|
CHAP 3
Dara’s pov
TOP bảo sẽ gọi sớm cho tôi nhưng cả ngày nay tôi chẳng thấy anh ấy đâu. Thật tệ vì tôi cần anh ấy xua tan đi tâm trạng ảm đạm của mình lúc này. Top là một người rất đặc biệt với tôi, một con người có vẻ ngoài lạnh lùng, nam tính đôi khi còn cảm giác khó gần nhưng nếu bạn thân với anh ấy bạn sẽ thấy khác, ngược lại hoàn toàn so với cách anh ấy thể hiệntrên thương trường kinh doanh. Với các nhân viên và với những người anh ấy yêu thương, anh ấy rất quan tâm và đáng yêu, anh ấy luôn vui vẻ đùa giỡn dù tâm trạng thế nào đi nữa vì anh ấy muốn làm mọi người cười thật nhiều. Tên thật của anh ấylà Choi Seung Hyun, còn Top chỉ là nghệ danh do Seven - anh trai của anh ấy đặt thôi. Tôigặp Top vào mùa hè 3 năm trước, khi tôi và Bom đến thực tập tại YG, quãng thời gian đó cũng là lúc tôi cần lại sự cân bằng. Top dường như rất có duyên với chúng tôi nên ngay sau đó nhờ Top, tôi và Bom được nhận ngay vào YG và có một công việc tương đối ổn. Ở đây tôi gặp nhiều người, bọn tôi bắt đầu thân nhau, hình thành một nhóm nhỏ trong công việc,tôi có thể kể qua cho các bạn vài cái tên: Seungri, Daesung, Minzy…
Tiếng chuông tin nhắn từ điện thoại làm tôi dừng suy nghĩ
“Hộp cơm đó hợp với khẩu vị của cô chứ”
Tôi bất ngờ, tôi cứ tưởng đó là một tin nhắn cho một công việc
“Ngài giám đốc,tôi tưởng chiếc điện thoại này chỉ dành cho công việc?”
Chưa đầy một phút sau, điện thoại của tôi lại rung lên
“Tất nhiên đây là công việc của một giám đốc cần quan tâm đến cô thư ký của mình, cô D”
Miệng tôi bắt đầu chuyển động thành hình nụ cười, tôi thậm chí còn chưa gặp người đàn ông này,tài khoản trên Kakao Talk của anh ta cũng ko có lấy một thông tin hình ảnh nhưng tôi thấy thật thú vị.
“Vâng, nó rất ngon. 1 món quà ra mắt đáng giá. Tôi sẽ cố gắng làm việc chăm chỉ, thưa giám đốc”
“Cô ko cần nghiêm chỉnh như thế, tôi nghe nói cô là một cô gái thú vị, hãy thể hiện điều đó với tôi”
“Tôi thú vị? Rất nhàm chán đấy! Tiện đây tôi muốn hỏi thưa ngài giám đốc biệt danh GD phải chăng là viết tắt của từ “Giám Đốc”?
"Cô có thể ngừng tưởng tưởng. Hãy gọi tôi là GD thay cho từ giám đốc đó đi. Sẽ dễ dàng hơn cho 2 ta"
"À vâng thưa ngài"
" Nói lại đi D"
"GD"
"Tốt hơn rất nhiều rồi"
"Nhưng như thế tôi có cảm giác như đang nói chuyện với một người bạn hơn"
"Tôi nghĩ còn đặc biệt hơn cả bạn"
"Gì cơ?"
Anh ta đã off trước khi tin nhắn của tôi kịp gửi đi. “Đặc biệt gì chứ?” – tôi thầm nghĩ, chắc chắn là anh ta ámchỉ thân phận chủ nhân và đầy tớ của tôi. Số tôi thảm thật rồi, tôi giả vờ khócnấc lên.
[…]
Tôi hét lớn khi mở cửa xe của mình ra và nhìn thấy Top trong tư thế ngủ gật, trên tay cầm một hộp quà. Trông anh ấy như một đứa trẻ con dễ thương. Tôi và Bom đặt biệt danh cho anh ấy là Bingu vì cái cách ngơ ngẩn của anh ấy, anh ấy thật sự rất trẻ con, nhưng anh ấy ghét biệt danh đấy lắm, anh ấy sẽ cho bạn 1 trận nếu bạn dám gọi anh ấy như thế, tấtnhiên là trừ tôi và Bom. Tôi lay lay Top nhưng anh ấy không động đậy, chuyện mộ người đàn ông đột nhập vào xe của phụ nữ rồi nằm ngủ không biết gì hậu quả sẽ là một cái cắn!
"aa, Dara, Happy birthday, myDara" – Anh ấy hét lên khi tôi cắn, mặt khó chịu nhưng sau đó nở nụ cười dễ thương ngay sau khi nhìn thấy tôi.
Bom’s pov
Tôi đã tốn bao nhiêu công sức để giúp anh ấy vậy mà nhìn xem cái cách anh ấy ngu ngốc ngủ lăn ra trong xe của Dara rồi còn bị cô ấy lay lay dậy. Tôi lấy tay che mắt mình vì học trò của tôi quá tồi, tuy nhiên kế hoạch dường như đã thành công, vì Dara đã đau buồn đến mức không nhớ ra sinh nhật của mình. Cô ấy ôm chầm lấy Top và cười, cô ấy đang cảm động, tôi biết mà. Top đang lái xe ra với Dara ngồi ghế sau, có lẽ cô ấy mệt sẽ ngủ một chút. Chờ đã, điện thoại của tôi có tin nhắn.
“Rồi sao nữa Bomie!!!!”
Aishhh, tên Top đần độn này nữa,chẳng lẽ tôi đang yêu Dara thay cho anh ấy? 2 năm qua tôi đã bày hết trò của mình cho anh ấy, làm quân sư ngầm cho một kẻ thiếu kinh nghiệm tình trường như TOP, tôi thì rất hiểu Dara, vậy nên…
“Bingu! Anh có cần em đến chở người yêu anh đi và cuối cùng là đáp xuống một cái khách sạn nào đấy ko?”
“Anh đang lái xe, em đừng làm anh mất bình tĩnh. Ý em khách sạn cái gì?”
“Khách sạn 5 sao để gọi đồ ăn! Anh nghĩ là gì, thậm chí nếu vào khách sạn để làm chuyện đó anh còn ko có kinh nghiệm,Dara sẽ cười ngất mất”
“Bomieeeeee!!!!” – anh ấy đangđiên lên rồi
“Thôi được rồi em sẽ chỉ cho anh đến từng chi tiết, một khách sạn 5 sao sẽ cónhiều dịch vụ giải trí sau đó hơn một nhà hàng. Bingu thân mến”
Tôi chỉ cho Top một nơi theo như tôi đã nói, 1 khách sạn có nhiều dịch vụ giải trí hơn một nhà hàng, họ sẽ ko tốn công đi lại mà rất lãng mạn nữa. Tôi đã thử nhiều lần, kiki, tôi phấn khích rồi đấy.
Khách sạn Dolce Vita là một nơi lý tưởng, ngoài nghỉ ngơi, ăn uống mọi người có thể chọn các dịch vụ tại các phòng khác nhau như: khiêu vũ, thể thao, xem phim Tôi nghĩ nó là một nơi thú vị và tôi hi vọng học trò của mình có thời gian yêu đương hạnh phúc. Phải nóithật tôi có cảm tình với Top, Top là người đã giúp tôi vào YG và hướng dẫn tôi thành công cho đến ngày hôm nay. Nếu Top ko yêu Dara có lẽ tôi sẽ theo đuổi anhấy, tôi biết tình cảm của mình mà…
Top ko chọn phòng ăn riêng mà chọn một bàn ăn bên hồ để tôi dễ quan sát, chỉ bảo. Top trong sáng, tôi chết cười vìanh ấy thôi, tôi lắc lư cái đầu mình trêu Top và anh ấy bật cười trong khi Dara đang nghịch cái khăn ăn.
Mọi chuyện trôi qua bình yên, họ dùng bữa tối lãng mạn còn tôi tự thưởng cho mình 1 ly rượu. thật sự bình yên, ồ ko,tôi xin rút lại lời nói, có điều gì không ổn khi tôi nhận ra đằng xa chính là Jiyong, anh ta đang đi với một cô gái xinh đẹp. Ko ổn chút nào.
Dara’s pov
Tôi mỉm cười khi Top đưa miếng đồ ăn vào miệng tôi, tôi phải cảm ơn Top về những gì anh ấy dành cho tôi, bên anh ấytôi cảm thấy mình luôn vui vẻ. Tôi định kể một câu chuyện cười giúp anh ấy thư giãn, nhưng hình như anh ấy đã nhìn thấy ai đó và đưa tay lên vẫy vẫy.
“Jiyong!” – Top gọi lớn
Tôi đóng băng tại chỗ, ko dámquay đầu lại cho đến khi anh ta tiến về phía bàn của chúng tôi. Giờ thì tôi đã thấy, bên cạnh anh ta là một cô gái trẻ, họ đang khoác tay nhau. Cô gái có mái tóc ngắn, xinh đẹp với ánh mắt thu hút, đôi môi gợi cảm, chiếc đầm bó sát làm nổi bật từng đường cong cơ thể. Không như tôi với một chiếc váy hồng, mái tóc thắt bằng một chiếc nơ cũng hồng nốt.
“Sao cậu lại ở đây” – Top bắt đầu câu chuyện
Phải rồi, sao anh ta và cô gái đó lại có mặt tại một cái khách sạn? Chúa ơi…
“anh ko biết đây là khách sạn nhà bạn anh sao” – Cô gái đó nhanh chóng trả lời
“Hi vọng cậu có khoảnh khắc hạnh phúc tại khách sạn nhà mình. Ăn xong mình sẽ dành cho cậu một phòng đặc biệt” –anh ta cuối cùng cũng lên tiếng.
“Ồ, nó là của nhà cậu? mình còn chưa biết”
“ hôm nay cậu đã biết, hãy tận hưởng.Mình có chút việc đi trước đây. Dara, hi vọng cô có một bữa tối vui vẻ” – anh ta quay sang mỉm cười và nói với tôi hai chữ “vui vẻ”, nó bị anh ta phá vỡ rồi cònđâu.
Tôi ngăn mình ko khóc dù tim đau nhói, biết làm sao đây để diễn tả cảm xúc này. Sau bao nhiêu năm anh ta còn có vẻ ổn hơn và có một cô bạn gái xinh đẹp, gợi cảm. Anh ta còn gợi ý cho tôi và Top có khoảnh khắc hạnh phúc bên nhau. Tôi ko thở được nữa rồi.
“Xin lỗi Top, em sẽ quay lại ngay”
Tôi chạy vội về phía nhà vệ sinh và một lần nữa, lại khóc. Phải mất đến 15 phút tôi mới lấy lại bình tĩnh, dù mắtsưng nhưng vẫn chỉnh đốn trang phục và tươi tỉnh bước ra. Tôi bị tiếng nhạc thu hút, nó chính là giai điệu của bài Butterfly mà GD đã cài vào chiếc điện thoại cho tôi, tôi đi về phía có tiếng nhạc. căn phòng có tên là “Butterfly”,thật kì lạ. Ko hiểuđộng lực nào thúc đẩy tôi mở cửa ra, bên trong khá tối chỉ có ánh nến trên chiếc bàn cạnh cửa sổ, âm thanh phát ra từ một chiếc đĩa hát ngay cạnh đấy. Bỗng tôi giật thót mình khi có ai ôm tôi từ phía sau, tôi run rẩy nhận ra điều gì đó,nước mắt tôi lại bắt đầu rơi.
“Dara…”
Bom’s pov
Khi Dara chạy đi, tôi biết sẽ lâu sau cô ấy mới quay lại. tôi có nên chạy theo ko? Có lẽ là ko, vì việc của tôi là tìm tên Jiyong đó và tính sổ, hắn chết chắc rồi. Khi tôi định đứng lên thì Top vẫy tôi, tôi chỉ vào mình ý bảo là gọi tôi sao? Vì Dara có thể trở về bất cứ lúc nào.
“Anh gọi em làm gì?” – Máu nóng trong tôi làm lây sang cả Top
“Em sao vậy, anh đã làm rất tốt đúng ko?” Top tỏ ra hơi ngạc nhiên sau đó là cười toe toét, làm điệu xòe taytrên mặt
“Anh làm quá tốt” – Tôi cười vì biểu hiện đáng yêu của anh ấy
“Đây này”- Top lôi trong chiếc túi của anh ấy ra một hộp quà – “Anh mua cho em đấy, vị phô mai”
“A, Top! Anh mua bắp cho em sao –Tôi đang thèm phát điên lên đây, tôi cười vui quên cả việc đi giết tên Jiyong đó và mở ngay ra ăn vài hạt – “Thật là ngon biết mấy”
“Em ăn từ từ thôi, đó là quà trả ơn cho cô giáo của anh”
“ko phải nịnh nọt em vẫn sẽ giúp anh”
“Đó là cả tấm lòng của anh đó”Top nháy mắt với tôi, tôi cười quên thở =))
Điện thoại của Top đổ chuông và mặt anh ấy có vẻ ko vui. Chuyện gì vậy, tôi bắt đầu ko kiên nhẫn được nữa
“Dara,cô ấy bảo về trước” – Top ngơ ngác
Tôi thở dài, tôi biết điều này sẽ xảy ra hoặc xảy ra sớm hơn tôi nghĩ. Top ko hiểu chuyện gì. Tôi biết giờ nên để Dara một mình vì vậy tôi sẽ ko để Top chạy đến nhà Dara.
“Em biết lí , cô ấy bận thôi.Anh đi chơi với em ko?”
“nhưng tối nay là sinh nhật cô ấy. Anh sẽ đi tìm Dara”
“Top à, Dara có việc quan trọng thật sự, hãy nghe em, chúng ta sẽ rời khỏi đâyvà đi làm vài chén”
Top đầy thất vọng, anh ấy nắm chặt tay lại, mắt đã đỏ hằn lên. 3 ngày qua anh ấy chẳng hiểu có chuyện gì với Dara,tôi biết anh ấy đang cảm thấy bất lực. Kwon Jiyong đáng lẽ ko nên xuất hiện nữa.
|
|