Quên mật khẩu
 Đăng ký
Tìm
Xem: 1528|Trả lời: 4
In Chủ đề trước Tiếp theo
Thu gọn cột thông tin

[Other] Giải thưởng dành cho người cảm nhận bài thi hay nhất :x

[Lấy địa chỉ]
Nhảy đến trang chỉ định
Tác giả


Sự đồng cảm, thấu hiểu luôn tồn tại nhưng đôi khi vẫn thật khó tìm. Nói ra được tiếng lòng của mình và có được sự rung động từ trái tim người xung quanh mới đáng quý biết bao. BTC lập thread này với tâm ý khuyến khích sự chia sẻ, giúp cho nhau vơi đi  nỗi buồn và tăng niềm vui lên gấp bội, để điều buồn mau qua, niềm vui lan mãi.

Mỗi thành viên có bài thi tham gia event Âm nhạc kết nối yêu thương được lựa chọn trong mỗi thread bài thi của mình 2 bài bình luận mà bạn thấy xúc động, đồng cảm nhất gởi về cho BTC.

Mẫu gởi bài như sau:

Bài cảm nhận về Bài dự thi của [tên tác giải - SBD] (có link đi kèm - sử dụng hyperlink)
Của bạn: Tên nick người viết bài cảm nhận


Nội dung bài cảm nhận......


vd:

Bài cảm nhận về Bài dự thi [Âm nhạc kết nối yêu thương] kieunt - SBD02
Của bạn: ha-chan


Nội dung bài cảm nhận......



Ba giải thưởng Yêu thương, chia sẻ sẽ được trao cho 3 bài cảm nhận được đánh giá cao nhất.
Mỗi giải 300 K$T



Ps: Được phép bình luận của bình luận trong thread này :D

Rate

Số người tham gia 3Sức gió +13 Thu lại Lý do
cotchip2611 + 5 Bài viết hữu ích
ღ♥Nh0kBj♥ღ + 5 chăm chỉ ;))
Chich_bong + 3 Chăm chỉ quá bell ơi :))

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Sofa
Đăng lúc 9-11-2011 11:20:14 | Chỉ xem của tác giả
Bài cảm nhận về Bài dự thi [Âm nhạc kết nối yêu thương] kieunt - SBD02
1.Của bạn: kenshin877





Điều tôi ghen tị với những người bạn của mình đó là khi họ huyên thuyên về những kỉ niệm theo ông ra đồng chăn trâu, hay khi chúng bạn hồ hởi khoe cái chổi con xíu được ông bện cho để quét sân. Tôi đã không được ở bên ông bà mình khi cái tuổi thơ của tôi cần được lấp đầy bởi những câu chuyện cổ tích. Tôi đã từng không nói chuyện với đứa bạn ngồi cạnh hồi lớp 2 khi nó cứ lải nhải về đêm qua nằm sân, được bà vừa quạt vừa kể chuyện ngày xưa bà nó đi thanh niên xung phong.
Tôi ghét những ai có kí ức về ông bà.

Nhưng có lẽ trên cái ghét ấy là bởi tôi ghen tị vô cùng và ao ước mình cũng được một lần nằm sân ngắm trăng, được bà phe phẩy cái quạt mo đã sờn mép, và cứ thế thiu thiu ngủ trong cái êm đềm của tuổi thơ.

Khi tôi được về sống gần ông bà hơn thì tôi lại rơi vào cái nhịp mê mải chơi bời cùng lũ bạn. Tôi thấy thật tẻ nhạt khi suốt ngày cứ nghe những câu chuyện Tấm cám hay Thạch sanh, vì lúc đó trong đầu tôi chỉ có cô Thủy thủ mặt trăng, có chú mèo máy thần thông Doremon mà thôi. Tôi luôn lấy cớ phải học, bận học, phải học nhóm để ko phải về quê mỗi dịp hè theo “quy định” của bố mẹ.

Tôi đã từng bật khóc nửa đêm nằng nặc bắt ông ngoại đưa về mà không chờ bố lên đón vì nhà ông không bắt được kênh có bộ phim mà tôi yêu thích. Sáng hôm sau từ sớm ông đã thức dậy loay hoay chuẩn bị cho tôi một tấm đệm “đặc biệt” trên chiếc xe đạp cũ kĩ của ông. Chặng đường 10km với một người ở tuổi của ông có lẽ là quá dài, nhưng đứa cháu gái ngồi sau thì vô cùng thích chí. Vì đó là lần đầu tiên tôi được ngồi xe đạp, lạch cạch qua con đường nhỏ len giữa cánh đồng. Gió mát rượi. Tôi ngồi sau lẩm nhẩm đếm từng cây đa vuột qua, giơ vòng tay lên, bánh xe chầm chầm lăn, tôi như đang xem 1 bộ phim do riêng mình làm đạo diễn vậy. Tiếng cười khanh khách, tôi chả nhìn thấy vết mồ hôi đang loang dần trên tấm lưng gầy của ông. Tôi chỉ nhớ tiếng tôi không ngừng reo lên: á con bê con kia ông ơi. Cây đa kia cứ như que kem ốc quế vậy ông ạ. Ông chỉ cười, dặn tôi nhớ phải để 1 tay bám vào áo ông. Lúc đó tôi đã nói: Sau này con lớn con sẽ đèo ông để ông ngồi sau quay phim như con bây giờ nhá. 15 năm sau tôi vẫn chưa một lần đèo được ông qua con đường đó.

Tôi mải miết với những cuộc thi và học hành, tôi xa nhà. Thời gian tôi gặp ông ngày một ít. Cho đến một ngày mẹ gọi điện lên và nói: Ông ngoại bị mổ ruột thừa, tôi vội vàng bắt xe về nhà. Ông nhìn tôi cười hiền. Sao tôi chưa bao giờ nhìn kĩ đôi mắt ấy và nụ cười ấy, thật hiền hậu ấm áp và bao dung biết bao. Nó cho tôi một cảm giác dù tôi có phạm lỗi lớn gì thì dường như ông đều sẵn sàng để tha thứ. Ông luôn ở đó để tha thứ cho sự vô tình của chính tôi.

Nhưng dường như tuổi trẻ thì quá vội vàng, tôi lại băng qua mọi thứ hối hả với những mục tiêu và dự tính của chính mình. Và khi ngoảnh lại thì ông đã dừng lại phía sau tôi từ xa, tôi quay trở về quá muộn để có thể nhìn được gương mặt và đôi mắt ấy. Đó là lần đầu tiên trong đời tôi biết cảm giác khi bạn mất đi một người thân là như thế nào. Nó cồn cào giữa hối tiếc, yêu thương, dằn vặt và nhung nhớ.

Tôi đã không thể nói với ông rằng: năm cháu lên 8, khi ông lần đầu tiên xuất hiện trước cửa nhà, đó là ngày cháu biết mình có một quê hương. Năm cháu lên 8 tuổi, nằm trên võng, nghe ông tả về quê ngoại, là cháu hiểu cháu sẽ mãi yêu thương nơi đó. Và cháu muốn nói rằng cháu cảm ơn ông rất nhiều.

Cháu chưa bao giờ nói với ông, cháu yêu ông rất nhiều. Yêu vì ông luôn cười hề hà mỗi khi cháu nói: Cháu thích nhất đọ da với ông vì cháu sẽ trắng hơn rất nhiều. Cháu yêu ông vì đôi bàn tay ông kiên quyết bắt cháu phải ngâm chân đủ trong chậu nước muối 30p mặc cho cháu khóc ròng; đến đêm ông lại nằm khe khẽ quạt chân cho cháu bớt đau hơn. Và còn rất nhiều điều làm cháu yêu ông mà cháu chưa kịp nói với ông.

Cảm ơn bạn kieunt vì đã giúp mình có dịp nói những điều này. Ông à, cháu biết ông không thể đọc được những dòng này, nhưng ông biết là cháu luôn yêu ông mà.

Bình luận

Chị cứ edit cho em nha, hì hí  Đăng lúc 10-11-2011 04:23 PM
chị edit mỗi bài cảm nhận thành 1 post nhé :x  Đăng lúc 10-11-2011 04:22 PM
OA :X  Đăng lúc 9-11-2011 01:50 PM
nice ^^  Đăng lúc 9-11-2011 12:57 PM
Hay quá :))  Đăng lúc 9-11-2011 11:21 AM

Rate

Số người tham gia 3Sức gió +9 Thu lại Lý do
cotchip2611 + 5 ^^
ღ♥Nh0kBj♥ღ + 3 ^^
bluebell_2801 + 1 ^^

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Ghế gỗ
Đăng lúc 10-11-2011 17:09:11 | Chỉ xem của tác giả
Bài cảm nhận về Bài dự thi [Âm nhạc kết nối yêu thương] kieunt - SBD02
2.Của bạn:ha-chan




Nàng thiệt là lấy đi bao nhiêu là nước mắt của mọi người rồi.

Nàng làm ta nhớ về hồi bé quá.

Ta cũng muốn kể chuyện lúc bé cái hồi mà ta còn xíu xíu xinh xinh.

Cái hồi mà ta ăn diện như công chưa trong tủ luôn luôn là những chiếc váy xúng xính xinh đẹp.

Ngày đó ta cũng được chiều lắm ~ con gái vàng gái bạc đầu lòng mà  ~

Nhưng mà pama ta luôn luôn dù có mua váy mua búp bê xếp hàng cho ta thì cũng chọn con nào tối tối màu váy nào màu trùng màu đất.

Hồi đó trong ngõ nhà ta có 3 đứa cũng tuổi sinh cách nhau có mấy tháng ấy

1 thằng nhóc sún hết nguyên 1 hàm rằng ~ một con bé ngây ngô lúc nào cũng xúng xính váy và một con nhóc gày còm nhom ~

Thằng nhóc ngày đó còn hay chơi nhảy dây với mấy đưa con gái bộ răng sún cả hàm ngày xưa giờ thì sáng như PS đẹp trai thông minh ~~ Nó học hành có gần 1 tháng trước khi đi thi đại học mà cũng được 22 điểm.

Con nhóc con còm nhom thì giờ mập hơn ~ xinh hơn ~ học hành cũng giỏi mà tính cách cũng khiến người ta khen thục nữ ah

Còn mỗi ta ngày xưa suốt ngày xúng xính váy giờ thì tóc ngắn như một thằng con trai.

Thời gian qua nhanh mọi sự đều thay đổi ~ thay đổi đên không nhận ra.

Có mỗi kí ức là còn lại.

Những mảng kí ức đen tối mà có khi ta nghĩ ta không bao giờ quên được thì giờ ta lại quên không xót lại gì ~ Bây giờ khi nhớ về ngày còn bé chỉ còn nhớ về những lúc ba đứa trẻ con đốt lửa trong vườn nấu thuốc độc cho kiến, kiếm quả cây mùng tơi về đỏ choét cả áo hay những đêm mất điện chạy ra đồng bắt cả túi đom đóm rồi hôm sau nhìn con nhóc com nhom nó khóc nức khóc nở vì mấy bé hôm qua còn phát sáng hôm nay đã chết hết.

Kí ức là điều tuyệt vời nhất ~ Vì người ta sẽ nhớ về những khoảnh khắc tuyện đẹp nhất trong đời hơn là những mảng u tối

Ngoảnh đi ngoảnh lại hiện tại bây giờ lại thành kí ức ~ Ta vẫn cứ nghĩ là hãy sống thế nào để khi nhìn lại ta vẫn luôn luôn cảm thấy bản thân hạnh phúc ~~

Làm nhảm lảm nhảm quá


Tặng nàng bài hát này người định mệnh cho ta hay gặp
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Tầng
 Tác giả| Đăng lúc 22-11-2011 14:53:16 | Chỉ xem của tác giả
Do

"PHẦN THƯỞNG ĐẶC BIỆT"

này hem được các thi sinh ủng hộ




Nên BTC rất buồn phải thông báo

HỦY



2 bài bình luận suất sắc: 1.Của bạn: kenshin877
                            2.Của bạn:ha-chan


Mỗi bạn nhận được 50$

Trân trọng cảm ơn
{:399:}
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

5#
Đăng lúc 25-11-2011 17:51:15 | Chỉ xem của tác giả
bluebell_2801 gửi lúc 22-11-2011 14:53
Do

"PHẦN THƯỞNG ĐẶC BIỆT"

Khổ thế =)))))))))

M cũng rất muốn tham gia . Nhưng lục page nhà m . Thấy toàn bài com ngắn tùn mủn =)))))

Nên đành ngậm ngùi đi ra . Biết vậy . Post bừa 1 bài . Chắc bạn kia cũng được thưởng 50$ rồi =))))))

Xin chia buồn cùng BTC !!!
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Bạn phải đăng nhập mới được đăng bài Đăng nhập | Đăng ký

Quy tắc Độ cao

Trả lời nhanh Lên trênLên trên Bottom Trở lại danh sách