|
CHAP 15
Status: Nếu được chọn lựa lại một lần nữa ,Dara vẫn sẽ chọn Jiyong dù trải qua bao đau khổ. Bởi một điều đơn giàn: “họ thuộc về nhau”
Dara’s POV
“Dara, anh đã ở đây, hãy để anh xoa dịu những vết thương trong lòng em” – Ji nhìn thẳng vào mắt tôi, nét mặt đau khổ, anh ấy đang cố kìm những giọt nước mắt của mình
Tôi không thể nói nên lời, trái tim tôi bị bóp nghẹn bởi một điều gì đó. Tôi hận cha tôi, người đàn ông phụ bạc, tôi cũng đã từng hận Ji, người đàn ông gây nhiều đau khổ cho tôi. Nhưng giờ phút này khi nghe anh ấy yếu ớt nói lên những điều trái tim mách bảo, tôi lại thấy ấm áp, xúc động đến lạ kì. Tôi đã từng mong Ji sẽ ở bên tôi suốt đời, chúng tôi cùng nhau tạo nên cuộc sống hạnh phúc. Đã từng mong là thế và bây giờ vẫn là như thế.
Nhưng cảm xúc này chẳng ở lại được quá lâu khi đám đông đã chú ý đến những hành động của chúng tôi, mọi người vây quanh la ó như đội ngũ fan hâm mộ điên đảo.
“Omo nhìn thấy gì không, chuyện tình Jiyong Romeo và Dara Juliet đó” – Bom cười tít mắt, lắc lắc người phấn khích
“Hura, thành công rôi, chúng ta sắp được chủ tịch Yang cho phép rồi” – Seungri cười toe toét ôm chầm lấy CL, em ấy cũng đang tích cực vỗ tay.
“Tôi thấy ở đây một màn tình cảm sướt mướt, nhân vật chính lợi dụng lúc nữ nhân vật chính không để ý đã ra tay tấn công hôn cô ấy” – Top trêu chọc chúng tôi, trông mặt anh ấy nói như đang diễn một bộ phim mà anh ấy là thám tử.
“Aish, tránh ra làm ơn cho chút không khí để thở” – Jiyong anh ấy đang trở lại là con người bình thường trước mắt mọi người, cố giấu đi những cảm xúc của mình. Thật dễ thương.
“Mọi người tiếp tục ra kia tiếp đi, bọn mình cũng sẽ ra” – Tôi cười cố giải tán đám đông trước khi họ kịp hỏi điều gì.
Tôi đứng lên nhưng Ji đã giữ tay tôi lại, tôi quay về phía Ji che dấu cảm xúc bối rối của mình. Việc anh ấy đã biết mọi điều giống như giải tỏa được một gánh nặng. Tuy nhiên tôi vẫn phải thử thách anh ấy sau quãng thời gian dài anh ấy xa tôi.
“Từ giờ anh sẽ chăm sóc cho em” – Ji thành thật
“Nếu anh nghĩ việc anh biết hết mọi việc sẽ thay đổi điều gì đó thì không hề. Hãy cố gắng thể hiện mình, em sẽ xem xét” – Tôi ra vẻ động viên sau đó chạy vội ra chỗ Bom, nghe thấy anh ấy hoảng hốt
“Yah! Dara!”
[[[[[[[[[[
Sau khi nhận được mối đe dọa từ Dara, Jiyong quyết định thực hiện bước thứ 5 trong bản kế hoạch. Họ có 2 ngày ở tại nhà Dara trước khi ra đảo Jeju chơi. Jiyong không bỏ qua cơ hội này, một ý nghĩ thoáng lên trong đầu. Mẹ Dara đã nói sẽ ủng hộ anh vì vậy chỉ cần cho bà thấy thêm một chút thành ý chắc chắn bà sẽ gả con gái cho anh, hai em của Dara sẽ là hậu phương vững chắc giúp anh lúc Dara giận dỗi gì đó. Đó chính là suy nghĩ của cáo già Jiyong.
]]]]]]]]]]
Tôi vẫn còn ngái ngủ đi xuống dưới tầng theo tiếng gọi của dạ dày, mùi thức ăn tỏa ra từ bếp làm bụng tôi reo lên từng cơn. Tôi thường bận bịu không bao giờ nấu cơm sáng vì vậy tôi chỉ có thể ăn một bữa cơm ngon lành tại nhà mình. Mẹ sẽ dậy thật sớm chuẩn bị đến khi tôi và em thức dậy đã có một bàn thức ăn thịnh soạn.
Tôi lật đật đi gần đến bếp thì giật mình bởi tiếng nói của Ji. Tôi rón rén lại gần cửa bếp thò đầu vào nhìn. Tôi bị sock ngay lại tức, anh ấy đang nấu ăn với mẹ tôi, anh ấy còn dậy từ rất sớm vì chưa có ai dậy cả.
“Cô để con, cô cứ ngồi nghỉ đi ạ, việc này con rất thành thạo - Jiyong đang cướp lấy cái nồi của mẹ và bắt đầu nấu món canh của anh ấy, không quên nở một nụ cười hiền lành
“Ta không ngờ con lại giỏi vậy” – mẹ tôi ngồi xuống bàn nhìn Jiyong cười thích thú
CÁI GÌ? Sao mẹ lại gọi anh ấy là con còn thích thú như vậy nữa chứ.
“Dara rất vụng khoản bếp núc” – mẹ tôi tiếp tục.
Er, mẹ đang nói gì vậy? Thật xấu hổ khi mẹ công khai chuyện này. Mẹ à, con không có thời gian để nấu nướng màààààà
“Cô ấy làm món mì úp rất ngon” – Jiyong cười toe toét, tôi như được an ủi phần nào
“Có lẽ đó là món cô ấy làm được ngon nhất” – opss, vừa được một lời khen đã dội ngay gáo nước lạnh vào người tôi. 1 chiếc dép sẽ tìm đúng nạn nhân của nó!
Tôi xô cửa bước vào, mẹ và Ji quay ra nhìn không lấy gì làm ngạc nhiên
“Con đói thì nên vào sớm một chút” – mẹ cười khẽ rồi đứng lên đi ra khỏi bếp, hóa ra tất cả đều biết tôi nấp ở cửa
“Baby” – Jiyong vẫy gọi tôi
“Baby cái gì mà baby” – tôi bĩu môi cau có –“ baby nấu mì cho anh ăn là tốt rồi còn chê bai”
“Nói A đi” – Ji đưa 1 muỗng canh anh ấy đang nấu lên mời gọi tôi thử
“A cái gì mà a” – Tôi lắc đầu từ chối
“Nàoooooooooo” – Ji làm kiểu trẻ con và cuối cùng tôi cũng phải há miệng ra thử
“Có ngon không” – Ji cười sung sướng. Thật ra là nó rất ngon nhưng tôi không thể khen để anh ấy tự mãn được.
“Cũng bình thường” – Tôi thản nhiên
“Bình thường thôi sao?” – anh ấy kêu lên rồi thử một thìa –“nó rất ngon mà”
“Thế còn cái này, anh làm đó” – anh ấy cười gắp một miếng cá cho tôi thử
“Không tệ”
“Yah! Em đang đánh giá sai sự việc, em thật hư hỏng đó Dara” – Ji kéo tôi lại gần hôn lên khóe miệng. Tôi xấu hổ chết mất.
Trong lúc chúng tôi đang tình tứ, Sang-hyun đi vào bếp, va phải cửa gây lên tiếng động và sững sờ nhìn cảnh tượng trước mắt.
‘Em xin lỗi, em vào không đúng lúc” – Em ấy ngượng ngùng, tôi cũng cần một cái lỗ để chui xuống
“Ô, Sang hyun, em lại đây” – Ji vẫy em ấy lại, tôi đang cố tìm chỗ nào đó giấu mặt mình lại.
“Đã lâu không gặp, em đã lớn quá rồi. Từ bây giờ hãy gặp nhau thường xuyên hơn nhé” – Ji tiếp tục
“Vâng, em cũng muốn thế, em cũng nhớ những ngày vui vẻ trước kia” – Sang hyun cười đáp
“Em đang học đại học năm 2 đúng không? Có muốn về đâu làm thực tập sinh không? Anh sẽ giúp”
“Thật sao? Em thích J.Tune” – Sang hyun nói
“J.Tune ư, không thành vấn đề, hãy liên lạc với anh thường xuyên nhé” – Ji đặt tay lên vai em ấy tin tưởng
Sang Hyun cười thích thú, nó quên hẳn người chị gái đang đứng bên cạnh. Hai người họ nói chuyện lung tung một lúc sau đó Ji thì thầm điều gì đó với em ấy. Gì chứ?
“Omo, tất nhiên là em sẽ giúp anh, anh rể”
Anh rể????? Tôi không nghe lầm phải không? Miệng tôi không đóng lại được, có phải Jiyong đang lôi kéo em tôi đứng về phía anh ấy? Không phải bữa cơm này cũng thế chứ!!
[….]
Jiyong đang bày trò gì đó. Tôi đánh hơi ra mùi mua chuộc, lôi kéo ở đây.
Chuyện là sau khi thì thầm điều gì đó với Sanghyun để em ấy gọi một tiếng “anh rể” thì bắt đầu đến Durami. Khi bữa cơm kết thúc thường là tôi và em ấy sẽ dọn bàn ăn nhưng Ji ngay lập tức tranh cướp lấy phần của tôi. Anh ấy vừa rửa bát vừa bắt chuyện với Durami rất vui vẻ, con bé có vẻ hòa đồng rất nhanh khi nhắc đến những chuyện cũ.
‘Anh có rất nhiều bạn bè, nếu em muốn anh có thể giới thiệu cho em một anh chàng tốt” – Jiyong lại đang mời mọc
“Em mới đi làm chưa nghĩ đến mấy việc đó" - câu trả lời rất tốt đó em gái của chị. Cho anh ấy cụt hứng luôn đi. keke.
“Nhưng nếu có một cơ hội em cũng rất muốn quan tâm” – em ấy quay sang cười toe toét với Ji, tôi suýt nữa té ghế
Au’s POV
Dara đi lên phòng bỏ mặc Jiyong ở lại với những câu chuyện của mình và em gái cô. Nhưng sau khi đóng cửa thay vì bực tức, Dara lại cười lăn ra trước kế hoạch lấy lòng mọi người trong nhà của Jiyong, phải nói là cô rất thích điều này. Tiếng gõ cửa làm Dara ngừng cười, lấy lại bộ mặt bình thường
“Dara” – là Jiyong đang ở trước cửa phòng của cô
“Anh lấy lòng mọi người xong hết rồi hả” – Dara tỏ ra ngây thơ
“Em biết sao” – Jiyong xấu hổ
“Làm sao không biết khi ngay trước mắt chứ” – Dara bĩu môi để cửa cho Jiyong vào phòng của mình
“Chà, lần đầu tiên anh được vào phòng của em”
Jiyong nhìn quanh một lượt, anh đang ở trong phòng của cô. Mọi thứ đều rất ngăn nắp, căn phòng như của một công chúa bé nhỏ với gam màu hồng, một chiếc bàn màu trắng với rất nhiều đồ lưu niệm khác nhau. Một chiếc tủ với rất nhiều khung ảnh: ảnh Dara lúc bé, ảnh gia đình cô từ rất lâu, Jiyong thực sự xúc động với những gì được chiêm ngưỡng. Một bức ảnh anh và Dara chụp với nhau khi họ đi chơi công viên, 2 đứa trẻ với nụ cười hồn nhiên.
“Em vẫn giữ bức ảnh này sao” – Jiyong quay ra nhìn Dara âu yếm
“Phải, nó rất tuyệt đúng không, chúng ta khi đó thật tuyệt vời” – Dara mỉm cười với Jiyong
“Anh nhớ rất rõ những ngày tháng đó” – Ji cầm khung ảnh ngồi xuống giường Dara vẫn tiếp tục ngắm
“Còn cái này nữa” – Dara lôi ra một bức ảnh anh và cô chụp cùng nhóm bạn sau đó ngồi xuống giường đưa Jiyong xem –“khi nào chúng ta sẽ tụ tập lại để có một ngày như hôm đó”
Jiyong đang sống lại những kí ức của mình. Anh và Dara đã trò chuyện rất lâu về những ngày trong quá khứ, những ngày họ còn đi học, những ngày với bạn bè của họ, những ngày họ bên nhau hạnh phúc.
[…Chiều hôm sau – bãi tắm Busan]
“Bingu, tại sao anh lại đi nhặt vỏ sò trong khi chúng ta ra đây là để tắm biển” – Bom đang lẽo đẽo theo sau Top còn Top vẫn chăm chú nhặt vỏ sò bỏ vào túi.
“Anh không thích tắm” – Top không nhìn Bom trả lời
“Anh chưa bao giờ khoe thân thể của mình ra, có gì hot sao” – Bom cong môi lên hỏi, mắt hướng ra nhìn đám người đang trêu đùa nhau trên sóng nước
“Anh chỉ là không thích khoe thân thể mình, Bommie, em ra với mọi người đi”
“Không em sẽ đi theo anh, biết đâu có nàng tiên cá nào lại bắt anh đi mất thì sao” – Bom cười
“Vậy phụ anh nhặt vỏ sò đi”
Bom thất vọng ngồi xuống cạnh Top tìm kiếm đám vỏ sò ở trên mặt nước lập lờ. Chưa lần nào ra biển mà cô thấy Top xuống dưới nước, anh ấy luôn ngồi trên bờ hoặc chỉ ngâm chân một lúc rồi lại lên, hôm nay hành tung của anh ấy còn bí ẩn hơn nữa với đám vỏ sò này
“Hey, Bom ra đây đi” – Dara gọi lớn
Bom xị mắt, chỉ vào Top oán trách. Như hiểu ra mọi chuyện Dara họp bàn nhóm lại sau đó tất cả đều tiến về phía Top và Bom
“Top hyung, anh xuống biển cùng tụi em đi” – Seungri hào hứng
“Phải đó oppa, biển rất mát, chúng ta sẽ cũng đùa nghịch” –CL mời gọi
“Không” – Top lạnh lùng trả lời khi vẫn tiếp tục nhặt vỏ sò
“Thế còn cái này” – Theo đúng kế hoạc Daesung mang theo một chai nước bắt đầu đổ lên đầu Top làm anh ướt hết
“Cậu muốn chết phải không” – Top quay ngoắt lên gầm gừ nhưng chưa kịp làm gì cả nhóm đã quay lại nhấc bổng Top lên tiến ra phía biển, Top cố gắng giãy dụa trong vô ích.
Đằng sau Bom đang nhảy chân sáo chạy theo, cười không dứt khi cuối cùng Top cũng bị ném xuống biển, chiếc áo phông được lột ra, thân thể của Top được khoe ra ngoài ánh nắng mặt trời. Bom đứng ngẩn ngơ một lúc lâu ngắm nhìn người con trai với thân thể hoàn mỹ, mái tóc ướt làm khuôn mặt anh càng đẹp trai hơn nữa.
Tất cả đã có một buổi chiều thú vị ở bãi tắm Busan, sau khi ăn uống họ ngồi trên bãi cát trước biển thành vòng tròn uống bia lạnh và thưởng thức bầu trời đêm. Cảm giác này thật sự rất yên bình.
“Vậy mai chúng ta sẽ ra đảo Jeju chơi phải không” – Daesung ngừng uống quay ra nói
“Đúng vậy, chúng ta sẽ ra đảo Jeju chơi” – Bom nói
“Vậy…Durami có đi không” – YoungBae bất ngờ quay sang hỏi em gái Dara, hình như cậu bé có cảm tình với con bé, Bom quay ra nhìn cô cười cười như là ok đi.
“Tất nhiên là cả Darumi và Sang Hyun sẽ đi với chúng ta” –Dara trả lời
“Vậy chúng ta nên nghỉ sớm và chuẩn bị một số vật dụng để ngày mai lên đường” – Top đưa ra đề nghị
“Không cần phải vội như vậy chứ Top, mà sao cậu cứ giữ cái túi vỏ sò quanh mình vậy” – Jiyong ngừng uống nhìn Top khó hiểu
“Cái này là bí mật” – Top ra vẻ bí ẩn
[ 11h30 đêm hôm đó]
[Tại phòng của Dara]
“Vậy là mẹ cậu đã kể hết chuyện nhà cậu cho Jiyong?” – Bom ngạc nhiên quay ra hỏi Dara khi họ đang gấp vài bộ quần áo cho chuyến đi ngày mai.
“Đúng vậy” – Dara thở dài – “anh ấy đã rất buồn”
“Dara” – Bom chạy lại ôm chầm lấy cô, cô ấy sợ Dara sẽ khóc khi nhắc lại chuyện cũ nhưng giờ thì Dara ổn –“Ji yong chưa hề bỏ rơi cậu, từng đó thời gian anh ấy vẫn luôn theo dõi và lo cho cậu, như trước đây mình đã kể…”
“Mình biết, chính vì vậy mà giờ mình thấy ổn Bommie” – Dara mỉm cười vỗ vỗ vào lưng Bom
“Có chuyện này mình muốn nói với cậu” – Bom trở nên ngượng ngùng
“Chuyện gì vậy” –Dara ngước lên nhìn Bom hỏi
“Mình yêu Top” – Bom cười khẽ, lấy tay chọc vào má Dara
“Thật sao” - Dara ngạc nhiên nhìn Bom, cô ấy có vẻ đang rất ngại. Haha, Bommie đã yêu mà người cô ấy yêu lại là Top. Dara quá vui mừng quá, không thể kiềm chế được sự phấn khích của mình.
“Mình rất mừng” – cô ôm lấy Bom hét lên – “anh ấy là một mỹ nam với thân hình hoàn mỹ đó” –Dara nháy mắt với Bom
“Yah! Mình xịt máu bây giờ” – Bom trêu chọc lại - “Nhưng Top vẫn chưa phản hồi lại tình cảm của mình đâu”
“Mình sẽ giúp cậu bạn thân yêu ạ” – Dara mỉm cười
Họ trò chuyện hàng giờ sau đó, đến gần nửa đêmmới bắt đầu ngủ
[Tại phòng của Jiyong]
Điện thoại của Jiyong báo có tin nhắn
“Hyung đã ngủ chưa” – Tin nhắn từ Seungri, cậu ta có trò gì định làm vào giờ này. Jiyong phớt lờ tin nhắn đó đi.
5p sau điện thoại lại báo có tin nhắn tiếp theo. Phớt lờ tập 2
Tin nhắn thứ 3,4. Phớt lờ tập 3,4
Lần thứ 5 Seungri đã không chịu được, cuối cùng cậu ta đành gọi cho Jiyong
“Tôi ngủ rồi” –Jiyong giả vờ ngái ngủ, hi vọng cậu ta buông tha cho mình
“Giờ này mà anh vẫn còn ngủ được sao? – Seungri giãy nảy lên
“Không ngủ thì làm gì, cậu định rủ tôi làm gì vào ban đêm thế này” – Jiyong giả vờ cảnh giác
“Hyung! Anh thật là hết thuốc chữa, chúng ta chỉ có 1 tối ngày mai ở đảo Jeju thôi đó”
“Thì sao?”
“Đó là là một cơ hội”
“Vứt hết mọi cơ hội của cậu đi, toàn rắc rối”
“Anh không muốn có noona sao?”
“Có nhưng không phải cách của cậu”
Jiyong tắt máy điện thoại đi, không để cậu ta gợi ý thêm trò ngu ngốc nào nữa. Khoan đã, cơ hội có được Dara sao. Jiyong thấy bứt rứt không yên, đi đi lại lại quanh phòng, sau đó tự động bấm số của Seungri
“Em ngủ rồi” – Cậu ta nhại lại giọng Jiyong lúc nãy
“CL sẽ thuộc về ai đó không phải là cậu” –Jiyong thản nhiên đe dọa và lập tức cậu ta sợ ngay.
Cuối cùng cậu ta cũng chịu nói cho Jiyong cơ hội anh đã có rồi làm thế nào để thực hiện nó.
|
|