|
Tác giả |
Đăng lúc 15-10-2012 22:36:53
|
Xem tất
Sau màn chào hỏi một lượt tất cả, cô nhận thấy rằng chỉ có 2 cậu nhóc Tommy Pierce 17 tuổi và Leroy Jones 15 tuổi không nói được bất cứ vấn đề gì. Cả hai đều là những cậu bé to cao, vạm vỡ, cao hơn cô rất nhiều, và hay bắt nạt những đứa trẻ khác, nhất là hai cậu bé người Anhđiêng, Blue Feather và Runnung Elk. Dù bị những đứa trẻ khác chế giễu nhưng hai cậu bé này vẫn cư xử hết sức tử tế và ân cần.
Shannon ít trông thấy bóng dáng của Blade mấy ngày ngày, nếu có cũng chỉ là nhìn thấy từ xa. Cô có thấy anh cưỡi ngựa đi tuần tra vài lần, và mặc dù là cô đã chuyển tới căn nhà của riêng mình trong pháo đài vài ngày rồi nhưng anh cũng không tới nữa. Không phải là anh đã tìm thấy một sự chào đón nồng ấm khác chứ, Shannon lầm bầm một cách chua chát. Cô vẫn còn tức giận với cái cách lố lăng mà anh đã dùng để tán tỉnh Claire Greer trong trạm thông thương.
Tuần đầu tiên ở trường trôi qua một cách bình yên. Bởi hầu hết đám trẻ đều là những học sinh ham học, có lẽ còn hơi ầm ĩ một chút, nhưng đó cũng là một hoạt động cần thiết của việc học. Một số đã không tới trường hai hoặc ba năm rồi. Nếu không vì Trung úy Goodman, Shannon đã có thể bằng lòng với công việc của mình. Khi anh ta không phải đi tuần tra hoặc bận rộn với phiên trực thì anh cứ lởn vởn cho tới khi tan trường, rồi cứ như tình cờ bắt gặp để bắt chuyện với cô, và thường kết thúc cuộc đi dạo ở nhà của cô. Shannon chắc chắn là Claire không biết việc này hay cô ta có biết nhưng người đàn bà quyến rũ với đôi mắt màu tím đó chả thèm quan tâm.
Cứ ngày thứ sáu, sau khi trường học tan học là trung úy Goodman đã xuất hiện ngay bên ngoài phòng học như thường lệ. Sau khi Shannon lùa đám trẻ ra ngoài là anh ta theo cô vào trong mà không cần đợi được mời.
“Cô có vẻ thích công việc này, Shannon,” anh ta nói. Đôi mắt anh ta dõi theo cô một cách thèm khát khi cô đang dọn dẹp đồ đạc của mình.
“Phải,” Shannon đáp, cầm các dụng cụ dạy học và đặt chúng vào tủ đồ. “Thỉnh thoảng tôi cảm thấy như thể mình được sinh ra là để dạy học. Có điều gì mà anh đã từng muốn chưa, Ronald?” Kể từ lúc anh ta cứ nằng nặc yêu cầu, cô đã bắt đầu gọi anh ta bằng tên tục của anh ta.
“Sao, à vâng, tôi nghĩ là có,” Goodman cười lấy lòng. “Cô có định tham dự buổi dạ vũ vào thứ bảy hàng tuần không?”
“Tôi rất mong tới lúc đó,” Shannon thừa nhận. “Đã lâu rồi tôi chưa tham dự một buổi dạ vũ nào và nghe có vẻ như nó rất vui.”
Một vài viên sĩ quan trẻ đã tới mời cô đi dự cùng họ nhưng cô đã lịch sự từ chối tất cả. Cô nghĩ khôn ngoan nhất là nên có mặt cùng với gia đình Greer ở buổi dạ vũ đầu tiên của mình. Cô đã quá mong ngóng nó đến nỗi cô thậm chí còn chuẩn bị sẵn cả váy áo để mặc đi dự rồi. Tất cả những thứ cô cần làm là mua vài sợi ruy băng mới để trang trí cho vạt trên của chiếc áo.
“Tốt. Dành cho tôi một điệu nhảy nhé. Tôi sẽ đi cùng Claire, nhưng tôi có thể nhảy cùng với người mà tôi thích ở đó. Claire và tôi vẫn chưa đính hôn, ngay cả khi cha cô ấy mong muốn nó diễn ra sớm.”
|
|