|
Đăng lúc 6-7-2012 22:55:27
|
Xem tất
thx Anh, Hóa và Địa
cấp 2 giỏi Địa cực, đến độ cô kêu tham gia đội tuyển hs giỏi lun
mà phải cái tội lười, từ lớp 9 là lười ko thể tả, hình như từ đó là bắt đầu ngán và sợ mí môn học bài, mà Địa ko học thì làm sao thi, thế là rớt, chỉ bùn là cô đặt hy vọng nhìu, còn bảo mình là :Em thi đậu, cô thưởng cho 1 bộ áo dài, thế mà mình lại thế, h nghĩ lại thấy thương cô ghê, cô có bít là trò của cô có bữa nào nó học hành nghiêm túc đâu
lên cấp 3, cái trường mình nó bắt mỗi lớp phải có 1 người tham gai đội tuyển đi thi hs giỏi, mí mốn tự nhiên thì mình tàng tàng nên làm gì có cửa mà vào{:429:}, Địa chả đứa nào nó tham gia, thế là lại đi học. Học đc mí bữa cô bảo cho mình đi thi Olympic (ko phải đường lên đỉnh Olumpia đâu nhá{:438:}), mình sợ quá, nghỉ học lun
Anh thì từ hồi lớp 8, gặp phải thầy dạy chả lo dạy, đến h là ngồi đọc báo, tin tức thời sự cho bọn mình nghe, thế là thế là{:402:} mình mất căn bản từ đấy.
Hóa là nỗi đau và nỗi bùn của mình. Hóa học đc hơn Lý, thế mà đi thi ĐH, điểm Lý đè chết điểm Hóa.{:427:} Gặp mí người học về Hóa là mình thx lắm.{:414:}
================
edit:
lên lớp 12, mình học dc 1 thầy dạy Lý rất hay, thầy đẹp lão lắm, lại rất hiền nữa, bị bọn học trò nó chọc là thầy toàn giả ho, cười ngượng thui , thx thầy ơi là thx lun. Mình và mấy đứa bạn, ngồi bàn đầu, tha hồ ngắm thầy , h thầy vẫn đẹp như xưa. Hôm nọ đến xin cho nhỏ em học, ko ngờ là thầy vẫn nhớ mình. (Mình chị học thêm thầy thui, chứ thầy ko dạy mình ở trường) |
|