|
Mad Wolf lẩm bẩm, ném cho cô một bi đông nước. Cô đưa lên môi và uống một cách thèm khát. Khi cơn khát qua đi, cô đặt túi nước xuống và quay lại phía Mad Woft nói dứt khoát. “Tôi sẽ không ở lại đây. Kẻ bẩn thỉu này không thể bán tôi được. Hắn không sở hữu tôi, không ai sở hữu tôi cả.”
“Yên nào, đàn bà, hoặc tôi sẽ bịt miệng cô lại đấy.” Rồi hắn nhanh chóng bỏ qua Shannon và chiếu tia nhìn sắc lẻm về phía Clive Bailey.
“Giá của người đàn bà này là bao nhiêu, nhà buôn?”
Chưa bao giờ Shannon lại cảm thấy giá trị bản thân bị hạ thấp như lúc nghe hai gã thảo luận về các điều kiện trao đổi cô đến vậy, nó khiến hai má cô nóng rực lên giận dữ. Vài phút sau, chúng bắt tay nhau, với số tiền trao đổi khiến Shannon kinh ngạc. Mad Wolf lấy đâu ra nhiều vàng đến thế? Cô ngỡ ngàng không thốt lên lời khi Bailey trơ trẽn đòi hỏi, “Tôi muốn người đàn bà này một lần trước khi bán cô ta cho anh. Đó là một phần trong thỏa thuận. Hoặc tôi sẽ có cô ta hoặc sẽ không có thỏa thuận nào cả.”
Đôi mắt của Mad Wolf nheo lại một cách nham hiểm. “Tao có thể giết mày ngay tại đây mà vẫn giữ được cả Little Firebird lẫn vàng.”
“Nhưng anh sẽ không làm thế đâu,” Clive tự mãn nói. “Ai sẽ cung cấp súng cho anh nếu tôi chết? Ngay bây giờ anh nên bỏ súng xuống. Tôi vẫn còn đầy ở cửa hàng của tôi.”
Nét mặt của Mad Wolf không biểu lộ tí gì về sự khinh thường căm thù mà hắn cảm thấy đối với Bailey. Hắn có thể giết chết gã con buôn này không mất đến một giây nếu như hắn không cần đến thứ mà tên con buôn này có thể mang đến cho hắn. Về phía Little Firebird, hắn không mong gì hơn là biến cô thành vợ hắn. Cô ta đã khinh thường gã, một chiến binh dũng mãnh và thay vì vậy lại gian díu với một gã lai. Hắn vẫn muốn cô, chỉ nhìn thấy cô cũng khiến hắn căng lên thèm muốn. Hắn đã có Little Firebird, ồ phải, như một thứ đồ giải trí của hắn. Và lần này hắn sẽ cùng bạn bè hắn chơi đùa với cô. Gã con buôn này cũng muốn cô. Và trừ khi lần này Mad Wolf muốn cắt sự viện trợ về vũ khí và đạn dược khi chúng trở thành thứ thiết yếu cho sự sống còn của chúng, còn không hắn sẽ phải đáp ứng yêu cầu của gã con buôn, dù trong lòng hắn muôn vàn cay đắng.
“Mày có thể có được Little Firebird, con buôn, một đêm,” Mad Wolf miễn cưỡng chấp nhận. “Rồi cô ta sẽ là của chúng tao.”
“Không!” Shannon gào lên, cơn giận mất đã khiến cô không kịp suy nghĩ mà lao tới bên khẩu súng nạp đạn khiến Mad Wolf giật nảy mình.
Phản ứng của gã Anhđiêng thật nhanh và hiểm độc khi hắn nhấc tay lên và bẻ quặt tay của Shannon ra sau, và đẩy hết cô với toàn bộ sức của hắn. Shannon văng ra. Choáng váng và đau đớn, cô nằm im trên nền đất của túp lều.
Đột nhiên Mad Wolf đứng lên. “Đến đây,” hắn nói với Bailey, kẻ đang nhìn Shannon chằm chặp như thể hắn muốn đổ ập lên cô và chiếm lấy cô ngay lập tức. “Trước tiên chúng ta hãy uống mừng bằng thứ whiskey của người da trắng đã, sau đó mày có thể lấp đầy ả đàn bà này.”
“Nhưng tôi muốn cô ta bây giờ,” Bailey rên lên, không ngừng chà sát chỗ căng phồng nơi xương chậu một cách tục tĩu. “Tôi không biết là tôi có thể đợi được không.”
“Đàn ông da trắng! Pah!” Mad Wolf khịt mũi nhạo báng. “Bọn mày đều là những kẻ yếu đuối, đạo đức giả không biết kiềm chế và kém cỏi. Chúng ta uống mừng trước đã, rồi tất cả chúng ta sẽ có người đàn bà đó. Đến đây, rượu whiskey rất ngon. Bọn tao đã cướp được từ cuộc tấn công sau cùng đấy.” |
|