Quên mật khẩu
 Đăng ký
Tìm
Event Fshare

Tác giả: sukkie.no.1
In Chủ đề trước Tiếp theo
Thu gọn cột thông tin

[INTERVIEWS] Phỏng vấn Jang Keun Suk trên các Tạp chí

[Lấy địa chỉ]
51#
Đăng lúc 11-9-2011 14:05:30 | Chỉ xem của tác giả
Phỏng vấn độc quyền trên Sports Chosun


Phần 1: Gặp gỡ tân Hallyu Star Jang Geun Suk

Tháng 7 năm ngoái bộ phim YAB được chiếu tại Nhật Bản, bộ phim trội vượt và đứng nhất trong các chương trình cùng giờ. Một năm sau đó, ngôi sao của YAB, Jang Geun Suk trở thành ngôi sao Hallyu gây chấn động Nhật Bản.

Single "Let me cry" của anh đứng nhất bảng xếp hạng Oricon, các toà nhà ở Nhật tràn đầy hình ảnh Geun Suk. Sự nổi tiếng dẫn đến thù lao CF tăng vọt, tương đương với mức thù lao của diễn viên Nhật Bản Kimura Takuya.

Mới 24 tuổi, ngoại hình như bước ra từ truyện tranh, ở cái lứa tuổi mà đáng ra có thể đùa vui với bạn bè mà không phải suy nghĩ nhiều, Hallyu star thế hệ mới Jang Geun Suk trả lời phỏng vấn ngày 19 một cách khó khăn: "Không giống như trước, khi ở Nhật Bản, mỗi lần ra phố mọi người đều nhận ra nên không thể đi mua sắm được, cũng không đi tàu điện ngầm được. Những lúc như thế, tôi đột nhiên có ý nghĩ mọi thứ đã thay đổi rồi."
"Diễn viên quốc dân Nhật Bản, dù quá 40 vẫn xuất hiện trên chương trình nghệ thuật, thật cảm động."

Trước giờ rất ít liên hệ với truyền hình Nhật Bản, chỉ mới gần đây Geun Suk mới tham gia chương trình "SMAP SMAP" chỉ dành cho top - star ở Nhật Bản. Trong chương trình Geun Suk quảng bá về canh kim chi, xứng đáng là đại sứ Hàn Quốc. Geun Suk nói "Đúng là kỷ niệm đáng ghi nhớ trong đời. Đây là chương trình tôi đã xem từ thời trung học, bây giờ lại được những ngôi sao nổi tiếng Nhật Bản nấu ăn cho, tôi thật rất biết ơn."

Trong câu hỏi về khả năng tiếng Nhật của Geun Suk, anh trả lời: "Từ thời trung học tôi đã học tiếng Nhật. Tôi có thể trò chuyện bằng tiếng Nhật, nhưng trong chương trình không thể có sai lầm nên phải nhờ đến sự giúp đỡ của phiên dịch."

Anh tiết lộ thêm: "Trong số diễn viên Nhật, tôi thích diễn viên Kimura Takuya (Mộc Thôn Thác Tai). Dù đã ngoài 40 vẫn đội tóc giả xuất hiện trong các chương trình tạp kỹ. Sự cần mẫn chăm chỉ đó làm tôi rất cảm động. Tôi nghĩ thật sự không có gì thay thế được."

"Cảm ơn tiền bối Bae Yong Jun và Lee Byung Hun đã mở đường."

Jang Geun Suk nói: "Giờ đây khi giới thiệu với đất nước Nhật Bản, đều gọi tôi là "Diễn viên Hàn Quốc Jang Geun Suk", khiến tôi thấy có chút gánh nặng. Bây giờ hình tượng của tôi có một phần hình ảnh đất nước Hàn Quốc, khiến tôi càng phải cẩn trọng hơn." Thế nhưng chính khát vọng vươn lên và sự thẳng thắn của anh khiến các fan cảm thấy gần gũi chính là ma lực. "Thay vì đóng kín mình một cách khiêm tốn, thỉ đối với tuổi tôi, tôi cảm thấy cứ thể hiện ra bên ngoài cũng chẵng có gì sai. Tôi nghĩ mình được các fan yêu mến vì là một thanh niên trẻ trung, thẳng thắn và tham vọng." Trong chương trình phát sóng ở Nhật, khi đươc hỏi "Cậu là thú ăn cỏ hay dã thú?" Geun Suk trả lời :"Ban ngày là thú ăn cỏ, ban đêm là dã thú." Cách trả lời khéo léo thông minh trở thành đề tài bán tán. Đối với fan Nhật, sự tham vọng và tính hài hước là một cách tiếp cận mới mẻ, gần gũi.

Jang Geun Suk không quên bày tỏ lòng biết ơn đến 2 Hallyu star tiền bối Bae Yong Joon và Lee Byung Hun. "Nhờ các tiền bối đi trước mà con đường trở nên thuận lợi hơn. Tôi rất biết ơn con đường các tiền bối đã gầy dựng sẵn."
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

52#
Đăng lúc 11-9-2011 14:07:55 | Chỉ xem của tác giả

Interview part 2: Phá vỡ kỷ lục Oricon - "Lý do tôi làm âm nhạc là..."

"Tôi muốn thể hiện nhiều khía cạnh khác nhau cho fan."

Jang Geun Suk là một diễn viên tài năng, hơn nữa còn là ca sĩ tài năng. (Sơ lược đoạn Oricon). Trả lời phỏng vấn Sports Chosun, anh cho biết mục đích theo đuổi âm nhạc của mình: "Dường như việc tham gia hát OST của các drama tôi góp mặt đã mở đường. Hơn nữa trong fanmeeting tôi còn trực tiếp hát các bài hát của mình, tôi muốn thông qua các bài hát thể hiện nhiều khía cạnh đa dạng trước sự kỳ vọng của các fan."

Và "Tháng 11 tôi sẽ ra mắt album gồm 14 bài hát, cũng đủ để làm concert rồi". Anh chàng nói với đôi mắt lấp lánh. Jang Geun Suk cũng sẽ phát hành album tại Trung Quốc vào tháng 8 tới. "Tôi cùng làm âm nhạc với người bạn. Trong phòng thu, chúng tôi cùng làm nên loại âm nhạc chúng tôi yêu thích. Vì các fan cũng rất thích nên chúng tôi quyết định phát hành album." Nhóm của Geun Suk gọi là "Lounge H", "H" viết tắt cho đại học Hanyang. Người bạn này phụ trách sáng tác, còn Geun Suk phụ trách lời bài hát và hát chính.

Mặc dù gặp gỡ fan với tư cách ca sĩ là nhiều, mục tiêu của anh vẫn là diễn xuất. "Mục tiêu của tôi là trở thành một diễn viên xuất sắc. Hoạt động âm nhạc sẽ cùng song song với diễn xuất, chứ không phải ngược lại. Thông qua âm nhạc, tôi khám phá ra được điều gì đó mới mẻ. dường như đã mở đường cho tôi thành một diễn viên tốt hơn."

Nguồn: Sports Chosun
Vtrans: mashimaro777
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

53#
Đăng lúc 11-9-2011 14:12:29 | Chỉ xem của tác giả
Interview Part 3: Jang Geun Suk "Mang vali quần áo đi tàu điện ngầm suốt giai đoạn tuổi thơ"

"Tưởng rằng tôi không hiểu cực khổ là gì sao? Không có chi"

Jang Geun Suk bắt đầu vào nghề với vai trò người mẫu nhí từ lúc 6 tuổi, tác phẩm truyền hình đầu tiên là bộ phim gia đình "Selling Hapiness" của đài HBS năm 1997, là nghệ sĩ có kỹ năng diễn xuất và tài năng nghệ thuật kể cả khả năng làm MC, gần đây tiếp tục thành công với vai trò ca sĩ, đứng vị trí thứ nhất bảng xếp hạng Oricon. Cũng có người ganh tỵ với sự đa tài của Jang Geun Suk, trên mạng các anti fan gọi “Geun Suk khoác lác” để nói móc Jang Geun Suk cũng không ít. Trong buổi phỏng vấn với tờ Sports Chosun, Jang Geun Suk đáp lời: "Tất nhiên là chuyện quá khứ rồi, lúc đó vừa bước qua tuổi trưởng thành làm những chuyện không phù hợp với lứa tuổi, trông khó coi".

Jang Geun Suk mang vali quần áo ngồi tàu điện ngầm đi lại thời niên thiếu.
"Tưởng rằng tôi không hiểu cực khổ là sai lầm". Thật sự, Jang Geun Suk khác với dáng vẻ công tử của mình, từ nhỏ vì hoàn cảnh gia đình khó khăn nên đã sớm hiểu chuyện. Anh tiết lộ: "Lúc nhỏ, tôi đã là diễn viên nhí nên rất nhiều người hiểu lầm cho rằng tôi sống sung sướng nhưng hoàn toàn ngược lại". Anh nhớ lại lúc ấy "Hồi nhỏ, tôi rất ganh tỵ với những đứa trẻ cùng mẹ đi ra ngoài còn tôi phải một mình mang vali quần áo ngồi tàu điện ngầm đi đóng phim. Mặc dù ở trường chỉ là cậu bé học sinh nhưng ngoài xã hội thì làm diễn viên kiếm tiền sinh sống. Không hề nhàn rỗi, vì là con trai một nên tôi cho rằng đây là chuyện bản thân nên làm".

Mặc dù tuổi thơ đã trải qua cuộc sống khó khăn nhưng cũng nhờ vậy mà rèn luyện nên cho dù ở đâu cũng có thể có khả năng tự đứng dậy.

Thời gian du học? Để tiết kiệm điện phải dùng củi đốt.

Năm cấp 3 trung học, Jang Geun Suk từng đi du học ở Newzeland, vì chuyện này mà gánh thêm hình tượng "đứa trẻ không hiểu cực khổ". Tuy nhiên, Jang Geun Suk du học không phải vì gia đình dư giả, dù Jang Geun Suk không giải thích chi tiết về hoàn cảnh gia đình nhưng nhấn mạnh thật sự không phải vì dư giả mà ra nước ngoài học. "Người khác cho rằng gia đình khá giả nên đi du học nhưng không phải như thế, để tiết kiệm tiền điện và chi phí sưởi ẩm tôi phải đốt nến học bài, chẻ củi để đốt tôi cũng từng làm, chuyện này không thể tưởng tượng phải không?". Jang Geun Suk nhớ lại, "Mặc dù ngôi nhà 50 năm kêu cót két rất tồi tàn nhưng lúc đó sống cùng người thân rất hạnh phúc". Hiện nay, trở thành ngôi sao Hallyu nhận được nhiều lời khen ngợi nhưng sẽ mãi mãi ghi nhớ khoảng thời gian gian khó ấy.

Cre: Sports Chosun
V-trans: zhanggenshuo@KST

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

54#
Đăng lúc 11-9-2011 14:17:34 | Chỉ xem của tác giả
Phỏng vấn trên tạp chí Z_Zin _ 7.2011


Bây giờ, tôi không còn bắt mình phải cười, hay bắt mình phải diễn.
Tôi chỉ đơn giản là đứng trước máy quay, đứng trước mặt các bạn, khán giả của tôi, làm cho mọi người xung quanh hạnh phúc, vui vẻ hơn.
Đạo đức giả là luôn phải được sắp xếp một cách cố tình và đầy thiếu sót. Tôi chỉ muốn làm mọi việc thành thật và vui vẻ. Như một câu chuyện giữa bạn và tôi.


------------------ Jang Keun Suk -----------------------

Nghiện Jang Keun Suk.
Bị nghiện Jang Keun Suk. Đây là bức hình của JKS 5 năm trước trước ống kính của tôi. Vẫn còn đầy nét thanh thiếu niên, không, tôi nên nói là, JKS vẫn còn là một cậu thanh niên. Lúc ấy – tháng 11 năm 2006.

Với chàng trai trẻ này, 5 năm qua là một chặng đường tỏa sáng.

Sau drama Hwang Jin- I, cậu ấy đã diễn Geon Woo, Tae Kyung, Mu Gyul… sử dụng phương pháp riêng để đào sâu vào nhân vật, học kỹ thuật diễn xuất, suy nghĩ những cách làm hài lòng người hâm mộ, sở hữu sự tự tin thể hiện mình trước máy quay.
Ngay thời điểm này, cả Châu Á say mê cậu ấy.

Tôi biết chắc chắn rằng cậu ấy sẽ không bao giờ là một ngôi sao xẹt.

Cậu ấy luôn hiểu tâm tư người khác. Có thể cậu ấy còn quá trẻ, và cũng có thể bị thế giới hiểu lầm, nhưng cậu ấy biết sự chân thành thật sự chính là điều liên kết thế giới, cậu ấy biết ý nghĩa của sự tôn trọng lòng trung thành và đức tin, vì cậu ấy vẫn luôn mơ đến tự do.


-------------------- nhiếp ảnh gia Zo Sun Hi ------------------------

Z: Gần đây cậu thế nào ?
J: Vừa làm việc quay cuồng 6 ngày qua, rồi đến đây.

Z: Cậu nghiên cứu công việc gì ?
J: Phải nói sao ? Trong mắt tôi, mỗi sự việc điều là một điều cần khám phá… hahah.

Z: Không phải cậu từ nhà đến thẳng đây sao ? Cho tôi hiểu rõ hơn. Cậu bận liên tục từ lúc trở về Hàn Quốc ?
J: Bất ngờ phải quay film cả cuối tuần, tôi không còn nhiều năng lượng nữa.

Z: Cậu không có thời gian thư giãn sao ?
J: Gần đây quá bận rộn, tôi còn không có thời gian để nhìn lại bản thân . Đang khao khát tấn công vào thị trường mới. Ngoài ra, không còn thời gian.
Z: Oh, có vẻ tốt đấy.
J: Hahaha
Z: Chủ đề của Z_Zin lần này là “Nghiện”. Gần đây, có rất nhiều người bị nghiện JKS, chị cũng vậy, hahah.
J: Thật tốt quá, hoàn toàn là cô bé ngoan của tôi, hahaha.

Z: Tôi gặp cậu lần đầu tiên vào mùa đông 2006. Nhìn vào tấm hình, cậu rất trẻ. Cho dù là quá khứ hay hiện tại, cậu đều tạo cảm giác như nhau.
J: Lúc đó ở đâu nhỉ ? Ah, công viên Cheong-dam.
Z: Trí nhớ tốt. Tấm hình này cậu là một thanh niên trẻ JKS. Từ lúc nào cậu thoát ra khỏi hình tượng  trẻ  ấy.
J: Không đâu, tôi vẫn còn như thế. Rất nhiều ! Hiện giờ, tôi cũng vẫn là một thanh niên.
Z: Thật sao ? Cách đây không lâu, tôi đã xem  drama “Mỹ nam” từ tập 1 đến 16 chỉ trong một đêm, suốt 18 giờ ! Haha, 2 mắt tôi đều đau nhưng rất thú vị.

J: Vậy là chị thích Hoàng đế Tae Kyung ~~~
Z: Phải, hoàng đế Tae Kyung, tôi nên tìm một người đàn ông như thế, hahah…
    Giờ nhìn những bức hình kế này, một cách vô thức, JKS đã trở thành một người đàn ông.
J: Không có chủ ý . Thật ra, khi đóng “Beethoven Virus”, tôi muốn nhanh chóng trở thành đàn ông, nên tập thể hình, cắt đầu đinh và luyện cơ bắp. Bây giờ tôi thấy khó làm thế. Khi tôi trẻ, tôi muốn lớn nhanh hơn, nhưng mọi người không dễ dàng nhìn nhận. Tôi đã trải qua điều này, nhưng khi thời gian trôi đi, tôi muốn để tự nhiên. Giờ không còn ý nghĩ cố gắng trở thành đàn ông nữa, tôi thấy tôi vẫn còn là một thanh niên. Tại sao tôi không thể trở thành một diễn viên mãi mãi với hương vị espresso chứ ? [ sự tươi trẻ , sảng khoái trong tâm hồn]
Z: Một diễn viên với hương vị espresso thì rất đẹp trai ! Tôi cũng cảm thấy tôi vẫn là một thiếu nữ, hahah.
J: Không, như thế là quá nhiều ! Quá rồi ~~~ hhahaha.


Bình luận

''Ngay thời điểm này, cả Châu Á say mê cậu ấy''!! ôi!sao mà nx 9 xác thế? sẽ còn nhìu vụ thảm sát Lươn hàng loạt nữa, sao ác thế tình iu ơi!  Đăng lúc 13-9-2011 12:19 AM
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

55#
Đăng lúc 11-9-2011 14:19:20 | Chỉ xem của tác giả

Z: Tuy nhiên, mọi người đều đang nghiện JKS. Đối với cậu, ý nghĩa của từ “nghiện” là thế nào ?
J: Nghiện… nghiện là những gì tôi đang bị quyến rũ ngay lúc này ? Nghiện công việc, nghề nghiệp của tôi ? Tôi cảm thấy con đường tôi đang chọn chưa ai từng đi trước đây. Không phải chỉ là tận dụng danh tiếng từ film ảnh để tổ chức FM nước ngoài. Từng bước một, tôi tiến vào gia đoạn thích ứng với từng thị trường này. Tôi đã phát hành một album ở Nhật, và sẽ phát hành một album ở thị trường Hoa lục. Dĩ nhiên, những diễn viên Hàn Lưu trước cũng đi chung con đường tốt, nhưng cách thức của mỗi người khác nhau. Hơn nữa, tôi thấy không khả thi cho bản thân khi đi chung con đường tương tự những người khác, nên tôi xem xét hướng đi của họ để rồi có thể bước trên đường của riêng mình. Tiến trình tìm kiếm lối đi riêng hiện đang là cơn nghiện của tôi. Phải chăng là tự bản thân tôi nghiện nó ?

Z: Vậy bên cạnh diễn xuất và ca hát, cậu còn đang nghiện gì khác không ?
J: Có lẽ là, tẩu thoát !
Z: Dạng tẩu thoát nào ?
J: Đến tận năm ngoái, khi ra nước ngoài, tôi vẫn có thể làm những điều tôi muốn. Vì ít người biết đến tôi, tôi có thể đi mua sắm. Tôi cũng có thể vui vẻ với thời gian cá nhân và gặp gỡ bạn bè. Bây giờ thì không thể. Tháng trước tôi đi bộ trên đường ở Nhật , đã bị nhận ra và bị bám theo. Tình hình là giờ không thể ra ngoài nếu không có vệ sĩ. Khi tôi đề nghị đi dạo bên ngoài khách sạn sau bữa chiều, nhân viên đã hốt hoảng bảo không, tôi không thể ra ngoài. Tôi là người tự do, giờ phải nhìn vào sắc mặt của người khác. Thời gian thư giản cũng bị lấy mất. Dĩ nhiên sự nổi tiếng gia tăng là điều tốt, cho dù vậy, khi tôi muốn tự do mà không thể, tôi cảm thấy không khác gì bị cầm tù.

Z: Nếu cậu giống Hwang Tae Kyung , trong việc bị bám theo, sẽ thế nào nếu cậu ra ngoài ?
J: Nếu fans nhận ra tôi, họ sẽ reo mừng, chụp hình và tìm kiếm tôi, nhưng nhân viên của tôi sẽ thấy nguy hiểm và hạn chế tôi. Nên điều tôi muốn nhất lúc này là tẩu thoát.
Z: Cậu chắc cảm thấy khủng khiếp lắm.
J: Khủng khiếp. Chị, tôi giờ đang sống cuộc sống của một thần tượng, một cuộc sống không thể lý giải…
Z: Từ lúc nào cậu đã không còn dễ ra ngoài ?
J: Từ lúc trở lại Nhật lần này ư ? Không, từ Asia Tour năm ngoái. Tôi vẫn không thấy được cảnh đêm HongKong. Xe của fans luôn theo sát tôi. Đến tận bây giờ, tôi vẫn không biết cảnh đêm HK đẹp như thế nào.

Z: Thật là bi kịch.
J: Tôi hoàn toàn mắc kẹt, không thể thấy gì ở bên ngoài. Gần đây ở Thượng Hải cũng giống vậy. Fans chặn bít lối trên đường cao tốc. Đây là con đường tôi chọn để đi, nhưng tôi không muốn sống cuộc sống tù túng như thế.

Z: Tôi tin rằng dần dần trở nên nghiện trong tình huống này có nghĩa là cậu sẽ làm rất tốt.
J: Khi nào thì có kỹ thuật tẩu thoát ? Tôi sẽ không đầu hàng. Nếu tôi phải sống một cuộc sống mà tôi không muốn, chỉ vì danh tiếng hay sợ scandal, tôi tuyệt đối không thể chịu đựng nổi.

Z: Phải, như vậy càng bi kịch hơn.
J: Nhưng tôi sẽ không nói dối. Tôi cũng có thể kiểm soát tình huống bằng tính lạc quan. Nhưng nếu có điều gì bất tiện hoặc khác lạ, dĩ nhiên sẽ không giống thế này. Hiện giờ thì tôi không làm điều gì sai trái cả.

Z: Hy vọng cậu luôn như thế, đây đúng là con người của cậu. Năm nay, tính theo tuổi ở Hàn, cậu 24 hay 25 tuổi ?
J: Thật ra là 23 tuổi.

Z: Vẫn còn quá trẻ, cậu không nghĩ cậu đã thực hiện rất nhiều mơ ước rồi sao ?
J: Hồi tháng 3, tôi đã có chút cảm giác cay đắng. Lo lắng Asia Tour và Japan Tour không thành công như mong đợi. Hiện tại, cơn sốt (JKS) ở Nhật cũng có thể vỡ tan như bong bóng bất cứ lúc nào. Không có gì là chắc chắn. Đây chính là điều tôi thật sự cảm nhận.

Z: Mọi điều cậu nói là cảm nhận riêng của cậu, hay chỉ để trả lời câu hỏi hiện giờ ?
J: Không đâu, đâu phải vì phỏng vấn hay muốn tạo hình tượng cool…
Z: Tôi biết cậu làm việc chăm chỉ đâu phải vì muốn cool, hahah
J: Hiện tại có rất nhiều công việc, và cũng nổi tiếng hơn nhiều ở Châu Á, nhưng tất cả đều có thể chẳng còn gì bất cứ lúc nào. Không cần biết là đang làm gì, tôi không thể chỉ làm bằng bất cứ giá nào.

Z: Là một nhiếp ảnh gia nổi tiếng Zo Sun Hi, tôi cũng cảm thấy không hề dễ dàng, vì biết đâu có lúc mọi thứ đều không còn, nên cho dù là hình gì, tôi cũng đều cố gắng hết sức hoàn thành. Cậu có chung nỗi sợ đó không ?
J: Hơn cả nỗi sợ đó, là cảm giác tôi không muốn sống cuộc sống bị điều khiển và ép buộc. Tôi muốn thực hiện những giấc mơ một cách tràn đầy sinh lực, không chỉ bằng niềm tin vào danh tiếng hiện tại mà phải làm việc chăm chỉ hơn, không muốn sống bị giam hãm, lẩn trốn mà sống cuộc sống của tự do. Tôi muốn thực hiện từng giấc mơ thật cẩn trọng, và không trốn tránh chỉ vì lo sợ sẽ mất những gì đang có.

Z: Giấc mơ của cậu ?
J: Giấc mơ của tôi ư ? Chinh phục thế giới !
Z: Ah` phải, cậu đã nói ở mọi nơi rằng cậu muốn chinh phục thế giới. Trước khi phỏng vấn, tôi có tìm hiểu chút ít. Một trong những câu nói của cậu mà tôi thích nhất là “Cho đến tận cuối cùng, hơn việc trở thành một ngôi sao, tôi muốn kiên trì trong diễn xuất”. Tôi cũng thường mơ rằng cho đến lúc chết, tôi vẫn tiếp tục chụp hình. Cậu có ý gì khi nói câu đó ?
J: Tôi sẽ còn nói thế cho đến khi qua đời. Thậm chí nếu khi bước vào quan tài, tôi vẫn mong mình còn thấy lo lắng làm thế nào diễn một nhân vật thật tốt, vẫn đọc kịch bản. Mọi người đều muốn đem theo vật gì đó trong chuyến đi cuối cùng, với tôi, kịch bản là quá đủ.


Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

56#
Đăng lúc 11-9-2011 14:20:24 | Chỉ xem của tác giả

Z: Trò chuyện với nhau, tôi thấy cậu thật sự kiên trì trong kỹ năng diễn xuất, trong việc trở thành một diễn viên, một nghệ sĩ. Cậu như thế từ lúc nào ?
J: Trước tiên là sau sitcom NonStop, lúc tôi mơ hồ về chỗ đứng thật sự của mình. Các d/v đồng nghiệp đều có sự nghiệp thăng tiến ngoại trừ tôi, không có một vai diễn nào trong suốt  2 năm.
Z: Vậy ah ? Tại sao ?
J: Chỉ là vì… không có vai nào cho tôi diễn, kỹ năng diễn cũng chưa tốt lắm. Lúc đó, tôi chơi khá nhiều, và không đọc kịch bản, nên đã rất bối rối. Sau đó tôi có suy nghĩ phải học hỏi thêm diễn xuất, tôi học khóa 6 tháng ở trường đại học, sau đó vào đại học, rồi diễn trong Hwang Jin-I, rồi tôi quen biết chị.

Z: Tôi không thường xem TV. Tôi thấy cậu lần đầu trong Hwang Jin-I, cậu không phiền lòng chứ ?
J: Không sao, ổn thôi. Tôi cũng thường không thích xem lại các dramas của mình, hahahah
Z: Oh, vậy là tôi xem đúng điều tốt. Có phải đó là thời điểm cậu bắt đầu có suy nghĩ sẽ cầm kịch bản cho đến lúc mất ?
J: Đúng vậy.
Z: Cậu có thể kiên trì đến cuối không ? Không phải là có khả năng một lúc nào đó, có thể cậu bị khủng hoảng và ghét mọi thứ sao ?
J: Khủng hoảng có thể xảy đến với tất cả mọi người, không chỉ đối với tôi. Các diễn viên khác cũng vậy. Đối với nghệ sĩ, chuyện này là chuyện thường xảy ra. Không phải bản thân chúng ta là người duy nhất có thể giải quyết vấn đề này sao ? Không phải đây là việc mà chúng ta phải vượt qua bằng nỗ lực của cá nhân sao ?

Z: Vậy là cậu có cách riêng để vượt qua chuyện này ? Mặc dù tôi muốn chụp ảnh đến ngày cuối đời, nhưng tôi cũng thường nghĩ đến việc từ bỏ, nghĩ đến việc tôi có thể theo đuổi nghề khác. Nếu xảy ra , cách riêng của cậu là gì ?
J: Mm, đầu tiên là tôi muốn ở một mình. Cho dù muốn hưởng gió biển hay đi dạo, tôi cũng sẽ làm liền. Phương pháp của tôi là nhìn lại bản thân, cho chính mình sự tự do. Không cần thiết phải là đi du lịch hay ra nước ngoài. Nếu thời tiết ở phim trường tốt, tôi vẫn có thể ngồi xuống bãi cỏ ven hồ, tán gẫu với nhân viên, hoặc đi dạo một mình, nghĩ đến sự tự do tuyệt đối lúc đó. Để không đánh mất những khoảng thời gian như thế, tôi thường phải tranh đấu. Thay vì đến phim trường bằng xe của quản lý, tôi tự lái xe mình đến đó.
Z: Mm, tự cậu ah ?
J: Vâng.

Z: Vậy trong suốt thời gian quay phim, có nhiều lần cậu ngồi một mình, nghe nhạc và chiêm nghiệm bản thân, lúc đó cậu thường nghĩ về điều gì ? Khi nhìn cậu, tôi càng tò mò hơn, không biết hiện cậu đang nghĩ gì.
J: Tôi đang nghĩ gì ư ? Chỉ ngồi yên lặng, không suy nghĩ bất cứ điều gì. Không suy nghĩ gì, chỉ ngồi đó…  ngắm dòng người đi qua.
Z: Cậu thường nhìn gì khi ngắm người qua đường ?
J: Cách họ đi, ngồi, nói chuyện, và uống gì…. Tất cả những điều này rốt lại sẽ là nguồn nghiên cứu cho diễn xuất của tôi, nên tôi quan sát họ tỉ mỉ.
Z: Câu hỏi này đã được hỏi rất nhiều lần trong các cuộc phỏng vấn. Tôi vẫn muốn hỏi lại lần nữa. JKS không diễn xuất ?
J: Như một cây táo không có táo.
Z: Cây táo không có táo… Còn nhiều cây khác mà.
J: Không có ẩn ý gì đâu… hahah.

Z+J : hahahh

J: Cũng có thể là cây đào hay các loại cây ăn trái khác, tựu trung là cây không kết trái được ! Haha

Z: “Chất độc” (hay sự nghiện) trong từ điển có nghĩa “suy nghĩ bị ảnh hưởng bới một điều gì đó và khiến cho không thể suy xét, phán đoán một cách bình thường”. Bên cạnh diễn xuất, điều gì khiến cậu rơi vào tình trạng này ?
J: Không để cho tôi nhìn nhận bản thân mình ? Ngồi nhà nhìn vào khoảng không vô định , không làm gì cả , ăn tất cả những gì muốn ăn, ăn khi đói, ngủ khi buồn ngủ, uống rượu khi muốn uống. Đối với tôi, hơn cả được sống, tôi muốn tiếp tục có ước mơ. Tôi luôn có những ước mơ có khả năng thực hiện trong đời thật. Nếu tôi phải từ bỏ ước mơ này, tôi sẽ có một ước mơ khác thay thế.

Z: Nếu cậu không thực hiện được giấc mơ này, cậu sẽ có một giấc mơ mới. Ok, vậy đây là động lực hiện tại của cậu, phải không ?
J: Đúng là như vậy, hahah

Z: Có những khoảng thời gian người ta không muốn làm việc hay bị ép buộc, nhưng tôi nhận thấy cậu luôn đặt hết nỗ lực vào từng phân cảnh.
J: Vâng, vì tôi không muốn lười biếng.

Z: Cậu không muốn thỉnh thoảng cho bản thân lười biếng hay sao ?
J: Có chứ, có những lúc như thế, khi tôi là chính mình.

Z: Cậu sẽ nghỉ ngơi sau khi dự án film này kết thúc chứ ?
J: Không, vẫn còn Japan Tour tháng 10 và thu album mới vào tháng 11.

Z: Tôi nghĩ không còn xa nữa, cậu sẽ tiến vào thị trường Châu Âu.
J: Tôi cố gắng làm điều đó trước khi chết, hahah.


Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

57#
Đăng lúc 11-9-2011 14:21:10 | Chỉ xem của tác giả

Z: Có ca sĩ hay nhóm nhạc nào cậu đặc biệt yêu thích không ?
J: Tôi thích nhạc Rock Anh quốc, nhóm nhạc thì có Oasis và Stereophonics.
Z: Tôi hoàn toàn ngu ngơ về âm nhạc, tôi nên nghe một số mới được.
J: Phải đó chị, rất hay.

Z: Vậy, cậu lấy cảm hứng từ đâu cho các buổi biểu diễn ?
J: Xem nhiều concert của các ca sĩ, và tìm các điểm thú vị để học hỏi, rồi nghĩ đến việc làm thế nào để fans hạnh phúc. Dù sao, tôi không phải là ca sĩ thật thụ, nên thích hợp nhất là làm sao để có nhiều niềm vui với fans.

J: Tôi chưa từng xem buổi diễn nào của cậu và không thể tưởng tượng ra được. Cậu nghĩ cậu sẽ thế nào lúc nghỉ ngơi sau buổi chụp hình này ? Chúng ta đã ở Anh vài tháng trước, chẳng phải cậu đã nhảy nhót vui vẻ với cậu Byung-gun trên đường đó sao ?
J: Phải phải, tôi cũng sẽ nhảy ở Hàn Quốc tháng 8 này. Chị, chị cũng đến xem đi.

Z: Haha, nhất định rồi ! Nhân nói về việc nghiện, tôi nhớ “sự thuần hóa” trong truyện “ Hoàng tử bé” và cho rằng nó là một lý thuyết khác của việc một ai đó bị nghiện một người khác. Đó là một mô tả rất đẹp của việc bị nghiện. Cậu nghĩ điều gì là ý nghĩa của việc một người nghiện một người khác.
J: Có vẻ như một người chỉ có thể bị nghiện một người khác biệt với bản thân họ. Người ta không có hứng thú với người tương tự như mình. Hơn nữa, trong công việc, tôi không thích giống như những người khác. Nên tôi chuyển tải nhân vật theo cách riêng của mình. Đôi khi không phải tự tôi , nhưng người khác sử dụng cách mới và tôi ghi nhớ chúng. Không chỉ trong kỹ năng diễn xuất, tôi cũng không muốn giống người khác trong cuộc sống. Tôi cho rằng khác biệt độc đáo sẽ dẫn đến thành công.

Z: Hiện giờ cậu độc đáo và cũng thành công. Cậu có phong cách riêng trong ăn mặc. Cậu có thể mặc những bộ quần áo thích hợp mà diễn viên khác không thể khoác vào. Tôi nhìn thấy một JKS độc nhất. Tôi cũng xem các dramas của cậu để phân tích, điều này cũng là một điểm cho quan điểm mạnh mẽ của tôi.
J: Tôi nhận thức rất rõ ràng, nếu tôi xem như mình đang thành công, tôi sẽ không còn cố gắng trong tương lai. Đây là bản chất  của đàn ông, và tôi không thích sự lười nhác. Tôi không muốn xem thành tựu hiện nay của mình là thành công. Tôi cho rằng bất cứ thành công nào trước 30 tuổi đều như bề mặt của tảng băng trôi, và một lúc nào đó sẽ vỡ tan như bong bóng. Tôi sẽ không bao giờ cho rằng bây giờ tôi đã thành công.

Z: Một suy nghĩ rất hay. Hy vọng cậu luôn nghĩ thế trong tương lai. Đoạn video đó chúng ta hợp tác trước đây gần như không phù hợp với lịch trình của cậu, sau sự kiên trì mà tôi có được trong một ngày quí báu. Cậu chân thành và có niềm tin đến thế ở một cái tuổi quá trẻ như vậy. Thực tế, không dễ dàng tuân thủ các nguyên tắc này ở vào tuổi của tôi. Tôi đã quan sát nhiều, và cho rằng chỉ có 2 dạng người, người đặt hết nỗ lực và những người ngược lại. Haha.

Z: Có món ăn nào cậu bị nghiện không ? Với tôi là bánh mừng năm mới tôi được ăn trước đây.
J: Còn tôi là món cua sốt tương của bà ngoại.

Z: Chẳng phải cậu nói mùa xuân này sẽ mời tôi nếm thử sao ?
J: Ah` vâng, chị nên mua ở Sinsha-dong, haha.
Z: Tại sao ~~~ tại sao  ?
J: Gần đây sức khỏe bà ngoại tôi không được tốt, bà có tuổi rồi…

Z: Oh, tôi hiểu. Thế còn sách ? Cậu nghiện sách nào ?
J: Tôi không thích sách lắm. Tôi không đặc biệt yêu thích cái gì.

Z: Cậu thật thà quá ! Vậy cậu lấy cảm hứng từ đâu ?
J: Tôi xem film điện ảnh và truyền hình.

Z: Tôi lấy cảm hứng từ ảnh của các nhiếp ảnh gia khác. Cậu không nghĩ là chúng tương đồng và có chút bắt chước sao ?
J: Đôi khi đúng là vậy, nhưng sau quá trình sáng tạo vào vai diễn, chúng chuyển thành của riêng tôi.

Z: Trong trường hợp đó, nhiếp ảnh và diễn xuất có vẻ giống nhau. Nhân vật nào cậu sáng tạo nhất ?
J: Ai là nhân vật chính trong movie “The Devil wears Prada” [Yêu nữ mặc đồ hiệu] nhỉ, ah`, Miranda ! Hwang Tae Kyung trong YAB  được sinh ra từ sự sáng tạo đó.

Z: Vậy sao ? Khi tôi xem YAB, tôi nghĩ đó là Jang Keun Suk…
J: Thật ra, trong quá trình diễn , JKS đã dần trở nên giống với Hwang Tae Kyung, haha.

Z: Còn Mu -gyul trong “Marry me, Mary” thì sao ?
J: Tôi mong được sống cuộc sống như Mu-gyul.

Z: Vậy, Hwang Tae Kyung là thực tế, còn My-gyul là giấc mơ. Nhưng từ tập nào thì bắt đầu lý thú ?
J: Chị đừng xem, đừng xem ~ từ đầu đến cuối chẳng lý thú.

Z: Hahaha, không phải cậu quá thẳng thắn sao ? Nhưng đây cũng là drama của cậu.
J: Tôi rất thẳng thắn. Trong quá trình quay, đã có rất nhiều vấn đề. Khi tôi đóng phim đó, tôi  cảm thấy không lý thú.

Z: Fans nước ngoài rất thích film đó.
J: Bởi vì JKS từ YAB diễn, nên xem thử một lần, hahah.

Z: Thật sự ganh tỵ với sự thẳng thắn của cậu !
J: Hahahahahahahah


Rate

Số người tham gia 1Sức gió +5 Thu lại Lý do
AQ-KENSHIN + 5 chả nhẽ lại nói mãi: em yêu chồng.

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

58#
Đăng lúc 11-9-2011 14:21:46 | Chỉ xem của tác giả
Z: Sau khi nghe chuyện của cậu, 25 tuổi quả thật không hề dễ dàng. Nên nói cậu tuyệt vời, hay đáng hài lòng ?
J: Tôi không thật sự khéo léo, chỉ là tôi học được rất nhiều từ cha me từ thuở bé. Kết quả, tôi biết được rằng một trái tim chân thành và sự thật là giải pháp duy nhất hóa giải các lừa dối và xung đột. Tôi cho rằng chính bản thân tôi là cầu nối liên kết người với người.

Z: Đôi khi, những mối quan hệ không có sự chân thành cũng cần được duy trì.
J: Điều đó chỉ trong một vài thời điểm người ta trải nghiệm cuộc sống khó khăn của xã hội. Rõ ràng là có chân thành, nhưng đôi khi người ta không nhìn thấy, và ít được chú ý hơn những kẻ đạo đức giả. Cho dù người khác xúc phạm hay mắng chửi tôi, miễn là tôi còn theo đuổi sự thật, thì tôi vẫn còn là mình.

Z: Đúng vậy, tôi thường dạy các con luôn cần có trái tim chân thành, con người ta nên sống dựa trên nền tảng đức tin này.
J: Chị và tôi cũng quen biết nhau thông qua hoạt động thương mại, vì công việc và trách nhiệm. Nếu chúng ta tránh né công việc, chúng ta đã không gặp nhau. Nhưng chị và tôi đã biết nhau suốt 5 năm. Mỗi năm chúng ta đều gặp nhau, làm việc chung và hiểu nhau hơn. Điều này chỉ có thể đến vì chúng ta đều đối xử với nhau chân thành.

Z: Đúng là như vậy, cảm ơn cậu, hahah. Câu hỏi cuối cùng. Nhìn cách cậu nghĩ về cha mẹ, tôi nên dạy con tôi giống cậu, một đứa con rất hiếu thảo. Cậu đã ra đời làm việc từ rất sớm, giúp đỡ cha mẹ. Thỉnh thoảng cậu làm những điều cậu thích nếu cha mẹ tán thành. Cậu rất tôn trọng ý kiến của phụ huynh, tại sao ? Người khác ở vị trí của cậu sẽ cảm thấy điều này rất khó. Suy nghĩ nào đã giúp cậu trở thành người con hiếu thảo như thế ?
J: Tôi có 2 nguyện vọng trong tim. Một là làm đứa trẻ ngoan, đứa con hiếu thảo ở nhà. Tôi cho rằng gia đình rất quan trọng. Nguyện vọng còn lại mới gần đây thôi, tôi muốn làm người đàn ông của một gia đình hạnh phúc, tôi muốn trở thành một người cha tốt, người chồng tốt của vợ con. Những ý nghĩ này bắt đầu từ từ từng cái một. Nhưng ở công ty, quan hệ của tôi và mẹ hoàn toàn là công việc, nên tôi không gọi Mẹ mà gọi là Giám đốc. Tôi rất bình tĩnh trong công việc, nhưng khi ở nhà, tôi chỉ muốn làm đứa con yêu của cha mẹ. Ngay cả bây giờ, khi tôi muốn mua một thứ gì, tôi dùng cả 2 cách cương-nhu dụ mẹ tôi thuyết phục cha đồng ý. Đây là nguyên tắc cơ bản của tôi lúc ở nhà.

Z: So sánh với thu nhập 1.87 tỷ cậu tiết lộ lúc trước, cậu đã kiếm được nhiều hơn thế nhiều phải không ?
J: Nhiều hơn lúc đó ah, phải, và cũng đã có quỹ tiết kiệm cá nhân của riêng tôi. Hahah, tôi là dạng người như vậy đó.

Z: Lúc đó là lúc nào ? Chưa đầy 2 năm từ thời điểm cậu đã có trong tay 1.87 tỷ ah, tuyệt vời !
J: Hahaha

Z: Cảm ơn cậu về buổi phỏng vấn hôm nay. Hãy nghỉ ngơi khi có thể nhé.
J: Vâng, gặp lại chị sau.

Z: Ok, hôm nào đi uống nước đi, tôi mời, hahah. Oh, nhóm Bague [Cartier] nói chúng ta nên tổ chức một bữa tiệc mừng, mọi người đều rất phấn khởi.
J: Ok, để em cố gắng sắp xếp lịch làm việc với anh Byung-gun. Sẽ rất vui đây !

[HẾT]
Cre: Z_Zin Mag
V-trans : daisies@KST

Bình luận

em cam onnnnnnnnnnnnnnnnnnnnn ss Quyên :((((((((((((((((( ss đã cứu e một vố lớn đó ạ !!! e yêu ss nhiều :(((((((( tât cả là nhờ ss :(((((((((((((( cảm ơn bao nh lân cho hết!   Đăng lúc 16-9-2011 10:16 AM

Rate

Số người tham gia 1Sức gió +5 Thu lại Lý do
AQ-KENSHIN + 5 cám ơn ss :X

Xem tất cả

Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

59#
Đăng lúc 5-2-2012 04:19:08 | Chỉ xem của tác giả
Cri-J Vol.4
JKS – Setting off again towards a new world



Source: Cri-J vol. 4
Jap-Korean translation: 레니비에
Korean-Chinese translation: 樱之荼蘼
English translation: [email protected]

Actor Jang Keun Suk is an experienced actor, this year being his 20th debut anniversary. As someone in his mid-20s, he has lived 20 years of his life as an actor. Just this point alone is staggering. During this period, he had gone through gruelling test, met admirable senior actors and had experienced the tumultuous changes of an actor’s life. Even though he is still very young, in his list of works, the most appropriate term of address is “actor Jang Keun Suk”. And he has now transcended to a higher level. With his trademark confidence and thinking philosophy, his never-ending self contradictions, he is progressing towards a new world. Not only in his imagination but having realized his dream in reality, actor Jang Keun Suk is emitting a dazzling aura.


Q. Felt that you were very happy attending the Busan International Film Festival. What’s your feelings since it’s your first time attending?

After participating in it, I’m deeply taken with the city of Busan and the theme of the Film Festival. I even hope that the Festival lasts 6 months in a year! It’s really happiness to spend time with people who love movies. There are many things to see, many respected seniors, actors and directors came, and I also went to unexpected places. In brief, because of Busan International Film Festival, Busan is, to me, a place that can be called the “Heaven for curiosity”.


Q. Heard that you were chatting happily with Rain, Go Soo, Song Hye Kyo and Kim Sun A at a food stall. Just being with these people makes one feel what a film festival is.

Looks like you’re very curious what we talk about at an actors’ gathering. Actually, we’re interested in more or less similar things, of course we also chatted about some movie topics, major world events, places of travel. What we chatted about most is which restaurant is better. Being in the same showbiz circle, we’ve experienced the sense of loneliness at work, so there are many areas that strike the same chords, perhaps it’s due to a sense of being colleagues? … I think this is it.


Q. In this Film Festival, the fact that Keunsuk-san can become the news is probably because you didn’t follow a prepared schedule but appeared at different places and created topics, isn’t it? Think that actors like you in Korea are rare.

I don’t really like to organise my activities according to a fixed schedule, it’s not interesting. It’s best to go play at the beach, join parties held by people who came to the Festival, or play the whole night at clubs! A day seemed to become longer. I really had a very happy time.


Q. You’ve also met quite a few world stars. How do you feel at seeing them?

On the contrary, they think I’m miraculous and look at me in a surprised light. Maybe because I’m very noisy right from my entrance, which may make people think “why is there an actor like this…”? [laughs] My actions and appearance are contradictory, I’m very forthright. Precisely because I’m an actor, I don’t need to abide by prescribed rules in making greetings, so I am willing to extend my hand first, and make the other party feel a sense of closeness.


Q. Year 2012 is your 20th debut anniversary, you’ll have many different feelings?

Although the 20th debut anniversary has significant meaning for me, on the other hand, what kind of meaning does it hold for everyone else? This is what I have been thinking about. Undoubtedly, I will not look at myself and sigh, “Wow~! This is an excellent actor with 20 years of acting life!” It’s just that I feel it is necessary to take 20 years as a turning point, to review myself. Up to now, what kind of acting life have I accomplished? … With this turning point as a springboard, I want to motivate myself to continue to work hard for my next 20 years.


Q. Amongst your choice of works to date, is there any which you regret?

I am working hard not to let myself have any chance for regret. Even for movies I have rejected which won good reviews later on, it’s none of my business, because it’s the actor in that movie who has digested the character successfully. Because I don’t regret, I can then truly go and do what I want to do.


Q. Then let’s take a look at your list of works. First, please share about “Happy Life”.

My life as a movie actor started sometime before or after “Happy Life”. This is a work of great meaning to me. Before this, I was conservative and relaxed, still dreaming about an artiste’s life, and thinking that even if I was not outstanding, but it’s ok if I had a certain popularity and was a generally good actor. But in the process of filming this movie, I had a chance once again to look at other actors’ life, I saw seniors such as Jung Jin Young, Kim Yoon Seok, Kim Sang Ho and director Lee Jun Ik. From them, I did not see my self-perceptions of what actors were like, such as not even going to the baths, eating sausage soup to start a new day, taking photographs uninhibitedly with fans etc. Their behaviour was very fresh to me, and even shocking. They looked so proud and cool… Seniors become actors not because they have to be, but because they like it. It’s really very cool, I learned a lot.


Q. “The Case of the Itaewon Homicide” is contemporarily stunning. Your image on the poster is absolutely different from your image so far. I personally feel that Keunsuk-san became a true actor from that time.

If from “Happy Life” I had understood the happiness of being an actor, then in the process of filming “Itaewon Homicide”, I experienced a sense of extraordinary excitement. I felt that the filming venue was my playground, and did not even have the burdensome thinking that “it wouldn’t be good if this movie did not get a strong response”… because of this, I had made the immediate decision to proceed with filming.


Q. Then, what is the crucial reason for acting in this movie?

After reading the script, I instinctively felt that this is an unforgettable incident. Senior Jung Jin Young had also strongly recommended this. If because of my acting in this movie, this incident can re-surface, then I have achieved my purpose for acting. This is my thinking. And not long ago, this incident has been resolved. To me, this is a very meaningful movie. From the perspective where popular culture can impact society, I feel its meaningfulness once again.


Q. Your new work “You’re my Pet” has been reviewed as a movie for showing the many charms of Keunsuk-san….

Yes. This is hence a character that only I can perform. [laughs] It’s going to be broadcast in Japan very soon. I hope that the response will be good, I’m looking forward to it. Not to say that the response cannot be anything other than good, but there is a burden. Now I still have much room for improvement, I’m only 25 years old. Hope that I can definitely present an outstanding performance in my next work. No matter what, I feel that using the number of audience as a standard for evaluating a movie or an actor is a bit saddening.


Q. Let’s change the topic then. For television dramas, shall we start from “Hwang Jin-I” which made the audience remember the name of “Jang Keun Suk”?

That was a period of loneliness during my romance, so I was 100% engrossed in that character. So I feel if I were to act this now, I probably will show a completely different acting skill. I even felt that the audience could feel the pain in my eyes. From that time onwards, I learnt how to engross myself in acting.


Q. In “Hong Gil Dong”, you played a role very close to a comics (manga) character, it’s that kind as if there’s an aura shining out from your image…

Right! The lighting crew put more effort on me than the female lead. [laughs] Really like a comics character. But also from this drama, I had decided not to act in any more period drama. [laughs] Because it’s too tough, the filming venue was very far away from home, and the winter was very cold. Even now when I hear the word “cold”, I’ll immediately recall the situation then, trembling. But through this drama, I met the Hong sisters (scriptwriters). They tailored “You are Beautiful” for me.


Q. One can see the dramatic change in your acting skill in “Beethoven Virus”. The best actor Kim Myung-min also displayed fantastic acting skill…

To present the changes, I cut my hair short. This drama is like a textbook to me. Especially meeting senior Kim Myung-min and understanding that there really is such a serious actor who puts in so much preparatory effort. Even during breaks, he kept on analysing the script and making serious preparation. Others think that the acting is already perfect, but he will still demand more of himself. I’m opposite of senior Kim. I would chat to relieve nervousness, so we did not become close. But as a junior, I cannot guarantee that I won’t be cajoling, so this point is quite troubling to others.
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

60#
Đăng lúc 5-2-2012 04:20:09 | Chỉ xem của tác giả
Q. It’s true to say that “You are Beautiful” is especially tailored for you, which showcased your acting skill. How do you review this drama?

A drama that I was completely satisfied with when I first received the script. And also a drama that is closest to my age thus far. I was the eldest in this drama and as a leader, needed to lead this drama. Fortunately, this drama also achieved success and gained much popularity in Asia. The performers more or less belong to the Hallyu stream. Used to meet often in the past, but now we are all busy and don’t even see one another. [laughs]


Q. You all get along well as you’re peers. Doesn’t the audience know that too?

During the filming process, there practically was no unhappy time. Everything was proceeding happily. We got on well together, and would also do something spontaneously according to our strengths. If I can look back, I want to return to that time.


Q. “Marry me Mary” received favourable reviews but is still a work with some regrets. But Keunsuk-san and Geunyoung-san’s performance is already the best drama.

My collaboration with Moon Geun-young became a topic, but problems would always crop up during filming. The reason why I could persevere on with this drama till the last is, I really like the character Kang Mu-gyul, because he lives the life of an independent band’s lead singer which I yearn for. He lives alone, always together with music, he can sing on the street, he can meet many people without any inhibitions. When acting this character, I had the satisfaction of being this person, he captures my heart.


Q. The drama “Love Rain” that you’re filming now with Yoona of Girls Generation has received much attention locally and overseas. Please introduce this to us.

There are altogether 20 episodes, 5 about a love story in the past and 15 episodes are contemporary. Now we have completed half of the past. Although it’s my first time working with Yoona, we have chatted much and it seems that our relationship can become good. [laughs] She is also looking forward eagerly to this drama. I think I have chosen a good drama. When it airs in Japan, hope that the audience can give it more support.


Q. Heard that you’re preparing a new album recently. Can you reveal more?

Song selection was completed 2 months ago. Received 30 songs and picked 10, all songs that I like. I worked with staff that I have worked with for my previous album. It should be a very satisfactory album? I’m looking forward to it.


Q. Heard that you released a single in China too. What kind of single is it?

It’s a Team H single. I directed the MV myself. The plans were confirmed, what is left is just to proceed with filming.


Q. What are you interested in recently?

Sports car has always been my greatest interest. There is a Ferrari car shop in front of my house, so I always go and browse at the shop. And I keep thinking, should I buy it? I’m seriously hesitating about it and there were several times, I thought carefully about whether this is something I need … This is not something that I can get just because I like it, but even if I just take a look, I’ll be satisfied.


Q. Any movies that you watched recently? And one more thing, as an actor, if you receive a historical script, please let me know.

I’ve been watching Woody Allen’s movies, and for my school’s lessons, I also watched “A City of Sadness”, very impressed by it. This is a movie that describes the 28 February incident in Taiwan, and has gotten an award at Venice Film Festival. It’s a movie stamped with the director’s unique strong style. Seems like in comparison with new movies, recently old movies can touch me even more. I watched Hong Kong movie “Chungking Express” more than 10 times. I like director Wong Kar Wai’s scene editing, and also admire Leung Chiu Wai’s extraordinary performance. Have you seen the expression in his eyes? As a man, as an actor, when I see that expression, I feel that it’s an appropriate tinge of touching gentleness. To me, this movie represents romance.


Q. If you have resting time now, what do you want to do most?

I want to travel. In a warm country… a good friend is in Thailand, I want to go very much. In early 2012, I’ll be going to Hawaii for commercial shooting. After the schedule, I would like to stay there for a while. From now on, I’m looking forward to it excitedly.


Q. For the Twitter that you have just started, why did you suddenly announce its closure?

I had happy interaction with fans, but there are people who keep on picking at this point. Twisting the meaning of my tweets and guessing other meanings. It loses its meaning. It was for a short time but I had fun playing with fans. This alone is satisfying. Now I’m interacting with fans through apps. As only fans can access, it’s very harmonious. [laughs] Tell you something, I’m still using the Weibo account to communicate with Chinese fans.


Q. You look like you’re interested in many areas. What do you want to do most now?

Yes. I want to work. In MacDonald’s or Starbucks etc. It may not feel realistic, but I want to try something that normal young people of my age do. The money earned through sweat and hard work is more valuable. Or I really go to somewhere that no one can guess, to go and try? [laughs]


Q. Looking back at your artiste life, what kind of actor do you think you are?

I feel I’m the kind who treats the world as a “heaven for curiosity”. I’m a person, actor who challenges everything with all my best effort. If my movie or drama does not live up to expectations, I will absolutely not be discouraged or depressed. I’ll take it as motivation for the future. When I fail, I will resolve to work hard for the next work! If a drama achieves success, I think that I will fall behind if I get lazy. Being complacent and not accepting challenges – I feel that I’m not this kind of actor. I always have a dream, and puts in my best efforts in what I choose to do. Even if the result in the end is bad, I will not be hindered by it, but will continue to have a dream for the next time – I am this kind of actor.


Q. Lastly, please convey your New Year greetings to Cri-J readers.

Eels, hope that in Year 2012, everyone gets to fulfil their dreams, be healthy and continue to run with me. Happy New Year to everyone! Please also show me your guidance this year!
[END]
Trả lời

Dùng đạo cụ Báo cáo

Bạn phải đăng nhập mới được đăng bài Đăng nhập | Đăng ký

Quy tắc Độ cao

Trả lời nhanh Lên trênLên trên Bottom Trở lại danh sách