|
Chap 9 THÚ NHẬN
Trò chuyện với nhau rất lâu. Dường như hôm nay đã thay đổi, hôm nay đa phần là Fei, Suzy nghe. Suzy đã uống vài cốc rượu bourbon- tuy tửu lượng của Suzy không thấp nhưng bourbon là loại rượu khá mạnh nên cô đã hơi ngà ngà say. Cuối cùng Fei thanh toán xong, dìu Suzy ra khỏi quán. Tuy trời chưa sang đông nhưng không khí mùa thu về đêm có chút se lạnh. Hôm nay chỉ có Fei đi xe nhưng cô cũng vài ly rượu rồi nên cô không thể lái xe được. Nhưng còn Suzy? Fei mở điện thoải Suzy tìm số của Sehun. Điện thoại vừa đổ chuông đầu bên kia đã bắt máy, giọng nói sốt sắng, lo lắng hét vào điện thoại.
“Bea Suzy, sao em còn chưa về? Biết bây giờ là mấy giờ rồi không? Về nhà ngay lập tức cho anh!!!”
“Alo, Sehun ssi, tôi là Fei - bạn của Suzy. Suzy đang ở quán bar phố Cheongdamdong. Suzy cô ấy hơi say anh đến đón cô ấy về đi.” Nói liền một hơi Fei cúp máy. Tâm trạng đang khá là vui vẻ lại bị anh ta phá hỏng mất rồi.
Quay sang nói với Suzy. “Suzy à, chờ một lát có người đón câu nhé!”
“Fei à, chuyện của cậu với Kris định thế nào?” Vì say rượu Suzy đã không còn đủ tỉnh táo để nghĩ trước nói sau nữa. Cô cứ thản nhiên hỏi. “ Đừng vì mình mà cậu kìm nén và che dấu tình cảm. Cậu luôn đối tốt với mình, mà mình lại chẳng làm được gì cho cậu, điều này khiến mình rất buồn.”
Đột nhiên Suzy ôm chầm lấy Fei. “ Fei à, cậu là người… người… bạn tốt nhất nhất của mình đó!!! Nhất định… cậu phải… hạnh phúc đó. Như vậy… mình mới không cảm thấy… có lỗi.”
Chưa đầy 15’ một chiếc Audia a8 màu đen sang trọng từ xa phóng tới, một người đàn ông bước xuống xe và tiến đến một cách vội vã.
“Anh tới rồi à, đưa Suzy về nhà đi.”Để Suzy dựa vào người Sehun, Fei nhanh chóng quay bước đi.
Ấn tượng của Sehun về cô bạn thân của Suzy chính là sự lạnh lùng, anh có gặp cô gái này một vài lần ở đám cưới. Nhưng nụ cười của cô gái này anh mới thấy một lần là khi Fei nói chuyện vơi Suzy, ngoài lần đó chưa bao giờ anh thấy cô ấy cười. Cô gái này đang làm giám đốc của một công ty thiết kế thời trang cao cấp. Tuy cô gái này lạnh lùng nhưng anh biết cô là một người bạn tốt, sẽ luôn ở bên Suzy dù trong hoàn cảnh nào, là người đã chăm sóc Suzy khi cô ấy không có ai ở bên cạnh, khi anh chưa đến bên cô.
Nhắc đến Suzy, anh cúi đầu nhìn người con gái đang tựa vào lồng ngực anh. Dường như cô gái lạnh lùng mà anh gặp trong quán caffee tựa như chưa từng tồn tại, thay vào đó là cô nàng với tính cách trẻ con, thích thức đêm lên mạng nhưng lại thích nấu ăn cho anh. Lúc này đôi môi anh đào của cô cứ lẩm nhẩm tên Oh Sehun.
Nhanh chóng đưa cô vào xe, điều chỉnh nhiệt độ điều hòa cho ấm. Anh vươn tay muốn cài dây an toàn cho cô. Gò má mịn màng, ấm áp của cô chạm nhẹ vào gò má lạnh lẽo của anh. Có lẽ vì cảm thấy nhiệt độ lạnh lẽo của anh, cô khẽ mở mắt. Trước mặt anh - một Bea Suzy với đôi môi đỏ hồng, khuôn mặt hơi ửng đỏ, đôi mắt mơ màng. Tất cả đều quyến rũ, thôi thúc anh phạm tội.
Cúi nhẹ đầu xuống hôn lên đôi môi của cô. Đôi môi mềm mại còn chút hơi rượu bourbon. Dần dần anh hôn sâu hôn chút nữa, lưỡi hai người quấn lấy nhau. Nụ hôn của anh cướp hết hơi thở của cô, dần dần cô gái trong lòng không chịu được, khẽ ưm lên một tiếng, bàn tay như muốn đẩy anh nhưng lại níu lấy vạt áo anh không buông. Người cô nhũn đi, chỉ còn cách bám chặt vào anh, Sehun đưa tay ôm lấy eo cô để cô gái trong lòng không bị lọt thỏm xuống dưới.
Một nụ hôn triền miên. Đến khi Sehun buông ra, cả hai đều thở gấp. Suzy mềm nhũn dựa vào người anh, đôi mắt mơ màng, long lanh sóng nước, cố gắng hít thở bầu không khí.
Suzy nhẹ nhàng đập vào người anh, nũng nịu trách móc.
“Sehun, anh đáng ghét ~~.” Lời trách móc của cô khiến anh bật cười. Đáng yêu như vậy, nũng nịu đến thế, đúng là đang say thật rồi. “ Oppa, về nhà.”
“ Được, anh đưa em về nhà.”
Trên đường đi, Sehun mới phát hiện việc hôn cô, đánh thức cô là một sai lầm. Suzy ngồi ở ghế phụ bật nhạc, ngân nga hát, trêu chọc anh. Không chịu ngồi yên một phút nào.
“Sehun à, em nói cho anh một bí mật. Nhưng anh phải hứa không được nói với chồng em cơ!!” Suzy cầm tay anh vân vê, đùa nghịch. Lời nói của cô làm Sehun phải bật cười. Anh thật sự muốn hỏi xem cô gái này hôm nay uống bao nhiêu ly rượu mà say đến mức không nhận ra chồng mình cơ chứ.
Nhưng vì anh thật sự tò mò về bí mật của Suzy nên anh vẫn nói. “Được, anh không nói với chồng em.” Anh dừng xe bên đường, quay sang nhìn cô.
“Anh phải hứa đó! Giữa chúng em có một bản hợp đồng hôn nhân, chúng em đã đánh cược. Nhưng em nghĩ em thua mất rồi. Thua một cách thảm hại. EM YÊU OH SEHUN. Buồn cười lắm phải không? Chúng em kết hôn không xuất phát từ tình yêu mà lại từ hôn ước giữa hai gia đình. Em thậm chí không biết Sehun có yêu em hay không? Em rất sợ nếu em là người thừa trong lòng anh ấy thì sao. Nếu anh ấy thật sự không yêu em mà yêu cô gái tên Im Yoona kia thì sao?” Từng giọt nước mắt rơi lã chã trên khuôn mặt xinh đẹp của Suzy. Những lời bộc bạch, những tâm tư mà cô luôn che giấu, tất cả đều tuôn trào trong cơn say.
Sehun thật sự bất ngờ, anh không ngờ Suzy - người con gái anh luôn không thể nắm bắt, người anh cứ ngỡ sẽ phải buông tay. Khi gặp Kris anh đã từng xác định sẽ ly hôn trước thời hạn nếu cô muốn, nhưng anh phát hiện bản thân mình không thể. Cứ nghĩ đến một ngôi nhà luôn vắng bóng cô- vắng tiếng cười lảnh lót, vắng người con gái luôn chờ đợi anh là anh không thể chịu đựng được. Anh đã không phát hiện ra rằng những ngày có Suzy ở bên anh bỗng chốc trở nên vui vẻ, quên đi Yoona - người bạn thân nhất, cũng là người anh yêu thầm bấy lâu nay. Khóe miệng anh cong lên, nở một nụ cười rực rỡ- chưa bao giờ và cũng chưa có ai khiến anh vui vẻ như vậy.
Suzy không hề để ý đến khuôn mặt hạnh phúc và rạng rỡ của Sehun, cô vẫn khóc, mặc cho những giọt nước mắt làm nhòe đi lớp trang điểm. Sehun thấy cô khóc không ngừng, như một đứa trẻ, khác hẳn với mọi ngày, cô thường hay làm aegyo với anh, ngoại trừ đêm tuần trăng mật ra nhưng chưa bao giờ cô khóc như hôm nay.
Cuối cùng Sehun lên tiếng dỗ dành. “Ngốc ạ, có gì mà phải khóc. Không được khóc nữa. Có gì mệt mỏi cứ nói hết ra, nhưng bây giờ phải ngừng khóc đã. Anh đưa em về nhà.”
oOo oOo
Hôm nay trước khi đi làm Sehun có nói với cô đừng nấu cơm, buổi tối cùng nhau ra ngoài ăn, khiến Suzy hơi ngạc nhiên. Cô không nhớ hôm trước khi say rượu bản thân đã nói những gì, nhưng thời gian gần đây, nhất là sau hôm cô say rượu đó Sehun thay đổi khá nhiều. Thỉnh thoảng ngồi uống rượu rồi ngẩn ngơ cười một mình, hôm trước thậm chí còn dậy sớm làm đồ ăn sáng cho cô nữa, nhưng khổ nỗi cuối cùng hai người lại ăn ramen vì bữa sáng kiểu Mỹ của anh đã cháy đen.
Ở nhà quá nhàm chán, trước khi kết hôn cô còn thay ba quản lí trụ sở của JYP ở Nhật Bản còn bây giờ Suzy chỉ nhàn rỗi ở nhà. Đôi khi thì dọn dẹp nhà cửa, mua thêm vài đồ handmade trang trí nhà, không thì đi shopping với Fei. Nhưng Fei cũng còn công việc nên không phải lúc nào cũng có thời gian đi với cô được. Càng nghĩ càng chán, sao sau khi kết hôn rồi cô lại nhàn rỗi như vậy? Suzy xịu mặt xuống, cô cũng phải đi làm mới được. Ở nhà nhiều cô sắp mốc meo tới nơi rồi.
Nhìn đồng hồ cũng sắp đến 6h rồi, tí nữa Sehun chắc cũng về đón cô rồi. Suzy lấy quần áo, tắm rửa sạch sẽ, nhưng đứng trước tủ quần áo, cô lại đắn đo không biết chọn bộ nào. Thay bộ váy màu tím khoét ngực ra, cô mà mặc chiếc váy này chắc chắn Oh Sehun kia sẽ bắt cô ở nhà cho coi. Đến bây giờ Suzy đã thử chiếc váy liên tiếp rồi nhưng chưa vừa ý bộ nào cả. Cuối cùng cô quyết định chọn chiếc váy ren trắng dài tay, cùng chiếc ví nhỏ cầm tay màu đen. Trang điểm thật nhẹ nhàng. Ngắm mình lại trong gương, Suzy thật sự hài lòng. Ra sofa ngồi xem lướt web trong lúc chờ Sehun.
“Nae nuni wae iri nubushyeo hage dwae
Simjangi wa iri michin deut ddwige hae
Sum gable ojima naegen neomu sojunghae itjima
Maen coeum ni khum, ni mal, geu numulboda jinhan
Ddo cheongukui nektaboda dalkomhaetdeon
Yes, you are my baby baby baby
Yaksokhae na meonchuji anheulke
Geudaeman bomyeo …”
(Sao em lại khiến đôi mắt anh sáng rỡ như thế
Sao em lại khiến trái tim anh đập điên loạn như vậy
Dường như anh không thể thở nổi nữa,
nhưng em thật sự là điều quý giá đối với anh. Đừng quên điều đó
Ngay từ lúc bắt đầu, giấc mơ của em, lời nói của em, còn nhiều hơn cả nước mắt
Và ngọt ngào hơn cả mật ngọt thiên đường.You are my baby baby baby
Anh hứa sẽ luôn nhìn em. Sẽ nhìn duy nhất mình em thôi)
Tiếng nhạc vang lên, thậm chí Suzy còn ngạc nhiên khi nhạc chuông của cô từ khi nào đã đổi thành bài hát này. Nhưng lời ca của bài hát thật sự khiến cô cảm thấy có chút vui mừng và hạnh phúc. Suzy cười ngây ngốc một mình.
“Sehun ah, anh sắp về chưa? Em chuẩn bị xong rồi.” Cô nói. Đầu bên kia ngập ngừng đôi chút rồi lên tiếng.
“Suzy à, xin lỗi anh có việc nên không về đón em được, hay… em đi taxi đến nhà hàng nhé, à không để anh gọi lái xe Kim.”
Cảm nhận được sự lo lắng và quan tâm của anh, Suzy khẽ cười. “ Không sao đâu, em đi taxi được rồi. Anh đừng lo lắng, cứ làm việc đi. Đừng đến muộn quá em không có kiên nhẫn đâu.”
“ Được, anh sẽ đến sớm thôi.” Chờ Suzy cúp máy trước, Sehun khẽ thở dài. Quay đầu nhìn người con gái nằm im trên giường bệnh, gương mặt hơi tiều tụy. Thật ra lần này anh đã nói dối Suzy, đúng là có việc nhưng là anh ở bệnh viện với Yoona. Anh không muốn nói với cô về Yoona, anh sợ cô lại nghĩ lung tung và buồn phiền. Anh sẽ chỉ nói dối cô lần này thôi, phải chỉ lần này thôi.
P/S: sorry các nàng, nghỉ hè mà mình lười viết quá, hôm nay mới post được
dự là sẽ end fic này nhanh thôi vì mình sắp nhập học rồi :3 |
|