|
Các yêu quái được thoát thân lập tức chui rúc tán loạn, trong rừng sột soạt một hồi. Chỉ trong chốc lát, yêu khí bốn bề trong rừng cây lắng xuống.
Ánh trăng vẫn lặng lẽ chiếu trên mặt đất, nhưng không khí kỳ dị bên cạnh đã không còn nữa.
Nhạn Hồi lại đứng một lúc, mãi đến khi xung quanh không còn động tĩnh, Nhạn Hồi mới thở phào một hơi, bất chấp hình tượng ngồi xuống đất.
Nàng xoa ngực: “Cảnh tượng này xuất hiện thêm mấy lần nữa chắc phải tổn thọ mất thôi, bị bóng đè còn thoải mái hơn nhiều.” Nhạn Hồi thở dốc, quay đầu nhìn Thiên Diệu, thấy hắn vẫn đề phòng ngồi dựa vào gốc cây, Nhạn Hồi xua tay, “Được rồi, yêu quái tạm thời bị dọa đi hết rồi, chúng ta cũng nhanh lên, tránh để chúng phát hiện có điều không đúng rồi vòng lại.”
Nhạn Hồi nói xong định đứng dậy.
Nhưng Thiên Diệu bỗng nói: “Đừng cử động.”
Thân hình Nhạn Hồi khựng lại, bỗng nghe một tiếng “soạt” vạch không khí từ xa bay đến, một mũi tên bay lướt qua bên tai Nhạn Hồi.
Nhạn Hồi ngây người, thấy chỗ mũi tên lướt qua trong không trung còn sót lại một đạo tiên khí như có như không, nhưng khí tức này không trong sạch như lúc Nhạn Hồi cảm nhận được ở núi Thần Tinh thường ngày, mà giống như là…
“Tu tà.” Thiên Diệu lạnh lùng lên tiếng, nhưng Nhạn Hồi nghe hai chữ này chỉ muốn ngẩng đầu lên trời thở dài.
Trong quá trình tu đạo, người tẩu hỏa nhập ma hoặc tâm địa bất chính sẽ tu luyện bàng môn tả đạo, người tu đạo như vậy bị giới tu tiên gọi là tu tà, những người này tâm tính bất ổn, thích giết chóc, có khuynh hướng thích cướp đoạt tu vi của người khác hơn là tự mình tu đạo.
So với người tu đạo truyền thống, hành vi của họ giống yêu quái hơn, thậm chí cả yêu quái cũng không bằng.
“Có hết chưa vậy.” Nhạn Hồi thở dài, tất cả pháp lực của nàng vừa rồi đã dùng để hù họa yêu quái, lần này gặp một kẻ tu tà, hơn nữa còn là kẻ giỏi che giấu khí tức của mình, địch trong tối nàng ngoài sáng, tình thế thật sự rất rất rất bất lợi…
“Nhạn Hồi.” Thiên Diệu khẽ gọi một tiếng sau lưng Nhạn Hồi, “Tới đây.”
Nhạn Hồi quay đầu, thấy trên khóe môi tái nhợt của hắn vẫn còn vết máu chưa chùi sạch, nàng chau mày: “Ngươi muốn trăn trối à?” Nàng nói vậy nhưng vẫn ngoan ngoãn lui lại ngồi xổm bên cạnh Thiên Diệu.
Nàng ngồi cách hắn một đoạn, Thiên Diệu thoáng im lặng, rồi lại nói: “Đưa tai lại đây một chút.”
Nhạn Hồi y lời đưa tai lại gần Thiên Diệu, nhưng ánh mắt vẫn chăm chăm nhìn rừng cây trước mặt. Mũi tên từ phía trước tới, người đó chắc chắn đang ở phía trước, đáng tiếc hiện giờ nàng không có pháp lực, không điều động được năm giác quan, hoàn toàn không phát giác được vị trí của hắn…
Thiên Diệu nhìn tai Nhạn Hồi vẫn đang cách hắn nửa người, hắn chỉ đành thò người tới, áp sát bên tai nàng, lúc biết môi sắp chạm vào vành tai nàng, hắn mới dùng thanh âm cực thấp nói: “Hắn thu khí tức lại rồi.”
Nhạn Hồi vốn cũng đang thầm suy nghĩ, hoàn toàn không ngờ Thiên Diệu đã lại gần mình đến vậy, gần đến mức hơi nóng thở ra khiến tai nàng ngứa ngáy, hầu như là phản ứng sinh lý, Nhạn Hồi cảm thấy tim mình thắt lại, da mặt nóng lên, trong phút chốc, ngay cả gai ốc cũng sởn lên theo hơi thở Thiên Diệu.
Nàng lập tức lui ra một chút, ngây người nhìn Thiên Diệu.
Nhưng lúc này ánh mắt Thiên Diệu sáng ngời, vẻ mặt nghiêm túc, khiến câu “Sao ngươi lại trêu ta” của Nhạn Hồi cũng ngại không nói được.
Tình này cảnh này, Thiên Diệu đứng đắn như vậy, Nhạn Hồi chỉ đành thầm mắng chửi ý nghĩ thế tục của mình quá nhiều – Ai kêu ngoài thân phận, giọng nói dáng vẻ của tiểu tử này đều là kiểu nàng thích chứ…
Nhạn Hồi hắng giọng, đặt tâm tư của mình vào chính sự: “Ta nhìn ra được.”
Thấy Nhạn Hồi lại lui ra xa một chút, Thiên Diệu chau mày: “Đưa tai lại đây.”
Đích thực nên đưa tai lại, lỡ như bị tên tu tà kia nghe được lời họ, vậy chẳng phải đại sự không hay sao…
Vậy là Nhạn Hồi lại khắc phục chướng ngại tâm lý của mình, sau đó đưa tai đến bên môi Thiên Diệu.
Thiên Diệu chỉ nghiêm túc hỏi: “Trong cơ thể còn bao nhiêu nội tức có thể dùng được.”
Nhạn Hồi tiếp tục hắng giọng: “Cơ bản là không có, có cũng chỉ đủ đốt lửa thôi.”
Thiên Diệu thoáng trầm ngâm, rồi tiếp tục nói: “Cô nghe ta nói, hắn vẫn luôn trốn trong chỗ tối không dám ra tay, mãi đến hiện giờ hắn cũng chỉ có thể dùng ám tiễn đánh lén chúng ta, có thể thấy người này pháp thuật không cao, chỉ cần cô có thể nhìn thấy hắn, với sức cô có lẽ dựa vào công phu ngoại gia cũng khống chế được hắn.”
|
|