Quên mật khẩu
 Đăng ký
Tìm
Event Fshare

Tác giả: bigbangpro
In Chủ đề trước Tiếp theo
Thu gọn cột thông tin

[Longfic] [Longfic | M] Phản diện | Faithfair | taecna | Complete

  [Lấy địa chỉ]
31#
Đăng lúc 18-7-2013 17:58:25 | Chỉ xem của tác giả
Tham lam quá! Vừa nghiền ngầm 2 lượt 3 chap mới rồi mới comt...

Au dễ thương quá à, 3 chap trong chiều, tốc độ lắm ý, cơ mà tối có hàng hông au :D

Lão taec chả biết thương hoa tiếc ngọc gì hết á, ng ta mỏng manh vậy mà dám cắn đến bật máu.

Lão muốn tôi đấm lão tập 2 à :3?????

Bình luận

kasam bn~^^ mik hum sao!^^mik sẽ sớm tung chap mới!^^  Đăng lúc 19-7-2013 11:58 AM
bận thì thôi au à, giữ sk nhé. thấy au ôm nhiều fic quá à  Đăng lúc 18-7-2013 09:00 PM
bận thì thôi au à, giữ sk nhé. thấy au ôm nhiều fic quá à  Đăng lúc 18-7-2013 09:00 PM
keke~kasam bn đã ủng hộ!^^ tối nay thì mình pận chú việc nên hum cóa post luôn đc,nếu xong nhanh mik sẽ post liền mí chap để mọi người đỡ hóng!^^  Đăng lúc 18-7-2013 08:03 PM

Rate

Số người tham gia 1Sức gió +1 Thu lại Lý do
bigbangpro + 1 Cảm ơn bạn

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

32#
Đăng lúc 18-7-2013 18:37:06 | Chỉ xem của tác giả
iuuuuuuuuuuuu bạn nhiêu, tốc độ nhanh như tên lửa
đọc  một lúc hết 3 chap, xung sướng cả người
teac hình như thich na ui thì phải, cảnh hôn thật là bạo lực nhưng mình thích ke ke
tối có hàng ko bạn, mong chờ từng giờ.

Bình luận

keke~^^ kasam bn đã ủng hộ!^^ tối nay mik cóa chút việc pận nên chắc hum post đc,nếu xong nhanh mềnh sẽ post liền mấy chap để mọi người đỡ hóng!^^  Đăng lúc 18-7-2013 08:05 PM

Rate

Số người tham gia 1Sức gió +1 Thu lại Lý do
bigbangpro + 1 Cảm ơn bạn

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

33#
Đăng lúc 18-7-2013 21:02:32 | Chỉ xem của tác giả
hớ hớ nay mới vô được đây )

Ngoài 16 rồi nên Cmt để rồi đọc nèo

Nghe qua mà có vẻ hấp dẫn quá bạn ơi

Giờ mới đọc nhưng vẫn ủng hộ au hết mình Cố lên nha bạn

Bình luận

keke~^^ kasam bn nhìu~  Đăng lúc 19-7-2013 11:59 AM

Rate

Số người tham gia 1Sức gió +1 Thu lại Lý do
bigbangpro + 1 Cảm ơn bạn

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

34#
Đăng lúc 18-7-2013 21:33:12 | Chỉ xem của tác giả
Đọc Sum của fic mình thấy fic khá là hấp dẫn đó con móm nhà mềnh cũng đang mong mún nhận được 1 vai phản diện là con nhà giàu xinh đẹp ( chỉ vì để được mặc nhiều bộ đồ đẹp trong film )
Fic của bạn đã thực hiện mong mún của Yoong trước zồi {:418:}
Ủng hộ fic yeah yeah yeah!!! {:290:}{:311:}{:292:}{:271:}

Bình luận

keke~^^ kasam bn đã ủng hộ!^^  Đăng lúc 19-7-2013 11:59 AM

Rate

Số người tham gia 1Sức gió +1 Thu lại Lý do
bigbangpro + 1 Cảm ơn bạn

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

35#
Đăng lúc 18-7-2013 22:02:48 | Chỉ xem của tác giả
chap đi , fic hay tuyệt mặc dù còn 1 vài chỗ bạn chưa chỉnh tên lại , típ đi nhá , chap chap !! ^^ :) , hóng hóng !!!! fic có tới gần 70 chap thì nên khoảng 4-5-7 chap 1 ngày đi nhá bạn !!!! Hóng !! ^^ (sr nếu quá sức bạn vì theo mình thì như vậy !!!

Bình luận

keke~kasam bn đã ủng hộ!^^  Đăng lúc 19-7-2013 12:00 PM

Rate

Số người tham gia 1Sức gió +1 Thu lại Lý do
bigbangpro + 1 Cảm ơn bạn

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

36#
Đăng lúc 18-7-2013 22:42:40 | Chỉ xem của tác giả
Tiếp tục nào bạn ơi, đã đọc xong tới chap bạn post

Mình thích Lee Seung Gi lắm nhưng trong fic bị Na đá, tội nghiệp quá ( nhưng không sao oppa ko phải

nv chính hé hé, thích cả Suzy nữa * chỉ chỉ cái ava* nhìn cũng biết mà nhưng mà trong fic có vẻ hơi nai

nai ) mong Suzy ko phải người xấu , thich cả Soo hyun oppa nữa nhưng oppa có vẻ không thích

nữ phản diện thì phải, mình nghĩ sau này oppa sẽ thay đổi chứ nhỉ , còn cả yong hwa nữa, đúng là

một đồng minh tuyệt vời của nữ phản diện :, cuối cùng tới cặp đôi nữ chính của chúng ta, khỏi bàn

cãi rồi bạn ơi, Yoona quả thực là 1 nữ phản diện đích thực rồi, lần đầu tiên mình thích 1 nữ phản diện

đấy, còn taecyeon oppa thì quá hợp với cái tên Devil =)

Nhìn list chap mà hóng quá au ơi, nhanh nhanh nhé, 1 fic rất chi là thú vị, mình sẽ theo dõi thường

xuyên, tks au nha

Bình luận

keke~^^ kasam bn đã ủng hộ!^^  Đăng lúc 19-7-2013 12:01 PM

Rate

Số người tham gia 1Sức gió +1 Thu lại Lý do
bigbangpro + 1 Cảm ơn bạn

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

37#
Đăng lúc 19-7-2013 07:02:20 Từ di động | Chỉ xem của tác giả
fic của bạn có cái tên gây tò mò. Nó ko thuần túy, đơn giản nkưng rất tạo cảm giác hứng thú. Lại còn viết về TeacNa nữa chứ. Hóng các chap tiếp theo của au nké

Bình luận

keke~kasam bn đã ủng hộ!^^  Đăng lúc 19-7-2013 12:02 PM

Rate

Số người tham gia 1Sức gió +1 Thu lại Lý do
bigbangpro + 1 Cảm ơn bạn

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

38#
 Tác giả| Đăng lúc 19-7-2013 12:25:38 | Chỉ xem của tác giả
Phản Diện – Chương 10: Bây Giờ thì Cũng Đã Lây Rồi


Chương 10

Bây Giờ Thì Cũng Đã Lây Rồi

“Sao không vào đi, phản diện?”

Yoona quay qua nhìn yonghwa với vẻ mặt mếu máo cầu cứu, đôi mắt cô vốn đã sóng sánh sự ngây thơ (chỉ được bề ngoài thôi haha^^), gò má ửng hồng giờ càng khiến nét thuần khiết yếu đuối trên gương mặt vỡ òa. Yonghwa suýt nữa đã không nhận ra cô bé ác miệng thường ngày.

Chả trách sao người ta lại tôn cho yoona nhà ta cái danh ‘hoa khôi’. Mà lại còn là hoa khôi của cái khoa lắm mỹ nữ nữa chứ (thời trang).

“Anh.” Cô chào gọn lỏn, rồi quay qua tiếp tục nhìn trộm hoàng tử của mình.

“Hôm nay em uống lộn thuốc à?”

“Không,” cô lắc đầu, mắt vẫn nhìn về taecyeon. “Em bị bệnh.”

“Nhìn em thế này giống bệnh thật đó,” yonghwa cười hề hề, đoạn nắm tay yoona lôi đi. “Coi nào, hồ ly thì ra dáng hồ ly chút. Như thế này nhìn giống gà mái dầu quá đi.”

Cô giằng co không lại, đành ấm ức đi theo yonghwa, lên đến chỗ taecyeon đang đọc sách cô liền đảo mắt đi nơi khác, lúc ngồi xuống cũng chọn chỗ bên phải yonghwa, trong khi thường ngày cô nhất định sẽ bay ngay vào cạnh taecyeon.

“Qua đây.”

Không hề nhìn lên, taecyeon lãnh đạm ra lệnh. Không cần hỏi cũng biết lời nói đó dành cho cô. Vì bản thân yonghwa đang ngồi cạnh anh mà.

Cô rụt rè đứng dậy… rồi bất chợt ngồi thụp xuống!

Thịch! Thịch!

Cái quái gì thế này? – Tim cô đập liên hồi, cứ như muốn vỡ tung lồng ngực ra vậy! Cả người cũng nóng ran lên như lên cơn sốt dịch! Ngay cả đôi bàn tay cô giờ cũng rịn mồ hôi!

Rốt cục đây là thứ bệnh hoạn biến thái gì đây?

“Sao thế? Qua đây.”

Dựa vào giọng nói lạnh lùng, khó có thể biết được anh chàng Ác Ma của chúng ta bên trong lại đang nóng như lửa đốt. Bằng chứng là đôi mắt nâu nhạt của anh giờ đã chuyển sang một màu đen u ám.

“Em không qua đâu,” cô yếu ớt nói. “Em bị bệnh đó, sẽ lây cho anh mất.”

“Bệnh gì?”

“Sốt.”

“Qua đây.”

“Không qua. Thật sự là người em đang nóng đến phát điên này.”

“…”

“Được.”

Trước sự kinh ngạc quá cỡ của yonghwa và toàn thể lớp học, taecyeon đùng đùng đứng dậy, đùng đùng nắm lấy cánh tay của yoona xốc lên, đùng đùng ôm cô vào lòng.

Và đùng đùng hôn cô ngay giữa tiết học.

=o=

Cô giáo đóng băng.
Học sinh biến thành đá tảng.
Lúc anh dứt đầu lên thì yoona đã chết trân.

“Bây giờ thì cũng đã lây rồi. Có thể ngồi đây được chưa?”

Đoạn, anh nhấn cô ngồi xuống ghế, rồi tự mình ngồi xuống kề bên tiếp tục đọc sách, không hề mảy may chú ý đến các biểu hiện quái gỡ của mọi người xung quanh, hay sự căng thẳng giãn ra như dây thun hơ trên lửa trong gian phòng.

Cả lớp học hôm ấy chợt chìm trong im lặng. Không ai dám bàn tán xôn xao gì về chuyện vừa chứng kiến. Bởi bây giờ mọi người đều biết tính tình Ác Ma khó đoán đến cỡ nào. Nhỡ mà rộ lên, anh ta phát điên và ‘phán quyết’ cả đám thì có mà đi đời!

“Shhhh, phản diện!” yonghwa khẽ gọi với qua yoona, sau khi chắc rằng taecyeon đã ngã người ngủ say trên ghế.

Yoona ngơ ngác quay qua, cô “Huh” một tiếng rõ to.

“Chết thật, con nhóc, nhỏ tiếng thôi! ‘Ác ma’ mà thức dậy thì ‘tiêu’ cả đám.”

Cô nhăn nhó. “Xì! Làm như thông gian bán nước vậy, gớm quá!”

Anh cười hì hì, đoạn nhướn một bên mày đầy khiêu khích.

“Đây gọi là ‘kịch tính trong đời thường’, biết chưa? Cả ba năm nay mới có một lần đấy.”

“Anh xem ra đang rất hưởng thụ ‘kịch tính’ này.”

“Dĩ nhiên rồi, đời này nhạt như rau câu không đường ấy! Anh cần chút kích thích. Nếu không em nghĩ thằng điên nào lại xung phong làm phó tướng cho Devil Prince?”

“Chỉ biết có một con điên tự-nguyện-đâm-đầu đang ngồi tại đây thôi.”

“Em không phải là đứa con gái đầu tiên đâu,” anh trề môi.

“Nhưng sẽ là người cuối cùng.” Cô vênh mặt

“Mặt dày quá thể!”

“Chính xác là miệng dày!”

“Thắc mắc nãy giờ rồi, môi em bị gì thế?”

“Bị cắn.”

Yonghwa suýt xoa, giọng dịu ngọt trêu chọc. “Thấy thương chưa, em làm gì mà để tự cắn môi thế kia?”
“Là bị tôi cắn.”

Tiếng nói trầm khàn của taecyeon xen vào khiến yonghwa giật nảy mình. Quay sang thì lại bắt gặp ánh mắt thách thức từ Ác Ma, yonghwa cảm thấy oan uổng ghê lắm! Anh nào có khích bác đại ca bao giờ đâu…? Dĩ nhiên là lời nói này cũng không hề thoát khỏi tai những kẻ bàng quan vốn vẫn chú tâm lắng nghe từ nãy giờ. Xem ra học cùng lớp với người nổi tiếng thật dễ đau tim quá thể!

Yoona bị taecyeon cắn môi? Chuyện xảy ra ở hành tình nào vậy trời?!!

“Anh-cắn-môi-cô-ấy?” mắt yonghwa mở to.

“Đúng.”

Một từ “đúng” từ Võ taecyeon xem như kết thúc vấn đề. Dù vẫn còn rất hoang mang vô cùng, không ai dám hỏi han gì thêm. Cái chuyện mà anh-cắn-môi-cô-cô-cắn-môi-anh dù gì đi nữa cũng không phải là loại chuyện có thể tự mình rêu rao lung tung. Việc chính miệng Ác Ma thừa nhận đã là hy hữu quá rồi!

Yoona lưng đột nhiên căng thẳng, đầu cúi gằm xuống nhìn những đường vân uốn lượn trên mặt bàn như thôi miên. Không phải cô xấu hổ vì những lời bàn tán xung quanh vết thương trên môi mình (bê tông muh biết mắc cỡ gì ^”^?), mà vì cô không biết đối mặt với ‘thủ phạm’ gây ra thương tích đó thế nào. Từ sau nụ hôn hôm qua, cứ mỗi lần cô nghĩ đến anh thôi thì bao tử cũng rộn lên, quả tim cũng tăng nhịp — chứ đừng nói đến nhìn. Sự gần gũi và hương đàn ông rất lạ từ anh khiến cô chao đảo, khó lòng có thể tập trung suy nghĩ.

Và những nụ hôn. Ơn Chúa, những nụ hôn!

Những rối loạn trong cơ thể cô đang trải nghiệm hiện nay là gì cơ chứ? Trước đây ngoài lúc bệnh hoạn cô có bao giờ cảm thấy bất an và rối rắm thế này đâu?

Cô chắc hẳn là bệnh rồi. Bệnh–biến–thái.

“Na.”

“???”

“!!!”

Đây là lần đầu tiên anh gọi tên cô. Và còn gọi một cách thân mật như vậy nữa!

“…”

“Quay sang nhìn tôi.”

Nhìn anh? Trời ạ! Tha cho cô đi!

“…”

Những ngón tay thuôn dài toan chạm đến mặt cô. Yoona giật mình né tránh. Cho anh chạm vào cô lúc này không phải sẽ khiến tình trạng quái lạ trong cô tệ hơn sao?

Nhưng yoona lại quên mất bài học hôm qua rồi: Đừng bao giờ né tránh Ác Ma!

Bàn tay anh nắm lại, chưng hửng giữa không gian u uất, trên khuôn mặt anh một biểu hiện dày xéo lộ ra. Nhưng kẻ duy nhất đáng ra phải nhìn thấy thì lại đang bận bịu giấu mặt.

“Sợ đến thế à?”

Yoona vẫn không dám nhìn lên, đầu cúi nhìn mặt bàn.

“…”

Taecyeon ung dung đứng dậy, bất chợt đạp đổ chiếc bàn dài trước mặt (superman ^”"^), khiến nó đổ vào những sinh viên phía trước và bản thân yoona cũng mất đà trợt ngã (bạo lực cấp tỉnh =.=). Thật tội nghiệp cho cô giáo trẻ đang đứng gần đấy, mặt trắng ra vì sợ, ú ớ không nói được lời nào trước hành vi quá khích này.

Vài phút trôi qua sau khi ác ma cùng cơn thịnh nộ giết người của mình rời khỏi gian phòng, cả lớp mới dần dần hồi phục sức cử động. Yonghwa đến đỡ yoona đứng dậy, chú ý thấy vết bầm trên bả vai cô khi trợt ngã va vào thành cửa sổ. Mặt anh nửa nhăn, nửa mếu.

“Rốt cục là chuyện gì? Em có cần ‘chơi’ đến nỗi để hắn điên lên như thế không?”

Yoona ngước nhìn anh với sự trách móc pha lẫn kinh ngạc hiện ra trên mặt.

“Em bị bệnh!”

Một bên mày anh nhướn lên đầy nghi hoặc. Song, biểu hiện trên mặt yoona cho thấy cô hoàn toàn không nói dối. Vậy ra nãy giờ cô không phải đang đùa giỡn với taecyeon hay sao? Thái độ rụt rè đến buồn cười đó, sự yếu ớt khi trả lời taecyeon đó, và ngay cả cái cách cô né tránh nhìn vào Devil — một việc mà rất không ‘yoona’.

“Em thật sự bệnh?” anh hỏi trong bàng hoàng.

“Chứ nhìn em bây giờ có khỏe không?”

“Em bệnh gì?”

“…”

“Huh?”

“…Không biết bệnh gì nhưng tất cả đều là do đại ca của anh ban cho,” cô nhăn nhó. “Sau khi bị anh ấy hôn từ hôm qua đến giờ, trong người em xuất hiện triệu chứng lạ. Không biết là gì nhưng tất cả đều xáo trộn khi em nghĩ đến — hoặc nhìn vào anh ấy. Trong người em bây giờ bực bội ghê lắm! Ngay cả sự bình tĩnh thường ngày cũng chạy trốn mất! Cái này…cái này là cái bệnh khỉ gió gì đây?! Biến thái quá đi!”

Yonghwa và những người xung quanh không hẹn mà cùng ngẩn tò te trước lời bộc bạch của cô gái đang vò đầu bứt tóc trước mặt — có kẻ còn rớt cả cằm xuống tận đất. Làm sao mà họ không ngạc nhiên cho được? Một yoona chua ngoa sắc sảo, cay nghiệt trong cử chỉ lời nói, ‘tiếng xấu nổi cồn’ toàn học viện mà lại có thể ngây thơ đến vậy — ít nhất thì trong tình yêu!

Đúng là chuyện hy hữu ở thế gian không hiếm! Mà hy hữu hơn lại xảy ra trong chính SMTOWN này!

Yoona thì không tin được tên phó tướng trời-ơi này lại có thể bật cười đến xiêu vẹo.

“Cái tên ba trợn này—!?” cô bất bình nói lớn. “Giờ này còn cười được?!”

Yonghwa tinh nghịch véo mũi cô, miệng cười khà khà. “Cái–tên–ba–trợn–này là người có thể chữa bệnh cho em đấy, phản diện ạ.”

“Thật sao?” cô chớp mắt, giọng dịu lại.

“Dĩ nhiên là không rồi! Gạt em thôi!”

Rồi anh đổ sụp xuống ghế, đập bàn cười ha hả. “‘Bác sĩ’ của em thì lại không đủ tài, ngoài chuyện ‘khủng bố’ ra thì không hề biết kê đơn sắc thuốc…”

Yoona nhíu mày. Cô biết yonghwa đang ám chỉ taecyeon. Nhưng anh ta thì lại chữa thế nào cho cô — ngoài việc suốt ngày nổi điên?

Một cô gái trẻ gần đó bỗng nhiên tiến đến, cô vừa cười mỉm chi vừa ra vẻ thông cảm mà nói. “Thật ra, yoona à, em đã…”

“Ấy ấy!” yonghwa nhảy đến kế bên, bịt miệng cô gái đó lại. “Đừng làm mất vui chứ. Chúng ta hãy cứ để xem…”

Anh quay sang nhìn yoona với nụ cười ranh mãnh nhất.

“…nữ phản diện tài ba của chúng ta đến bao giờ mới tự nhận ra.”

Từ đầu lớp, một giọng nam gọi với đến. “Chơi ác quá đấy! Phó tướng!”

“Cảm ơn đã quá khen!” yonghwa vênh mặt lên, tay vẫn còn choàng vai cô gái tốt bụng ban nãy — giờ mặt đỏ còn hơn quả gấc.

Và thế là hội chợ bùng nổ.

Duy chỉ có hai kẻ đứng đực ra như ngoài quê lên tỉnh: Cô giáo trẻ và yoona.

Bực quá mà! Cô đúng là đang muốn giết người! Thân cô đường đường là một yoona pháo nổ oanh tạc, vậy mà giờ lại để cho bọn low IQ này cười đùa trên một bí mật chung như thế.

Và cô lại là người duy nhất nằm ngoài vòng bí mật ấy nữa! (Á, bạn na quên cô giáo đang đứng kế bên dồi ^^)

Không được, yoona đã nghĩ, trời sinh ra cô là để cười người.

Nhất định không để người cười được!
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

39#
 Tác giả| Đăng lúc 19-7-2013 12:25:51 | Chỉ xem của tác giả
Phản Diện – Chương 11: Nếu Dính Chặt Vào Tôi…


Chương 11

Nếu dính chặt vào tôi…




Hành lang lộ thiên của Học Viện SM TOWN. Trong giờ vào học. Vắng tanh.



Yoona đã biết cái vụ này thế nào cũng đến mà.

Chỉ là, nó lại chọn ngay lúc cô đang tập trung giải quyết ‘bệnh biến thái’ của mình, còn tâm trí đâu mà đề phòng trước sau? Thế nên, vì một phút bất cẩn mà xem ra cô lại phải ‘khổ lụy ngàn đời’ rồi!

“Giỏi nhỉ? Giờ này còn dám lang thang trên hành lang khoa khác! Thứ đồ mê trai không biết xấu hổ!”

Đám nữ sinh viên ăn bận rất mốt — đúng điệu sinh viên khoa thời trang — gồm năm người vây chặt lấy yoona. Một trong số đó đẩy mạnh cô vào cột, hành động dữ dằn rất đúng kiểu ‘hành hung truyện–tranh’.

“Đang khen tôi và tự khen mình?” yoona mỉm cười hỏi, ánh mắt trong vắt.

“Mày—!”

“Ề? tức gì chứ?” yoona thảng thốt, khuôn mặt cô hết sức chân thành. “Chữ khen, tôi đâu hề bỏ trong ngoặc kép.”

“???”

Thở dài, cô nghĩ mình sắp phát điên vì mấy con ‘rỗng não’ này mất!

“Thì cả tôi và các chị đều đang ‘lang thang trên khoa khác’ và ‘mê trai’ đấy thôi. Có điều, ‘không biết xấu hổ’ thì chắc mỗi mình tôi gánh được,” cô nhún vai, hóm hỉnh nhìn đám đàn chị. “Vì các chị sắp sửa biết-xấu-hổ rồi.”

Đám con gái lập tức chết thẹn, mặt đỏ gay gắt, toàn thân run lên vì giận.

“Đấy!” Cô vỗ tay, đoạn chỉ vào những khuôn mặt tức tối — có phần ngượng ngịu — của họ. “Bingo!”



BỐP!



Đồ ranh con! Mày ỷ rằng có chút thông minh thì có thể hống hách ở đây sao?!”

“Chính xác,” cô thản nhiên đáp, mũi nhăn nhăn trong khi tay xoa xoa chỗ má bỏng rát.

Song miệng vẫn cười tươi.

“Chị…” một trong số đám con gái nói nhỏ với người bên cạnh, sự lo ngại hằn rõ trong mắt khi nhìn vào vẻ mặt của yoona. “Có lẽ chúng ta không nên… cái con này có vẻ không bình thường…”

“Bình thường hay không bình thường thì sao?! Con nhỏ chảnh như nó thì đáng bị dạy một bài học!”

“Nhưng còn ngài bộ trưởng…”

“Mày quên Phán Quyết rồi à? Prince sẽ bảo vệ cho chúng ta! Ông lee kia thì chọi sao lại dòng họ ok?!”

Yoona thở dài, đoạn xen vào, không quên giữ một nụ cười ‘man dại’ trên môi. “Nói đúng đó, có đánh đấm gì thì làm đại đi. Còn cãi nữa sẽ đến giờ chuyển tiết.”

Ba người còn lại có vẻ nghi ngờ lẫn kinh ngạc trước sự bình thản và chân thành đến rợn người của yoona. Rốt cục thì đứa con gái này có thần kinh không? Và cái cách nó cười… khiến họ sao mà rùng mình quá! Cứ như đối mặt với một con mèo dại cỡ lớn vậy…
“Không đánh à? Không đánh thì tôi đi đó,” cô tí tởn khiêu khích.

Cô gái dẫn đầu nở một nụ cười thâm hiểm, hằn học.



“Mày coi thường tụi tao quá đấy, yoona.”



.



.





Trong một góc khuất của hành lang, có hai người chăm chú quan sát.

“Không được.”

Taecyeon đưa tay ra cản lại một yonghwa đang sốt sắng toan lao lên. Khuôn mặt anh bình thản như nước, lạnh lùng như băng. Duy chỉ có đáy mắt le lói một sự tính toán tàn độc.

“Cậu điên rồi sao, taecyeon?!” yonghwa tuy hết sức bức xúc, nhưng đã không chống lại lệnh. “yoona đang bị đánh đấy! Cho là cô ta là món đồ chơi mới của cậu đi nữa, lẽ nào cậu đã quên tôn chí của mình?!”

Taecyeon không trả lời, đôi mắt sậm màu của anh dõi về hình dáng nhỏ nhắn trên sàn với sự lãnh đạm giả dối. Yoona không hề chống trả khi bị tấn công. Cô chỉ khụy xuống và cuộn người lại, tay chắp lên để bảo vệ đầu, trong khi bọn đàn chị liên tiếp đạp và thúc vào lưng cô.

Cô bất động như người đã chết. Thậm chí không hề thốt lên một tiếng nhỏ.

Anh biết cô đang làm gì. Và trong lòng anh bỗng nhiên đắng lại…

Đặt tay lên vai taecyeon, yonghwa bình tĩnh lên tiếng, vẻ mặt vui vẻ thường ngày lần đầu tiên chuyển hướng nghiêm trọng.

“Để tôi đi, taecyeon.”

Mắt vẫn không dứt khỏi yoona, taecyeon khẽ lắc đầu.

“Cô ta cần bài học này.”

“Bài học gi? Rốt cục là anh muốn sao đây, taecyeon?” bàn tay trên vai taecyeon nắm chặt hơn.

“yoona không phải cô ta, yonghwa,” taecyeon quay qua nhìn thuộc hạ của mình, đôi mắt lóe lên sự đe dọa lộ liễu. “Cho dù tính tình có giống đến đâu đi nữa, yoona không phải cô ta.”

yonghwah sững ra vài giây rồi lùi lại, bàn tay buông thõng.

“Vì thế, yoona không cần anh quan tâm,” taecyeon lạnh lùng nói.

“yoona là của tôi.“

Yonghwa có vẻ chìm trong một cơn dằn vặt đau khổ.

Đến khi anh đã thu lại đủ bình tâm để ngước lên, thì chỉ còn yoona một mình trên hành lang vắng vẻ. Bọn người kia đều đã bỏ đi.

“Đi rồi? Sao lại thế?”

“‘Sợ’.” taecyeon vô cảm khẳng định.

“Sợ cái gì? Cậu thì biết cái gì chứ?!” Nói rồi yonghwa vội vã bước đi. Lần này taecyeon không hề ngăn cản.

Không phải cô ta sợ, là họ sợ — Anh nghĩ thầm, bàn tay nắm chặt lại khi dõi theo bóng lưng thằng bạn chạy đến bên yoona







***

“Đau không?”

Yonghwa ngồi xổm xuống trước mặt một yoona đang lồm cồm bò dậy. Trên mặt anh tuy vẫn dán một nụ cười hòa nhã, nhưng chân mày nhíu lại đầy thương cảm. Nắng chiều tạt vào hành lang lộ thiên, đổ lên cô một màu cam đậm đà, khiến cô bỗng trông cô độc và xa cách làm sao…

“Đau sao không!” yoona nửa cười, nửa nhăn nhó. “Còn không đỡ em lên, ngồi đó hỏi mấy câu thừa thãi làm gì?”

Yonghwa cười khì, thở phào rồi dang tay ra đỡ cô lên.

“Đâu có, anh sợ là em thuộc dạng người thích tự mình đứng dậy ấy mà. Đỡ em rồi em lạnh nhạt đẩy ra, xong kêu lên ‘Mặc kệ tôi!’ hay gì gì đó thì ngại lắm.”

“Mát dây hả? Có người đỡ lên là may rồi. Ai ở không mà còn đóng phim nhiều tập?!” cô mắng anh rồi ngoác miệng cười hì hì.

Bên yoona, sao không khí lúc nào cũng nhẹ hẫng ấy nhỉ?

Yonghwa vừa cười vừa lẩm bẩm. “Em đúng là tâm thần.”

“Em nghe đó nha!”

“So—rì!”

“Nhưng phải tâm thần chứ, không thì tụi nó đâu tha cho em sớm vậy.”

“Hả? Ý em là sao?”

Cô cốc vào trán anh rõ to.

“Vậy mà tưởng anh hiểu em lắm! Xì…”

Yonghwa xoa xoa lấy trán, cái nhíu mày từ từ giãn ra. Trên gương mặt anh là sự đan xen giữa nghi ngờ và vỡ lẽ.

“Là ‘sợ’?”

Cô nhìn anh, híp mắt cười khì. “Bingo!”

“Anh vẫn không hiểu,” yonghwa nhăn nhó, ném cái nhìn ương bướng về phía yoona

“Vậy chứ anh lôi cái lập luận đó từ đâu ra?”

“…”

Thở dài, cô luồn những ngón tay trắng muốt vào tóc thay lược, chỉnh tề lại đầu tóc. “Phải khiến chúng tưởng em bị tâm thần, cứ cười cười khích khích, đánh không đánh mà đỡ không đỡ. Chúng sợ.”

“!!!”

“Làm gì ngạc nhiên thế? Đó là tâm lý chung của người thường mà: Sợ người điên.”

“Sao không đơn giản chạy đi?”

“Chạy rồi mốt tụi nó đón đánh nữa cũng như không. Cái này mới độc nè,” cô lắc lắc đầu, mái tóc bây giờ lại bồng bềnh, tỏa sáng trong ráng chiều. “Trước khi chúng đi tặng chúng một nụ cười bệnh hoạn. Thế là mai mốt khỏi phiền em!”

Yonghwa hết sức kinh ngạc.

“Thật ra, em cũng nghĩ đến vụ ‘chơi lại’ tụi nó rồi…nhưng như thế không ổn lâu dài. Chừng nào mà anh taecyeon vẫn chưa rút cái Phán Quyết tào lao ấy về, thì vẫn còn đứa sẽ đến phiền em…”

“!!!” (Mặt yonghwa—> o.o)

“…Mà em thì không tiện ‘mách lẻo’ với ông thị trưởng lúc này được. Nên cứ giả tâm thần là tốt nhất!”

Trong đầu yonghwa lúc này đang lùng bùng suy nghĩ rối ren. Trời ạ! Gộp một đống như vậy trong một chữ ‘sợ’, hỏi ma nào có thể hiểu cơ chứ!

“Với lại, dựa theo độ ‘tám’ của lũ ‘con buôn’ vừa rồi thì việc này lo gì chẳng lên mạng ngày mai — À không, tối nay chứ!” yoona lại nở nụ cười bừng sáng. “Đến lúc đó để coi ma nào dám đến phiền chị hai nhà này!”

Nói rồi cô chống nạnh cười, vờ vịt dáng điệu của một bậc đại ca. “Hô hô hô…”

“…”(yonghwa hết nói =.=” )

“Ý mà, như thế nam tính quá, phải thế này mới đúng nhỉ?” cô chéo chân, khoanh tay rồi hất tóc cười theo kiểu công chúa đỏm dáng. “Hi hi hi…”

“…”(yonghwa hết nói tập 2 =.=”"” )

(na nhà này ‘man’ quá cỡ ^^” )


Phó tướng Devil thở ra nhè nhẹ, anh khẽ lắc đầu nhìn nàng đồng mình phản diện của mình mà mỉm cười. Đúng là một phong cách lạ đời! Một phong cách rất… yoona

Song anh vẫn lo.

Nếu taecyeon có thể hiểu được yoona đến vậy, chỉ dùng một từ ‘sợ’ để diễn đạt hết những hành động tâm tình của cô — ngược lại, yoona khi nghe chỉ một từ đó, lại có thể hiểu được nó bao hàm những gì; vậy thì sao việc đơn giản như yoona yêu anh ta, vốn ai cũng có thể nhìn ra được, taecyeon và yoona đều không thể đoán ra?

Có lẽ họ không lớn lên cùng tình yêu…

Hai con người này… tại sao vừa giống nhau đến đáng sợ, lại vừa có thể khác nhau đến não lòng như thế?

Yonghwa thật tình không thể hiểu nỗi.

Như thế này… càng không thể để việc yoona yêu taecyeon được biết bởi cả hai người họ — yonghwa thầm nghĩ — Nếu yoona nhận thức được, thì taecyeon sẽ nhanh chóng rõ ràng. Và nếu con ác ma này biết, lại sẽ còn hành hạ yoona đến dường nào đây?

Anh nhất định không thể để họ biết.



Nghĩ thế, yonghwa từ giã yoona rồi quay chân trở về lớp học vừa rồi, nơi có hơn 30 nhân chứng tận tai nghe thấy lời thổ lộ ‘vô tình’ của Hồ Ly Phản Diện.

(Chết vịt chưa ^^ có 30 người lận, hông lẽ ‘thủ tiêu’ hết hả ông tướng ^^” )

***

Cũng trong góc khuất hành lang đó, giờ chỉ còn một người lặng lẽ đứng nhìn bóng dáng nhỏ nhắn của người con gái, xung quanh toát ra sự cô độc đến ảo não. Trên gương mặt hoàn hảo — lần đầu tiên trong nhiều năm — để lộ một sự khắc khoải đến chạnh lòng khi anh khẽ lẩm bẩm vài từ…



“Nếu dính chặt vào tôi, thì bọn họ đã không thể làm gì được em…”

Bình luận

Hay quá trời hay luôn ss ơi  Đăng lúc 23-11-2013 08:43 PM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

40#
Đăng lúc 19-7-2013 12:38:06 | Chỉ xem của tác giả
Xin tem của bạn. Đọc 1 lèo từ chap 1 đến chap 10 bây h.
Mình thấy a Teac quá bá đạo lun ak. Lại còn "đùng đùng ôm cô vào lòng, đùng đùng hôn giữa lớp học" ( kết đoạn này quá ak
Yoona còn bị chọc quê nữa kìa. Hóng các chap sau của bạn nhé. Hwaiting {:290:}

Bình luận

keke~kasam bn đã ủng hộ!^^  Đăng lúc 19-7-2013 12:51 PM

Rate

Số người tham gia 1Sức gió +1 Thu lại Lý do
bigbangpro + 1 Cảm ơn bạn

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Bạn phải đăng nhập mới được đăng bài Đăng nhập | Đăng ký

Quy tắc Độ cao

Trả lời nhanh Lên trênLên trên Bottom Trở lại danh sách