|
Tác giả |
Đăng lúc 26-11-2011 14:42:21
|
Xem tất
CHAP 24
- Appa – Một cô gái vào phòng làm việc của chủ tịch và cất tiếng gọi.
- Con về lúc nào vậy, mà bố đã dặn con là ở công ty phải gọi là chủ tịch mà.
- Trong phòng làm gì có ai – Cô ngồi xuống ghế - Sao bố lại làm vậy với bọn nhóc đó?
- Chúng nó không còn là trẻ con nữa, bố cần có một quyết định đúng đắn – Chủ tịch nhấm một ngụm trà – Mà chuyến lưu diễn của con tốt đẹp chứ.
- Bố đừng lảng tránh câu hỏi của con, lần trước bố cũng làm thế với bọn con mà.
- Haizzz – Ông chủ tịch thở dài – Con có biết là lúc nãy em con nó cũng đến tìm ta giáo huấn ta không.
- Thật ạ - Cô hơi cười – Thằng nhóc này lớn thật rồi – Nó nói sao ạ?
- Thì nó yêu cầu bố không được loại ai hết, nếu không nó sẽ là người dời nhóm, thật là … - Ông chủ tịch lắc đầu.
- Anh Gikwang, em vừa nghe nói có chuyện với nhóm … - Hyo Sung chạy đến.
- Thông tin cũng nhanh nhỉ, chắc giờ này báo giới đã biết cả rồi – Gikwang có vẻ bình thản, đút tay túi quần.
- Vậy là thật ạ, không phải … anh sẽ là người bị loại chứ?
- Làm sao anh biết được, đó là quyền của chủ tịch, bây giờ anh chỉ lo nhóm sẽ mất đoàn kết vì chuyện này. Báo chí viết vài dòng lăng nhăng cũng đủ khiến bọn anh gục ngã. Thế em có chuyện gì làm anh vui lên không? – Gikwang tiến đến sát mặt Hyo Sung làm cô ngại đỏ mặt.
- Để em nghĩ đã – Hyo Sung nói rồi chuồn thẳng. Gikwang cười mãn nguyện khi trọc cô bé.
2h chiều, Doo Joon nhắn tin gọi mọi người đến phòng tập để bàn chuyện.
- Các cậu nhìn đi – Doo Joon xoay chiếc laptop lại phía mọi người – Chưa gì trên mạng đã nói về việc nhóm chúng ta sẽ bị loại một thành viên.
- Nhưng … không phải là chủ tịch sẽ ra quyết định như vậy sao, chúng ta có thể làm gì khác được – Jun Hyung.
- Tôi không biết rằng các cậu lại nản chí nhanh đến thế - Bỗng một giọng nói vang lên làm tất cả mọi người phải quay lại, Doo Joon thì ngẩng đầu nhạc nhiên.
- Noona … - Yoseob.
- So Yeon sunbae … sao chị lại … - Hyun Seung.
- Sao, thấy bất ngờ lắm khi tôi ở đây phải không – So Yeon cười.
- Chị về khi nào vậy – Gikwang.
- Tôi mới về, và … đã nghe chuyện của các cậu – So Yeon ngồi xuống một cái ghế gần đó.
- Chị ý là ai vậy – Ji Eun giật áo Hyun Seung, ánh mắt vẫn hướng ra chỗ So Yeon.
- À, chị ấy … - Hyun Seung chưa kịp nói cho Ji Eun thì Yoseob đã đứng lên.
- Khoan đã, noona, em quên chưa giới thiệu với chị, đây là Lee Ji Eun, stylist của nhóm em, Ji Eun, đây là chị gái mình – Yoseob chủ động đứng dậy.
- Chị đang thắc mắc không hiểu cô ấy này là ai, tưởng là bạn gái của đứa nào chứ - So Yeon trêu chọc – Nhưng … stylist thì trẻ quá nhỉ.
- Em chào chị - Ji Eun cúi người – Em là Lee Ji Eun.
- Em ấy cực giỏi đấy sunbae ạ - Jun Hyung.
- Tôi biết, chắc cô bé rất đặc biệt – So Yeon nhìn Ji Eun mỉm cười, rồi cô quay ra phía Dong woon – Sao từ nãy cậu không nói gì Dong woon.
- Em … - Dong woon lảng tránh ánh mắt đi chỗ khác.
- Trước tiên cậu hãy xin lỗi Doo Joon đi đã, cậu biết vì lí do gì chứ - So Yeon nói với vẻ nghiêm khắc làm căn phòng lặng im không một tiếng động.
- Em biết, Doo Joon hyung, em xin lỗi vì những lời nói lúc sáng, em đã mất bình tĩnh, chỉ là … em cũng thấy lo quá.
- Tôi biết, tâm trạng mọi người lúc này, nhưng chính bản thân các cậu phải có niềm tin thì mới được. Chứ chưa gì đã mất đoàn kết thì không ổn. Cũng may, Dong woon đã biết mình sai, nếu không chắc chắn tôi sẽ cho cậu một trận đấy – So Yeon.
- Em xin lỗi mọi người – Dong woon.
- Thôi không sao đâu – Kikwang an ủi.
- Noona, chị có cách gì để bọn em thuyết phục chủ tịch không? – Yoseob.
- Cách thì có – So Yeon tự tin.
Mọi người bàn bạc to nhỏ xong xuôi, rồi sau đó mỗi người đều đi làm việc của riêng mình. So Yeon đợi họ đi gần hết rồi bỗng nhiên gọi Doo Joon.
- Doo Joon à, bây giờ cậu rỗi có thể nói chuyện với tôi một lát không?
………
- Sunbaenim, chuyến lưu diễn thế nào? – Doo Joon bắt đầu trước. Hai người đã đi dạo được một lúc nhưng chưa một ai lên tiếng.
- Ở đây không có ai, không cần xưng hô như thế đâu, bỏ cách gọi sunbaenim hay noona đi, So Yeon không thích – Cô phẩy tay.
- Tại Joon quen rồi, mới cả cũng cần có phép tắc chứ, gọi quen như thế đến lúc ở trước mặt mọi người lại vô tình thì … - Doo Joon ngập ngừng.
- Nhưng … nếu chỉ có hai chúng ta thôi thì không cần phải như vậy.
- Vậy … về kế hoạch đó, liệu có ổn không?
- Cứ tin ở So Yeon, mà đừng nói về chuyện này nữa, nói về Joon đi. Dạo này thế nào, leader một nhóm mà im hơi thế à, không có chút tin đồn tình cảm nào hả – So Yeon chọc.
- So Yeon cũng biết tình cảm của mình rồi mà …
- Uhm, đợi lúc nào thích hợp, chúng ta … sẽ công khai … được không?
So Yeon nghiêng đầu nhìn vào Doo Joon, rồi lại quay mặt đi vì xấu hổ. Doo Joon ôm lấy khuôn mặt nhỏ bé của cô rồi nhìn vào ánh mắt đầy tình cảm đó. Anh trao cho cô một nụ hôn nhẹ nhàng trên trán. Đã lâu lắm rồi hai người mới được nói chuyện và gần gũi thế này kể từ ngày cô có chuyến lưu diễn cùng nhóm.
Ji Eun thật sự đang đau đầu với chuyện của cô và Yoseob, không biết nên làm thế nào. Bây giờ cô thực sự muốn thẳng thắn nói chuyện với cậu vì cứ tình trạng tránh mặt nhau thế này thì không ổn. Cô đã chuẩ bị rất nhiều điều để nói với cậu nhưng cứ gặp là lại không nói được gì cả. Chán nản. Ji Eun thở dài. Bỗng nhiên, cô đi qua phòng thu …
- Anh Gikwang, sao chỗ này lại thế? – Hyo Sung chỉ vào một chỗ trên bản nhạc.
- Muốn học sáng tác đâu phải dễ - Gikwang cốc nhẹ vào đầu Hyo Sung.
- Thì em muốn thử xem có dễ không, mà em cũng muốn sáng tác thử một bản đơn giản xem thế nào – Hyo Sung phẩy tay.
- Để anh chỉ cho, thật ra anh cũng không biết nhiều lắm đâu – Gikwang ghé sát vào người Hyo Sung – Chỗ này phải sửa thế này …
- À, em hiểu rồi, anh giỏi thật – Hyo Sung gật đầu, rồi cô quay người lại, cô không biết rằng Gikwang lại ở gần mình đến thế.
Rồi tất cả mọi thứ như bất động, không gian yên lặng đến nỗi chỉ còn nghe thấy nhịp đập của hai con tim. Gikwang bất giác tiến gần hơn. Khuôn mặt hai người giờ chỉ cách nhau đúng … 1cm. Hyo Sung khẽ nhắm mắt …
- Gikwang, đến chỗ PD Kim ngay – một anh phụ trách mở toang cánh cửa phòng và đột ngột chạy vào làm hai người giật mình.
- Em đi đây – Gikwang quay ra nói – anh ..đi cái đã, tối có gì nói chuyện sau – Gikwang có vẻ bối rối.
Gikwang vừa đi khỏi, Hyo Sung liền sờ lên khuôn mặt mình, nó nóng ran, nếu có thêm cái gương thì cô có thể soi rõ được khuôn mặt mình lúc này. Ủng hồng, rồi có khi còn đỏ như trái ớt ý chứ. Hyo Sung quạt quạt cái tay trước mặt. /Sao trong này nóng thế nhỉ?/ Hyo Sung không biết rằng Ji Eun đứng ngoài đã chứng kiến tất cả.
------------
- Sao hôm nay tốt bụng đãi mình ăn mỳ đen thế này – Hyo Sung nhìn bát mì đen mà suýt xoa. Ji Eun và Hyo Sung đi ăn tối tại một quán ăn nhỏ.
- Hyo Sung à … - Ji Eun ngập ngừng.
- Uhm, sao vậy – Nói rồi cô gắp ngay miếng mì vào mồm.
- Cậu … đang hẹn hò với anh Gikwang à?
- Cậu … biết rồi à – Hyo Sung bỏ đũa xuống – Thật ra, mình không định giấu cậu đâu, chỉ là … không biết nói như thế nào.
- Mình hiểu, nhưng … ban đầu, mình chỉ khuyên cậu thế thôi, mình không nghĩ là cậu lại tiến đến với anh ấy nhanh đến vậy, mình sợ …
- Mình biết, cậu sợ mình tổn thương, sợ anh ấy chưa quên được chị ấy. Mình cũng biết anh Gikwang chưa thể quên chị ấy ngay được nhưng … cái gì cũng cần có thời gian, mình sẽ giúp anh ấy quên đi quá khứ đau buồn ấy. Vì vậy, cậu là bạn mình, đừng khuyên mình từ bỏ.
Hyo Sung là một người rất quyết tâm, từ nhỏ đã tự lập nên cô khá cứng rắn và kiên cường. Không có gì làm cô có thể từ bỏ một cách dễ dàng. Ji Eun thì chỉ lo cho cô bạn thân. Anh Gikwang có tình cảm quá sâu đậm với chị In Na, liệu anh ấy có dễ dàng quên được, và liệu Hyo Sung sẽ là người thay đổi được Gikwang? Không có gì có thể đoán trước được?
- À, thế chuyện của cậu và Yoseob sao rồi – Hyo Sung lảng sang chuyện của Ji Eun.
- Vẫn vậy …
- Rốt cuộc hai người định thế này đến bao giờ,làm hoà đi.
Ji Eun không nói gì, chỉ thờ dài. Rồi hai con người tập trung vào bát mỳ trước mặt.
--------------
- Có chuyện gì vậy – Yoseob đút tay túi quần, tiến lại chỗ Dong woon đang đứng chờ cậu dưới khuôn viên của kí túc xá.
- Chuyện của chúng ta, đợi xong việc của nhóm sẽ giải quyết được không? Tôi không muốn vì chuyện giữa chúng ta mà nhóm xảy ra chuyện gì đó.
- Tuỳ anh thôi…
-----------------
Và ngày hôm sau, mọi người bắt đầu thực hiện kế hoạch … Hôm nay, đích thân chủ tịch đi xem xét tình hình trực tiếp chứ không ngồi bàn giấy mà nghe tin tức. Đây là tin khá quan trọng mà So Yeon biết được, chứ nếu không sẽ không thể có kế hoạch này …(cái kế hoạch này hơi chuối vì mình chả nghĩ được cái nào khác, mong mọi người thông cảm).
Beast đang ở trong phòng tập vũ đạo, chuẩn bị cho sự trở lại, họ đang rất cố gắng …
- Bây giờ bắt đầu tập với nhạc – Doo Joon, rồi tiếng nhạc vang lên, mọi người nhảy theo người biên đạo phía trước.
- Khoan đã, dừng một chút được không ạ - Doo Joon lên tiếng.
- Sao thế, vừa mới được 15phút mà – Biên đạo.
- Em muốn nói vài điều với các thành viên – Doo Joon, rồi cậu ra chỗ nhóm – Các cậu nhảy kiểu gì vậy?
- Tại thiếu Gikwang nên mới vậy, bình thường khúc này chẳng phải là của cậu ấy sao? – Dong woon.
- Cái thằng này, đi đâu không biết – Jun Hyung cũng bực mình.
- Anh ấy nói hôm nay có buổi ghi hình mà – Yoseob.
- Thôi, tập tiếp rồi lựa người bù vào chỗ của cậu ấy, nói cũng chả giải quyết được đâu – Hyun Seung.
Tất cả họ đều biết rằng có một đôi mắt luôn dõi theo họ từ nãy giờ, ông ấy đứng ngoài và đã nhìn thấy hết. Rồi ông cười khểnh. /Mấy cậu nhóc định làm gì đây?/
Rồi, tại phòng thu …
- Làm lại đi – Hyun Seung ra giấu cho trợ lí âm thanh ở ngoài. Và rồi ở trong họ lại …cãi nhau.
- Yoseob là giọng chính, cậu ấy luôn hát ở biên độ này … mọi người có lấp vào thì cũng phải cùng tông chứ - Gikwang.
- Vậy thì gọi cậu ta về đi, thu âm thế này làm sao mà thiếu ai được – Hyun Seung bực tức.
- Vậy còn phần của Jun Hyung, phần rap của anh ấy thì ai hát – Dong woon chen vào. Và mọi thứ rối tung lên …Ông chủ tịch đứng ngoài và …
Tại phòng nghỉ, tất cả đang tranh thủ bàn kế hoạch tiếp theo cho nhóm …
- Về sự trở lại lần này, đây là một phong cách khác với lần trước, rất cần chú trọng đến hình ảnh, mọi người ai có ý kiến gì cho em không – Ji Eun đi đi lại lại ngẫm nghĩ.
- Đúng là lần này có hơi khác, nhưng cứ như lần trước mà làm, cần gì phải nghĩ cho mệt óc – Dong woon nói rồi ngáp cái rõ dài.
- Cậu muốn chết à – Jun Hyung lấy quyển tập, tạt vào đầu Dong woon một cái.
- Sao hyung đánh em, thật là …
- Hai người có thôi đi không, đang bàn việc đấy – Hyun Seung.
- Em chỉ nghĩ gì nói đấy thôi, nếu có Doo Joon hyung ở đây chắc sẽ có được ý tưởng gì đó hay ho hơn – Dong woon.
- Chả lẽ lúc nào cậu ấy cũng phải kè kè bên cạnh chúng ta à – Gikwang.
- Thì anh ấy cũng là một thành viên mà, hơn nữa chúng-ta-là-một-nhóm – Dong woon nhấn mạnh, không-thể-thiếu-ai.
Và tất nhiên, Dong woon phải kéo giọng mình dài hơn chút nữa, để có người ở ngoài còn nghe rõ những lời cậu vừa nói mà cần suy nghĩ lại …
Thời khắc này, cuối cùng cũng đến, tất cả ngồi xuống ghế với đủ mọi tâm trạng, lo lắng, hồi hộp, sợ hãi … Giám đốc Jun vào phòng mang một vẻ mặt nặng nề, làm mọi người càng lo lắng …
- Quyết định của chủ tịch là …
Nhân vật mới: So Yeon
Chị gái Yoseob, vừa trở về từ chuyến lưu diễn cùng nhóm. Biết được Beast đang gặp vấn đề, cô cần phải giúp họ. Là một con người nhiệt tình và chín chắn, nhưng trong tình yêu thì lại có vẻ khác hoàn toàn. Cô và Doo Joon thích nhau đã lâu, cả hai đã giành tình cảm sâu đậm cho nhau, dù cách biệt về tuổi tác nhưng nó không thể ngăn cản tình yêu hai người dành cho nhau.
p/s: về chuyện tình của So Yeon và Doo Joon thì mình chỉ nói qua thôi, vì họ cũng không phải là những nhân vật chính của fic.
|
|