thuật tim mà có lẽ sẽ chẳng thể nào quay trở về bên cậu được nữa. Tớ rất sợ khi nói ra sự thật với cậu thì sẽ làm cho cậu đau khổ và tớ cũng ko có cam đảm để nói với cậu.
Ngày cậu đi tớ nhớ cậu rất nhiều, tớ muốn giữ cậu lại lắm. Nhưng tớ không thể....tớ ko có đủ can đảm cậu à.
Tớ hy vọng cậu sẽ tìm được hạnh phúc của riêng mình và đừng giận tớ nhé. Cậu luôn là người chiếm vị trí quan trọng trong lòng tớ. Và đừng nghỉ nhiều tới ngày hôm qua nhé vì nó chỉ là quá khứ. Cậu cũng đừng nghỉ tới tương lai vì không có mình nữa. Nó chỉ là ảo mộng thôi cậu à. Nhưng mà cậu hãy sống vì ngày hôm nay nhé. Đó là hiện tại đối với cậu. Hãy sống cho thật tốt cậu yêu nhé. Tớ nhớ cậu.

Tái bút Fei người đã làm cậu tổn thương."


Xiết chặt lấy lá thư trên tay suzy run run. Nước mắt ướt đẫm gương mặt cô cùng với lá thư. Từ từ nhẹ nhàng đứng dậy, suzy dắt chiếc xe đạp ra khỏi nhà và lao đi vun vút trên con đường quen thuộc ngày nào mà cô và fei cùng trải qua. Chạy qua nơi này nước mắt suzy lại rơi mỗi lúc nhiều hơn vì nhớ đến fei. Dừng lại bên chiếc xích đu gần đấy trong công viên, nơi mà cô và fei đã từng bên nhau rất hạnh phúc....

"Tớ nhớ cậu fei...Cậu cũng chiếm giữ một phần rất quan trọng trong lòng tớ. Đó là trái tim tớ cậu biết không?"-Suzy lại khóc, chưa bao giờ cô khóc nhiều như hai năm nay, kể từ khi fei rời xa cô thì cô luôn khóc thầm mỗi đêm.

"Fei...sao cậu dám đánh tớ"- Suzy giật mình nhìn quanh khi có ai đó vừa cất tiếng gọi cái tên mà cô đang nhớ.

"Su ú này sao này cậu ko được giành đồ ăn của tớ nhé, hãy ăn nếu có sự cho phép của fei này nhé"-Cô bé có tên Fei lên tiếng dạy đời cho cô bạn mình. Suzy ngồi đấy nhìn chăm chú vào hai đứa trẻ vừa khóc vừa cười . Cười vì ngày xưa cô và fei cũng hay như thế. Còn khóc vì giờ đây cô đã nhận ra được tình cảm của fei dành cho mình nhưng tất cả đã quá muộn màng. Suzy dùng tay quẹt đi những giọt nước mắt trên đôi mi rồi thẩn thờ nhìn xa xăm.

"Cậu không lạnh sao?"-Tiếng một người con gái cất lên từ phía sau. Suzy giật mình quay lại và thất thần khi nhìn thấy gương mặt ây. Gương mặt người con gái mà cô đang rất nhớ và khóc ròng vì nghỉ cô ấy đã quên cô. Vui mừng suzy đứng phắt dậy và nhào đến ôm chầm lấy người con gái ấy và hét lớn.

"Fei là cậu....đúng là cậu rồi ! Tớ nhớ cậu lắm."

THE END

P/S:Lần đầu viết theo kiểu gà bông thế này hy vọng mọi người thix nhé. Nói thật tớ viết fic rất kém mem thông cảm

Bình luận

Gì mà ố ồ thế hss  Đăng lúc 18-4-2013 09:33 PM
ồ ồ  Đăng lúc 18-4-2013 09:30 PM
temmmmmmmmmm, đọc xog com =))  Đăng lúc 18-4-2013 09:07 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

42#
Đăng lúc 20-4-2013 11:52:27 | Chỉ xem của tác giả
haha, ss viết này có đoạn sad là lúc chia tay ở sân bay
lần đầu tiên đọc fic mà fei với zy cứ như là yêu nhau ấy
ko dám xa nhau
nhưng mà e phải công nhận là hay
cái đoạn fei nói sắp đi qua mĩ với bạn trai,chắc fei yêu ngừi bạn trai đó lắm nhỉ
tội su ú nhà mềnh, yêu fei lắm lắm lun z mà
hê hê nhưng mà đoạn cúi gặp nhau là hạnh phúc rùi ss nhỉ

Bình luận

sao ko đọc hả ss  Đăng lúc 20-4-2013 06:49 PM
Hjxhjx ss định bảo em đừng đọc cái này hjxhjx. Tại mem ye6ucau62 nên ss mới vik thui hjx  Đăng lúc 20-4-2013 03:06 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

43#
Đăng lúc 21-4-2013 17:02:00 | Chỉ xem của tác giả
sorry ss hôm nay em mới đọc fic ss nè
fei thật là đáng yêu quá ss nhỉ <#
cuối cùng gặp nhau cũng hạnh phúc rồi <3
em tiếc là fei với suzy không đến được với nhau đó ss à
heheh :x mem yêu cầu mà ss viết hay nữa chứ

Bình luận

Mem yêu cầu couple nào thì ss phải vik về couple đó thui hjx khổ thân  Đăng lúc 21-4-2013 06:02 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

44#
 Tác giả| Đăng lúc 21-4-2013 18:16:08 | Chỉ xem của tác giả
                                                                        
*CẢNH BÁO SHORT NÀY LÀ RATING "M" NHÉ VÌ THẾ SẼ CÓ VÀI CẢNH DƯỚI 16+ KHÔNG ĐƯỢC XEM

                                                                  Trò đùa định mệnh-TaecZy

                                                                                              *o0o*

CASTING:

+SUZY: Một cô gái mồ côi bố từ nhỏ đến năm 18 tuổi thì mẹ cô cũng qua đời trong cơn bệnh nặng. Cuộc sống cô thay đổi kể từ đấy. Với lứa tuổi đó cô đã gánh chịu quá nhiều đau khổ so với những người đồng trang lứa. Mọi thứ tưởng chừng đã quá đủ để bi thảm với suzy thế nhưng không ai ngờ được vào cái đêm hôm ấy. Cái đêm nghiệt ngã khiến cô phải gánh chịu cơn đau thể xác và tủi nhục. Nhưng lại khiến cô tìm thấy hạnh phúc của đời mình. Người con trai đã cứu giúp cuộc đời cô bằng trái tim chân thành. Nhưng cô luôn cảm thấy mặc cảm và tội lỗi khi ở bên anh cùng gia đình anh. Cô xót xa đau đớn khi bản thân không thể giữ được sự tinh khiết cho người cô yêu. Giá như cô gặp anh sớm một tí thì có lẽ mọi chuyện đã không như bây giờ.

+Taecyeon: Người đã vô tình gặp được suzy trong đêm định mệnh trớ trêu ấy. Anh đã yêu cô, yêu hoàn cảnh và yêu cả con người cô, anh cần cô hơn bất cứ ai trên thế giới.

                                                                                   *o0o*

FLASHBACK

Hai gã thanh niên cao ráo với nét mặt hun dữ đang dồn cô gái vào chân tường trong một con hẽm nhỏ, không một bóng người. Cô gái sợ sệt run lên cầm cập, nét mặt tái xanh không một chút máu.

"Hai...hai..người định làm gì..."-Cô gái sợ sệt bước lùi về chân tường. Rồi một trong hai gã thanh niên đó sất láo, dùng 1 tay đặt lên gương mặt cô và nghiến răng keng két.

"Em nghỉ hai anh sẽ làm gì em nào?"-Đôi tay gã đang mân mê khuôn mặt bầu bĩnh của cô gái. Cô ấy hoảng sợ và bật khóc van xin. Nhưng hai con người máu lạnh ấy đâu dễ dàng gì tha cho một cô gái xinh đẹp như cô. Với cái tuổi đang nảy nở và đẩy đà kia càng kích thích sự cuồng nhiệt của hai gã biến thái ấy. Mặc cho cô gái đó có kêu gào thảm thiết và van xin đi nữa, hai con người dã thú ấy vẫn ngang nhiên xé toạt chiếc áo trên người cô. Bàn tay của gã lần mò trên cơ thể cô. Đôi môi gã giữ chặt lấy đôi môi cô gái. Nhưng cô gái đã cắn vào nó một cái khiến cho gã thanh niên ấy giận dữ tát vào mặt cô một cái đau điếng. Nó in hằn 5 ngón tay trên gương mặt cô. Gã còn lại đang khám phá gương mặt cô bằng chiếc lưỡi của chính mình. Cô gái vùng vẫy và kêu gào trong vô vọng. Cô đã mất đi sự trong trắng của đời mình vì hai tên biến thái ấy.

Hai gã đang trong cơn hoang lạc bỗng một chàng trai với thân hình vạm vỡ, đôi tay săn chắc không biết từ đâu xuất hiện, trông thấy cảnh tưởng hãi hùng diễn ra trước mắt mình đối với một cô gái nhỏ bé thế kia. Anh câm phẫn những loại người như thế. Anh ngồi xuống nhặt khúc cây vuông gần đó và nhào tới đập vào lưng một trong hai gã kia, bất ngờ xen lẫn ngạc nhiên hai gã quay sang trừng mắt và với bộ dạng không xem ai ra gì đấy nhào tới đấm vào mặt người con trai ấy. Nhưng anh kịp né và đập thêm một gậy nữa vào lưng tên đó, khúc cây gãy làm đôi do sức mạnh của anh. Tên kia nằm bẹp tại chỗ, anh tiến đến tên còn lại. Lúc này hắn đang run lẩy bẩy nhưng cố làm ra vẻ.

"Mày hay đấy thằng ranh con, mày biết tao là ai không hả?"-Gã thanh niên sất láo.

"Tao biết mày là tên biến thái, mặt người dạ thú, sống không bằng súc sinh, hôm nay mày gặp Taecyeon này là xui cho mày rồi. Tao đang ngứa tay đây."-Anh bẽ tay rốp rốp vào nhào tới đấm thật mạnh vào mặt tên đó khiến hắn không kịp né nên té nhào xuống đất, miệng hắn chảy máu. Hắn đứng dậy loạng choạng và nhào tới tung cú đấm vào mặt Taec nhưng vô ích anh đã né được và xoay người lại đạp cho hắn một cước lăn nhào. Hắn nằm xuống bất tỉnh. Móc điện thoại và gọi cho cảnh sát tới. Song anh tiến về phía cô gái bị hai tên biến thái ấy làm nhục, anh ngồi xuống nhẹ nhàng chỉnh lại chiếc áo bị xét nát của cô, anh cởi chiếc áo thun của mình ra và choàng qua vai cô. Những khúc thịt săn chắc trên cánh tay và cơ bụng của anh hiện rõ lên trong bóng tối. Cô gái thút thít rụt rè ngồi ép mình vào tường không dám lên tiếng... cô chỉ biết khóc và khóc mà thôi. Chàng trai nâng gương mặt cô lên và ngắm nhìn những vết bầm trên gương mặt cô. Bỗng tim anh xốn xang lạ thường, anh như rung động trước nét mặt ấy, dù đang bị những vết bầm xâm chiếm trên gương mặt cô. Nhưng gương mặt đó của cô lại có một sức hút lạ kì, nó lôi cuốn anh chạm vào đó. Trong vô thức bàn tay anh chạm vào vết thương trên má cô. Cô khẽ rên lên vì đau làm anh giật mình giật tay lại.

"Tớ là Taecyeon còn cậu....cậu tên gì?"-Taec ấp úng, vẻ oai hùng khi anh hạ gục hai tên biến thái khi nãy chạy đâu mất. Đứng trước mặt cô gái hiện giờ là một anh chàng e ngại hỏi tên một cô gái.

"Su......suzy..."-Cô gái ngập ngừng trong nước mắt.

"Bi...bo......bi.....bo...."-Tiếng xe cảnh sát tới và dẫn mọi người về cục.

END FLASHBACK

"Suzy....em sao thế?"-Taec mở cửa phòng đi vào và giật mình nhào tới ôm chầm lấy suzy, cô nàng đang ngủ nhưng nước mắt không ngừng rơi ra trên khóe mắt cô, anh ôm xiết cô vào lòng, bàn tay anh xoa nhẹ lên gương mặt cô. Cô từ từ mở mắt ra và nhận ra ánh nhìn tha thiết của Taec dành cho cô. Cô biết mình lại khóc trong mơ, cũng đã 5 năm rồi thời gian trôi qua rất nhanh . Nhưng nỗi ám ảnh của cô về cái đêm kinh hoàng đấy vẫn không phai mờ. Cô cảm thấy có lỗi với Taec khi không thể quên đi quá khứ và chung sống cùng anh như những cô gái bình thướng khác. Đã bao lần cô quyết định rời xa anh, rời xa cái kí ý nhục nhã kia. Nhưng chính anh lại làm cho cô không thể rời xa anh. Những lúc vắng anh cô rất nhớ, thật sự rất nhớ. Cô muốn trao hết những gì ở cô cho anh. Nhưng mỗi lần môi hai người chạm vào nhau thì kí ức kinh hoàng của ngày hôm ấy lại hiện về trong cô. Rồi cô lại đẩy anh ra, thế nhưng anh không buồn hay trách cô vì điều gì cả, anh cam chịu và chấp nhận đợi chờ cô, đợi cái ngày cô có thể gạt bỏ hết mặc cảm và chấp nhận anh.

"Em lại mơ thấy nó à?"-Taec nhìn suzy ấu yếm hỏi.

"Uhm! Nó lại hiện hữu trong giấc mơ của em"-Suzy bậc khóc. Taec cảm thấy tim mình đau nhói khi trong thấy suzy như thế, anh càng trách bản thân mình khi không giúp được gì cho cô. Anh xiết chặt suzy vào lòng, ôm cô trong vòng tay. Anh không muốn buông cô ra , thật sự không muốn. Anh chỉ muốn ôm cô và bảo vệ cô mãi mãi thôi.

"Buông em ra! Em khó thở Taec à!"-Suzy cố vùng vẩy để thoát khỏi vòng tay của Taec.

"Không! Anh sẽ không buông đâu, anh muốn ôm em thế này mãi mãi."-Taec cười ma mảnh rồi lại ôm chặt suzy thêm.

"Cắn..."

"Ui..za"-Suzy cắn vào tay anh chàng khiến anh la oai oái. Buột lòng anh phảo buông suzy ra. Cô nàng ngồi cười khúc khích khi thấy biểu hiện đó của anh. Anh thì đang xoa xoa cánh tay mình. Nó in hẳn nguyên dấu răng của cô lên trên ấy.

"Sao em cắn anh! Anh phải đi chích ngừa thôi"-Taec làm cử chỉ đáng yêu, khiến suzy bậc cười. Nụ cười ngây thơ đánh cắp trái tim bất cứ người đàn ông nào khi trông thấy. Nhìn cô thế này , khó có ai biết được trái tim cô từng bị tổn thương. Anh xích lại gần suzy, đặt đôi tay mình lên mặt cô. Suzy từ từ nhắm mắt lại để đón nhận nụ hôn từ đôi môi anh. Nhẹ nhàng và từ tốn anh áp sát đôi môi mình vào môi su. Lưỡi anh bắt đầu đi sâu vào trong khoan miệng của suzy, từ từ nó tung tăng khám phá bên trong và quấn lấy chiếc lưỡi của suzy. Bất ngờ một giọt nước mắt rơi ra trên khóe mắt suzy ,cô bậm chặt môi mình lại và đẩy Taec ra . Cô đứng xoay lưng về phía Taec.

"Em...em..em xin lỗi! Hãy cho em thêm thời gian"-Suzy dùng tay mình quẹt đi những giọt nước mắt. Taec không giận cô, vì anh đã quá quen với việc này rồi. Nhưng anh vẫn chờ và chấp nhận tất cả. Anh từ từ đứng dậy và vòng tay qua eo suzy, anh ôm gọn vòng eo ấy của suzy và nhẹ nhàng bảo.

"Không sao đâu! Anh sẽ chờ mà, dù là 10 năm hay 20 năm hay là cả đời thì anh vẫn chờ"-Taec hạ nhẹ cằm mình lên đôi vai bé nhỏ của suzy. Suzy đang khóc, khóc cho sự yếu đuối của bản thân, khóc vì cô đã làm cho Taec đau khổ, thời gian qua cô đã chiếm giữ Taec cho riêng mình nhưng cô chẵng làm được gì cho anh. Ngay cả hôn cô cũng chưa bao giờ trao cho anh trọn vẹn. Cả hai quen nhau đã được 4 năm rồi nhưng chỉ có thể là nắm tay chứ chưa bao giờ cô cho anh đi quá mức của ranh giới. Đôi khi cô rất muốn trao cho anh nhưng cái nỗi ám ảnh kia nó quá lớn. Khiến cô không thể nào gạt bỏ nó ra khỏi trái tim mình.

"Em đừng khóc nữa mà! Đừng suy nghĩ nhiều, anh không sao đâu, anh yêu em và tôn trọng em, vì thế anh sẽ chờ em."-Taec âu yếm và nhẹ nhàng dỗ dành suzy. Đột nhiên suzy xoay người lại, cô dùng hai tay mình ghì chặt gương mặt Taec. Suzy nhướng người đặt đôi môi mình vào môi Taec, những giọt nước mắt không ngừng rơi ra trên gương mặt cô, nó rơi mỗi lúc nhiều hơn. Nhìn thấy suzy đang cố ép bản thân mình để làm anh vui, tim anh đau nhói, anh không muốn cô làm như thế. Anh yêu cô vì cô là chính cô, anh yêu trái tim cô chứ không phải vì anh ham muốn, cái anh cần là sự tự nguyện của cô, anh đẩy suzy ra và xoay người đi chỗ khác.

"Em đừng làm như thế! Anh không phải vì những thứ đó mà ở bên em, anh ở bên em đơn giản vì anh yêu em, yêu tất cả những gì ở con người em, và anh tôn trọng em. Anh đã dọn sẵn đồ ăn sáng rồi, em thay đồ rồi xuống nhanh đi. Anh xuống trước đây"-Taec chậm rãi bước ra khỏi phòng để lại một mình suzy đứng đấy. Chân cô khụy xuống, cô khóc nhiều hơn lúc nãy. Thật ra Taec chưa đi, anh đang đứng ngay cửa và lắng nghe tiếng khóc của cô, tim anh quặng đau khi nghe thấy những âm thanh đó. Nước mắt anh rơi ra trong vô thức. Anh đã khóc ư? Có lẽ là lần đầu tiên anh khóc vì một người con gái. Người mà anh không thể sống thiếu cô.

"Xoảng....."-Tiếng thủy tinh vở vang lên trong phòng suzy làm Taec hốt hoảng, anh đẩy cửa xông vào. Suzy đang ngồi đấy bên đống thủy tinh vở,tay cô chảy máu. Anh vội vàng lao tới bên cô nắm lấy cánh tay đang chảy máu kia của cô, anh giận dữ.

"Sao em lại làm thế? Đó là hành động của kẻ trốn chạy! Em không nghỉ cho bản thân em thì cũng phải nghĩ đến anh chứ? Anh sẽ ra sao nếu như sống thiếu em?"-Anh đã khóc khi trông thấy suzy như thế, một người mạnh mẽ như anh có đôi lúc lại khóc vì một con gái như thế này. Suzy nức nở không nói gì. Taec ôm chặt lấy suzy trong vòng tay.

"Hãy để anh bảo vệ em, hãy gạt bỏ hết quá khứ ra khỏi tâm trí em, hãy sống đừng nghĩ tới ngày hôm qua nữa, mọi chuyện qua rồi không thay đỗi được gì đâu. Em có ôm nó trong tim thì cũng ko giúp được gì đâu"-Taec đở suzy ngồi lên giường, cô nàng nức nở

"Em sẽ quên, sẽ quên hết quá khứ, em sẽ sống vì anh. Em xin lỗi, xin lỗi vì đã làm anh tổn thương"-Suzy nhào tới quàng qua cổ Taec khóc nấc lên. Taec nhẹ nhàng gở tay suzy ra kéo cô ngồi xuống vị trí đối diện , anh nhìn thẳng vào mắt cô và nhắn mạnh từng chữ.

"Anh...sẽ...bảo..vệ...em...cả...đời...anh...yêu...em!"-Ánh mắt hai người giao nhau, không ai nói gì thêm nữa, cánh tay Taec đang mân mê trên gương mặt suzy và lao khô những giọt nước mắt cho cô. Anh cúi đầu sát xuống đến gần bờ môi căn mộng của suzy...từ...từ...và nhẹ nhàng anh áp sát môi mình vào môi cô. Một lần nữa chiếc lưỡi anh lại tung tăng khám phá bên trong khoan miệng suzy. Đầu lưỡi hai người tìm đến nhau rồi quấn lấy nhau như hai thổi nam châm. Bàn tay anh vuốt ve gương mặt suzy. Đôi tay suzy vuốt nhẹ sống lưng anh. Cả hai từ từ ngã ra sao, cơ thể anh đè lên người suzy cả hai bắt đầu say mê trong biển tình. Trong phút chốc cơ thở hai người đã hòa hợp vào nhau. Giây phút này suzy không cảm thấy ám ảnh bởi quá khứ nghiệt ngã kia, trong cô bây giờ chỉ có hình ảnh mà người cô yêu thương. Người luôn bên cô và chờ đợi cô. Người biết rất rõ về quá khứ của cô nhưng vẫn chấp nhận cô. Chính tình yêu của anh đạ khiến cô như sống lại và quên đi quá khứ.

THE END

P/S:Nó hơi ngắn ạ. Mem thông cảm nhé. Quà của bé Fei
>nhoc<

Bình luận

fei
Ô kìa tem of ta :(( nhung mà dù sao ta cung là ng` doc dau tien mà ^^ thanks ss nhiêu lam '))  Đăng lúc 21-4-2013 06:49 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

45#
Đăng lúc 21-4-2013 18:25:43 | Chỉ xem của tác giả
hahahah
ss bảo cái 15+ đấy àh em thấy tuyệt đó
cuối cùng cả hai đã hạnh phút bên nhau rồi, Suzy àh, hãyn yên tâm là bên cạnh nàng
lúc nào cũng có Taec bảo vệ hết
nên hãy vì thế mà hấp nhận anh, cho anh bên cạnh và bảo vệ nàng nhé
ôi đỏ mặt chạy ra ngoài )            

Bình luận

Ôi em nhanh thế? Ss chưa sữa tiêu đề nữa là em vào rùi hjhj. Thank em  Đăng lúc 21-4-2013 06:34 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

46#
Đăng lúc 22-4-2013 08:28:32 | Chỉ xem của tác giả
Ss cãnh báo zưới 15+ ko đk đọc mà đã đọc r` =)))))))
Tội Su wá nkưng không sao đã có Taec bên cạnh :">
Chap sau ss viết về MyungZy nka Em tkíck coi mấy cái short fic của ss :))
Tks ss :"333333

Bình luận

Uhm trên face em  Đăng lúc 23-4-2013 03:06 PM
Ồh ^^ trên face hả ss  Đăng lúc 23-4-2013 09:28 AM
Tuần nào ss cũng tổ chức game hết á hjhj, nhờ vậy mà ss vik nhìu coupe khác nhau  Đăng lúc 22-4-2013 09:00 PM
Không phải đặt hàng đâu em, tại page ss chơi game người chiến thắng sẽ dc fep iu cầu 4 ad vik os và couple mình thix, ad nào do mem chọn  Đăng lúc 22-4-2013 08:58 PM
ss có wá trời ng` đặt hàng lun ^^  Đăng lúc 22-4-2013 07:21 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

47#
 Tác giả| Đăng lúc 2-5-2013 20:12:12 | Chỉ xem của tác giả
Tên fic: Lời Nguyền Được Phá Vỡ | Choi Kang Chi-Dam Yeon Wool | Part 1

Tác giả:  benhockon

Thể loại: Liêu trai

Cặp đôi trong fic: GiZy

Casting: Dam Yeon Wool người yêu thầm Choi Kang Chi
+Choi Kang Chi là loài cáo chín đuôi
+Gon người yêu thầm Yeon Wool
+Tae Seo người đâm Choi Kang Chi
*o0o*
Fic này ad viết nối tiếp tập 8 vừa qua khi Kang Chi bị Tae Seo đâm xuyên người mem nhá, vì phim chiếu đã được gần phân nữa rồi mà ChoiDam vẫn chưa tiến triễn gì. Nên ad sẽ cho họ đến với nhau nhanh chóng.
*o0o*

Tae Seo giận dữ dùng kiếm đâm xuyên qua người Kang Chi trong sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người có mặt ở đó. Đặc biệt là Yeon Wool, cô như không thể tin được những gì diễn ra trươc mặt mình. Cô như chết lặng đi khi chứng kiến cảnh Kang Chi đang dần dần gục ngã trước mặt cô.

Kang Chi nhìn chằm chằm vào ánh mắt Tae Seo, ánh mắt Kang Chi chứa đầy sự khó hiểu, miệng anh đầy máu, bàn tay anh cũng dính đầy máu tươi của chính mình, anh nắm chặt lấy thanh kiếm của Tae Seo trong tay. Giây phút này đây, anh cứ nghĩ rằng mình sẽ chết. Trong đầu anh chỉ có một suy nghĩ duy nhất, đó là anh không còn nhìn thấy những người anh yêu quý, khóe mắt anh bắt đầu ngấn nước và nhìn vào Tae Seo với sự chua xót. Tae Seo gào thét đầy giận dữ, cậu dùng hết sức mình rút lấy thanh kiếm đang đâm xuyên người Kang Chi ra, bất ngờ thanh kiếm chém trúng chiếc vòng khống chế năng lực của Kang Chi, những hạt chũi màu đỏ rơi tung tóe xuống sân. Toàn thân Kang Chi như mất hết sưc sống, tay chân cậu rụng rời, cậu từ từ ngã xuống đất và nằm dài bất động.

Cả người Yeon Wool run lên bần bậc, bờ môi cô khẽ run lên ba tiếng.

"Choi Kang Chi"-Nước mắt bắt đầu rơi ra, cô cố gắng bước từng bước chậm rãi đến bên thi thể Kang Chi đang nằm đấy. Nhưng khi cô gần tới bên cậu thì bỗng từ đâu xuất hiện những tiểu tinh linh màu xanh ngọc bay tới xung quanh cậu. Bầu trời bỗng tối đen, giông gió từ đâu kéo tới khiến mọi người phải đổ ngã, sấm chớp vang trời, rồi bỗng một luồng sáng xuất hiện và lao như bay tới nhập vào cơ thể cậu. Vết thương trên bụng cậu nhanh chóng lành lại trong sự hoảng hốt của mọi người xung quanh, bàn tay cậu bắt đầu mọc ra những móng vuốt sắc nhọn của loài dã thú, những sợi gân xanh nổi lên trên cơ thể cậu, cậu từ từ mở mắt ra và vương người đứng dậy, mái tóc cậu từ từ chuyển sang màu trắng đen và đôi mắt cậu đã không còn màu đen nguyên thủy nữa,, thay vào đó là màu xanh ngọc bích long lanh.

Mọi người hoảng hốt, ai cũng run sợ khi nhìn thấy cảnh tượng đó, duy nhất chỉ co Yeon Wool là bình tĩnh hơn ai hết, Kang Chi nhìn một loạt xung quanh và thấy ai nấy đều đang nhìn mình đầy sợ hãi, nó khiến cậu cảm thấy xấu hổ. Bởi bộ dạng hiện giờ cậu đang mà là của loài dã thú. Nhưng trái tim cậu cũng có chút gọi là con người. Cậu tru lên những tiếng hú đặc trưng của loài dã thú rồi xô ngã người Tae Seo sang một bên, cậu bỏ chạy trong sự nhục nhã.

"Choi Kang Chi"- Yeon Wool gọi với và đuổi theo Kang Chi.

"Bụp"-Ai đó đã kéo tay cô lại.

"Tiểu thư định đi đâu?"-Ánh mắt Gon đầy giận dữ. Yeon Wool hất mạnh tay Gon ra và trừng mắt.

"Đó là chuyện của ta. Hyunh hãy ở lại chăm sóc cho cha ta, ta sẽ đuổi theo Kang Chi."-Yeon Wool cương quyết

"Không được! Tiểu nhân sẽ không để tiểu thư mạo hiểm vì tên đó, hắn đã ko còn là người nữa rồi"-Gon kéo vai Yeon Wool lại khiến cô giận dữ rút kiếm ra và chém nhẹ vào tay cậu rồi cô phóng như bay đuổi theo Kang Chi.

Tại khu rừng rậm Kang Chi đang lao như bay trong vô định. Giờ cậu chỉ cảm thấy sợ hãi và xấu hổ khi mọi người nhìn thấy bộ dạng quái thú này của mình. Mang trong mình dòng máu của thần thú và con người, cậu khinh bỉ nó và cậu cũng sợ hãi nó. Cậu ko biết lúc nào mình sẽ gây tổn thương cho những người thân của cậu. Chạy mãi chạy mãi, cuối cùng cậu dừng lại tại gốc cây anh đào, nơi mà cậu đã hứa sẽ bảo vệ cho Yeon Wool ấy, cậu nhìn chăm chú vào những móng vuốt sắt nhọn của đôi tay mình. Cậu gào thét vang cả khu rừng, chim chóc bay tán lạn, lá cây rụng tứ tung. Cậu cào đôi tay mình thật mạnh vào gốc anh đào với hy vọng nó sẽ gãy đi. Nhưng tất cả đều vô dụng, thất vọng cậu khụy xuống dưới góc anh đào.

"Choi Kang Chi"-Tiếng gọi của Yeon wool khiến cậu giật mình quay lại, vừa trông thấy yeon wool cậu liền quay đầu bỏ chạy. Yeon wool đuổi theo nắm lấy cánh tay cậu.

"Kang Chi ah! Ta biết ngươi đang rất hoang mang. Nhưng hãy bình tĩnh và theo ta về Đạo Quán Vô Hình nào. Ta sẽ tìm cách giúp ngươi."

"Ngươi mau quay về đi, một tên tiểu tử như ngươi thi giúp được gì ta chứ? Giờ mọi ngươi đã trông thấy bộ dạng quái thú của ta rồi. Ngươi bảo ta phải đối diện như thế nào với họ đây"-Kang Chi giận dữ và gào thét

"Nhưng Kang Chi ah"

"Ahhhhhhhhh......anh đau đớn la thét.bàn tay anh bắt đầu nỗi những sợi gân xanh dài ngoằn,đầu anh băt đầu đau đớn, lồng ngực anh có cái gì đấy như muốn vỡ tung, anh quờ quạng cào xé bản thân mình. Yeon Wool trông thấy cảnh cậu đang hành hạ chính bản thân , cô không thể nào kiềm chế trái tim mình. Bởi nó cũng đang rất đau đớn khi nhìn thấy Kang Chi như thế.

"Kang Chi ah! Bình tĩnh lại đi"-cô nhào tới nắm lấy bờ vai cậu. Kang Chi đang trong cơn điên loạn cậu dùng hết sức mạnh vốn có của mình mà hất ngã cô ra sau, anh cũng bất ngờ với hành động của mình nên quay lại định xin lỗi Yeon Wool thì vô tình cậu biết được một sự thật về thân phận của cô.

Với sức mạnh như dã thú cậu đã hất ngã Yeon Wool ra xa,cô ngã xuống và bất ngờ dây buột tóc tuột khỏi mái tóc cô. Một luồng gió mạnh thổi qua hất mái tóc cô bay bay ra sau và hiện ra trước mắt Kang Chi một tiểu thư xinh đẹp với mái tóc đen bồng bềnh. Nhìn vào gương mặt cô anh bỗng nhớ lại cái ngày anh bị người của phu nhân truy đuổi vào rừng sâu. Một người con gái với mái tóc xõa bồng bềnh trong đêm tối đã cứu lấy cậu...

"Ngươi....ngươi là con gái sao?" Kang Chi ngạc nhiên nói năng lâp bấp. Yeon Wool ngây người khi nhận ra bộ dạng hiện giờ của mình, cô sờ xoạng khắp gương mặt mình và sờ vào mái tóc mình. Cô lòm cồm đứng dậy nhưng Kang Chi đã bỏ đi. Cậu khiến cô giận dữ, Yeon Wool nhào tới cốc mạnh vào đầu Kang Chi, cậu chưa hết ngạc nhiên thì đã bị cô mắn xối xả.

"Tại sao ngươi lại trốn tránh ? Là người hay là thần thú thì đã sao? Chẵng phải ngươi cũng mang trái tim của con người đấy sao? Chẵng lẽ lời hứa ngày xưa của ngươi đã không có ý nghĩa gì sao? Choi Kang Chi mà ta biết là người không sợ bất cứ thứ gì. Ngoại trừ nhện chúa, Kang Chi mà ta biết không phải loại người nhút nhát chỉ biết lo cho bản thân, Kang Chi mà ta biết là người luôn bảo vệ những người cậu yêu thương và trừng trị những kẻ gian ác. Thậm chí có thể đưa tay mình ra cho chó hoang cắn để bảo vệ một cô bé yếu đuối, và thậm chí có thể dùng tay mình để đỡ lấy 1 kiếm của kẻ thù và cứu bằng hữu. Những lời hứa....(nói tới đây Yeon Wool bỗng tuôn trào nước mắt)...những lời hứa của ngươi khi xưa rằng sẽ bảo vệ cho ta đâu rồi? Ngươi đã quên hết rồi sao? Hay ngươi vẫn nhớ mà không muốn thực hiện nó"-Gương mặt xinh đẹp của một tiểu thư con nhà gia giáo giờ đây lại thấm đẵm nước mắt vì một thần thú như Kang Chi. Nghe những lời Yeon Wool thốt ra mà cậu ngây người, trái tim cậu dần dần ấm lại . Những móng vuốt trên tay cậu cũng biến mất. Ánh mắt cậu dần dần chuyển sang màu đen...nhưng gương mặt cậu lúc này cũng đang đầm đìa nước mắt. Cậu xích lại gần Yeon Wool, đặt bàn tay ấm áp của cậu lên gương mặt cô, cậu lao giúp cô những giọt nước mắt nóng hỏi đang vương vãi trên gương mặt cô.

"Nàng...nàng là cô bé mà khi xưa ....có...có..có thật là nàng?"-Anh không thể thốt thành lời khi gặp lại cô trong hoàn cảnh này. Yeon Wool khẽ gật đầu rồi bỗng anh ôm chằm lấy cô, cảm giác giống như ngày đầu cô gặp lại anh trong khu rừng rậm và dưới cây anh đào, duy nhất chỉ thiếu vầng trăng khuyết đang treo lơ lửng.

Giây phút này anh cảm thấy ấm áp hơn bao giờ hết, trái tim đau đớn của anh cũng không còn như muốn nổ tung nữa, anh cảm nhận được những sưc mạnh và thần khí đang lan tỏa trong con người anh lúc này. Nhưng lạ thay, tại sao anh có thể điều khiển được nó, anh có thể kiềm nén luồng sinh khí trong cơ thể mình một cách dễ dàng. Là vì anh đã đủ mạnh để kiềm chế chúng hay là vì Yeon Wool đã làm dịu cơn nóng đang sôi sùng sục trong người anh? Những câu hỏi như thế cứ hiện lên trong đầu anh.

Bât ngờ bầu trời bỗng dưng tối sầm lại, chim chóc, và muôn loài đua nhau la hét, rừng núi rung chuyển và những tiếng tru rợn người khiến cả hai hốt hoảng, bổng một luồng sáng bay tới và ngự trị lơ lửng trên cành cây, từ từ bóng trắng ấy rõ dần và với thân mình trắng muốt, phía sau là 9 cai đuôi bóng bẩy, Kang Chi ngạc nhiên khi nhìn người đó giống hệt với cậu như hai giọt nước.

"Ngài là...."-Kang Chi và Yeon Wool ngẩn lên nhìn chăm chú.

"Kang Chi ah! Chúc mừng con"-Giọng nói thăng trầm nhưng bay bổng vang khăp khu rừng.

"Chúc mừng ta?"-Kang Chi ngơ ngác, cậu kéo Yeon Wool sát lại gần mình.

"Đừng sợ...ta là cha của con đây! Ta tới để chúc mừng con"

"Cha? Tới để chúc mừng?"-Kang Chi không hiểu ông ấy nói gì và anh tiếp tục hỏi ngược lại.

"Vâng! Ta là cha của con và ta chúc mừng con vì cuối cùng con cũng đã có thể trở thành con người và khống chê được nguồn năng lực trong con, chỉ trong thời gian ngắn như thế!"

"Khoan đã! Ông vừa nói là ta có thể trở thành người? Vì sao? Ta vẫn chưa tìm được cửu...cửu gia thư gì ấy mà? Kang Chi hết sức ngạc nhiên, anh xiết chặt tay Yeon Wool.

"Ta cứ nghĩ con sẽ chẵng bao giờ làm được, thế nhưng con đã làm được. Con hơn ta ở chỗ đó. Ta cứ nghĩ cửu gia thư là một cuốn sách được lưu truyền trong dân gian. Thế nhưng nó không phải. Cửu Gia Thư thật sự chính là cô gái bên cạnh con "Kang chi và yeon wool nhìn nhau rồi lại nhìn ông và tiếp tục lắng nghe' . Cửu Gia Thư để biến loài cáo chín đuôi chúng ta thành con người, chính là trái tim chân thành của một người con gái. Người đó phải thật sự yêu thương loài cáo chúng ta và dù đã biết chúng ta không phải con người mà là thần thú thì tình cảm vẫn không thay đỗi, chính trái tim chân thành của cô ấy đã giúp con đấy, con trai ah!" Kang Chi và Yeon Wool lại nhìn nhau, và khi nhìn lại thì không thấy người đó đâu nữa, bầu trời cũng trở lại bình thường,Kang Chi mừng rỡ khi biết được lý do vì sao cậu có thể điều khiển năng lực của bản thân, anh ôm xiết Yeon Wool trong vòng tay.

"Tìm mau lên, phải tìm cho ra tên Choi Kang Chi đó"- bọn nô tài của tên tham quan lại tìm đến, cả hai định quay đầu bỏ đi thì đã muộn, bọn chúng đã thấy hai người và đang bao vây họ.

"Hehe...ta xem ngươi chạy đâu cho thoát'-Giọng đắt chí của tên cầm đầu. Kang Chi nắm chặt nắm tay mình lại, cậu định biến hinh và dạy cho bọn chúng một bài học. Nhưng Yeon Wool đã ngăn cậu lại cô nói khẽ vào tai cậu.

"Huynh định để cho bọn chúng biết thân phận thật sự của mình à? " Kang Chi nghe Yeon Wool nói thế nên anh dùng sức mình đánh với chúng mà không biến thành thần thú.

"Yahhhh....Yeon Wool và cả bọn cùng rút kiếm và xông vào nhau, Tiếng kiếm chạm nhau nghe xeng xẻng, Kang Chi tung cú đấm vào người tên lính làm hắn bay xa. Tên cầm đầu nhân lúc Kang Chi đang lơ là hắn chĩa mũi kiếm về phía Kang Chi mà lao tới....
"Kang Chi...nguy hiểm"-Yeon Wool lao tới đở múi kiếm cho cậu....
END PART 1
P/S: Đọc xong nhớ com chút ý kiến cho ad nhe. Nếu mem không có thời gian thì like cái là ad hiểu. Để ad lấy tinh thần vik típ part 2.
>nhoc<

Bình luận

temmmmmmmmmmm  Đăng lúc 2-5-2013 08:23 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

48#
Đăng lúc 2-5-2013 20:57:44 | Chỉ xem của tác giả
ôi, cứ như đạo diễn ý, ss tài thật, hi vọng những gì ss tưởng tượng sẽ thành hiện thực hé hé

shot này ss viết về nội tâm của Kang Chi hay lắm lun ^^

nói chung là toàn bộ hết sức ổn và rất hay hehe^^
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

49#
Đăng lúc 3-5-2013 17:23:43 | Chỉ xem của tác giả
Ss dừng khúc nguy hiễm ~.~
[ Ahhhhhhhhh......anh đau đớn la thét.bàn tay anh bắt đầu nỗi những sợi gân xanh dài ngoằn,đầu anh băt đầu đau đớn, lồng ngực anh có cái gì đấy như muốn vỡ tung, anh quờ quạng cào xé bản thân mình]
Khúc này quằn quại quá
Sr ss vì em thi toán không được nên không có tâm trạng comt nhiều cho ss được Sr ss nhiều :"> Em sẽ trả comt tử tế ở mấy chap sau
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

50#
Đăng lúc 4-5-2013 08:32:54 | Chỉ xem của tác giả

Giây phút này anh cảm thấy ấm áp hơn bao giờ hết, trái tim đau đớn của anh cũng không còn như muốn nổ tung nữa, anh cảm nhận được những sưc mạnh và thần khí đang lan tỏa trong con người anh lúc này. Nhưng lạ thay, tại sao anh có thể điều khiển được nó, anh có thể kiềm nén luồng sinh khí trong cơ thể mình một cách dễ dàng. Là vì anh đã đủ mạnh để kiềm chế chúng hay là vì Yeon Wool đã làm dịu cơn nóng đang sôi sùng sục trong người anh? Những câu hỏi như thế cứ hiện lên trong đầu anh.

em đọc fic này trên fc của ss rồi
thấy rất hay lắm ss, cách ss miêu tả cảm xúc ấy
thật là khâm phục ss quá đi
"Kang Chi...nguy hiểm"-Yeon Wool lao tới đở múi kiếm cho cậu....


hy vọng là yeon wool sẽ không sao :((
mới xem ep 8 kang chi bị đâm
đọc fic tới yeon wool bị đâ m =))))
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Bạn phải đăng nhập mới được đăng bài Đăng nhập | Đăng ký

Quy tắc Độ cao

Trả lời nhanh Lên trênLên trên Bottom Trở lại danh sách