|
Lý Dịch Phong - Khoảng Khắc: Chapter 1
Khi bạn thực sự muốn làm điều gì đó, cả thế giới sẽ giúp bạn
Cơ hội luôn dành cho những người đã âm thầm chuẩn bị
Cảm giác của con người đôi lúc rất kỳ lạ, trong những khoảng khắc quan trọng nào đó của cuộc đời, chúng ta dường như có sự dự báo trước vậy, cảm nhận được những âm thanh rõ ràng nào đó. Giống như khi bạn đi trên một ngọn núi chẳng có đường đi phía trước, như khi gần kề với biển cả bao la thì có thể nghe thấy âm thanh của những ngọn sóng biển vỗ vào bờ đá.
Đối với tôi, tham gia cuộc thi năm đó, chính là thời khắc thần kỳ hướng đến bờ biển. Trước đó tôi chưa từng trải qua cảm giác "Số trời định sẵn", nhưng cái cảm giác "Năm nay rồi sẽ khác" thực sự đã tồn tại trong tâm trí tôi thời trai trẻ đó. Tôi là người không thích viết nhật ký cho lắm, nhưng khi gần hết kỳ nghỉ đông thì tôi lại viết trôi trảy một bài trên QQ: Một năm mới nhất định sẽ có sự thay đổi lớn! Tôi sẽ có cuộc đời khác
Cơ hội
Rời thành phố mà tôi đã sinh sống từ nhỏ sau kỳ thi tốt nghiệp phổ thông để đi học đại học. Cảm giác đó hoàn toàn khác với việc thực sự rời xa gia đình, phải ngồi tàu hay máy bay để đi đến một môi trường xa lạ, bắt đầu một cuộc sống mới. Đời sinh viên của tôi cũng bắt đầu rất tự nhiên, thi cấp 3 xong, nghỉ hè cũng đã xong, mang theo hành lý giấy tờ, ngồi tàu lửa từ bên này của thành phố sang bên kia của thành phố, sau đó tôi đã trở thành một sinh viên. Sau khi thành sinh viên cuộc sống có chút khác với trước đây. Ngoại khóa thì tham gia các hoạt động đoàn thể, các cuộc thi của trường. Lúc mới nhập trường chưa lâu tôi cũng đã tham gia một cuộc thi ca hát nhưng đến vòng thứ 2 thì bị rớt, tôi cũng không để ý lắm, dù sao cũng chỉ là luyện tập ca hát mà thôi. Nhưng cũng đạt được 1 số thành tích không tồi ở những cuộc thi khác, chẳng hạn giải quán quân ở khu vực Thành Đô của cuộc thi "Gia niên hoa 17173". Tôi vẫn nhớ có một lần thầy Từ Thường Đức đến trường tôi diễn thuyết, tôi còn nhờ một chị giúp tôi gửi tiểu sử của tôi cho thầy Từ. Lúc đó đúng như "chú nghé con mới sinh", cái gì cũng hăng hái đi tham gia, tâm trạng lúc đó rất tốt, chẳng nghĩ gì đến thành bại cả.
Tôi tin rằng, khi bạn thực sự có sự chuẩn bị tốt, cơ hội thuộc về bạn rồi cũng sẽ đến.
Vào mùa hè của cuối năm thứ nhất , cơ hội đến rồi. Mùa hè năm 2007, trong hồi ức của nhiều người đều rất nóng bỏng. Mùa hè năm ấy quả thực khác. Là một nơi tuyển chọn nhân tài, nhân dân cả thành phố từ đường lớn ngõ nhỏ đều hào hứng thảo luận hai cuộc thi tuyển chọn nhân tài "Khuaí lạc nam thanh" và "Cố lên, chàng trai tốt". Đi đến đâu cũng có người hỏi: Này, cậu đăng ký chưa? cậu thi cái nào? bạn học thì xúi nhau, hẹn nhau lập nhóm này, khi nào xin nghỉ học đi báo danh này...
...
Lúc đó khái niệm về "Cố lên, chàng trai tốt" trong tôi chỉ là một tiết mục truyền hình cho nên tôi cũng chưa từng nghĩ phải thắng ai, vượt ai, phải đạt được danh hiệu gì, vv, tôi chỉ làm cho tốt những điều mà tôi có thể làm. Sau khi phân chia khu vực thi đấu, tôi cảm thấy tất cả những thành tích tiếp theo sẽ về hết tay người nơi khác, cho nên tâm trạng tôi lúc đó rất đơn giản, chẳng kịp nghĩ đến cuộc thi đó sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống tương lai của tôi thế nào, cũng không hề nghĩ nó sẽ mở ra cánh cửa giấc mơ của tôi, càng không nghĩ đến nó thực sự là bước ngoặc rất quan trọng trong cuộc sống của tôi, chỉ là tôi cảm thấy có một cơ hội như vậy, có thể tham gia được thì cứ tham gia, cũng là cách để rèn luyện bản thân mình.
...
Cuộc thi "Cố lên, chàng trai tốt" có một hình thức quay thực tế, ở mỗi góc của ký túc xá đều có máy quay để ghi lại cuộc sống thường ngày của chúng tôi. Máy quay thì có thể đặt ở bất kỳ chỗ nào, bất kỳ lúc nào, chúng tôi đều bị xắp xếp lịch trình mỗi ngày, trong một ngày đại khái phải làm những việc, luyện tập sức khỏe, luyện thanh, bồi dưỡng, nghỉ ngơi, đều đã lên thời khóa biểu hết. Tất cả những thứ chúng tôi phải làm là hoàn thành thời khóa biểu này. Tôi không thể hiểu nổi những việc kỳ quái này, trong bụng nghĩ, chúng tôi đến dự thi thì chỉ cần hát là được, sao lại còn phải không ngừng làm mấy thứ ngoài cuộc thi như thế này? Lúc nào cũng có người quan sát bạn, bạn đều bị nhìn rõ hết. Lúc đầu tôi hơi lo lắng nhưng sau đó thì hoàn toàn quên đi chuyện có máy quay. Trong cuộc thi còn có một thứ tôi cũng không thể hiểu nổi, đó chính là phỏng vấn, ra thông cáo. Với tôi lúc đó vẫn còn chưa lĩnh ngộ được tầm quan trọng của việc tuyên truyền. Tôi hát, các anh ở trên ti vi xem tôi hát là được rồi, còn phải nói cái này cái kia nữa, thực sự có cần phải làm thế không? Tuy nhiên đến giờ họ vẫn nói tôi còn chưa hiểu nhiều lắm về tầm quan trọng của việc tuyên truyền.
Cuộc thi rồi có lúc phải dừng bước, dừng lại ở vị trí thứ 8. Mùa hè của tôi năm đó đã kết thúc. Tôi không có gì phải buồn, bi thương, đối với tương lai cũng chẳng nghĩ ngợi gì nhiều, suy nghĩ thực tế nhất chính là: Cuối cùng có thể ngủ một giấc ngon rồi!
Vì có mùa hè này, tôi đã hoàn thành được dự cảm "Một năm mới nhất định sẽ có một sự thay đổi lớn". Mọi thứ đều không hẳn là cứ tự nhiên mà tới, cảm ơn quá trình trưởng thành lành mạnh, chăm chỉ học tập của tôi, khi thời cơ đến, tôi đã có sự chuẩn bị để nắm bắt lấy nó.
Khi cuộc thi kết thúc, tôi ngồi máy bay về lại Thành Đô. Trên máy bay tôi chơi game thông thường, cô gái ngồi cạnh tôi cứ nhìn tôi chơi game. Bỗng nhiên cô ấy nói với tôi: "Bạn trong giống với Lý Dịch Phong của "Cố lên, chàng trai tốt" quá!" Tôi vừa chơi game vừa nghiêng đầu nói: "Vậy sao! Cảm ơn", cô ấy nói: "A, thật sự giống quá, bạn cứ đi xem mà xem, dạo này cậu ấy hot lắm". Tôi bảo: "Được thôi, để tôi về nhà lên mạng xem thử", cô ấy lại hỏi: "Vậy cậu làm gì thế?" Tôi vừa chơi game vừa nói: "Lát nữa tôi sẽ cho bạn biết". Tôi biết sẽ có fan hâm mộ ra đón ở sân bay nên trong bụng nghĩ, hahaha, lát nữa cho bạn bất ngờ luôn. Nhưng đáng tiếc sau khi hạ cánh thì mỗi người một nơi, chẳng được nhìn thấy biểu cảm của cô ấy. Sau đó một thời gian, tôi đến Thượng Hải tham gia một hoạt động, có nhiều fans đã đến, có một cô gái đứng ở hàng đầu tiên lớn tiếng gọi tôi: Lý Dịch Phong, Lý Dịch Phong, bạn có còn nhớ tôi không?
Đương nhiên tôi nhớ chứ, đó là cô gái tôi đã gặp trên máy bay!
cre: Lý Dịch Phong - Khoảnh khắc
Trans by me |
Rate
-
Xem tất cả
|